Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
Chương 260: Một đám trứng xui xẻo!
Tiểu Bánh Trôi, Thang Viên Nhi
17/11/2020
Du Quân dựa vào lực lượng bản thân tiến vào chính phủ, cuối cùng trời xui đất khiến cư nhiên trở về Tuệ Tinh làm tinh chủ Tuệ Tinh.
Sau ba mươi năm, hắn lần nữa gặp lại Fred Rika, Fred cho rằng nữ nhân kia là con gái ruột của hắn, cho nên cốt truyện sau lại càng cẩu huyết.
Fred Rika ghen tị muốn nữ nhân này chết.
Mà Du Quân bởi vì không thể tha thứ cho cái chết của cha mẹ mình, cho nên vẫn luôn không muốn nhìn Fred Rika.
Hạ Thiên Tịch ngượng ngùng sờ sờ mũi, y tuyệt đối sẽ không nghĩ đến sự tình cư nhiên sẽ cẩu huyết như thế.
Hiện tại, đã tìm được chỗ ân oán của hai người, nhưng hóa giải ân oán này như thế nào đây?
Hạ Thiên Tịch ánh mắt quẫn quẫn nhìn Lăng Thần, y là không nghĩ ra được một ý gì.
Du Quân nói xong cả người tựa hồ lại lâm vào hồi ức, Hạ Thiên Tịch ngẩng đầu nhìn Lăng Thần ý bảo, bọn họ là muốn ở chỗ này chờ tiếp sao?
Lăng Thần một tay vuốt ve cằm suy tư một chút, đột nhiên môi mấp máy truyền lời cho Du Quân, bởi vì Lăng Thần truyền âm, Hạ Thiên Tịch cũng không biết Lăng Thần nói gì với Du Quân, chỉ thấy Du Quân giống như lâm vào khiếp sợ, thật lâu không thể hoàn hồn, vì thế Lăng Thần cười tủm tỉm lôi kéo Hạ Thiên Tịch đi về.
"Ngươi vừa rồi truyền âm gì với Du Quân?" Vừa ra khỏi phủ tinh chủ, Hạ Thiên Tịch lập tức không chút do dự hỏi.
Nói cái gì mà không cho y nghe, còn cần phải truyền âm?
Trong lòng Hạ Thiên Tịch giống như con mèo nhỏ bị gãi ngứa.
"Muốn biết?" Lăng Thần quay đầu nhìn Hạ Thiên Tịch, khóe môi cong lên tà khí.
Nhưng nhìn ý cười bên môi Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch theo bản năng rùng mình một cái, cứ cảm thấy nụ cười của Lăng Thần không có ý tốt.
Giờ phút này, trực giác chiếm thượng phong, Hạ Thiên Tịch dựa vào bản năng lắc đầu, hiện tạiy không muốn biết cái gì hết.
"Như vậy a! Thật đáng tiếc đâu, vốn dĩ muốn nói cho ngươi......" Lăng Thần vẻ mặt đáng tiếc lắc đầu đi rồi.
Hạ Thiên Tịch: "......"Lăng Thần sẽ có lòng tốt như vậy sao? Y đương nhiên không tin.
"Vậy ngươi hiện tại nói cho ta là được." Hạ Thiên Tịch cắn răng lập tức hỏi tiếp.
"Ta hiện tại không muốn nói."
Hạ Thiên Tịch: "......"Ngươi là cố ý đi!
Cũng không biết Lăng Thần rốt cuộc truyền âm nói cho Du Quân cái gì, Lăng Thần trở về liền nói cho mọi người sự tình đã giải quyết, hơn nữa giải quyết nhẹ nhàng, nhanh chóng như vậy, thật sự thực khiến người hoài nghi.
Lạc Vô Dật trộm dò hỏi Hạ Thiên Tịch, rốt cuộc là giải quyết như thế nào?
Hạ Thiên Tịch: "......"Sao y biết được rốt cuộc giải quyết như thế nào chứ?
Trời biết, lúc ấy y chỉ là đi nghe xong một đoạn cốt truyện cẩu huyết mà thôi.
Ngày hôm sau, bọn họ liền xuất phát rời khỏi Tuệ Tinh, sau đó ở ngày thứ hai, quang não của Hạ Thiên Tịch liền thu được một tin tức từ trường Quân đội số 1, nhiệm vụ thứ nhất trọn vẹn hoàn thành.
Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt nhìn tin tức trên quang não, xác nhận không phải mình hoa mắt, nhiệm vụ thứ nhất thật sự hoàn thành, vì thế y lập tức quấn lấy Lăng Thần dò hỏi đêm đó rốt cuộc Lăng Thần nói cái gì với Du Quân?
Kết quả có thể nghĩ, Hạ Thiên Tịch cuối cùng cả người bị ăn sạch sẽ cũng không hỏi ra được.
Kỳ thật, Lăng Thần cũng không có nói cái gì, hắn lúc ấy chỉ hỏi Du Quân một câu, như vậy ngươi còn yêu hắn sao? Việc của thế hệ trước dù sao không liên quan tới thế hệ sau, hơn nữa cũng không phải hắn giết cha mẹ ngươi, ngươi có cái gì mà phải hận chứ?
Tuy rằng tuổi thọ của nhân loại kéo dài, nhưng mấy trăm năm ngắn ngủn vẫn rất nhanh liền sẽ trôi qua, chẳng lẽ cứ mang theo hối hận như vậy mãi cho đến lúc chết? Nếu hiện tại còn sống, vì cái gì không cố nắm bắt lấy?
Cho nên, nhìn Hạ Thiên Tịch ở bên người mình, trong lòng Lăng Thần có một loại thỏa mãn hạnh phúc vô hạn.
Chờ từ nơi này trở về, bọn họ liền kết hôn.
Rời đi Tuệ Tinh, bọn họ trực tiếp thuê một phi thuyền loại nhỏ tinh cầu tiếp theo, tinh cầu tiếp theo tên Ngân Tuyết tinh, cũng là tinh cầu có nhiệm vụ thứ hai của bọn họ.
Ngân Tuyết Tinh và Tuệ Tinh cách nhau 100.000 năm ánh sáng, nhưng bọn họ cưỡi phi thuyền loại nhỏ cũng chỉ mất mười mấy canh giờ mà thôi. Ngân Tuyết tinh khác Tuệ Tinh, Tuệ Tinh là một tinh cầu thích hợp cho nhân loại cư trú, nhưng Ngân Tuyết tinh thì không phải, Ngân Tuyết Tinh mỹ lệ giống như tên của nó, quanh năm tuyết rơi, thậm chí tuyết nhỏ, tuyết lớn đều không có một ngày ngừng rơi. Cho nên nhiệt độ của Ngân Tuyết tinh vào ban ngày cao nhất cũng âm 10℃ trở lên, vào đêm, nhiệt độ không lại càng lạnh đến âm trăm độ.
Cho nên, Ngân Tuyết Tinh cũng không phải tinh cầu thích hợp cho nhân loại cư trú, nơi này căn bản là sẽ không có người cư trú.
Bởi vì không ai có thể chống đỡ được sự rét lạnh này.
Nhiệm vụ thứ hai của bọn nói ra rất đơn giản, Ngân Tuyết tinh tuy không có nhân loại cư trú, nhưng Ngân Tuyết Tinh có một loại tuyết thụ, dưới nhiệt độ dị thường rét lạnh của không khí, loại cây này cư nhiên có thể nở hoa kết quả, là một loại sinh mệnh phi thường ngoan cường của thiên nhiên.
Bọn họ muốn tìm chính là quả của tuyết thụ, tuyết quả thành thục bị hàn băng trực tiếp đóng băng lại, nhưng nơi có thời tiết dị thường rét lạnh này cũng không khiến tuyết quả bị đông lạnh hỏng, ngược lại nhiệt độ không khí càng thấp, tuyết quả phát triển càng tốt.
Tuy chỉ là tìm một loại trái cây, nhiệm vụ nhìn thì đơn giản nhưng vẫn không có người tiếp nhận, chủ yếu là vì Ngân Tuyết tinh có thời tiết quá lạnh, không phải nhân loại có thể chống cự, mà mấy người bọn họ bởi vì là Ma Pháp Sư, không phải chiến sĩ cơ giáp bình thường, cho nên có thể chống đỡ được loại rét lạnh này.
Vì Ngân Tuyết tinh quá lạnh, không có nhân loại cư trú, cho nên sẽ không có phi thuyền hay tòa hạm ở chỗ này dừng lại trạm trung chuyển, cho nên mấy người bọn họ mới bất đắc dĩ đi thuê một cái phi thuyền.
Tới Ngân Tuyết tinh, mấy người mở ra phi thuyền đi xuống, đầu tiên là nhìn thấy quang cảnh khắp nơi đều là màu tuyết trắng xóa, từ xa nhìn lại, giống như cả bầu trời đều là màu trắng, trên bầu trời âm u còn đang có tuyết rơi xuống.
"Quá....quá đẹp...." Lạc Vô Dật khiếp sợ nhìn một màn này.
Tuy Đế Đô tinh cũng có tuyết rơi, nhưng cảnh sắc lại không mênh mông vô bờ bến đều là màu trắng xóa mỹ lệ như này.
Nhìn một màn này mọi người cơ hồ đúng là chưa từng gặp qua cảnh đẹp như vậy, hình ảnh thế giới trắng muốt khiến cho thị giác bị đánh sâu vào.
Nhưng, khi nghênh diện đến gió lạnh thấu xương thổi tới, mấy người đều nhịn không được rùng mình một cái.
Quá lạnh!
May là trước khi tới bọn họ đã phòng bị, cho nên mọi người lập tức đem năng lượng của mình vận chuyển khắp toàn thân, dùng năng lượng bản thân chống đỡ cái rét lạnh bên ngoài.
"Hiện tại nhiệt độ bên ngoài là âm 45 độ." Lăng Thần mặt vô biểu tình nói: "Các ngươi là muốn hiện tại đi tìm tuyết quả? Hay là muốn ở chỗ này nghỉ ngơi một đêm?"
Vì bọn họ tới đây đã vào buổi tối, hẳn là sắp vào đêm, bên ngoài hàn khí càng ngày càng lạnh, nhiệt độ không khí giảm xuống rất nhiều, hiện tại lúc này đi ra ngoài tìm kiếm tuyết quả cũng không thích hợp.
"Vẫn là ngày mai đi, chờ nhiệt độ không khí lại lên cao một chút, bằng không một lát nữa tới đêm, nhiệt độ không khí lại giảm xuống mãnh liệt, hiện tại đi lại bên ngoài tìm kiếm cũng không thích hợp." Hạ Thiên Tịch đem những điều mình suy xét nói ra, nếu y làm đội trưởng của tiểu đội này chắc chắn phải gánh vác cái trách nhiệm của đội mình.
Nếu Hạ Thiên Tịch nói như vậy, mọi người cũng đều không có gì phản đối, vì bọn họ cũng biết giờ phút này cũng không thích hợp đi ra ngoài tìm kiếm tuyết quả.
"Đem hệ thống giữ ấm bên trong phi thuyền bật lên cao nhất, chúng ta tới ăn lẩu đi!"
Ăn lẩu vào mùa đông là một loại phương pháp ăn uống giữ ấm nhất vào mùa đông, hơn nữa mọi người cũng thực thích ăn lẩu."
Hạ Thiên Tịch vừa nói, lập tức được mọi người hưởng ứng, mọi người lập tức đem nồi chén muôi thìa ở trong nhẫn không gian lấy ra, thịt và đồ ăn và đủ loại trái cây vẫn là Hạ Thiên Tịch lấy ra.
Tám người vui vui vẻ vẻ vây quanh một cái bàn nhỏ ăn một cái lẩu nóng hôi hổi, còn rét lạnh bên ngoài trời, hoàn toàn không ở trong phạm vi suy xét của bọn họ.
So với đãi ngộ của tám người Hạ Thiên Tịch, đội ngũ cơ giáp mà Hoàng quản gia dẫn theo đến ám sát tám người Hạ Thiên Tịch thì tương đối xui xẻo, vì ở trong thành Tuệ tinh bọn họ không dễ động thủ, vì thế bọn họ liền theo sát Hạ Thiên Tịch muốn động thủ trên đường cưỡi tòa hạm, nhưng thực không khéo, tám người Hạ Thiên Tịch không cưỡi tòa hạm, mà là thuê một cái phi thuyền loại nhỏ.
Điều này khiến cho Hoàng quản gia mấy người vừa mới mua vé đi tòa hạm sắc mặt liền lập tức nhăn nhó giống như ăn ruồi bọ, ngay cả vẻ cũng không kịp trả lại, bọn họ chỉ có thể lập tức cũng thuê một cái phi thuyền loại nhỏ theo sát phi thuyền của Hạ Thiên Tịch bọn họ mà đi.
Nhưng mà, cũng không biết Hạ Thiên Tịch bọn họ vận khí quả tốt hay là vận khí của Hoàng quản gia bọn họ quá kém, khi bọ họ thật vất vả tìm kiếm tiểu phi thuyền kia của Hạ Thiên Tịch trong vũ trụ, phi thuyền cư nhiên phát sinh trục trặc, bọn họ không thể không khẩn cấp hạ cánh để sửa chữa phi thuyền, chờ bọn họ sửa chữa xong phi thuyền, mấy người Hạ Thiên Tịch đã sớm điều khiển phi thuyền chạy đi vô tung vô ảnh.
Vì thế mấy người Hoàng quản gia hoàn toàn sửng sốt.
Sắc mặt mỗi người đều giống như nuốt phản một đống phân, càng thêm khó coi.
Cuối cùng không có cách nào, bọn họ chỉ có thể lần mò theo quỹ đạo phi thuyền của Hạ Thiên Tịch khi đi lưu lại thử thời vận, lắc lư trong vũ trụ hơn nửa đêm, khi mọi người sắp không kiên trì được mà bạo tẩu, bọn họ rốt cuộ phát hiện phi thuyền của Hạ Thiên Tịch hạ cánh xuống Ngân Tuyết tinh.
Nội tâm mấy người Hoàng quản gia giờ phút này kích động đến thiếu chút nữa quỳ rạp, mỗi người đều là nước mắt tuôn rơi như mưa.
Vì thế, bọn họ lập tức hạ cánh xuống phi thuyền, đề phòng đêm dài lắm mộng, Hạ Thiên Tịch bọn họ chưa nhìn thấy, bọn họ quyết định hạ phi thuyền rồi lập tức đi lên đem tám người này giết chết, sau đó quay về Bạch Ải tinh.
Lại nói, kế hoạch thì hay lắm, nhưng hiện thực lại tàn khốc.
Nhiệt độ ở Ngân Tuyết tinh vào ban đêm đã giảm xuống âm trên trăm độ, nhiệt độ như vậy, ngươi nếu là một người bình thường ở bên ngoài cũng có thể chớp mắt liền bị đông cứng thành một tảng băng hình người, cho nên sau khi bọn họ phát hiện loại tình huống này chỉ có thể ở phi thuyền chờ đợi ngày hôm sau nhiệt độ tăng lên trở lại.
Khác với đám người Hạ Thiên Tịch, mười mấy người bọn họ căn bản không nghĩ tới sẽ đến Ngân Tuyết tinh, cho nên căn bản đều không chuẩn bị gì cả, hơn nữa bởi vì bọn họ du đãng trong vũ trụ có chút lâu, nhiên liệu trên phi thuyền loại nhỏ thực nhanh liền không đủ, sau khi trong phi thuyền không có máy sưởi, đám người đang dần bị đông lạnh bắt đầu giết hại lẫn nhau, chỉ vì tranh đoạn một ít quần áo và chăn bông chống lại mà thôi....
Nếu tám người Hạ Thiên Tịch biết, nhất định sẽ cảm thán một tiếng, một đám trứng xui xẻo~
..........
Sau ba mươi năm, hắn lần nữa gặp lại Fred Rika, Fred cho rằng nữ nhân kia là con gái ruột của hắn, cho nên cốt truyện sau lại càng cẩu huyết.
Fred Rika ghen tị muốn nữ nhân này chết.
Mà Du Quân bởi vì không thể tha thứ cho cái chết của cha mẹ mình, cho nên vẫn luôn không muốn nhìn Fred Rika.
Hạ Thiên Tịch ngượng ngùng sờ sờ mũi, y tuyệt đối sẽ không nghĩ đến sự tình cư nhiên sẽ cẩu huyết như thế.
Hiện tại, đã tìm được chỗ ân oán của hai người, nhưng hóa giải ân oán này như thế nào đây?
Hạ Thiên Tịch ánh mắt quẫn quẫn nhìn Lăng Thần, y là không nghĩ ra được một ý gì.
Du Quân nói xong cả người tựa hồ lại lâm vào hồi ức, Hạ Thiên Tịch ngẩng đầu nhìn Lăng Thần ý bảo, bọn họ là muốn ở chỗ này chờ tiếp sao?
Lăng Thần một tay vuốt ve cằm suy tư một chút, đột nhiên môi mấp máy truyền lời cho Du Quân, bởi vì Lăng Thần truyền âm, Hạ Thiên Tịch cũng không biết Lăng Thần nói gì với Du Quân, chỉ thấy Du Quân giống như lâm vào khiếp sợ, thật lâu không thể hoàn hồn, vì thế Lăng Thần cười tủm tỉm lôi kéo Hạ Thiên Tịch đi về.
"Ngươi vừa rồi truyền âm gì với Du Quân?" Vừa ra khỏi phủ tinh chủ, Hạ Thiên Tịch lập tức không chút do dự hỏi.
Nói cái gì mà không cho y nghe, còn cần phải truyền âm?
Trong lòng Hạ Thiên Tịch giống như con mèo nhỏ bị gãi ngứa.
"Muốn biết?" Lăng Thần quay đầu nhìn Hạ Thiên Tịch, khóe môi cong lên tà khí.
Nhưng nhìn ý cười bên môi Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch theo bản năng rùng mình một cái, cứ cảm thấy nụ cười của Lăng Thần không có ý tốt.
Giờ phút này, trực giác chiếm thượng phong, Hạ Thiên Tịch dựa vào bản năng lắc đầu, hiện tạiy không muốn biết cái gì hết.
"Như vậy a! Thật đáng tiếc đâu, vốn dĩ muốn nói cho ngươi......" Lăng Thần vẻ mặt đáng tiếc lắc đầu đi rồi.
Hạ Thiên Tịch: "......"Lăng Thần sẽ có lòng tốt như vậy sao? Y đương nhiên không tin.
"Vậy ngươi hiện tại nói cho ta là được." Hạ Thiên Tịch cắn răng lập tức hỏi tiếp.
"Ta hiện tại không muốn nói."
Hạ Thiên Tịch: "......"Ngươi là cố ý đi!
Cũng không biết Lăng Thần rốt cuộc truyền âm nói cho Du Quân cái gì, Lăng Thần trở về liền nói cho mọi người sự tình đã giải quyết, hơn nữa giải quyết nhẹ nhàng, nhanh chóng như vậy, thật sự thực khiến người hoài nghi.
Lạc Vô Dật trộm dò hỏi Hạ Thiên Tịch, rốt cuộc là giải quyết như thế nào?
Hạ Thiên Tịch: "......"Sao y biết được rốt cuộc giải quyết như thế nào chứ?
Trời biết, lúc ấy y chỉ là đi nghe xong một đoạn cốt truyện cẩu huyết mà thôi.
Ngày hôm sau, bọn họ liền xuất phát rời khỏi Tuệ Tinh, sau đó ở ngày thứ hai, quang não của Hạ Thiên Tịch liền thu được một tin tức từ trường Quân đội số 1, nhiệm vụ thứ nhất trọn vẹn hoàn thành.
Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt nhìn tin tức trên quang não, xác nhận không phải mình hoa mắt, nhiệm vụ thứ nhất thật sự hoàn thành, vì thế y lập tức quấn lấy Lăng Thần dò hỏi đêm đó rốt cuộc Lăng Thần nói cái gì với Du Quân?
Kết quả có thể nghĩ, Hạ Thiên Tịch cuối cùng cả người bị ăn sạch sẽ cũng không hỏi ra được.
Kỳ thật, Lăng Thần cũng không có nói cái gì, hắn lúc ấy chỉ hỏi Du Quân một câu, như vậy ngươi còn yêu hắn sao? Việc của thế hệ trước dù sao không liên quan tới thế hệ sau, hơn nữa cũng không phải hắn giết cha mẹ ngươi, ngươi có cái gì mà phải hận chứ?
Tuy rằng tuổi thọ của nhân loại kéo dài, nhưng mấy trăm năm ngắn ngủn vẫn rất nhanh liền sẽ trôi qua, chẳng lẽ cứ mang theo hối hận như vậy mãi cho đến lúc chết? Nếu hiện tại còn sống, vì cái gì không cố nắm bắt lấy?
Cho nên, nhìn Hạ Thiên Tịch ở bên người mình, trong lòng Lăng Thần có một loại thỏa mãn hạnh phúc vô hạn.
Chờ từ nơi này trở về, bọn họ liền kết hôn.
Rời đi Tuệ Tinh, bọn họ trực tiếp thuê một phi thuyền loại nhỏ tinh cầu tiếp theo, tinh cầu tiếp theo tên Ngân Tuyết tinh, cũng là tinh cầu có nhiệm vụ thứ hai của bọn họ.
Ngân Tuyết Tinh và Tuệ Tinh cách nhau 100.000 năm ánh sáng, nhưng bọn họ cưỡi phi thuyền loại nhỏ cũng chỉ mất mười mấy canh giờ mà thôi. Ngân Tuyết tinh khác Tuệ Tinh, Tuệ Tinh là một tinh cầu thích hợp cho nhân loại cư trú, nhưng Ngân Tuyết tinh thì không phải, Ngân Tuyết Tinh mỹ lệ giống như tên của nó, quanh năm tuyết rơi, thậm chí tuyết nhỏ, tuyết lớn đều không có một ngày ngừng rơi. Cho nên nhiệt độ của Ngân Tuyết tinh vào ban ngày cao nhất cũng âm 10℃ trở lên, vào đêm, nhiệt độ không lại càng lạnh đến âm trăm độ.
Cho nên, Ngân Tuyết Tinh cũng không phải tinh cầu thích hợp cho nhân loại cư trú, nơi này căn bản là sẽ không có người cư trú.
Bởi vì không ai có thể chống đỡ được sự rét lạnh này.
Nhiệm vụ thứ hai của bọn nói ra rất đơn giản, Ngân Tuyết tinh tuy không có nhân loại cư trú, nhưng Ngân Tuyết Tinh có một loại tuyết thụ, dưới nhiệt độ dị thường rét lạnh của không khí, loại cây này cư nhiên có thể nở hoa kết quả, là một loại sinh mệnh phi thường ngoan cường của thiên nhiên.
Bọn họ muốn tìm chính là quả của tuyết thụ, tuyết quả thành thục bị hàn băng trực tiếp đóng băng lại, nhưng nơi có thời tiết dị thường rét lạnh này cũng không khiến tuyết quả bị đông lạnh hỏng, ngược lại nhiệt độ không khí càng thấp, tuyết quả phát triển càng tốt.
Tuy chỉ là tìm một loại trái cây, nhiệm vụ nhìn thì đơn giản nhưng vẫn không có người tiếp nhận, chủ yếu là vì Ngân Tuyết tinh có thời tiết quá lạnh, không phải nhân loại có thể chống cự, mà mấy người bọn họ bởi vì là Ma Pháp Sư, không phải chiến sĩ cơ giáp bình thường, cho nên có thể chống đỡ được loại rét lạnh này.
Vì Ngân Tuyết tinh quá lạnh, không có nhân loại cư trú, cho nên sẽ không có phi thuyền hay tòa hạm ở chỗ này dừng lại trạm trung chuyển, cho nên mấy người bọn họ mới bất đắc dĩ đi thuê một cái phi thuyền.
Tới Ngân Tuyết tinh, mấy người mở ra phi thuyền đi xuống, đầu tiên là nhìn thấy quang cảnh khắp nơi đều là màu tuyết trắng xóa, từ xa nhìn lại, giống như cả bầu trời đều là màu trắng, trên bầu trời âm u còn đang có tuyết rơi xuống.
"Quá....quá đẹp...." Lạc Vô Dật khiếp sợ nhìn một màn này.
Tuy Đế Đô tinh cũng có tuyết rơi, nhưng cảnh sắc lại không mênh mông vô bờ bến đều là màu trắng xóa mỹ lệ như này.
Nhìn một màn này mọi người cơ hồ đúng là chưa từng gặp qua cảnh đẹp như vậy, hình ảnh thế giới trắng muốt khiến cho thị giác bị đánh sâu vào.
Nhưng, khi nghênh diện đến gió lạnh thấu xương thổi tới, mấy người đều nhịn không được rùng mình một cái.
Quá lạnh!
May là trước khi tới bọn họ đã phòng bị, cho nên mọi người lập tức đem năng lượng của mình vận chuyển khắp toàn thân, dùng năng lượng bản thân chống đỡ cái rét lạnh bên ngoài.
"Hiện tại nhiệt độ bên ngoài là âm 45 độ." Lăng Thần mặt vô biểu tình nói: "Các ngươi là muốn hiện tại đi tìm tuyết quả? Hay là muốn ở chỗ này nghỉ ngơi một đêm?"
Vì bọn họ tới đây đã vào buổi tối, hẳn là sắp vào đêm, bên ngoài hàn khí càng ngày càng lạnh, nhiệt độ không khí giảm xuống rất nhiều, hiện tại lúc này đi ra ngoài tìm kiếm tuyết quả cũng không thích hợp.
"Vẫn là ngày mai đi, chờ nhiệt độ không khí lại lên cao một chút, bằng không một lát nữa tới đêm, nhiệt độ không khí lại giảm xuống mãnh liệt, hiện tại đi lại bên ngoài tìm kiếm cũng không thích hợp." Hạ Thiên Tịch đem những điều mình suy xét nói ra, nếu y làm đội trưởng của tiểu đội này chắc chắn phải gánh vác cái trách nhiệm của đội mình.
Nếu Hạ Thiên Tịch nói như vậy, mọi người cũng đều không có gì phản đối, vì bọn họ cũng biết giờ phút này cũng không thích hợp đi ra ngoài tìm kiếm tuyết quả.
"Đem hệ thống giữ ấm bên trong phi thuyền bật lên cao nhất, chúng ta tới ăn lẩu đi!"
Ăn lẩu vào mùa đông là một loại phương pháp ăn uống giữ ấm nhất vào mùa đông, hơn nữa mọi người cũng thực thích ăn lẩu."
Hạ Thiên Tịch vừa nói, lập tức được mọi người hưởng ứng, mọi người lập tức đem nồi chén muôi thìa ở trong nhẫn không gian lấy ra, thịt và đồ ăn và đủ loại trái cây vẫn là Hạ Thiên Tịch lấy ra.
Tám người vui vui vẻ vẻ vây quanh một cái bàn nhỏ ăn một cái lẩu nóng hôi hổi, còn rét lạnh bên ngoài trời, hoàn toàn không ở trong phạm vi suy xét của bọn họ.
So với đãi ngộ của tám người Hạ Thiên Tịch, đội ngũ cơ giáp mà Hoàng quản gia dẫn theo đến ám sát tám người Hạ Thiên Tịch thì tương đối xui xẻo, vì ở trong thành Tuệ tinh bọn họ không dễ động thủ, vì thế bọn họ liền theo sát Hạ Thiên Tịch muốn động thủ trên đường cưỡi tòa hạm, nhưng thực không khéo, tám người Hạ Thiên Tịch không cưỡi tòa hạm, mà là thuê một cái phi thuyền loại nhỏ.
Điều này khiến cho Hoàng quản gia mấy người vừa mới mua vé đi tòa hạm sắc mặt liền lập tức nhăn nhó giống như ăn ruồi bọ, ngay cả vẻ cũng không kịp trả lại, bọn họ chỉ có thể lập tức cũng thuê một cái phi thuyền loại nhỏ theo sát phi thuyền của Hạ Thiên Tịch bọn họ mà đi.
Nhưng mà, cũng không biết Hạ Thiên Tịch bọn họ vận khí quả tốt hay là vận khí của Hoàng quản gia bọn họ quá kém, khi bọ họ thật vất vả tìm kiếm tiểu phi thuyền kia của Hạ Thiên Tịch trong vũ trụ, phi thuyền cư nhiên phát sinh trục trặc, bọn họ không thể không khẩn cấp hạ cánh để sửa chữa phi thuyền, chờ bọn họ sửa chữa xong phi thuyền, mấy người Hạ Thiên Tịch đã sớm điều khiển phi thuyền chạy đi vô tung vô ảnh.
Vì thế mấy người Hoàng quản gia hoàn toàn sửng sốt.
Sắc mặt mỗi người đều giống như nuốt phản một đống phân, càng thêm khó coi.
Cuối cùng không có cách nào, bọn họ chỉ có thể lần mò theo quỹ đạo phi thuyền của Hạ Thiên Tịch khi đi lưu lại thử thời vận, lắc lư trong vũ trụ hơn nửa đêm, khi mọi người sắp không kiên trì được mà bạo tẩu, bọn họ rốt cuộ phát hiện phi thuyền của Hạ Thiên Tịch hạ cánh xuống Ngân Tuyết tinh.
Nội tâm mấy người Hoàng quản gia giờ phút này kích động đến thiếu chút nữa quỳ rạp, mỗi người đều là nước mắt tuôn rơi như mưa.
Vì thế, bọn họ lập tức hạ cánh xuống phi thuyền, đề phòng đêm dài lắm mộng, Hạ Thiên Tịch bọn họ chưa nhìn thấy, bọn họ quyết định hạ phi thuyền rồi lập tức đi lên đem tám người này giết chết, sau đó quay về Bạch Ải tinh.
Lại nói, kế hoạch thì hay lắm, nhưng hiện thực lại tàn khốc.
Nhiệt độ ở Ngân Tuyết tinh vào ban đêm đã giảm xuống âm trên trăm độ, nhiệt độ như vậy, ngươi nếu là một người bình thường ở bên ngoài cũng có thể chớp mắt liền bị đông cứng thành một tảng băng hình người, cho nên sau khi bọn họ phát hiện loại tình huống này chỉ có thể ở phi thuyền chờ đợi ngày hôm sau nhiệt độ tăng lên trở lại.
Khác với đám người Hạ Thiên Tịch, mười mấy người bọn họ căn bản không nghĩ tới sẽ đến Ngân Tuyết tinh, cho nên căn bản đều không chuẩn bị gì cả, hơn nữa bởi vì bọn họ du đãng trong vũ trụ có chút lâu, nhiên liệu trên phi thuyền loại nhỏ thực nhanh liền không đủ, sau khi trong phi thuyền không có máy sưởi, đám người đang dần bị đông lạnh bắt đầu giết hại lẫn nhau, chỉ vì tranh đoạn một ít quần áo và chăn bông chống lại mà thôi....
Nếu tám người Hạ Thiên Tịch biết, nhất định sẽ cảm thán một tiếng, một đám trứng xui xẻo~
..........
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.