Trọng Sinh 70, Giả Thiên Kim Không Lấy Quan Quân, Một Mực Muốn Gả Cho Đại Lão Tàn Tật
Chương 46:
Cửu Hy
02/10/2024
Tạ Trường Vinh chẳng rõ cô đang ở đâu, chỉ đành lang thang tìm kiếm.
Kiều Tri Ý bèn viện cớ đánh rơi khăn tay ở Dưỡng Hòa Đường, xin phép mẹ Bùi quay về tìm. Mẹ Bùi cũng không mảy may nghi ngờ, chỉ dặn dò cô đi sớm về sớm.
Kiều Tri Ý vội vàng rời khỏi.
Cô không muốn dây dưa thêm với Tạ Trường Vinh ở đây, tránh điều tiếng thị phi ảnh hưởng thanh danh.
Nhìn bề ngoài, Tạ Trường Vinh lúc nào cũng tỏ ra nho nhã, ôn hòa nhưng thực chất lại là kẻ kiêu ngạo, tự phụ đến tận xương tủy.
Nhà họ Lâu và nhà họ Tạ vốn là chỗ quen biết, hai người từ nhỏ đã thân thiết, tình cảm luôn tốt đẹp. Nhưng sau khi kết hôn, cô mới ngỡ ngàng phát hiện thì ra Tạ Trường Vinh từng bị thương khi làm nhiệm vụ trong quân đội, thương tích nặng nề đến mức không thể làm đàn ông được nữa.
Chuyện quan trọng như vậy anh ta lại giấu giếm cô đến tận lúc đám cưới, ngay cả khi cô phát hiện ra, anh ta vẫn lấy tình yêu ra làm lý do, khóc lóc thảm thiết cầu xin cô tha thứ.
Kiếp trước, ở cái tuổi đó cô dù sao cũng coi trọng tình cảm, không để tâm đến chuyện này, sau khi kết hôn vẫn luôn tìm mọi cách chữa trị cho anh ta.
Nhưng tình trạng của anh ta rất nghiêm trọng, cộng thêm điều kiện y tế thời bấy giờ còn hạn chế, bệnh tình của Tạ Trường Vinh vẫn không thể chữa khỏi. Thế là tính cách anh ta dần dần thay đổi, trở nên nóng nảy thất thường, đa nghi, hay ghen tuông, luôn nghi ngờ cô ngoại tình...
Sau đó để che giấu tình trạng của mình, anh ta thậm chí còn để mặc cho cha mẹ hiểu lầm là do cô không thể sinh con, còn phải đi nhận con nuôi để thể hiện tấm lòng độ lượng, yêu thương vợ của mình.
Kiếp trước, cô đúng là ngu ngốc, lần nào cũng mềm lòng nhượng bộ, chỉ vì muốn giữ thể diện cho anh ta.
Sau khi được cử đi du học, cô được tiếp xúc với những kỹ thuật y học tiên tiến, một lòng muốn chữa khỏi bệnh cho chồng.
Nhưng không ngờ trong thời gian cô du học, anh ta trước là giữ mối quan hệ mập mờ với Lâu Tâm Nguyệt, sau đó để phát triển sự nghiệp, lại giả vờ qua lại với con gái của cấp trên. Anh ta lấy cớ đã kết hôn, không muốn tiến xa hơn về mặt thể xác với con gái cấp trên, ra vẻ là một người đàn ông trong sạch khiến con gái cấp trên càng thêm si mê.
Lúc đó cô chẳng hay biết gì, còn mải mê với hy vọng chữa khỏi bệnh cho anh ta. Kết quả là ả tiểu tam kia tìm đến tận nhà để ép cung, cô trong lúc giằng co vô tình ngã xuống, thế là mới được trọng sinh trở về...
Ha, kiếp này không có cô tìm mọi cách chữa trị cho Tạ Trường Vinh, xem anh ta còn có thể sung sướng được bao lâu?
Với sự nhạy bén của một người lính, Tạ Trường Vinh chỉ liếc mắt đã nhận ra bóng dáng Kiều Tri Ý, lập tức đuổi theo: "Tri Tri..."
Trong lúc né tránh Tạ Trường Vinh, Kiều Tri Ý vô tình va phải một người, ngẩng đầu lên nhìn, hóa ra là Bùi Chinh.
"Cô sao vậy, sao lại vội vàng thế?" Bùi Chinh ngạc nhiên hỏi.
"Không có gì..." Kiều Tri Ý lắc đầu.
Lúc này Tạ Trường Vinh đã đuổi kịp: "Tri Tri..."
Kiều Tri Ý hít một hơi thật sâu.
Cô biết mình không thể trốn tránh mãi được.
Vậy thì chỉ còn cách đối mặt.
Có những lời, sớm muộn gì cũng phải nói rõ ràng.
Dù sao cô cũng không sợ nhà họ Tạ và nhà họ Lâu dùng quyền thế uy hiếp.
Bùi Chinh nhìn Tạ Trường Vinh, đôi lông mày rậm nhíu chặt lại.
Kiều Tri Ý bèn viện cớ đánh rơi khăn tay ở Dưỡng Hòa Đường, xin phép mẹ Bùi quay về tìm. Mẹ Bùi cũng không mảy may nghi ngờ, chỉ dặn dò cô đi sớm về sớm.
Kiều Tri Ý vội vàng rời khỏi.
Cô không muốn dây dưa thêm với Tạ Trường Vinh ở đây, tránh điều tiếng thị phi ảnh hưởng thanh danh.
Nhìn bề ngoài, Tạ Trường Vinh lúc nào cũng tỏ ra nho nhã, ôn hòa nhưng thực chất lại là kẻ kiêu ngạo, tự phụ đến tận xương tủy.
Nhà họ Lâu và nhà họ Tạ vốn là chỗ quen biết, hai người từ nhỏ đã thân thiết, tình cảm luôn tốt đẹp. Nhưng sau khi kết hôn, cô mới ngỡ ngàng phát hiện thì ra Tạ Trường Vinh từng bị thương khi làm nhiệm vụ trong quân đội, thương tích nặng nề đến mức không thể làm đàn ông được nữa.
Chuyện quan trọng như vậy anh ta lại giấu giếm cô đến tận lúc đám cưới, ngay cả khi cô phát hiện ra, anh ta vẫn lấy tình yêu ra làm lý do, khóc lóc thảm thiết cầu xin cô tha thứ.
Kiếp trước, ở cái tuổi đó cô dù sao cũng coi trọng tình cảm, không để tâm đến chuyện này, sau khi kết hôn vẫn luôn tìm mọi cách chữa trị cho anh ta.
Nhưng tình trạng của anh ta rất nghiêm trọng, cộng thêm điều kiện y tế thời bấy giờ còn hạn chế, bệnh tình của Tạ Trường Vinh vẫn không thể chữa khỏi. Thế là tính cách anh ta dần dần thay đổi, trở nên nóng nảy thất thường, đa nghi, hay ghen tuông, luôn nghi ngờ cô ngoại tình...
Sau đó để che giấu tình trạng của mình, anh ta thậm chí còn để mặc cho cha mẹ hiểu lầm là do cô không thể sinh con, còn phải đi nhận con nuôi để thể hiện tấm lòng độ lượng, yêu thương vợ của mình.
Kiếp trước, cô đúng là ngu ngốc, lần nào cũng mềm lòng nhượng bộ, chỉ vì muốn giữ thể diện cho anh ta.
Sau khi được cử đi du học, cô được tiếp xúc với những kỹ thuật y học tiên tiến, một lòng muốn chữa khỏi bệnh cho chồng.
Nhưng không ngờ trong thời gian cô du học, anh ta trước là giữ mối quan hệ mập mờ với Lâu Tâm Nguyệt, sau đó để phát triển sự nghiệp, lại giả vờ qua lại với con gái của cấp trên. Anh ta lấy cớ đã kết hôn, không muốn tiến xa hơn về mặt thể xác với con gái cấp trên, ra vẻ là một người đàn ông trong sạch khiến con gái cấp trên càng thêm si mê.
Lúc đó cô chẳng hay biết gì, còn mải mê với hy vọng chữa khỏi bệnh cho anh ta. Kết quả là ả tiểu tam kia tìm đến tận nhà để ép cung, cô trong lúc giằng co vô tình ngã xuống, thế là mới được trọng sinh trở về...
Ha, kiếp này không có cô tìm mọi cách chữa trị cho Tạ Trường Vinh, xem anh ta còn có thể sung sướng được bao lâu?
Với sự nhạy bén của một người lính, Tạ Trường Vinh chỉ liếc mắt đã nhận ra bóng dáng Kiều Tri Ý, lập tức đuổi theo: "Tri Tri..."
Trong lúc né tránh Tạ Trường Vinh, Kiều Tri Ý vô tình va phải một người, ngẩng đầu lên nhìn, hóa ra là Bùi Chinh.
"Cô sao vậy, sao lại vội vàng thế?" Bùi Chinh ngạc nhiên hỏi.
"Không có gì..." Kiều Tri Ý lắc đầu.
Lúc này Tạ Trường Vinh đã đuổi kịp: "Tri Tri..."
Kiều Tri Ý hít một hơi thật sâu.
Cô biết mình không thể trốn tránh mãi được.
Vậy thì chỉ còn cách đối mặt.
Có những lời, sớm muộn gì cũng phải nói rõ ràng.
Dù sao cô cũng không sợ nhà họ Tạ và nhà họ Lâu dùng quyền thế uy hiếp.
Bùi Chinh nhìn Tạ Trường Vinh, đôi lông mày rậm nhíu chặt lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.