Trọng Sinh Chi Danh Lưu Cự Tinh
Chương 11: Chương 11
Thanh La Phiến Tử
13/01/2017
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Không hề nghi ngờ, biểu tình như vậy tự nhiên sẽ bị đạo diễn hô cut.
Cả người Vân Tu hóa trang trở nên gầy yếu, đến mọi người trong tổ ekip nhìn thấy còn phải động lòng.
Chính là diễn vai đối thủ của mình, nhanh chóng tiến vào trạng thái, một bộ dạng ưu tư hoài niệm, chỉ lăng lăng nhìn thẳng vào đối phương.
Tuy rằng muốn dứt khoát theo lời thoại trong kịch bản mà nói ra, nhưng cảm giác thế nào lại tìm không thấy, không chỉ hoàn toàn không tìm được cảm giác vô cùng đau đớn muốn vãn hồi mối quan hệ bạn bè này, thậm chí biểu tình bài xích càng ngày càng mạnh mẽ.
Kết quả tạo nên tình cảnh đối lập rõ rệt:
Vân Tu với nội tâm mâu thuẫn, biểu tình bi ai cuốn hút người khác, khiến người xem vừa hận lại vừa thương, còn hắn lại chẳng thể nhập tâm, cái người ta thấy được ở hắn bây giờ không phải chỉ là biểu tình không cố ý, mà chính là thể hiện ra vẻ hư tình giả ý, trái ngược hoàn toàn với tâm trạng hiện tại nhân vật đúng ra phải có.
Điện ảnh không giống với phim truyền hình.
Phim điện ảnh khi quay đều là nhiều máy quay tiến hành đồng thời, có thể ở nhiều góc độ quay, góc nhìn vô cùng toàn diện, sau đó trong quá trình biên tập cắt ghép cũng vô cùng thuận tiện, có thể loại bỏ những sai sót không mong muốn.
Nhưng quay phim truyền hình bình thường chỉ có một máy quay duy nhất.
Nếu muốn cắt góc nhìn, cũng chỉ có thể vất vả diễn viên, đem cảnh quay đó diễn lại nhiều lần, sau đó máy quay sẽ ở nhiều vị trí khác nhau tiến hành quay chụp.
Hơn nữa, chính mình vừa phải lặp lại cảnh quay lại vừa phải phối hợp với máy quay để có được góc quay tốt nhất.
Đạo diễn quay phim hô "Action" đã là lần thứ bảy, đôi mắt Đỗ Vân Tu theo đó cũng đã phiến đỏ bảy lần! Mỗi lần kêu"Action", Đỗ Vân Tu đều giống lần đầu, chỉ cần nhìn một cái vào ánh mắt của hắn, loại xúc cảm phức tạp bao hàm trong đôi mắt hắn, sẽ thật sâu khiến mọi người đều phải chú ý đến...
Cặp mắt kia ý nhị rõ ràng, đủ loại cảm xúc bên trong dao động phập phồng, phảng phất như hồ nước vào thu sâu thăm thẳm, con ngươi có chút mờ mịt, tựa hồ ngay cả linh hồn đều bị cuốn vào...
Thường xuyên nhìn vào ánh mắt đó, khiến người ta có cảm giác đây vốn là đôi mắt biết nói.
Ánh mắt Đỗ Vân Tu chính là toát lên vẻ nội liễm, ẩn nhẫn, nó sẽ không lên tiếng, nhưng chính những xúc cảm vần xoay trong đó sẽ thay ngôn ngữ mà truyền đến người xem, so với bất cứ gì khác lại càng thêm cảm động lòng người.
Quả thực khiến bạn đau đến tận tâm can, nhưng ngay cả khí lực để hừ một tiếng cũng chẳng có...
Chính là lúc ngẩng đầu lên, đã muốn rơi lệ đầy mặt.
Suốt bảy lần.
Bảy lần đều có thể diễn tốt như vậy, rõ ràng đã truyền đạt đến người xem thấy được nội tâm nhân vật hiện tại như trong kịch bản, ngay đến người trong đoàn phim mặc dù đã biết trước nội dung kịch bản nhưng đến khi chứng kiến Đỗ Vân Tu dùng ánh mắt như vậy nhìn Chử Phong, cũng cảm thấy trong lòng khó chịu.Chỉ riêng, Chử Phong.
Bị vây bởi áp lực cường đại, hắn chẳng những không nhập tâm vào nhân vật được, mà nội tâm kích độngcùng mạnh mẽ còn dần dần phản ánh trên khuôn mặt.
Dốc lòng diễn tốt gần hết bộ phim.
Đến cuối cùng, lại chẳng thể tìm được cảm xúc như lúc ban đầu.
Đạo diễn còn cố ý bảo ngừng để hướng dẫn cho hắn phải diễn xuất biểu tình thế nào.
Nhưng lại vô ích.
Tâm Chử Phong đã hoàn toàn rối loạn. Chỉ cần mỗi lần hô "Action", hắn liền kinh hãi, đối diện người này thế nào cũng không thể nhanh tiến vào trạng thái, chẳng thể duy trì diễn xuất tốt biểu tình đáng ra phải có lúc này của nhân vật. (S tui thấy thế nào cũng giống như CP xao động trc VT mới k diễn dc vậy)
Đến cuối cùng, số lần quay lại thật sự nhiều.
Tuy rằng phim truyền hình không thể so với phim điện ảnh, NG (No good: những cảnh quay hỏng, phải quay lại) nhiều một chút cũng không sao, sẽ không gây lãng phí phim nhựa giống khi quay phim điện ảnh, khiến khẩn trương về chi phí theo dự toán (số tiền chi ra dc ước tính trc khi quay phim).
Nhưng Lâm đạo diễn vẫn có phần e ngại việc "gây sức ép" cho Đỗ Vân Tu.
Rõ ràng không phải vấn đề do hắn gây ra, lại phải phối hợp diễn hơn mười lần.
Nếu truyền ra ngoài, chỉ sợ đạo diễn bị dư luận cho rằng hành động này chính là trục lợi, chèn ép diễn viên.
Toàn bộ màn ảnh nổi bật lên hình ảnh của Đỗ Vân Tu, mỗi một biến hóa trên khuôn mặt hắn, mỗi một nụ cười lộ ra nét bi thương.
Cùng với khi nghe đến câu chất vấn kia của Chử Phong thì đôi mắt hút hồn ấy lại tràn đầy xúc cảm, toàn bộ biểu tình đều được phóng đại trên màn ảnh rộng...
Kết quả tập cuối quả nhiên đạt Rating vô cùng cao!
Vân Tu mãi đến lúc cuối cùng đều không nói cho Chử Phong biết, tại sao khi ấy hắn phải trưng ra biểu tình như vậy.
(Ở đây chính là kết quả của việc hiểu rõ nội tâm nhân vật, nhập tâm vào nhân vật cũng tất biết bản thân f có biểu tình+hành động ntn, nói chung đó là bản năng of diễn viên chuyên nghiệp r, VT giấu nghề í mờ :]])
Đại khái là khi đó,rất nhiều cảm xúc nhất thời dâng trào, cũng không thể nói rõ hết được...
Chử Phong cũng vô pháp thật sự có thể hạ thủ vô tình, thậm chí còn giúp Vân Tu trả sạch nợ. Vân Tu biết rõ những gì Chử Phong làm, nhưng không có nói lời cảm ơn, mà chỉ quyết định xuất ngoại, rời đi thật xa nơi này .
Trước khi lên máy bay, cái gì cũng chưa nói, chỉ ôn nhu cười cười, nhờ nữ chính trao con hạc giấy đen cho Chử Phong...
Trước màn hình TV, bao người xem đã khóc đến không chịu được, chấm khăn giấy một tờ rồi lại một tờ, nghẹn ngào nói không nên lời.
Cho dù chiếu lại, mặc dù đã biết rõ nội dung phim nhưng vẫn không kìm được phải khóc lên.
Nhiều năm sau, vẫn sẽ có rất nhiều người xem như vậy mà nhớ lại. Nội dung một số tập, phần lớn mọi người chẳng thể nhớ rõ, đặc biệt là những cảnh quay nhỏ, lại càng không nhớ ra.
Chính là.
Chỉ cần nhắc đến hai chữ "Vân Tu" ánh mắt lại không tự chủ thoáng lên tầng đượm nước, miên man nhớ lại.
So với đáy lòng bị xé rách còn muốn đau hơn... (Nguyên văn: So với đáy lòng mềm mại nhất Phương Sinh sinh xé rách còn muốn đau, mình k rõ Phương Sinh ở đây là nói về j nữa :/)
Vân Tu...
"The Legacy" từ đó chính thức đóng máy, chiếu trên truyền hình, cũng đạt nhiều thành tựu lớn về tỉ suất người xem.
Tên tuổi bốn người họ trong thời gian ngắn nổi lên như cồn, lịch trình công việc tăng lên đáng kể, họ tựa cơn sóng lớn càn quét giới giải trí, đâu đâu cũng thấy tên tuổi "The Legacy", lực lượng fan tuy rằng ủng hộ nhóm "The Legacy" nhưng đối với fan của từng thành viên đôi khi cũng xảy ra tranh chấp.
Phần lớn khen kỹ xảo diễn xuất của Chử Phong tốt, dáng vẽ cũng vô cùng "soái" (đẹp trai đó a~~, từng nge đến soái ca chưa nà :3)
Có người lại nói Đằng Trạch mới là đa tài, chính là một du học sinh ở Mỹ, khí chất cùng lối ăn nói, căn bản người bản địa không thể so sánh, nhất là dáng vẻ khi khiêu vũ, vô cùng "soái" a.
Lời khen về Úy Dật Phi cũng không thiếu. Hiện tại, lực lượng fan cùng bên Chử Phong ngày càng tăng, vốn bộ dạng thiếu niên xinh đẹp nhỏ người được rất nhiều thiếu nữ yêu thích, đó chính là một ưu thế lớn giúp thu hút lượng fan của Úy Dật Phi.
Mà nhóm fan của Vân Tu.
Vô luận đối với lời thổi phồng thần tượng mình lên của những người khác thế nào cũng không thể khiến họ dao động, thậm chí đáy lòng cũng mơ hồ có điểm khinh thường.
Rõ ràng có người chỉ trưng ra vài biểu cảm trên khuôn mặt, thế nào lại xem là bắt chước giống với ảnh đế Tạ Di, còn cư nhiên thổi phồng lên rằng diễn xuất chuyên nghiệp?! Một chút kiến thức cũng chẳng có.
Thật ra diễn xuất chuyên nghiệp chân chính lại là—— Vân Tu!
Từng có cao thủ cắt ghép biên tập bộ phim thần tượng này, hay cùng Đỗ Vân Tu bàn bạc phối hợp thêm hiệu ứng cho cảnh quay, chờ đến khi chế tác hoàn thành, lúc này mới kinh ngạc phát hiện điều đó, mà trong suốt quá trình xem cũng chưa phát giác ra!
Phim thần tượng này tổng cộng ba mươi tập.
Suốt ba mươi tập này, phân đoạn Đỗ Vân Tu gấp hạc giấy, nếu để ý sẽ nhận ra mỗi cảnh quay thì từng con hạc giấy không phải đều giống như nhau, đến khi kết thúc phim, số lượng hạc giấy lại đến hơn 80 con.
Mà càng làm các nàng giật mình hơn đó là, trong suốt 80 lần phân cảnh này, thần sắc, ánh mắt...Đỗ Vân Tu đều không có một lần lặp lại.
Cho dù màn ảnh chỉ phóng đại hình ảnh đôi tay hắn.
Nhưng lại có cảm giác giống như từ đôi tay này có thể nhìn ra biểu tình Đỗ Vân Tu, vừa âm lãnh, lại ôn nhu,...Các nàng đều ngộ ra được. Một cách dễ dàng chóng vánh.
Cái gì là kỹ xảo diễn xuất?
Đây mới thực sự gọi là diễn xuất.
**************************
Bản quyền phim được chiếu ở hải ngoại, "The Legacy" trở thành cơn sốt lớn càn quét khắp khu vực Đông Nam Á, cơ hồ mọi người đều đang chìm trong trào lưu mang tên "The Legacy"!
Bốn người Đỗ Vân Tu mặc trang phục phong cách, sử dụng điện thoại smartphone v), không thiếu nữ diễn viên mong muốn mượn thế mà bám víu, cơ hồ bọn họ trong giới giải trí rất được hoan nghênh! Đồng thời tiền đồ cũng rộng mở, tên tuổi họ lan xa, được nhiều người biết đến! Những nhà tài trợ phim lúc trước vì thế mà cười toe toét, được cả nghiệp giới (người trong nghiệp) khen ngợi họ có ánh mắt tinh tường, biết nhìn xa trông rộng mà đầu tư vào phim "The Legacy".
Nhân khí cường thịnh khiến bốn người Đỗ Vân Tu dễ dàng đạt được giải thưởng "Người mới được yêu thích nhất", "Giải thưởng nhóm thần tượng được yêu thích nhất", "Giải thưởng nhóm thần tượng khí chất nhất" vân vân, cơ hồ lần đầu xuất đạo (nôm na mới vào nghề) đều ôm gần hết giải thưởng về tay.
Có báo chí còn miêu tả như vậy:
"Thành viên "Legacy" vốn chỉ là những người mới xuất đạo nhưng dưới sự đào tạo của ESE liền hợp thành một nhóm siêu sao trong giới giải trí, chưa đợi mọi người hết kinh hỉ, liền lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai mà tạo ra vô số kỳ tích! Trong giới giải trí hiện tại, trừ bốn người họ ra cũng chưa có nhóm thần tượng nào có khả năng siêu việt tạo nên được kỳ tích như vậy!!"
"Chưa từng diễn ra việc một nhóm thần tượng bốn* người có thể như "The Legacy" như vậy. Giống như toàn bộ giải thưởng đều là vì họ mà được xướng ra, cơ hồ tất cả giải thưởng đều đang đợi họ lĩnh về tay...Đối với nhóm người mới xuất đạo năm nay mà nói, Legacy quả thực tựa như một điểm nổi bật không thể phai nhòa. Những người này chỉ có thể ngước lên cao mà vô vọng ngắm nhìn thành tựu của bọn hắn, trong khi bọn hắn tỏa sáng thì sự nghiệp họ lặng lẽ hạ hơi tàn..."
(*: mình nhớ nhóm 4ng mà, có lẽ là tác giả nhằm nên bản gốc mới ghi là 5ng)
Kế hoạch lớn vạch ra như vậy toàn thắng, ESE tự nhiên không...chút nào keo kiệt, vung tiền như rác, mở tiệc lớn chúc mừng thành công lần này của bốn người Đỗ Vân Tu.
Tiệc rượu đãi hai mươi mấy bàn, còn đặc biệt vì họ mà đặt tên cho mấy món ăn, cái gì mà Chử thế gia tộc ( lợn sữa nướng ), rồi gì mà Vân Tu chỉ hạc** (bánh kem được làm một cách tỉ mỉ, công đoạn nướng bánh đều được qui định khắt khe***).
(**Chỉ hạc: hạc giấy)
(***nguyên văn là bánh kem hà cầu, hà cầu theo như mình tra nghĩa là yêu cầu khắt khe, đòi hỏi quá đáng, nên chém z lun :]])
Phong Cảnh cùng Lệ Duệ lại tự mình đến bàn Đỗ Vân Tu mời rượu.
Bốn người vội vàng đứng lên.
"Các cậu mấy ngày nay khổ cực rồi. ESE có thể đào tạo các cậu thành những ngôi sao như vậy thật lấy làm kiêu ngạo." Lệ Duệ nâng ly rượu đỏ, mặt mày hồ hởi. Chưa từng mở lời nhiều như vậy, cũng đã khiến người ta cảm thấy được khí thế của kẻ đứng đầu trên ngàn người.Mặc dù là khích lệ, nhưng thân phận cùng khoảng cách vẫn còn tồn tại, đâu thể vượt qua, cũng không thể tùy tiện càn rỡ.
Chử Phong và Đỗ Vân Tu nhanh chóng nâng ly kính rượu, cười theo.
"Anh xem anh, lại dọa bọn họ sợ rồi."
Phong Cảnh theo sau vốn không lên tiếng trước đó lại khẽ cười, cười đến cực kỳ yêu nghiệt, một phen tiếng nói diễm lệ khiến lòng người xao động.
So sáng với Lệ Duệ trước đó, quả thực như hoa đào nở rộ thả trôi theo dòng băng tuyết.
Phong Cảnh miết môi, khóe mắt phong lưu, tự mình rót thêm rượu vào ly của bốn người họ. Một bên thêm rượu, một bên vừa nói chuyện phiếm.
"A Phong, tôi xem mấy tập cuối của Legacy, kỹ xảo diễn xuất của cậu rõ ràng có tiến bộ hơn trước."
"Tiểu Phi, cậu vẫn ôn nhuận như vậy , chẳng thể trách lại khiến người ta yêu thương."
"Trạch, lần trước vũ sư kể với tôi chuyện của cậu, rằng cậu muốn ra chuyên tập**, đây là một tin tốt nha."
(**lúc đầu mình nghĩ đây là việc chăm chỉ luyện tập, sau đọc nd tiếp đó ms biết đó k f, nói chung nó có thể liên quan đến gần giống đĩa đơn, album hay photobook í, tóm lại mình k rõ nó là cái nào trong đám này nên để nguyên văn vậy :/)
Chính là một hai lời đơn giản.
Bất quá khoảng cách lập tức kéo gần lại hơn, bọn người Chử Phong liền cảm thấy bản thân đích thực là người ESE nhọc tâm bồi dưỡng—— Phong tổng cũng để tâm đến chuyện của mình.
Nhất là lúc sau, còn nhắc đến chuyên tập!
Bọn hắn quay phim lâu như vậy, trừ bỏ đoạn nhạc đầu phim ra, thì thậm chí EP* cũng không có tung ra.
(*EP: hay còn gọi là Đĩa mở rộng, là tên của loại đĩa nhựa hay CD có chứa nhiều bài nhạc hơn một đĩa đơn, nhưng lại quá ngắn để xem là một album. Thường thì một đĩa EP dài khoảng 10-20 phút, trong khi một đĩa dơn có dưới 10 phút và một album có khoảng 30-80 phút)
Đối với bản thân Chử Phong rất thích ca hát, và một người thích nhảy như Đằng Trạch mà nói, việc chăm chỉ tập luyện chính là bọn họ trước mắt muốn thăm dò như thế nào! (xem có ng wan tâm 2 ẻm không :]])
Phong Cảnh vừa nói như vậy, Chử Phong, Đằng Trạch cũng liền "Đả xà tùy côn thượng"***.
(***"Mộc côn đánh rắn, rắn tùy loại gậy": trong đây ý chỉ đại loại "kẻ bị công kích giỏi dùng mánh khóe, luồn lách sơ hở, phản kích nhanh nhạy, khiến đối phương cảm thấy khó giải quyết.")
"Phong tổng, khi nào chúng ta ra chuyên tập! Chẳng lẽ anh không có lòng tin đối với chúng tôi sao?" Chử Phong ghé sát vào Phong Cảnh, đôi mắt hắc diệu thạch* dưới ánh đèn lưu quang tràn ngập đủ loại màu sắc, động tác kì thật không mờ ám nhưng khiến những người khác phát hiện ra sự thân cận giữa hai người.
(*hắc diệu thạch nè *chỉ chỉ*)
Vô hình như muốn phóng ra một loại tín hiệu cho đám anh chị đồng sự (giống đồng nghiệp ý) tại ESE, còn có ba người còn lại của Legacy —— Chử Phong không chỉ là người mới được công ty ưu tiên bồi dưỡng, mà còn có mối quan hệ vô cùng tốt với vị tổng giám đốc này của ESE.
"Nóng vội ăn không hết đậu hủ nóng." Phong Cảnh tựa hồ không để ý, hơi hơi nghiêng đầu, mái tóc đen như mực dưới ánh đèn lộ ra vẻ sáng bóng khiến người ta mê muội.
Giọt lệ chí dưới khóe mắt phải càng phát ra vẻ giảo hoạt câu nhân, giống như có thể xuyên thấu lòng người.
"Vậy ngài cần nhanh chóng an bài cho chúng tôi. Fan hâm mộ của tôi nhắn lại, bọn họ thật chờ mong, ngay cả tiền mua chuyên tập cũng đã chuẩn bị rồi." Đằng Trạch cũng tham gia cuộc đối thoại này, tao nhã cùng Phong Cảnh chạm ly, sau đó tiếp tục nói, "Còn nói chuẩn bị tiền muốn mua ba cái. Một cái giữ làm kỉ niệm, một cái dùng để nghe, cái còn lại dành tặng bạn bè."
"Ha ha, fan các cậu thật thú vị, thực nhiệt tình nha." Phong Cảnh từ nãy giờ đứng cạnh hai nam thần tượng nổi tiếng, một chút khí thế cũng không giảm.
Xa xa nhìn lại, mái tóc màu đen dài đến thắt lưng, cùng với nốt ruồi nhỏ diễm lệ dưới khóe mắt, khiến hắn vô hình tỏa ra khí chất phong lưu, diêm dúa lẳng lơ.
Người không biết, còn tưởng rằng ba người này mới chính là một nhóm thần tượng.
"Kỳ thật..." Phong Cảnh híp híp đôi mắt hẹp dài như hồ ly, thanh âm cố ý dừng một chút, quơ quơ rượu đỏ trong tay, "Công ty một mực nâng đỡ các cậu. Các cậu muốn ra chuyên tập, ESE đương nhiên biết. Bất quá ghi âm sớm hay muộn thì chất lượng cũng thế, chi bằng thực hiện sớm."
"Các cậu là do công ty bỏ công ra đào tạo, tiền đầu tư rót vào cũng không ít, vốn vô cùng coi trọng các cậu. Dù là chuyên tập đầu tay, cũng phải có chất lượng cao."
Chử Phong và Đằng Trạch nhìn nhau, ánh mắt mơ hồ lộ ra tia chờ mong: "Ý Phong tổng là?"
"Các cậu nhất định phải cảm tạ đại Boss thật tốt! Là hắn giúp các cậu liên lạc với bên sản xuất âm nhạc có uy tín ở Nhật Bản! Chuyên tập đầu tay của các cậu sẽ thu ở Nhật Bản, do bên sản xuất âm nhạc Nhật Bản lo liệu."
Dù hình tượng trong phim khí định thần nhàn thế nào thì ngoài đời Chử Phong và Đằng Trạch khi nghe thấy tin này vẫn không nén được kích động! Vừa nghe đến việc thu âm ở Nhật Bản, chuyên tập đầu tay lại còn được những tay cao nghề trong âm nhạc lo liệu nữa, lập tức nét mặt vui mừng, luôn miệng nói công ty đối với họ thật quá tốt!
Đỗ Vân Tu mỉm cười nhìn bọn hắn.
Cái gọi là nâng cao thuật nghiệp*, chính là không ngừng học hỏi, chuyên tâm nâng cao trình độ chuyên môn. Có câu, không có đá sứ** tốt thì sao tạo được sứ đẹp và sống động, điều hắn luôn luôn theo đuổi chính là bồi dưỡng thêm cho nghiệp diễn của bản thân, tôi luyện kĩ thuật diễn xuất.
(*thuật là kĩ thuật, học thuật, nghiệp ở đây là nghề nghiệp: nguyên lai có nghĩa nôm na là tay nghề.
**nguyên văn là: Kim cương toản, mình tra ra toản có nghĩa quí nên hiểu chung chung nghĩa là đá sứ vậy thui)Hầu như đối với diễn xuất tốt thì chưa chắc hát có thể tốt bằng diễn xuất, mà hát tốt thì khả năng diễn xuất cũng không thể tốt bằng hát. (con ng k thể hoàn hảo, cũng có 1 số ng vừa hát dc lại vừa diễn xuất dc, nhưng dù mặt kia tiêu chuẩn tốt thế nào cũng k thể sánh bằng khả năng chuyên môn mà :]]])
Hắn không phải bài xích, chỉ là trời sinh không giỏi về khoản ca hát. Vì vậy cũng không vui mừng như điên giống hai người họ.
Đỗ Vân Tu kiếp trước cũng có chút giao hảo (mối quan hệ tốt), biết đến một Thiên vương được người ta xưng tụng là ca thần, Bùi Thanh.
Người tựa băng, tỏa ra hàn khí lạnh lẽo.
Khí chất thanh tuyệt, trên trán mang theo ngạo khí ngút trời. Phảng phất tựa hàn ngọc, thụ lãnh hoa thanh. Giọng hát giống như âm thanh của tự nhiên, không mấy ai có thể sánh bằng.
Đỗ Vân Tu trước kia ngẫu nhiên ca ở KTV (karaoke) cũng không cảm thấy ca hát cũng phải cần kĩ thuật.
Thẳng đến khi gặp được Bùi Thanh, mới biết được thì ra khi hát cũng phải dùng đúng phương pháp thở đúng cách và kĩ thuật luyện thanh, không thể lấy hơi tùy ý. Nguyên lai, ca hát cũng cực kì chú trọng kĩ thuật.
Hiện tại cũng đã lâu không gặp như vậy.
Legacy đã bắt đầu thực hiện chuyên tập đầu tay. Không biết giọng hát mình tột cùng thế nào, có theo kịp với tiến độ cả nhóm không.
Những điều Bùi Thanh nói với hắn...không biết có thể làm theo được hay không.
Đỗ Vân Tu còn chưa lo lắng xong.
Phong Cảnh tại tiệc chúc mừng tuôn ra một tin càng thêm kinh người ( anh cứ khiến ngta bất ngờ -_-|||)! Thậm chí tin này còn đủ lấn áp cả mục đích tổ chức tiệc chúc mừng.
——《The Legacy》 sang năm quay bộ phim thứ hai.
Kim bài của ESE - Ảnh đế Tạ Di sẽ tham gia với vai trò khách mời đặc biệt!
Người nào cũng biết, từ sau khi sự nghiệp diễn xuất có nhiều thành tựu lớn, ảnh đế Tạ Di cũng đã nhiều năm không xuất hiện trên màn ảnh nhỏ! (chắc ẻm sau đó đóng phim điện ảnh nhìu hơn phim truyền hình.)
Tin tức này vừa tung ra.
Những nhà chế tác của đài truyền hình khác đã nghiến răng nghiến lợi, thầm đem Phong Cảnh mắng đến cẩu huyết lâm đầu. (Ẻm fusc hắc wá mờヽ(≧∀≦)ノ )
Nếu như nói lúc trước khi quay《The Legacy》 phần đầu, ESE tuyệt đối giữ bí mật suốt quá trình tiến hành quay chụp, như vậy bộ thứ hai, Phong Cảnh lại tung ra tin tức trước mặt truyền thông tại buổi tiệc chúc mừng bốn người Đỗ Vân Tu, thậm chí còn nhắc đến sự tham gia của ảnh đế Tạ Di! Rõ ràng chính là muốn tuyên truyền, thu hút sự chú ý. Không nghi ngờ, đầu đề báo ngày mai nhất định nhận được ít nhiều chú ý, đợi đến khi phim công chiếu, chỉ sợ lại tạo một làn sóng càn quét khác.
Đến lúc đó không cầnESE triển khai truyền bá, chỉ sợ khi đó phóng viên giải trí mỗi ngày đều ùa đến trường quay thu không ít tin tức.
Dưới sự tuyên truyền như thế, bộ phim 《The Legacy》phần hai không hot mới là lạ! Bọn hắn vẫn nên chuẩn bị tinh thần đi là vừa, tránh cho lúc đó bị áp đảo tinh thần, trở thành vật hi sinh...(bị chị e bạn dì chạy theo đè bẹp chăng Σd(゚∀゚。)ネッ♪)
Không hề nghi ngờ, biểu tình như vậy tự nhiên sẽ bị đạo diễn hô cut.
Cả người Vân Tu hóa trang trở nên gầy yếu, đến mọi người trong tổ ekip nhìn thấy còn phải động lòng.
Chính là diễn vai đối thủ của mình, nhanh chóng tiến vào trạng thái, một bộ dạng ưu tư hoài niệm, chỉ lăng lăng nhìn thẳng vào đối phương.
Tuy rằng muốn dứt khoát theo lời thoại trong kịch bản mà nói ra, nhưng cảm giác thế nào lại tìm không thấy, không chỉ hoàn toàn không tìm được cảm giác vô cùng đau đớn muốn vãn hồi mối quan hệ bạn bè này, thậm chí biểu tình bài xích càng ngày càng mạnh mẽ.
Kết quả tạo nên tình cảnh đối lập rõ rệt:
Vân Tu với nội tâm mâu thuẫn, biểu tình bi ai cuốn hút người khác, khiến người xem vừa hận lại vừa thương, còn hắn lại chẳng thể nhập tâm, cái người ta thấy được ở hắn bây giờ không phải chỉ là biểu tình không cố ý, mà chính là thể hiện ra vẻ hư tình giả ý, trái ngược hoàn toàn với tâm trạng hiện tại nhân vật đúng ra phải có.
Điện ảnh không giống với phim truyền hình.
Phim điện ảnh khi quay đều là nhiều máy quay tiến hành đồng thời, có thể ở nhiều góc độ quay, góc nhìn vô cùng toàn diện, sau đó trong quá trình biên tập cắt ghép cũng vô cùng thuận tiện, có thể loại bỏ những sai sót không mong muốn.
Nhưng quay phim truyền hình bình thường chỉ có một máy quay duy nhất.
Nếu muốn cắt góc nhìn, cũng chỉ có thể vất vả diễn viên, đem cảnh quay đó diễn lại nhiều lần, sau đó máy quay sẽ ở nhiều vị trí khác nhau tiến hành quay chụp.
Hơn nữa, chính mình vừa phải lặp lại cảnh quay lại vừa phải phối hợp với máy quay để có được góc quay tốt nhất.
Đạo diễn quay phim hô "Action" đã là lần thứ bảy, đôi mắt Đỗ Vân Tu theo đó cũng đã phiến đỏ bảy lần! Mỗi lần kêu"Action", Đỗ Vân Tu đều giống lần đầu, chỉ cần nhìn một cái vào ánh mắt của hắn, loại xúc cảm phức tạp bao hàm trong đôi mắt hắn, sẽ thật sâu khiến mọi người đều phải chú ý đến...
Cặp mắt kia ý nhị rõ ràng, đủ loại cảm xúc bên trong dao động phập phồng, phảng phất như hồ nước vào thu sâu thăm thẳm, con ngươi có chút mờ mịt, tựa hồ ngay cả linh hồn đều bị cuốn vào...
Thường xuyên nhìn vào ánh mắt đó, khiến người ta có cảm giác đây vốn là đôi mắt biết nói.
Ánh mắt Đỗ Vân Tu chính là toát lên vẻ nội liễm, ẩn nhẫn, nó sẽ không lên tiếng, nhưng chính những xúc cảm vần xoay trong đó sẽ thay ngôn ngữ mà truyền đến người xem, so với bất cứ gì khác lại càng thêm cảm động lòng người.
Quả thực khiến bạn đau đến tận tâm can, nhưng ngay cả khí lực để hừ một tiếng cũng chẳng có...
Chính là lúc ngẩng đầu lên, đã muốn rơi lệ đầy mặt.
Suốt bảy lần.
Bảy lần đều có thể diễn tốt như vậy, rõ ràng đã truyền đạt đến người xem thấy được nội tâm nhân vật hiện tại như trong kịch bản, ngay đến người trong đoàn phim mặc dù đã biết trước nội dung kịch bản nhưng đến khi chứng kiến Đỗ Vân Tu dùng ánh mắt như vậy nhìn Chử Phong, cũng cảm thấy trong lòng khó chịu.Chỉ riêng, Chử Phong.
Bị vây bởi áp lực cường đại, hắn chẳng những không nhập tâm vào nhân vật được, mà nội tâm kích độngcùng mạnh mẽ còn dần dần phản ánh trên khuôn mặt.
Dốc lòng diễn tốt gần hết bộ phim.
Đến cuối cùng, lại chẳng thể tìm được cảm xúc như lúc ban đầu.
Đạo diễn còn cố ý bảo ngừng để hướng dẫn cho hắn phải diễn xuất biểu tình thế nào.
Nhưng lại vô ích.
Tâm Chử Phong đã hoàn toàn rối loạn. Chỉ cần mỗi lần hô "Action", hắn liền kinh hãi, đối diện người này thế nào cũng không thể nhanh tiến vào trạng thái, chẳng thể duy trì diễn xuất tốt biểu tình đáng ra phải có lúc này của nhân vật. (S tui thấy thế nào cũng giống như CP xao động trc VT mới k diễn dc vậy)
Đến cuối cùng, số lần quay lại thật sự nhiều.
Tuy rằng phim truyền hình không thể so với phim điện ảnh, NG (No good: những cảnh quay hỏng, phải quay lại) nhiều một chút cũng không sao, sẽ không gây lãng phí phim nhựa giống khi quay phim điện ảnh, khiến khẩn trương về chi phí theo dự toán (số tiền chi ra dc ước tính trc khi quay phim).
Nhưng Lâm đạo diễn vẫn có phần e ngại việc "gây sức ép" cho Đỗ Vân Tu.
Rõ ràng không phải vấn đề do hắn gây ra, lại phải phối hợp diễn hơn mười lần.
Nếu truyền ra ngoài, chỉ sợ đạo diễn bị dư luận cho rằng hành động này chính là trục lợi, chèn ép diễn viên.
Toàn bộ màn ảnh nổi bật lên hình ảnh của Đỗ Vân Tu, mỗi một biến hóa trên khuôn mặt hắn, mỗi một nụ cười lộ ra nét bi thương.
Cùng với khi nghe đến câu chất vấn kia của Chử Phong thì đôi mắt hút hồn ấy lại tràn đầy xúc cảm, toàn bộ biểu tình đều được phóng đại trên màn ảnh rộng...
Kết quả tập cuối quả nhiên đạt Rating vô cùng cao!
Vân Tu mãi đến lúc cuối cùng đều không nói cho Chử Phong biết, tại sao khi ấy hắn phải trưng ra biểu tình như vậy.
(Ở đây chính là kết quả của việc hiểu rõ nội tâm nhân vật, nhập tâm vào nhân vật cũng tất biết bản thân f có biểu tình+hành động ntn, nói chung đó là bản năng of diễn viên chuyên nghiệp r, VT giấu nghề í mờ :]])
Đại khái là khi đó,rất nhiều cảm xúc nhất thời dâng trào, cũng không thể nói rõ hết được...
Chử Phong cũng vô pháp thật sự có thể hạ thủ vô tình, thậm chí còn giúp Vân Tu trả sạch nợ. Vân Tu biết rõ những gì Chử Phong làm, nhưng không có nói lời cảm ơn, mà chỉ quyết định xuất ngoại, rời đi thật xa nơi này .
Trước khi lên máy bay, cái gì cũng chưa nói, chỉ ôn nhu cười cười, nhờ nữ chính trao con hạc giấy đen cho Chử Phong...
Trước màn hình TV, bao người xem đã khóc đến không chịu được, chấm khăn giấy một tờ rồi lại một tờ, nghẹn ngào nói không nên lời.
Cho dù chiếu lại, mặc dù đã biết rõ nội dung phim nhưng vẫn không kìm được phải khóc lên.
Nhiều năm sau, vẫn sẽ có rất nhiều người xem như vậy mà nhớ lại. Nội dung một số tập, phần lớn mọi người chẳng thể nhớ rõ, đặc biệt là những cảnh quay nhỏ, lại càng không nhớ ra.
Chính là.
Chỉ cần nhắc đến hai chữ "Vân Tu" ánh mắt lại không tự chủ thoáng lên tầng đượm nước, miên man nhớ lại.
So với đáy lòng bị xé rách còn muốn đau hơn... (Nguyên văn: So với đáy lòng mềm mại nhất Phương Sinh sinh xé rách còn muốn đau, mình k rõ Phương Sinh ở đây là nói về j nữa :/)
Vân Tu...
"The Legacy" từ đó chính thức đóng máy, chiếu trên truyền hình, cũng đạt nhiều thành tựu lớn về tỉ suất người xem.
Tên tuổi bốn người họ trong thời gian ngắn nổi lên như cồn, lịch trình công việc tăng lên đáng kể, họ tựa cơn sóng lớn càn quét giới giải trí, đâu đâu cũng thấy tên tuổi "The Legacy", lực lượng fan tuy rằng ủng hộ nhóm "The Legacy" nhưng đối với fan của từng thành viên đôi khi cũng xảy ra tranh chấp.
Phần lớn khen kỹ xảo diễn xuất của Chử Phong tốt, dáng vẽ cũng vô cùng "soái" (đẹp trai đó a~~, từng nge đến soái ca chưa nà :3)
Có người lại nói Đằng Trạch mới là đa tài, chính là một du học sinh ở Mỹ, khí chất cùng lối ăn nói, căn bản người bản địa không thể so sánh, nhất là dáng vẻ khi khiêu vũ, vô cùng "soái" a.
Lời khen về Úy Dật Phi cũng không thiếu. Hiện tại, lực lượng fan cùng bên Chử Phong ngày càng tăng, vốn bộ dạng thiếu niên xinh đẹp nhỏ người được rất nhiều thiếu nữ yêu thích, đó chính là một ưu thế lớn giúp thu hút lượng fan của Úy Dật Phi.
Mà nhóm fan của Vân Tu.
Vô luận đối với lời thổi phồng thần tượng mình lên của những người khác thế nào cũng không thể khiến họ dao động, thậm chí đáy lòng cũng mơ hồ có điểm khinh thường.
Rõ ràng có người chỉ trưng ra vài biểu cảm trên khuôn mặt, thế nào lại xem là bắt chước giống với ảnh đế Tạ Di, còn cư nhiên thổi phồng lên rằng diễn xuất chuyên nghiệp?! Một chút kiến thức cũng chẳng có.
Thật ra diễn xuất chuyên nghiệp chân chính lại là—— Vân Tu!
Từng có cao thủ cắt ghép biên tập bộ phim thần tượng này, hay cùng Đỗ Vân Tu bàn bạc phối hợp thêm hiệu ứng cho cảnh quay, chờ đến khi chế tác hoàn thành, lúc này mới kinh ngạc phát hiện điều đó, mà trong suốt quá trình xem cũng chưa phát giác ra!
Phim thần tượng này tổng cộng ba mươi tập.
Suốt ba mươi tập này, phân đoạn Đỗ Vân Tu gấp hạc giấy, nếu để ý sẽ nhận ra mỗi cảnh quay thì từng con hạc giấy không phải đều giống như nhau, đến khi kết thúc phim, số lượng hạc giấy lại đến hơn 80 con.
Mà càng làm các nàng giật mình hơn đó là, trong suốt 80 lần phân cảnh này, thần sắc, ánh mắt...Đỗ Vân Tu đều không có một lần lặp lại.
Cho dù màn ảnh chỉ phóng đại hình ảnh đôi tay hắn.
Nhưng lại có cảm giác giống như từ đôi tay này có thể nhìn ra biểu tình Đỗ Vân Tu, vừa âm lãnh, lại ôn nhu,...Các nàng đều ngộ ra được. Một cách dễ dàng chóng vánh.
Cái gì là kỹ xảo diễn xuất?
Đây mới thực sự gọi là diễn xuất.
**************************
Bản quyền phim được chiếu ở hải ngoại, "The Legacy" trở thành cơn sốt lớn càn quét khắp khu vực Đông Nam Á, cơ hồ mọi người đều đang chìm trong trào lưu mang tên "The Legacy"!
Bốn người Đỗ Vân Tu mặc trang phục phong cách, sử dụng điện thoại smartphone v), không thiếu nữ diễn viên mong muốn mượn thế mà bám víu, cơ hồ bọn họ trong giới giải trí rất được hoan nghênh! Đồng thời tiền đồ cũng rộng mở, tên tuổi họ lan xa, được nhiều người biết đến! Những nhà tài trợ phim lúc trước vì thế mà cười toe toét, được cả nghiệp giới (người trong nghiệp) khen ngợi họ có ánh mắt tinh tường, biết nhìn xa trông rộng mà đầu tư vào phim "The Legacy".
Nhân khí cường thịnh khiến bốn người Đỗ Vân Tu dễ dàng đạt được giải thưởng "Người mới được yêu thích nhất", "Giải thưởng nhóm thần tượng được yêu thích nhất", "Giải thưởng nhóm thần tượng khí chất nhất" vân vân, cơ hồ lần đầu xuất đạo (nôm na mới vào nghề) đều ôm gần hết giải thưởng về tay.
Có báo chí còn miêu tả như vậy:
"Thành viên "Legacy" vốn chỉ là những người mới xuất đạo nhưng dưới sự đào tạo của ESE liền hợp thành một nhóm siêu sao trong giới giải trí, chưa đợi mọi người hết kinh hỉ, liền lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai mà tạo ra vô số kỳ tích! Trong giới giải trí hiện tại, trừ bốn người họ ra cũng chưa có nhóm thần tượng nào có khả năng siêu việt tạo nên được kỳ tích như vậy!!"
"Chưa từng diễn ra việc một nhóm thần tượng bốn* người có thể như "The Legacy" như vậy. Giống như toàn bộ giải thưởng đều là vì họ mà được xướng ra, cơ hồ tất cả giải thưởng đều đang đợi họ lĩnh về tay...Đối với nhóm người mới xuất đạo năm nay mà nói, Legacy quả thực tựa như một điểm nổi bật không thể phai nhòa. Những người này chỉ có thể ngước lên cao mà vô vọng ngắm nhìn thành tựu của bọn hắn, trong khi bọn hắn tỏa sáng thì sự nghiệp họ lặng lẽ hạ hơi tàn..."
(*: mình nhớ nhóm 4ng mà, có lẽ là tác giả nhằm nên bản gốc mới ghi là 5ng)
Kế hoạch lớn vạch ra như vậy toàn thắng, ESE tự nhiên không...chút nào keo kiệt, vung tiền như rác, mở tiệc lớn chúc mừng thành công lần này của bốn người Đỗ Vân Tu.
Tiệc rượu đãi hai mươi mấy bàn, còn đặc biệt vì họ mà đặt tên cho mấy món ăn, cái gì mà Chử thế gia tộc ( lợn sữa nướng ), rồi gì mà Vân Tu chỉ hạc** (bánh kem được làm một cách tỉ mỉ, công đoạn nướng bánh đều được qui định khắt khe***).
(**Chỉ hạc: hạc giấy)
(***nguyên văn là bánh kem hà cầu, hà cầu theo như mình tra nghĩa là yêu cầu khắt khe, đòi hỏi quá đáng, nên chém z lun :]])
Phong Cảnh cùng Lệ Duệ lại tự mình đến bàn Đỗ Vân Tu mời rượu.
Bốn người vội vàng đứng lên.
"Các cậu mấy ngày nay khổ cực rồi. ESE có thể đào tạo các cậu thành những ngôi sao như vậy thật lấy làm kiêu ngạo." Lệ Duệ nâng ly rượu đỏ, mặt mày hồ hởi. Chưa từng mở lời nhiều như vậy, cũng đã khiến người ta cảm thấy được khí thế của kẻ đứng đầu trên ngàn người.Mặc dù là khích lệ, nhưng thân phận cùng khoảng cách vẫn còn tồn tại, đâu thể vượt qua, cũng không thể tùy tiện càn rỡ.
Chử Phong và Đỗ Vân Tu nhanh chóng nâng ly kính rượu, cười theo.
"Anh xem anh, lại dọa bọn họ sợ rồi."
Phong Cảnh theo sau vốn không lên tiếng trước đó lại khẽ cười, cười đến cực kỳ yêu nghiệt, một phen tiếng nói diễm lệ khiến lòng người xao động.
So sáng với Lệ Duệ trước đó, quả thực như hoa đào nở rộ thả trôi theo dòng băng tuyết.
Phong Cảnh miết môi, khóe mắt phong lưu, tự mình rót thêm rượu vào ly của bốn người họ. Một bên thêm rượu, một bên vừa nói chuyện phiếm.
"A Phong, tôi xem mấy tập cuối của Legacy, kỹ xảo diễn xuất của cậu rõ ràng có tiến bộ hơn trước."
"Tiểu Phi, cậu vẫn ôn nhuận như vậy , chẳng thể trách lại khiến người ta yêu thương."
"Trạch, lần trước vũ sư kể với tôi chuyện của cậu, rằng cậu muốn ra chuyên tập**, đây là một tin tốt nha."
(**lúc đầu mình nghĩ đây là việc chăm chỉ luyện tập, sau đọc nd tiếp đó ms biết đó k f, nói chung nó có thể liên quan đến gần giống đĩa đơn, album hay photobook í, tóm lại mình k rõ nó là cái nào trong đám này nên để nguyên văn vậy :/)
Chính là một hai lời đơn giản.
Bất quá khoảng cách lập tức kéo gần lại hơn, bọn người Chử Phong liền cảm thấy bản thân đích thực là người ESE nhọc tâm bồi dưỡng—— Phong tổng cũng để tâm đến chuyện của mình.
Nhất là lúc sau, còn nhắc đến chuyên tập!
Bọn hắn quay phim lâu như vậy, trừ bỏ đoạn nhạc đầu phim ra, thì thậm chí EP* cũng không có tung ra.
(*EP: hay còn gọi là Đĩa mở rộng, là tên của loại đĩa nhựa hay CD có chứa nhiều bài nhạc hơn một đĩa đơn, nhưng lại quá ngắn để xem là một album. Thường thì một đĩa EP dài khoảng 10-20 phút, trong khi một đĩa dơn có dưới 10 phút và một album có khoảng 30-80 phút)
Đối với bản thân Chử Phong rất thích ca hát, và một người thích nhảy như Đằng Trạch mà nói, việc chăm chỉ tập luyện chính là bọn họ trước mắt muốn thăm dò như thế nào! (xem có ng wan tâm 2 ẻm không :]])
Phong Cảnh vừa nói như vậy, Chử Phong, Đằng Trạch cũng liền "Đả xà tùy côn thượng"***.
(***"Mộc côn đánh rắn, rắn tùy loại gậy": trong đây ý chỉ đại loại "kẻ bị công kích giỏi dùng mánh khóe, luồn lách sơ hở, phản kích nhanh nhạy, khiến đối phương cảm thấy khó giải quyết.")
"Phong tổng, khi nào chúng ta ra chuyên tập! Chẳng lẽ anh không có lòng tin đối với chúng tôi sao?" Chử Phong ghé sát vào Phong Cảnh, đôi mắt hắc diệu thạch* dưới ánh đèn lưu quang tràn ngập đủ loại màu sắc, động tác kì thật không mờ ám nhưng khiến những người khác phát hiện ra sự thân cận giữa hai người.
(*hắc diệu thạch nè *chỉ chỉ*)
Vô hình như muốn phóng ra một loại tín hiệu cho đám anh chị đồng sự (giống đồng nghiệp ý) tại ESE, còn có ba người còn lại của Legacy —— Chử Phong không chỉ là người mới được công ty ưu tiên bồi dưỡng, mà còn có mối quan hệ vô cùng tốt với vị tổng giám đốc này của ESE.
"Nóng vội ăn không hết đậu hủ nóng." Phong Cảnh tựa hồ không để ý, hơi hơi nghiêng đầu, mái tóc đen như mực dưới ánh đèn lộ ra vẻ sáng bóng khiến người ta mê muội.
Giọt lệ chí dưới khóe mắt phải càng phát ra vẻ giảo hoạt câu nhân, giống như có thể xuyên thấu lòng người.
"Vậy ngài cần nhanh chóng an bài cho chúng tôi. Fan hâm mộ của tôi nhắn lại, bọn họ thật chờ mong, ngay cả tiền mua chuyên tập cũng đã chuẩn bị rồi." Đằng Trạch cũng tham gia cuộc đối thoại này, tao nhã cùng Phong Cảnh chạm ly, sau đó tiếp tục nói, "Còn nói chuẩn bị tiền muốn mua ba cái. Một cái giữ làm kỉ niệm, một cái dùng để nghe, cái còn lại dành tặng bạn bè."
"Ha ha, fan các cậu thật thú vị, thực nhiệt tình nha." Phong Cảnh từ nãy giờ đứng cạnh hai nam thần tượng nổi tiếng, một chút khí thế cũng không giảm.
Xa xa nhìn lại, mái tóc màu đen dài đến thắt lưng, cùng với nốt ruồi nhỏ diễm lệ dưới khóe mắt, khiến hắn vô hình tỏa ra khí chất phong lưu, diêm dúa lẳng lơ.
Người không biết, còn tưởng rằng ba người này mới chính là một nhóm thần tượng.
"Kỳ thật..." Phong Cảnh híp híp đôi mắt hẹp dài như hồ ly, thanh âm cố ý dừng một chút, quơ quơ rượu đỏ trong tay, "Công ty một mực nâng đỡ các cậu. Các cậu muốn ra chuyên tập, ESE đương nhiên biết. Bất quá ghi âm sớm hay muộn thì chất lượng cũng thế, chi bằng thực hiện sớm."
"Các cậu là do công ty bỏ công ra đào tạo, tiền đầu tư rót vào cũng không ít, vốn vô cùng coi trọng các cậu. Dù là chuyên tập đầu tay, cũng phải có chất lượng cao."
Chử Phong và Đằng Trạch nhìn nhau, ánh mắt mơ hồ lộ ra tia chờ mong: "Ý Phong tổng là?"
"Các cậu nhất định phải cảm tạ đại Boss thật tốt! Là hắn giúp các cậu liên lạc với bên sản xuất âm nhạc có uy tín ở Nhật Bản! Chuyên tập đầu tay của các cậu sẽ thu ở Nhật Bản, do bên sản xuất âm nhạc Nhật Bản lo liệu."
Dù hình tượng trong phim khí định thần nhàn thế nào thì ngoài đời Chử Phong và Đằng Trạch khi nghe thấy tin này vẫn không nén được kích động! Vừa nghe đến việc thu âm ở Nhật Bản, chuyên tập đầu tay lại còn được những tay cao nghề trong âm nhạc lo liệu nữa, lập tức nét mặt vui mừng, luôn miệng nói công ty đối với họ thật quá tốt!
Đỗ Vân Tu mỉm cười nhìn bọn hắn.
Cái gọi là nâng cao thuật nghiệp*, chính là không ngừng học hỏi, chuyên tâm nâng cao trình độ chuyên môn. Có câu, không có đá sứ** tốt thì sao tạo được sứ đẹp và sống động, điều hắn luôn luôn theo đuổi chính là bồi dưỡng thêm cho nghiệp diễn của bản thân, tôi luyện kĩ thuật diễn xuất.
(*thuật là kĩ thuật, học thuật, nghiệp ở đây là nghề nghiệp: nguyên lai có nghĩa nôm na là tay nghề.
**nguyên văn là: Kim cương toản, mình tra ra toản có nghĩa quí nên hiểu chung chung nghĩa là đá sứ vậy thui)Hầu như đối với diễn xuất tốt thì chưa chắc hát có thể tốt bằng diễn xuất, mà hát tốt thì khả năng diễn xuất cũng không thể tốt bằng hát. (con ng k thể hoàn hảo, cũng có 1 số ng vừa hát dc lại vừa diễn xuất dc, nhưng dù mặt kia tiêu chuẩn tốt thế nào cũng k thể sánh bằng khả năng chuyên môn mà :]]])
Hắn không phải bài xích, chỉ là trời sinh không giỏi về khoản ca hát. Vì vậy cũng không vui mừng như điên giống hai người họ.
Đỗ Vân Tu kiếp trước cũng có chút giao hảo (mối quan hệ tốt), biết đến một Thiên vương được người ta xưng tụng là ca thần, Bùi Thanh.
Người tựa băng, tỏa ra hàn khí lạnh lẽo.
Khí chất thanh tuyệt, trên trán mang theo ngạo khí ngút trời. Phảng phất tựa hàn ngọc, thụ lãnh hoa thanh. Giọng hát giống như âm thanh của tự nhiên, không mấy ai có thể sánh bằng.
Đỗ Vân Tu trước kia ngẫu nhiên ca ở KTV (karaoke) cũng không cảm thấy ca hát cũng phải cần kĩ thuật.
Thẳng đến khi gặp được Bùi Thanh, mới biết được thì ra khi hát cũng phải dùng đúng phương pháp thở đúng cách và kĩ thuật luyện thanh, không thể lấy hơi tùy ý. Nguyên lai, ca hát cũng cực kì chú trọng kĩ thuật.
Hiện tại cũng đã lâu không gặp như vậy.
Legacy đã bắt đầu thực hiện chuyên tập đầu tay. Không biết giọng hát mình tột cùng thế nào, có theo kịp với tiến độ cả nhóm không.
Những điều Bùi Thanh nói với hắn...không biết có thể làm theo được hay không.
Đỗ Vân Tu còn chưa lo lắng xong.
Phong Cảnh tại tiệc chúc mừng tuôn ra một tin càng thêm kinh người ( anh cứ khiến ngta bất ngờ -_-|||)! Thậm chí tin này còn đủ lấn áp cả mục đích tổ chức tiệc chúc mừng.
——《The Legacy》 sang năm quay bộ phim thứ hai.
Kim bài của ESE - Ảnh đế Tạ Di sẽ tham gia với vai trò khách mời đặc biệt!
Người nào cũng biết, từ sau khi sự nghiệp diễn xuất có nhiều thành tựu lớn, ảnh đế Tạ Di cũng đã nhiều năm không xuất hiện trên màn ảnh nhỏ! (chắc ẻm sau đó đóng phim điện ảnh nhìu hơn phim truyền hình.)
Tin tức này vừa tung ra.
Những nhà chế tác của đài truyền hình khác đã nghiến răng nghiến lợi, thầm đem Phong Cảnh mắng đến cẩu huyết lâm đầu. (Ẻm fusc hắc wá mờヽ(≧∀≦)ノ )
Nếu như nói lúc trước khi quay《The Legacy》 phần đầu, ESE tuyệt đối giữ bí mật suốt quá trình tiến hành quay chụp, như vậy bộ thứ hai, Phong Cảnh lại tung ra tin tức trước mặt truyền thông tại buổi tiệc chúc mừng bốn người Đỗ Vân Tu, thậm chí còn nhắc đến sự tham gia của ảnh đế Tạ Di! Rõ ràng chính là muốn tuyên truyền, thu hút sự chú ý. Không nghi ngờ, đầu đề báo ngày mai nhất định nhận được ít nhiều chú ý, đợi đến khi phim công chiếu, chỉ sợ lại tạo một làn sóng càn quét khác.
Đến lúc đó không cầnESE triển khai truyền bá, chỉ sợ khi đó phóng viên giải trí mỗi ngày đều ùa đến trường quay thu không ít tin tức.
Dưới sự tuyên truyền như thế, bộ phim 《The Legacy》phần hai không hot mới là lạ! Bọn hắn vẫn nên chuẩn bị tinh thần đi là vừa, tránh cho lúc đó bị áp đảo tinh thần, trở thành vật hi sinh...(bị chị e bạn dì chạy theo đè bẹp chăng Σd(゚∀゚。)ネッ♪)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.