Trọng Sinh 70, Vả Mặt Chồng Cũ, Nhân Sinh Làm Lại Từ Đầu

Chương 1: Báo Thù, Trọng Sinh

Toan Nãi Ngũ Mao Nhất Hạp

10/11/2024

Năm 2015, nhà kho bỏ hoang ngoại ô Bắc Kinh.

"Ưm! Ưm! Ưm!"

Diệp Thanh nhìn người phụ nữ trung niên trước mặt, quần áo xộc xệch, trong mắt tràn đầy hận thù, cười khẩy. Cô tiến lên hai bước, giơ tay xé mạnh miếng băng dính dán trên miệng người phụ nữ, sau đó tiện tay ném đi, khinh thường nói:

"Liễu An Ninh, không ngờ đúng không?"

Liễu An Ninh không màng đến nỗi đau trên miệng do vừa bị xé băng dính, trực tiếp chửi ầm lên: "Diệp Thanh, đồ tiện nhân, mày muốn làm gì! Mau thả tao ra! Mày biết tao là ai không!"

Diệp Thanh thấy cô ta sắp chết đến nơi rồi mà vẫn còn cái vẻ kiêu ngạo, hống hách, không khỏi lè lưỡi: "Tất nhiên là tao biết mày là ai rồi, Liễu An Ninh không đẻ được con chứ gì, tao trả lời đúng không?"

"Mày! Đồ tiện nhân!"

Rõ ràng lời nói của Diệp Thanh đã đâm trúng chỗ đau của cô ta, cô ta điên cuồng giãy giụa, như thể muốn nuốt sống người phụ nữ trước mặt ngay lập tức.

Diệp Thanh cũng không nương tay, giơ tay tát cho cô ta một cái thật mạnh: "Miệng thì cứ tiện nhân, tiện nhân, trên đời này còn có ai tiện nhân hơn mày không? Biết rõ người ta đã có vợ con rồi mà vẫn tự hạ mình làm tiểu tam! Giết chồng tao, giết con tao rồi còn dám vênh váo thế, mày tưởng nhà họ Liễu của mày có thể che trời, không ai động đến được mày sao?"

Nghĩ đến cảnh chồng và con trai chết thảm, Diệp Thanh không kìm được cơn giận dữ và hận thù, hai tay siết chặt lấy cổ cô ta, gân xanh trên tay nổi rõ vì dùng sức, đôi mắt cũng đỏ ngầu vì phẫn nộ.

"Diệp Thanh, mày không được, ư, không, được..."



"Tại sao không được? Mày càng nói không được, tao càng phải được, mày không ghen tị vì tao sinh con trai cho Cố Văn Khanh sao? Mày không hận tao sao? Vậy thì tao phải cho mày nếm thử mùi vị chết dưới tay người phụ nữ mà mày hận nhất trong đời này."

"Ư, ư!"

Liễu An Ninh cảm thấy mình ngày càng khó thở, điên cuồng lắc đầu, trong mắt không còn vẻ ngạo mạn như trước nữa.

"Ha ha ha!"

Diệp Thanh nhìn thấy sự cầu xin và sợ hãi trong mắt cô ta, đột nhiên buông tay rồi cười lớn.

"Liễu An Ninh, không ngờ mày cũng biết cầu xin sao? Tao còn tưởng mày không sợ chết cơ!"

"Hụ hụ hụ! Diệp, Diệp Thanh, mày, mày tha cho tao, cầu xin mày, cầu, xin, mày!"

Liễu An Ninh sợ hãi rồi, vừa rồi cô ta đã cận kề cái chết, cô ta có thể cảm nhận được lúc này Diệp Thanh đã không bình thường rồi, cô ta là một kẻ điên! Mình còn chưa thể chết, càng không thể chết trong tay cô ta!

"Văn Khanh, tao trả Văn Khanh lại cho mày, mày đừng giết tao!"

"Xì! Cố Văn Khanh? Hắn là cái thá gì! Loại đàn ông tồi như hắn ,đúng là xứng đôi với con đàn bà đê tiện như mày ! À đúng rồi, quên không nói với mày, giờ này chắc Cố Văn Khanh đã vào tù rồi, mười mấy năm, nửa đời sau cũng coi như không lo ăn mặc, mày nói xem, hắn đã không còn trẻ nữa, liệu có còn sống để ra ngoài không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh 70, Vả Mặt Chồng Cũ, Nhân Sinh Làm Lại Từ Đầu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook