Trông Em Từ Thuở Còn Thơ

Chương 14:

Đừng đùa nữa (Biệt Cảo Tiếu Liễu)

19/05/2023

15.

Mấy ngày sau đó, tôi và Tề Kha dính nhau như sam, không rời một bước.

Buổi đẹp trời, bọn tôi lại lên thuyền dạo giữa hồ.

Lúc xấu trời, bọn tôi ngồi dưới hiên ngắm mưa.

Ngày nào cũng dạo phố tìm vài quán bán đồ ăn mới lạ.

Thỉnh thoảng nổi hứng hai đứa lại vào bếp, quậy tanh bành nhà bếp lên.

Tôi thường nhìn Tề Kha đến ngẩn người, thầm nghĩ giá mà cuộc sống cứ tiếp tục thế này thì tốt biết bao.

Đáng tiếc, tôi đã biết trước kết cục của mình.

Đã được nếm trải cuộc sống hạnh phúc thế này, tôi bắt đầu thấy không cam lòng, mắc mớ gì lại bắt tôi làm vật tế?

Sau mấy đêm không ngủ được, cuối cùng tôi quyết định thẳng thắn với Tề Kha, không chừng hai người cùng nghĩ cách có khi lại ló cái khôn.

Sau giờ Ngọ, Tề Kha ăn no nằm tắm nắng trong sân, tôi bèn cầm cuốn "Đoạt thiên lục" ra đưa cho hắn xem: "Anh xem cái này đi."

Tề Kha liếc mắt, thoáng chốc đỏ mặt: "Hôm qua không phải mới làm theo tranh..."

Tôi: "Cái này không phải tranh pỏ.n đâu cha!"

Tề Kha ngơ ngác ngồi dậy: "Thế là cái gì?"

"Bọn mình đang ở trong quyển sách này đấy." Tôi hít sâu một hơi, nhìn thẳng vào mắt hắn. "Có chuyện này bấy lâu nay em vẫn giấu anh, anh mở tới trang 89 đi."

Tề Kha không hiểu gì ngơ ngác mở sách ra, đọc nội dung trang sách, sau đó trầm tư.

Tôi nhìn vẻ mặt hắn, không nhịn được rơm rớm nước mắt: "Làm sao bây giờ..."

Tề Kha nhíu mày nhìn tôi: "Tề Đậu Đậu là ai?"

"Em... Ủa gì dzạ?"

Tôi cướp cuốn sách mở ra xem, không ngờ trên đó lại viết:

"Vào khoảnh khắc nhìn thấy Tề Đậu Đậu, Long Kình Thiên đã biết đời này cô ấy chính là người mình yêu thương nhất, thề phải trở thành người mạnh nhất thế gian, như vậy mới có thể bảo vệ người mình yêu."



???

"Tề Đậu Đậu là ai?" Tôi nghệt mặt ra.

"Hôm trước nó còn viết là em ch.ết, nên Tiểu Thiên mới thề biến thành người mạnh nhất thế gian cơ mà, thế là em không phải ch.ết nữa à? Đệ.ch! Em không phải chế.t nữa rồi!"

Tôi vừa dứt lời, Tiểu Thiên cầm kẹo hồ lô từ ngoài sân chạy vào.

Tôi không kiềm chế được ôm lấy nó.

Tiểu Thiên chùi nước miếng, sau đó nheo mắt nhìn tôi bằng ánh mắt rất lạ.

Tôi hốt hoảng: "Sao thế?"

Tiểu Thiên xoa bụng tôi, cười hì hì: "Đậu Đậu."

"Cái gì?"

Tiểu Thiên nhảy lò cò quanh người tôi, vui vẻ nói: "Trong bụng mẹ có hạt đậu nhỏ, í nhầm, có em gái nhỏ chơi cùng con."

Sau vài giây tôi mới từ từ nhận ra.

Hình như bọn tôi phải làm cha mẹ vợ của nam chính.

Há, k1ch thích nha.

16.

Tề Kha giận tôi rồi.

Vì lúc trước tôi biết tôi phải ch.ết nhưng lại giấu lâu như vậy không kể với hắn.

Hắn giận đùng đùng, ngày nào cũng ngồi trên giường khoanh tay xoay mặt vào trường, phồng mang trợn má.

"Bây giờ đêm nào anh cũng gặp ác mộng nè, toàn thấy em nói em sắp ch.ết, Khương Nhan Thanh, em ác lắm em biết không, nếu nội dung truyện không thay đổi, em định để anh làm thằng góa vợ đúng không?"

Tôi ngồi cạnh dè dặt chọt chọt eo hắn: "Không phải em đã nói thật với anh rồi còn gì?"

Tề Kha hứ một tiếng, hất mặt sang hướng khác.

Tôi nghĩ hắn cần yên tĩnh suy nghĩ, cho nên chui vào chăn ngủ trước.



Lát sau, một thân thể nóng rẫy áp sát sau lưng tôi.

Tề Kha ôm chặt tôi, vùi mặt vào lưng tôi, ban đầu tôi không biết hắn định giở trò gì, mãi đến khi thấy sau lưng ươn ướt.

Hắn khóc à?

Khóc rồi kìa!

Ôi trời đất quỷ thần thiên địa hột dzịt lộn ơi!

Tề Kha là ai? Đánh nhau với người ta gãy xương còn chẳng thèm khóc một tiếng đấy!

Nhất thời tôi không biết phải làm sao.

Tề Kha nằm sau lưng tôi trầm giọng nói: "Sau này không được như vậy nữa nghe chưa."

Tôi ngoan ngoãn đồng ý: "Em hứa."

Hắn lại ôm tôi, hứ một tiếng: "Anh thấy Long Kình Thiên không xứng với Đậu Đậu nhà mình."

Tôi: "..."

Chuyển đề tài cũng nhanh quá ha.

Nhưng mà bây giờ tâm tình của Tề Kha rất mẫn cảm, nên không dám chọc hắn, chỉ nói: "Người ta là nam chính cơ mà, anh còn muốn lựa con rể kiểu gì nữa?"

"Nam chính mới nguy hiểm đó, nam chính sẽ có nhiều nữ tám nữ bảy nữ sáu nữ năm tấp nập cập kè đó."

Chuyện này... cũng có lý ha.

Tôi thuận miệng nói: "Nhưng em tin tưởng rằng Đậu Đậu nhà mình là xịn nhất, nó nhất định vừa thông minh vừa xinh đẹp vừa mạnh mẽ."

Đột nhiên Tề Kha lật người đè tôi xuống, ánh mắt sáng lấp lánh giữa màn đêm đen nhìn tôi: "Mạnh cỡ nào?"

Tôi: "..."

Đêm đó, tiếng gào của tôi vang vọng khắp sân.

"Tề Kha cái đồ c@m thú nhà anh! Bà đây còn đang mang th.ai đấy!"

- HOÀN -

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trông Em Từ Thuở Còn Thơ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook