Chương 60: Mượn gió bẻ măng
Q.Tuấn
24/08/2024
Sương khói huyền ảo mù mịt, lờ mờ che đi tầm nhìn của Dư Huy. Thời gian như ngừng trôi, Dư Huy và Vu Thần đều cẩn thận nhất cử nhất động từ hai phía.
Trần Khải cũng bắt đầu nâng cao cảnh giác với vị khách không mời mà đến này. Tang thi cấp 1, áp lực tạp nên cũng thật là đáng kinh ngạc.
Tang thi cấp 1 không quan tâm việc giằng co gì đó mà tấn công hết 3 người. Dư Huy cùng Vu Thần nhanh chóng cúi người núp sao chiếc ô tô. Trên xe xuất hiện những dấu vết bị lõm vào.
Trần Khải cũng dựng khiên đất chẵn bản thân lại. Dư Huy thông qua mặt nạ phòng độc gật đầu với Vu Thần. Hai người ăn ý hiểu được ý của đối phương.
Người bỗng nhiên xuất hiện kia Dư Huy không biết hắn là ai cả. Chẳng lẽ là biến số xảy ra sao? Người này không có miêu rả ở đầu câu chuyện, chẳng lẽ là do hành động của cậu thay đổi tương lai sao.
"Người đó muốn giết anh."
Vu Thần ngắn gọn giải thích tình hình bên mình. Dư Huy không ngờ có kẻ muốn giết Vu Thần. Đã vậy Vu Thần còn rơi vào thế hạ phong với kẻ đó, Dư Huy đặt ra nguy vấn rất lớn rằng người này chính là kẻ đăng bài viết kia sao?
Nhưng không thể nào. Vu Thần trong cốt truyện chưa từng xảy ra mâu thuẫn với ai cả. Khoan! Lúc này trong đầu cậu hiện ra một cái tên.
Trần Khải!!! Tên này trong cốt truyện được dành ra khá là nhiều mực để viết về kẻ này. Một kẻ biến thái thích giết người. Tâm lý cũng không ổn định xíu nào, không có tội ác nào mà hắn chưa từng làm.
Dư Huy không ngờ sẽ gặp hắn ngay lúc này. Vậy tên này cũng là người trọng sinh sao? Nhưng cậu không rõ. Cậu không có manh mối nào về việc hắn có phải sống lại hay không.
"Chúng ta mượn gió bẻ măng."
Dư Huy nhanh gọn nói ra kế hoạch của mình. Muốn giết Vu Thần? Vậy thì bọn họ sẽ mượn tang thi cấp 1 đề hạ sát hẳn vậy.
Dư Huy và Vu Thần đứng dậy bắt đầu hành động. Vu Thần tấn công về phía tang thi cấp 1, thu hút giá trị tức giận của nó. Những cầu lửa không lớn đánh về phía tang thi em bé, nó xem nhẹ mà dựng một bức tường gió chặn những đòn đánh từ Vu Thần.
Nhưng nó đã bị lừa, Vu Thần nhanh chóng vung tay, những ngọn lửa kia vốn đang hướng thẳng về phía tang thi thì phân tách ra, vòng ra đằng sau tang thi.
Tang thi em bé không kịp phòng bị, quá chủ quan mà bị tấn công, phần quần áo phía sau lưng nó bị đốt trụi dính vào da thịt. Nó đau đớn mà kêu gào lên, lần này không còn tiếng kêu em bé nào.
Thành công khiến nó tức giận. Vu Thần nhanh chóng chạy về phía Trần Khải. Trần Khải thấy vậy liền biết tên này muốn mượn sức của tang thi kia đánh hắn.
Nhưng hắn không phải đối thủ dễ xơi xíu nào, người trọng sinh chắc chắn phải hơn những người khác rồi. Nở nụ cười đắc ý như nhìn thấu kế hoạch của Vu Thần mà cúi người xuống, chạm tay xuống mặt đất hòng dựng lên một bức tường đất ngăn cách hai bền.
Nhưng tên này lại xem nhẹ một người, Dư Huy từ lúc tới đây hắn chưa để vào mắt xíu nào. Trần Khải chỉ nghĩ là một tên tép riu tổ đội với Vu Thần, cuối cùng cũng chết.
Do cậu chưa từng xuất hiện ở thời điểm hắn chết, nên hắn chỉ xem nhẹ anh, không để tâm anh quá nhiều. Nhưng sự đắc ý không giữ được lâu.
Khi hai tay gã mới chạm xuống đất, tay gã tự nhiên cảm thấy lạnh. Cơn lạnh ê buốt đến tận sương tủy, băng bắt đầu bao phủ lấy bàn tay gã.
Gã bất ngờ nhìn về phía Dư Huy. Thấy anh cũng chạm tay xuống đất giống hắn. Dư Huy lúc này ngước mặt lên nở nụ cười, khoé môi nhếch lên thành một đường cong.
"Ngu xuẩn"
Khẩu hình miệng của cậu khiến gã tức chết đi được. Bị lừa rồi. Nhưng gã không có cơ hội để sửa sai, một nhân vật phụ như gã thì việc chết chỉ là sớm hay muộn, tội ác mà gã phải trả giá chỉ là nhanh hay chậm mà thôi.
Vu Thần lao nhanh về phía Trần Khải. Gã tay bị Dư Huy khống chế cả tay và chân nên không thể làm ra bất kỳ một động tác nào. Gã không nghĩ rằng dị năng của cậu lại không phải dạng vừa chút nào.
"Tên khốn đồng tính luyến ái chết tiệt!!"
Trần Khải vẫn muốn vùng vẫy trước khi chết. Nhưng giãy giụa cũng chả được gì, gã thấy Vu Thần chạy nhanh về phía gã. Sau đó hắn ta nhảy qua đầu gã, đẩy thân người hắn ta lên trước.
Hắn không ngờ, cho dù có trọng sinh cũng không thay đổi được kết cục. Không chết trong tay Vu Thần cũng là gián tiếp chết trong tay hắn.
Một thứ gì đó bay nhanh vụt qua đầu hắn. Hai mắt Trần Khải mở to, đầu gã bị cắt thành làm đôi. Để lộ ra bộ não trắng trắng nhầy nhụa.
Dư Huy đeo mặt nạ phòng độc nên tầm nhìn không rõ lắm, nếu không cậu sẽ buồn nôn chết mất. Kết cục của một tên biến thái với sở thích giết người, nhân vật phụ cũng chỉ là lót đường làm nổi bật cho nhân vật trung tâm.
Trần Khải chết cam tâm. Gã không ngờ cái chết mình lại nhảm nhí đến vậy. Nhưng gã thật sự đã chết rồi.
Trần Khải cũng bắt đầu nâng cao cảnh giác với vị khách không mời mà đến này. Tang thi cấp 1, áp lực tạp nên cũng thật là đáng kinh ngạc.
Tang thi cấp 1 không quan tâm việc giằng co gì đó mà tấn công hết 3 người. Dư Huy cùng Vu Thần nhanh chóng cúi người núp sao chiếc ô tô. Trên xe xuất hiện những dấu vết bị lõm vào.
Trần Khải cũng dựng khiên đất chẵn bản thân lại. Dư Huy thông qua mặt nạ phòng độc gật đầu với Vu Thần. Hai người ăn ý hiểu được ý của đối phương.
Người bỗng nhiên xuất hiện kia Dư Huy không biết hắn là ai cả. Chẳng lẽ là biến số xảy ra sao? Người này không có miêu rả ở đầu câu chuyện, chẳng lẽ là do hành động của cậu thay đổi tương lai sao.
"Người đó muốn giết anh."
Vu Thần ngắn gọn giải thích tình hình bên mình. Dư Huy không ngờ có kẻ muốn giết Vu Thần. Đã vậy Vu Thần còn rơi vào thế hạ phong với kẻ đó, Dư Huy đặt ra nguy vấn rất lớn rằng người này chính là kẻ đăng bài viết kia sao?
Nhưng không thể nào. Vu Thần trong cốt truyện chưa từng xảy ra mâu thuẫn với ai cả. Khoan! Lúc này trong đầu cậu hiện ra một cái tên.
Trần Khải!!! Tên này trong cốt truyện được dành ra khá là nhiều mực để viết về kẻ này. Một kẻ biến thái thích giết người. Tâm lý cũng không ổn định xíu nào, không có tội ác nào mà hắn chưa từng làm.
Dư Huy không ngờ sẽ gặp hắn ngay lúc này. Vậy tên này cũng là người trọng sinh sao? Nhưng cậu không rõ. Cậu không có manh mối nào về việc hắn có phải sống lại hay không.
"Chúng ta mượn gió bẻ măng."
Dư Huy nhanh gọn nói ra kế hoạch của mình. Muốn giết Vu Thần? Vậy thì bọn họ sẽ mượn tang thi cấp 1 đề hạ sát hẳn vậy.
Dư Huy và Vu Thần đứng dậy bắt đầu hành động. Vu Thần tấn công về phía tang thi cấp 1, thu hút giá trị tức giận của nó. Những cầu lửa không lớn đánh về phía tang thi em bé, nó xem nhẹ mà dựng một bức tường gió chặn những đòn đánh từ Vu Thần.
Nhưng nó đã bị lừa, Vu Thần nhanh chóng vung tay, những ngọn lửa kia vốn đang hướng thẳng về phía tang thi thì phân tách ra, vòng ra đằng sau tang thi.
Tang thi em bé không kịp phòng bị, quá chủ quan mà bị tấn công, phần quần áo phía sau lưng nó bị đốt trụi dính vào da thịt. Nó đau đớn mà kêu gào lên, lần này không còn tiếng kêu em bé nào.
Thành công khiến nó tức giận. Vu Thần nhanh chóng chạy về phía Trần Khải. Trần Khải thấy vậy liền biết tên này muốn mượn sức của tang thi kia đánh hắn.
Nhưng hắn không phải đối thủ dễ xơi xíu nào, người trọng sinh chắc chắn phải hơn những người khác rồi. Nở nụ cười đắc ý như nhìn thấu kế hoạch của Vu Thần mà cúi người xuống, chạm tay xuống mặt đất hòng dựng lên một bức tường đất ngăn cách hai bền.
Nhưng tên này lại xem nhẹ một người, Dư Huy từ lúc tới đây hắn chưa để vào mắt xíu nào. Trần Khải chỉ nghĩ là một tên tép riu tổ đội với Vu Thần, cuối cùng cũng chết.
Do cậu chưa từng xuất hiện ở thời điểm hắn chết, nên hắn chỉ xem nhẹ anh, không để tâm anh quá nhiều. Nhưng sự đắc ý không giữ được lâu.
Khi hai tay gã mới chạm xuống đất, tay gã tự nhiên cảm thấy lạnh. Cơn lạnh ê buốt đến tận sương tủy, băng bắt đầu bao phủ lấy bàn tay gã.
Gã bất ngờ nhìn về phía Dư Huy. Thấy anh cũng chạm tay xuống đất giống hắn. Dư Huy lúc này ngước mặt lên nở nụ cười, khoé môi nhếch lên thành một đường cong.
"Ngu xuẩn"
Khẩu hình miệng của cậu khiến gã tức chết đi được. Bị lừa rồi. Nhưng gã không có cơ hội để sửa sai, một nhân vật phụ như gã thì việc chết chỉ là sớm hay muộn, tội ác mà gã phải trả giá chỉ là nhanh hay chậm mà thôi.
Vu Thần lao nhanh về phía Trần Khải. Gã tay bị Dư Huy khống chế cả tay và chân nên không thể làm ra bất kỳ một động tác nào. Gã không nghĩ rằng dị năng của cậu lại không phải dạng vừa chút nào.
"Tên khốn đồng tính luyến ái chết tiệt!!"
Trần Khải vẫn muốn vùng vẫy trước khi chết. Nhưng giãy giụa cũng chả được gì, gã thấy Vu Thần chạy nhanh về phía gã. Sau đó hắn ta nhảy qua đầu gã, đẩy thân người hắn ta lên trước.
Hắn không ngờ, cho dù có trọng sinh cũng không thay đổi được kết cục. Không chết trong tay Vu Thần cũng là gián tiếp chết trong tay hắn.
Một thứ gì đó bay nhanh vụt qua đầu hắn. Hai mắt Trần Khải mở to, đầu gã bị cắt thành làm đôi. Để lộ ra bộ não trắng trắng nhầy nhụa.
Dư Huy đeo mặt nạ phòng độc nên tầm nhìn không rõ lắm, nếu không cậu sẽ buồn nôn chết mất. Kết cục của một tên biến thái với sở thích giết người, nhân vật phụ cũng chỉ là lót đường làm nổi bật cho nhân vật trung tâm.
Trần Khải chết cam tâm. Gã không ngờ cái chết mình lại nhảm nhí đến vậy. Nhưng gã thật sự đã chết rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.