Trọng Sinh 70 Đoạt Lại Thân Phận, Thiên Kim Thật Được Cả Nhà Bạo Sủng
Chương 30:
Tiểu Tiên Yêu Nhiêu
13/09/2024
Dù sao thì An Mỹ Vân cũng không biết rằng cô cũng đã trọng sinh. Nếu là An Tri Hạ của kiếp trước, có lẽ cô sẽ chịu nhẫn nhịn chọn cách nhún nhường.
Trong lòng An Mỹ Vân rối bời, mọi chuyện hoàn toàn không theo kế hoạch của cô ta.
Hôm nay, cô ta đã cố tình đeo sợi dây chuyền này. Vì đây là thời kỳ nhạy cảm, mang theo đồ trang sức quá nổi bật sẽ dễ bị chỉ trích là phù phiếm và có thể bị đấu tố.
Rõ ràng An Tri Hạ trước kia là kẻ yếu đuối, vô dụng, chẳng qua là nhờ cha mẹ và các anh trai bảo vệ mới có cuộc sống dễ chịu hơn cô ta. Nhưng giờ tính cách của cô đã thay đổi hoàn toàn so với những gì An Mỹ Vân nhớ về tiểu Thảo trong kiếp trước.
An Mỹ Vân nhớ lại kiếp trước, thời điểm An Tri Ngang cãi nhau với gia đình và bỏ nhà ra đi, anh tư đã gặp tiểu Thảo đang đi hái cỏ heo. Nhìn thấy khuôn mặt giống hệt Chu Nam, anh tư đã nảy sinh nghi ngờ. Vì thế, cô ta đã liên hệ với Cao gia hai năm trước và yêu cầu họ quản lý chặt tiểu Thảo. Nếu không sự việc bị phơi bày, cả hai gia đình sẽ không được yên.
Nhưng thật không ngờ điều này lại khiến tiểu Thảo quay về trước, thậm chí cô còn biết về thân thế của mình và tìm về Chu gia.
“Mỹ Vân, con giải thích rõ cho ba!” An Kính Chi nghiêm giọng khiến An Mỹ Vân giật mình nhanh chóng hoàn hồn. Khi ngẩng đầu lên, cô ta thấy ông đang cùng An Tri Hạ đi vào phòng khách.
Liễu Linh tranh thủ đón lấy bé Văn Thanh từ An Tri Ngang và tìm một lý do để rút lui về phòng.
Cô ấy và An Mỹ Vân chưa bao giờ có mối quan hệ tốt đẹp. Những năm đầu mới cưới, cô ấy thường bị cô em chồng này làm khó dễ. Vì cuộc hôn nhân với An Tri Khánh là do người lớn sắp đặt, vốn không có tình cảm mà chồng lại quanh năm đi vắng nên cô ấy chỉ có thể nuốt ấm ức vào trong.
Nhưng vài năm gần đây, An Mỹ Vân bỗng thay đổi và trở nên đối xử rất tốt với cô ấy. Liễu Linh vẫn nghĩ đó là nhờ việc cô ấy sinh cho nhà An gia một đứa cháu trai.
Chỉ đến mấy ngày trước, khi cô ấy biết rằng An Mỹ Vân không phải là con ruột của gia đình, hơn nữa đã biết thân phận của mình từ hai năm trước và vẫn liên lạc với cha mẹ ruột, cô ấy mới ngộ ra nhiều điều.
Cô em chồng vừa trở về này xem ra không phải kẻ dễ bắt nạt. Dù sao chuyện trong nhà đã có cha mẹ chồng lo liệu, cô ấy tốt nhất nên tránh xa những rắc rối này để không bị liên lụy.
Trong phòng khách, An Kính Chi ngồi xuống, còn mọi người khác đều đứng.
Ông đã già yếu, sức khỏe không thể so với người trẻ. Ngồi xe lâu như vậy nên đôi chân ông bắt đầu đau nhức.
Bỗng nhiên, ông nghĩ đến việc Cao gia đã không chăm sóc tốt cho con gái mình. Nhìn An Tri Hạ gầy gò yếu ớt, ông đoán rằng sức khỏe cô chắc cũng không khá hơn là bao nên ông mời cô ngồi xuống nói chuyện.
An Tri Hạ cũng không khách sáo. Dù cô không phải là người lái xe nhưng ngồi xe suốt quãng đường dài cũng khiến cô không thoải mái.
Trong lòng An Mỹ Vân rối bời, mọi chuyện hoàn toàn không theo kế hoạch của cô ta.
Hôm nay, cô ta đã cố tình đeo sợi dây chuyền này. Vì đây là thời kỳ nhạy cảm, mang theo đồ trang sức quá nổi bật sẽ dễ bị chỉ trích là phù phiếm và có thể bị đấu tố.
Rõ ràng An Tri Hạ trước kia là kẻ yếu đuối, vô dụng, chẳng qua là nhờ cha mẹ và các anh trai bảo vệ mới có cuộc sống dễ chịu hơn cô ta. Nhưng giờ tính cách của cô đã thay đổi hoàn toàn so với những gì An Mỹ Vân nhớ về tiểu Thảo trong kiếp trước.
An Mỹ Vân nhớ lại kiếp trước, thời điểm An Tri Ngang cãi nhau với gia đình và bỏ nhà ra đi, anh tư đã gặp tiểu Thảo đang đi hái cỏ heo. Nhìn thấy khuôn mặt giống hệt Chu Nam, anh tư đã nảy sinh nghi ngờ. Vì thế, cô ta đã liên hệ với Cao gia hai năm trước và yêu cầu họ quản lý chặt tiểu Thảo. Nếu không sự việc bị phơi bày, cả hai gia đình sẽ không được yên.
Nhưng thật không ngờ điều này lại khiến tiểu Thảo quay về trước, thậm chí cô còn biết về thân thế của mình và tìm về Chu gia.
“Mỹ Vân, con giải thích rõ cho ba!” An Kính Chi nghiêm giọng khiến An Mỹ Vân giật mình nhanh chóng hoàn hồn. Khi ngẩng đầu lên, cô ta thấy ông đang cùng An Tri Hạ đi vào phòng khách.
Liễu Linh tranh thủ đón lấy bé Văn Thanh từ An Tri Ngang và tìm một lý do để rút lui về phòng.
Cô ấy và An Mỹ Vân chưa bao giờ có mối quan hệ tốt đẹp. Những năm đầu mới cưới, cô ấy thường bị cô em chồng này làm khó dễ. Vì cuộc hôn nhân với An Tri Khánh là do người lớn sắp đặt, vốn không có tình cảm mà chồng lại quanh năm đi vắng nên cô ấy chỉ có thể nuốt ấm ức vào trong.
Nhưng vài năm gần đây, An Mỹ Vân bỗng thay đổi và trở nên đối xử rất tốt với cô ấy. Liễu Linh vẫn nghĩ đó là nhờ việc cô ấy sinh cho nhà An gia một đứa cháu trai.
Chỉ đến mấy ngày trước, khi cô ấy biết rằng An Mỹ Vân không phải là con ruột của gia đình, hơn nữa đã biết thân phận của mình từ hai năm trước và vẫn liên lạc với cha mẹ ruột, cô ấy mới ngộ ra nhiều điều.
Cô em chồng vừa trở về này xem ra không phải kẻ dễ bắt nạt. Dù sao chuyện trong nhà đã có cha mẹ chồng lo liệu, cô ấy tốt nhất nên tránh xa những rắc rối này để không bị liên lụy.
Trong phòng khách, An Kính Chi ngồi xuống, còn mọi người khác đều đứng.
Ông đã già yếu, sức khỏe không thể so với người trẻ. Ngồi xe lâu như vậy nên đôi chân ông bắt đầu đau nhức.
Bỗng nhiên, ông nghĩ đến việc Cao gia đã không chăm sóc tốt cho con gái mình. Nhìn An Tri Hạ gầy gò yếu ớt, ông đoán rằng sức khỏe cô chắc cũng không khá hơn là bao nên ông mời cô ngồi xuống nói chuyện.
An Tri Hạ cũng không khách sáo. Dù cô không phải là người lái xe nhưng ngồi xe suốt quãng đường dài cũng khiến cô không thoải mái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.