Trốn Thoát Quân Hôn: Năng Lực Chiến Gia Mạnh Mẽ Làm Đau Người
Chương 14: Nộp Báo Cáo Kết Hôn (4)
Nhan Mặc
27/03/2024
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Hoang đường! Cháu cho rằng ông không biết cháu suy nghĩ cái gì à! Thằng nhóc như cháu không phải là thấy cây gậy thóc cứt Dật Hiên cứ suốt ngày đi theo sau mông Thẩm Lê nên mới như vậy sao? Mấy cái mánh khoé đó của nó mà gọi là theo đuổi sao?”
“Ông nội nói cho cháu biết, theo đuổi bạn gái, là phải giống như đánh du kích, địch tiến ta lui, địch trú ta nhiễu, địch mệt ta đánh, địch lui ta truy! Chờ cây gân như cháu, rau kim châm đều lạnh! Sau này cháu đừng có mà khóc!”
Ông cụ nhà họ Chiến cũng mặc kệ Chiến Cảnh Hoài đang ho khan có đau hay không, ông ấy cchỉ xoay người thở phì phì mà đi ra ngoài.
Nghĩ đến vừa rồi Chiến Cảnh Hoài nói đến “Nộp báo cáo kết hôn”, ông cụ nhà họ Chiến hừ mạnh một tiếng:
“Còn không phải là nộp báo cáo kết hôn thôi sao? Có cái gì không được? Đúng là thằng cháu bất hiếu mà, chuyện này mà còn phải để ông nó đi làm.”
Thẩm Lê tự cho là mọi thứ đều ở trong kế hoạch, nhưng lại không ngờ đến ông cụ vừa về nhà đã mang kính viễn thị lên, rồi bắt tay vào viết báo cáo kết hôn.
Chỉ thiếu điều viết lên đó “Chiến Cảnh Hoài và Thẩm Lê, tuyệt phối”!
Bên trong ngõ nhỏ cũ xưa, Thẩm Lê trở lại ‘Nhà' ở trong trí nhớ, từ xa đã nhìn thấy Thẩm An Nhu đang âu sầu ảo não.
Vừa thấy Thẩm Lê và Khương Thư Lan, Thẩm An Nhu liền kích động mà đi ra, khóe mắt và chóp mũi đều đỏ lên: “Mẹ, chị có bị gì không? Con ở trong nhà lo lắng đã lâu, cứ sợ chị ấy xảy ra chuyện.”
Khoé môi Thẩm Lê giật giật , bị kỹ thuật diễn của Thẩm An Nhu này loé mù mắt.
Quả là một đoá sen trắng yếu đuối đáng thương mà.
“Không có việc gì không có việc gì.” Thẩm Lê xua xua tay, nói thẳng: “Em có xảy ra chuyện thì chị cũng không có việc gì, cảm ơn em gái đã quan tâm!”
Thẩm An Nhu bị chặn họng, thiếu chút nữa là không giữ được biểu cảm của mình.
Khương Thư Lan suy nghĩ tới chuyện khổ sở nhất đời này, rồi mới không đau không ngứa nói: “Lê Lê, lời này của con là sao vậy?”
Thẩm Lê ngầm hiểu: “Mẹ, con sợ em gái nghe không hiểu, cho nên mới nói vắn tắt như vậy.”
Khương Thư Lan gật gật đầu, cũng không nói gì thêm.
Thẩm An Nhu tận mắt nhìn thấy Thẩm Lê và Khương Thư Lan thân mật mà đi vào phòng, cô ta nghĩ trăm lần cũng không ra.
Hai mẹ con này trước đây còn tôn trọng nhau như khách, sao đột nhiên lại dính lấy nhau như vậy, cái đồ hũ nút Thẩm Lê này sao lại đột nhiên thông suốt rồi?
Thẩm An Nhu tức giận muốn chết, cắn răng theo sau.
Mà lúc này, ngọc bội trước ngực Thẩm Lê lại nóng lên, âm thanh của bạn nhỏ Tiểu Ái vang lên ở trong óc:
(Giá trị tức giận của Thẩm An Nhu là 30%, chúc mừng chủ nhân nhận được 30 điểm, đạt tới 100 sẽ giải khóa việc xây dựng thêm một mảnh Thần Y dược điền. )
“Hoang đường! Cháu cho rằng ông không biết cháu suy nghĩ cái gì à! Thằng nhóc như cháu không phải là thấy cây gậy thóc cứt Dật Hiên cứ suốt ngày đi theo sau mông Thẩm Lê nên mới như vậy sao? Mấy cái mánh khoé đó của nó mà gọi là theo đuổi sao?”
“Ông nội nói cho cháu biết, theo đuổi bạn gái, là phải giống như đánh du kích, địch tiến ta lui, địch trú ta nhiễu, địch mệt ta đánh, địch lui ta truy! Chờ cây gân như cháu, rau kim châm đều lạnh! Sau này cháu đừng có mà khóc!”
Ông cụ nhà họ Chiến cũng mặc kệ Chiến Cảnh Hoài đang ho khan có đau hay không, ông ấy cchỉ xoay người thở phì phì mà đi ra ngoài.
Nghĩ đến vừa rồi Chiến Cảnh Hoài nói đến “Nộp báo cáo kết hôn”, ông cụ nhà họ Chiến hừ mạnh một tiếng:
“Còn không phải là nộp báo cáo kết hôn thôi sao? Có cái gì không được? Đúng là thằng cháu bất hiếu mà, chuyện này mà còn phải để ông nó đi làm.”
Thẩm Lê tự cho là mọi thứ đều ở trong kế hoạch, nhưng lại không ngờ đến ông cụ vừa về nhà đã mang kính viễn thị lên, rồi bắt tay vào viết báo cáo kết hôn.
Chỉ thiếu điều viết lên đó “Chiến Cảnh Hoài và Thẩm Lê, tuyệt phối”!
Bên trong ngõ nhỏ cũ xưa, Thẩm Lê trở lại ‘Nhà' ở trong trí nhớ, từ xa đã nhìn thấy Thẩm An Nhu đang âu sầu ảo não.
Vừa thấy Thẩm Lê và Khương Thư Lan, Thẩm An Nhu liền kích động mà đi ra, khóe mắt và chóp mũi đều đỏ lên: “Mẹ, chị có bị gì không? Con ở trong nhà lo lắng đã lâu, cứ sợ chị ấy xảy ra chuyện.”
Khoé môi Thẩm Lê giật giật , bị kỹ thuật diễn của Thẩm An Nhu này loé mù mắt.
Quả là một đoá sen trắng yếu đuối đáng thương mà.
“Không có việc gì không có việc gì.” Thẩm Lê xua xua tay, nói thẳng: “Em có xảy ra chuyện thì chị cũng không có việc gì, cảm ơn em gái đã quan tâm!”
Thẩm An Nhu bị chặn họng, thiếu chút nữa là không giữ được biểu cảm của mình.
Khương Thư Lan suy nghĩ tới chuyện khổ sở nhất đời này, rồi mới không đau không ngứa nói: “Lê Lê, lời này của con là sao vậy?”
Thẩm Lê ngầm hiểu: “Mẹ, con sợ em gái nghe không hiểu, cho nên mới nói vắn tắt như vậy.”
Khương Thư Lan gật gật đầu, cũng không nói gì thêm.
Thẩm An Nhu tận mắt nhìn thấy Thẩm Lê và Khương Thư Lan thân mật mà đi vào phòng, cô ta nghĩ trăm lần cũng không ra.
Hai mẹ con này trước đây còn tôn trọng nhau như khách, sao đột nhiên lại dính lấy nhau như vậy, cái đồ hũ nút Thẩm Lê này sao lại đột nhiên thông suốt rồi?
Thẩm An Nhu tức giận muốn chết, cắn răng theo sau.
Mà lúc này, ngọc bội trước ngực Thẩm Lê lại nóng lên, âm thanh của bạn nhỏ Tiểu Ái vang lên ở trong óc:
(Giá trị tức giận của Thẩm An Nhu là 30%, chúc mừng chủ nhân nhận được 30 điểm, đạt tới 100 sẽ giải khóa việc xây dựng thêm một mảnh Thần Y dược điền. )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.