Trọng Sinh 80: Gả Cho Lão Đại Lắm Tiền, Bắt Đầu Vả Mặt Tra Nam
Chương 15:
Phúc Bảo Thị Bảo
18/07/2024
Chủ nhiệm đưa giấy chứng nhận đã đóng dấu cho Lê Dương, cười nói: "Về nhớ phải mời chúng tôi ăn kẹo cưới đó.”
Lê Dương đè nén con tim đang nhảy nhót, sảng khoái đáp: "Cảm ơn chủ nhiệm!”
Lấy được giấy chứng nhận kết hôn, chuyện đã thành công được hơn phân nửa!
Lê Dương mang theo giấy chứng nhận đi tới cửa nhà máy, liền thấy Quý Hoài Chi không ngừng bị nhân viên đi làm đi ngang qua chú ý, có lẽ là ái ngại thanh danh của anh, mọi người đều không dám tới gần.
Quý Hoài Chi giống như không thèm để ý những điều này, một tay vắt lên đầu xe đạp, tư thế thoải mái, biểu cảm nhạt nhẽo, trông có vẻ lười nhác nhưng không ai dám mon men.
Lê Dương nghĩ thầm, bảo sao kiếp trước nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy, cho dù không có tiền, cũng là dạng con trai mà con gái cực thích.
Không đợi cô đi qua, Quý Hoài Chi đã phát hiện ra cô, chỉ thấy khóe miệng anh cong lên, vẫy vẫy tay với cô.
Quý Hoài Chi vẫy tay, người đang nhìn anh không tự chủ được nhìn về phía cô.
Trong ánh mắt chăm chú của nhân viên công nhân, Lê Dương cố nén xúc động bỏ chạy, bước từng bước đến trước mặt Quý Hoài Chi, nụ cười cứng ngắc: "Chúng ta đi thôi.”
Một giây sau, đám đông im lặng.
Lê Dương nũng nịu như thỏ trắng lại dám chủ động đáp lời Quý Hoài Chi!
Càng làm cho người ta chú ý chính là, vị đại lão trong truyền thuyết kia lại vỗ vỗ ghế sau xe đạp của anh: "Lên đây.”
Mọi người: "?!”
Cứ như vậy, trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Lê Dương ngồi lên ghế sau xe đạp, chỉ cảm thấy vô cùng nóng mông, Cô cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Em ngồi xong rồi.”
Vừa dứt lời, chợt nghe có người gọi nàng: "Lê Dương!" Sau đó là một cô gái gầy gò cao cao bước nhanh tới.
Cô gái thoạt nhìn tuổi xấp xỉ Lê Dương, tóc để kiểu xoăn dài gợn sóng thịnh hành của thời đại này, dùng một dây buộc tóc màu đỏ buộc lại, cằm rất nhọn, xương gò má hơi nhô ra, mặt mày dài nhỏ, ngoài hình có chút cay nghiệt.
Cô ta nhìn Quý Hoài Chi, đưa tay kéo Lê Dương, vẻ mặt lo lắng: "Tiểu Lê, sao cô lại đi cùng anh ta? Hai người định đi đâu?”
Lê Dương nhìn Từ Yến Bình trước mắt, bộ dáng lo lắng thay cô, không khỏi cảm thấy buồn cười.
Lê Dương đè nén con tim đang nhảy nhót, sảng khoái đáp: "Cảm ơn chủ nhiệm!”
Lấy được giấy chứng nhận kết hôn, chuyện đã thành công được hơn phân nửa!
Lê Dương mang theo giấy chứng nhận đi tới cửa nhà máy, liền thấy Quý Hoài Chi không ngừng bị nhân viên đi làm đi ngang qua chú ý, có lẽ là ái ngại thanh danh của anh, mọi người đều không dám tới gần.
Quý Hoài Chi giống như không thèm để ý những điều này, một tay vắt lên đầu xe đạp, tư thế thoải mái, biểu cảm nhạt nhẽo, trông có vẻ lười nhác nhưng không ai dám mon men.
Lê Dương nghĩ thầm, bảo sao kiếp trước nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy, cho dù không có tiền, cũng là dạng con trai mà con gái cực thích.
Không đợi cô đi qua, Quý Hoài Chi đã phát hiện ra cô, chỉ thấy khóe miệng anh cong lên, vẫy vẫy tay với cô.
Quý Hoài Chi vẫy tay, người đang nhìn anh không tự chủ được nhìn về phía cô.
Trong ánh mắt chăm chú của nhân viên công nhân, Lê Dương cố nén xúc động bỏ chạy, bước từng bước đến trước mặt Quý Hoài Chi, nụ cười cứng ngắc: "Chúng ta đi thôi.”
Một giây sau, đám đông im lặng.
Lê Dương nũng nịu như thỏ trắng lại dám chủ động đáp lời Quý Hoài Chi!
Càng làm cho người ta chú ý chính là, vị đại lão trong truyền thuyết kia lại vỗ vỗ ghế sau xe đạp của anh: "Lên đây.”
Mọi người: "?!”
Cứ như vậy, trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Lê Dương ngồi lên ghế sau xe đạp, chỉ cảm thấy vô cùng nóng mông, Cô cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Em ngồi xong rồi.”
Vừa dứt lời, chợt nghe có người gọi nàng: "Lê Dương!" Sau đó là một cô gái gầy gò cao cao bước nhanh tới.
Cô gái thoạt nhìn tuổi xấp xỉ Lê Dương, tóc để kiểu xoăn dài gợn sóng thịnh hành của thời đại này, dùng một dây buộc tóc màu đỏ buộc lại, cằm rất nhọn, xương gò má hơi nhô ra, mặt mày dài nhỏ, ngoài hình có chút cay nghiệt.
Cô ta nhìn Quý Hoài Chi, đưa tay kéo Lê Dương, vẻ mặt lo lắng: "Tiểu Lê, sao cô lại đi cùng anh ta? Hai người định đi đâu?”
Lê Dương nhìn Từ Yến Bình trước mắt, bộ dáng lo lắng thay cô, không khỏi cảm thấy buồn cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.