Chương 2: Thợ săn đa tình
Tồn Khanh Đích Đại Vĩ Ba Lang
26/08/2022
Dưới chân núi có thôn, trong thôn có một hộ săn bắn tên gọi Hồ Tam. Nghe nói trên núi có hồ yêu gây tai họa cho người, cố ý mang thanh trường mâu, muốn bắt lấy con hồ yêu này.
Qua đêm trong miếu đổ nát, lúc đang nguyệt hắc phong cao(*), ngoài miếu trời không khéo lại trút một trận mưa xối xả. Đói khổ lạnh lẽo là lúc, ngoài miếu có một tiểu đạo cô độ tuổi thanh xuân mặc một thân màu đen chạy tới. Hai người một phen hàn huyên, cùng báo họ tên.
(*) Nguyệt hắc phong cao [月黑风高]: Vốn là “Đêm trăng mờ giết người, ngày gió cao phóng hoả.” Chỉ hoàn cảnh hiểm ác, dễ làm chuyện mờ ám (thường là buổi tối).
Lập tức trò chuyện với nhau thật vui, tiểu đạo cô tự xưng Khiếp Sinh, Hồ Tam vốn cô đơn nhiều năm, thấy tiểu đạo cô xinh đẹp, tướng mạo động lòng người, muốn phát huy tài ăn nói, khuyên nàng kia hoàn tục gả cho hắn.
Hai người nói đến Hằng Nga lúc giữa tháng cũng là bởi vì tịch mịch khó nhịn, liền câu dẫn chàng tiều phu tiểu Cương nhà họ Ngô(*). Cùng lúc đó, ngoài miếu có một nữ tử áo trắng mị hoặc chúng sinh thản nhiên đạp bước trong mưa đêm tiến đến.
(*)Ngô Cương là một nhân vật trong thần thoại Trung Hoa gắn liền với sự tích Hằng Nga Hậu Nghệ.
Trên khuôn mặt xinh đẹp đến cực điểm đó treo lên một tia tà cười, nói, nào phải thông đồng Ngô Cương kia, rõ ràng là hoan hảo với con thỏ ngọc ôm ở trong lòng quanh năm không rời mới đúng.
Nữ tử vừa vào cửa, tiểu đạo cô sắc mặt nhất thời kinh hãi, giống như thấy được yêu vật lợi hại, co rút tại chỗ, không dám hé răng.
Tiểu đạo cô lại thấy Hồ Tam kia vẻ mặt si mê, bộ dáng sắc lang, hảo cảm vốn có lập tức tiêu tan thành mây khói. Trong lòng rất u sầu, rõ ràng là hồ ly tinh, thế nhân đều háo sắc, quả nhiên là mắt mờ đến cực điểm.
Nữ tử ngồi ở bên cạnh Hồ Tam, xinh đẹp dựa vào bên tường, hỏi câu "Ta đẹp không?" Đôi mắt sáng như sao trời kia nhưng lại chặt chẽ nhìn chằm chằm đạo cô ngồi như tảng đá ở một bên.
Hồ Tam vốn là bị sắc đẹp mờ mắt, chỉ cảm thấy nữ tử trước mặt xinh đẹp đến có thể so với hồ ly thành tinh, vỗ tay hoan hô, sắc đẹp nghiêng thành, có thể sánh với Hằng Nga trên cung trăng. Nữ tử thản nhiên cười, lại hỏi "Vậy ta cùng với tiểu đạo cô đầu gỗ ở bên cạnh thì ai đẹp". Lúc này tiểu đạo cô thân thể run lên, có tư thế sắp phát uy. Đọc
Qua đêm trong miếu đổ nát, lúc đang nguyệt hắc phong cao(*), ngoài miếu trời không khéo lại trút một trận mưa xối xả. Đói khổ lạnh lẽo là lúc, ngoài miếu có một tiểu đạo cô độ tuổi thanh xuân mặc một thân màu đen chạy tới. Hai người một phen hàn huyên, cùng báo họ tên.
(*) Nguyệt hắc phong cao [月黑风高]: Vốn là “Đêm trăng mờ giết người, ngày gió cao phóng hoả.” Chỉ hoàn cảnh hiểm ác, dễ làm chuyện mờ ám (thường là buổi tối).
Lập tức trò chuyện với nhau thật vui, tiểu đạo cô tự xưng Khiếp Sinh, Hồ Tam vốn cô đơn nhiều năm, thấy tiểu đạo cô xinh đẹp, tướng mạo động lòng người, muốn phát huy tài ăn nói, khuyên nàng kia hoàn tục gả cho hắn.
Hai người nói đến Hằng Nga lúc giữa tháng cũng là bởi vì tịch mịch khó nhịn, liền câu dẫn chàng tiều phu tiểu Cương nhà họ Ngô(*). Cùng lúc đó, ngoài miếu có một nữ tử áo trắng mị hoặc chúng sinh thản nhiên đạp bước trong mưa đêm tiến đến.
(*)Ngô Cương là một nhân vật trong thần thoại Trung Hoa gắn liền với sự tích Hằng Nga Hậu Nghệ.
Trên khuôn mặt xinh đẹp đến cực điểm đó treo lên một tia tà cười, nói, nào phải thông đồng Ngô Cương kia, rõ ràng là hoan hảo với con thỏ ngọc ôm ở trong lòng quanh năm không rời mới đúng.
Nữ tử vừa vào cửa, tiểu đạo cô sắc mặt nhất thời kinh hãi, giống như thấy được yêu vật lợi hại, co rút tại chỗ, không dám hé răng.
Tiểu đạo cô lại thấy Hồ Tam kia vẻ mặt si mê, bộ dáng sắc lang, hảo cảm vốn có lập tức tiêu tan thành mây khói. Trong lòng rất u sầu, rõ ràng là hồ ly tinh, thế nhân đều háo sắc, quả nhiên là mắt mờ đến cực điểm.
Nữ tử ngồi ở bên cạnh Hồ Tam, xinh đẹp dựa vào bên tường, hỏi câu "Ta đẹp không?" Đôi mắt sáng như sao trời kia nhưng lại chặt chẽ nhìn chằm chằm đạo cô ngồi như tảng đá ở một bên.
Hồ Tam vốn là bị sắc đẹp mờ mắt, chỉ cảm thấy nữ tử trước mặt xinh đẹp đến có thể so với hồ ly thành tinh, vỗ tay hoan hô, sắc đẹp nghiêng thành, có thể sánh với Hằng Nga trên cung trăng. Nữ tử thản nhiên cười, lại hỏi "Vậy ta cùng với tiểu đạo cô đầu gỗ ở bên cạnh thì ai đẹp". Lúc này tiểu đạo cô thân thể run lên, có tư thế sắp phát uy. Đọc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.