Chương 56: Lo lắng
Tì bà phiêu bạc
02/11/2019
Giải thích một chút, lúc Triệu Kiều Yên định mở cửa phòng thì cô đã mở trước, vì vậy cô mới bị xô ngã đó ạ!
Cố Thần nhanh chóng đưa cô đến bệnh viện, cô chỉ là đập đầu, nhưng mà anh lại lo lắng đến mức cô có thể nghe được nhịp tim đập rất nhanh của anh, cộng thêm hơi thở nặng nề đó, càng làm cho cô biết anh đang lo lắng cho hai mẹ con thế nào?
Vừa đến bệnh viện, bác sĩ liền nhận ra anh là ai? Lại thấy anh đang bế theo một phụ nữ mang thai.
Anh mất bình tĩnh nói:"Mau xem vợ tôi, nhanh lên".
Bác sĩ ở bệnh viện chỉ vì lời nói lạnh lùng của anh làm cho run sợ, nhanh chóng đưa cô vào phòng cấp cứu..
Hai mươi phút ở bên trong, cô được các bác sĩ băng bó đầu, chỉ là sợ anh sẽ vì tức giận mà phá nát cái bệnh viện này cho nên phải đưa cô vào phòng cấp cứu.
Cố Thần ngồi bên ngoài mà tâm trí thì đặt vào hai mẹ con cô, là do anh không tốt nên mới đề xảy ra cớ sự này.
Chợt nhớ ra gì đó, anh gọi điện cho Mao Kiệt (không nhớ có thể đọc lại chap 11).
Mãi cho đến một phút hắn mới bắt máy, giọng còn ngáy ngủ:"A...alo ai vậy?".
"Là tôi đây?".
Mao Kiệt nghe giọng của anh liền nhận ra ngay trong ngữ điệu có phần mề mỏi cũng như lạnh lẽo ..
"Gọi có việc gì không?".
"Tôi muốn nhờ cậu điều tra cô gái tên Triệu Kiều Yên cho tôi, tất cả thông tin về cô ta, ngày mai đem đến nhà cho tôi"...
"Được, còn gì nữa không?"_Mao Kiệt nhanh chóng ghi nhớ lại tên cô ta.
"Cậu biết MenDy chứ?".
"Biết chút chút, có gì sao?".
"Cậu có thể điều tra tất cả thông tin về hắn được không?".
"Cái đó tôi không chắc, nhưng tôi sẽ cố gắng".
"Vậy cảm ơn".
Anh vừa cúp máy thì bác sĩ cũng vừa đi ra. Anh tóm lấy áo bác sĩ hỏi:"Vợ tôi thế nào rồi?".
Vị bác sĩ sợ đến run rẩy, cũng may cô đi ra theo sau:"Em không sao cả? Anh thả người ta xuống đi".
Nhận ra được giọng nói của cô, anh mới yên tâm thả bác sĩ xuống, bảo:"Đi đi".
Anh lập tức lao đến ôm lấy cô, giữ chặt trong lòng, ngữ khí vô cùng tâm tư:"Em có biết lúc nãy anh rất lo cho em và con hay không? Lỡ như hai người xảy ra chuyện gì anh phải sống làm sao đây?".
"Đừng sợ, không phải em và con vẫn bình an hay sao?"_cô vuốt lưng cho anh, chỉ vì muốn trấn an tâm trạng của anh lại.
"Sau này, không được anh cho phép em không được đi đâu cả, biết chưa?".
"Hả? Như vậy sẽ rất chán".
"Không có buồn chán, anh sẽ bên cạnh em mà".
Từ Hy buông anh ra, nhìn anh:"Anh còn đi làm việc, bận rộn như vậy làm gì có thời gian bên cạnh em".
"Làm sao không có"_anh nói pha lẫn phần nghiêm túc:"Anh sẽ đem công việc về nhà làm, vừa được nhìn em, vừa làm việc, như vậy anh cũng không cần phải nhớ đến hình ảnh em trong tâm trí nữa".
"......".
"Tùy anh".
Cố Thần nhanh chóng đưa cô về nhà, rồi cho cô nằm nghỉ ngơi, cũng không quên căn dặn người hầu nấu gì đó tẩm bổ cho cô.
"Em cảm thấy đau ở đâu không?"_Cố Thần cầm một cái ly nước lọc trong suốt, cùng mấy viên thuốc trên tay.
Từ Hy :"Có chút ê ẩm, chắc do ngã".
"Uống hết thuốc đi, rồi anh massage cho em".
Cô nhận lấy mấy viên thuốc và uống hết. Đúng như anh nói, anh ngồi massage cho cô rất nhẹ nhàng.
Cảm giác này rất tuyệt, có chồng như anh chắc kiếp trước cô đã làm rất nhiều việc tốt cho nên kiếp này ông trời mới ban cho cô một người chồng trên cả tuyệt vời như vậy?
"Ông xã, chuyện tài liệu cũng đã biết ai làm, vậy anh tính làm sao?".
Cố Thần đã thông minh đoán ra được MenDy sẽ làm ra chuyện dơ bẩn, cho nên anh đã sắp xếp từ trước, nhưng mà không ngờ cô lại biết đến vì vậy anh đành diễn một vở kịch của riêng mình, cô chính là người hỗ trợ anh.
"Em đừng lo, tài liệu mà cô ta lấy được chỉ là phần tài liệu về việc chế tạo ra đồ chơi trẻ em mà thôi".
Tử Hy nghe vậy, cả kinh:"Vậy tại sao lúc trước có người bảo tài liệu đó là phần tư mật của công ty".
"Đó chỉ là thông tin giả mà anh cố tạo ra, tài liệu tư mật của công ty em nghĩ ai cũng có thể lấy được hay sao? Không dễ như vậy, lại nói, Cố Thần anh là ai chứ?".
"Vậy còn việc mảnh đất bên nước A thì sao?, cũng là giả?".
"Lần này bà xã đoán trúng rồi".
Cố Thần nhanh chóng đưa cô đến bệnh viện, cô chỉ là đập đầu, nhưng mà anh lại lo lắng đến mức cô có thể nghe được nhịp tim đập rất nhanh của anh, cộng thêm hơi thở nặng nề đó, càng làm cho cô biết anh đang lo lắng cho hai mẹ con thế nào?
Vừa đến bệnh viện, bác sĩ liền nhận ra anh là ai? Lại thấy anh đang bế theo một phụ nữ mang thai.
Anh mất bình tĩnh nói:"Mau xem vợ tôi, nhanh lên".
Bác sĩ ở bệnh viện chỉ vì lời nói lạnh lùng của anh làm cho run sợ, nhanh chóng đưa cô vào phòng cấp cứu..
Hai mươi phút ở bên trong, cô được các bác sĩ băng bó đầu, chỉ là sợ anh sẽ vì tức giận mà phá nát cái bệnh viện này cho nên phải đưa cô vào phòng cấp cứu.
Cố Thần ngồi bên ngoài mà tâm trí thì đặt vào hai mẹ con cô, là do anh không tốt nên mới đề xảy ra cớ sự này.
Chợt nhớ ra gì đó, anh gọi điện cho Mao Kiệt (không nhớ có thể đọc lại chap 11).
Mãi cho đến một phút hắn mới bắt máy, giọng còn ngáy ngủ:"A...alo ai vậy?".
"Là tôi đây?".
Mao Kiệt nghe giọng của anh liền nhận ra ngay trong ngữ điệu có phần mề mỏi cũng như lạnh lẽo ..
"Gọi có việc gì không?".
"Tôi muốn nhờ cậu điều tra cô gái tên Triệu Kiều Yên cho tôi, tất cả thông tin về cô ta, ngày mai đem đến nhà cho tôi"...
"Được, còn gì nữa không?"_Mao Kiệt nhanh chóng ghi nhớ lại tên cô ta.
"Cậu biết MenDy chứ?".
"Biết chút chút, có gì sao?".
"Cậu có thể điều tra tất cả thông tin về hắn được không?".
"Cái đó tôi không chắc, nhưng tôi sẽ cố gắng".
"Vậy cảm ơn".
Anh vừa cúp máy thì bác sĩ cũng vừa đi ra. Anh tóm lấy áo bác sĩ hỏi:"Vợ tôi thế nào rồi?".
Vị bác sĩ sợ đến run rẩy, cũng may cô đi ra theo sau:"Em không sao cả? Anh thả người ta xuống đi".
Nhận ra được giọng nói của cô, anh mới yên tâm thả bác sĩ xuống, bảo:"Đi đi".
Anh lập tức lao đến ôm lấy cô, giữ chặt trong lòng, ngữ khí vô cùng tâm tư:"Em có biết lúc nãy anh rất lo cho em và con hay không? Lỡ như hai người xảy ra chuyện gì anh phải sống làm sao đây?".
"Đừng sợ, không phải em và con vẫn bình an hay sao?"_cô vuốt lưng cho anh, chỉ vì muốn trấn an tâm trạng của anh lại.
"Sau này, không được anh cho phép em không được đi đâu cả, biết chưa?".
"Hả? Như vậy sẽ rất chán".
"Không có buồn chán, anh sẽ bên cạnh em mà".
Từ Hy buông anh ra, nhìn anh:"Anh còn đi làm việc, bận rộn như vậy làm gì có thời gian bên cạnh em".
"Làm sao không có"_anh nói pha lẫn phần nghiêm túc:"Anh sẽ đem công việc về nhà làm, vừa được nhìn em, vừa làm việc, như vậy anh cũng không cần phải nhớ đến hình ảnh em trong tâm trí nữa".
"......".
"Tùy anh".
Cố Thần nhanh chóng đưa cô về nhà, rồi cho cô nằm nghỉ ngơi, cũng không quên căn dặn người hầu nấu gì đó tẩm bổ cho cô.
"Em cảm thấy đau ở đâu không?"_Cố Thần cầm một cái ly nước lọc trong suốt, cùng mấy viên thuốc trên tay.
Từ Hy :"Có chút ê ẩm, chắc do ngã".
"Uống hết thuốc đi, rồi anh massage cho em".
Cô nhận lấy mấy viên thuốc và uống hết. Đúng như anh nói, anh ngồi massage cho cô rất nhẹ nhàng.
Cảm giác này rất tuyệt, có chồng như anh chắc kiếp trước cô đã làm rất nhiều việc tốt cho nên kiếp này ông trời mới ban cho cô một người chồng trên cả tuyệt vời như vậy?
"Ông xã, chuyện tài liệu cũng đã biết ai làm, vậy anh tính làm sao?".
Cố Thần đã thông minh đoán ra được MenDy sẽ làm ra chuyện dơ bẩn, cho nên anh đã sắp xếp từ trước, nhưng mà không ngờ cô lại biết đến vì vậy anh đành diễn một vở kịch của riêng mình, cô chính là người hỗ trợ anh.
"Em đừng lo, tài liệu mà cô ta lấy được chỉ là phần tài liệu về việc chế tạo ra đồ chơi trẻ em mà thôi".
Tử Hy nghe vậy, cả kinh:"Vậy tại sao lúc trước có người bảo tài liệu đó là phần tư mật của công ty".
"Đó chỉ là thông tin giả mà anh cố tạo ra, tài liệu tư mật của công ty em nghĩ ai cũng có thể lấy được hay sao? Không dễ như vậy, lại nói, Cố Thần anh là ai chứ?".
"Vậy còn việc mảnh đất bên nước A thì sao?, cũng là giả?".
"Lần này bà xã đoán trúng rồi".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.