Chương 25: Cả nhà đào đất trốn
Khủng Long Xanh
09/02/2022
Thỏ trắng được ba tuần tuổi, lông trắng muốt, bụ bẫm, đã biết ăn rau. Hai thỏ bớt được việc cho thỏ trắng ti mỗi ngày, chuyển sang dạy thỏ trắng đào đất tìm đường trốn. Thỏ trắng rất quấn hai ba, nhất là ba nhỏ. Ba nhỏ hay chơi với thỏ trắng, lựa cho thỏ trắng toàn rau ngon, tất nhiên mấy cây rau đều xấu hơn rau của ba lớn một tẹo. Thỏ trắng cũng thích ba lớn, nhưng ba lớn nghiêm lắm, thỏ trắng mà nghịch quá đều bị ba lớn cốc đầu, đánh mông trong khi ba nhỏ cũng nghịch mà chỉ bị nựng má.
Thỏ trắng đào đất chán, chạy ra chơi với chú gà còi và mấy con gà con. Gà con đều là con của chú gà còi cùng mấy cô gà mái. Chúng mới nở nên nhỏ xíu, bông vàng, to bằng quả trứng, chạy tung tăng quanh sân rất nhộn mắt. Chơi mệt thỏ trắng chạy đi uống nước, ăn một ít rau rồi đào đất tiếp. Thỏ nhỏ thấy thỏ trắng quay lại, nó phủi phủi đất trong tay rồi ôm lấy mặt thỏ trắng liếm láp mấy cái. Thỏ trắng nghểnh cổ lên cho thỏ nhỏ chăm chút mình, giờ thỏ trắng mới lớn bằng một phần tư thỏ nhỏ thôi. Thỏ lớn đợi thỏ nhỏ làm xong thì ra xoa đầu thỏ trắng mấy cái. Một nhà thỏ chúi đầu đào đất tiếp.
Thỏ trắng được kể về cuộc sống ở trong rừng, nó háo hức lắm, muốn cùng hai ba trở về nhà để tận hưởng đời sống của một con thỏ thực thụ dù nó rất thích ở đây. Ở đây có chỗ ngủ, đồ ăn, nước uống, có bạn chơi cùng, con người tốt bụng. Nhưng bản năng của thú hoang chảy trong người, nó mỗi ngày nghe hai ba kể càng mong muốn được sống trong rừng hơn.
Chiều con người về, nhìn cái hố to đùng trong sân cũng không nói gì, họ quen với việc này, tét đít ba thỏ rồi xúc đất lấp lại như cũ. Thỏ nhỏ lần nào hố bị lấp cũng tiếc đứt ruột, công sức cả ngày đó. Thỏ lớn liếm liếm miệng thỏ nhỏ, dỗ:
- Mai mình đào tiếp. Ngoan, thỏ nhỏ không buồn nữa.
Thỏ trắng cũng dỗ:
- Ba nhỏ đừng buồn, mai con đào cho ba một cái hố to hơn.
Thỏ nhỏ được dỗ một lúc mới hết buồn, cả nhà tíu tít kể chuyện trong rừng. Đợi thỏ trắng ngủ say, thỏ lớn giật tai thỏ nhỏ, hỏi:
- Thỏ nhỏ, mình bum ba là bum đi.
- Dạ.
Từ lúc có con hai thỏ không có thời gian tò tí te, chăm thỏ con bận kinh khủng, chốc chốc là phải cho ti, dọn vệ sinh. Hai thỏ nhẹ nhàng nhảy khỏi ổ, thỏ trắng ngủ say không để ý. Hai thỏ đi ra góc chuồng, thỏ nhỏ chủ động liếm lông thỏ lớn, sau đó quay lưng vểnh mông lên. Thỏ lớn chồm lên cọ cọ, một lúc sau chim thò ra, cắm vào cái mông vểnh. Thỏ nhỏ theo động tác của thỏ lớn cả người đưa đẩy, xấu hổ kéo hai tai che mắt. Ngại quá đi, thỏ trắng đang ngủ bên cạnh kìa. Hai thỏ lần này làm rất lâu, chắc được một phút mới chít chít thỏa mãn, lăn đùng ra đất.
Trong nhà cũng có hai người chim chuột nhau, xong việc ôm nhau thủ thỉ. Thành nhắc đến việc hai con thỏ mập đào tạo thỏ con đào đất, mãi vẫn không bỏ ý định trốn về rừng. Hoàng xoa xoa sáu múi cơ bụng, nói:
- Hay mình thả chúng về rừng đi, dù sao cũng không phải thỏ nhà, không thuần được.
Thành hơi tiếc, cậu muốn nựng chúng.
- Để ở đây thêm mấy hôm nhé anh, em bế chưa đủ.
- Ừ, anh cũng muốn bế thêm.
Hai người tỉ tê thêm một hồi lại lên nòng súng, lao vào nhau cướp cò.
Thỏ trắng đào đất chán, chạy ra chơi với chú gà còi và mấy con gà con. Gà con đều là con của chú gà còi cùng mấy cô gà mái. Chúng mới nở nên nhỏ xíu, bông vàng, to bằng quả trứng, chạy tung tăng quanh sân rất nhộn mắt. Chơi mệt thỏ trắng chạy đi uống nước, ăn một ít rau rồi đào đất tiếp. Thỏ nhỏ thấy thỏ trắng quay lại, nó phủi phủi đất trong tay rồi ôm lấy mặt thỏ trắng liếm láp mấy cái. Thỏ trắng nghểnh cổ lên cho thỏ nhỏ chăm chút mình, giờ thỏ trắng mới lớn bằng một phần tư thỏ nhỏ thôi. Thỏ lớn đợi thỏ nhỏ làm xong thì ra xoa đầu thỏ trắng mấy cái. Một nhà thỏ chúi đầu đào đất tiếp.
Thỏ trắng được kể về cuộc sống ở trong rừng, nó háo hức lắm, muốn cùng hai ba trở về nhà để tận hưởng đời sống của một con thỏ thực thụ dù nó rất thích ở đây. Ở đây có chỗ ngủ, đồ ăn, nước uống, có bạn chơi cùng, con người tốt bụng. Nhưng bản năng của thú hoang chảy trong người, nó mỗi ngày nghe hai ba kể càng mong muốn được sống trong rừng hơn.
Chiều con người về, nhìn cái hố to đùng trong sân cũng không nói gì, họ quen với việc này, tét đít ba thỏ rồi xúc đất lấp lại như cũ. Thỏ nhỏ lần nào hố bị lấp cũng tiếc đứt ruột, công sức cả ngày đó. Thỏ lớn liếm liếm miệng thỏ nhỏ, dỗ:
- Mai mình đào tiếp. Ngoan, thỏ nhỏ không buồn nữa.
Thỏ trắng cũng dỗ:
- Ba nhỏ đừng buồn, mai con đào cho ba một cái hố to hơn.
Thỏ nhỏ được dỗ một lúc mới hết buồn, cả nhà tíu tít kể chuyện trong rừng. Đợi thỏ trắng ngủ say, thỏ lớn giật tai thỏ nhỏ, hỏi:
- Thỏ nhỏ, mình bum ba là bum đi.
- Dạ.
Từ lúc có con hai thỏ không có thời gian tò tí te, chăm thỏ con bận kinh khủng, chốc chốc là phải cho ti, dọn vệ sinh. Hai thỏ nhẹ nhàng nhảy khỏi ổ, thỏ trắng ngủ say không để ý. Hai thỏ đi ra góc chuồng, thỏ nhỏ chủ động liếm lông thỏ lớn, sau đó quay lưng vểnh mông lên. Thỏ lớn chồm lên cọ cọ, một lúc sau chim thò ra, cắm vào cái mông vểnh. Thỏ nhỏ theo động tác của thỏ lớn cả người đưa đẩy, xấu hổ kéo hai tai che mắt. Ngại quá đi, thỏ trắng đang ngủ bên cạnh kìa. Hai thỏ lần này làm rất lâu, chắc được một phút mới chít chít thỏa mãn, lăn đùng ra đất.
Trong nhà cũng có hai người chim chuột nhau, xong việc ôm nhau thủ thỉ. Thành nhắc đến việc hai con thỏ mập đào tạo thỏ con đào đất, mãi vẫn không bỏ ý định trốn về rừng. Hoàng xoa xoa sáu múi cơ bụng, nói:
- Hay mình thả chúng về rừng đi, dù sao cũng không phải thỏ nhà, không thuần được.
Thành hơi tiếc, cậu muốn nựng chúng.
- Để ở đây thêm mấy hôm nhé anh, em bế chưa đủ.
- Ừ, anh cũng muốn bế thêm.
Hai người tỉ tê thêm một hồi lại lên nòng súng, lao vào nhau cướp cò.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.