Chương 14: Lo Lắng
Thâm Hải Thủ Thuật Đao
18/07/2023
Nhân cách phụ trưởng thành và kiên định đó hầu như chỉ tồn tại trong miêu tả của Giang Diệu. Giang Diệu sẽ nói: "Anh ấy dạy em như thế này", "Anh nói những gì nên làm." Nhưng nhân cách phụ đó chưa bao giờ thực sự xuất hiện trước mặt Ôn Lĩnh Tây.
Thế nên Ôn Lĩnh Tây không thể ngừng suy nghĩ trong một thời gian dài, đây rốt cuộc là ảo tưởng của Giang Diệu, hay thực sự tồn tại một nhân cách ẩn khác.
Nhưng nghe nói, mẹ của Giang Diệu- Từ Tĩnh Nhàn đã từng trực tiếp nói chuyện với nhân cách phụ kia.
Xuất phát từ sự tin tưởng đối với Từ Tĩnh Nhàn, Ôn Lĩnh Tây xác nhận nhân cách phụ thật sự tồn tại, không đơn thuần chỉ là ảo tưởng.
Trong lòng Ôn Lĩnh Tây có chút suy đoán, nhưng anh cũng không trực tiếp hỏi.
Không ngờ tới, Giang Nhất Hoán lại nhạy cảm nhận ra ý đồ của anh.
"Có phải cậu đang nghi ngờ nhân cách phụ kia không?" Giang Nhất Hoán nhíu mày lại: "Chẳng lẽ cậu cũng giống như mấy người hay nói nhảm đó, cho rằng cái chết của mẹ Giang Diệu có liên quan đến nhân cách phụ trong cơ thể nó? Cảm thấy chính tay nó giết chết mẹ mình?"
Chất vấn đến mức độ như vậy đã xem như là hành vi có tính công kích nhất mà vị học giả tính tình ôn hòa này có thể biểu hiện ra.
Ôn Lĩnh Tây vội nói: "Không không không, ý của tôi không phải như vậy, tôi chỉ là muốn hỏi thăm một chút."
Nghe nói chỉ là hỏi thăm bình thường, Giang Nhất Hoán liền thở phào nhẹ nhõm. Ông dường như cũng ý thức được mình vừa phản ứng thái quá, liền xin lỗi Ôn Lĩnh Tây.
"Thật xin lỗi, bác sĩ Ôn, do tôi quá kích động…"Giang Nhất Hoán thở dài, lại ngước mắt lên, ngữ khí vô cùng nghiêm túc, "Nhưng có một chuyện, tôi hy vọng có thể thống nhất với cậu. Về chuyện dung hợp nhân cách, thật ra tôi và vợ vẫn luôn có quan điểm khác nhau."
"Vợ tôi muốn dung hợp nhân cách, cô ấy nghĩ rằng như vậy sẽ tốt cho con trai hơn."
"Nhưng tôi lại cảm thấy, không cần thiết phải mạo hiểm như vậy. Cậu cũng từng nói, chẳng ai biết được sau khi dung hợp sẽ như thế nào… Hơn nữa, không phải hiện tại Giang Diệu đang có tiến triển tốt sao? Cho nên…"
Thái độ của Giang Nhất Hoán rất rõ ràng. Ông ấy không muốn dung hợp.
Trong lúc cảm xúc của Giang Nhất Hoán xấu nhất đã được con trai an ủi. Ông cho rằng bệnh tình của Giang Diệu đang được cải thiện, sự tồn tại của nhân cách phụ là có lợi đối với Giang Diệu. Vì vậy ông không muốn dùng tới cách dung hợp để làm cho nhân cách phụ biến mất.
Rốt cuộc, Giang Diệu cũng đã được chẩn đoán mắc bệnh tự kỷ hai mươi năm, ba mẹ đã dẫn cậu đi tìm nhiều bác sĩ nổi tiếng lâu như vậy vẫn không có kết quả. Mà nhân cách phụ chỉ xuất hiện vỏn vẹn mấy tháng, Giang Diệu đã đồng ý giao tiếp với thế giới bên ngoài, có thể biểu đạt ý muốn, thậm chí còn biết an ủi người khác.
Ba của Giang Diệu quy hết tất cả công lao này cho nhân cách phụ cũng là điều có thể hiểu được.
….Quá lợi hại.
Dựa theo hiểu biết của Ôn Lĩnh Tây về bệnh tình của Giang Diệu, anh cảm thấy cậu sẽ không chủ động an ủi ba.
Đây có lẽ là nhân cách phụ kia yêu cầu.
Làm một nhân cách phụ ẩn mình, chỉ cần hướng dẫn chủ nhân làm một hành động nhỏ như vậy, đã thành công thu hút Giang Nhất Hoán.
Nếu thật sự như Ôn Lĩnh Tây suy đoán, vậy thì nhân cách phụ này đã không còn ở mức độ [trưởng thành kiên định].
Anh ta biết cách thao túng người khác.
"Tôi hiểu." Là một bác sĩ, tất nhiên Ôn Lĩnh Tây tôn trọng nguyện vọng của người nhà.
Nỗi bất an trong lòng ngày càng nặng.
Giang Nhất Hoán nói không sai. Ôn Lĩnh Tây thật sự nghi ngờ nhân cách phụ đó.
Rốt cuộc từ góc độ điều tra mà nói…Lúc ấy, chỉ có một mình [Giang Diệu] có thể giết Từ Tĩnh Nhàn.
Đương nhiên Giang Diệu không thể nào làmtổn thương mẹ của mình.
Nhưng nhân cách phụ thì sao?
Nhân cách phụ kia mới xuất hiện sau khi Giang Diệu mất tích.
Từ Tĩnh Nhàn là một người mẹ dịu dàng yêu thương con, bà ở chung với Giang Diệu suốt hai mươi năm, tình cảm rất sâu đậm.
Nhưng không phải với nhân cách phụ.
Điều khiến Ôn Lĩnh Tây cảm thấy bất an, là nguồn gốc của nhân cách phụ đó.
Nói như vậy, nhân cách phụ sẽ không tự nhiên mà sinh ra. Đặc biệt là đối với bệnh nhân tự kỷ như Giang Diệu…Sự hiểu biết của Giang Diệu về [người khác] rất mơ hồ.
Hầu hết thời gian, cậu như sống trong một chiếc lồng pha lê, không thể nhìn hay nghe thấy người khác. Cậu hoàn toàn không biết người khác ra sao.
Vậy nên nhân cách phụ của cậu từ đâu tới?
Lúc trước Giang Diệu mất tích suốt một năm trời, thời điểm xuất hiện cả người trần trụi đầy máu. Lại còn mất trí nhớ.
Ai cũng nhìn ra được, một năm đó cậu nhất định đã trải qua những chuyện không bình thường.
Và đó là lúc nhân cách phụ ra đời.
Vậy nguyên mẫu của nhân cách phụ đó…
Quan trọng hơn, trước khi Từ Tĩnh Nhàn xảy ra chuyện, bà luôn mong muốn "Dung hợp nhân cách…"
Là người duy nhất tiếp xúc trực tiếp với nhân cách phụ của Giang Diệu, Từ Tĩnh Nhàn có nhận thấy được điều gì không?
Bà kiên trì muốn dung hợp nhân cách có phải vì còn nguyên nhân sâu xa nào khác?
Ôn Lĩnh Tây hiểu, lúc này Giang Nhất Hoán đã hoàn toàn đứng về phía nhân cách phụ kia.
Anh quyết định tìm một cơ hội, nói chuyện rõ ràng với nhân cách phụ kia.
Cơ hội vào cuối tuần này.
Giang Nhất Hoán có việc phải đi công tác, ông ấy đang lo không tìm được người có thể tin tưởng để chăm sóc Giang Diệu.
Vì thế anh đã chủ động đề nghị muốn chăm sócGiang Diệu. Lúc trước Từ Tĩnh Nhàn cũng đã từng giao Giang Diệu cho anh. Giang Diệu ở cùng với anh cũng rất vui.
Giang Nhất Hoán đồng ý.
Thế nên Ôn Lĩnh Tây không thể ngừng suy nghĩ trong một thời gian dài, đây rốt cuộc là ảo tưởng của Giang Diệu, hay thực sự tồn tại một nhân cách ẩn khác.
Nhưng nghe nói, mẹ của Giang Diệu- Từ Tĩnh Nhàn đã từng trực tiếp nói chuyện với nhân cách phụ kia.
Xuất phát từ sự tin tưởng đối với Từ Tĩnh Nhàn, Ôn Lĩnh Tây xác nhận nhân cách phụ thật sự tồn tại, không đơn thuần chỉ là ảo tưởng.
Trong lòng Ôn Lĩnh Tây có chút suy đoán, nhưng anh cũng không trực tiếp hỏi.
Không ngờ tới, Giang Nhất Hoán lại nhạy cảm nhận ra ý đồ của anh.
"Có phải cậu đang nghi ngờ nhân cách phụ kia không?" Giang Nhất Hoán nhíu mày lại: "Chẳng lẽ cậu cũng giống như mấy người hay nói nhảm đó, cho rằng cái chết của mẹ Giang Diệu có liên quan đến nhân cách phụ trong cơ thể nó? Cảm thấy chính tay nó giết chết mẹ mình?"
Chất vấn đến mức độ như vậy đã xem như là hành vi có tính công kích nhất mà vị học giả tính tình ôn hòa này có thể biểu hiện ra.
Ôn Lĩnh Tây vội nói: "Không không không, ý của tôi không phải như vậy, tôi chỉ là muốn hỏi thăm một chút."
Nghe nói chỉ là hỏi thăm bình thường, Giang Nhất Hoán liền thở phào nhẹ nhõm. Ông dường như cũng ý thức được mình vừa phản ứng thái quá, liền xin lỗi Ôn Lĩnh Tây.
"Thật xin lỗi, bác sĩ Ôn, do tôi quá kích động…"Giang Nhất Hoán thở dài, lại ngước mắt lên, ngữ khí vô cùng nghiêm túc, "Nhưng có một chuyện, tôi hy vọng có thể thống nhất với cậu. Về chuyện dung hợp nhân cách, thật ra tôi và vợ vẫn luôn có quan điểm khác nhau."
"Vợ tôi muốn dung hợp nhân cách, cô ấy nghĩ rằng như vậy sẽ tốt cho con trai hơn."
"Nhưng tôi lại cảm thấy, không cần thiết phải mạo hiểm như vậy. Cậu cũng từng nói, chẳng ai biết được sau khi dung hợp sẽ như thế nào… Hơn nữa, không phải hiện tại Giang Diệu đang có tiến triển tốt sao? Cho nên…"
Thái độ của Giang Nhất Hoán rất rõ ràng. Ông ấy không muốn dung hợp.
Trong lúc cảm xúc của Giang Nhất Hoán xấu nhất đã được con trai an ủi. Ông cho rằng bệnh tình của Giang Diệu đang được cải thiện, sự tồn tại của nhân cách phụ là có lợi đối với Giang Diệu. Vì vậy ông không muốn dùng tới cách dung hợp để làm cho nhân cách phụ biến mất.
Rốt cuộc, Giang Diệu cũng đã được chẩn đoán mắc bệnh tự kỷ hai mươi năm, ba mẹ đã dẫn cậu đi tìm nhiều bác sĩ nổi tiếng lâu như vậy vẫn không có kết quả. Mà nhân cách phụ chỉ xuất hiện vỏn vẹn mấy tháng, Giang Diệu đã đồng ý giao tiếp với thế giới bên ngoài, có thể biểu đạt ý muốn, thậm chí còn biết an ủi người khác.
Ba của Giang Diệu quy hết tất cả công lao này cho nhân cách phụ cũng là điều có thể hiểu được.
….Quá lợi hại.
Dựa theo hiểu biết của Ôn Lĩnh Tây về bệnh tình của Giang Diệu, anh cảm thấy cậu sẽ không chủ động an ủi ba.
Đây có lẽ là nhân cách phụ kia yêu cầu.
Làm một nhân cách phụ ẩn mình, chỉ cần hướng dẫn chủ nhân làm một hành động nhỏ như vậy, đã thành công thu hút Giang Nhất Hoán.
Nếu thật sự như Ôn Lĩnh Tây suy đoán, vậy thì nhân cách phụ này đã không còn ở mức độ [trưởng thành kiên định].
Anh ta biết cách thao túng người khác.
"Tôi hiểu." Là một bác sĩ, tất nhiên Ôn Lĩnh Tây tôn trọng nguyện vọng của người nhà.
Nỗi bất an trong lòng ngày càng nặng.
Giang Nhất Hoán nói không sai. Ôn Lĩnh Tây thật sự nghi ngờ nhân cách phụ đó.
Rốt cuộc từ góc độ điều tra mà nói…Lúc ấy, chỉ có một mình [Giang Diệu] có thể giết Từ Tĩnh Nhàn.
Đương nhiên Giang Diệu không thể nào làmtổn thương mẹ của mình.
Nhưng nhân cách phụ thì sao?
Nhân cách phụ kia mới xuất hiện sau khi Giang Diệu mất tích.
Từ Tĩnh Nhàn là một người mẹ dịu dàng yêu thương con, bà ở chung với Giang Diệu suốt hai mươi năm, tình cảm rất sâu đậm.
Nhưng không phải với nhân cách phụ.
Điều khiến Ôn Lĩnh Tây cảm thấy bất an, là nguồn gốc của nhân cách phụ đó.
Nói như vậy, nhân cách phụ sẽ không tự nhiên mà sinh ra. Đặc biệt là đối với bệnh nhân tự kỷ như Giang Diệu…Sự hiểu biết của Giang Diệu về [người khác] rất mơ hồ.
Hầu hết thời gian, cậu như sống trong một chiếc lồng pha lê, không thể nhìn hay nghe thấy người khác. Cậu hoàn toàn không biết người khác ra sao.
Vậy nên nhân cách phụ của cậu từ đâu tới?
Lúc trước Giang Diệu mất tích suốt một năm trời, thời điểm xuất hiện cả người trần trụi đầy máu. Lại còn mất trí nhớ.
Ai cũng nhìn ra được, một năm đó cậu nhất định đã trải qua những chuyện không bình thường.
Và đó là lúc nhân cách phụ ra đời.
Vậy nguyên mẫu của nhân cách phụ đó…
Quan trọng hơn, trước khi Từ Tĩnh Nhàn xảy ra chuyện, bà luôn mong muốn "Dung hợp nhân cách…"
Là người duy nhất tiếp xúc trực tiếp với nhân cách phụ của Giang Diệu, Từ Tĩnh Nhàn có nhận thấy được điều gì không?
Bà kiên trì muốn dung hợp nhân cách có phải vì còn nguyên nhân sâu xa nào khác?
Ôn Lĩnh Tây hiểu, lúc này Giang Nhất Hoán đã hoàn toàn đứng về phía nhân cách phụ kia.
Anh quyết định tìm một cơ hội, nói chuyện rõ ràng với nhân cách phụ kia.
Cơ hội vào cuối tuần này.
Giang Nhất Hoán có việc phải đi công tác, ông ấy đang lo không tìm được người có thể tin tưởng để chăm sóc Giang Diệu.
Vì thế anh đã chủ động đề nghị muốn chăm sócGiang Diệu. Lúc trước Từ Tĩnh Nhàn cũng đã từng giao Giang Diệu cho anh. Giang Diệu ở cùng với anh cũng rất vui.
Giang Nhất Hoán đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.