Chương 33
Phi Hi
02/08/2016
Francis đến trướ c mặt Henry, làm như là vì chạy vội nên rất nóng, cố ý
mở vài nút áo trước ngực, ngón tay như có như không sợt qua làm da lộ ra ngoài, ―Ngài tìm tôi có việc sao?‖
―Tôi muốn mời ngài uống trà.‖ Trên mặt Henry không có một biểu cảm dư thừa nào.
Francis cười nói: ―Đương nhiên là có thể rồi.‖ Quả là một thú nhân rất có tự chủ.
Cách trường học không xa có một nơi hợp để nói chuyện. Henry rất phongđộ kéo ghế cho Francis.
Francis ch ớp mắt, hào phóng ngồi xuống, trong lòng đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi, mình sẽ vạch trần bộ mặt thật của mấy kẻ ra vẻ đạo mạo, vị quản gia trước mắt này cũng không ngoại lệ.
Henry m ở miệng trước nói: ―Cảm tạ ngài có thể đúng lúc thông báo cho chúng tôi thông tin của Á Lai tiên sinh.‖ Bệnh chung của mấy vị quản gia chính là muốn khống chế mọi thứ xung quanh mình đều nằm trong tầm của bản thân.
Francis cầm tách trà cổ, tao nhã, tỏa ra mị hoặc, ―Nếu có cơ hội thật muốn thưởng thức trà ngài pha, Á Lai cả ngày cứ khen không ngớt miệng đấy.‖ Henry nói: ―Á Lai tiên sinh cũng rất ưu ái ngài.‖ Tao nhã, phóng ra khí lạnh.
Francis nói: ―Đó là vinh hạnh của tôi.‖ Không hề sợ hãi với cái nhìn chằm chằm thẳng thắn của anh, đôi mắt dị sắc vẫn sạch sẽ thủy nhuận.
Mắt Henry ánh lên sự kiên định, không có né tránh, không có gì có thể ảnh hưởng đến.
Francis hạ mắt, ―Á Lai cho rằng ngài là một thân sĩ chân chính.‖ Lại ngước mắt, tăng thêm sức hút của đôi mắt.
Nếu mà để Á Lai diễn tả thì sẽ khẳngđịnh sẽ nói lúc này Francis thật giống [quái vật Shrek], trong cặp mắtmèo ranh mãnh kia có cả vũ trụ này.
Sau đó có thể ycòn tỏ ra đáng tiếc vì Henry một chút phản ứng cũng không có?
. . . . . . . . . . . . .
Cu ộc nói chuyện của hai người không mặn cũng chẳng nhạt, sau một lúc như vậy, thậm chí sẽ có lúc lộ ra vẻ mặt không biết nói gì, nhưng vẫn giống như hai người xa lạ đánh cờ, không ngừng thử đối thủ đến tột cùng là cao thủ hay là hay một kẻ tầm thường.
Francis: Vị quản gia Henry này không giống thân sĩ bình thường, dù bề ngoài có sạch sẽ đến thế nào thì trong bụng vẫn có chút đen tối.
Henry: Vị Francis này tuyệt không phải là người nguy hiểm bình thường, cho dù nhìn qua thì rấttùy tiện, nhưng bên trong thì vô cùng cẩn thận.
. . . . . . . . . . . . . . Henry báo cáo chi tiết về cái nhìn của mình về Francis với Garlock.
Giáo dụ c của Eden bảo chính là kiểu giáo dục quý tộc truyền thống, hiểu được tôn trọng, chưa bao giờ khinh thị một ai, hơn nữa luôn hoan nghênh những người có thể mang đến lợi ích cho gia tộc.
Cho nên Eden bảo kể từ khi theo gia chủ Garlock cũng sẽ không bài xích Francis giống như các gia tộc khác.
Nhưng mà, nếu có thể uy hiếp đến gia tộc, vậy thì đừng bàn đến những cái khác.
Garlock nói: ―Quan sát thêm một thời gian nữa, nói thế nào thì người cậu không thể nhìn thấu cũng không nhiều.‖
Henry lại nói: ―Á Lai tiên sinh không có ý tham gia diễn xuất lầnnày.‖
―Cũng tốt, đỡ cho ytrêu chọc người khắp nơi.‖ nhìn thư nhà người trong lòng đúng hạn gởi đến lại không phải thư tình, Garlock sờ sờ cằm, ―Saotôi lại cảm thấy em ấy đi cái học viện kia vì nhầm lẫn về bằng cấp vậy nhỉ?‖
Kí túc xá trường—–
Á Lai dừng một cái dao nhỏ gọt một loại quả đỏ rực thành hình một cái bộ xương khô quắt, vui vẻ hỏi Francis đang đọc sách bên cạnh, ―Thế nào?‖
Francis giương mắt nhìn, ―Đây là bài tập anh chuẩn bị nộp hả?‖ Giáo thụ không tức chết mới lạ.
Á Lai nói: ―Đúng vậy, dù sao cũng là nhầ m lẫn về cái bằng rồi.‖ Đã khai giảng một thời gian dài như vậy cũng đã thấy rõ ràng rồi, cái học kì này cũng chảng có gì hay ho cả, còn không giống sóng ngầm đang bắt đầu dậy sóng như ở ngoài kia.
Francis nói: ―Nếu anh dám nói câu đó với bọn họ, khẳng định sẽ bị đám kia đánh cho hấp hối.‖
Á Lai nói: ―Cậu không nói thì sẽ không ai biết tôi nghĩ vậy.‖
Trong lòng Francis nói: Tôi thấy là không cần thiết vậy đâu.
Á Lai điêu khắ c hoa quả đến nghiện, bắt đầu tra tấn một trái chuối tiêu vàng óng, lấy một cái tăm chọc chỗ này khoét chỗ kia một hồi, chỉ chốc lát sau, trên mặt chuối tiêu đã có một hình vẽ, hỏi Francis: ―Giống cậu chưa nè?‖
Rất giống, nhưng cũng vì thế mà Francis càng không thể nhận, ―Bớt phá hỏng hình tượng của tôi đi.‖
Á Lai cười, lột vỏ chuối tiêu, lấy dao nhỏ gọt chuối, rất nhanh gọt rađược một cái mặt người.
Francis lắc đầu bất đắc dĩ, thậtkhông nghĩ ra trong não người này chứa cái gì nữa, bên trong toàn là mấy cái ý tưởng cổ quái đáng ngạc nhiên.
Á Lai bỗng nhiên dừng lại, hỏi: ―Đúng rồi, cậu đọc sách vì cái gì vậy?‖
Francis nói: ―Đại khái là vì hoàn thành giấc mộng nhân sinh.‖
Á Lai nói: ―Còn tôi, vì một ngày nào đó sẽ có một công trình công cộng vì được dùng tên tôi mà thấy vinh quang.‖
Francis nói: ―Không ngờ anh cũng ham mê hư vinh.‖ Chẳng lẽ bị đám học viên kia đồng hóa rồi, không đúng, đây là Á Lai, sẽ không vậy đâu.
Á Lai nói: ―Tâm hư vinh đương nhiên tôi cũng có, nhưng mà đó cũng là một loại khẳng định với người một nhà.‖
Francis nói: ―Garlock đại nhân còn chưa đủ để anh dựa dẫm sao?‖
Á Lai nói: ―Tôi cả m thấy sống cùng nhau nên là hai người nương tựa vào nhau, với lại sau này khi người ta nhắc đến tôi sẽ nói là ai ai đó của Garlock đại nhân, nghe không thích tí nào.‖
Francis cười, ―Anh biết không, có thể gặp được Garlock đại nhân là may mắn của anh.‖
Á Lai trầm mặc một chút, ―Nhưng tôi càng hy vọng thông qua sự cố gắng của mình có thể xứng đáng với sự may mắn này.‖
Francis nói: ―Á Lai, có đôi khi lý trí của anh làm người khác cảm thấy xấu hổ.‖
Á Lai có chút đắc ý cười, ―Quan trọng nhất là không thẹn với lòng mình.‖
Francis nói: ―Barret đại nhân sai người đến thúc giục hình minh họa sách cho trẻ em.‖ Cậu giờ cũng hiểu được, bản chất công việc của Á Lai là chỉ để ý sáng tác còn việc kinh doanh thì phủi hết cho ông chủ, thực sự bội phục sự tín nhiệm của người này với người khác, cũng không sợ bị cướp mất tiền.
Á Lai hí mắt, ―Không cho cậu tùy tiệ n chuyển đề tài như vậy.‖ Hai ngày này không có linh cảm, không vẽ được bức nào, thật không biết nên khen Francis là một trợ lý xứng chức hay là phê bình cậu đôi khi dong dài như Henry.
Francis chống cằm trên bàn nhìn y.
Á Lai cũng chuyển đề tài, liền hỏi: ―Sau khi tốt nghiệp cậu định làm gì?‖
Francis nói: ―Dù sao cũng không khiêu vũ nữa.‖ Á Lai có chút khó hiểu về quyết định của cậu, nhưng cũng có chút cao hứng, ―Tiếp tục làm trợ lý cho tôi thì sao? Về sau tôi muốn tự kinh doanh cửa hàng của mình, có cậu thì tôi yên tâm hơn!‖ Có Francis bên cạnh công tác thật sự thoải mái hơn, có khả năng làm người mẫu, có khả năng làm trợ lý, có khả năng làm bảo mẫu. . . . . . tóm lại là nhân tài.
Francis tr ái lại rất kinh ngạc, ―Tôi còn nghĩ anh sẽ kết hôn liền chứ.‖ Bảo một kẻ trộm như cậu trông quán, thật sự là sáng ý! Huống hồ, sự tín nhiệm này thật khiến người ta không đảm đương nổi.
Á Lai nói: ―Garlock tố t lắm, cho nên tôi sẽ thực sự suy nghĩ, nhưng không có nghĩa là tôi sẽ buông tha cho giấc mộng của mình, cuộc sống này còn dài, quí giá là sự kiên trì, aizz, mục tiêu sống của cậu là gì?‖
Francis bị hỏi khó rồi.
Á Lai cảm khái nói: ―Không có mục tiêu sống sớm muộn bản thân cũng sẽ lâm vào sự bất lực bàng hoàng.‖
Francisnói: ―Anh thật sự thấu đáo.‖
Á Lai lắc đầu, ―Vốn tôi nghĩ rằng mình biế t rất nhiều, nhưng lúc ở Eden bảo may mắn thấy được bản chép tay của đại tế ti Abrahan, tôi mới biết được mình có bao nhiêu thứ còn chưa biết.‖
Mắt Francis sáng lên vài phần, ―Cậu có biết vì sao Lặc Tư bảo và Eden bảo thủy hỏa bất dung không?‖
Á Lai nổi lên tâm tò mò, ―Cậu biết sao?‖
Francis cườ i khổ, có thể không biết sao, vì để báo thù Lặc Tư bảo đại công, cậu đã điều tra rõ ràng mọi thứ, huống chi bản thân vì để thu được chứng cứ đầy đủ chính xác đã cố tình làm thuê cho vị đại công tự cho mình đúng kia làm không ít chuyện trái đạo đức, cảm thán nói: ―Lúc thành chủ còn trẻ buông tha mọi thứ của mình, nghe đồn là vì muốn cùng Đại tế tư Abraham đầu nhập vào cuộc cách mạng thay đổi quốc gia, trước khi xuất chinh, lúc ấy có một vị phi thú nhân nổi tiếng tuyệt mĩ bất chấp tất cả chủ động cầu hôn thành chủ trước mặt mọi người, đáng tiếc lại bị cự tuyệt, mà cái vị phi thú nhân kia lại chính là tổ phụ của Kathy.‖
Á Lai á khẩ u không nói được tiếng nào, chẳng lẽ là thành chủ và Đại tế ti sao? Một người là thú nhân, một người là phi thú nhân, rất khó để nói trong đó không có gì, Đại tế ti cả đời này độc thân, mà thành chủ đến giờ cũng không có một ai, thật là một chuyện tình đau khổ. . . . . . .
Francis th ấy y trừng to hai mắt rất thú vị, ―Anh cũng nói qua, có lẽ chân tướng không như người ta vẫn thường tưởng tượng, nhưng mà từ đó liền ra một cái qui tắc rằng Lặc Tư bảo không được lui tới Eden bảo, càng miễn bàn chuyện cưới hỏi, cho nên dù Kathy có liều mạng muốn ở bên Garlock đại nhân thế nào đi nữa thì cũng vô dụng thôi, trừ phi cậu ta có dũng khí phản bội gia tộc, bất quá người như cậu ta căn bản không có được cái quyết đoán kia.‖
T ổ phụ của Kathy cầu không được nên sinh hận, từ từ đã, ―Kathy đối với Garlock. . . ‖ hôm nay Á Lai thực nghe được chuyện khủng khiếp, nhưng mà nếu như vừa nói thì tổ phụ của Kathy đồng lứa với Đại tế ti Abraham, vậy chẳng phải vai vế của Kathy sẽ càng nhỏ hơn so với Garlock sao?
Francis cười nói, ―Tôi nghĩ anh sớm biết rồi chứ, nhưng mà giờ biết cũng không muộn, dù sao bọn họ cũng không thể.‖
Lòng Á Lai không thoải mái, rất không thoải mái, y biết sự khó chịu này đại biểu cho điều gì, chỉ là không ngờ rằng mình lại dụng tâm với đại quý tộc như vậy.
―Tôi đi ra ngoài một chút.‖ Á Lai không thích cảm giác tâm tình bị nhiễu loạn, xoay người đi ra ngoài.
Francis quen tùy tâm sở dục rồi, nếu là người khác thì cậu sẽ không hành động gì, vốn tiếp cận Á Lai cũng là vì ý muốn tiếp cận Eden bảo, nhưng mà hiện tại thì thật lòng quan tâm Á Lai, cho nên mới đuổi theo sát.
Nhưng mà Ngải Phàm đột nhiên xuất hiện chặn lại, ―Tôi muốn khiêu chiến vũ đạo với cậu!‖
Francis không có tâm tình dây dưa với cậu, ―Cậu không phải đối thủ của tôi.‖ Tiếp tục đuổitheo hướng Á Lai chạy.
Sắc trời đã dần tối, rất nhiều người hoặc là vừa ra hoặc dừng lại trên hành lang, nên đoạn đối thoại của hai người đều bị nghe thấy.
V ậy mà bị đối thủ thân phận thấp hèn không thèm ngó tới trước mặt mọi người, đó là vũ nhục, là vũ nhục lớn nhất từ khi chào đời đến giờ, Ngải Phàm siết chặt bàn tay non nớt.
Mà hết thảy đều bị Kathy trốn trong góc rẽ nhìn thấy, lộ ra nụ cười tính kế, chờ cơ hội tiếp theo đến.
Á Lai bị gió đêm mát mẻ thổi đến, lập tức liền thanh tĩnh, hiện tại đã rõ mình động tâm với vị thú nhân kia, cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên, về sau mình chỉ cần chú ý đến những phi thú nhân có ý nghĩ không an phận với đại quý tộc là được.
Lúc Francis đi ra thì thấy hắn ngồi trên bậc thang kí túc xá, thư thư phục phục hóng mát, buồn cười nói: ―Tôi còn nghĩ cậu sẽ chạy rất xa chứ?‖
Á Lai thoải mái nói: ―Sắp tắt đèn rồi, không thể quay về đúng giờ thì làm sao đây, mấy thứ như ghen tuông mà khóc lóc chạy đi thì chạy đến đây là đủ có ý rồi.‖
Francis: . . . . .
—————–
Quái vật shrek : Tôi ko hiểu sao Á Lai sẽ ví thế hay là tôi edit sai nhưng thôi mọi người ngắm lại hình và ôn lại bộ phim về anh chàng ―Đẹp zai‖ này nha
―Tôi muốn mời ngài uống trà.‖ Trên mặt Henry không có một biểu cảm dư thừa nào.
Francis cười nói: ―Đương nhiên là có thể rồi.‖ Quả là một thú nhân rất có tự chủ.
Cách trường học không xa có một nơi hợp để nói chuyện. Henry rất phongđộ kéo ghế cho Francis.
Francis ch ớp mắt, hào phóng ngồi xuống, trong lòng đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi, mình sẽ vạch trần bộ mặt thật của mấy kẻ ra vẻ đạo mạo, vị quản gia trước mắt này cũng không ngoại lệ.
Henry m ở miệng trước nói: ―Cảm tạ ngài có thể đúng lúc thông báo cho chúng tôi thông tin của Á Lai tiên sinh.‖ Bệnh chung của mấy vị quản gia chính là muốn khống chế mọi thứ xung quanh mình đều nằm trong tầm của bản thân.
Francis cầm tách trà cổ, tao nhã, tỏa ra mị hoặc, ―Nếu có cơ hội thật muốn thưởng thức trà ngài pha, Á Lai cả ngày cứ khen không ngớt miệng đấy.‖ Henry nói: ―Á Lai tiên sinh cũng rất ưu ái ngài.‖ Tao nhã, phóng ra khí lạnh.
Francis nói: ―Đó là vinh hạnh của tôi.‖ Không hề sợ hãi với cái nhìn chằm chằm thẳng thắn của anh, đôi mắt dị sắc vẫn sạch sẽ thủy nhuận.
Mắt Henry ánh lên sự kiên định, không có né tránh, không có gì có thể ảnh hưởng đến.
Francis hạ mắt, ―Á Lai cho rằng ngài là một thân sĩ chân chính.‖ Lại ngước mắt, tăng thêm sức hút của đôi mắt.
Nếu mà để Á Lai diễn tả thì sẽ khẳngđịnh sẽ nói lúc này Francis thật giống [quái vật Shrek], trong cặp mắtmèo ranh mãnh kia có cả vũ trụ này.
Sau đó có thể ycòn tỏ ra đáng tiếc vì Henry một chút phản ứng cũng không có?
. . . . . . . . . . . . .
Cu ộc nói chuyện của hai người không mặn cũng chẳng nhạt, sau một lúc như vậy, thậm chí sẽ có lúc lộ ra vẻ mặt không biết nói gì, nhưng vẫn giống như hai người xa lạ đánh cờ, không ngừng thử đối thủ đến tột cùng là cao thủ hay là hay một kẻ tầm thường.
Francis: Vị quản gia Henry này không giống thân sĩ bình thường, dù bề ngoài có sạch sẽ đến thế nào thì trong bụng vẫn có chút đen tối.
Henry: Vị Francis này tuyệt không phải là người nguy hiểm bình thường, cho dù nhìn qua thì rấttùy tiện, nhưng bên trong thì vô cùng cẩn thận.
. . . . . . . . . . . . . . Henry báo cáo chi tiết về cái nhìn của mình về Francis với Garlock.
Giáo dụ c của Eden bảo chính là kiểu giáo dục quý tộc truyền thống, hiểu được tôn trọng, chưa bao giờ khinh thị một ai, hơn nữa luôn hoan nghênh những người có thể mang đến lợi ích cho gia tộc.
Cho nên Eden bảo kể từ khi theo gia chủ Garlock cũng sẽ không bài xích Francis giống như các gia tộc khác.
Nhưng mà, nếu có thể uy hiếp đến gia tộc, vậy thì đừng bàn đến những cái khác.
Garlock nói: ―Quan sát thêm một thời gian nữa, nói thế nào thì người cậu không thể nhìn thấu cũng không nhiều.‖
Henry lại nói: ―Á Lai tiên sinh không có ý tham gia diễn xuất lầnnày.‖
―Cũng tốt, đỡ cho ytrêu chọc người khắp nơi.‖ nhìn thư nhà người trong lòng đúng hạn gởi đến lại không phải thư tình, Garlock sờ sờ cằm, ―Saotôi lại cảm thấy em ấy đi cái học viện kia vì nhầm lẫn về bằng cấp vậy nhỉ?‖
Kí túc xá trường—–
Á Lai dừng một cái dao nhỏ gọt một loại quả đỏ rực thành hình một cái bộ xương khô quắt, vui vẻ hỏi Francis đang đọc sách bên cạnh, ―Thế nào?‖
Francis giương mắt nhìn, ―Đây là bài tập anh chuẩn bị nộp hả?‖ Giáo thụ không tức chết mới lạ.
Á Lai nói: ―Đúng vậy, dù sao cũng là nhầ m lẫn về cái bằng rồi.‖ Đã khai giảng một thời gian dài như vậy cũng đã thấy rõ ràng rồi, cái học kì này cũng chảng có gì hay ho cả, còn không giống sóng ngầm đang bắt đầu dậy sóng như ở ngoài kia.
Francis nói: ―Nếu anh dám nói câu đó với bọn họ, khẳng định sẽ bị đám kia đánh cho hấp hối.‖
Á Lai nói: ―Cậu không nói thì sẽ không ai biết tôi nghĩ vậy.‖
Trong lòng Francis nói: Tôi thấy là không cần thiết vậy đâu.
Á Lai điêu khắ c hoa quả đến nghiện, bắt đầu tra tấn một trái chuối tiêu vàng óng, lấy một cái tăm chọc chỗ này khoét chỗ kia một hồi, chỉ chốc lát sau, trên mặt chuối tiêu đã có một hình vẽ, hỏi Francis: ―Giống cậu chưa nè?‖
Rất giống, nhưng cũng vì thế mà Francis càng không thể nhận, ―Bớt phá hỏng hình tượng của tôi đi.‖
Á Lai cười, lột vỏ chuối tiêu, lấy dao nhỏ gọt chuối, rất nhanh gọt rađược một cái mặt người.
Francis lắc đầu bất đắc dĩ, thậtkhông nghĩ ra trong não người này chứa cái gì nữa, bên trong toàn là mấy cái ý tưởng cổ quái đáng ngạc nhiên.
Á Lai bỗng nhiên dừng lại, hỏi: ―Đúng rồi, cậu đọc sách vì cái gì vậy?‖
Francis nói: ―Đại khái là vì hoàn thành giấc mộng nhân sinh.‖
Á Lai nói: ―Còn tôi, vì một ngày nào đó sẽ có một công trình công cộng vì được dùng tên tôi mà thấy vinh quang.‖
Francis nói: ―Không ngờ anh cũng ham mê hư vinh.‖ Chẳng lẽ bị đám học viên kia đồng hóa rồi, không đúng, đây là Á Lai, sẽ không vậy đâu.
Á Lai nói: ―Tâm hư vinh đương nhiên tôi cũng có, nhưng mà đó cũng là một loại khẳng định với người một nhà.‖
Francis nói: ―Garlock đại nhân còn chưa đủ để anh dựa dẫm sao?‖
Á Lai nói: ―Tôi cả m thấy sống cùng nhau nên là hai người nương tựa vào nhau, với lại sau này khi người ta nhắc đến tôi sẽ nói là ai ai đó của Garlock đại nhân, nghe không thích tí nào.‖
Francis cười, ―Anh biết không, có thể gặp được Garlock đại nhân là may mắn của anh.‖
Á Lai trầm mặc một chút, ―Nhưng tôi càng hy vọng thông qua sự cố gắng của mình có thể xứng đáng với sự may mắn này.‖
Francis nói: ―Á Lai, có đôi khi lý trí của anh làm người khác cảm thấy xấu hổ.‖
Á Lai có chút đắc ý cười, ―Quan trọng nhất là không thẹn với lòng mình.‖
Francis nói: ―Barret đại nhân sai người đến thúc giục hình minh họa sách cho trẻ em.‖ Cậu giờ cũng hiểu được, bản chất công việc của Á Lai là chỉ để ý sáng tác còn việc kinh doanh thì phủi hết cho ông chủ, thực sự bội phục sự tín nhiệm của người này với người khác, cũng không sợ bị cướp mất tiền.
Á Lai hí mắt, ―Không cho cậu tùy tiệ n chuyển đề tài như vậy.‖ Hai ngày này không có linh cảm, không vẽ được bức nào, thật không biết nên khen Francis là một trợ lý xứng chức hay là phê bình cậu đôi khi dong dài như Henry.
Francis chống cằm trên bàn nhìn y.
Á Lai cũng chuyển đề tài, liền hỏi: ―Sau khi tốt nghiệp cậu định làm gì?‖
Francis nói: ―Dù sao cũng không khiêu vũ nữa.‖ Á Lai có chút khó hiểu về quyết định của cậu, nhưng cũng có chút cao hứng, ―Tiếp tục làm trợ lý cho tôi thì sao? Về sau tôi muốn tự kinh doanh cửa hàng của mình, có cậu thì tôi yên tâm hơn!‖ Có Francis bên cạnh công tác thật sự thoải mái hơn, có khả năng làm người mẫu, có khả năng làm trợ lý, có khả năng làm bảo mẫu. . . . . . tóm lại là nhân tài.
Francis tr ái lại rất kinh ngạc, ―Tôi còn nghĩ anh sẽ kết hôn liền chứ.‖ Bảo một kẻ trộm như cậu trông quán, thật sự là sáng ý! Huống hồ, sự tín nhiệm này thật khiến người ta không đảm đương nổi.
Á Lai nói: ―Garlock tố t lắm, cho nên tôi sẽ thực sự suy nghĩ, nhưng không có nghĩa là tôi sẽ buông tha cho giấc mộng của mình, cuộc sống này còn dài, quí giá là sự kiên trì, aizz, mục tiêu sống của cậu là gì?‖
Francis bị hỏi khó rồi.
Á Lai cảm khái nói: ―Không có mục tiêu sống sớm muộn bản thân cũng sẽ lâm vào sự bất lực bàng hoàng.‖
Francisnói: ―Anh thật sự thấu đáo.‖
Á Lai lắc đầu, ―Vốn tôi nghĩ rằng mình biế t rất nhiều, nhưng lúc ở Eden bảo may mắn thấy được bản chép tay của đại tế ti Abrahan, tôi mới biết được mình có bao nhiêu thứ còn chưa biết.‖
Mắt Francis sáng lên vài phần, ―Cậu có biết vì sao Lặc Tư bảo và Eden bảo thủy hỏa bất dung không?‖
Á Lai nổi lên tâm tò mò, ―Cậu biết sao?‖
Francis cườ i khổ, có thể không biết sao, vì để báo thù Lặc Tư bảo đại công, cậu đã điều tra rõ ràng mọi thứ, huống chi bản thân vì để thu được chứng cứ đầy đủ chính xác đã cố tình làm thuê cho vị đại công tự cho mình đúng kia làm không ít chuyện trái đạo đức, cảm thán nói: ―Lúc thành chủ còn trẻ buông tha mọi thứ của mình, nghe đồn là vì muốn cùng Đại tế tư Abraham đầu nhập vào cuộc cách mạng thay đổi quốc gia, trước khi xuất chinh, lúc ấy có một vị phi thú nhân nổi tiếng tuyệt mĩ bất chấp tất cả chủ động cầu hôn thành chủ trước mặt mọi người, đáng tiếc lại bị cự tuyệt, mà cái vị phi thú nhân kia lại chính là tổ phụ của Kathy.‖
Á Lai á khẩ u không nói được tiếng nào, chẳng lẽ là thành chủ và Đại tế ti sao? Một người là thú nhân, một người là phi thú nhân, rất khó để nói trong đó không có gì, Đại tế ti cả đời này độc thân, mà thành chủ đến giờ cũng không có một ai, thật là một chuyện tình đau khổ. . . . . . .
Francis th ấy y trừng to hai mắt rất thú vị, ―Anh cũng nói qua, có lẽ chân tướng không như người ta vẫn thường tưởng tượng, nhưng mà từ đó liền ra một cái qui tắc rằng Lặc Tư bảo không được lui tới Eden bảo, càng miễn bàn chuyện cưới hỏi, cho nên dù Kathy có liều mạng muốn ở bên Garlock đại nhân thế nào đi nữa thì cũng vô dụng thôi, trừ phi cậu ta có dũng khí phản bội gia tộc, bất quá người như cậu ta căn bản không có được cái quyết đoán kia.‖
T ổ phụ của Kathy cầu không được nên sinh hận, từ từ đã, ―Kathy đối với Garlock. . . ‖ hôm nay Á Lai thực nghe được chuyện khủng khiếp, nhưng mà nếu như vừa nói thì tổ phụ của Kathy đồng lứa với Đại tế ti Abraham, vậy chẳng phải vai vế của Kathy sẽ càng nhỏ hơn so với Garlock sao?
Francis cười nói, ―Tôi nghĩ anh sớm biết rồi chứ, nhưng mà giờ biết cũng không muộn, dù sao bọn họ cũng không thể.‖
Lòng Á Lai không thoải mái, rất không thoải mái, y biết sự khó chịu này đại biểu cho điều gì, chỉ là không ngờ rằng mình lại dụng tâm với đại quý tộc như vậy.
―Tôi đi ra ngoài một chút.‖ Á Lai không thích cảm giác tâm tình bị nhiễu loạn, xoay người đi ra ngoài.
Francis quen tùy tâm sở dục rồi, nếu là người khác thì cậu sẽ không hành động gì, vốn tiếp cận Á Lai cũng là vì ý muốn tiếp cận Eden bảo, nhưng mà hiện tại thì thật lòng quan tâm Á Lai, cho nên mới đuổi theo sát.
Nhưng mà Ngải Phàm đột nhiên xuất hiện chặn lại, ―Tôi muốn khiêu chiến vũ đạo với cậu!‖
Francis không có tâm tình dây dưa với cậu, ―Cậu không phải đối thủ của tôi.‖ Tiếp tục đuổitheo hướng Á Lai chạy.
Sắc trời đã dần tối, rất nhiều người hoặc là vừa ra hoặc dừng lại trên hành lang, nên đoạn đối thoại của hai người đều bị nghe thấy.
V ậy mà bị đối thủ thân phận thấp hèn không thèm ngó tới trước mặt mọi người, đó là vũ nhục, là vũ nhục lớn nhất từ khi chào đời đến giờ, Ngải Phàm siết chặt bàn tay non nớt.
Mà hết thảy đều bị Kathy trốn trong góc rẽ nhìn thấy, lộ ra nụ cười tính kế, chờ cơ hội tiếp theo đến.
Á Lai bị gió đêm mát mẻ thổi đến, lập tức liền thanh tĩnh, hiện tại đã rõ mình động tâm với vị thú nhân kia, cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên, về sau mình chỉ cần chú ý đến những phi thú nhân có ý nghĩ không an phận với đại quý tộc là được.
Lúc Francis đi ra thì thấy hắn ngồi trên bậc thang kí túc xá, thư thư phục phục hóng mát, buồn cười nói: ―Tôi còn nghĩ cậu sẽ chạy rất xa chứ?‖
Á Lai thoải mái nói: ―Sắp tắt đèn rồi, không thể quay về đúng giờ thì làm sao đây, mấy thứ như ghen tuông mà khóc lóc chạy đi thì chạy đến đây là đủ có ý rồi.‖
Francis: . . . . .
—————–
Quái vật shrek : Tôi ko hiểu sao Á Lai sẽ ví thế hay là tôi edit sai nhưng thôi mọi người ngắm lại hình và ôn lại bộ phim về anh chàng ―Đẹp zai‖ này nha
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.