Trốn Thoát Quân Hôn: Năng Lực Chiến Gia Mạnh Mẽ Làm Đau Người
Chương 16: Tát Bông Sen Trắng Một Cái, Được 128 Nguyên (2)
Nhan Mặc
27/03/2024
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Một cái bạt tai của Thẩm Lê tát cô ta một cái, dùng ma pháp đánh bại ma pháp.
“Bang ——” một tiếng!
Trong nháy mắt đánh cho Thẩm An Nhu ngu luôn!
Sắc mặt Thẩm An Nhu trong nháy mắt trở nên dữ tợn: “Thẩm Lê! Cô làm gì vậy?! Cô không sợ tôi nói cho ba… Á!”
Lời nói của cô ta còn chưa nói xong, Thẩm Lê lại “Bang” thêm cho cô ta một cái tát lên khuôn mặt.
Cái này hay rồi, hai bên đều đỏ, sưng lên đối xứng nhau.
Thẩm An Nhu tức giận đến thét chói tai, kết quả Thẩm Lê lại mở ra lòng bàn tay cho cô ta xem, rõ ràng là một con muỗi bị đập chết.
“Em gái tốt của chị, An Nhu ngoan, em nhìn xem, đây chính là muỗi chân dài đó!”
“Cũng may là chị đã đánh nó chết rồi, nếu không nó sẽ không chết được.”
Thẩm An Nhu: “…”
Tức chết, sao hôm nay Thẩm Lê chết tiệt này lại nói được mấy lời vô nghĩa này?
Sao cô ta lại nghe không hiểu vậy?
Khương Thư Lan xoay người, đôi tay chống ở trên bàn gỗ, cúi đầu 45°, khóe môi run rẩy.
Bà ấy cảm thấy chính mình rất thiếu đạo đức, làm một người mẹ, làm như vậy là không đúng.
Nhưng mà —— lại không nhịn được cười!
Phảng phất như những thứ tích tụ trong lòng từ mười mấy năm nay bỗng chốc đã tiêu tan.
(Giá trị tức giận của Thẩm An Nhu là 55%, đạt được 55 điểm, vượt qua 50% nhận được khen thưởng đặc biệt, chúc mừng chủ nhân nhận được 50 nguyên. )
(Giá trị tức giận của Thẩm An Nhu là 78%, đạt được 78 điểm, vượt qua 50% nhận được khen thưởng đặc biệt, chúc mừng chủ nhân nhận được 78 nguyên. )
Thẩm Lê nghe xong âm thanh thông báo ở trong đầu, ánh mắt đang nhìn Thẩm An Nhu đều đang phát sáng.
Nếu nhìn kỹ, đôi mắt cô có hơi xanh lè.
Thẩm An Nhu bụm mặt lui lại phía sau vài bước: “Cô, cô nhìn tôi như vậy là có ý gì?”
Thẩm Lê thở phào một hơi.
U là trời, Thẩm An Nhu này cũng quá dễ tức giận đi mà, đúng là quá dễ bị chọc giận mà!
Lớn hơn 50% còn được nhận thêm tiền nữa!
Thẩm Lê hận chính mình không phải là một con bạch tuộc, nếu như vậy là có thể tát Thẩm An Nhu một lần tám cái.
Nếu vậy thì được tới bao nhiêu tiền chứ!
Bao lời muốn nói chỉ hoá thành một câu, Thẩm Lê ngọt ngào nói: “Tiểu An Nhu, em đúng thật là ‘em gái bảo bối' mà.”
Đây không phải là kho báu sao, có thể đổi thành tiền này.
Thẩm An Nhu nổi da gà rớt đầy đất, đã bị Thẩm Lê dọa sợ rồi.
Cả người cô ta đều trở nên hoảng sợ, cứ cảm thấy sau khi Thẩm Lê này rơi xuống nước xong, cả người đều thay đổi.
Trở nên… Hơi có chút biến thái…
Thẩm Lê lúc này chỉ mới vừa ra tay một chút với Thẩm An Nhu, bên ngoài đã có người gõ cửa.
“Thẩm Lê! Thẩm Lê em ở đâu? Anh là Chiến Dật Hiên!”
Thẩm Lê bĩu môi, tên chồng cũ chết bầm tới rồi.
Một cái bạt tai của Thẩm Lê tát cô ta một cái, dùng ma pháp đánh bại ma pháp.
“Bang ——” một tiếng!
Trong nháy mắt đánh cho Thẩm An Nhu ngu luôn!
Sắc mặt Thẩm An Nhu trong nháy mắt trở nên dữ tợn: “Thẩm Lê! Cô làm gì vậy?! Cô không sợ tôi nói cho ba… Á!”
Lời nói của cô ta còn chưa nói xong, Thẩm Lê lại “Bang” thêm cho cô ta một cái tát lên khuôn mặt.
Cái này hay rồi, hai bên đều đỏ, sưng lên đối xứng nhau.
Thẩm An Nhu tức giận đến thét chói tai, kết quả Thẩm Lê lại mở ra lòng bàn tay cho cô ta xem, rõ ràng là một con muỗi bị đập chết.
“Em gái tốt của chị, An Nhu ngoan, em nhìn xem, đây chính là muỗi chân dài đó!”
“Cũng may là chị đã đánh nó chết rồi, nếu không nó sẽ không chết được.”
Thẩm An Nhu: “…”
Tức chết, sao hôm nay Thẩm Lê chết tiệt này lại nói được mấy lời vô nghĩa này?
Sao cô ta lại nghe không hiểu vậy?
Khương Thư Lan xoay người, đôi tay chống ở trên bàn gỗ, cúi đầu 45°, khóe môi run rẩy.
Bà ấy cảm thấy chính mình rất thiếu đạo đức, làm một người mẹ, làm như vậy là không đúng.
Nhưng mà —— lại không nhịn được cười!
Phảng phất như những thứ tích tụ trong lòng từ mười mấy năm nay bỗng chốc đã tiêu tan.
(Giá trị tức giận của Thẩm An Nhu là 55%, đạt được 55 điểm, vượt qua 50% nhận được khen thưởng đặc biệt, chúc mừng chủ nhân nhận được 50 nguyên. )
(Giá trị tức giận của Thẩm An Nhu là 78%, đạt được 78 điểm, vượt qua 50% nhận được khen thưởng đặc biệt, chúc mừng chủ nhân nhận được 78 nguyên. )
Thẩm Lê nghe xong âm thanh thông báo ở trong đầu, ánh mắt đang nhìn Thẩm An Nhu đều đang phát sáng.
Nếu nhìn kỹ, đôi mắt cô có hơi xanh lè.
Thẩm An Nhu bụm mặt lui lại phía sau vài bước: “Cô, cô nhìn tôi như vậy là có ý gì?”
Thẩm Lê thở phào một hơi.
U là trời, Thẩm An Nhu này cũng quá dễ tức giận đi mà, đúng là quá dễ bị chọc giận mà!
Lớn hơn 50% còn được nhận thêm tiền nữa!
Thẩm Lê hận chính mình không phải là một con bạch tuộc, nếu như vậy là có thể tát Thẩm An Nhu một lần tám cái.
Nếu vậy thì được tới bao nhiêu tiền chứ!
Bao lời muốn nói chỉ hoá thành một câu, Thẩm Lê ngọt ngào nói: “Tiểu An Nhu, em đúng thật là ‘em gái bảo bối' mà.”
Đây không phải là kho báu sao, có thể đổi thành tiền này.
Thẩm An Nhu nổi da gà rớt đầy đất, đã bị Thẩm Lê dọa sợ rồi.
Cả người cô ta đều trở nên hoảng sợ, cứ cảm thấy sau khi Thẩm Lê này rơi xuống nước xong, cả người đều thay đổi.
Trở nên… Hơi có chút biến thái…
Thẩm Lê lúc này chỉ mới vừa ra tay một chút với Thẩm An Nhu, bên ngoài đã có người gõ cửa.
“Thẩm Lê! Thẩm Lê em ở đâu? Anh là Chiến Dật Hiên!”
Thẩm Lê bĩu môi, tên chồng cũ chết bầm tới rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.