Trọng Sinh 80: Gả Cho Lão Đại Lắm Tiền, Bắt Đầu Vả Mặt Tra Nam
Chương 11:
Phúc Bảo Thị Bảo
18/07/2024
Lê Diệu Tổ bị Lê Dương làm nghẹn họng, có lẽ là không ngờ cô dám nói chuyện với mình như vậy, liền mắng chửi cho đã rồi đi tìm Phùng Mai.
Lê Dương liếc mắt một cái, mắng: "Đồ mắt trắng!”
Cô lấy lưỡi cưa nhỏ ra, lại dùng khăn lông bọc lên đầu, quỳ xuống bên cửa sổ, bắt đầu cưa thanh cửa.
Thanh cửa chỉ dày tầm một đến hai cm, lưỡi cưa vừa nhỏ vừa cùn, Lê Dương cưa hồi lâu, cưa đến mức bàn tay đỏ ửng cả lên thanh cửa mới mòn đi một chút, nhưng cô không hề nổi giận, tiếp tục cưa từng chút một.
Cô nhất định phải thoát khỏi cái nhà này!
Cuối cùng, trời xanh không phụ lòng người, vào hai ba giờ sáng, một phía thanh cửa sổ đã bị cưa gãy.
Lê Dương đè nén nỗi kích động, nhấc chân muốn đạp rớt hàng rào bảo vệ, làm sao biết giây tiếp theo có một bóng người xuất hiện trước mắt, làm cô sợ tới mức thiếu chút nữa kêu lên thành tiếng.
“Là anh." Ngoài cửa sổ vang lên một giọng nói quen thuộc.
Lê Dương vui mừng thấp giọng hô lên: "Quý Hoài Chi!”
Anh thật sự đến cứu cô!
Không phải ngày mai, mà là tối nay!
Cô vội vàng bò qua, không khống chế được niềm vui trong lòng: "Cảm ơn anh, cảm ơn anh!"
Trên mặt Quý Hoài Chi hiện lên dáng vẻ mất tự nhiên, ho nhẹ một tiếng: "Việc nhỏ." Đợi nhìn thấy thanh cưa trong tay cô, lại phát hiện đáy rào chắn trên cửa sổ có dấu vết bị cưa, thanh âm có chút lạnh: "Em bị nhốt lại?”
Lê Dương cũng không sợ mất mặt, thản nhiên gật đầu: "Ừ, có lẽ ngày mai nhà họ Phó sẽ tới.”
Kiếp trước, hai ngày sau nhà họ Phó mới đến, nhưng trải qua chuyện hôm nay, với tính tình của Phùng Mai, chắc chắn sáng sớm ngày mai sẽ đi tìm nhà họ Phó thương lượng hôn sự.
Trong bóng tối, cô không thấy rõ vẻ mặt của Quý Hoài Chi, chỉ nghe anh nói: "Em cần anh giúp em như thế nào?"
Lê Dương trầm ngâm nói: "Ngày mai anh không cần tới đây, em cần anh giúp em một việc khác.”
Trong ánh mắt khó hiểu của Quý Hoài Chi, cô ngoắc ngoắc tay với anh: "Anh trèo tường vào phải không?”
Quý Hoài Chi: "......”
Đảo mắt nhìn về phía cô gái nhỏ trong cửa sổ, hai mắt sáng lấp lánh, không có nửa chút giễu cợt mà còn mang theo chút... sùng bái?
Lê Dương liếc mắt một cái, mắng: "Đồ mắt trắng!”
Cô lấy lưỡi cưa nhỏ ra, lại dùng khăn lông bọc lên đầu, quỳ xuống bên cửa sổ, bắt đầu cưa thanh cửa.
Thanh cửa chỉ dày tầm một đến hai cm, lưỡi cưa vừa nhỏ vừa cùn, Lê Dương cưa hồi lâu, cưa đến mức bàn tay đỏ ửng cả lên thanh cửa mới mòn đi một chút, nhưng cô không hề nổi giận, tiếp tục cưa từng chút một.
Cô nhất định phải thoát khỏi cái nhà này!
Cuối cùng, trời xanh không phụ lòng người, vào hai ba giờ sáng, một phía thanh cửa sổ đã bị cưa gãy.
Lê Dương đè nén nỗi kích động, nhấc chân muốn đạp rớt hàng rào bảo vệ, làm sao biết giây tiếp theo có một bóng người xuất hiện trước mắt, làm cô sợ tới mức thiếu chút nữa kêu lên thành tiếng.
“Là anh." Ngoài cửa sổ vang lên một giọng nói quen thuộc.
Lê Dương vui mừng thấp giọng hô lên: "Quý Hoài Chi!”
Anh thật sự đến cứu cô!
Không phải ngày mai, mà là tối nay!
Cô vội vàng bò qua, không khống chế được niềm vui trong lòng: "Cảm ơn anh, cảm ơn anh!"
Trên mặt Quý Hoài Chi hiện lên dáng vẻ mất tự nhiên, ho nhẹ một tiếng: "Việc nhỏ." Đợi nhìn thấy thanh cưa trong tay cô, lại phát hiện đáy rào chắn trên cửa sổ có dấu vết bị cưa, thanh âm có chút lạnh: "Em bị nhốt lại?”
Lê Dương cũng không sợ mất mặt, thản nhiên gật đầu: "Ừ, có lẽ ngày mai nhà họ Phó sẽ tới.”
Kiếp trước, hai ngày sau nhà họ Phó mới đến, nhưng trải qua chuyện hôm nay, với tính tình của Phùng Mai, chắc chắn sáng sớm ngày mai sẽ đi tìm nhà họ Phó thương lượng hôn sự.
Trong bóng tối, cô không thấy rõ vẻ mặt của Quý Hoài Chi, chỉ nghe anh nói: "Em cần anh giúp em như thế nào?"
Lê Dương trầm ngâm nói: "Ngày mai anh không cần tới đây, em cần anh giúp em một việc khác.”
Trong ánh mắt khó hiểu của Quý Hoài Chi, cô ngoắc ngoắc tay với anh: "Anh trèo tường vào phải không?”
Quý Hoài Chi: "......”
Đảo mắt nhìn về phía cô gái nhỏ trong cửa sổ, hai mắt sáng lấp lánh, không có nửa chút giễu cợt mà còn mang theo chút... sùng bái?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.