Trốn Thoát Quân Hôn: Năng Lực Chiến Gia Mạnh Mẽ Làm Đau Người
Chương 18: Tát Bông Sen Trắng Một Cái, Được 128 Nguyên (4)
Nhan Mặc
27/03/2024
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Chú nhỏ của anh cứu em, chú ấy hẳn là chưa nói cái gì khác đi?” Chiến Dật Hiên nắm chặt đôi tay, có chút khẩn trương: “Anh lo lắng chính là nếu chuyện này truyền đi sẽ khiến cho thanh danh của em không được tốt, chú nhỏ của anh lại không thích em, chuyện này em cũng biết mà.”
“Nếu em phá hủy nhân duyên tốt của chú nhỏ với thím nhỏ tương lai, thì chính là đắc tội hai gia tộc lớn cùng một lúc, như vậy chính là chuyện lớn rồi, anh có một đề nghị không tồi——”
“Em hẹn hò với anh, anh sẽ chịu trách nhiệm với em, như vậy sẽ không có ai nói gì không đúng về em!”
Thẩm Lê đột nhiên bị “Giá trị tức giận 200%” của Thẩm An Nhu làm cho kinh ngạc.
Vừa vui vẻ, cô cũng phản ứng lại chuyện tào lao mà tên rùa đen Chiến Dật Hiên này đang nói, cô lập tức cười ha hả.
“Chiến Dật Hiên, cái logic này của anh không đúng nhỉ? Chiến Cảnh Hoài đã cứu tôi, người cùng tôi rơi xuống nước cũng là anh ấy, anh chịu trách nhiệm cái gì, có liên quan tới anh sao?”
Chiến Dật Hiên nghẹn họng, vừa muốn tiếp tục nói cái gì, Thẩm Lê lại nói: “Tôi không muốn hẹn hò với bất kì kẻ nào.”
“Nói tiếp, Chiến Cảnh Hoài đã cứu tôi, đó gọi là thấy việc nghĩa hăng hái làm, tôi được anh ấy cứu, người ta gọi đó là chưa tới lúc chết, không nghĩ tới, anh không những già, mà tư tưởng cũng rất cũ nữa!”
“Hiện giờ đều là thời đại nào rồi, lại còn làm bộ dáng này, cái này của anh người ta gọi là cặn bã của phong kiến! Nói ra ngoài coi chừng người ta cười chết!”
Chiến Dật Hiên thiếu chút nữa phun một ngụm máu ra ngoài đường.
Hắn ta già? Tư tưởng còn cũ?!
Hả???
Thẩm Lê không nghĩ tới tên chồng trước này cũng có thể rớt giá trị tức giận, vui sướng một giây.
Sau đó cô mới cạn lời phát hiện, cảm xúc của tên đàn ông này ổn định hơn Thẩm An Nhu rất nhiều.
Thôi, giá trị tức giận cũng không dễ có được.
Hơn nữa Thẩm An Nhu bị tức đến mức bỏ đi rồi, vào buồng trong, cũng ngừng tức giận.
Thẩm Lê cũng không còn kiên nhẫn để chu toàn với Chiến Dật Hiên.
Thật đúng là tên chồng cũ vô dụng!
Loại đàn ông cặn bã này phải được đóng lên tường, đó mới là chốn về của hắn ta.
Thẩm Lê dùng hai ba câu đã đuổi Chiến Dật Hiên đi, cũng không có nhận hoa mà hắn ta cố ý mang tới.
Cô đóng cửa lại liền về phòng nằm xuống.
Mà một màn này đều bị Lục Trì thấy được hết, cậu ấy vội vàng trở về mật báo cho Chiến Cảnh Hoài.
“Cảnh Hoài, lần này đừng trách tôi nói chuyện không dễ nghe, đối tượng có hôn ước đó của cậu không thích hợp đâu! Cô ấy còn mập mờ với cháu họ của cậu, vậy mà sao không chủ động từ hôn với cậu? Nhà họ Thẩm này đúng là không hiểu đạo lý đối nhân xử thế mà.”
“Chú nhỏ của anh cứu em, chú ấy hẳn là chưa nói cái gì khác đi?” Chiến Dật Hiên nắm chặt đôi tay, có chút khẩn trương: “Anh lo lắng chính là nếu chuyện này truyền đi sẽ khiến cho thanh danh của em không được tốt, chú nhỏ của anh lại không thích em, chuyện này em cũng biết mà.”
“Nếu em phá hủy nhân duyên tốt của chú nhỏ với thím nhỏ tương lai, thì chính là đắc tội hai gia tộc lớn cùng một lúc, như vậy chính là chuyện lớn rồi, anh có một đề nghị không tồi——”
“Em hẹn hò với anh, anh sẽ chịu trách nhiệm với em, như vậy sẽ không có ai nói gì không đúng về em!”
Thẩm Lê đột nhiên bị “Giá trị tức giận 200%” của Thẩm An Nhu làm cho kinh ngạc.
Vừa vui vẻ, cô cũng phản ứng lại chuyện tào lao mà tên rùa đen Chiến Dật Hiên này đang nói, cô lập tức cười ha hả.
“Chiến Dật Hiên, cái logic này của anh không đúng nhỉ? Chiến Cảnh Hoài đã cứu tôi, người cùng tôi rơi xuống nước cũng là anh ấy, anh chịu trách nhiệm cái gì, có liên quan tới anh sao?”
Chiến Dật Hiên nghẹn họng, vừa muốn tiếp tục nói cái gì, Thẩm Lê lại nói: “Tôi không muốn hẹn hò với bất kì kẻ nào.”
“Nói tiếp, Chiến Cảnh Hoài đã cứu tôi, đó gọi là thấy việc nghĩa hăng hái làm, tôi được anh ấy cứu, người ta gọi đó là chưa tới lúc chết, không nghĩ tới, anh không những già, mà tư tưởng cũng rất cũ nữa!”
“Hiện giờ đều là thời đại nào rồi, lại còn làm bộ dáng này, cái này của anh người ta gọi là cặn bã của phong kiến! Nói ra ngoài coi chừng người ta cười chết!”
Chiến Dật Hiên thiếu chút nữa phun một ngụm máu ra ngoài đường.
Hắn ta già? Tư tưởng còn cũ?!
Hả???
Thẩm Lê không nghĩ tới tên chồng trước này cũng có thể rớt giá trị tức giận, vui sướng một giây.
Sau đó cô mới cạn lời phát hiện, cảm xúc của tên đàn ông này ổn định hơn Thẩm An Nhu rất nhiều.
Thôi, giá trị tức giận cũng không dễ có được.
Hơn nữa Thẩm An Nhu bị tức đến mức bỏ đi rồi, vào buồng trong, cũng ngừng tức giận.
Thẩm Lê cũng không còn kiên nhẫn để chu toàn với Chiến Dật Hiên.
Thật đúng là tên chồng cũ vô dụng!
Loại đàn ông cặn bã này phải được đóng lên tường, đó mới là chốn về của hắn ta.
Thẩm Lê dùng hai ba câu đã đuổi Chiến Dật Hiên đi, cũng không có nhận hoa mà hắn ta cố ý mang tới.
Cô đóng cửa lại liền về phòng nằm xuống.
Mà một màn này đều bị Lục Trì thấy được hết, cậu ấy vội vàng trở về mật báo cho Chiến Cảnh Hoài.
“Cảnh Hoài, lần này đừng trách tôi nói chuyện không dễ nghe, đối tượng có hôn ước đó của cậu không thích hợp đâu! Cô ấy còn mập mờ với cháu họ của cậu, vậy mà sao không chủ động từ hôn với cậu? Nhà họ Thẩm này đúng là không hiểu đạo lý đối nhân xử thế mà.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.