Chương 73
Hani Hải Nguyễn
02/01/2023
Lục Nghiên Trung vội bế Cố Hân lên xe và đi mất hút.
Cố Minh thì lo theo đuổi tình yêu, mặc cho em gái mình để cho anh em của mình lo.
Lục Nghiên Trung cũng rất lo đàng hoàng nhưng lại lo cả trên giường luôn cả mà.
Anh em tốt. Như câu nói phù sa không để chảy ra ruộng ngoài.
"Anh ơi....". Cố Hân kéo váy mình. Cô khó chịu quá! Giờ phút cô gặp Lục Nghiên Trung thì cảm giác ngứa ngáy khó chịu càng nhiều hơn.
Hiện tại Cố Hân chỉ muốn đè Lục Nghiên Trung mà thôi, Cố Hân liếm môi mình. Thèm anh quá đi thôi. Cắn một cái chắc ngon lắm.
"Ngoan! Anh đưa em về nhà". Lục Nghiên Trung cũng không phải là một người thừa cơ hội, thứ anh muốn vẫn là được sự đồng ý và chấp thuận từ Cố Hân hơn là cưỡng ép cô quan hệ với mình.
"Ưm... khó chịu quá!!! Nóng... nóng quá". Cô khẽ than.
Cái thuốc khốn nạn gì thế này. Cái tên khốn Mai Trần Nam đó cô sẽ không tha cho hắn ta đâu, mẹ kiếp. Cố Hân nghiến răng mình, nhưng hiện tại cô khó chịu quá đi thôi.
Bọn khốn này! Dám bỏ thuốc cô sao!!! Anh sẽ làm rõ chuyện này, bỏ thuốc người của anh? Ai cho họ có cái gan đó.
"Ngoan không sao". Anh vén váy cô xuống. Lục Nghiên Trung lúc này chỉ có thể kiềm chế lại mà thôi.
"Là anh sao ạ. Anh ơi". Cô mơ màng hỏi. Giọng cô lúc này nhuốm màu tình dục khiến cho cô càng thêm quyến rũ.
"Phải là anh!! Anh đưa em về nhà anh". Nghe giọng cô thôi mà anh muốn cứng rồi. Anh đang siết chặt vô lăng lại.
"Em... em khó chịu quá!!!" Cô ưỡn người mình. Muốn tìm khoá kéo, nhưng không được. Khi xe ngừng đèn đỏ. Cô rưng rưng nước mắt nhìn anh.
Anh không trả lời cô, hiện tại anh muốn nhanh chóng về nhà!!!
Váy đã bị cô vén lên đến tận eo, lộ ra chiếc quần lót màu đen huyền bí!!!! Càng làm cho Lục Nghiên Trung thêm khó thở. Kích thích quá rồi.
"???" Muốn giết chết anh mà. Tay cô còn mò lên ngực anh!!!
"Ngoan nha cô bé". Anh bắt lấy tay cô và hôn lên đó.
"Em khó chịu..." Huhu . Cô khó chịu chết mất, y như có hàng vạn hàng nghìn con kiến bò lên người cô!!! Cố Hân uốn éo người mình.
Lục Nghiên Trung thở một hơi, xem ra không về nhà kịp nữa rồi, anh lái xe đưa cô đến khách sạn ở một đêm.
"Lục Nghiên Trung ơi....anh ơi". Cố Hân cọ cọ khắp người anh, cô thở dốc lãnh liệt, váy lúc này đã bị cô kéo ra xốc xếch. Lộ ra một mảng da thịt đẹp đẽ.
Lục Nghiên Trung biết mình không chịu được nữa nhưng anh không muốn cô bị thiệt khi lần đầu tiên của mình phải ở trong xe.
Chiếc xe nhanh chóng dừng lại trước một khách sạn sang trọng, anh đương nhiên giúp cô chỉnh lại quần áo.
"Chịu một chút nhé em". Lục Nghiên Trung nói với cô rồi bế Cố Hân đi vào khách sạn.
Cố Hân ngoan ngoãn gật đầu. Được anh đắp cho một chiếc áo thoát của anh, nhưng tay cô lại mò đến ngực anh.
Lục Nghiên Trung bế cô đi mà cứ như đánh trận, anh nghiến răng nghiến lợi nhìn Cố Hân. Khi nhận phòng, anh bế cô đi vào thang máy.
Lục Nghiên Trung khi đến phòng thì Cố Hân đã cởi tung chiếc áo sơ mi của anh ra rồi. Anh đè cô lên tường mà hôn, bàn tay anh chu du khắp cơ thể của Cố Hân.
"Ưm....". Váy trên người Cố Hân nhanh chóng bị anh lột sạch ra và chỉ còn mỗi một bộ đồ lót.
"Cố Hân! Em nhìn xem! Anh là ai". Lục Nghiên Trung không muốn cô hối hận, hiện tại cô bị bỏ thuốc nên anh cũng không chắc khi cô tỉnh lại thì có hối hận không.
"Anh Nghiên Trung ". Cố Hân ôm lấy mặt anh. "Em rất thích anh".
Lục Nghiên Trung ngạc nhiên nhìn cô. "Có hối hận không".
Nếu cô không muốn anh sẽ không ép, anh sẽ gọi bác sĩ đến cho cô.
Nhưng Cố Hân lại không trả lời, chỉ hành động. Cô làn mò đến thắt lưng anh, cởi quần anh ra.
Lục Nghiên Trung cũng không cho cô cơi hội hối hận, anh bế cô đi vào phòng ngủ.
Lục Nghiên Trung hôn lên khắp người Cố Hân, anh xé rách bộ đồ lót của cô ra, tay anh vuốt ve đùi cô.
"Anh ơi...em muốn...". Cô chịu không nổi nữa rồi.
Lục Nghiên Trung tách đùi cô ra, chạm vào *** ***** nơi đó đã sớm ướt một mảng lớn. Anh vội vàng cởi quần mình ra, ** *** đã sớm có phản ứng giây phút được giải phóng liền bật ra.
Lục Nghiên Trung đưa nó từ từ tiến vào nơi huyền bí đó.
"Đau thì nói với anh nhé". Lục Nghiên Trung đi vào. Không có màn dạo đầu, cứ thế đi vào. Vì giờ phút này Cố Hân không thể nào chịu được. Chỉ cần anh đi vào mà thôi.
Cố Hân nhăn mặt vì đau nhưng cũng rất khoái cảm.
Lục Nghiên Trung lại đi sâu vào thêm một chút. Cô chặt quá.
"Đau...ưm...". Cố Hân hơi đẩy anh ra vì đau, nhưng Lục Nghiên Trung lúc này như **** ***** lên đến não. Anh biết đây là lần đầu của cô nên rất nhẹ nhàng, chậm rãi từ từ đi vào từng chút một để cho cô thích ứng.
Được Cố Hân cổ vũ, lại thấy cô uốn éo người mình, nghĩ rằng cô đã thích ứng được nên anh thúc hông một cái đâm vào thật sâu.
"Á...". Cố Hân hét lên nhưng lại bị Lục Nghiên chặn lấy môi cô, ngăn lại tiếng hét đó.
Anh ra vào liên tục. Cố Hân chuyển động theo từng động tác của anh, rất nhanh căn phòng sang trọng đó đã tràn ra một tiếng hoan ái rên rỉ mê người của con gái và tiếng thở đó sẽ của người nam.
Đêm nay quả là một đêm đẹp đẽ với cả hai người, Lục Nghiên Trung rất nhẹ nhàng đầy trân trọng với Cố Hân nhưng hiện tại giờ đây Cố Hân đang bị thuốc khống chế nên có phần muốn mạnh bạo.
Nên anh dịu dàng quá cô không chịu được, lại bắt anh mạnh bạo mà ra vào. Như được cô cổ vũ, Lục Nghiên Trung đương nhiên không nhẹ nhàng nữa. Anh liên tục thúc hông mà ra vào. Khiến cho cô gái nằm dưới thân anh rên rỉ.
Anh thở dốc nhìn cô gái trong ngực anh. Anh bắn ra một dòng **** **** trên bụng cô. Khi anh rút ra thì một dòng *** thuỷ cùng với máu xử nữ chảy ra.
"Thoải mái hơn không em". Anh biết cô bị tình dục khống chế nên mới thế này, vì vậy anh đành yêu cô một lần để xoa dịu cô.
Lục Nghiên Trung xoa mặt cô rồi hỏi.
Cô gật đầu nhìn anh.
Anh hôn lên vành tai cô, khuấy đảo từng chút một. Khiến cho cả người cô đều tê dại theo anh, cô bị thuốc khống chế nên vốn không khống chế được tiếng kêu rên của mình, điều đó làm anh thêm kích động.
Hôn mạnh lên môi cô. Lưỡi anh linh hoạt nhanh chóng tiến vào trong miệng cô, từng kẻ răng nơi đâu cũng có dấu của anh, anh bỏ sót chút nào. Anh sẽ không bỏ qua.
Nụ hôn của anh dần đi theo xuống xương quai xanh của cô, đến ngực. Anh như con rắn không xương uốn lượn quanh người cô. Nơi nào cũng có dấu của anh đi qua.
Tuy ngực cô có hơi nhỏ nhưng lại vô cùng vừa tay anh. Tay anh nhẹ nhàng bóp lấy ngực cô, xoa xoa nắn nắn, anh mút mạnh lên ngực cô, từng nơi ngực anh điều không bỏ qua cho cô. Thoả sức mà chơi đùa ngực cô.
Anh hôn dài xuống người cô, tay anh lần đến mép nơi riêng tư bí ẩn kín đáo của cô. Anh nhẹ nhàng xoa nó. Nơi đó của cô đã rất ướt, anh hiện tại chỉ muốn làm cô!! Làm chết cô mà thôi.
Tuy họ vừa mới làm một lần nhưng hiện tại cô quyến rũ thế này, nên Lục Nghiên Trung hoàn toàn không nhịn được.
"Hân Hân! Hân Hân." Anh thở dốc gọi tên cô.
Cô gái nhỏ đã này người của anh, nhưng giờ đây cô bị bỏ thuốc nhưng vẫn làm anh mê mệt. Lục Nghiên Trung vội vàng đi vào một lần nữa. ** *** của anh có chút to, còn cô thì lại quá chặt hẹp, nhưng nó lại khiến anh vô cùng điên dại.
Anh đi vào rất nhanh và liên tục.
Đêm nay Cố Hân đã hoàn toàn thuộc về anh, chỉ một mình anh mà thôi.
-------------
Mai Trần Nam bị Trần Cảnh Hoài tóm lại cùng với đồng bọn của mình.
Ba hắn ta vội vàng muốn đến bảo lãnh, vì bình thường xảy ra chuyện như thế này chỉ cần tiền giải quyết xong mà thôi.
Ba hắn ta cũng không hề xem đây là chuyện lớn lao gì cả, có tiền mà chuyện gì cũng có thể giải quyết nhanh gọn lẹ được cả.
Nhưng khi đến nơi ông ta mới biết con trai mình động đến cô con gái cưng của Cố thị, sau đó còn bỏ thuốc cho cô ta nữa.
Thậm chí còn lại muốn hại đến thêm hai cô gái khác là Lục Nghi An và Hoàng Giản Ái. Mà hai người họ điều không phải ngọn đèn dầu cạn.
Thậm chí người đưa con trai ông ta vào tù lại chính là Trần Cảnh Hoài Thiếu tướng của Bộ tư lệnh.
Khi đó ông ta biết lần này không ai cứu được con trai mình rồi, bình thường chỉ cần tiền là có thể giải quyết xong nhưng xem ra lần này không chỉ có thể giải quyết được mà còn khiến cho ông ta mất tất cả.
Đúng như thế, trong vòng hơn hai tiếng thì toàn bộ cổ phiếu của Mai thị đã bị thu mua tất cả, không ai có thể cứu được.
Thậm chí Từ thị còn lên tiếng, nếu ai giúp Mai Chinh thì xem như đối đầu với Từ thị.
Việc này đương nhiên không ai muốn dính líu đến bản thân mình cả. Từ thị nắm quyền lực kinh tế của cả nước về mọi mặt, cho nên nếu giúp Mai thị thì xem như đối đầu với họ rồi.
Đã như thế chỉ sau hơn hai giờ sáng. Cố thị và Lục thị cũng lên tiếng .
Ba gia tộc lớn xuất hiện và đứng cùng nhau, cho nên Mai thị nhanh chóng phá sản.
Cố Minh thì lo theo đuổi tình yêu, mặc cho em gái mình để cho anh em của mình lo.
Lục Nghiên Trung cũng rất lo đàng hoàng nhưng lại lo cả trên giường luôn cả mà.
Anh em tốt. Như câu nói phù sa không để chảy ra ruộng ngoài.
"Anh ơi....". Cố Hân kéo váy mình. Cô khó chịu quá! Giờ phút cô gặp Lục Nghiên Trung thì cảm giác ngứa ngáy khó chịu càng nhiều hơn.
Hiện tại Cố Hân chỉ muốn đè Lục Nghiên Trung mà thôi, Cố Hân liếm môi mình. Thèm anh quá đi thôi. Cắn một cái chắc ngon lắm.
"Ngoan! Anh đưa em về nhà". Lục Nghiên Trung cũng không phải là một người thừa cơ hội, thứ anh muốn vẫn là được sự đồng ý và chấp thuận từ Cố Hân hơn là cưỡng ép cô quan hệ với mình.
"Ưm... khó chịu quá!!! Nóng... nóng quá". Cô khẽ than.
Cái thuốc khốn nạn gì thế này. Cái tên khốn Mai Trần Nam đó cô sẽ không tha cho hắn ta đâu, mẹ kiếp. Cố Hân nghiến răng mình, nhưng hiện tại cô khó chịu quá đi thôi.
Bọn khốn này! Dám bỏ thuốc cô sao!!! Anh sẽ làm rõ chuyện này, bỏ thuốc người của anh? Ai cho họ có cái gan đó.
"Ngoan không sao". Anh vén váy cô xuống. Lục Nghiên Trung lúc này chỉ có thể kiềm chế lại mà thôi.
"Là anh sao ạ. Anh ơi". Cô mơ màng hỏi. Giọng cô lúc này nhuốm màu tình dục khiến cho cô càng thêm quyến rũ.
"Phải là anh!! Anh đưa em về nhà anh". Nghe giọng cô thôi mà anh muốn cứng rồi. Anh đang siết chặt vô lăng lại.
"Em... em khó chịu quá!!!" Cô ưỡn người mình. Muốn tìm khoá kéo, nhưng không được. Khi xe ngừng đèn đỏ. Cô rưng rưng nước mắt nhìn anh.
Anh không trả lời cô, hiện tại anh muốn nhanh chóng về nhà!!!
Váy đã bị cô vén lên đến tận eo, lộ ra chiếc quần lót màu đen huyền bí!!!! Càng làm cho Lục Nghiên Trung thêm khó thở. Kích thích quá rồi.
"???" Muốn giết chết anh mà. Tay cô còn mò lên ngực anh!!!
"Ngoan nha cô bé". Anh bắt lấy tay cô và hôn lên đó.
"Em khó chịu..." Huhu . Cô khó chịu chết mất, y như có hàng vạn hàng nghìn con kiến bò lên người cô!!! Cố Hân uốn éo người mình.
Lục Nghiên Trung thở một hơi, xem ra không về nhà kịp nữa rồi, anh lái xe đưa cô đến khách sạn ở một đêm.
"Lục Nghiên Trung ơi....anh ơi". Cố Hân cọ cọ khắp người anh, cô thở dốc lãnh liệt, váy lúc này đã bị cô kéo ra xốc xếch. Lộ ra một mảng da thịt đẹp đẽ.
Lục Nghiên Trung biết mình không chịu được nữa nhưng anh không muốn cô bị thiệt khi lần đầu tiên của mình phải ở trong xe.
Chiếc xe nhanh chóng dừng lại trước một khách sạn sang trọng, anh đương nhiên giúp cô chỉnh lại quần áo.
"Chịu một chút nhé em". Lục Nghiên Trung nói với cô rồi bế Cố Hân đi vào khách sạn.
Cố Hân ngoan ngoãn gật đầu. Được anh đắp cho một chiếc áo thoát của anh, nhưng tay cô lại mò đến ngực anh.
Lục Nghiên Trung bế cô đi mà cứ như đánh trận, anh nghiến răng nghiến lợi nhìn Cố Hân. Khi nhận phòng, anh bế cô đi vào thang máy.
Lục Nghiên Trung khi đến phòng thì Cố Hân đã cởi tung chiếc áo sơ mi của anh ra rồi. Anh đè cô lên tường mà hôn, bàn tay anh chu du khắp cơ thể của Cố Hân.
"Ưm....". Váy trên người Cố Hân nhanh chóng bị anh lột sạch ra và chỉ còn mỗi một bộ đồ lót.
"Cố Hân! Em nhìn xem! Anh là ai". Lục Nghiên Trung không muốn cô hối hận, hiện tại cô bị bỏ thuốc nên anh cũng không chắc khi cô tỉnh lại thì có hối hận không.
"Anh Nghiên Trung ". Cố Hân ôm lấy mặt anh. "Em rất thích anh".
Lục Nghiên Trung ngạc nhiên nhìn cô. "Có hối hận không".
Nếu cô không muốn anh sẽ không ép, anh sẽ gọi bác sĩ đến cho cô.
Nhưng Cố Hân lại không trả lời, chỉ hành động. Cô làn mò đến thắt lưng anh, cởi quần anh ra.
Lục Nghiên Trung cũng không cho cô cơi hội hối hận, anh bế cô đi vào phòng ngủ.
Lục Nghiên Trung hôn lên khắp người Cố Hân, anh xé rách bộ đồ lót của cô ra, tay anh vuốt ve đùi cô.
"Anh ơi...em muốn...". Cô chịu không nổi nữa rồi.
Lục Nghiên Trung tách đùi cô ra, chạm vào *** ***** nơi đó đã sớm ướt một mảng lớn. Anh vội vàng cởi quần mình ra, ** *** đã sớm có phản ứng giây phút được giải phóng liền bật ra.
Lục Nghiên Trung đưa nó từ từ tiến vào nơi huyền bí đó.
"Đau thì nói với anh nhé". Lục Nghiên Trung đi vào. Không có màn dạo đầu, cứ thế đi vào. Vì giờ phút này Cố Hân không thể nào chịu được. Chỉ cần anh đi vào mà thôi.
Cố Hân nhăn mặt vì đau nhưng cũng rất khoái cảm.
Lục Nghiên Trung lại đi sâu vào thêm một chút. Cô chặt quá.
"Đau...ưm...". Cố Hân hơi đẩy anh ra vì đau, nhưng Lục Nghiên Trung lúc này như **** ***** lên đến não. Anh biết đây là lần đầu của cô nên rất nhẹ nhàng, chậm rãi từ từ đi vào từng chút một để cho cô thích ứng.
Được Cố Hân cổ vũ, lại thấy cô uốn éo người mình, nghĩ rằng cô đã thích ứng được nên anh thúc hông một cái đâm vào thật sâu.
"Á...". Cố Hân hét lên nhưng lại bị Lục Nghiên chặn lấy môi cô, ngăn lại tiếng hét đó.
Anh ra vào liên tục. Cố Hân chuyển động theo từng động tác của anh, rất nhanh căn phòng sang trọng đó đã tràn ra một tiếng hoan ái rên rỉ mê người của con gái và tiếng thở đó sẽ của người nam.
Đêm nay quả là một đêm đẹp đẽ với cả hai người, Lục Nghiên Trung rất nhẹ nhàng đầy trân trọng với Cố Hân nhưng hiện tại giờ đây Cố Hân đang bị thuốc khống chế nên có phần muốn mạnh bạo.
Nên anh dịu dàng quá cô không chịu được, lại bắt anh mạnh bạo mà ra vào. Như được cô cổ vũ, Lục Nghiên Trung đương nhiên không nhẹ nhàng nữa. Anh liên tục thúc hông mà ra vào. Khiến cho cô gái nằm dưới thân anh rên rỉ.
Anh thở dốc nhìn cô gái trong ngực anh. Anh bắn ra một dòng **** **** trên bụng cô. Khi anh rút ra thì một dòng *** thuỷ cùng với máu xử nữ chảy ra.
"Thoải mái hơn không em". Anh biết cô bị tình dục khống chế nên mới thế này, vì vậy anh đành yêu cô một lần để xoa dịu cô.
Lục Nghiên Trung xoa mặt cô rồi hỏi.
Cô gật đầu nhìn anh.
Anh hôn lên vành tai cô, khuấy đảo từng chút một. Khiến cho cả người cô đều tê dại theo anh, cô bị thuốc khống chế nên vốn không khống chế được tiếng kêu rên của mình, điều đó làm anh thêm kích động.
Hôn mạnh lên môi cô. Lưỡi anh linh hoạt nhanh chóng tiến vào trong miệng cô, từng kẻ răng nơi đâu cũng có dấu của anh, anh bỏ sót chút nào. Anh sẽ không bỏ qua.
Nụ hôn của anh dần đi theo xuống xương quai xanh của cô, đến ngực. Anh như con rắn không xương uốn lượn quanh người cô. Nơi nào cũng có dấu của anh đi qua.
Tuy ngực cô có hơi nhỏ nhưng lại vô cùng vừa tay anh. Tay anh nhẹ nhàng bóp lấy ngực cô, xoa xoa nắn nắn, anh mút mạnh lên ngực cô, từng nơi ngực anh điều không bỏ qua cho cô. Thoả sức mà chơi đùa ngực cô.
Anh hôn dài xuống người cô, tay anh lần đến mép nơi riêng tư bí ẩn kín đáo của cô. Anh nhẹ nhàng xoa nó. Nơi đó của cô đã rất ướt, anh hiện tại chỉ muốn làm cô!! Làm chết cô mà thôi.
Tuy họ vừa mới làm một lần nhưng hiện tại cô quyến rũ thế này, nên Lục Nghiên Trung hoàn toàn không nhịn được.
"Hân Hân! Hân Hân." Anh thở dốc gọi tên cô.
Cô gái nhỏ đã này người của anh, nhưng giờ đây cô bị bỏ thuốc nhưng vẫn làm anh mê mệt. Lục Nghiên Trung vội vàng đi vào một lần nữa. ** *** của anh có chút to, còn cô thì lại quá chặt hẹp, nhưng nó lại khiến anh vô cùng điên dại.
Anh đi vào rất nhanh và liên tục.
Đêm nay Cố Hân đã hoàn toàn thuộc về anh, chỉ một mình anh mà thôi.
-------------
Mai Trần Nam bị Trần Cảnh Hoài tóm lại cùng với đồng bọn của mình.
Ba hắn ta vội vàng muốn đến bảo lãnh, vì bình thường xảy ra chuyện như thế này chỉ cần tiền giải quyết xong mà thôi.
Ba hắn ta cũng không hề xem đây là chuyện lớn lao gì cả, có tiền mà chuyện gì cũng có thể giải quyết nhanh gọn lẹ được cả.
Nhưng khi đến nơi ông ta mới biết con trai mình động đến cô con gái cưng của Cố thị, sau đó còn bỏ thuốc cho cô ta nữa.
Thậm chí còn lại muốn hại đến thêm hai cô gái khác là Lục Nghi An và Hoàng Giản Ái. Mà hai người họ điều không phải ngọn đèn dầu cạn.
Thậm chí người đưa con trai ông ta vào tù lại chính là Trần Cảnh Hoài Thiếu tướng của Bộ tư lệnh.
Khi đó ông ta biết lần này không ai cứu được con trai mình rồi, bình thường chỉ cần tiền là có thể giải quyết xong nhưng xem ra lần này không chỉ có thể giải quyết được mà còn khiến cho ông ta mất tất cả.
Đúng như thế, trong vòng hơn hai tiếng thì toàn bộ cổ phiếu của Mai thị đã bị thu mua tất cả, không ai có thể cứu được.
Thậm chí Từ thị còn lên tiếng, nếu ai giúp Mai Chinh thì xem như đối đầu với Từ thị.
Việc này đương nhiên không ai muốn dính líu đến bản thân mình cả. Từ thị nắm quyền lực kinh tế của cả nước về mọi mặt, cho nên nếu giúp Mai thị thì xem như đối đầu với họ rồi.
Đã như thế chỉ sau hơn hai giờ sáng. Cố thị và Lục thị cũng lên tiếng .
Ba gia tộc lớn xuất hiện và đứng cùng nhau, cho nên Mai thị nhanh chóng phá sản.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.