Chương 26:
Vi Lan Tử Mặc
24/11/2022
Lăng Nghệ Hiên nghe Lăng Phi nói như vậy, không khỏi có chút khó chịu.
“Ủy khuất cho con rồi, mấy năm nay là cha vô dụng.”
“Không phải đâu cha.”
Hốc mắt Lăng Phi cũng đã ươn ướt.
Lăng Thiên Vũ chậm rãi mở cửa phòng đi ra ngoài, để lại không gian riêng tư cho bọn họ.
Anh vẫn luôn đều biết mình không phải con nhà họ Lăng, từ nhỏ mẹ đã cho một người đi theo bên cạnh anh, nói với anh phải bảo vệ người này thật tốt, lúc ấy không biết vì sao, sau này hiểu chuyện, trưởng thành rồi, mẹ mới nói cho thân phận của Lăng Phi cho anh biết.
Năm đó mẹ đã sớm đoán được Lăng phu nhân sẽ không cam lòng, cho nên mới tìm người chết thay cho Lăng Phi, cứu anh ta ra khỏi nguy hiểm.
Chuyện này Trương Linh Nhi cũng biết, bà ấy biết mình tội đáng muôn chết vì phá hoại gia đình nhà họ Lăng, nhưng vì bảo vệ con trai mình, lúc ấy bà ấy tình nguyện chết thảm như vậy, bởi vì chỉ khi bà ấy chết, chỉ có cái chết của bà ấy, con trai của bà ấy mới có thể an toàn.
Trên thế giới này mẹ là người thiêng liêng nhất, là người chân thật nhất cũng là người vĩ đại nhất, vì con mình mà có thể trả giá tất cả.
Những năm gần đây, hai anh em bọn họ đồng lòng hợp lực phát triển nhà họ Lăng, đây là lời hứa mà mẹ năm đó đã hứa với Lăng Nghệ Hiên, bây giờ cũng phải trả lại cho nhà họ Lăng.
Hiện giờ hai cha con bọn đã nhận nhau, lòng Lăng Thiên Vũ cũng rất hưng phấn.
Sau khi anh ra khỏi phòng thì sai người đưa Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan ra, nói với bọn họ một chút tin tức, sau đó trở về phòng.
Lúc này Lăng Thiên Vũ cảm thấy rất cô độc.
Lúc anh trở về phòng thì nhìn thấy ánh mắt hung tợn của Thanh Loan đang trừng mình, nhưng lại làm cho lòng Lăng Thiên Vũ yên ổn lại, thậm chí còn có chút bình yên.
“Nhìn tôi như vậy làm gì? Muốn ăn tôi sao?”
Lăng Thiên Vũ cười một tiếng, đứng dậy đến quầy rượu lấy một chai rượu vang đỏ sau đó mở ra, dùng để mình tỉnh táo
Mùi của rượu vang đỏ kích thích mũi của Thanh Loan, tuy rằng hiện tại Lăng Thiên Vũ tương đối ôn hòa, nhưng mà cô ấy cũng cảm nhận được tâm trạng của Lăng Thiên Vũ đang không tốt.
Gặp quỷ sao.
Tâm trạng người đàn ông này không tốt thì có liên quan gì đến cô chứ?
Nhưng lại làm Thanh Loan có chút áp lực.
Cô ấy biết Lăng Thiên Vũ đi vào cung làm gì, càng hiểu rõ tính cách của Phương Chính hơn, tuy rằng hiện tại ông ta muốn dùng Lăng Thiên Vũ, nhưng mà ông ta sẽ nhớ kỹ tất cả chuyện ngày hôm nay mà Lăng Thiên Vũ đã làm, sẽ tìm cơ hội trả thù.
“Tốt nhất anh nên cẩn thận, Phương Chính không phải là người dễ đối phó như vậy đâu.”
Động tác Lăng Thiên Vũ hơi dừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Thanh Loan.
“Ủy khuất cho con rồi, mấy năm nay là cha vô dụng.”
“Không phải đâu cha.”
Hốc mắt Lăng Phi cũng đã ươn ướt.
Lăng Thiên Vũ chậm rãi mở cửa phòng đi ra ngoài, để lại không gian riêng tư cho bọn họ.
Anh vẫn luôn đều biết mình không phải con nhà họ Lăng, từ nhỏ mẹ đã cho một người đi theo bên cạnh anh, nói với anh phải bảo vệ người này thật tốt, lúc ấy không biết vì sao, sau này hiểu chuyện, trưởng thành rồi, mẹ mới nói cho thân phận của Lăng Phi cho anh biết.
Năm đó mẹ đã sớm đoán được Lăng phu nhân sẽ không cam lòng, cho nên mới tìm người chết thay cho Lăng Phi, cứu anh ta ra khỏi nguy hiểm.
Chuyện này Trương Linh Nhi cũng biết, bà ấy biết mình tội đáng muôn chết vì phá hoại gia đình nhà họ Lăng, nhưng vì bảo vệ con trai mình, lúc ấy bà ấy tình nguyện chết thảm như vậy, bởi vì chỉ khi bà ấy chết, chỉ có cái chết của bà ấy, con trai của bà ấy mới có thể an toàn.
Trên thế giới này mẹ là người thiêng liêng nhất, là người chân thật nhất cũng là người vĩ đại nhất, vì con mình mà có thể trả giá tất cả.
Những năm gần đây, hai anh em bọn họ đồng lòng hợp lực phát triển nhà họ Lăng, đây là lời hứa mà mẹ năm đó đã hứa với Lăng Nghệ Hiên, bây giờ cũng phải trả lại cho nhà họ Lăng.
Hiện giờ hai cha con bọn đã nhận nhau, lòng Lăng Thiên Vũ cũng rất hưng phấn.
Sau khi anh ra khỏi phòng thì sai người đưa Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan ra, nói với bọn họ một chút tin tức, sau đó trở về phòng.
Lúc này Lăng Thiên Vũ cảm thấy rất cô độc.
Lúc anh trở về phòng thì nhìn thấy ánh mắt hung tợn của Thanh Loan đang trừng mình, nhưng lại làm cho lòng Lăng Thiên Vũ yên ổn lại, thậm chí còn có chút bình yên.
“Nhìn tôi như vậy làm gì? Muốn ăn tôi sao?”
Lăng Thiên Vũ cười một tiếng, đứng dậy đến quầy rượu lấy một chai rượu vang đỏ sau đó mở ra, dùng để mình tỉnh táo
Mùi của rượu vang đỏ kích thích mũi của Thanh Loan, tuy rằng hiện tại Lăng Thiên Vũ tương đối ôn hòa, nhưng mà cô ấy cũng cảm nhận được tâm trạng của Lăng Thiên Vũ đang không tốt.
Gặp quỷ sao.
Tâm trạng người đàn ông này không tốt thì có liên quan gì đến cô chứ?
Nhưng lại làm Thanh Loan có chút áp lực.
Cô ấy biết Lăng Thiên Vũ đi vào cung làm gì, càng hiểu rõ tính cách của Phương Chính hơn, tuy rằng hiện tại ông ta muốn dùng Lăng Thiên Vũ, nhưng mà ông ta sẽ nhớ kỹ tất cả chuyện ngày hôm nay mà Lăng Thiên Vũ đã làm, sẽ tìm cơ hội trả thù.
“Tốt nhất anh nên cẩn thận, Phương Chính không phải là người dễ đối phó như vậy đâu.”
Động tác Lăng Thiên Vũ hơi dừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Thanh Loan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.