Trọng Sinh 70: Nữ Phụ Xinh Đẹp Cự Tuyệt Yêu Đương
Chương 471:
Chu Diên
07/05/2024
Liên tục nhiều ngày, Chu Cẩm Hòa đi sớm về muộn, sợ Lục Trường An ở trong phòng khó chịu, mua không ít sách, truyện để cô giải khuây.
Chiều tối, Lục Trường An vừa chợp mắt thì cửa phòng có tiếng động, tiếp đó ổ khóa bị lay mạnh, thỉnh thoảng có tiếng kim loại ma sát, xem ra là cạy ổ khóa.
Lục Trường An căng thẳng lấy còi báo động trong túi ra, rút phích cắm, tiếng báo động chói tai lập tức vang khắp khách sạn.
Tiếng bước chân bên ngoài hỗn loạn và dần đi xa.
Một lúc lâu sau, ngoài cửa truyền đến giọng nói: "Xin chào, xin hỏi có chuyện gì xảy ra, cô có cần giúp đỡ không..."
"Đừng vào!"
Lỡ như người bên ngoài và người vừa cạy khóa là một nhóm, để họ vào càng nguy hiểm hơn.
Trước khi Chu Cẩm Hòa trở về, Lục Trường An không tin bất kỳ ai.
Cô nhìn qua mắt mèo thấy người mặc đồng phục nhân viên phục vụ khách sạn rời đi nhưng vẫn không lơ là cảnh giác.
Kiếp trước cô đã trải qua rất nhiều chuyện, chứng kiến nhiều mặt tối, biết sẽ có người giả vờ rời đi, đợi người ta lơ là cảnh giác mở cửa thì đồng bọn sẽ thừa cơ xông vào.
Cô chỉ có một mình, trong tay ngoài còi báo động ra thì không còn thứ gì khác có thể phòng thân, cô không có khả năng phản kháng, ở trong phòng là cách an toàn nhất.
Lục Trường An nhìn quanh phòng, cuối cùng tầm mắt rơi vào chiếc tủ.
Chiếc tủ rộng một mét năm, cao chưa đến hai mét, cô dồn hết sức đẩy tủ đến cửa chặn ngang cửa lớn.
Cô buộc hết tóc lên, thay một bộ quần áo tiện lợi, trong tay cầm con dao nhỏ mà Chu Cẩm Hòa đưa cô để phòng thân, sau đó ngồi trên giường lặng lẽ chờ anh về.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Lục Trường An nhìn chằm chằm vào cửa, cuối cùng ngoài cửa truyền đến giọng nói của Chu Cẩm Hòa: "Anh về rồi."
"Cô ta và Sở Yến Từ kết hôn xảy ra chuyện, liên tiếp bị tố cáo, những người tình cũ lần lượt cắt đứt quan hệ với cô ta, tình cảnh hiện tại của cô ta không dễ chịu, hơn nữa anh nghe Trần Lan nói Sở Yến Từ và một nữ cấp dưới khá thân thiết, bị Tô Ninh nhìn thấy, suýt chút nữa đã cào rách mặt người ta. Cô ta mà tìm sát thủ đến thì anh cũng không thấy lạ." Lục Trường An bình tĩnh nói: "Thực ra hôm nay sau khi xảy ra chuyện này, em không còn sợ nữa."
"Sao cơ?"
Bây giờ người của Tô Ninh ở trong tối, họ ở ngoài sáng, Tô Ninh dám hành động một lần thì chắc chắn sẽ còn hành động lần thứ hai.
Thời buổi này người nghèo quá nhiều, vì tiền mà liều mạng thì nhiều vô kể.
Cô ta sẽ không dễ dàng từ bỏ, không chừng còn có hậu chiêu độc ác.
Chu Cẩm Hòa suy nghĩ cẩn thận: "Sáng nay Tư Tư đi học vẫn bình thường, tối đột nhiên sốt cao, nguyên nhân cụ thể anh chưa hỏi kỹ."
"Anh xem ổ khóa bị cạy, rất chuyên nghiệp, nếu không phải em bình tĩnh bật còi báo động thì sợ rằng những người đó đã vào được." Nghĩ đến đó Chu Cẩm Hòa sợ hãi: "Chỉ sợ đó là một đám hung thần ác sát, vì tiền mà không cần mạng."
Chu Cẩm Hòa nắm tay cô: "Đi theo anh."
Lục Trường An đếm từng ngón tay: "Đầu tiên là những cán bộ chính phủ XX bị ảnh hưởng, cũng là chỗ dựa lớn nhất của Tô Ninh, sau đó hai tổng biên tập của hai tờ báo cũng lần lượt gặp chuyện bị điều tra, như chặt đứt cánh tay trái và cánh tay phải của cô ta, những người lãnh đạo trong trường học tự lo không xong, càng không thể giúp cô ta. Bây giờ người mà Tô Ninh có thể dùng không nhiều, anh nghi ngờ là cô ta sắp xếp Lý Trí Cương đi tìm những người này."
Chiều tối, Lục Trường An vừa chợp mắt thì cửa phòng có tiếng động, tiếp đó ổ khóa bị lay mạnh, thỉnh thoảng có tiếng kim loại ma sát, xem ra là cạy ổ khóa.
Lục Trường An căng thẳng lấy còi báo động trong túi ra, rút phích cắm, tiếng báo động chói tai lập tức vang khắp khách sạn.
Tiếng bước chân bên ngoài hỗn loạn và dần đi xa.
Một lúc lâu sau, ngoài cửa truyền đến giọng nói: "Xin chào, xin hỏi có chuyện gì xảy ra, cô có cần giúp đỡ không..."
"Đừng vào!"
Lỡ như người bên ngoài và người vừa cạy khóa là một nhóm, để họ vào càng nguy hiểm hơn.
Trước khi Chu Cẩm Hòa trở về, Lục Trường An không tin bất kỳ ai.
Cô nhìn qua mắt mèo thấy người mặc đồng phục nhân viên phục vụ khách sạn rời đi nhưng vẫn không lơ là cảnh giác.
Kiếp trước cô đã trải qua rất nhiều chuyện, chứng kiến nhiều mặt tối, biết sẽ có người giả vờ rời đi, đợi người ta lơ là cảnh giác mở cửa thì đồng bọn sẽ thừa cơ xông vào.
Cô chỉ có một mình, trong tay ngoài còi báo động ra thì không còn thứ gì khác có thể phòng thân, cô không có khả năng phản kháng, ở trong phòng là cách an toàn nhất.
Lục Trường An nhìn quanh phòng, cuối cùng tầm mắt rơi vào chiếc tủ.
Chiếc tủ rộng một mét năm, cao chưa đến hai mét, cô dồn hết sức đẩy tủ đến cửa chặn ngang cửa lớn.
Cô buộc hết tóc lên, thay một bộ quần áo tiện lợi, trong tay cầm con dao nhỏ mà Chu Cẩm Hòa đưa cô để phòng thân, sau đó ngồi trên giường lặng lẽ chờ anh về.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Lục Trường An nhìn chằm chằm vào cửa, cuối cùng ngoài cửa truyền đến giọng nói của Chu Cẩm Hòa: "Anh về rồi."
"Cô ta và Sở Yến Từ kết hôn xảy ra chuyện, liên tiếp bị tố cáo, những người tình cũ lần lượt cắt đứt quan hệ với cô ta, tình cảnh hiện tại của cô ta không dễ chịu, hơn nữa anh nghe Trần Lan nói Sở Yến Từ và một nữ cấp dưới khá thân thiết, bị Tô Ninh nhìn thấy, suýt chút nữa đã cào rách mặt người ta. Cô ta mà tìm sát thủ đến thì anh cũng không thấy lạ." Lục Trường An bình tĩnh nói: "Thực ra hôm nay sau khi xảy ra chuyện này, em không còn sợ nữa."
"Sao cơ?"
Bây giờ người của Tô Ninh ở trong tối, họ ở ngoài sáng, Tô Ninh dám hành động một lần thì chắc chắn sẽ còn hành động lần thứ hai.
Thời buổi này người nghèo quá nhiều, vì tiền mà liều mạng thì nhiều vô kể.
Cô ta sẽ không dễ dàng từ bỏ, không chừng còn có hậu chiêu độc ác.
Chu Cẩm Hòa suy nghĩ cẩn thận: "Sáng nay Tư Tư đi học vẫn bình thường, tối đột nhiên sốt cao, nguyên nhân cụ thể anh chưa hỏi kỹ."
"Anh xem ổ khóa bị cạy, rất chuyên nghiệp, nếu không phải em bình tĩnh bật còi báo động thì sợ rằng những người đó đã vào được." Nghĩ đến đó Chu Cẩm Hòa sợ hãi: "Chỉ sợ đó là một đám hung thần ác sát, vì tiền mà không cần mạng."
Chu Cẩm Hòa nắm tay cô: "Đi theo anh."
Lục Trường An đếm từng ngón tay: "Đầu tiên là những cán bộ chính phủ XX bị ảnh hưởng, cũng là chỗ dựa lớn nhất của Tô Ninh, sau đó hai tổng biên tập của hai tờ báo cũng lần lượt gặp chuyện bị điều tra, như chặt đứt cánh tay trái và cánh tay phải của cô ta, những người lãnh đạo trong trường học tự lo không xong, càng không thể giúp cô ta. Bây giờ người mà Tô Ninh có thể dùng không nhiều, anh nghi ngờ là cô ta sắp xếp Lý Trí Cương đi tìm những người này."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.