Chương 50: Nói yêu em đi?
Tì bà phiêu bạc
01/11/2019
Tối , cô và anh trở về nhà, cả một ngày cùng anh
xử lí công việc đến ê cả mông, cô dần biết được người đã ăn cắp tài liệu là ai?
Rất rõ, người đứng đằng sau chắc chắn là MenDy, cô chưa từng nghĩ hắn lại là một con người đầy thủ đoạn như vậy?
Nhưng mà để cho Từ Hy cô biết được nước cờ của hắn rồi thì nước cờ tiếp theo của hắn cô chắc rằng sẽ khó đi, chẳng những vậy còn có khả năng thua đến mất mặt.
Từ Hy đi qua đi lại, vì hôm nay ngồi nhiều cho nên chân rất mỏi, lại không muốn ngồi, cô sợ con sẽ tổn thương nên vận động vẫn là tốt hơn.
Cố Thần vừa tắm xong, mở cửa đi ra tay anh vẫn còn cầm cái khăn trắng lau đầu, nhưng sợi tóc đen mượt mà bị dính vài giọt nước rũ xuống nhìn rất ma mị.
Thấy cô cứ đi đi lại lại, anh vô cùng lo lắng nói:"Sao không nghỉ ngơi đi?".
Từ Hy đứng tại chỗ:"Chân em mỏi, lại vừa lúc không muốn ngồi".
Lập tức, Cố Thần đỡ cô lên giường, cho cô tựa lưng vào thành, sau đó cho chân cô duỗi thẳng ra.
Từ Hy mãi nhìn anh:"Thần, anh định làm gì vậy?".
"Massage chân cho bà xã".
"......."_Từ Hy mỉm cười ngọt ngào nhìn chồng yêu đang nhẹ nhàng massage chân cho cô. Cảm giác rất thoải mái, cũng không còn thấy mỏi nữa.
Cố Thần làm rất điêu luyện:"Hy Hy thấy thoải mái không?".
"Ừm, rất thoải mái".
"Vậy ngày mai anh sẽ massage cho em như thế này?".
"Vâng".
Bỗng nhiên cô im lặng, nhìn anh đang tận tụy vì mình, có nhiều lúc cô cứ nghĩ bản thân đang nằm mơ, mơ thấy một người đàn ông trên cả hoàn hảo lại là chồng cô, cô chỉ sợ giấc mơ đó bỗng nhiên vụt tắt, rồi trở về quỹ đạo riêng của nó.
Nhưng không? Có lẽ giấc mơ đầy ấp này mãi mãi đi theo cô, nếu sự thật đó là một giấc mơ cô chỉ ước mãi mãi không tỉnh dậy nữa.
"Đang nghĩ gì?"_Cố Thần massage xong, lại thấy cô ngồi ngẩn ra đó, mắt cứ nhìn vào mình.
Từ Hy cười cười:"Không có gì?".
"Vậy đi ngủ thôi".
"Ừm".
Anh vươn tay tắt đèn ngủ, rồi ôm cô vào lòng, kéo chăn lên đắp cho cô và anh, được hai phút gì đó, cô chợt lên tiếng:"Thần, nói yêu em đi?".
"Anh yêu em, rất rất yêu em".
"Nói thêm nữa đi".
"Cố Thần yêu Hy Hy, mãi mãi đời đời kiếp kiếp đều yêu Hy Hy".
Anh còn muốn hét thật to hơn như vậy, chẳng những thế anh còn muốn nói cho cả thế giới biết anh yêu cô đến nhường nào.
Yêu một điên cuồng, không thể bỏ cũng không thể buông.
Từ Hy trường người, hôn chụt vào má anh:"Em cũng yêu ông xã nữa".
Cô nằm ngay ngắn lại, rồi nắm lấy một bên bàn tay anh, đưa cao lên, hai bàn tay có đeo hai chiếc nhẫn, chứng mình cho tình vợ chồng của họ.
"Cái này anh tuyệt đối không được tháo nó ra dù cho là ở bất kì trường hợp nào, nghe rõ chưa?"_Cô chỉ ngón tay lên chiếc nhẫn của anh nói.
Cố Thần một mực đưa tay cô đến miệng mình, hôn lên mu bàn tay cô:"Nếu em không buông thì anh mãi cũng không tháo nó ra, trừ phi em nói em hết....".
'Yêu anh' hai từ đó còn chưa kịp nói ra thì cô đã lấy tay đặt lên miệng anh, chặn lấy:"Từ Hy em chưa bao giờ hết yêu anh, chỉ có yêu hoặc là yêu hơn như vậy mà thôi".
"Hy Hy, em nói chuyện rất lạ?".
"Có gì lạ đâu, em đang nói chuyện yêu đương với anh đó"...
Từ Hy cố giấu đi cảm xúc lúc này, cô có linh cảm như sắp có chuyện gì xảy ra.
Cô đã cố dặn lòng lại rồi, nhưng mà linh cảm ấy ngày một tăng lên, đè nặng lòng cô, cứ như một tảng đá lớn , cô cố dùng sức nhưng mà đều thất bại.
Rất rõ, người đứng đằng sau chắc chắn là MenDy, cô chưa từng nghĩ hắn lại là một con người đầy thủ đoạn như vậy?
Nhưng mà để cho Từ Hy cô biết được nước cờ của hắn rồi thì nước cờ tiếp theo của hắn cô chắc rằng sẽ khó đi, chẳng những vậy còn có khả năng thua đến mất mặt.
Từ Hy đi qua đi lại, vì hôm nay ngồi nhiều cho nên chân rất mỏi, lại không muốn ngồi, cô sợ con sẽ tổn thương nên vận động vẫn là tốt hơn.
Cố Thần vừa tắm xong, mở cửa đi ra tay anh vẫn còn cầm cái khăn trắng lau đầu, nhưng sợi tóc đen mượt mà bị dính vài giọt nước rũ xuống nhìn rất ma mị.
Thấy cô cứ đi đi lại lại, anh vô cùng lo lắng nói:"Sao không nghỉ ngơi đi?".
Từ Hy đứng tại chỗ:"Chân em mỏi, lại vừa lúc không muốn ngồi".
Lập tức, Cố Thần đỡ cô lên giường, cho cô tựa lưng vào thành, sau đó cho chân cô duỗi thẳng ra.
Từ Hy mãi nhìn anh:"Thần, anh định làm gì vậy?".
"Massage chân cho bà xã".
"......."_Từ Hy mỉm cười ngọt ngào nhìn chồng yêu đang nhẹ nhàng massage chân cho cô. Cảm giác rất thoải mái, cũng không còn thấy mỏi nữa.
Cố Thần làm rất điêu luyện:"Hy Hy thấy thoải mái không?".
"Ừm, rất thoải mái".
"Vậy ngày mai anh sẽ massage cho em như thế này?".
"Vâng".
Bỗng nhiên cô im lặng, nhìn anh đang tận tụy vì mình, có nhiều lúc cô cứ nghĩ bản thân đang nằm mơ, mơ thấy một người đàn ông trên cả hoàn hảo lại là chồng cô, cô chỉ sợ giấc mơ đó bỗng nhiên vụt tắt, rồi trở về quỹ đạo riêng của nó.
Nhưng không? Có lẽ giấc mơ đầy ấp này mãi mãi đi theo cô, nếu sự thật đó là một giấc mơ cô chỉ ước mãi mãi không tỉnh dậy nữa.
"Đang nghĩ gì?"_Cố Thần massage xong, lại thấy cô ngồi ngẩn ra đó, mắt cứ nhìn vào mình.
Từ Hy cười cười:"Không có gì?".
"Vậy đi ngủ thôi".
"Ừm".
Anh vươn tay tắt đèn ngủ, rồi ôm cô vào lòng, kéo chăn lên đắp cho cô và anh, được hai phút gì đó, cô chợt lên tiếng:"Thần, nói yêu em đi?".
"Anh yêu em, rất rất yêu em".
"Nói thêm nữa đi".
"Cố Thần yêu Hy Hy, mãi mãi đời đời kiếp kiếp đều yêu Hy Hy".
Anh còn muốn hét thật to hơn như vậy, chẳng những thế anh còn muốn nói cho cả thế giới biết anh yêu cô đến nhường nào.
Yêu một điên cuồng, không thể bỏ cũng không thể buông.
Từ Hy trường người, hôn chụt vào má anh:"Em cũng yêu ông xã nữa".
Cô nằm ngay ngắn lại, rồi nắm lấy một bên bàn tay anh, đưa cao lên, hai bàn tay có đeo hai chiếc nhẫn, chứng mình cho tình vợ chồng của họ.
"Cái này anh tuyệt đối không được tháo nó ra dù cho là ở bất kì trường hợp nào, nghe rõ chưa?"_Cô chỉ ngón tay lên chiếc nhẫn của anh nói.
Cố Thần một mực đưa tay cô đến miệng mình, hôn lên mu bàn tay cô:"Nếu em không buông thì anh mãi cũng không tháo nó ra, trừ phi em nói em hết....".
'Yêu anh' hai từ đó còn chưa kịp nói ra thì cô đã lấy tay đặt lên miệng anh, chặn lấy:"Từ Hy em chưa bao giờ hết yêu anh, chỉ có yêu hoặc là yêu hơn như vậy mà thôi".
"Hy Hy, em nói chuyện rất lạ?".
"Có gì lạ đâu, em đang nói chuyện yêu đương với anh đó"...
Từ Hy cố giấu đi cảm xúc lúc này, cô có linh cảm như sắp có chuyện gì xảy ra.
Cô đã cố dặn lòng lại rồi, nhưng mà linh cảm ấy ngày một tăng lên, đè nặng lòng cô, cứ như một tảng đá lớn , cô cố dùng sức nhưng mà đều thất bại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.