Trọng Sinh: Bù Đắp Cho Lão Công Chiếm Hữu
Chương 23: Thiên đường và địa ngục
Song Tước
05/06/2022
Hàn Phong đưa cô đến trường trước khi xuống xe cô còn trả cho anh một nụ hôn ngay má xem như là trả phí, anh yêu thương lôi cô vào trong ngực để cô ngồi lên đùi mình, Ngạn Doanh cũng rất hưởng thụ mà cựa quậy tìm chỗ nằm thoải mái nhất trên ngực anh.
Hàn Phong yêu thương vuốt ve vỗ vỗ lưng cô, hai người không ai nói với ai câu nào nhưng xung quanh hầu như rơi vào cảnh thu mát mẻ, cảnh đẹp ý vui lòng người vô cùng dễ chịu.
Ngày hôm nay đi học của cô vẫn như thường lệ, cô vẫn chăm chỉ học bộ môn toán cao cấp một cách lận đận của mình chỉ có điều trong giờ đổi tiết Sở Oanh Oanh có tiến lại gần cô: "Doanh Doanh cậu khỏi cảm chưa, mình ngồi đây được không?"
Giọng nói nhẹ nhàng yểu điệu đến vắt ra nước làm cô rùng mình một cái, cô muốn xem cô ta lại giở trò gì hướng mắt đến cô ta gật đầu một cái cho phép cô ra ngồi cạnh mình.
"Kỳ nghỉ ngắn hạn đã kết thúc rồi, dạo này chúng ta thật sự chả đi đâu chơi cả, ngày mai học xong chúng ta cùng học trưởng Bách Duật đi ăn trưa được không?" Cô ta nói một cách hết sức tự nhiên không có lấy một tia diễn xuất, Sở Oanh Oanh không phải là một kẻ hoàn toàn ngu ngốc. Nhận biết được kế hoạch quan trọng đã thất bại, lại làm Bách Duật mất hứng cô ta nhất định phải thật cẩn thận, dạo này cô cũng không dẫn cô ta đi mua sắm cô ta cũng thấy rất bực bội trong người, nhãn hiệu LV vừa ra mẫu túi xách mới rất đẹp, Bách Duật lại không cho cô ta lấy một đồng, tiền của cha cô cho chỉ đủ cho cô ra mỗi tháng mua một hai chiếc váy hiệu, quả thật không thõa mãn được cô ta.
"Học trưởng còn nói sẽ mời chúng ta đi mua sắm nữa đó, học trưởng thật tốt với chúng ta, nhất định là có ý với cậu, mình được hưởng xái rồi."
Buồn nôn, buồn nôn, thật sự buồn nôn. Sao cô ta có thể nói ra những lời này chứ, cái tên cặn bã đó không phải mới vừa lăn lộn với cô ta không lâu sao, hôm nay lại gán ghép với cô, bà cô ơi xin tha đó bằng chứng vạch mặt hai người cô còn chưa dùng mà. "
Cũng được thôi." Cô thoải mái đáp ứng. Sở Oanh Oanh nở một nụ cười đắc chí, nhất định phải mau chóng lừa gạt được Lâm Ngạn Doanh cô ta mới có thể sống như một nữ vương.
Mặc dù là tiểu tam và con của tiểu tam nhưng cha của Sở Oanh Oanh thật sự yêu mẹ con của ả. Nhưng sự thật cũng là quả báo cho Sở Liêm, mẹ cô ta Đinh Uyển Nhi chỉ lừa gạt tình cảm ông ta chỉ vì muốn ăn sung mặc sướng. Công ty nhà họ Sở không lớn nhưng mỗi tháng đều đặn trích ra số tiền không nhỏ đưa cho mẹ con Đinh Uyển Nhi mua sắm, làm đẹp. Chỉ là lòng tham của một số người lại không đáy, cũng vừa vặn thay chính là quả báo cho hành vi phản bội ngoại tình của Sở Liêm.
Buổi xới chiều tan học tài xế nhà họ Lâm đón cô trước cổng trường, chiếc xe lăn bánh chạy thẳng về biệt thự Lâm gia. Lâm Ngạn Doanh nhanh chóng lên lầu tắm rửa, ngâm mình trong làn nước ấm mà suy nghĩ về kế hoạch trong tương lai, tối nay có thể cô và anh sẽ cùng đi đến tổng bộ, kiếp trước vì khinh bạc thân phận có liên quan đến xã hội đen của anh mà cô có thái độ khi dễ người trong bang, không xem họ ra gì. Những người đó rõ ràng không phải loại hiền lành gì, nếu hiền lành sao có thể sống sót trong Hắc Long, bọn họ rất có ý định muốn xử lí cô nhưng đều bị Hàn Phong trừng phạt tàn nhẫn. Anh luôn cưng cô như trứng mỏng không để bất kỳ ai có mưu đồ làm tổn hại đến cô nhưng hành động này lại làm cô suy nghĩ thành anh đang che lấp thân phận dơ bẩn của bản thân.
Kiếp này hết thảy đều phải đổi thay, Lâm Ngạn Doanh bước ra khỏi bồn tắm cầm khăn tắm vắt ngang trên xà treo quấn quanh người hướng đến tủ quần áo mở ra. Cô lựa chọn một chiếc váy đen tuyền phối may giữa da và lụa. Chiếc váy có dây lưng thắt ngang eo lại có thêm móc xích trên thắt lưng da liền với váy vừa có vẻ mạnh mẽ, thời trang vừa không kém phần tinh tế, sắc bén. Váy được thiết kế ôm trọn thân trên cô lộ ra một đôi vai thật đẹp của thiếu nữ, cánh tay mảnh khảnh thon gọn. Chiếc váy dài qua gối tôn lên vẻ đường hoàng không phản cảm, Lâm Ngạn Doanh khoát vào giống như một hoa hồng đen bước ra từ địa ngục, làn da trắng nõn cùng tone với móc kim loại trắng trên thắt lưng và tua xích đối nghịch với màu đen của da và lụa may kết hợp tạo ra một kiệt tác suýt xoa. Tóc Lâm Ngạn Doanh chỉ dài ngang vai cô dùng máy uốn lại uống cong hơn phần đuôi tóc một chút, thắt phần tóc hai bên trước mặt một chút ra phía sau làm gương mặt xán lạn thêm một phần cũng căng chân tóc ra một chút tạo vẻ uy nghiêm cho gương mặt tinh xảo. Lâm Ngạn Doanh đội lên một chiếc mũ Beret thời trang chụp hờ trên tóc dùng kẹp cố định lại, cuối cùng chọn một đôi Boot của hãng Geox* nổi tiếng.
*Geox: một hàng giày nổi tiếng thế giới thành lập vào năm 1995 với công nghệ thiết kế giày được mệnh danh đã tạo ra những đôi giày "biết thở" và Boot là loại giày xuất sắc nhất của thương hiệu.
Xong xuôi thì cũng vừa lúc cô nghe người làm bên ngoài nói vọng vào: "Tiểu thư ơi, cậu Hàn đã tới ạ!"
Cô nhanh chóng bước ra khỏi phòng xuống lầu tiện thể xách theo một chiếc túi xách gọn gàng đen nhánh khóa vàng. Nghe tiếng bước chân cả ông bà Lâm, Ngạn Bách, Hàn Phong đều ngước đầu lên nhìn theo hướng có tiếng động.
Ông Lâm dạo này giao hết việc cho Ngạn Bách còn mình thì ở nhà bồi vợ, Ngạn Bách bận túi tụi tan ca về bước xuống xe thì gặp Hàn Phong vừa tới, bọn họ vừa nói chuyện được hai ba câu cô liền đi xuống phòng khách. Hai người ít bất ngờ nhất là ông bà Lâm, con gái ông bà quả thật xinh đẹp mà, ngày thường váy trắng cứ như thiên sứ bước xuống, hôm nay lại giống như một nét xinh đẹp kiều diễm mang đậm nét trưởng thành tinh tế. Ngạn Bách từ nhỏ đã vô cùng thương yêu Ngạn Doanh, quý hóa lắm thằng bạn thân mới chịu gả em gái đi, hôm nay nghiêm nghiêm túc túc chân chính nhìn em gái mình trổ mã xinh đẹp lại có chút hụt hẫn như doanh nhân bị hớ giá, đáng lẽ ra anh nên đòi vài trăm vạn từ thằng bạn thân này mới đúng, Hàn Phong đâu có bằng Ngạn Doanh đâu.
Hàn Phong: "..." Nội tâm gào thét
Hàn Phong cũng bị thất thần trước vẻ đẹp của cô, bản thân anh ngoài sáng trong tối lăn lội bao nhiêu năm, không phải chưa từng nhìn mấy những người xinh đẹp trong bang hay công ty, chẳng qua họ không xứng lọt vào mắt anh, còn cô, cô ngày thường là thiên sứ của anh, hôm nay lại giống như một công chúa của ma tộc, hết sức yêu mị cuốn hút, gương mặt vẫn thiên thần như thế nhưng lại hút sâu tâm hồn anh vào địa ngục tâm tối. Ây da anh thật muốn nhốt cô lại quá đi, thật là hại nước hại dân. Cô và anh tuy đã xảy quan hệ thân mật nhưng rõ là cô thánh thiện tha thứ cho anh dễ dàng, nếu anh lại có ý định muốn gần gũi cô hay cực đoan cô nhất định sẽ đề phòng, kinh sợ anh. Linh hồn anh vừa bị kéo xuống địa ngục lại không dám trèo lên.
_______________________________________________
Gần Tết deadline dí gần chết, nghe tin nghỉ Tết 5 ngày lại không có 30 âm lịch nội tâm Song Tước run rẫy kịch kiệt đau đớn khôn nguôi, tay run viết hông nổi. Like, cmt, vote mạnh lên mọi người, viết vì đam mê thôi, vậy nên mới chưa đăng ký để ký hợp đồng với app á.
Hàn Phong yêu thương vuốt ve vỗ vỗ lưng cô, hai người không ai nói với ai câu nào nhưng xung quanh hầu như rơi vào cảnh thu mát mẻ, cảnh đẹp ý vui lòng người vô cùng dễ chịu.
Ngày hôm nay đi học của cô vẫn như thường lệ, cô vẫn chăm chỉ học bộ môn toán cao cấp một cách lận đận của mình chỉ có điều trong giờ đổi tiết Sở Oanh Oanh có tiến lại gần cô: "Doanh Doanh cậu khỏi cảm chưa, mình ngồi đây được không?"
Giọng nói nhẹ nhàng yểu điệu đến vắt ra nước làm cô rùng mình một cái, cô muốn xem cô ta lại giở trò gì hướng mắt đến cô ta gật đầu một cái cho phép cô ra ngồi cạnh mình.
"Kỳ nghỉ ngắn hạn đã kết thúc rồi, dạo này chúng ta thật sự chả đi đâu chơi cả, ngày mai học xong chúng ta cùng học trưởng Bách Duật đi ăn trưa được không?" Cô ta nói một cách hết sức tự nhiên không có lấy một tia diễn xuất, Sở Oanh Oanh không phải là một kẻ hoàn toàn ngu ngốc. Nhận biết được kế hoạch quan trọng đã thất bại, lại làm Bách Duật mất hứng cô ta nhất định phải thật cẩn thận, dạo này cô cũng không dẫn cô ta đi mua sắm cô ta cũng thấy rất bực bội trong người, nhãn hiệu LV vừa ra mẫu túi xách mới rất đẹp, Bách Duật lại không cho cô ta lấy một đồng, tiền của cha cô cho chỉ đủ cho cô ra mỗi tháng mua một hai chiếc váy hiệu, quả thật không thõa mãn được cô ta.
"Học trưởng còn nói sẽ mời chúng ta đi mua sắm nữa đó, học trưởng thật tốt với chúng ta, nhất định là có ý với cậu, mình được hưởng xái rồi."
Buồn nôn, buồn nôn, thật sự buồn nôn. Sao cô ta có thể nói ra những lời này chứ, cái tên cặn bã đó không phải mới vừa lăn lộn với cô ta không lâu sao, hôm nay lại gán ghép với cô, bà cô ơi xin tha đó bằng chứng vạch mặt hai người cô còn chưa dùng mà. "
Cũng được thôi." Cô thoải mái đáp ứng. Sở Oanh Oanh nở một nụ cười đắc chí, nhất định phải mau chóng lừa gạt được Lâm Ngạn Doanh cô ta mới có thể sống như một nữ vương.
Mặc dù là tiểu tam và con của tiểu tam nhưng cha của Sở Oanh Oanh thật sự yêu mẹ con của ả. Nhưng sự thật cũng là quả báo cho Sở Liêm, mẹ cô ta Đinh Uyển Nhi chỉ lừa gạt tình cảm ông ta chỉ vì muốn ăn sung mặc sướng. Công ty nhà họ Sở không lớn nhưng mỗi tháng đều đặn trích ra số tiền không nhỏ đưa cho mẹ con Đinh Uyển Nhi mua sắm, làm đẹp. Chỉ là lòng tham của một số người lại không đáy, cũng vừa vặn thay chính là quả báo cho hành vi phản bội ngoại tình của Sở Liêm.
Buổi xới chiều tan học tài xế nhà họ Lâm đón cô trước cổng trường, chiếc xe lăn bánh chạy thẳng về biệt thự Lâm gia. Lâm Ngạn Doanh nhanh chóng lên lầu tắm rửa, ngâm mình trong làn nước ấm mà suy nghĩ về kế hoạch trong tương lai, tối nay có thể cô và anh sẽ cùng đi đến tổng bộ, kiếp trước vì khinh bạc thân phận có liên quan đến xã hội đen của anh mà cô có thái độ khi dễ người trong bang, không xem họ ra gì. Những người đó rõ ràng không phải loại hiền lành gì, nếu hiền lành sao có thể sống sót trong Hắc Long, bọn họ rất có ý định muốn xử lí cô nhưng đều bị Hàn Phong trừng phạt tàn nhẫn. Anh luôn cưng cô như trứng mỏng không để bất kỳ ai có mưu đồ làm tổn hại đến cô nhưng hành động này lại làm cô suy nghĩ thành anh đang che lấp thân phận dơ bẩn của bản thân.
Kiếp này hết thảy đều phải đổi thay, Lâm Ngạn Doanh bước ra khỏi bồn tắm cầm khăn tắm vắt ngang trên xà treo quấn quanh người hướng đến tủ quần áo mở ra. Cô lựa chọn một chiếc váy đen tuyền phối may giữa da và lụa. Chiếc váy có dây lưng thắt ngang eo lại có thêm móc xích trên thắt lưng da liền với váy vừa có vẻ mạnh mẽ, thời trang vừa không kém phần tinh tế, sắc bén. Váy được thiết kế ôm trọn thân trên cô lộ ra một đôi vai thật đẹp của thiếu nữ, cánh tay mảnh khảnh thon gọn. Chiếc váy dài qua gối tôn lên vẻ đường hoàng không phản cảm, Lâm Ngạn Doanh khoát vào giống như một hoa hồng đen bước ra từ địa ngục, làn da trắng nõn cùng tone với móc kim loại trắng trên thắt lưng và tua xích đối nghịch với màu đen của da và lụa may kết hợp tạo ra một kiệt tác suýt xoa. Tóc Lâm Ngạn Doanh chỉ dài ngang vai cô dùng máy uốn lại uống cong hơn phần đuôi tóc một chút, thắt phần tóc hai bên trước mặt một chút ra phía sau làm gương mặt xán lạn thêm một phần cũng căng chân tóc ra một chút tạo vẻ uy nghiêm cho gương mặt tinh xảo. Lâm Ngạn Doanh đội lên một chiếc mũ Beret thời trang chụp hờ trên tóc dùng kẹp cố định lại, cuối cùng chọn một đôi Boot của hãng Geox* nổi tiếng.
*Geox: một hàng giày nổi tiếng thế giới thành lập vào năm 1995 với công nghệ thiết kế giày được mệnh danh đã tạo ra những đôi giày "biết thở" và Boot là loại giày xuất sắc nhất của thương hiệu.
Xong xuôi thì cũng vừa lúc cô nghe người làm bên ngoài nói vọng vào: "Tiểu thư ơi, cậu Hàn đã tới ạ!"
Cô nhanh chóng bước ra khỏi phòng xuống lầu tiện thể xách theo một chiếc túi xách gọn gàng đen nhánh khóa vàng. Nghe tiếng bước chân cả ông bà Lâm, Ngạn Bách, Hàn Phong đều ngước đầu lên nhìn theo hướng có tiếng động.
Ông Lâm dạo này giao hết việc cho Ngạn Bách còn mình thì ở nhà bồi vợ, Ngạn Bách bận túi tụi tan ca về bước xuống xe thì gặp Hàn Phong vừa tới, bọn họ vừa nói chuyện được hai ba câu cô liền đi xuống phòng khách. Hai người ít bất ngờ nhất là ông bà Lâm, con gái ông bà quả thật xinh đẹp mà, ngày thường váy trắng cứ như thiên sứ bước xuống, hôm nay lại giống như một nét xinh đẹp kiều diễm mang đậm nét trưởng thành tinh tế. Ngạn Bách từ nhỏ đã vô cùng thương yêu Ngạn Doanh, quý hóa lắm thằng bạn thân mới chịu gả em gái đi, hôm nay nghiêm nghiêm túc túc chân chính nhìn em gái mình trổ mã xinh đẹp lại có chút hụt hẫn như doanh nhân bị hớ giá, đáng lẽ ra anh nên đòi vài trăm vạn từ thằng bạn thân này mới đúng, Hàn Phong đâu có bằng Ngạn Doanh đâu.
Hàn Phong: "..." Nội tâm gào thét
Hàn Phong cũng bị thất thần trước vẻ đẹp của cô, bản thân anh ngoài sáng trong tối lăn lội bao nhiêu năm, không phải chưa từng nhìn mấy những người xinh đẹp trong bang hay công ty, chẳng qua họ không xứng lọt vào mắt anh, còn cô, cô ngày thường là thiên sứ của anh, hôm nay lại giống như một công chúa của ma tộc, hết sức yêu mị cuốn hút, gương mặt vẫn thiên thần như thế nhưng lại hút sâu tâm hồn anh vào địa ngục tâm tối. Ây da anh thật muốn nhốt cô lại quá đi, thật là hại nước hại dân. Cô và anh tuy đã xảy quan hệ thân mật nhưng rõ là cô thánh thiện tha thứ cho anh dễ dàng, nếu anh lại có ý định muốn gần gũi cô hay cực đoan cô nhất định sẽ đề phòng, kinh sợ anh. Linh hồn anh vừa bị kéo xuống địa ngục lại không dám trèo lên.
_______________________________________________
Gần Tết deadline dí gần chết, nghe tin nghỉ Tết 5 ngày lại không có 30 âm lịch nội tâm Song Tước run rẫy kịch kiệt đau đớn khôn nguôi, tay run viết hông nổi. Like, cmt, vote mạnh lên mọi người, viết vì đam mê thôi, vậy nên mới chưa đăng ký để ký hợp đồng với app á.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.