Trọng Sinh 80: Gả Cho Công Tử Bột
Chương 33:
Vũ Gia Vân Bắc
04/11/2024
Khương Tiễn Lê cười nói: "Nếu là anh rể hai cho thì cứ cầm đi, nhưng em giữ lại cho mình, tự giữ lại tiêu, đừng cho mẹ."
Nếu nói trước đây, nhà bọn họ nuôi năm đứa trẻ đúng là rất khó khăn, nhưng từ sau khi anh cả của cô và Khương Tiễn Huệ đều đi làm, thật ra nhà cô không lo ăn mặc nữa.
Hơn nữa mẹ cô nắm giữ quyền lực tài chính trong nhà, lại cầm lễ hỏi nhà họ Tạ đưa cho, căn bản không thiếu tiền.
Khương Tiễn Dương gật đầu, “Em biết rồi chị hai, trời đã tối rồi, chị và anh rể hai có muốn ăn cơm rồi về không?"
"Không cần, mẹ không biết chúng ta đến, chắc cũng không làm cơm cho chúng ta."
"Vậy anh chị đi đường chậm một chút, tạm biệt."
"Tạm biệt."
Trước khi khởi động xe, Tạ Cảnh Thành nói với Khương Tiễn Lê: "Đến ngồi ghế phụ."
"Ồ, được."
Khương Tiễn Lê không biết anh muốn làm gì, vẫn ngoan ngoãn ngồi xuống.
Cười nói: "Hôm nay thật sự là đặc biệt cảm ơn anh, thay chị cả tôi chống lưng."
Tuy bọn họ không thể thay đổi tình trạng hôn nhân của chị cả cô, nhưng có Tạ Cảnh Thành ở đây, Trương Vận Lai ít nhiều gì cũng sẽ kiêng kị một chút, không dám quá phận với chị cả cô.
"Không cần ngày nào cũng nói cảm ơn với tôi, tôi đã nói rồi, chị của cô chính là chị của tôi." Tạ Cảnh Thành trêu chọc: "Khương Tiễn Lê, tôi vốn tưởng cô là một con thỏ ngoan ngoãn hiểu chuyện, không ngờ cô lại là mèo giương nanh múa vuốt."
Khương Tiễn Lê nhìn anh một cái, "Tôi vốn tính cách đã không tốt, mẹ tôi thường nói tôi là người cố chấp nhất nhà chúng ta."
"Vậy có phải trong lòng cô có rất nhiều bất mãn với tôi không? Nhưng bởi vì cuộc sống hiện thực quẫn bách lại không thể không nhẫn nhịn."
Hôn nhân của anh và Khương Tiễn Lê hữu danh vô thực, trước đó anh chưa bao giờ để ý đến xã giao của mình, cũng càng không để ý đến cảm nhận của cô.
Lại không ngờ rằng, đêm tân hôn anh rời nhà, bị truyền ra ồn ào huyên náo, người khác lại lấy việc này ra chê cười Khương Tiễn Lê, sau lưng không biết chừng lại khinh tiện cô như thế nào.
Khương Tiễn Lê cười, trong mắt trong trẻo lộ vẻ chân thành, "Trời đất chứng giám, tôi đối với anh là một vạn cái hài lòng. Trước khi gả cho anh, tôi cho rằng anh là một thiếu gia ác ma ăn uống chơi gái đánh bạc, ngoại trừ có thể bố thí cho tôi ít tiền ra, tức giận còn muốn nhục mạ tôi.
Nhưng trên thực tế, anh không chỉ có dáng dấp đẹp mắt còn là thiên tài thương nghiệp, quan trọng nhất là anh không hoàn khố chút nào, chính trực phân rõ phải trái, đối với tôi và người nhà của tôi đều rất tốt.
Thật sự, tôi cảm thấy cuộc sống của tôi bây giờ như thần tiên, tôi đối với anh chỉ có cảm ơn, không có bất cứ sự bất mãn nào."
"Nhưng chúng ta dù sao cũng là vợ chồng, đối với việc tôi đi tìm người phụ nữ khác, trong lòng cô không có một chút không thoải mái sao?"
Khương Tiễn Lê trừng mắt nhìn, "Đương nhiên là không có, ngày đó kết hôn không phải chúng ta đã nói xong rồi sao? Không can thiệp vào cuộc sống riêng tư của đối phương, tôi rất tự biết mình, nếu tôi nhìn chỗ nào của anh cũng không thoải mái, cách vài ba ngày lại gây chuyện với anh, anh vì sao muốn cưới tôi? Anh cưới một người môn đăng hộ đối, đối với sự nghiệp của anh có trợ giúp tốt hơn chẳng phải là tốt hơn sao?
Vợ chồng mà, tôi vẫn cảm thấy hai chữ này cùng tình yêu có thể tách ra mà nhìn, vợ chồng chính là nâng đỡ.
Hai người kết hôn là vì để cuộc sống tốt hơn, mà không phải tìm người đả kích mình, làm mình giận, làm cuộc sống trở nên lông gà đầy đất.
Mặc dù giữa chúng ta không có tình yêu, nhưng hai chúng ta đều muốn có những ngày thoải mái vui vẻ, chúng ta phải hợp tác tốt nhất, mà không phải kẻ thù giương cung bạt kiếm, cuối cùng lưỡng bại câu thương."
Tạ Cảnh Thành không nói gì, chỉ nhếch môi cười khổ.
Anh chưa từng thấy trên đời này còn có người nào bình tĩnh thông suốt hơn Khương Tiễn Lê, cưới một người phụ nữ như vậy là phúc khí của anh, anh hẳn là vui mừng.
Cũng không biết vì sao, trong lòng anh lại có chút không thoải mái khó hiểu.
Nếu nói trước đây, nhà bọn họ nuôi năm đứa trẻ đúng là rất khó khăn, nhưng từ sau khi anh cả của cô và Khương Tiễn Huệ đều đi làm, thật ra nhà cô không lo ăn mặc nữa.
Hơn nữa mẹ cô nắm giữ quyền lực tài chính trong nhà, lại cầm lễ hỏi nhà họ Tạ đưa cho, căn bản không thiếu tiền.
Khương Tiễn Dương gật đầu, “Em biết rồi chị hai, trời đã tối rồi, chị và anh rể hai có muốn ăn cơm rồi về không?"
"Không cần, mẹ không biết chúng ta đến, chắc cũng không làm cơm cho chúng ta."
"Vậy anh chị đi đường chậm một chút, tạm biệt."
"Tạm biệt."
Trước khi khởi động xe, Tạ Cảnh Thành nói với Khương Tiễn Lê: "Đến ngồi ghế phụ."
"Ồ, được."
Khương Tiễn Lê không biết anh muốn làm gì, vẫn ngoan ngoãn ngồi xuống.
Cười nói: "Hôm nay thật sự là đặc biệt cảm ơn anh, thay chị cả tôi chống lưng."
Tuy bọn họ không thể thay đổi tình trạng hôn nhân của chị cả cô, nhưng có Tạ Cảnh Thành ở đây, Trương Vận Lai ít nhiều gì cũng sẽ kiêng kị một chút, không dám quá phận với chị cả cô.
"Không cần ngày nào cũng nói cảm ơn với tôi, tôi đã nói rồi, chị của cô chính là chị của tôi." Tạ Cảnh Thành trêu chọc: "Khương Tiễn Lê, tôi vốn tưởng cô là một con thỏ ngoan ngoãn hiểu chuyện, không ngờ cô lại là mèo giương nanh múa vuốt."
Khương Tiễn Lê nhìn anh một cái, "Tôi vốn tính cách đã không tốt, mẹ tôi thường nói tôi là người cố chấp nhất nhà chúng ta."
"Vậy có phải trong lòng cô có rất nhiều bất mãn với tôi không? Nhưng bởi vì cuộc sống hiện thực quẫn bách lại không thể không nhẫn nhịn."
Hôn nhân của anh và Khương Tiễn Lê hữu danh vô thực, trước đó anh chưa bao giờ để ý đến xã giao của mình, cũng càng không để ý đến cảm nhận của cô.
Lại không ngờ rằng, đêm tân hôn anh rời nhà, bị truyền ra ồn ào huyên náo, người khác lại lấy việc này ra chê cười Khương Tiễn Lê, sau lưng không biết chừng lại khinh tiện cô như thế nào.
Khương Tiễn Lê cười, trong mắt trong trẻo lộ vẻ chân thành, "Trời đất chứng giám, tôi đối với anh là một vạn cái hài lòng. Trước khi gả cho anh, tôi cho rằng anh là một thiếu gia ác ma ăn uống chơi gái đánh bạc, ngoại trừ có thể bố thí cho tôi ít tiền ra, tức giận còn muốn nhục mạ tôi.
Nhưng trên thực tế, anh không chỉ có dáng dấp đẹp mắt còn là thiên tài thương nghiệp, quan trọng nhất là anh không hoàn khố chút nào, chính trực phân rõ phải trái, đối với tôi và người nhà của tôi đều rất tốt.
Thật sự, tôi cảm thấy cuộc sống của tôi bây giờ như thần tiên, tôi đối với anh chỉ có cảm ơn, không có bất cứ sự bất mãn nào."
"Nhưng chúng ta dù sao cũng là vợ chồng, đối với việc tôi đi tìm người phụ nữ khác, trong lòng cô không có một chút không thoải mái sao?"
Khương Tiễn Lê trừng mắt nhìn, "Đương nhiên là không có, ngày đó kết hôn không phải chúng ta đã nói xong rồi sao? Không can thiệp vào cuộc sống riêng tư của đối phương, tôi rất tự biết mình, nếu tôi nhìn chỗ nào của anh cũng không thoải mái, cách vài ba ngày lại gây chuyện với anh, anh vì sao muốn cưới tôi? Anh cưới một người môn đăng hộ đối, đối với sự nghiệp của anh có trợ giúp tốt hơn chẳng phải là tốt hơn sao?
Vợ chồng mà, tôi vẫn cảm thấy hai chữ này cùng tình yêu có thể tách ra mà nhìn, vợ chồng chính là nâng đỡ.
Hai người kết hôn là vì để cuộc sống tốt hơn, mà không phải tìm người đả kích mình, làm mình giận, làm cuộc sống trở nên lông gà đầy đất.
Mặc dù giữa chúng ta không có tình yêu, nhưng hai chúng ta đều muốn có những ngày thoải mái vui vẻ, chúng ta phải hợp tác tốt nhất, mà không phải kẻ thù giương cung bạt kiếm, cuối cùng lưỡng bại câu thương."
Tạ Cảnh Thành không nói gì, chỉ nhếch môi cười khổ.
Anh chưa từng thấy trên đời này còn có người nào bình tĩnh thông suốt hơn Khương Tiễn Lê, cưới một người phụ nữ như vậy là phúc khí của anh, anh hẳn là vui mừng.
Cũng không biết vì sao, trong lòng anh lại có chút không thoải mái khó hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.