Trọng Sinh 70 Đoạt Lại Thân Phận, Thiên Kim Thật Được Cả Nhà Bạo Sủng
Chương 13:
Tiểu Tiên Yêu Nhiêu
13/09/2024
Mấy ngày trước, anh vợ đến nhà và nói rằng hai năm trước, Mỹ Vân đã có liên hệ với nhà họ Cao, còn luôn tìm cách hãm hại con gái ruột của ông.
Dù những điều này chỉ do cô gái nhỏ kia nói nhưng ông vẫn nghiêm túc điều tra sự thật.
Nhưng sự thật này lại quá khó chấp nhận. Đứa con gái mà ông đã nuôi lớn, quả thực có liên hệ với nhà họ Cao trong suốt hai năm qua. Điều đó càng khiến ông cảm thấy mình vô cùng thất bại.
"Con à, ba đã điều tra rõ rồi. Nhà họ Cao sẽ phải trả giá đắt cho những gì họ đã làm. Mẹ con nghe nói con đã chịu khổ suốt mấy năm qua nên giờ bà ấy đổ bệnh rồi. Bà ấy rất mong con trở về, cho mẹ một cơ hội để bù đắp, được không?"
"Vậy còn An Mỹ Vân?" An Tri Hạ hỏi.
An Kính Chi nhìn vào đôi mắt nghiêm nghị của cô gái trước mặt, ông hiểu rằng việc này sẽ không dễ dàng giải quyết: "Mỹ Vân dù sao cũng là đứa trẻ mà ta và mẹ con đã nuôi dưỡng nhiều năm. Trước đây, nó chỉ bị nhà họ Cao lợi dụng. Chính nhà họ Cao đã tự ý hành động, suýt chút nữa hại chết con. Chuyện này nó đã thành thật khai báo với chúng ta. Ta và mẹ con đã thương lượng, nhà chúng ta không thiếu thốn gì, từ nay về sau con sẽ là con gái của An gia, chúng ta sẽ yêu thương con như nhau. Con thấy vậy được không?"
An Kính Chi biết rằng có lẽ điều này không hợp lý nhưng dù sao họ cũng đã nuôi dưỡng An Mỹ Vân suốt ngần ấy năm, tình cảm không thể nói dứt là dứt ngay được. Đặc biệt là vợ ông, bà ấy đã rất đau khổ. Họ đã bàn bạc đi bàn bạc lại và chỉ nghĩ ra được cách này... cũng xem như là một giải pháp.
An Tri Hạ cụp mắt xuống. Môi cô mím chặt bộc lộ rõ sự không cam lòng và thất vọng: "Các người đi đi, sau này con sẽ không làm phiền đến cuộc sống của các người nữa. Coi như con chưa từng xuất hiện."
An Tri Hạ và An Mỹ Vân không có khả năng sống hòa bình với nhau.
Trải qua hơn trăm năm làm một cô hồn dã quỷ phiêu bạt. Từ lúc ban đầu khát khao được gặp lại người thân, đến bây giờ, mọi thứ đã không còn quá quan trọng đối với cô.
Tại thời khắc cô trọng sinh, niềm vui sướng khi được sống lại đã khiến cô tự nhiên muốn lấy lại tất cả những gì thuộc về mình và làm cho An Mỹ Vân phải trả giá cho mọi chuyện.
Nhưng tình cảm là một lựa chọn song phương, nếu chỉ một bên tình nguyện, điều đó chỉ làm tổn thương chính bản thân.
Ở kiếp này, An Tri Hạ muốn ích kỷ hơn một chút, muốn sống một cuộc đời tốt đẹp cho riêng mình.
Cô cũng muốn cứu những người trong An gia bởi nhìn từ góc độ của kiếp trước, họ cũng là những người bị hại giống như cô.
Nhưng khi cuộc đời được đưa trở lại thời điểm mọi chuyện chưa xảy ra, An Mỹ Vân vẫn là đứa con gái được họ che chở và yêu thương từ nhỏ. An Tri Hạ không nghĩ rằng mình có thể thay thế vị trí của An Mỹ Vân trong lòng họ.
Chỉ vài câu nói đã khiến cô từ tràn đầy hy vọng đến thất vọng tột cùng.
Dù những điều này chỉ do cô gái nhỏ kia nói nhưng ông vẫn nghiêm túc điều tra sự thật.
Nhưng sự thật này lại quá khó chấp nhận. Đứa con gái mà ông đã nuôi lớn, quả thực có liên hệ với nhà họ Cao trong suốt hai năm qua. Điều đó càng khiến ông cảm thấy mình vô cùng thất bại.
"Con à, ba đã điều tra rõ rồi. Nhà họ Cao sẽ phải trả giá đắt cho những gì họ đã làm. Mẹ con nghe nói con đã chịu khổ suốt mấy năm qua nên giờ bà ấy đổ bệnh rồi. Bà ấy rất mong con trở về, cho mẹ một cơ hội để bù đắp, được không?"
"Vậy còn An Mỹ Vân?" An Tri Hạ hỏi.
An Kính Chi nhìn vào đôi mắt nghiêm nghị của cô gái trước mặt, ông hiểu rằng việc này sẽ không dễ dàng giải quyết: "Mỹ Vân dù sao cũng là đứa trẻ mà ta và mẹ con đã nuôi dưỡng nhiều năm. Trước đây, nó chỉ bị nhà họ Cao lợi dụng. Chính nhà họ Cao đã tự ý hành động, suýt chút nữa hại chết con. Chuyện này nó đã thành thật khai báo với chúng ta. Ta và mẹ con đã thương lượng, nhà chúng ta không thiếu thốn gì, từ nay về sau con sẽ là con gái của An gia, chúng ta sẽ yêu thương con như nhau. Con thấy vậy được không?"
An Kính Chi biết rằng có lẽ điều này không hợp lý nhưng dù sao họ cũng đã nuôi dưỡng An Mỹ Vân suốt ngần ấy năm, tình cảm không thể nói dứt là dứt ngay được. Đặc biệt là vợ ông, bà ấy đã rất đau khổ. Họ đã bàn bạc đi bàn bạc lại và chỉ nghĩ ra được cách này... cũng xem như là một giải pháp.
An Tri Hạ cụp mắt xuống. Môi cô mím chặt bộc lộ rõ sự không cam lòng và thất vọng: "Các người đi đi, sau này con sẽ không làm phiền đến cuộc sống của các người nữa. Coi như con chưa từng xuất hiện."
An Tri Hạ và An Mỹ Vân không có khả năng sống hòa bình với nhau.
Trải qua hơn trăm năm làm một cô hồn dã quỷ phiêu bạt. Từ lúc ban đầu khát khao được gặp lại người thân, đến bây giờ, mọi thứ đã không còn quá quan trọng đối với cô.
Tại thời khắc cô trọng sinh, niềm vui sướng khi được sống lại đã khiến cô tự nhiên muốn lấy lại tất cả những gì thuộc về mình và làm cho An Mỹ Vân phải trả giá cho mọi chuyện.
Nhưng tình cảm là một lựa chọn song phương, nếu chỉ một bên tình nguyện, điều đó chỉ làm tổn thương chính bản thân.
Ở kiếp này, An Tri Hạ muốn ích kỷ hơn một chút, muốn sống một cuộc đời tốt đẹp cho riêng mình.
Cô cũng muốn cứu những người trong An gia bởi nhìn từ góc độ của kiếp trước, họ cũng là những người bị hại giống như cô.
Nhưng khi cuộc đời được đưa trở lại thời điểm mọi chuyện chưa xảy ra, An Mỹ Vân vẫn là đứa con gái được họ che chở và yêu thương từ nhỏ. An Tri Hạ không nghĩ rằng mình có thể thay thế vị trí của An Mỹ Vân trong lòng họ.
Chỉ vài câu nói đã khiến cô từ tràn đầy hy vọng đến thất vọng tột cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.