Chương 58: Trúng kế
Tì bà phiêu bạc
02/11/2019
Cố Thuần Mỹ bỏ tấm hình vào túi áo, hùng hậu đi tìm gặp MenDy, nói cho rõ chuyện này!
Vừa bước vào phòng, đã thấy hắn nằm gọn trên giường, cơ thể run run, trán cũng đổ đầy mồ hôi.
Cố Thuần Mỹ sửng sốt, quên cả việc mình tìm hắn làm gì, cô nàng chạy lại, hỏi han :"Sở Nam, anh làm sao vậy? Sốt sao?".
Mendy bỗng nhiên ôm lấy Cố Thuần Mỹ, cơ thể run nhanh hơn:"Anh, anh cũng không biết, hình như thuốc đã phát tán rồi....".
Cố Thuần Mỹ trấn an hắn:"Thuốc gì chứ? Không lẽ anh nghiện ma túy?".
Mendy lắc đầu:"Không có, thật ra anh chỉ là con rối của một người lớn mạnh hơn cả anh, ông ta tim cho anh một liều thuốc có tên...có tên 'chết chóc', thuốc sẽ phát tán vào một tuần một lần, và hôm nay nó đã đến với anh".
"Vậy phải làm sao anh mới hết đây?"_Cố Thuần Mỹ càng nghe càng thêm gấp gáp hơn, trên đời có thứ thuốc giết người đó sao?
"Nó sẽ hết trong vòng hai mươi phút, nhưng mà nếu để lâu cơ ...cơ thể anh sẽ bị ăn mòn, chỉ...chỉ có ông ta mới có thuốc để kháng lại"
"Ông ta là ai?".
"Là một người tàn ác, chỉ vì ông ta muốn số tài sản của Cố gia cho nên mới tim thứ thuốc này vào người anh, ông ta biết anh và em yêu nhau, dùng anh làm mồi nhử em và Cố gia".
"Cho nên, anh mới đến đây làm theo ý ông ta?".
"Không phải như em nghĩ, anh đến đây là để bảo vệ em, Từ Hy,...cô ta mới chính là kẻ do ông ta phái đến để tiếp cận Cố Thần, mục đích chính của ông ta là Cố gia".
"........"
Cố Thuần Mỹ chờ hắn nói tiếp.
"Anh không thể làm vậy? Em là người anh yêu nhất, anh sẽ không phải bội em, chỉ có Từ Hy, cô ta mới phải bội Cố gia em, nhưng mà Cố Thần quá ngu ngốc tin tưởng cô ta như vậy?".
Bàn tay của Cố Thuần Mỹ siết chặt lại với nhau, các đầu ngón tay không còn chút máu, chỉ còn một mảng trắng:"Cô ta thật quỷ quyệt, em sẽ không tha cho cô ta đâu?".
Cô nàng đỡ hắn nằm xuống, MenDy lúc này mới không còn run rẩy nữa.
"Anh đỡ hơn chưa?".
"Rồi! Em đừng lo".
"Anh nghĩ ngơi đi, em đi đây một lát sẽ về!".
Đợi đến khi Cố Thuần Mỹ rời khỏi, lớp sói giả cừu non của hắn cũng lộ ra, hắn nhếch môi cười, cô nàng đã trúng kế rồi.
Hắn chắc chắn Cố Thuần Mỹ sẽ đến tìm Cố Thần, đến chừng đó hai người xảy ra xung đột hắn sẽ cố kích thích vào não bộ của Cố Thuần Mỹ nhiều điều xấu về cô, đến chừng đó, cô nàng sẽ tiếp tục gây ầm ĩ, và cô không chịu được bỏ đi, Cố Thần rơi vào tuyệt vọng, hắn biết, Hy Hy đối với hắn còn hơn cả sinh mạng, hơn cả tập đoàn Cố Thị đó..
Và tất cả công ty hay bất kì thứ gì đều rơi vào tình trạng khủng khoảng nghiêm trọng.
Mendy sẽ ngấm ngầm thu mua lại Cố Thị, đến chừng đó hắn đã có được thứ mình muốn, cũng sẽ có được người con gái hắn yêu!
Cô không yêu hắn, không sao hắn bắt cô về từ từ cho cô yêu hắn mới thôi.
Chỉ một kế hoạch nhỏ mà vẹn cả đôi đường.
Mendy nằm duỗi thẳng chân, tay xoa xoa:"Cố Thần ơi là Cố Thần, mày không có tư cách để đấu với tao?".
Vừa bước vào phòng, đã thấy hắn nằm gọn trên giường, cơ thể run run, trán cũng đổ đầy mồ hôi.
Cố Thuần Mỹ sửng sốt, quên cả việc mình tìm hắn làm gì, cô nàng chạy lại, hỏi han :"Sở Nam, anh làm sao vậy? Sốt sao?".
Mendy bỗng nhiên ôm lấy Cố Thuần Mỹ, cơ thể run nhanh hơn:"Anh, anh cũng không biết, hình như thuốc đã phát tán rồi....".
Cố Thuần Mỹ trấn an hắn:"Thuốc gì chứ? Không lẽ anh nghiện ma túy?".
Mendy lắc đầu:"Không có, thật ra anh chỉ là con rối của một người lớn mạnh hơn cả anh, ông ta tim cho anh một liều thuốc có tên...có tên 'chết chóc', thuốc sẽ phát tán vào một tuần một lần, và hôm nay nó đã đến với anh".
"Vậy phải làm sao anh mới hết đây?"_Cố Thuần Mỹ càng nghe càng thêm gấp gáp hơn, trên đời có thứ thuốc giết người đó sao?
"Nó sẽ hết trong vòng hai mươi phút, nhưng mà nếu để lâu cơ ...cơ thể anh sẽ bị ăn mòn, chỉ...chỉ có ông ta mới có thuốc để kháng lại"
"Ông ta là ai?".
"Là một người tàn ác, chỉ vì ông ta muốn số tài sản của Cố gia cho nên mới tim thứ thuốc này vào người anh, ông ta biết anh và em yêu nhau, dùng anh làm mồi nhử em và Cố gia".
"Cho nên, anh mới đến đây làm theo ý ông ta?".
"Không phải như em nghĩ, anh đến đây là để bảo vệ em, Từ Hy,...cô ta mới chính là kẻ do ông ta phái đến để tiếp cận Cố Thần, mục đích chính của ông ta là Cố gia".
"........"
Cố Thuần Mỹ chờ hắn nói tiếp.
"Anh không thể làm vậy? Em là người anh yêu nhất, anh sẽ không phải bội em, chỉ có Từ Hy, cô ta mới phải bội Cố gia em, nhưng mà Cố Thần quá ngu ngốc tin tưởng cô ta như vậy?".
Bàn tay của Cố Thuần Mỹ siết chặt lại với nhau, các đầu ngón tay không còn chút máu, chỉ còn một mảng trắng:"Cô ta thật quỷ quyệt, em sẽ không tha cho cô ta đâu?".
Cô nàng đỡ hắn nằm xuống, MenDy lúc này mới không còn run rẩy nữa.
"Anh đỡ hơn chưa?".
"Rồi! Em đừng lo".
"Anh nghĩ ngơi đi, em đi đây một lát sẽ về!".
Đợi đến khi Cố Thuần Mỹ rời khỏi, lớp sói giả cừu non của hắn cũng lộ ra, hắn nhếch môi cười, cô nàng đã trúng kế rồi.
Hắn chắc chắn Cố Thuần Mỹ sẽ đến tìm Cố Thần, đến chừng đó hai người xảy ra xung đột hắn sẽ cố kích thích vào não bộ của Cố Thuần Mỹ nhiều điều xấu về cô, đến chừng đó, cô nàng sẽ tiếp tục gây ầm ĩ, và cô không chịu được bỏ đi, Cố Thần rơi vào tuyệt vọng, hắn biết, Hy Hy đối với hắn còn hơn cả sinh mạng, hơn cả tập đoàn Cố Thị đó..
Và tất cả công ty hay bất kì thứ gì đều rơi vào tình trạng khủng khoảng nghiêm trọng.
Mendy sẽ ngấm ngầm thu mua lại Cố Thị, đến chừng đó hắn đã có được thứ mình muốn, cũng sẽ có được người con gái hắn yêu!
Cô không yêu hắn, không sao hắn bắt cô về từ từ cho cô yêu hắn mới thôi.
Chỉ một kế hoạch nhỏ mà vẹn cả đôi đường.
Mendy nằm duỗi thẳng chân, tay xoa xoa:"Cố Thần ơi là Cố Thần, mày không có tư cách để đấu với tao?".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.