Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long

Chương 451: Ký ức tiền thế sơ tỉnh

Cửu Nguyệt Dương Quang.

16/03/2013

Một cảm giác càng lúc càng quen thuộc, Long không rõ cảm giác này đến từ đâu, giống như từ lúc sinh ra đã có. Một loại lực lượng khó hiểu sinh ra trong cơ thể, dấy lên như hồng thủy phá vỡ đê chắn, trong nháy mắt lấp đầy tất cả kinh mạch trong cơ thể hắn, hình thành một đại dương mênh mông.

Lực lượng Lạc Giai cũng tăng càng trở nên cường đại. Sự khinh thường lúc trước bây giờ đã chuyển thành ngưng trọng, mỗi lần hắn đề cao, người đàn ông này cũng tăng lên, giống như có một cỗ lực lượng vô cùng vô tận đợi hắn.

Hai tay dính máu mang theo tiếng gió, khiến cho sàn đấu trên không trung hình thành một cỗ khí tức ngưng trọng. Mọi người vây xem đều cảm thấy không thể đứng thẳng, lui về phía sau. Quyết đấu lực lượng này, ở nơi này là lần đầu tiên, đúng là lần đầu tiên.

Mọi người đều tập trung tinh thần mà xem, trong lòng rất hâm mộ. Đám dũng sĩ Lạc Cách gia đều trợn trừng mắt, trong lòng hạ quyết tâm chỉ cần Long có thể bình yêu đi xuống đài, bọn họ nhất định sẽ bái Long làm thầy.

Trong mắt Ái Ny mang theo vài phần khó hiểu. Đến lúc này nàng vẫn không thể tin vào những gì mình đang thấy. Lực lượng cường đại này không ngờ lại có ở trên người đàn ông bị xưng là kẻ ngu. Đây là người đàn ông nàng nhặt về, hơn nữa ở bên nhau ba năm sao?

Lục lượng rất quen thuộc, Long đã bắt đầu đánh trả, tay vận lực thành đao, đao mang tăng vọt. Chỉ tiếc bây giờ không phải ban đêm, nếu không mọi người nhất định sẽ nhìn thấy một vầng sáng màu trắng giữa lòng bàn tay hắn, đây là tâm chi lực.

Trong đám thanh niên cùng lứa ở gia tộc Feir, Lạc Giai cũng không phải cường đại nhất. Nhưng đối phó với người bình thường, đương nhiên không phải vấn đề. Hắn thật không ngờ trong thành nhỏ bé này lại có một đối thủ khó chơi như vậy. Kiêu ngạo vừa rồi đã đổi thành cẩn thận.

- Đi.

Không có tên, Long cũng không biết lực lượng này gọi là gì. Dù sao trong đầu có một suy nghĩ, lực lượng này hiển nhiên sinh ra trong cơ thể, hét lên một tiếng, tay đã chém ra.

Lần này mọi người đều thấy rõ ràng, tay như đao đã biến hóa thành một bóng dáng màu vàng đánh về phía Lạc Giai, đây là lực lượng đao tâm, chẳng qua lúc này Long không rõ.

Lạc Giai giật mình, trốn ra sau ba bước, hét lên:

- Lực lượng biến ảo.

Lực lượng biến ảo chính là lực lượng đỉnh cao trong truyền thuyết. Đối với người vận dụng khoa học kỹ thuật hiện đại để đề cao lực lượng như Lạc Giai mà nói, bọn họ đương nhiên không quá rõ lực lượng võ học thần bí của phương Đông. Càng không thể nào biết đao tâm hóa hình chính là biểu hiện bình thường sau khi lực lượng tiến vào tiên thiên cảnh giới.

Lạc Giai lui lại làm cho rất nhiều người thấy được hy vọng. Mặt Biya xám xanh lại, đôi môi mấp máy. Nếu thiếu gia Lạc Giai thất bại, hoặc bị thương, hắn sẽ mất tất cả. Lúc này hắn đang hối hận trong lòng, nhưng trên đời không có thuốc hối hận.

Luo quay đầu lại nhìn Fei Lisi một chút, hai người nhìn nhau, đều thấy vẻ sợ hãi của nhau. Bọn họ đã thấy rõ sự cường đại của Lạc Giai, mà Long dễ dàng tiếp được, càng ép Lạc Giai lui lại, lực lượng này đúng là có thể xưng thần.

- Mắt tao mù rồi. Không ngờ không phát hiện ra người đàn ông phương Đông này lại là nhân vật lợi hại như vậy. Ta nghĩ kiếp trước của hắn nhất định không phải người bình thường.

Luo không đáp lại, bởi vì mắt hắn đã bị cuộc chiến cường đại trên đài hấp dẫn. Cố gắng cả đời hắn cũng không thể nắm giữ lực lượng này, chỉ có thể hâm mộ nhìn mà thôi.

Long phản công, rất sắc bén, rất cường bạo. Một quyền đánh ra, đánh mạnh vào ngực Feir. Trời đất xoay chuyển, người bị thương lại là Feir, nhưng không có âm thanh quan tâm, bốn phía đều vang lên tiếng hoan hô.



- Long, cố lên, đánh bại tên đáng ghét này.

Raney không hề trời không sợ đất, há miệng hét lên. Nhìn thân hình bay trên đài của Long, hắn hình như đã tìm được chỗ dựa cho mình, sau này sẽ đi theo Long lăn lộn.

- Long cố lên.

- Long cố lên, anh nhất định sẽ thắng.

Giờ phút này tiếng hoan hô vang dội, vô cùng kích động. Dù là ba lão già trên đài cao cũng thò đầu ra nhìn không chuyển mắt. Quyết đấu như thế nào đã sớm vượt qua phạm trù bình thường, đó là cuộc đấu giữa các cao thủ võ học, không phải là cuộc chiến mà bọn họ có thể ngăn cản.

- Ghê tởm.

Mặc dù đã cố áp chế cơn đau đớn trong lòng, nuốt máu vào trong bụng. Nhưng miệng Lạc Giai vẫn tràn ra một tơ máu, hắn đã ngửi được mùi máu.

Hét lên một tiếng ghê tởm, hắn đã lớn tiếng kêu lên:

- Thú hóa.

Lạc Giai anh tuấn, nho nhã, khí tức lạnh lùng giờ phút này đã thay đổi. Quần áo trên người vang lên tiếng “xoạt xoạt” cánh tay dài ra, da thịt trắng nõn đã mọc đầy lông, mắt trên mặt lõm xuống, mũi thò ra, miệng nhọn.

Hắn không phải là người, mà là thú, cuồng thú, cuồng thú hình người.

Gào, rống to một tiếng, Lạc Giai đã sử dụng lực lượng thú hóa trong huyết mạch gia tộc Feir, sử dụng biến ảo cường đại nhất. Trong cơ thể ẩn chứa lực lượng cường đại, trong đầu hắn ngoài suy nghĩ giết chóc, xé đối thủ thành mảnh nhỏ thì không còn suy nghĩ nào khác.

Biến hóa này làm mọi người đang xem hoảng sợ. Kẻ nhát gan bịt kín hai mắt. Có ai nghĩ ra được một người đã biến thành dã thú. Tiếng gầm rú vang rội, còn điên cuồng hơn dã thú.

“Lực lượng thú hóa” Luo nhỏ giong nói, nhưng đó là giọng nói run rẩy đầy sợ hãi. Fei Lisi bên cạnh hắn đương nhiên thấy rõ ràng. Thật không ngờ người đàn ông này lại là thành viên trực hệ của gia tộc Feir. Xem ra phiền phức là vô cùng vô tận.

Lực lượng đao tâm bị da thú cứng rắn ngăn cản đã mất đi tác dụng. Đối mặt cuồng thú không ngừng công kích, thân hình Long bay lên, vội vàng nén tránh. Hắn lúc này không lực lượng hộ thân cường đại, không chịu được công kích mãnh liệt này.

Người càng gặp nguy hiểm, tiềm năng càng được kích phát. Rất nhiều cảnh tượng lúc bình thường còn mơ hồ, lúc này trở nên rõ ràng hơn. Đây vốn là lực lượng của hắn, chỉ là chưa được khơi dậy mà thôi.

Chiến ý không gì ngăn nổi, dù là tiếng gào rú của cuống thù cũng không thể ngăn cản hào quang của Long.

“Kiếm thức” khi hắn rống lên từ đó, cả thân hình hắn đã biến mất, trên sàn đấu dưới ánh mặt trời giống như chỉ còn lại một con dã thú không có lý trí, như một con ruồi không đầu tìm mục tiêu công kích.



“Ồ” mọi người hét lên, cùng tìm kiếm.

Long đã xuất hiện đầy khí thế, bay lên không trung, kiếm thức cũng đã chém ra, quang mang sáng hơn cả kim cương đánh tới như điện. Feir chụm hai tay lại, chân đứng tấn, vung Thiên thủ chưởng lên chặn lại kiếm khí.

Máu phụt ra, dù không chặt đứt hai tay hắn nhưng đã phá giải lực lượng phòng ngự mà thú hóa tạo ra.

Chẳng qua cơ thể đã thú hóa lại không cảm thấy đau đớn. Trước khi mục đích đạt được, cho dù chỉ còn một hơi thở, hắn vẫn sẽ công kích. Đối với gia tộc Feir mà nói, tất cả dựa vào bạo lực, có một loại gien lực lượng không sợ cái chết.

Long không cho hắn cơ hội bộc phát, quyền đã đánh tới, đánh mạnh vào đầu quyền thú Lạc Giai. Một quyền, hai quyền... mỗi một quyền đánh tới đều khiến Lạc Giai lui lại mấy bước. Nhưng hắn lập tức đứng lên sau đó lao tới. Lại một quyền, lui lại, xông tới....

Long bay vút lên trời, sau đó rơi thẳng xuống, cả người và quyền một lần nữa đánh mạnh vào đầu Lạc Giai. Lúc này Lạc Giai rốt cuộc đã không thể thừa nhận được nữa, máu ứa ra, sau đó giữa đài truyền đến tiếng “rắc rắc”, thân hình đã lún vào sàn.

Một quyền, lại một quyền, đánh cho Lạc Giai liều mạng kêu lên. Nhưng dù giãy dụa như thế nào cũng không thể trốn khỏi. Cuối cùng chỉ còn lại một cái đầu ở trên đài, như bị chôn sống vậy.

Kui đã đi đến, đi theo phía sau hắn còn có Filler mới tỉnh lại. Nhìn thấy sự cường đại của Long, hắn thầm kêu kinh hãi. Cũng may hôm nay không đụng phải đối phương. Nếu không mình cũng sẽ bị như vậy.

Lực lượng bị áp chế, Lạc Giai không còn chống đỡ được nữa, thú hình đã chuyển thành hình người nhưng hơi thở mong manh, đầu nghiêng sang một bên, có lẽ đã sức cùng lực cạn, đang giãy chết.

Long đứng ở đó, đôi mắt lạnh lùng. Giờ phút này hắn đang nghĩ đến rất nhiều chuyện, hắn lại hiểu thêm đôi chút với giấc mộng trong đầu kia.

Trên đài đã vang lên tiếng hoan hô, không ai ngờ kết quả trận quyết đấu này lại ly kỳ đến vậy.

- Thắng. Long thắng, chúng ta thắng. Gia tộc chúng ta đã thắng.

Tất cả dũng sĩ đều đã vọt lên đài, mặc dù ba lão già đã chật vật bỏ chạy, nhưng thắng bại đã rõ, không cần nói gì thêm. Xem ra bọn họ cũng sợ lực lượng của gia tộc Feir, không dám đắc tội.

Biya càng không nói gì. Giờ phút này cũng không thèm để ý đến kẻ khác cười nhạo. Sai người đào Feir từ trong hố lên, vội vàng đưa đi chữa trị. Nếu Feir chết, vậy cả thành này sẽ chôn cùng với hắn. Điểm này chỉ mình Biya là rõ nhất.

- Ái Ny, mày đừng tưởng mình thắng là có thể bình yêu vô sự. Gia tộc Abbey tao sẽ rời khỏi thành này, nhưng nơi này sẽ thành địa ngục. Gia tộc Feir nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn mày. Sẽ không tha thứ sự vô lễ của bọn mày với thiếu gia Feir. Bọn mày sẽ bị tàn sát.

Ái Ny lúc này không có tâm tư để ý đến chuyện tương lai. Lúc này nàng chỉ muốn ôm nàng một cái, cảm nhận sự tồn tại của hắn, chứ không phải một giấc mộng.

Ở nơi xa xôi, một người đàn ông trung niên đang tĩnh tọa đột nhiên mở trừng mắt, thần quang lóe lên, rất vui mừng.

- Long, mày quả nhiên không làm tao thất vọng, nhanh như vậy đã tỉnh lại. Tốt, tốt, thật quát tốt. Có thần bình này, cả thiên hạ sẽ là của tao, tao mới là Thần.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook