Trong Lòng Mật Đào Hôn

Chương 10:

Vô Hà Bất Hoan

18/10/2021

Quán bar, lầu hai so với lầu một thì lại càng hoành tránh, tinh xảo hơn. Lại nói nếu không có thẻ hội viên, căn bản là không vào được.

Nhan An An đành phải gọi cho Tả Nhiên một cuộc điện thoại, vì lúc trước tên Tả Nhiên nhiều chuyện, có nói qua, quán bar Romantic này do anh ta mở.

Tả Nhiên đang ở trên lầu, liền không quá một phút chạy đến, nhiệt tình tiếp đón cô.

“ Chị dâu nhỏ, chị sao lại đến đây?”

Nhan An An: “ Tôi có chuyện muốn nói với Tư Hành”

Tả Nhiên vỗ vỗ ngực của chính mình : “ Không thành vấn đề, tôi đây liền dẫn chị đi tìm đại ca”

Nhan An An theo Tả Nhiên đi vào thang máy, rồi hướng theo hành lang mà đi.

Đẩy cửa ra.

Liền thấy một người phụ nữ trang điểm tỉ mỉ mang theo nét quyến rũ, bộ đồ thì cách xẻ táo báo, giống kiểu mặc như không mặc, cô ta thì đang muốn ngã nhào vào lòng Tư Hành, Nhan An An đứng ở cửa, bình tĩnh mà nhìn Tư Hành.

Tả Nhiên chột dạ rống lên một câu: “ Cô đang làm cái gì? Tôi kêu cô đến phục vụ tôi, không phải cho cô dám động vào người đại ca, làm được thì làm không thì cút.”

Nhan An An luôn biết Tả Nhiên không phải là người dễ nói chuyện, cho nên hiện tại thấy thái độ này của anh ta cũng không mấy ngạc nhiên.

Người phụ nữ kia nhanh chóng bò dậy từ mặt đất, giải thích: “ Tả thiếu, không không phải như thế. Vừa lúc nãy anh đi ra ngoài làm đổ nước trà, Hàn thiếu kêu tôi đi qua kiểm tra một chút , không cẩn thận trượt chân bị ngã, không phải cố tình.”

Đôi môi đỏ tươi của người phụ nữ không ngừng run rẩy, Tả Nhiên bực bội mà phất phất tay.

“ Được rồi, đi xuống đi”

Trên bàn chỉ còn lại bốn người, Tả Nhiên nhanh trí gọi Hàn Triết lại chỗ mình.

Hàn Triết tinh ý lập tức đứng dậy, chưa đến một giây Tả Nhiên liền trở nên không đúng đắn, “ Chị dâu, đại ca, hai người có chuyện gì cần nói, cứ từ từ mà nói, chúng tôi liền không làm phiền”

Đi ra ngoài, Tả Nhiên còn đối với Tư Hành nói, “ Hôm nay, phòng trên lầu hai cho anh”

“ Có việc?”, Thái độ Tư Hành đêm nay với cô có chút lạnh nhạt.

Nhan An An biết là do chuyện ở dưới lầu, cô giật giật khóe miệng, ngẩng đầu lên, khiến tầm mắt của cô đối diện với tầm mắt của anh, “ Lời nói vừa rồi, không phải cố ý”

Tư Hành nhìn cô, “ Cho nên, đi tìm tôi nói chuyện, giải thích một câu ‘ không phải cố ý’ liền coi như thanh toán xong phải không?”

Nhan An An thực không thích bộ dạng này của Tư Hành, thực giống bộ dáng của cô chủ nhiệm nói cô làm việc không tốt. Ngày thường anh cũng ở trong bộ dạng lãnh lãnh, đạm đạm, nhưng ở trước mặt cô sẽ là bộ dáng ôn hòa.

“ Tôi đây làm như thế nào, mới khiến anh hết giận ?”

Tư Hành đột nhiên từ bộ dáng dựa vào thành ghế, lập tức đứng dậy đi đến trước mặt cô, nhẹ giọng hỏi, “ Để ý, tôi tức giận như vậy sao?”

Hai người cách nhau không dến 10cm, Nhan An An nhận thấy khoảng cách hiện tại có chút nguy hiểm.

Nhưng đều đã bị chặn lại, cô lùi không lùi được, đành phải tiếp tục đối diện với anh.

“ Không phải để ý, mới vừa rồi nói không đúng, cho nên, tôi sai” Nhan An An, lúc này đầu óc đã có vài phần tỉnh táo, nhưng khuôn mặt vẫn còn đỏ ửng, hơn nữa cô đang hết sức nghiêm túc biểu tình, có chút tương phản mãnh liệt.

Tư Hành đột nhiên câu môi cười, dùng thanh âm dụ hoặc nói, “ Em nói chính mình nói sai, như vậy kĩ thuật của tôi cực kỳ tốt?”

Nhan An An: “ ...”

Cái tên cẩu đàn ông sao lại thành cái dạng này rồi, Nhan An An còn tưởng anh ta sẽ tiếp túc phản bác, nhưng là Tư Hành cách mặt cô ngày càng gần.

Tiếp theo môi mỏng dán lên môi cô, lạnh lạnh, thực thoải mái.

Cô nhất thời ngơ ngác, không có phản kháng, sau đó Tư Hành đem cô đè lên cách cửa, ở trên miệng cô mà gặm nhấm, Nhan An An cảm thấy đầu óc hiện tại là một mảng hỗn loạn.

Vì cái gì mỗi lần trước mặt Tư Hành, cô đều sẽ thành cái bộ dáng ngây ngốc.

Lý trí gì đó, chẳng nhẽ bị anh ăn cắp rồi sao?

Tư Hành ở trên miệng cô dùng sức cặn nhẹ một chút, miệng hai người không ngừng quấn quýt lẫn nhau, cô còn có thể nghe anh nói, “ Chuyên tâm một chút.”

Nhan An An hồi phục tinh thần, nghiêm túc thừa nhận đối với chuyện này anh vô cùng ôn nhu.

Bất tri bất giác, bàn tay phủ lên sống lưng anh, cô con nhìn thấy dục vọng trong mắt Tư Hành, khiến trái tim đập càng thêm mãnh liệt.



Sau khi nụ hôn kết thúc, Tư Hành đem cô bế lên, Nhan An An ở trong lòng anh thở phì phò, khuôn mặt trắng nõn càng thêm hồng nhuận, cô cảm thấy chính mình giống như đang phát sốt.

Tư Hành đem cô vào một căn phòng rộng lớn, Nhan An An đi vào còn thấy đầy đủ các loại dụng cụ.

Ánh mắt cô mất tự nhiên, mà rời đi, Tư Hành giải thích nói, “ Đây là căn phòng của Tả Nhiên, đồ cũng là của Tả Nhiên, đây cũng là lần đầu tiên tôi tiến vào”

Trên giường còn có rải một tầng lông chim mềm mại, Tư Hành đem cô mà đặt xuống, Nhan An An vừa mới đụng phải, cô liền sợ hãi mà ôm vào cổ Tư Hành.

“ Làm sao vậy?”

Nhan An An cảm thấy ngượng ngùng, giọng nói đặc biệt nhỏ, “ Tôi không nghĩ nên ở chỗ này”

Nhìn đồ vật rối loạn như vậy, cô có chút không quen, giống như đang xâm lấn khu vực của người khác vậy.

Tư Hành nhìn thấy sợ hãi trong mắt cô, liền nói, “ Tốt, vậy chúng ta về nhà làm tiếp.”

Thời điểm nghe được, “ Nhà”, trong lòng Nhan An An đột nhiên run lên một chút. Anh đem chỗ kia gọi là nhà của hai người, có thể hay không, cô liền cảm thấy, anh đối với cô có chút nhiệt tình.

Tư Hành đem cô xuống lầu, thời điểm hai người rời đi, Tả Nhiên liền đi theo.

“ Hai người như thế nào lại đi?” Mất công anh ta còn dặn người chuẩn bị nhiều đồ vật như vậy.

“ Cô ấy không quen”

Tư Hành nói đặc biệt bình tĩnh, Tả Nhiên còn cười nhạo một tiếng, thế mà Nhan An An đem mặt chôn vào lòng của Tư Hành, đặc biệt không xem anh ta ra cái gì.

Tả Nhiên chỉ chỉ, lời nói đến bên miệng đành nuốt xuống.

Tư Hành sủng nịch người trong lòng cười nói, “ Đi rồi”

Gió đêm hơi lạnh, lúc thổi đến, cô cảm giác như đã thanh tỉnh không ít.

Trên xe, hôm nay Tư Hành phá lệ lái xe có chút nhanh, bình thường đến lái xe trầm ổn.

Cũng may vẫn thuận lợi về đến nhà.

Không đợi cô xuống xe, Tư Hành liền đem cô ôm lên.

Cô nhỏ giọng nói: “ Tôi có thể tự mình đi lên.”

Tư Hành: “ Thế nhưng tôi không muốn, An An có thể cho tôi cơ hội này không?”

Nhan An An không nói.

Lúc này dì Phương vẫn chưa ngủ, nhìn thấy hai người họ, “ Ông chủ cùng bà chủ đã trở về”

Nhan An An tiếp tục vùi đầu vào trong.

Tư Hành nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng của cô, cảm thấy đáng yêu không chịu được, liền gật gật đầu với dì Phương, nhanh chóng đem cô đi lên lầu.

Tiến vào phòng ngủ, người nào đó lịch sự nho nhã liền hóa thành một con sói, đem người ở trong ngực, ra sức gặm cắn từ đầu đến chân, một chỗ cũng không bỏ xót.

Nhan An An chính mình bị lăn lộn một đêm, kết thúc khi nào cũng không biết.

Ngày hôm sau tỉnh lại, cảm giác thân thể nhưng vỡ thành từng mảnh.

Hôm nay, Tư Hành ngoại lệ vẫn còn đang nằm cạnh cô, không có đi ra ngoài, không có đi làm, cũng không có lên trường.

Nhan An An vừa mở mắt liền nhìn thấy gương mặt đẹp không tỳ vết.

Tư Hành liền chiều cô lại gần một chút, Nhan An An phản ứng nhanh chóng mà lùi hai bước ra sau.

Tư Hành hiện lên tia áy náy, nhất định là hôm qua muốn cô quá lợi hại, làm tới dọa sợ cô vợ nhỏ rồi.

“ Nào, tôi không có cầm thú như vậy, mới sáng sớm lại muốn thêm lần nữa”

Vì thế hai người lại tiếp tục ngủ, thẳng đến 12 giờ, Nhan An An mới bị Tư Hành dùng bữa sáng gọi dậy.

Nhưng là vừa thấy, đều là cháo trắng, cùng rau xanh, mùi vị vô cùng nhạt nhẽo.



Nhan An An kháng nghị, “ Tôi không muốn thứ này, muốn ăn bánh quẩy, bánh trứng, hương cuốn...”

“ Không được, nhưng thứ đó quá dầu mỡ”

Tư Hành không chỉ cự tuyệt cô, còn nói cho cô nghe đồ ăn dầu mỡ có hại như nào. Nhưng cô một chữ cũng không có nghe, chờ anh nói xong lại nói.

“ Muốn bánh quẩy”

Tư Hành: “...”

Nhan An An nếu là sinh viên của Tư Hành, tuyệt đối sẽ là một sinh viên kém cỏi nhất!

“Tôi muốn ăn bánh quẩy.”

“Uống xong chén cháo này, liền nói cho dì Phương làm bánh quẩy cho em.”

Vì thế, Nhan An An đồng học ,đành phải đem uống hết chén cháo nhạt nhẽo này.

Tư Hành bất đắc dĩ đỡ trán.

Sau khi cô đi vào rửa mặt, Tư Hành đành phải kêu dì Phương làm lại một bữa sáng hợp với khẩu vị của Nhan An An.

Ăn được bữa sáng yêu thích của mình, Nhan An An tâm tình rất tốt, khó được hỏi một câu: “Anh hôm nay không vội sao?”

“Hôm nay có chút việc.”

Nhan An An “Nga” một tiếng, biểu tình hờ hững, dù sao hẳn là cùng cô cũng không có gì quan hệ.

Tiếp theo giây tiếp theo, liền nghe Tư Hành mở miệng nói: “Mẹ biết tôi kết hôn, liền muốn lại đây ở vài ngày. Hôm nay đến đây, chúng ta cùng nhau tiếp đón”

Nhan An An lên lầu trang điểm, đột nhiên thỏi son liền bị rơi, thỏi son mới mua, cứ như vậy không một chút lưu tình mà rơi xuống.

Cô quay đầu lại, chất vấn nói: “ Loại chuyện như này vì cái gì không nói sớm!”

Tư Hành ngước mắt, rất có kiên nhẫn mà trả lời cô: “ Vốn dĩ muốn tối hôm qua nói cho em, nhưng không tìm được cơ hội thích hợp”

Nhan An An, xem như cảm nhận được dùng tay đánh vào bông là như nào, từ trước đến nay đều chỉ có cô khiến người khác có cảm giác như vậy, nhưng không nghĩ tới có một ngày, cô cũng sẽ bị Tư Hành làm cho thành cái dạng này.

Một giờ sau, Tư Hành từ dưới lầu đi lên, thấy cửa phòng đóng lại, anh liền đẩy cửa, bên trong cô lập tức cầm vội chiếc áo che trở cho thân thể của mình.

Tư Hành cười khẽ: “ Em che cái gì? Những nơi không nên thấy đều đã thấy qua hết rồi sao?”

Nhan An An: “...”

Có thể nói chuyện không đúng đắn mà thản nhiên như thế, cô thấy chỉ có thể Tư Hành mới làm được như vậy.

Đương nhiên cô cũng không còn cơ hội mà trông thấy khác.

Tư Hành thấy thời gian không còn nhiều lắm, lúc này mới khôi phục lại bộ dáng nho nhã của mình.

“ Chúng ta sắp xuất phát, còn chưa có tìm được trang phục thích hợp sao?” Tư Hành liếc mắt đống quần áo vất lộn xộn trong phòng ngủ.

Anh lớn mật suy đoán, An An hẳn là đem quần áo trong phòng để đồ tất cả đều thử qua một lần.

Nhan An An, rũ mắt nói: “ Không có”

Chỉ là cô cảm thấy mỗi lần thử thì quần áo đều không có thích hợp. Mới vừa rồi, thậm chí cô còn gọi một cuộc điện thoại cho Giang Đại cầu giúp đỡ, kết quả Giang Đại nói một đống vô dụng.

Cuối cùng cô phải tự mình mà cầu phúc.

Tư Hành ở đống quần áo hỗn độn, lấy ra một chiệc đầm đơn giản, màu lam.

Nhan An An do dự hỏi, “ Kiểu váy này có phải hay không quá đơn giản/”

Cô lúc trước cũng chọn chiếc đầm này, nhưng là sợ mẹ của Tư Hành, cảm thấy cô ăn mặc quá tùy ý, không coi trọng buổi gặp mặt này.

“ Sẽ không, chiếc này rất xinh đẹp, mẹ tôi sẽ thích”

Nghe Tư Hành nói, Nhan An An liền cảm thấy an tâm, cũng không hề rối rắm, nhanh chóng mặc chiếc váy này lên.

P/s: editor: Mới chạy xong deadline ngày hôm qua mọi người ơi ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trong Lòng Mật Đào Hôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook