Chương 32: chương 32
thuong
04/01/2021
Văn Thành dẫn cô đi một vòng công ty sau đó anh đưa cô đến phòng làm việc của mình, tay anh đặt lên chiếc bàn nhỏ trong phòng có đầy đủ máy tính giấy tờ trên đó, giọng anh âm trầm nói.
\- Tuy công việc không đúng chuyên môn của em lắm nhưng em có thể làm thư ký cho anh không?
\- Hả...hả....
Vậy mà anh ấy bảo cô làm thư ký sao? Có hơi đường đột, vả lại cô chưa từng thử bao giờ.
\- Chuyện...chuyện này....em....
Cô ấp a ấp úng nói không nên lời, Văn Thành thấy cô có vẻ khó đưa ra quyết định liền nói.
\- Vậy trước tiên em cứ thử việc đi, đây là lịch trình của anh ngày hôm nay.
Lúc này trong phòng văn thư, Đỗ Tịnh đang trưng lên vẻ mặt khó chịu với mấy nhân viên dưới chướng mình.
\- Để rồi xem giám đốc Tống anh dám hạ một thư ký làm trong nghề mười năm xuống làm người đóng dấu, anh cứ chờ đó tôi sẽ phục thù.
Đỗ Tịnh hôm qua vẫn còn làm thư ký cho tổng giám đốc, cho đến sáng nay bị điều xuống quản lý phòng văn thư nên cô ta rất tức giận.
Mọi công việc trước nay cô ta đảm nhiệm đều không một sai sót, hôm nay vô duyên vô cớ bị đuổi đi tất nhiên là không phục, mặc dù giám đốc có nói sau một thời gian nữa sẽ phục hồi chứ vụ cho cô ta.
Nhưng cục tức này cô ta nuốt không trôi, mấy nhân viên đang hì hục đóng dấu kiểm kê cũng không dám ho he nửa lời, khói trên đầu cô ta đang bốc lên nghi ngút, bây giờ không an phận mà trọc điên cô ta lên chỉ có ăn hành mà thôi.
Đóng con dấu cái rầm lên bàn, Đỗ Tịnh nhếch môi cười mỉa lên một cái rồi nộ khí bừng bừng đi tới phòng giám đốc.
Cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên, Văn Thành còn chưa kịp nói gì cô ta đã đẩy cửa đi vào, mũi tên đầu tiên cô ta nhắm đến đó chính là nhân viên mới thế chỗ cô ta.
Trong lòng không kìm nổi oán hận, cô ta mỉa một câu.
\- Cái thứ gì đây.
Văn Thành vốn đang làm việc cũng không để ý lắm, duy chỉ có cô là nghe thấy, lại không hiểu mình mới đến đã đắc tội gì với mọi người ở đây, mà hết bảo vệ đến nhân viên khinh cô ra mặt như vậy.
Quả nhiên môi trường làm việc này không hợp với cô mà, tốt nhất sau giờ làm cô nên từ chối lời đề nghị thử việc của anh ấy thôi.
Vốn dĩ guồng quay của công ty này đang hoạt động đúng quy trình, lại vì cô mà làm rối loạn cô không muốn gây hiềm khích với người khác.
Từ trước đến nay cũng vậy, cô luôn muốn hoà đồng trong tất cả mối quan hệ, có như thế làm việc mới hiệu quả.
\- Thư Ký Đỗ...à Quản Lý Đỗ có việc gì sao?
Biết bản thân lỡ miệng do gọi quen, Văn Thành liền lấp lửng chữa cháy.
Đỗ Tịnh đặt tệp văn bản trên bàn, đi lại bên cạnh Văn Thành, động tác còn rất thuần thục áp sát bên hông ghế của anh, vốn là để cô nhìn thấy.
Cô ta đang chứng tỏ thị uy với cô không ngần ngại phô ra tuyệt kỹ trong nghề bao lâu nay, cô ta muốn nói rằng chỉ có cô ta mới xứng làm thư ký của giám đốc, người khác đừng hòng mơ tưởng đến.
\- Giám đốc, chỗ này, cả chỗ này nữa, em chưa đóng dấu vì thấy số liệu còn sai sót, anh nên bảo họ kiểm tra lại.
Văn Thành nhìn theo hướng ngón tay búp măng của Đỗ Tịnh lướt từng đường từng đường trên trang giấy ghi chằng chịt số liệu thống kê, vậy mà anh sơ suất không nhìn ra, cũng may là đem qua phòng kiểm toán trước rồi mới dâng lên cho anh ký vào không thì anh cứ nhắm mắt ký bừa vì công việc chồng chất mất.
Văn Thành gật gù đồng ý, mở lời tán dương.
\- Quả nhiên là em làm việc rất chu đáo, được để anh bảo thư ký đi kiểm tra lại.
Hai người hướng cặp mắt về phía cô, cặp mắt của Văn Thành là sự chờ đợi cô có thể hoàn thành tốt công việc còn cặp mắt kia tất nhiên là sự ganh ghét tuột độ của Đỗ Tịnh.
\- Tuy công việc không đúng chuyên môn của em lắm nhưng em có thể làm thư ký cho anh không?
\- Hả...hả....
Vậy mà anh ấy bảo cô làm thư ký sao? Có hơi đường đột, vả lại cô chưa từng thử bao giờ.
\- Chuyện...chuyện này....em....
Cô ấp a ấp úng nói không nên lời, Văn Thành thấy cô có vẻ khó đưa ra quyết định liền nói.
\- Vậy trước tiên em cứ thử việc đi, đây là lịch trình của anh ngày hôm nay.
Lúc này trong phòng văn thư, Đỗ Tịnh đang trưng lên vẻ mặt khó chịu với mấy nhân viên dưới chướng mình.
\- Để rồi xem giám đốc Tống anh dám hạ một thư ký làm trong nghề mười năm xuống làm người đóng dấu, anh cứ chờ đó tôi sẽ phục thù.
Đỗ Tịnh hôm qua vẫn còn làm thư ký cho tổng giám đốc, cho đến sáng nay bị điều xuống quản lý phòng văn thư nên cô ta rất tức giận.
Mọi công việc trước nay cô ta đảm nhiệm đều không một sai sót, hôm nay vô duyên vô cớ bị đuổi đi tất nhiên là không phục, mặc dù giám đốc có nói sau một thời gian nữa sẽ phục hồi chứ vụ cho cô ta.
Nhưng cục tức này cô ta nuốt không trôi, mấy nhân viên đang hì hục đóng dấu kiểm kê cũng không dám ho he nửa lời, khói trên đầu cô ta đang bốc lên nghi ngút, bây giờ không an phận mà trọc điên cô ta lên chỉ có ăn hành mà thôi.
Đóng con dấu cái rầm lên bàn, Đỗ Tịnh nhếch môi cười mỉa lên một cái rồi nộ khí bừng bừng đi tới phòng giám đốc.
Cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên, Văn Thành còn chưa kịp nói gì cô ta đã đẩy cửa đi vào, mũi tên đầu tiên cô ta nhắm đến đó chính là nhân viên mới thế chỗ cô ta.
Trong lòng không kìm nổi oán hận, cô ta mỉa một câu.
\- Cái thứ gì đây.
Văn Thành vốn đang làm việc cũng không để ý lắm, duy chỉ có cô là nghe thấy, lại không hiểu mình mới đến đã đắc tội gì với mọi người ở đây, mà hết bảo vệ đến nhân viên khinh cô ra mặt như vậy.
Quả nhiên môi trường làm việc này không hợp với cô mà, tốt nhất sau giờ làm cô nên từ chối lời đề nghị thử việc của anh ấy thôi.
Vốn dĩ guồng quay của công ty này đang hoạt động đúng quy trình, lại vì cô mà làm rối loạn cô không muốn gây hiềm khích với người khác.
Từ trước đến nay cũng vậy, cô luôn muốn hoà đồng trong tất cả mối quan hệ, có như thế làm việc mới hiệu quả.
\- Thư Ký Đỗ...à Quản Lý Đỗ có việc gì sao?
Biết bản thân lỡ miệng do gọi quen, Văn Thành liền lấp lửng chữa cháy.
Đỗ Tịnh đặt tệp văn bản trên bàn, đi lại bên cạnh Văn Thành, động tác còn rất thuần thục áp sát bên hông ghế của anh, vốn là để cô nhìn thấy.
Cô ta đang chứng tỏ thị uy với cô không ngần ngại phô ra tuyệt kỹ trong nghề bao lâu nay, cô ta muốn nói rằng chỉ có cô ta mới xứng làm thư ký của giám đốc, người khác đừng hòng mơ tưởng đến.
\- Giám đốc, chỗ này, cả chỗ này nữa, em chưa đóng dấu vì thấy số liệu còn sai sót, anh nên bảo họ kiểm tra lại.
Văn Thành nhìn theo hướng ngón tay búp măng của Đỗ Tịnh lướt từng đường từng đường trên trang giấy ghi chằng chịt số liệu thống kê, vậy mà anh sơ suất không nhìn ra, cũng may là đem qua phòng kiểm toán trước rồi mới dâng lên cho anh ký vào không thì anh cứ nhắm mắt ký bừa vì công việc chồng chất mất.
Văn Thành gật gù đồng ý, mở lời tán dương.
\- Quả nhiên là em làm việc rất chu đáo, được để anh bảo thư ký đi kiểm tra lại.
Hai người hướng cặp mắt về phía cô, cặp mắt của Văn Thành là sự chờ đợi cô có thể hoàn thành tốt công việc còn cặp mắt kia tất nhiên là sự ganh ghét tuột độ của Đỗ Tịnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.