Chương 52: Tìm ra kẻ ăn cắp tài liệu
Tì bà phiêu bạc
01/11/2019
Một ngày nọ, cô đến công ty sớm hơn anh, trong
khi anh vẫn còn say giấc, cô nghĩ chắc có lẽ do công việc quá bận rộn,
kèm theo việc công ty xảy ra chuyện làm cho anh trở nên mịt mù.
Anh từng là người khiến cô phải nể phục vì sự thông mình, lẫn đa tài, nhưng mà từ khi cô xuất hiện, cô bước vào cuộc đời anh cô nhận ra rõ anh đã không còn nhạy bén như lúc trước, nhưng mà cô sẽ không rời xa anh, cô chính là hậu phương vững chắc cho anh.
Đang chuẩn bị đi lên phòng làm việc , cô bị ai đó đụng phải, cô ta đang cần một số tài liệu gì đó, cô không nhìn rõ, một tiếng xin lỗi cũng không có, rồi đi mất.
Túi áo của nhân viên công sở vốn rất rộng, và cô thấy một tờ chi phiếu với giá ba triệu đồng rơi ra, nằm ngay gọn dưới sàn
Từ Hy nhanh chóng nhặt lên, định gọi cô ta trả lại nhưng mà mọi hành động trước đó đều ngưng đọng, cô nhìn thật kĩ cái tên trên tờ chi phiếu, tên là 'Tư Sở Nam' .
Đây không phải là MenDy sao?
Không lẽ cô gái đó chính là kẻ đã được hắn phái đến ăn cắp tài liệu tư mật.
Từ Hy do đang mang thai gần năm tháng, cái bụng đã nhô to, cô thậm chí không thể chạy được, chỉ sợ sẽ làm động thai.
Cô nằm chặt tờ chi phiếu, rồi đi đến phòng giám sát.
Có ba người đang giám sát toàn bộ tập đoàn thông qua các camera, chỉ riêng phòng của anh là không có..
Họ thấy cô, vội đúng dậy, chào:"Thiếu phu nhân".
Từ Hy nhanh nói:"Không cần chào hỏi, tôi cần các anh giúp một việc".
"Thiếu phu nhân cứ sai bảo?".
"Hãy mở camera ở tầng 4 cho tôi xem"_.
Đó cũng chính là chỗ cô đã gặp cô gái lạ mặt đó.
Một người nhanh chóng mở lên cho cô xem, đoạn camera chỉ ghi hình được nhân viên đi đi lại lại chỉ là do công việc.
Nhưng mà, đến phút thứ mấy đó, cô cũng đã thấy được hình anh cô gái đụng phải cô.
Cô ta lén lén lút lút đi vào nhà vệ sinh, khoảng 5 phút sau thì đi ra, gương mặt có vẻ hớt hãi.
Cô đang nghĩ, có phải cô ta đã biết bản thân mấy đu chi phiếu cho nên mới có biểu hiện như vậy?
Cô bảo họ ngưng lại ngay khúc đó, hỏi:"Cô gái này là nhân viên của công ty sao?".
Họ phóng to mặt cô ta lên:"Cái này cũng khó nói, chúng tôi chỉ là người trực thuộc giám sát, còn việc nhân viên thì không rõ lắm! Hay là thiếu phu nhân đến hỏi chủ tịch đấy, ngài ấy có vẻ nắm rõ hơn".
Từ Hy ậm ừ:"Tôi biết rồi, à mà, các anh có thể gửi đoạn video đó sang máy tính của chủ tịch được không? ".
"Tất nhiên rồi, năm phút nữa sẽ có".
"Cảm ơn".
Từ Hy nhanh chóng đi đến phòng làm việc của anh, vừa mở cửa thì đã thấy anh ngồi chẫm chệ trên ghế.
Cô giật cả mình, lơ đãng nói:"À, anh nói khi nào vậy?".
Cố Thần đưa gương mặt lạnh nhìn cô:"Anh hỏi em câu đó mới đúng".
"Em, em vừa mới đến"_cô giat vờ nói.
Nhưng mà cô không biết, bản thân mỗi khi nói dối sẽ rất dễ nhận ra, chẳng hạn như tay cô đan xen vào nhau chặt lại.
Hoặc là nói chuyện lắp bắp.
Cố Thần nghiêng mặt:"Vậy sao khi anh thức giấc đã không thấy em?".
"Cái đó, em, em đi mua sắm rồi đến đây luôn".
"Em mua gì?".
Cô thầm mắng, sao cô càng nói càng thấy mọi chuyện càng rắc rối nhỉ?
Ngay lúc đó, máy tính của anh phát ra một tiếng 'ting'.
Anh từng là người khiến cô phải nể phục vì sự thông mình, lẫn đa tài, nhưng mà từ khi cô xuất hiện, cô bước vào cuộc đời anh cô nhận ra rõ anh đã không còn nhạy bén như lúc trước, nhưng mà cô sẽ không rời xa anh, cô chính là hậu phương vững chắc cho anh.
Đang chuẩn bị đi lên phòng làm việc , cô bị ai đó đụng phải, cô ta đang cần một số tài liệu gì đó, cô không nhìn rõ, một tiếng xin lỗi cũng không có, rồi đi mất.
Túi áo của nhân viên công sở vốn rất rộng, và cô thấy một tờ chi phiếu với giá ba triệu đồng rơi ra, nằm ngay gọn dưới sàn
Từ Hy nhanh chóng nhặt lên, định gọi cô ta trả lại nhưng mà mọi hành động trước đó đều ngưng đọng, cô nhìn thật kĩ cái tên trên tờ chi phiếu, tên là 'Tư Sở Nam' .
Đây không phải là MenDy sao?
Không lẽ cô gái đó chính là kẻ đã được hắn phái đến ăn cắp tài liệu tư mật.
Từ Hy do đang mang thai gần năm tháng, cái bụng đã nhô to, cô thậm chí không thể chạy được, chỉ sợ sẽ làm động thai.
Cô nằm chặt tờ chi phiếu, rồi đi đến phòng giám sát.
Có ba người đang giám sát toàn bộ tập đoàn thông qua các camera, chỉ riêng phòng của anh là không có..
Họ thấy cô, vội đúng dậy, chào:"Thiếu phu nhân".
Từ Hy nhanh nói:"Không cần chào hỏi, tôi cần các anh giúp một việc".
"Thiếu phu nhân cứ sai bảo?".
"Hãy mở camera ở tầng 4 cho tôi xem"_.
Đó cũng chính là chỗ cô đã gặp cô gái lạ mặt đó.
Một người nhanh chóng mở lên cho cô xem, đoạn camera chỉ ghi hình được nhân viên đi đi lại lại chỉ là do công việc.
Nhưng mà, đến phút thứ mấy đó, cô cũng đã thấy được hình anh cô gái đụng phải cô.
Cô ta lén lén lút lút đi vào nhà vệ sinh, khoảng 5 phút sau thì đi ra, gương mặt có vẻ hớt hãi.
Cô đang nghĩ, có phải cô ta đã biết bản thân mấy đu chi phiếu cho nên mới có biểu hiện như vậy?
Cô bảo họ ngưng lại ngay khúc đó, hỏi:"Cô gái này là nhân viên của công ty sao?".
Họ phóng to mặt cô ta lên:"Cái này cũng khó nói, chúng tôi chỉ là người trực thuộc giám sát, còn việc nhân viên thì không rõ lắm! Hay là thiếu phu nhân đến hỏi chủ tịch đấy, ngài ấy có vẻ nắm rõ hơn".
Từ Hy ậm ừ:"Tôi biết rồi, à mà, các anh có thể gửi đoạn video đó sang máy tính của chủ tịch được không? ".
"Tất nhiên rồi, năm phút nữa sẽ có".
"Cảm ơn".
Từ Hy nhanh chóng đi đến phòng làm việc của anh, vừa mở cửa thì đã thấy anh ngồi chẫm chệ trên ghế.
Cô giật cả mình, lơ đãng nói:"À, anh nói khi nào vậy?".
Cố Thần đưa gương mặt lạnh nhìn cô:"Anh hỏi em câu đó mới đúng".
"Em, em vừa mới đến"_cô giat vờ nói.
Nhưng mà cô không biết, bản thân mỗi khi nói dối sẽ rất dễ nhận ra, chẳng hạn như tay cô đan xen vào nhau chặt lại.
Hoặc là nói chuyện lắp bắp.
Cố Thần nghiêng mặt:"Vậy sao khi anh thức giấc đã không thấy em?".
"Cái đó, em, em đi mua sắm rồi đến đây luôn".
"Em mua gì?".
Cô thầm mắng, sao cô càng nói càng thấy mọi chuyện càng rắc rối nhỉ?
Ngay lúc đó, máy tính của anh phát ra một tiếng 'ting'.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.