Chương 34: Cún con, uống đi
Giai Nhân
08/12/2022
Dưới khu nhà tập thể xuống cấp có đỗ một chiếc Ferrari vô cùng đắt tiền, khi Trương Mạn Đường một lần nữa ngồi vào trong xe của Trương Dạng, cậu vẫn hơi ngượng ngùng một chút, bởi vì người đàn ông này chỉ im lặng kéo tay cậu rời khỏi nhà mà thôi:
"Anh định đưa em đi đâu?"
Trương Dạng đột nhiên quay sang, tiến gần về phía cậu, hắn cúi đầu hôn lên môi cậu, đầu lưỡi dịu dàng tiến vào bên trong khoang miệng cậu dây dưa. Trương Mạn Đường hơi hơi bất ngờ, cũng không rõ tại vì sao Trương Dạng lại thay đổi thái độ nhanh như vậy nữa, rõ ràng lúc trước hắn còn đối với cậu rất lạnh nhạt, bây giờ lại hôn câu thật dịu dàng:
"Về nhà tôi"
Trương Mạn Đường nhận được câu trả lời kia của Trương Dạng, trái tim trong lồng ngực cậu cũng đập loạn. Trương Dạng nói sẽ đưa cậu về nhà hắn sao, lần này hẳn là không còn vì lý do đón cậu đến làm bánh nữa chứ, hoặc là hắn cũng sẽ không bỏ cậu ở nhà một mình rồi đi ra ngoài với người khác:
"Ừm... anh sẽ không để em ở nhà của anh một mình nữa chứ?"
Trương Dạng khẽ mỉm cười, giọng nói trầm thấp mang theo tia trêu chọc:
"Sao nào? Em cảm thấy cô đơn sao?"
Trương Mạn Đường trầm mặc hồi lâu, đúng là vừa mới rồi cậu đã từng cảm thấy rất cô đơn. Trương Dạng đột nhiên nắm lấy bàn tay của cậu, đưa lên miệng hôn nhẹ một chút:
"Yên tâm, lần này tôi sẽ ở nhà"
Trương Mạn Đường nghe được thì có thể yên tâm rồi, chiếc Ferrari nhanh chóng rời khỏi khu tập thể cũ kỹ này. Khi Trương Mạn Đường một lần nữa tiến vào căn biệt thự này, tâm trạng của cậu đã phấn chấn hơn rất nhiều. Không biết Trương Dạng có thường xuyên đưa tình nhân về nhà không nhỉ? Hay là hắn trước nay chỉ đưa cậu về đây? Trương Mạn Đường càng nghĩ lại càng cảm thấy không có khả năng, bởi vì thiết kế phòng ngủ của hắn, chiếc ghế tình yêu đặt ở đó, hẳn là đã từng đưa người khác về rồi.
Trương Mạn Đường đi theo Trương Dạng lên tầng hai, hắn đẩy cửa phòng ngủ tiến vào, nhưng lại không nói cậu đi vào trong, cho nên cậu do dự nửa ngày vẫn là quyết định đứng ở bên ngoài chờ. Sau đó Trương Dạng lại đi ra ngoài rồi đóng cửa lại, hắn đưa cậu vào trong thang máy. Nhà của Trương Dạng rất lớn, có tận 6 tầng, cho nên trong nhà còn được lắp đặt cả thang máy. Trương Mạn Đường nhìn thấy Trương Dạng nhấn tầng 5 thì hơi khó hiểu một chút, chẳng lẽ phòng tắm ở trên tầng 5 hay sao:
"Chúng ta đi đâu vậy?"
Trương Dạng nhàn nhạt trả lời:
"Tôi đưa em về phòng"
Về phòng sao? Chẳng phải phòng ngủ của Trương Dạng ở tầng 2 hay sao, tại sao hắn lại nhấn vào tầng 5 nói muốn đưa cậu về phòng chứ? Hay là hắn đưa cậu lên phòng dành cho khách đây? Ừm... cậu cũng không mong chờ gì nhưng mà một người đàn ông giống như Trương Dạng mà nói, chẳng lẽ đêm nay sẽ để cậu ngủ một mình sao.
Trương Dạng quay sang nhìn Trương Mạn Đường mỉm cười trêu chọc:
"Em thất vọng hả?"
Trương Mạn Đường bị nói trúng suy nghĩ thì lúng túng lắc đầu:
"Không có"
Trương Dạng đột nhiên áp sát cậu vào trong thang máy:
"Hôm nay em đã vào phòng ngủ của tôi rồi?"
Thang máy mở ra, Trương Mạn Đường muốn lảng tránh chuyện đó thì hơi hơi đẩy Trương Dạng ra:
"Thang máy mở rồi"
Trương Dạng tạm thời buông tha cho Trương Mạn Đường. Trương Mạn Đường phát hiện ra nơi đây giống như là một phòng tập thể thao thì khó hiểu:
"Chỗ này sao?"
Trương Dạng khoanh tay đứng phía sau nhìn Trương Mạn Đường gật đầu:
"Tôi thấy em thích nằm dưới sàn nhà như vậy cho nên để em ở phòng này. Em ngủ ngon, tôi về phòng đây"
Trương Mạn Đường hoang mang, Trương Dạng đưa cậu về nhà hắn là lại để cho cậu ngủ ở dưới sàn nhà sao. Phòng ngủ của hắn rộng như vậy, hơn nữa giường cũng rất lớn, tại sao lại không chịu cậu ngủ cùng hắn chứ.
Trương Dạng nhìn dáng vẻ lúng túng kia của Trương Mạn Đường thì buồn cười, hắn vốn chỉ muốn trêu chọc một chút mà thôi, không nghĩ tới người này lại dễ mắc lừa như vậy:
"Đi thôi, phòng của em ở trên tầng sáu"
Trương Mạn Đường mím mím môi, Trương Dạng lại lừa gạt cậu nữa, rõ ràng thang máy có tầng 6 nhưng lại cố tình nhấn tầng 5 để trêu chọc cậu. Trương Dạng đưa Trương Mạn Đường lên một căn phòng ở trên tầng 6, Trương Mạn Đường để ý, cả tầng này hình như chỉ có duy nhất một căn phòng kia.
"Em mở cửa đi"
Trương Mạn Đường đưa tay mở cửa, phát hiện cửa phòng khóa rồi, cậu cúi đầu hít một hơi, bản thân lại bị Trương Dạng mang ra làm trò đùa nữa rồi:
"Trương Dạng, cửa phòng khóa rồi"
Trương Dạng đứng ở phía sau, cúi thấp đầu ở bên tai của Trương Mạn Đường nói:
"Em hay quên khóa cửa như vậy cho nên tôi mới để chìa khóa treo ở cổ tay em. Căn phòng này mỗi lần ra vào đều phải ghi nhớ khóa lại, Tiểu Tu rất hiếu động, nếu như nó phát hiện ra căn phòng này thì sẽ không tốt đâu"
Chìa khóa ở cổ tay cậu sao? Là chiếc vòng tay mà Trương Dạng tặng cho cậu vào ngày đầu tiên khai máy của Thanh Xuân Tươi Đẹp? Như vậy căn phòng này sớm đã được Trương Dạng chuẩn bị từ trước sao? Hay là tình nhân của hắn đều sẽ có một chiếc vòng như vậy.
Trương Mạn Đường bị Trương Dạng gặm cắn vành tai, hắn luôn biết mọi chỗ nhạy cảm trên người cậu, khiến cho cậu phải luống cuống, mãi không mở được cửa phòng. Trương Dạng đột nhiên nắm lấy cổ tay bên trái của cậu, động tác chuẩn xác đưa chìa khóa vào trong ổ rồi xoay vòng, rút chìa khóa ra:
"Được rồi, em mở cửa đi"
Trương Mạn Đường có nên đoán trước không nhỉ, nó sẽ là một căn phòng như thế nào đây? Căn phòng nào mà không thể để cho nhóc con tóc vàng vào? Có lẽ nhất định sẽ ngập tràn hương vị tình dục hơn phòng ngủ của Trương Dạng rất nhiều. Là một căn phòng toàn là gương hay sao? Hay là một căn phòng... rất nóng bỏng đây?
Trương Mạn Đường hít một hơi thật sâu, cậu chậm rãi đẩy cửa tiến vào. Đúng là bản thân không nên suy đoán, bởi vì cậu suy đoán toàn sai mà thôi. Căn phòng trước mặt rất quen thuộc, quen thuộc đến mức làm cho cậu phải ngây người. Rèm cửa này, ghế sô pha này, bàn uống nước này, tất cả đều rất quen thuộc... thì ra tên trộm lấy đồ của cậu chính là kim chủ hay sao?
"Trương Dạng..."
Trương Dạng ở phía sau ôm lấy eo của Trương Mạn Đường:
"Tôi cảm thấy chỗ em ở an ninh không tốt, cũng rất thích thiết kế căn phòng này của em, cho nên mới nói người chuyển toàn bộ đồ đạc ở nơi đó đến đây, sắp xếp giống y hệt như căn phòng cũ của em. Em có thích không?"
Trương Mạn Đường cũng thật sự không ngờ tới Trương Dạng lại làm như vậy, từ lúc cậu đến Liêu Ninh là hắn đã chuyển mọi thứ từ căn phòng bên kia của cậu về đây rồi sao, nghĩa là hắn đã có chủ ý này từ trước... nghĩa là từ bây giờ cậu sẽ ở nhà của hắn sao? Không biết trước đây, đã có tình nhân nào được Trương Dạng đối xử như vậy hay chưa.
"Cún con, trước nay tôi chưa từng đưa ai về nhà cả, cũng chưa từng dành nhiều tâm tư với ai như em đâu"
Trương Mạn Đường ngẩn người, Trương Dạng nói chưa từng đưa ai về nhà ngoài cậu sao? Như vậy cậu là người rất đặc biệt với hắn nhỉ? Hắn đúng là dành thật nhiều tâm tư với cậu, nếu không tại vì sao lại có thể sắp xếp căn phòng này một cách giống y hệt như thế chứ, ngay cả căn gác xép kia cũng đã được xây lên.
Trương Mạn Đường giống như nhớ ra điều gì đó thì lắc đầu khẽ nói:
"Trương Dạng, anh lừa gạt em sao? Em thấy trong phòng ngủ của anh có chiếc ghế đó"
Trương Dạng cười tà:
"Thì ra đúng là em đã lén lút vào phòng ngủ của tôi. Chiếc ghế đó tôi mới mua, gương kia cũng mới lắp, lúc chuyển nhà của em thì nhân tiện làm luôn... đều là chuẩn bị cho em đấy"
Đều là chuẩn bị cho cậu sao? Ý của kim chủ là gì chứ? Hôm nay hắn chẳng phải còn đi tiệc rượu cùng Tiểu Mạch hay sao, cậu thấy hình chụp mà Tịnh Kỳ gửi tới cho cậu là hình Tiểu Mạch và kim chủ đang đứng cùng một chỗ:
"Hôm nay... anh đi dự tiệc cùng Tiểu Mạch sao?"
Trương Dạng xoay người Trương Mạn Đường lại, cúi đầu gặm cắn cần cổ của cậu, bàn tay tham lam tiến vào bên trong áo cậu, mạnh mẽ cởi ra:
"Trùng hợp gặp mặt"
Trương Dạng chỉ ngắn gọn nói một câu như vậy, sau đó thì nóng nảy cởi quần của Trương Mạn Đường xuống. Trương Mạn Đường lúc này lại bị hắn cởi sạch sẽ đứng giữa nhà. Trương Dạng buông Trương Mạn Đường ra, hắn xoay người đi vào chỗ gian bếp, rót một ly nước vào cốc thủy tinh. kế tiếp lại mang ly nước đó ra ngoài, ở trước mặt cậu thả một viên sủi vào bên trong. Viên sủi kia gặp nước thì tan, một lúc sau thứ nước kia đã biến thành màu hồng phấn, hắn đưa ly nước đó cho cậu:
"Cún con, uống đi"
Trương Mạn Đường hơi lo lắng, cậu vừa rồi nhìn thấy Trương Dạng bỏ cái gì đó vào trong nước, hơn nữa hắn cũng không có ý định giấu diếm cậu, ánh mắt kia của hắn đột nhiên trở nên thật nóng bỏng:
"Cái này là cái gì vậy?"
Trương Dạng khàn giọng:
"Thuốc kích dục Tây Ban Nha, một người bạn bên đó cho tôi"
Trương Mạn Đường hả một tiếng, Trương Dạng nói cái này là thuốc kích dục sao, cậu và hắn đã từng làm chuyện đó rồi, có cần thiết phải sử dụng đến thứ này:
"Trương Dạng, em... phải uống sao?"
Trương Dạng gật đầu:
"Bởi vì đêm nay tôi muốn cùng em chơi vài trò chơi, nếu như không uống, em có thể sẽ bị sợ hãi"
Trương Mạn Đường hoảng hốt, Trương Dạng muốn chơi trò chơi với cậu sao? Còn nói có thể sợ hãi nữa? Người ngoài vẫn nói Trương Dạng ở trên giường rất thô bạo, là người máu S, như vậy một lát nữa hắn sẽ... Trương Mạn Đường nuốt một ngụm nước miếng, đưa tay cầm lấy ly nước kia do dự:
"Trương Dạng... đã có người nào dùng thứ này chưa?"
Trương Dạng trả lời:
"Trình tổng của công ty em đó"
Trương Mạn Đường bất ngờ, là Trình tổng sao? Trình tổng cũng từng là tình nhân của hắn sao? Thật sự là không nhìn ra:
"Trương Dạng... anh và Trịnh tổng là..."
Không đợi cho Trương Mạn Đường nói hết câu, Trương Dạng đã nhanh chóng cắt lời:
"Hắn lấy về cho vợ hắn dùng, vợ của hắn chính là ông chủ của tiệm cà phê đối diện Trình thị. Nghe nói lần đó hắn cho cậu ta uống nguyên 1 viên, cả đêm dằn vặt không ngủ được"
Trương Mạn Đường hoảng hốt:
"Vậy anh cho em uống bao nhiêu?"
Trương Dạng cười nhẹ, đưa tay chạm vào má của Trương Mạn Đường, giọng nói của hắn cũng rất nhẹ nhàng trầm ấm mà đáp:
"Cún con, tôi chỉ cho em dùng nửa viên thôi, yên tâm đi"
Trương Mạn Đường nghe được, im lặng nhìn cốc nước trong tay, cuối cùng cũng đưa lên miệng uống cạn sạch.
"Anh định đưa em đi đâu?"
Trương Dạng đột nhiên quay sang, tiến gần về phía cậu, hắn cúi đầu hôn lên môi cậu, đầu lưỡi dịu dàng tiến vào bên trong khoang miệng cậu dây dưa. Trương Mạn Đường hơi hơi bất ngờ, cũng không rõ tại vì sao Trương Dạng lại thay đổi thái độ nhanh như vậy nữa, rõ ràng lúc trước hắn còn đối với cậu rất lạnh nhạt, bây giờ lại hôn câu thật dịu dàng:
"Về nhà tôi"
Trương Mạn Đường nhận được câu trả lời kia của Trương Dạng, trái tim trong lồng ngực cậu cũng đập loạn. Trương Dạng nói sẽ đưa cậu về nhà hắn sao, lần này hẳn là không còn vì lý do đón cậu đến làm bánh nữa chứ, hoặc là hắn cũng sẽ không bỏ cậu ở nhà một mình rồi đi ra ngoài với người khác:
"Ừm... anh sẽ không để em ở nhà của anh một mình nữa chứ?"
Trương Dạng khẽ mỉm cười, giọng nói trầm thấp mang theo tia trêu chọc:
"Sao nào? Em cảm thấy cô đơn sao?"
Trương Mạn Đường trầm mặc hồi lâu, đúng là vừa mới rồi cậu đã từng cảm thấy rất cô đơn. Trương Dạng đột nhiên nắm lấy bàn tay của cậu, đưa lên miệng hôn nhẹ một chút:
"Yên tâm, lần này tôi sẽ ở nhà"
Trương Mạn Đường nghe được thì có thể yên tâm rồi, chiếc Ferrari nhanh chóng rời khỏi khu tập thể cũ kỹ này. Khi Trương Mạn Đường một lần nữa tiến vào căn biệt thự này, tâm trạng của cậu đã phấn chấn hơn rất nhiều. Không biết Trương Dạng có thường xuyên đưa tình nhân về nhà không nhỉ? Hay là hắn trước nay chỉ đưa cậu về đây? Trương Mạn Đường càng nghĩ lại càng cảm thấy không có khả năng, bởi vì thiết kế phòng ngủ của hắn, chiếc ghế tình yêu đặt ở đó, hẳn là đã từng đưa người khác về rồi.
Trương Mạn Đường đi theo Trương Dạng lên tầng hai, hắn đẩy cửa phòng ngủ tiến vào, nhưng lại không nói cậu đi vào trong, cho nên cậu do dự nửa ngày vẫn là quyết định đứng ở bên ngoài chờ. Sau đó Trương Dạng lại đi ra ngoài rồi đóng cửa lại, hắn đưa cậu vào trong thang máy. Nhà của Trương Dạng rất lớn, có tận 6 tầng, cho nên trong nhà còn được lắp đặt cả thang máy. Trương Mạn Đường nhìn thấy Trương Dạng nhấn tầng 5 thì hơi khó hiểu một chút, chẳng lẽ phòng tắm ở trên tầng 5 hay sao:
"Chúng ta đi đâu vậy?"
Trương Dạng nhàn nhạt trả lời:
"Tôi đưa em về phòng"
Về phòng sao? Chẳng phải phòng ngủ của Trương Dạng ở tầng 2 hay sao, tại sao hắn lại nhấn vào tầng 5 nói muốn đưa cậu về phòng chứ? Hay là hắn đưa cậu lên phòng dành cho khách đây? Ừm... cậu cũng không mong chờ gì nhưng mà một người đàn ông giống như Trương Dạng mà nói, chẳng lẽ đêm nay sẽ để cậu ngủ một mình sao.
Trương Dạng quay sang nhìn Trương Mạn Đường mỉm cười trêu chọc:
"Em thất vọng hả?"
Trương Mạn Đường bị nói trúng suy nghĩ thì lúng túng lắc đầu:
"Không có"
Trương Dạng đột nhiên áp sát cậu vào trong thang máy:
"Hôm nay em đã vào phòng ngủ của tôi rồi?"
Thang máy mở ra, Trương Mạn Đường muốn lảng tránh chuyện đó thì hơi hơi đẩy Trương Dạng ra:
"Thang máy mở rồi"
Trương Dạng tạm thời buông tha cho Trương Mạn Đường. Trương Mạn Đường phát hiện ra nơi đây giống như là một phòng tập thể thao thì khó hiểu:
"Chỗ này sao?"
Trương Dạng khoanh tay đứng phía sau nhìn Trương Mạn Đường gật đầu:
"Tôi thấy em thích nằm dưới sàn nhà như vậy cho nên để em ở phòng này. Em ngủ ngon, tôi về phòng đây"
Trương Mạn Đường hoang mang, Trương Dạng đưa cậu về nhà hắn là lại để cho cậu ngủ ở dưới sàn nhà sao. Phòng ngủ của hắn rộng như vậy, hơn nữa giường cũng rất lớn, tại sao lại không chịu cậu ngủ cùng hắn chứ.
Trương Dạng nhìn dáng vẻ lúng túng kia của Trương Mạn Đường thì buồn cười, hắn vốn chỉ muốn trêu chọc một chút mà thôi, không nghĩ tới người này lại dễ mắc lừa như vậy:
"Đi thôi, phòng của em ở trên tầng sáu"
Trương Mạn Đường mím mím môi, Trương Dạng lại lừa gạt cậu nữa, rõ ràng thang máy có tầng 6 nhưng lại cố tình nhấn tầng 5 để trêu chọc cậu. Trương Dạng đưa Trương Mạn Đường lên một căn phòng ở trên tầng 6, Trương Mạn Đường để ý, cả tầng này hình như chỉ có duy nhất một căn phòng kia.
"Em mở cửa đi"
Trương Mạn Đường đưa tay mở cửa, phát hiện cửa phòng khóa rồi, cậu cúi đầu hít một hơi, bản thân lại bị Trương Dạng mang ra làm trò đùa nữa rồi:
"Trương Dạng, cửa phòng khóa rồi"
Trương Dạng đứng ở phía sau, cúi thấp đầu ở bên tai của Trương Mạn Đường nói:
"Em hay quên khóa cửa như vậy cho nên tôi mới để chìa khóa treo ở cổ tay em. Căn phòng này mỗi lần ra vào đều phải ghi nhớ khóa lại, Tiểu Tu rất hiếu động, nếu như nó phát hiện ra căn phòng này thì sẽ không tốt đâu"
Chìa khóa ở cổ tay cậu sao? Là chiếc vòng tay mà Trương Dạng tặng cho cậu vào ngày đầu tiên khai máy của Thanh Xuân Tươi Đẹp? Như vậy căn phòng này sớm đã được Trương Dạng chuẩn bị từ trước sao? Hay là tình nhân của hắn đều sẽ có một chiếc vòng như vậy.
Trương Mạn Đường bị Trương Dạng gặm cắn vành tai, hắn luôn biết mọi chỗ nhạy cảm trên người cậu, khiến cho cậu phải luống cuống, mãi không mở được cửa phòng. Trương Dạng đột nhiên nắm lấy cổ tay bên trái của cậu, động tác chuẩn xác đưa chìa khóa vào trong ổ rồi xoay vòng, rút chìa khóa ra:
"Được rồi, em mở cửa đi"
Trương Mạn Đường có nên đoán trước không nhỉ, nó sẽ là một căn phòng như thế nào đây? Căn phòng nào mà không thể để cho nhóc con tóc vàng vào? Có lẽ nhất định sẽ ngập tràn hương vị tình dục hơn phòng ngủ của Trương Dạng rất nhiều. Là một căn phòng toàn là gương hay sao? Hay là một căn phòng... rất nóng bỏng đây?
Trương Mạn Đường hít một hơi thật sâu, cậu chậm rãi đẩy cửa tiến vào. Đúng là bản thân không nên suy đoán, bởi vì cậu suy đoán toàn sai mà thôi. Căn phòng trước mặt rất quen thuộc, quen thuộc đến mức làm cho cậu phải ngây người. Rèm cửa này, ghế sô pha này, bàn uống nước này, tất cả đều rất quen thuộc... thì ra tên trộm lấy đồ của cậu chính là kim chủ hay sao?
"Trương Dạng..."
Trương Dạng ở phía sau ôm lấy eo của Trương Mạn Đường:
"Tôi cảm thấy chỗ em ở an ninh không tốt, cũng rất thích thiết kế căn phòng này của em, cho nên mới nói người chuyển toàn bộ đồ đạc ở nơi đó đến đây, sắp xếp giống y hệt như căn phòng cũ của em. Em có thích không?"
Trương Mạn Đường cũng thật sự không ngờ tới Trương Dạng lại làm như vậy, từ lúc cậu đến Liêu Ninh là hắn đã chuyển mọi thứ từ căn phòng bên kia của cậu về đây rồi sao, nghĩa là hắn đã có chủ ý này từ trước... nghĩa là từ bây giờ cậu sẽ ở nhà của hắn sao? Không biết trước đây, đã có tình nhân nào được Trương Dạng đối xử như vậy hay chưa.
"Cún con, trước nay tôi chưa từng đưa ai về nhà cả, cũng chưa từng dành nhiều tâm tư với ai như em đâu"
Trương Mạn Đường ngẩn người, Trương Dạng nói chưa từng đưa ai về nhà ngoài cậu sao? Như vậy cậu là người rất đặc biệt với hắn nhỉ? Hắn đúng là dành thật nhiều tâm tư với cậu, nếu không tại vì sao lại có thể sắp xếp căn phòng này một cách giống y hệt như thế chứ, ngay cả căn gác xép kia cũng đã được xây lên.
Trương Mạn Đường giống như nhớ ra điều gì đó thì lắc đầu khẽ nói:
"Trương Dạng, anh lừa gạt em sao? Em thấy trong phòng ngủ của anh có chiếc ghế đó"
Trương Dạng cười tà:
"Thì ra đúng là em đã lén lút vào phòng ngủ của tôi. Chiếc ghế đó tôi mới mua, gương kia cũng mới lắp, lúc chuyển nhà của em thì nhân tiện làm luôn... đều là chuẩn bị cho em đấy"
Đều là chuẩn bị cho cậu sao? Ý của kim chủ là gì chứ? Hôm nay hắn chẳng phải còn đi tiệc rượu cùng Tiểu Mạch hay sao, cậu thấy hình chụp mà Tịnh Kỳ gửi tới cho cậu là hình Tiểu Mạch và kim chủ đang đứng cùng một chỗ:
"Hôm nay... anh đi dự tiệc cùng Tiểu Mạch sao?"
Trương Dạng xoay người Trương Mạn Đường lại, cúi đầu gặm cắn cần cổ của cậu, bàn tay tham lam tiến vào bên trong áo cậu, mạnh mẽ cởi ra:
"Trùng hợp gặp mặt"
Trương Dạng chỉ ngắn gọn nói một câu như vậy, sau đó thì nóng nảy cởi quần của Trương Mạn Đường xuống. Trương Mạn Đường lúc này lại bị hắn cởi sạch sẽ đứng giữa nhà. Trương Dạng buông Trương Mạn Đường ra, hắn xoay người đi vào chỗ gian bếp, rót một ly nước vào cốc thủy tinh. kế tiếp lại mang ly nước đó ra ngoài, ở trước mặt cậu thả một viên sủi vào bên trong. Viên sủi kia gặp nước thì tan, một lúc sau thứ nước kia đã biến thành màu hồng phấn, hắn đưa ly nước đó cho cậu:
"Cún con, uống đi"
Trương Mạn Đường hơi lo lắng, cậu vừa rồi nhìn thấy Trương Dạng bỏ cái gì đó vào trong nước, hơn nữa hắn cũng không có ý định giấu diếm cậu, ánh mắt kia của hắn đột nhiên trở nên thật nóng bỏng:
"Cái này là cái gì vậy?"
Trương Dạng khàn giọng:
"Thuốc kích dục Tây Ban Nha, một người bạn bên đó cho tôi"
Trương Mạn Đường hả một tiếng, Trương Dạng nói cái này là thuốc kích dục sao, cậu và hắn đã từng làm chuyện đó rồi, có cần thiết phải sử dụng đến thứ này:
"Trương Dạng, em... phải uống sao?"
Trương Dạng gật đầu:
"Bởi vì đêm nay tôi muốn cùng em chơi vài trò chơi, nếu như không uống, em có thể sẽ bị sợ hãi"
Trương Mạn Đường hoảng hốt, Trương Dạng muốn chơi trò chơi với cậu sao? Còn nói có thể sợ hãi nữa? Người ngoài vẫn nói Trương Dạng ở trên giường rất thô bạo, là người máu S, như vậy một lát nữa hắn sẽ... Trương Mạn Đường nuốt một ngụm nước miếng, đưa tay cầm lấy ly nước kia do dự:
"Trương Dạng... đã có người nào dùng thứ này chưa?"
Trương Dạng trả lời:
"Trình tổng của công ty em đó"
Trương Mạn Đường bất ngờ, là Trình tổng sao? Trình tổng cũng từng là tình nhân của hắn sao? Thật sự là không nhìn ra:
"Trương Dạng... anh và Trịnh tổng là..."
Không đợi cho Trương Mạn Đường nói hết câu, Trương Dạng đã nhanh chóng cắt lời:
"Hắn lấy về cho vợ hắn dùng, vợ của hắn chính là ông chủ của tiệm cà phê đối diện Trình thị. Nghe nói lần đó hắn cho cậu ta uống nguyên 1 viên, cả đêm dằn vặt không ngủ được"
Trương Mạn Đường hoảng hốt:
"Vậy anh cho em uống bao nhiêu?"
Trương Dạng cười nhẹ, đưa tay chạm vào má của Trương Mạn Đường, giọng nói của hắn cũng rất nhẹ nhàng trầm ấm mà đáp:
"Cún con, tôi chỉ cho em dùng nửa viên thôi, yên tâm đi"
Trương Mạn Đường nghe được, im lặng nhìn cốc nước trong tay, cuối cùng cũng đưa lên miệng uống cạn sạch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.