Chương 123
Tử Giới
11/09/2020
"Nhưng vấn đề là, ai chúng ta có thể làm được điều này?" Quạ đen tiếp tục nói: "Cho dù tất cả mọi người xung quanh đều ngủ rồi, người này cũng vẫn có thể tiếp tục kiên trì, hơn nữa còn phải mở hộp nhạc ra."
Bốn người nhìn nhau, trên thực tế, chuyện thế này nếu không thử một chút, ai cũng không biết cực hạn của bản thân ở đâu. Nghĩ thông suốt, quạ đen liền đề nghị: "Nếu không thì như vậy đi, trước hết chúng ta thử nghiệm một chút, sau khi tôi đóng hộp nhạc lại... ai trong chúng ta là người đầu tiên ngủ mất."
Mọi người sôi nổi đồng ý, vì thế tất cả cùng ngồi lên sô pha quanh hộp nhạc, quạ đen duỗi tay đóng hộp nhạc lại, bản nhạc violin du dương ngừng lại, mọi người tức khắc có thể cảm nhận rõ ràng được vị ngọt nị trong không khí, phi thường ngọt, giống mùi hoa, lại giống mật ong, thơm ngọt khiến người ta mơ màng muốn ngủ.
"Vị ngọt này khiến người ta ghê tởm." Sói mở miệng nói chuyện, định thu hút lực chú ý của mọi người. Hắn nói: "Chúng ta tốt nhất nên nói chuyện nhiều một chút, có thể tập trung tinh thần."
"Thật không xong, tôi một chút cũng không muốn nói chuyện cùng anh thì sao?" Cú mèo mặt vô biểu tình khinh bỉ sói.
"Kỳ thật tôi cảm thấy cậu là người duy nhất trong chúng ta không thể ngã xuống –––" Sói trả lời cú mèo, từ trên xuống dưới nhìn hắn: "Bởi vì cậu căn bản không ngửi được!"
"Anh không phải tôi, làm sao biết tôi ngửi thấy hay không? Đương nhiên, tôi biết khứu giác anh nhất định phi thường nhạy, như con chó vậy!"
"Cậu đang trào phúng tôi là một con chó sao?"
"Đâu?! Tôi chỉ khen khứu giác của anh, gọi anh là chó ––– rõ ràng chính là anh đơn phương thừa nhận."
Sói cùng cú mèo mỗi người một câu, ngươi tới ta đi bắt đầu đấu võ mồm, quạ đen và mèo đen vẫn trước sau như một mà im lặng, trong không khí nhìn qua có vẻ hòa hợp này, thời gian một giây lại một giây trôi qua, khoảng chừng mười mấy phút, cảm thấy người bên cạnh đột nhiên cử động, dựa lên vai hắn, mèo đen liền cúi đầu nhìn quạ đen một cái.
Quạ đen là một người thanh niên khí chất ôn hòa, nhìn nét mặt cũng có thể thấy hắn là một người ôn nhu lại cứng cỏi, hắn vừa nhắm mắt liền dựa vào mèo đen, tóc hắn thực mềm, rơi trên vai mèo đen, khiến hô hấp mèo đen có chút dồn dập, hắn nhịn không được duỗi tay sờ sờ gương mặt quạ đen, nhưng thực mau liền ý thức được động tác mình không tự nhiên, vì thế quay đầu nói với đám người cú mèo: "Hắn ngủ rồi."
Cú mèo duỗi tay mở hộp nhạc ra, bản nhạc vang lên, chưa tới nửa phút, quạ đen lại mở mắt, hắn ngơ ngác mờ mịt mấy giây, nhưng rất mau liền tỉnh táo lại, nói: "Tôi ngủ?"
"Đúng vậy." Cú mèo lo lắng nói: "Trạng thái tinh thần của cậu không tốt lắm."
"Đại khái đi..." Quạ đen thở dài, tiếp tục nói: "Điều này quả thật không tốt lắm, ngay cả bản thân tôi cũng không ý thức được mình đã ngủ mất, tôi luôn cảm thấy mình vẫn tỉnh, giống như nằm mơ vậy."
"Vậy hiện tại nên làm thế nào?" Cú mèo không quá an tâm nói.
"Tôi là người đầu tiên ngã xuống, cho nên có thể loại trừ tôi, không thể trở thành người canh hộp nhạc, như vậy, hiện tại chúng ta có thể tiếp tục thử nghiệm xem người ngã xuống thứ hai là ai... Thuận tiện, nếu tôi ngủ, các cậu nghĩ cách đánh thức tôi – ví dụ như dùng sức lay tỉnh, nghe nói con người khi ngủ sẽ phản xạ có điều kiện tỉnh lại khi bị ngã... Đương nhiên, nếu những phương pháp đó không đánh thức tôi được, lại mở hộp nhạc ra." (ừ lại mơ, ngủ, với ngã, bà con xem Inception đi)
Cú mèo càng thêm lo lắng, nói: "Nhưng như vậy rất nguy hiểm! Vạn nhất mở hộp nhạc cậu vẫn chưa tỉnh lại thì phải làm sao?"
Quạ đen cười: "Vậy thì để tôi chết ở đây đi."
"Trò đùa này không hài hước tí nào."
"Đáng thử một lần." Quạ đen nói, hắn có vẻ rất mệt mỏi: "Tôi cũng không có biện pháp khác, cũng không thể tiếp tục lãng phí thời gian ở đây. Nói thật, tôi đã chịu đoàn tàu này đủ rồi!"
Không có lựa chọn nào khác, cho dù cú mèo thực không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn đồng ý, bọn họ lại một lần nữa tắt hộp nhạc đi, không lâu sau, quạ đen lại ngủ mất, cú mèo nhắc mèo đen ngồi cạnh quạ đen: "Đánh thức hắn."
Mèo đen kéo quạ đen tới rìa sô pha, đẩy hắn ra sau, phương pháp này quả thực có tác dụng, trong nháy mắt ngã xuống, quạ đen liền bừng tỉnh, sau đó được mèo đen tiếp vào lòng, nhưng sắc mặt quạ đen trắng bệch.
"Tôi ngủ bao lâu?" Quạ đen dò hỏi.
"Chưa đến một phút." Mèo đen trả lời hắn.
"Cảm giác như một thế kỉ vậy." Quạ đen cười khổ, hắn ngồi thẳng dậy, nói với mọi người: "Xem ra có hiệu quả, cho dù có người trong chúng ta ngủ mất, người bên cạnh cũng có thể đánh thức hắn."
Nhưng khi quạ đen đang nói chuyện, hắn đột nhiên nhắm mắt lại, lại một lần nữa mơ hồ ngã trên sô pha. Cú mèo thấy thế đành phải thở dài tiếc nuối: "Có vẻ đánh thức cũng không kiên trì được lâu."
Cú mèo vừa dứt lời, sự tình hắn không nghĩ tới là, Sói ngồi bên cạnh thế nhưng cũng nhào vào trên bàn ngủ mất rồi.
"Ồ! Đáng ăn mừng!" Cú mèo nhìn sói, nói: "Hắn là người thứ hai."
Vì thế người còn tỉnh chỉ có mèo đen và cú mèo.
Mèo đen bế quạ đen lên, theo bản năng mà ôm hắn vào ngực, sờ sờ tóc hắn, nói với cú mèo: "Tôi nghĩ tôi không kiên trì được lâu, hiện tại đầu tôi rất choáng."
Cú mèo liếm môi: "Xem ra người kiên trì đến cuối chỉ có thể là tôi."
Cú mèo nói xong câu đó, duỗi tay mở hộp nhạc, âm nhạc mĩ diệu lại một lần nữa vang vọng khoang xe, sói cùng quạ đen liền tỉnh lại, sắc mặt đều hơi trắng.
"Tôi cảm thấy không tiếp tục thí nghiệm này vẫn tốt hơn." Cú mèo nói, hắn chú ý tới sắc mặt tái nhợt của quạ đen, không khỏi thở dài: "Tuy rằng ngủ rồi quả thật có thể tỉnh lại, nhưng tựa hồ đều có ảnh hưởng nhất định đến mọi người, loại khí trôi nổi trong không gian này, khẳng định có chứa độc tính, tiếp tục ở lại đây, cho dù luôn mở ra hộp nhạc không ngủ quên, chúng ta cũng nhất định sẽ chết."
"Vậy bắt đầu đi!" Quạ đen hít sâu một hơi, toàn lực thả lỏng thân thể mình, hắn nhìn về phía cú mèo: "Vậy cậu canh giữ cạnh hộp nhạc, chúng tôi đi tìm chìa khóa."
"Tôi không hiểu, mở hộp nhạc tìm chìa khóa và không mở hộp nhạc tìm chìa khóa khác nhau ở đâu?" Sói dường như canh cánh trong lòng chuyện mình cư nhiên là người thứ hai ngã xuống, thực rối rắm mà nhìn chằm chằm cú mèo.
"Lời nhắn trên cửa nói như vậy, chỉ có đóng hộp nhạc mới có thể tìm được chìa khóa, ai biết được?" Cú mèo miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, có vẻ dào dạt đắc ý.
"Ý cậu là bọn tôi phải giao thác tính mạng mình cho cậu đúng không?" Sói cảm thấy bất mãn.
"Đừng cãi nhau nữa!" Quạ đen nhíu mày, nói: "Người khẩn trương nhất phải là tôi đi! Tôi là người đầu tiên ngất xỉu, mà chỉ cần các anh chưa ngủ hết cú mèo sẽ không mở hộp nhạc, nói cách khác thời gian tôi ngủ sẽ càng dài hơn, muốn chết thì tôi cũng là người chết đầu tiên!"
Tình thế bất lợi, cảm xúc mọi người đều nặng nề, nhưng không ai muốn tiếp tục ở lại đây, đành phải bắt đầu hành động. Vì thế cú mèo canh giữ cạnh hộp nhạc, mọi người còn lại phân tán ra, chờ cú mèo tắt hộp nhạc đi, bắt đầu tìm chìa khóa.
Sau khi cú mèo khép nắp hộp nhạc, hắn liền bắt đầu tập trung lực chú ý quan sát đồng bạn mình, thời thời khắc khắc đều chú ý tới tìm huống đám người quạ đen, để có thể trong thời gian ngắn nhất phản ứng kịp.
Sau khi đóng hộp nhạc, khoang số 7 cũng không có gì khác lạ, ngoại trừ mùi hương ngọt nị càng lúc càng rõ ràng trong không khí. Hương vị này gần như tràn ngập toàn bộ khoang xe, mặc kệ đi đến góc nào, cũng đều có thể ngửi thấy. Bọn họ lật tung mọi vật trong khoang, ngay cả phòng nghỉ nhân viên cùng WC cũng lật tung một lượt. Lúc này mọi người đều kiên trì tương đối lâu, nhưng quạ đen vẫn là người đầu tiên ngã xuống, hắn thình lình trực tiếp ngã xuống cái sô pha nào đó, nhưng lần này không có ai đánh thức hắn. Mèo đen và sói tiếp tục tìm chìa khóa, mùi hương vẫn thực nồng đậm, mọi người lại bắt đầu nôn nóng bất an, lời nhắn rõ ràng nói, đóng hộp nhạc mới có thể tìm được chìa khóa, nhưng hộp nhạc đã đóng, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất tìm kiếm, nhưng vẫn không thu hoạch được gì như trước. Vì thế, người thứ hai là sói cũng đã ngất rồi, hắn dựa vào vách tường mà ngã ngồi trên mặt đất, sau hắn chính là mèo đen.
Thấy tất cả mọi người đều ngủ, cú mèo cũng không thể không thở dài một hơi, vừa định duỗi tay mở hộp nhạc, cú mèo đột nhiên nghe thấy một âm thanh rất nhỏ.
Đúng vậy, bởi vì mọi người xung quanh đều ngủ rồi, toàn bộ khoang số 7 đều an tĩnh, ngay cả âm thanh rung lắc của đoàn tàu cũng không có, bởi vậy, âm thanh mỏng manh này trở nên đặc biệt rõ ràng, hơn nữa khởi nguồn của âm thanh này, là thứ cú mèo đang cầm trong tay, chính là hộp nhạc kia.
Đó là một âm thanh tựa như tiếng tích tắc khi đồng hồ chuyển động.
Có thứ gì ở trong hộp!
Cú mèo lập tức cầm lấy hộp nhạc, hắn nghe thấy âm thanh vang lên từ phía trong, nói cách khác, ở trong hộp nhạc! Nhưng hiện tại không được, không kịp!
Cú mèo cần mở hộp nhạc lên, một lần nữa để bản nhạc vang lên, hắn phải đánh thức mọi người, như vậy mới có thể nói cho đồng bạn phát hiện của hắn. Nhưng cú mèo chưa kịp hành động, thời điểm hắn chuẩn bị mở hộp nhạc ra, đột nhiên có bóng đen bao phủ lên người hắn, có người đi tới, tới bên người cú mèo, người này dường như không có tiếng bước chân, một âm thanh cũng không có, hoặc có thể do lực chú ý của cú mèo đều tập trung lên hộp nhạc, căn bản không chú ý đến.
Đợi đến khi cú mèo ý thức được có người đứng cạnh mình, hắn theo bản năng ngẩng đầu nhìn, nhưng tầm mắt hắn vừa hướng lên trên một chút, chỉ kịp thấy một con dao màu bạc lóe lên trước mắt!
Mắt hắn liền lâm vào bóng tối vĩnh hằng!
Dây thần kinh đau đớn của cú mèo trì độn, nhưng hắn cũng ý thức được mình bị người cắt hai mắt, hơn nữa động tác người kia rất nhanh, một đao đâm xuống chọc vào cổ họng hắn, cắt đứt dây thanh quản của hắn, khiến hắn không thể nói chuyện được. Cắt đứt dây thần kinh cột sống hắn, khiến hắn tê liệt toàn thân.
Cú mèo bất động.
Người nọ duỗi tay lấy hộp nhạc trong tay cú mèo, mở hộp nhạc lên, sau đó nhét hộp nhạc về lòng bàn tay cú mèo.
_____________
Cái chết của anh này là đau nhất:v vì anh ý chết 1l ở khoang 13 rồi, làm 1 cái thi thể lết đến tận đây. Xong bh lại bị mù + câm + liệt nhưng não bộ vẫn hoạt động:) về cơ bản anh ý là một cái xác sống thực vật.
Bốn người nhìn nhau, trên thực tế, chuyện thế này nếu không thử một chút, ai cũng không biết cực hạn của bản thân ở đâu. Nghĩ thông suốt, quạ đen liền đề nghị: "Nếu không thì như vậy đi, trước hết chúng ta thử nghiệm một chút, sau khi tôi đóng hộp nhạc lại... ai trong chúng ta là người đầu tiên ngủ mất."
Mọi người sôi nổi đồng ý, vì thế tất cả cùng ngồi lên sô pha quanh hộp nhạc, quạ đen duỗi tay đóng hộp nhạc lại, bản nhạc violin du dương ngừng lại, mọi người tức khắc có thể cảm nhận rõ ràng được vị ngọt nị trong không khí, phi thường ngọt, giống mùi hoa, lại giống mật ong, thơm ngọt khiến người ta mơ màng muốn ngủ.
"Vị ngọt này khiến người ta ghê tởm." Sói mở miệng nói chuyện, định thu hút lực chú ý của mọi người. Hắn nói: "Chúng ta tốt nhất nên nói chuyện nhiều một chút, có thể tập trung tinh thần."
"Thật không xong, tôi một chút cũng không muốn nói chuyện cùng anh thì sao?" Cú mèo mặt vô biểu tình khinh bỉ sói.
"Kỳ thật tôi cảm thấy cậu là người duy nhất trong chúng ta không thể ngã xuống –––" Sói trả lời cú mèo, từ trên xuống dưới nhìn hắn: "Bởi vì cậu căn bản không ngửi được!"
"Anh không phải tôi, làm sao biết tôi ngửi thấy hay không? Đương nhiên, tôi biết khứu giác anh nhất định phi thường nhạy, như con chó vậy!"
"Cậu đang trào phúng tôi là một con chó sao?"
"Đâu?! Tôi chỉ khen khứu giác của anh, gọi anh là chó ––– rõ ràng chính là anh đơn phương thừa nhận."
Sói cùng cú mèo mỗi người một câu, ngươi tới ta đi bắt đầu đấu võ mồm, quạ đen và mèo đen vẫn trước sau như một mà im lặng, trong không khí nhìn qua có vẻ hòa hợp này, thời gian một giây lại một giây trôi qua, khoảng chừng mười mấy phút, cảm thấy người bên cạnh đột nhiên cử động, dựa lên vai hắn, mèo đen liền cúi đầu nhìn quạ đen một cái.
Quạ đen là một người thanh niên khí chất ôn hòa, nhìn nét mặt cũng có thể thấy hắn là một người ôn nhu lại cứng cỏi, hắn vừa nhắm mắt liền dựa vào mèo đen, tóc hắn thực mềm, rơi trên vai mèo đen, khiến hô hấp mèo đen có chút dồn dập, hắn nhịn không được duỗi tay sờ sờ gương mặt quạ đen, nhưng thực mau liền ý thức được động tác mình không tự nhiên, vì thế quay đầu nói với đám người cú mèo: "Hắn ngủ rồi."
Cú mèo duỗi tay mở hộp nhạc ra, bản nhạc vang lên, chưa tới nửa phút, quạ đen lại mở mắt, hắn ngơ ngác mờ mịt mấy giây, nhưng rất mau liền tỉnh táo lại, nói: "Tôi ngủ?"
"Đúng vậy." Cú mèo lo lắng nói: "Trạng thái tinh thần của cậu không tốt lắm."
"Đại khái đi..." Quạ đen thở dài, tiếp tục nói: "Điều này quả thật không tốt lắm, ngay cả bản thân tôi cũng không ý thức được mình đã ngủ mất, tôi luôn cảm thấy mình vẫn tỉnh, giống như nằm mơ vậy."
"Vậy hiện tại nên làm thế nào?" Cú mèo không quá an tâm nói.
"Tôi là người đầu tiên ngã xuống, cho nên có thể loại trừ tôi, không thể trở thành người canh hộp nhạc, như vậy, hiện tại chúng ta có thể tiếp tục thử nghiệm xem người ngã xuống thứ hai là ai... Thuận tiện, nếu tôi ngủ, các cậu nghĩ cách đánh thức tôi – ví dụ như dùng sức lay tỉnh, nghe nói con người khi ngủ sẽ phản xạ có điều kiện tỉnh lại khi bị ngã... Đương nhiên, nếu những phương pháp đó không đánh thức tôi được, lại mở hộp nhạc ra." (ừ lại mơ, ngủ, với ngã, bà con xem Inception đi)
Cú mèo càng thêm lo lắng, nói: "Nhưng như vậy rất nguy hiểm! Vạn nhất mở hộp nhạc cậu vẫn chưa tỉnh lại thì phải làm sao?"
Quạ đen cười: "Vậy thì để tôi chết ở đây đi."
"Trò đùa này không hài hước tí nào."
"Đáng thử một lần." Quạ đen nói, hắn có vẻ rất mệt mỏi: "Tôi cũng không có biện pháp khác, cũng không thể tiếp tục lãng phí thời gian ở đây. Nói thật, tôi đã chịu đoàn tàu này đủ rồi!"
Không có lựa chọn nào khác, cho dù cú mèo thực không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn đồng ý, bọn họ lại một lần nữa tắt hộp nhạc đi, không lâu sau, quạ đen lại ngủ mất, cú mèo nhắc mèo đen ngồi cạnh quạ đen: "Đánh thức hắn."
Mèo đen kéo quạ đen tới rìa sô pha, đẩy hắn ra sau, phương pháp này quả thực có tác dụng, trong nháy mắt ngã xuống, quạ đen liền bừng tỉnh, sau đó được mèo đen tiếp vào lòng, nhưng sắc mặt quạ đen trắng bệch.
"Tôi ngủ bao lâu?" Quạ đen dò hỏi.
"Chưa đến một phút." Mèo đen trả lời hắn.
"Cảm giác như một thế kỉ vậy." Quạ đen cười khổ, hắn ngồi thẳng dậy, nói với mọi người: "Xem ra có hiệu quả, cho dù có người trong chúng ta ngủ mất, người bên cạnh cũng có thể đánh thức hắn."
Nhưng khi quạ đen đang nói chuyện, hắn đột nhiên nhắm mắt lại, lại một lần nữa mơ hồ ngã trên sô pha. Cú mèo thấy thế đành phải thở dài tiếc nuối: "Có vẻ đánh thức cũng không kiên trì được lâu."
Cú mèo vừa dứt lời, sự tình hắn không nghĩ tới là, Sói ngồi bên cạnh thế nhưng cũng nhào vào trên bàn ngủ mất rồi.
"Ồ! Đáng ăn mừng!" Cú mèo nhìn sói, nói: "Hắn là người thứ hai."
Vì thế người còn tỉnh chỉ có mèo đen và cú mèo.
Mèo đen bế quạ đen lên, theo bản năng mà ôm hắn vào ngực, sờ sờ tóc hắn, nói với cú mèo: "Tôi nghĩ tôi không kiên trì được lâu, hiện tại đầu tôi rất choáng."
Cú mèo liếm môi: "Xem ra người kiên trì đến cuối chỉ có thể là tôi."
Cú mèo nói xong câu đó, duỗi tay mở hộp nhạc, âm nhạc mĩ diệu lại một lần nữa vang vọng khoang xe, sói cùng quạ đen liền tỉnh lại, sắc mặt đều hơi trắng.
"Tôi cảm thấy không tiếp tục thí nghiệm này vẫn tốt hơn." Cú mèo nói, hắn chú ý tới sắc mặt tái nhợt của quạ đen, không khỏi thở dài: "Tuy rằng ngủ rồi quả thật có thể tỉnh lại, nhưng tựa hồ đều có ảnh hưởng nhất định đến mọi người, loại khí trôi nổi trong không gian này, khẳng định có chứa độc tính, tiếp tục ở lại đây, cho dù luôn mở ra hộp nhạc không ngủ quên, chúng ta cũng nhất định sẽ chết."
"Vậy bắt đầu đi!" Quạ đen hít sâu một hơi, toàn lực thả lỏng thân thể mình, hắn nhìn về phía cú mèo: "Vậy cậu canh giữ cạnh hộp nhạc, chúng tôi đi tìm chìa khóa."
"Tôi không hiểu, mở hộp nhạc tìm chìa khóa và không mở hộp nhạc tìm chìa khóa khác nhau ở đâu?" Sói dường như canh cánh trong lòng chuyện mình cư nhiên là người thứ hai ngã xuống, thực rối rắm mà nhìn chằm chằm cú mèo.
"Lời nhắn trên cửa nói như vậy, chỉ có đóng hộp nhạc mới có thể tìm được chìa khóa, ai biết được?" Cú mèo miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, có vẻ dào dạt đắc ý.
"Ý cậu là bọn tôi phải giao thác tính mạng mình cho cậu đúng không?" Sói cảm thấy bất mãn.
"Đừng cãi nhau nữa!" Quạ đen nhíu mày, nói: "Người khẩn trương nhất phải là tôi đi! Tôi là người đầu tiên ngất xỉu, mà chỉ cần các anh chưa ngủ hết cú mèo sẽ không mở hộp nhạc, nói cách khác thời gian tôi ngủ sẽ càng dài hơn, muốn chết thì tôi cũng là người chết đầu tiên!"
Tình thế bất lợi, cảm xúc mọi người đều nặng nề, nhưng không ai muốn tiếp tục ở lại đây, đành phải bắt đầu hành động. Vì thế cú mèo canh giữ cạnh hộp nhạc, mọi người còn lại phân tán ra, chờ cú mèo tắt hộp nhạc đi, bắt đầu tìm chìa khóa.
Sau khi cú mèo khép nắp hộp nhạc, hắn liền bắt đầu tập trung lực chú ý quan sát đồng bạn mình, thời thời khắc khắc đều chú ý tới tìm huống đám người quạ đen, để có thể trong thời gian ngắn nhất phản ứng kịp.
Sau khi đóng hộp nhạc, khoang số 7 cũng không có gì khác lạ, ngoại trừ mùi hương ngọt nị càng lúc càng rõ ràng trong không khí. Hương vị này gần như tràn ngập toàn bộ khoang xe, mặc kệ đi đến góc nào, cũng đều có thể ngửi thấy. Bọn họ lật tung mọi vật trong khoang, ngay cả phòng nghỉ nhân viên cùng WC cũng lật tung một lượt. Lúc này mọi người đều kiên trì tương đối lâu, nhưng quạ đen vẫn là người đầu tiên ngã xuống, hắn thình lình trực tiếp ngã xuống cái sô pha nào đó, nhưng lần này không có ai đánh thức hắn. Mèo đen và sói tiếp tục tìm chìa khóa, mùi hương vẫn thực nồng đậm, mọi người lại bắt đầu nôn nóng bất an, lời nhắn rõ ràng nói, đóng hộp nhạc mới có thể tìm được chìa khóa, nhưng hộp nhạc đã đóng, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất tìm kiếm, nhưng vẫn không thu hoạch được gì như trước. Vì thế, người thứ hai là sói cũng đã ngất rồi, hắn dựa vào vách tường mà ngã ngồi trên mặt đất, sau hắn chính là mèo đen.
Thấy tất cả mọi người đều ngủ, cú mèo cũng không thể không thở dài một hơi, vừa định duỗi tay mở hộp nhạc, cú mèo đột nhiên nghe thấy một âm thanh rất nhỏ.
Đúng vậy, bởi vì mọi người xung quanh đều ngủ rồi, toàn bộ khoang số 7 đều an tĩnh, ngay cả âm thanh rung lắc của đoàn tàu cũng không có, bởi vậy, âm thanh mỏng manh này trở nên đặc biệt rõ ràng, hơn nữa khởi nguồn của âm thanh này, là thứ cú mèo đang cầm trong tay, chính là hộp nhạc kia.
Đó là một âm thanh tựa như tiếng tích tắc khi đồng hồ chuyển động.
Có thứ gì ở trong hộp!
Cú mèo lập tức cầm lấy hộp nhạc, hắn nghe thấy âm thanh vang lên từ phía trong, nói cách khác, ở trong hộp nhạc! Nhưng hiện tại không được, không kịp!
Cú mèo cần mở hộp nhạc lên, một lần nữa để bản nhạc vang lên, hắn phải đánh thức mọi người, như vậy mới có thể nói cho đồng bạn phát hiện của hắn. Nhưng cú mèo chưa kịp hành động, thời điểm hắn chuẩn bị mở hộp nhạc ra, đột nhiên có bóng đen bao phủ lên người hắn, có người đi tới, tới bên người cú mèo, người này dường như không có tiếng bước chân, một âm thanh cũng không có, hoặc có thể do lực chú ý của cú mèo đều tập trung lên hộp nhạc, căn bản không chú ý đến.
Đợi đến khi cú mèo ý thức được có người đứng cạnh mình, hắn theo bản năng ngẩng đầu nhìn, nhưng tầm mắt hắn vừa hướng lên trên một chút, chỉ kịp thấy một con dao màu bạc lóe lên trước mắt!
Mắt hắn liền lâm vào bóng tối vĩnh hằng!
Dây thần kinh đau đớn của cú mèo trì độn, nhưng hắn cũng ý thức được mình bị người cắt hai mắt, hơn nữa động tác người kia rất nhanh, một đao đâm xuống chọc vào cổ họng hắn, cắt đứt dây thanh quản của hắn, khiến hắn không thể nói chuyện được. Cắt đứt dây thần kinh cột sống hắn, khiến hắn tê liệt toàn thân.
Cú mèo bất động.
Người nọ duỗi tay lấy hộp nhạc trong tay cú mèo, mở hộp nhạc lên, sau đó nhét hộp nhạc về lòng bàn tay cú mèo.
_____________
Cái chết của anh này là đau nhất:v vì anh ý chết 1l ở khoang 13 rồi, làm 1 cái thi thể lết đến tận đây. Xong bh lại bị mù + câm + liệt nhưng não bộ vẫn hoạt động:) về cơ bản anh ý là một cái xác sống thực vật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.