Chương 13
Phi Hi
02/08/2016
Ti ểu Lôi Mạn nằm trên giường có chút buồn bã, bữa sáng thơm ngào ngạt
cũng không làm bé vui lên, nhu thuận nghe lời đúng giờ đi nhà trẻ, nhưng lúc lên xe ngựa vẫn quay đầu lại bất an nhìn thầy, sâu kín biểu lộ khẩn cầu đáng thương.
Á Lai thấ y vậy, thật rất muốn nói hôm nay không cần phải đi nhà trẻ, nghỉ ngơi một ngày với thầy, nhưng như vậy không có ích cho sự phát triển của đứa nhỏ, đành nhịn xuống áy náy trong lòng, nói tạm biệt.
Garlock đúng giờ đi ra ngoài, nhìn phi thú nhân đang đứng ở cửa cung kính tiễn mình, tâm tình rốt cục cũng tốt lên một chút.
Á Lai theo ước định ra đại môn tiễn người, nhưng vẫn ngậm miệng như trước, bề ngoài có vẻ là kính cẩn nghe lời, nhưng trong lòng không hề giống vậy.
Garlock lên xe liền thấp giọng phân phó Henry, ―Đừng để kẻ kia đến gần Á Lai.‖
Henry gật đầu.
.
.
.
Thong thả bước về, Á Lai vốn là người thích tĩnh lặng, cho nên bước đi rất nhẹ nhàng quy củ.
Lúc trướ c Henry rất thích tính biết thân biết phận của Á Lai, hiện giờ anh thật tò mò, Clare giờ đã đến Eden bảo, anh cảm thấy Á Lai bình tĩnh đến vậy có chút không thật.
―Sao cậu không hỏi?‖
Á Lai hỏi lại: ―Tôi hỏi, anh sẽ trả lời à?‖ ―Chỉ sợ bây giờ không thể.‖ Henry nói.
Á Lai cười nói: ―Cho nên tôi không hỏi.‖
Henry đột nhiên hiểu được, Á Lai không phải là không có lòng hiếu kì, mà là hờ hững với những việc không liên quan đến mình thôi, làm anh càng lo lắng cho Garlock, anh có thể nhận thấy, Á Lai không quan tâm Garlock nhiều như Garlock để ý y.
Buổi chiều—
Henry nhận được tin khẩn từ nhà trẻ vội vàng chạy ra cửa.
Á Lai vốn cũng đang lo lắng, nhưng lúc nhìn biểu tình có chút dở khóc dở cười khi chuẩn bị đi của Henry, nên chắc là không có vấn đề gì quan trọng.
Clare vội nắm bắt lấy cơ hội này, dù sao cậu cũng là người có thân phận, trong Eden bảo trừ quản gia ra thì những người khác không dám ngăn trở nhiều.
Á Lai suy nghĩ sâu xa một lát, chuẩ n bị trốn trong phòng không gặp ai, nhưng sự thật đã chứng minh, nam nhân mang thai đứng trong chiều tà kiên trì chờ đợi vẫn có hiệu quả khiến người ta không thể không thỏa hiệp như nữ nhân mang thai.
Clare mới đứng như vậy mà đã thở hổn hển.
Á Lai tự mình châm trà, khuôn mặt thai phu vốn có chút ngạc nhiên nhưng sau đó nhanh chóng trở nên bi thương, câu chuyện của kế phụ, kế mẫu cùng con riêng rất ít khi có happy ending, y có chút đồng tình với vị Clare tiên sinh này.
Một hồi lâu sau, hơi thở của Clare cũng bình tĩnh lại, ―Thật có lỗi, để ngài chê cười rồi, tôi là Clare, kế á phụ của Lôi Mạn‖
―Ngài khỏe.‖ Á Lai không nói gì thêm, y không cần nghĩ cũng biết người trước mặt này đã biết hết thảy về mình rồi.
Clare ảm đạm cười, ―Ngài thật khác so với tưởng tượng của tôi.‖
Á Lai nháy mắ t mấy cái, ―Trong tưởng tượng của ngài tôi ra sao?‖ Kỳ thật Clare cũng không giống với tưởng tượng của y, đây là một nam sĩ hòa khí thanh nhã, có thể là do mang thai nên có hơi mập, nhưng vẫn không khó nhìn.
Clare có chút thẹn thùng, ―Là tôi lỡ lời.‖
―Ngài tìm tôi có việc gì sao?‖ Á Lai không muốn cùng cậu dây dưa nhiều, có trời mới biết đại quý tộcmà biết được thì sẽ làm chuyện kì quái gì.
Mắt Clare đột nhiên ửng đỏ, như chuyện đè nén đã lâu giờ mới tìm được nơi phát tiết, ―Tôi thỉnh cầu ngài khuyên nhủ Garlock cho Lôi Mạn quay về.‖
Á Lai cũng không biế t rốt cục là đã xảy ra chuyện gì, cho nên cũng không vì biểu cảm thật lòng của nam nhân trước mắt mà tùy tiện hứa hẹn, huống chi ycũng tự biết mình, ―Thật có lỗi, chủ nhân của tôi là ngài Garlock.‖
―Bác sĩ Clare, ngài có chuyện gì thì trực tiếp nói với tôi.‖ Garlock đã đi nhưng rồi quay lại, từ cửa bước vào.
Clare lập tức cảm thấy mất hết ý chí, xem ra vị gia sư – người trong lòng của Garlock – sẽ không nói giúp mình rồi.
―Bác sĩ Clare, hiện tại thân thể ngài không tiện, nên nghỉ ngơi nhiều hơn.‖ Giọng nói Garlock lạnh lùng mang theo trào phúng rõ ràng.
Người hầu Clare mang theo đành đỡ lấy chủ nhân lảo đảo rời đi. Á Lai nhìn thấy thế trong lòng có chút cảm thấy Garlock bất cận nhân tình (không hợp tình người), không khỏi khẽ nhíu mày mím môi.
―Cậu ta không cần em đồng tình.‖ Giọng nói Garlock có chút vui vẻ, sung sướng vì vừa rồi Á Lai không chút do dự nói ra lập trường mình.
Á Lai đẩ y tay hắn ra, lui ra sau hai bước, nói: ―Thú nhân khác với phi thú nhân.‖ Clare xuất hiện làm hắn tỉnh ngộ, ở đây, nam nhân cũng sẽ mang thai, cần chú ý .
Lúc này, Tiểu Lôi Mạn được Henry dẫn đến.
Á Lai vội xem xét đứa nhỏ đang né tránh mình, cố gắng nhịn cười, mí mắt trái thật sưng nha, hẳn là bị ongchích đi.
Henry nói: ―Bác sĩ nói không có vấn đề gì lớn.‖
Garlock lo lắng nói: ―Ngày mai ở nhà nghỉ ngơi.‖
Tiểu Lôi Mạn nghe nói thấy không cần mang vẻ mặt xấu xí này đi nhà trẻ mới cảm thấy vui vẻ hẳn lên.
Garlock để cậu bé theo Á Lai đi thay đồ, hỏi Henry: ―Lôi Khăn Đức bên kia sao rồi?‖
Henry đáp: ―Đang nhanh chóng quay về, nhanh nhất là ngày kia tới.‖
Garlock trầm mặt, điều đó đồng nghĩa với việc Clare sẽ ngốc ở đây thêm hai ngày.
Trở lại phòng— Á Lai nhìn ánh mắt có chút trốn tránh của đứa nhỏ hỏi, ―Có phải con trốn trong bụi cây trộm khóc nên mới bị ong nhỏ chích không?‖
Tiểu Lôi Mạn mếu máo.
―Con có chú Garlock, hết thảy không cần phải lo lắng‖ – sờ sờ đầu nhỏ, mí mắt sưng vù thật đáng thương nha, ―Có muốn trà chanh bạc hà không?‖
Bé con gật đầu, muốn uống.
Phòng bếp—
Henry nhìn thấ y một cốc chứa chất lỏng đục ngầu sệt sệt không rõ tên trước mặt hai người, tận lực bảo trì lí trí lựa chọn cố gắng hỏi, ―Á Lai tiên sinh, xin hỏi, ban đầu là ngài muốn làm cái gì?‖
Á Lai thành thậ t trả lời: ―Trà chanh bạc hà, dùng chanh dây cùng với bạc hà tạo hương thơm, có thể đuổi côn trùng.‖ Nói xong giơ cuốn sách trong tay lên, cho thấy trong sách viết thế mình nói không có sai.
Tiểu Lôi Mạn gật đầu đồng ý theo sau.
Henry bình tĩnh, lại bình tĩnh, mỉm cười, ―Về sau những việc nhỏ nhặt này cứ để tôi làm.‖
Á Lai nhìn ―kiệt tác‖ của mình, lập tức trả lời: ―Vậy làm phiền‖
Henry thừa dịp Á Lai đang tìm hiểu những nguyên liệu nấu ăn khác, thấp giọng hỏi bé con: ―Còn nhớ lúc trước chú dặn con cái gì không?‖
Nhóc con ra vẻ nhớ rõ, cũng nhỏ giọng trả lời: ―Thầylàm món gì mà chưa được người lớn cho phép thì con không được ăn, vừa rồi con không có uống.‖ Henry vừa lòng, ―Ngoan.‖
Dùng thuốc tốt nhất, mắt tiểu Lôi Mạn rất nhanh tiêu sưng, nên kiên trì muốn đi nhà trẻ, thật ra là muốn khoe túi hương thầy mới làm cho bé.
Á Lai cười, lúc này không cần lo nữa, báo con nhà mình trên người giờ có mùi chanh nha.
Bất quá do ban ngày gặp mặt Clare khiến ykhông cách nào không quan tâm được, vì thế đã hơn nửa đêm trộm quờ quạng đi thư viện.
Hiện giờ, đọc lại nhật kí của An Cách Tư tiên sinh, suy nghĩ trong lòng Á Lai đã thay đổi rất nhiều.
Abrahan Đạ i tế ti cố ý bồi dưỡng Đào Đức kế nhiệm mình, cho nên hai người thường xuyên không có mặt ở Eden bảo, vì thế hai người lớn tuổihơn một chút chính là Lôi Khăn Đức và An Cách Tư đảm nhận vai trò cha mẹ.
Garlock, Barret, Henry h ợp thành bộ ba hoàn mỹ, mấy trò nghịch ngợm gây sự sẽ do Garlock ở phía sau chỉ huy, Barret là người hành động, Henry đảm bảo cung cấp hậu cần vững chắc.
Cho nên, Đại tế ti chỉ thu nhận năm đứa nhỏ, nhưng lại là sáu huynh đệ.
Mà An Cách Tư và Lôi Khăn Đức đã trả i qua những tình cảm niên thiếu ngây ngô, mộng mơ, tuy rằng trong nhật kí không còn viết nữa, nhưng không khó tưởng tượng cuộc sống bên nhau hạnh phúc của họ, bằng không tiểu Lôi Mạn cũng sẽ không được sinh ra.
Á Lai không thể giống lần trước thản nhiên để lại cuốn nhật kí, có lẽ nên đưa cho đại quý tộc? Để nhật kí lên mặt bàn, y biết sẽ có người đưa cho Henry, hoặc trực tiếp giao lại cho Garlock, mà mình thì chỉ là người vô tình phát hiện ra thôi.
TU = tu sửa.
Á Lai thấ y vậy, thật rất muốn nói hôm nay không cần phải đi nhà trẻ, nghỉ ngơi một ngày với thầy, nhưng như vậy không có ích cho sự phát triển của đứa nhỏ, đành nhịn xuống áy náy trong lòng, nói tạm biệt.
Garlock đúng giờ đi ra ngoài, nhìn phi thú nhân đang đứng ở cửa cung kính tiễn mình, tâm tình rốt cục cũng tốt lên một chút.
Á Lai theo ước định ra đại môn tiễn người, nhưng vẫn ngậm miệng như trước, bề ngoài có vẻ là kính cẩn nghe lời, nhưng trong lòng không hề giống vậy.
Garlock lên xe liền thấp giọng phân phó Henry, ―Đừng để kẻ kia đến gần Á Lai.‖
Henry gật đầu.
.
.
.
Thong thả bước về, Á Lai vốn là người thích tĩnh lặng, cho nên bước đi rất nhẹ nhàng quy củ.
Lúc trướ c Henry rất thích tính biết thân biết phận của Á Lai, hiện giờ anh thật tò mò, Clare giờ đã đến Eden bảo, anh cảm thấy Á Lai bình tĩnh đến vậy có chút không thật.
―Sao cậu không hỏi?‖
Á Lai hỏi lại: ―Tôi hỏi, anh sẽ trả lời à?‖ ―Chỉ sợ bây giờ không thể.‖ Henry nói.
Á Lai cười nói: ―Cho nên tôi không hỏi.‖
Henry đột nhiên hiểu được, Á Lai không phải là không có lòng hiếu kì, mà là hờ hững với những việc không liên quan đến mình thôi, làm anh càng lo lắng cho Garlock, anh có thể nhận thấy, Á Lai không quan tâm Garlock nhiều như Garlock để ý y.
Buổi chiều—
Henry nhận được tin khẩn từ nhà trẻ vội vàng chạy ra cửa.
Á Lai vốn cũng đang lo lắng, nhưng lúc nhìn biểu tình có chút dở khóc dở cười khi chuẩn bị đi của Henry, nên chắc là không có vấn đề gì quan trọng.
Clare vội nắm bắt lấy cơ hội này, dù sao cậu cũng là người có thân phận, trong Eden bảo trừ quản gia ra thì những người khác không dám ngăn trở nhiều.
Á Lai suy nghĩ sâu xa một lát, chuẩ n bị trốn trong phòng không gặp ai, nhưng sự thật đã chứng minh, nam nhân mang thai đứng trong chiều tà kiên trì chờ đợi vẫn có hiệu quả khiến người ta không thể không thỏa hiệp như nữ nhân mang thai.
Clare mới đứng như vậy mà đã thở hổn hển.
Á Lai tự mình châm trà, khuôn mặt thai phu vốn có chút ngạc nhiên nhưng sau đó nhanh chóng trở nên bi thương, câu chuyện của kế phụ, kế mẫu cùng con riêng rất ít khi có happy ending, y có chút đồng tình với vị Clare tiên sinh này.
Một hồi lâu sau, hơi thở của Clare cũng bình tĩnh lại, ―Thật có lỗi, để ngài chê cười rồi, tôi là Clare, kế á phụ của Lôi Mạn‖
―Ngài khỏe.‖ Á Lai không nói gì thêm, y không cần nghĩ cũng biết người trước mặt này đã biết hết thảy về mình rồi.
Clare ảm đạm cười, ―Ngài thật khác so với tưởng tượng của tôi.‖
Á Lai nháy mắ t mấy cái, ―Trong tưởng tượng của ngài tôi ra sao?‖ Kỳ thật Clare cũng không giống với tưởng tượng của y, đây là một nam sĩ hòa khí thanh nhã, có thể là do mang thai nên có hơi mập, nhưng vẫn không khó nhìn.
Clare có chút thẹn thùng, ―Là tôi lỡ lời.‖
―Ngài tìm tôi có việc gì sao?‖ Á Lai không muốn cùng cậu dây dưa nhiều, có trời mới biết đại quý tộcmà biết được thì sẽ làm chuyện kì quái gì.
Mắt Clare đột nhiên ửng đỏ, như chuyện đè nén đã lâu giờ mới tìm được nơi phát tiết, ―Tôi thỉnh cầu ngài khuyên nhủ Garlock cho Lôi Mạn quay về.‖
Á Lai cũng không biế t rốt cục là đã xảy ra chuyện gì, cho nên cũng không vì biểu cảm thật lòng của nam nhân trước mắt mà tùy tiện hứa hẹn, huống chi ycũng tự biết mình, ―Thật có lỗi, chủ nhân của tôi là ngài Garlock.‖
―Bác sĩ Clare, ngài có chuyện gì thì trực tiếp nói với tôi.‖ Garlock đã đi nhưng rồi quay lại, từ cửa bước vào.
Clare lập tức cảm thấy mất hết ý chí, xem ra vị gia sư – người trong lòng của Garlock – sẽ không nói giúp mình rồi.
―Bác sĩ Clare, hiện tại thân thể ngài không tiện, nên nghỉ ngơi nhiều hơn.‖ Giọng nói Garlock lạnh lùng mang theo trào phúng rõ ràng.
Người hầu Clare mang theo đành đỡ lấy chủ nhân lảo đảo rời đi. Á Lai nhìn thấy thế trong lòng có chút cảm thấy Garlock bất cận nhân tình (không hợp tình người), không khỏi khẽ nhíu mày mím môi.
―Cậu ta không cần em đồng tình.‖ Giọng nói Garlock có chút vui vẻ, sung sướng vì vừa rồi Á Lai không chút do dự nói ra lập trường mình.
Á Lai đẩ y tay hắn ra, lui ra sau hai bước, nói: ―Thú nhân khác với phi thú nhân.‖ Clare xuất hiện làm hắn tỉnh ngộ, ở đây, nam nhân cũng sẽ mang thai, cần chú ý .
Lúc này, Tiểu Lôi Mạn được Henry dẫn đến.
Á Lai vội xem xét đứa nhỏ đang né tránh mình, cố gắng nhịn cười, mí mắt trái thật sưng nha, hẳn là bị ongchích đi.
Henry nói: ―Bác sĩ nói không có vấn đề gì lớn.‖
Garlock lo lắng nói: ―Ngày mai ở nhà nghỉ ngơi.‖
Tiểu Lôi Mạn nghe nói thấy không cần mang vẻ mặt xấu xí này đi nhà trẻ mới cảm thấy vui vẻ hẳn lên.
Garlock để cậu bé theo Á Lai đi thay đồ, hỏi Henry: ―Lôi Khăn Đức bên kia sao rồi?‖
Henry đáp: ―Đang nhanh chóng quay về, nhanh nhất là ngày kia tới.‖
Garlock trầm mặt, điều đó đồng nghĩa với việc Clare sẽ ngốc ở đây thêm hai ngày.
Trở lại phòng— Á Lai nhìn ánh mắt có chút trốn tránh của đứa nhỏ hỏi, ―Có phải con trốn trong bụi cây trộm khóc nên mới bị ong nhỏ chích không?‖
Tiểu Lôi Mạn mếu máo.
―Con có chú Garlock, hết thảy không cần phải lo lắng‖ – sờ sờ đầu nhỏ, mí mắt sưng vù thật đáng thương nha, ―Có muốn trà chanh bạc hà không?‖
Bé con gật đầu, muốn uống.
Phòng bếp—
Henry nhìn thấ y một cốc chứa chất lỏng đục ngầu sệt sệt không rõ tên trước mặt hai người, tận lực bảo trì lí trí lựa chọn cố gắng hỏi, ―Á Lai tiên sinh, xin hỏi, ban đầu là ngài muốn làm cái gì?‖
Á Lai thành thậ t trả lời: ―Trà chanh bạc hà, dùng chanh dây cùng với bạc hà tạo hương thơm, có thể đuổi côn trùng.‖ Nói xong giơ cuốn sách trong tay lên, cho thấy trong sách viết thế mình nói không có sai.
Tiểu Lôi Mạn gật đầu đồng ý theo sau.
Henry bình tĩnh, lại bình tĩnh, mỉm cười, ―Về sau những việc nhỏ nhặt này cứ để tôi làm.‖
Á Lai nhìn ―kiệt tác‖ của mình, lập tức trả lời: ―Vậy làm phiền‖
Henry thừa dịp Á Lai đang tìm hiểu những nguyên liệu nấu ăn khác, thấp giọng hỏi bé con: ―Còn nhớ lúc trước chú dặn con cái gì không?‖
Nhóc con ra vẻ nhớ rõ, cũng nhỏ giọng trả lời: ―Thầylàm món gì mà chưa được người lớn cho phép thì con không được ăn, vừa rồi con không có uống.‖ Henry vừa lòng, ―Ngoan.‖
Dùng thuốc tốt nhất, mắt tiểu Lôi Mạn rất nhanh tiêu sưng, nên kiên trì muốn đi nhà trẻ, thật ra là muốn khoe túi hương thầy mới làm cho bé.
Á Lai cười, lúc này không cần lo nữa, báo con nhà mình trên người giờ có mùi chanh nha.
Bất quá do ban ngày gặp mặt Clare khiến ykhông cách nào không quan tâm được, vì thế đã hơn nửa đêm trộm quờ quạng đi thư viện.
Hiện giờ, đọc lại nhật kí của An Cách Tư tiên sinh, suy nghĩ trong lòng Á Lai đã thay đổi rất nhiều.
Abrahan Đạ i tế ti cố ý bồi dưỡng Đào Đức kế nhiệm mình, cho nên hai người thường xuyên không có mặt ở Eden bảo, vì thế hai người lớn tuổihơn một chút chính là Lôi Khăn Đức và An Cách Tư đảm nhận vai trò cha mẹ.
Garlock, Barret, Henry h ợp thành bộ ba hoàn mỹ, mấy trò nghịch ngợm gây sự sẽ do Garlock ở phía sau chỉ huy, Barret là người hành động, Henry đảm bảo cung cấp hậu cần vững chắc.
Cho nên, Đại tế ti chỉ thu nhận năm đứa nhỏ, nhưng lại là sáu huynh đệ.
Mà An Cách Tư và Lôi Khăn Đức đã trả i qua những tình cảm niên thiếu ngây ngô, mộng mơ, tuy rằng trong nhật kí không còn viết nữa, nhưng không khó tưởng tượng cuộc sống bên nhau hạnh phúc của họ, bằng không tiểu Lôi Mạn cũng sẽ không được sinh ra.
Á Lai không thể giống lần trước thản nhiên để lại cuốn nhật kí, có lẽ nên đưa cho đại quý tộc? Để nhật kí lên mặt bàn, y biết sẽ có người đưa cho Henry, hoặc trực tiếp giao lại cho Garlock, mà mình thì chỉ là người vô tình phát hiện ra thôi.
TU = tu sửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.