Trọng Sinh 70: Nữ Phụ Xinh Đẹp Cự Tuyệt Yêu Đương
Chương 21:
Chu Diên
24/04/2024
Nói xong, Lục Trường An không thèm để ý đến cô ta, bưng bát tìm đại một chỗ trống ngồi xuống.
Tề Hân đứng sau tức giận dậm chân bùm bùm.
Biết thế đã cho thêm tỏi vào, xem cô còn đắc ý được không, đừng tưởng rằng đẹp là có thể vênh mặt lên trời.
Mẹ của Tề Hân là Trần Lan Hương thấy phía sau có mấy người đang chen lấn: "Hân Hân, làm gì thế, nhanh lấy cơm cho người ta đi."
"... Biết rồi."
Cà chua, rau dền nấu với tỏi, mùi vị không tệ, Lục Trường An làm việc lâu như vậy rồi nên đã đói lắm, cô ăn ngấu nghiến.
Vừa ăn vừa quan sát, trong nhà ăn có rất nhiều nam thanh nữ tú đi lại, hình như không có người cô muốn tìm.
"Trường An, ăn cơm à."
Người đến không cao, da ngăm đen bóng, chính là Vương Song.
Lần đi làm trước nhờ hắn ta giúp đỡ, cô mới có thể kiếm được mấy công điểm ít ỏi.
Với người tốt với mình, cô đương nhiên sẽ không lạnh nhạt, Lục Trường An cười nói: "Mới tan làm à?"
"Ừ. Trường An, lần sau đừng giả vờ ngất nữa, tôi khỏe có thể giúp cô làm..."
Giả vờ ngất?
Chẳng lẽ mọi người đều nghĩ cô cố tình làm vậy sao.
Cũng phải, dù sao cô cũng có nhiều tiền án, nhất thời không thể thay đổi được ấn tượng của mọi người.
Lục Trường An mím môi: "Lần này là thật sự ngất."
Nụ cười trên mặt Vương Song cứng đờ: "Thật sao?"
Thấy Lục Trường An gật đầu, Vương Song vội vàng giải thích: "Tôi tưởng cô giả vờ..."
"Tôi không có ý trách anh."
Hai người không quen biết, hắn ta vô cớ giúp cô nhiều như vậy, đã rất tốt rồi.
Lục Trường An ăn hai miếng mì, giả vờ vô tình hỏi: "Anh biết hôm nay ai đưa tôi về ký túc xá không?"
Vương Song đột nhiên ấp úng.
"Sao vậy?"
Vương Song ngẩng đầu nhìn cô: "Trường An, tôi nói cho cô biết, cô đừng giận nhé."
Cô giận cái gì chứ.
Vương Song nhìn xung quanh, rồi nhỏ giọng nói: "Là Chu Cẩm Hòa đưa cô về."
Chu Cẩm Hòa?
Cái tên xa lạ quá.
Trong đội sản xuất có người này sao?
Đang thắc mắc, Vương Song đột nhiên cúi đầu, khẽ nói: "Đến rồi đến rồi, người cao to đang lấy cơm ở cửa sổ kia kìa."
Lục Trường An lập tức quay đầu lại nhìn.
Cô thấy một người đàn ông mặc áo khoác màu xanh lá cây, dáng người cao lớn đang quay lưng lại với cô để lấy cơm.
Tề Hân đứng sau tức giận dậm chân bùm bùm.
Biết thế đã cho thêm tỏi vào, xem cô còn đắc ý được không, đừng tưởng rằng đẹp là có thể vênh mặt lên trời.
Mẹ của Tề Hân là Trần Lan Hương thấy phía sau có mấy người đang chen lấn: "Hân Hân, làm gì thế, nhanh lấy cơm cho người ta đi."
"... Biết rồi."
Cà chua, rau dền nấu với tỏi, mùi vị không tệ, Lục Trường An làm việc lâu như vậy rồi nên đã đói lắm, cô ăn ngấu nghiến.
Vừa ăn vừa quan sát, trong nhà ăn có rất nhiều nam thanh nữ tú đi lại, hình như không có người cô muốn tìm.
"Trường An, ăn cơm à."
Người đến không cao, da ngăm đen bóng, chính là Vương Song.
Lần đi làm trước nhờ hắn ta giúp đỡ, cô mới có thể kiếm được mấy công điểm ít ỏi.
Với người tốt với mình, cô đương nhiên sẽ không lạnh nhạt, Lục Trường An cười nói: "Mới tan làm à?"
"Ừ. Trường An, lần sau đừng giả vờ ngất nữa, tôi khỏe có thể giúp cô làm..."
Giả vờ ngất?
Chẳng lẽ mọi người đều nghĩ cô cố tình làm vậy sao.
Cũng phải, dù sao cô cũng có nhiều tiền án, nhất thời không thể thay đổi được ấn tượng của mọi người.
Lục Trường An mím môi: "Lần này là thật sự ngất."
Nụ cười trên mặt Vương Song cứng đờ: "Thật sao?"
Thấy Lục Trường An gật đầu, Vương Song vội vàng giải thích: "Tôi tưởng cô giả vờ..."
"Tôi không có ý trách anh."
Hai người không quen biết, hắn ta vô cớ giúp cô nhiều như vậy, đã rất tốt rồi.
Lục Trường An ăn hai miếng mì, giả vờ vô tình hỏi: "Anh biết hôm nay ai đưa tôi về ký túc xá không?"
Vương Song đột nhiên ấp úng.
"Sao vậy?"
Vương Song ngẩng đầu nhìn cô: "Trường An, tôi nói cho cô biết, cô đừng giận nhé."
Cô giận cái gì chứ.
Vương Song nhìn xung quanh, rồi nhỏ giọng nói: "Là Chu Cẩm Hòa đưa cô về."
Chu Cẩm Hòa?
Cái tên xa lạ quá.
Trong đội sản xuất có người này sao?
Đang thắc mắc, Vương Song đột nhiên cúi đầu, khẽ nói: "Đến rồi đến rồi, người cao to đang lấy cơm ở cửa sổ kia kìa."
Lục Trường An lập tức quay đầu lại nhìn.
Cô thấy một người đàn ông mặc áo khoác màu xanh lá cây, dáng người cao lớn đang quay lưng lại với cô để lấy cơm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.