Trọng Sinh 70: Mang Thai Tam Bảo, Dạy Chồng Tháo Hán Làm Giàu
Chương 29:
Trịnh Cảnh Vân
21/05/2024
Lúc đó, cô gái nhỏ mỉm cười với anh, nụ cười đó khiến anh hạnh phúc, không thể nào quên được.
Hóa ra vẫn có người mỉm cười với mình, nụ cười không có ác ý, nụ cười đẹp đến nỗi khiến anh muốn dâng tặng mọi thứ tốt đẹp nhất cho cô.
Đã bao lâu rồi, không có ai cười với anh như vậy.
Trái tim anh… loạn nhịp…
Thân phận và năng lực của anh không thể mang lại cho cô những thứ tốt đẹp.
Anh thực sự không nên ảo tưởng, cô là người thành phố, còn anh…
Tối qua, tại sao cô lại xuất hiện trên giường của anh? Khi cô gái nhỏ ôm chặt anh, anh không thể đẩy cô ra, cứ thế mà gạo nấu thành cơm.
Ôn Chí Cường đang ở cách đó không xa, hắn ta cũng nghe thấy lời mọi người nói.
Hắn ta nghĩ đến kế hoạch tối qua đã thất bại, dường như cô không còn ngốc nữa, hắn ta muốn nổi giận nhưng không có chỗ để phát tiết, chỉ có thể nhịn…
Thực ra, hắn ta chỉ định lạnh nhạt với cô vài ngày, trước đây đều như vậy, hắn ta chỉ mới lạnh nhạt với cô một lúc, cô sẽ chạy đến trước mặt hắn ta nịnh nọt đủ kiểu, còn có nhiều đồ ăn ngon.
Bụng hắn ta đói rồi, nuốt nước bọt, chờ cô mang đồ ăn qua cho mình.
Sao cô còn chưa đến? Cô không đến là muốn hắn ta qua đó sao?
Vì đồ ăn ngon, đi thì đi, dù sao hắn ta cũng thấy áy náy chuyện tối qua.
…
Vì vậy hắn ta đi qua.
Trịnh Vân Vân liếc nhìn Sở Vô Tiễn đang đứng cách đó không xa, anh đang chăm chỉ làm việc. Người đàn ông chăm chỉ làm việc rất có sức hấp dẫn, vô cùng đẹp trai.
Cánh tay rắn chắc, cơ bắp cuồn cuộn trông rất khỏe khoắn, tối qua cô đã đích thân trải nghiệm.
Cô… vô dụng rồi… mặt hơi ửng hồng…
Tối qua, cơ thể anh và cô gần như hòa vào nhau …
Cánh tay thật mạnh mẽ…
Nhân vật phá đám đã đến.
Ôn Chí Cường đã đến.
Mọi người nhìn Trịnh Vân Vân đang cúi đầu, tai đỏ bừng, vẻ mặt ngượng ngùng.
Mọi người lại bắt đầu ăn dưa…
"Còn nói không có gì à? Trí thức Ôn vừa đến, cô đã ngượng ngùng rồi sao?"
"Hai người họ không có gì, ai tin chứ."
"Các người nói bậy bạ gì vậy? Làm xong việc chưa? Còn muốn công điểm không?" Bí thư Cố đi tới, thấy mọi người đang nói chuyện phiếm thì tức giận, chỉ có Sở Vô Tiễn đang làm việc chăm chỉ.
Hóa ra vẫn có người mỉm cười với mình, nụ cười không có ác ý, nụ cười đẹp đến nỗi khiến anh muốn dâng tặng mọi thứ tốt đẹp nhất cho cô.
Đã bao lâu rồi, không có ai cười với anh như vậy.
Trái tim anh… loạn nhịp…
Thân phận và năng lực của anh không thể mang lại cho cô những thứ tốt đẹp.
Anh thực sự không nên ảo tưởng, cô là người thành phố, còn anh…
Tối qua, tại sao cô lại xuất hiện trên giường của anh? Khi cô gái nhỏ ôm chặt anh, anh không thể đẩy cô ra, cứ thế mà gạo nấu thành cơm.
Ôn Chí Cường đang ở cách đó không xa, hắn ta cũng nghe thấy lời mọi người nói.
Hắn ta nghĩ đến kế hoạch tối qua đã thất bại, dường như cô không còn ngốc nữa, hắn ta muốn nổi giận nhưng không có chỗ để phát tiết, chỉ có thể nhịn…
Thực ra, hắn ta chỉ định lạnh nhạt với cô vài ngày, trước đây đều như vậy, hắn ta chỉ mới lạnh nhạt với cô một lúc, cô sẽ chạy đến trước mặt hắn ta nịnh nọt đủ kiểu, còn có nhiều đồ ăn ngon.
Bụng hắn ta đói rồi, nuốt nước bọt, chờ cô mang đồ ăn qua cho mình.
Sao cô còn chưa đến? Cô không đến là muốn hắn ta qua đó sao?
Vì đồ ăn ngon, đi thì đi, dù sao hắn ta cũng thấy áy náy chuyện tối qua.
…
Vì vậy hắn ta đi qua.
Trịnh Vân Vân liếc nhìn Sở Vô Tiễn đang đứng cách đó không xa, anh đang chăm chỉ làm việc. Người đàn ông chăm chỉ làm việc rất có sức hấp dẫn, vô cùng đẹp trai.
Cánh tay rắn chắc, cơ bắp cuồn cuộn trông rất khỏe khoắn, tối qua cô đã đích thân trải nghiệm.
Cô… vô dụng rồi… mặt hơi ửng hồng…
Tối qua, cơ thể anh và cô gần như hòa vào nhau …
Cánh tay thật mạnh mẽ…
Nhân vật phá đám đã đến.
Ôn Chí Cường đã đến.
Mọi người nhìn Trịnh Vân Vân đang cúi đầu, tai đỏ bừng, vẻ mặt ngượng ngùng.
Mọi người lại bắt đầu ăn dưa…
"Còn nói không có gì à? Trí thức Ôn vừa đến, cô đã ngượng ngùng rồi sao?"
"Hai người họ không có gì, ai tin chứ."
"Các người nói bậy bạ gì vậy? Làm xong việc chưa? Còn muốn công điểm không?" Bí thư Cố đi tới, thấy mọi người đang nói chuyện phiếm thì tức giận, chỉ có Sở Vô Tiễn đang làm việc chăm chỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.