Trọng Sinh Chi Đệ Nhất Đế Hậu Tinh Cầu
Chương 95
Băng Đường Liên Tử Canh
04/01/2022
☆ Chương 176: Thiên tài ngã xuống
Yêu Đức Phiến nhìn xuống thiết bị đầu cuối, đoán thời gian từ khi Nam Kính bắt đầu không ngừng phóng tinh thần lực đến bây giờ đã kéo dài bao lâu.
"Đại khái hơn ba mươi phút."
Bên kia truyền đến âm thanh hít khí, bác sĩ nghiêm nghị chỉ trích Yêu Đức Phiến cần phải thời điểm tình huống bắt đầu phát sinh như thế liền ngăn cản Nam Kính, hoặc là lập tức gọi điện thoại cho bệnh viện cầu viện, mà không phải ở bên cạnh bỏ mặc, cho nên mới tiến vào cảnh giới nguy hiểm như vậy.
"Tôi nên làm gì?"
Yêu Đức Phiến trong thanh âm có chút bối rối cùng run rẩy, bởi vì hiện tại trên mặt Nam Kính không có chút máu, nguyên bản đôi môi sắc đỏ đã biến thành màu tím nhạt.
Đây là thiếu phản ứng dưỡng.
Mà lời của bác sĩ triệt để ngăn trở dự định của Yêu Đức Phiến là đem Nam Kính tha đi.
"Tuyệt đối không nên động vào cậu ấy! Không nên quấy rầy cậu ấy! Chúng tôi sẽ rất mau tới đó."
Vội vã treo máy, bác sĩ trực ban đã nhanh chóng liên lạc người phụ trách bệnh viện, chờ xuất phát, nhưng bọn họ càng sớm hơn chính là dốc lòng cầu học giáo nhanh chóng trả lời để nói về tình huống của Nam Kính.
Người phụ trách bệnh viện dốc lòng cầu học giáo cường liệt yêu cầu trong vòng mười phút cung cấp ít nhất ba vị cường giả siêu cấp ý thức căn nguyên cấp cao, mà đẳng cấp tinh thần lực ít nhất là cấp S lại đây, hiệp trợ bọn họ vì vị học sinh kia truyền tinh thần lực, để cầu mọi khả năng bảo vệ thần kinh của học sinh hoàn chỉnh.
Một khi thần kinh toàn thân toàn bộ hoại tử, sẽ là một cái kết quả không thể cứu vãn.
Chuẩn bị tham gia cấp cứu mỗi người đều vạn phần sốt ruột, bởi vì không có ai so với bọn họ rõ ràng hơn, dưới tình huống hơn ba mươi phút thậm chí tiêu hao tinh thần lực càng lâu sẽ có tình huống như thế nào phát sinh.
Đã rất nhiều năm cũng chưa từng nhìn thấy có học sinh tiêu hao tinh thần lực, nhưng ở trường quân đội Sifal mười năm trước, đã từng có quá một bi kịch tương tự.
Một thiếu niên thiên tài hệ cơ giáp gien đẳng cấp S, nhập học mới vừa nửa năm, bởi vì luyện tập huấn luyện quá cường độ mà tiêu hao tinh thần lực, cấp cứu không có hiệu quả mà thần kinh nửa người trên hoại tử, cả đời không có cách nào dựa vào sức mạnh chính mình để ngồi.
Cũng không lâu sau, vị thiếu niên này liền lén lút vào một buổi tối kết thúc tính mạng của chính mình.
Gia đình rất mau đưa thi thể học sinh kia mang đi, chính là thiếu niên kia mới vừa mười lăm, mười sáu tuổi, ngày đó tất cả mọi người ở đó đều nhớ rõ, đứa bé kia trước khi đi mang theo ánh mắt đầy hận ý.
Sau khi xảy ra chuyện này, từ hiệu trưởng cùng lão sư trường quân đội Sifal, cho tới học sinh toàn trường, cũng không khỏi cảm thấy đau lòng cùng khiếp sợ.
Mà vô luận tiếc hận cỡ nào, cũng không đổi về được một ngôi sao mới xuất hiện còn chưa bay lên liền ngã xuống.
Cũng từ đó về sau, trường quân đội Sifal 'vẫy tay từ biệt' vốn là còn sót lại không nhiều phương pháp huấn luyện trường quân đội quá mạnh mẽ, phát ra một khẩu hiệu tôn trọng sự tự do phát triển trong trường quân đội, cũng kéo dài đến nay, trong mười năm qua bị Weinman quán triệt đến cùng, phát dương quang đại.
Bi kịch đồng dạng, không ai nguyện ý lại nhìn thấy nó diễn ra lần thứ hai.
Đêm đó, trước tin tức màu đỏ báo động vừa mới lan truyền đến ở trường trên thiết bị đầu cuối của người phụ trách, sẽ là lúc phát sinh tình huống cực kì quan trọng.
Mà viện trưởng bệnh viện yêu cầu, cho dù là vị nắm đại quyền người phụ trách này cũng rất là đau đầu ——trường quân đội Sifal tuy rằng cũng có số lượng không ít cường giả tọa trấn, nhưng bọn họ đại thể cũng đã không dễ dàng nhìn thấy, đa số đều là giáo sư danh dự vĩnh viễn.
Về phần lão sư trường học vậy thì càng không cần phải nói, tuy rằng cấp bậc của bọn họ chẳng hề kém, mà muốn nói đạt đến yêu cầu bệnh viện cao như vậy trong lúc nhất thời hoàn thật không nghĩ tới.
Có trình độ kia, ai còn đến dạy học?
Tuy rằng Weinman hiệu trưởng tương đối chán ghét có người tìm hắn khi khong trong thời gian làm việc, mà tốt xấu nặng nhẹ cũng phân rõ được, huống chi bản thân Weinman hẳn là người muốn tìm đến bệnh viện, hắn đại khái cũng là người duy nhất có thể trong khoảng thời gian ngắn tìm tới người có thể giúp.
Người phụ trách quyết định thật nhanh, đem tình huống báo cho Weinman.
Màn đêm buông xuống, ánh sao tản mạn, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh an tường.
Từ khi tối hôm qua biết Lantis tiếp nhận qua thí nghiệm cướp đoạt tình cảm, Ellens đứng vững áp lực oán trách Weinman che giấu bệnh tình, cũng tiến hành đúng bệnh hốt thuốc.
Vì vậy tiến hành một đêm chữa trị ý thức căn nguyên xong, tại sáng sớm hôm nay, Ellens rốt cục thành công, ở trong mộng cùng kẻ địch đấu tranh triệt để kéo Lantis từ trong hỗn loạn trở lại.
Nhìn biểu tình trên mặt như hù người chết kia ngược lại Lantis đối với hắn lễ phép nghiêm túc nói cảm, Ellens bị dọa cho phát sợ rốt cuộc hoãn lại, triệt triệt để để thở phào nhẹ nhõm.
Từ đó, Ellens đối với Lantis trước kia có nho nhỏ một chút 'Khó chịu' không nói rõ được cũng không tả rõ được đều biến mất không thấy nữa.
Thậm chí cho đến bây giờ, Ellens nhìn Lantis càng xem càng vừa mắt.
Đại khái là hắn khá là yêu thích mỹ nhân yếu kém đi, Ellens cứ như vậy mà tự an ủi mình.
Mà Lantis tựa hồ từ phương diện nào nói tới đều không hề yếu kém —— coi như bởi vì cả một đêm tranh đoạt ý thức làm cho anh thoáng hiện ra uể oải, sắc mặt cũng không phải quá tốt, nhưng khí tràng mạnh mẽ cùng lúc trước giống nhau như đúc này còn ở nơi đó phóng, khiến người không dám nhìn thẳng.
Bất quá, trong mắt Ellens là 'Ân nhân cứu mạng', tất cả đều là bất đồng —— coi như gia hoả bá khí trắc lậu kia có lại vênh váo hò hét, không phải là được hắn cấp cứu sao? Không phải là muốn nói cám ơn với hắn sao?
Bất quá, Lantis tại sao sau khi cảm ơn lại không nói gì nữa? Làm sao xoay một cái mặt liền khôi phục bộ dáng thành bá khí trắc lậu, kiêu ngạo người sống chớ gần kia?
"Tuy rằng ngươi đã nói tạm thời không thể thấy Nam Kính, mà ta còn muốn xác nhận một chút, ngươi thật không dự định sớm báo bình an cho Nam Kính sao?"
Ellens cố nén kích động muốn đem Lantis lật tung, đứng ở cạnh ghế salon từ trên cao nhìn xuống anh nói.
Lantis sau khi phục bình thường chính là dùng tư thế phi thường thích ý thoải mái nằm ngang tại ghế sôpha mềm mại, có lẽ là vóc người, khuôn mặt đều quá mức hoàn mỹ, dù cho loại tư thế lười biếng này cũng hiện ra tương đối tao nhã mê người.
Đầu anh gối lên trên gối, trong tay nắm bản thơ ca tập Weinman thường thường mở ra nhìn, đang dừng lại tại một trang nào đó mà đọc.
Nghe âm thanh thế đạo chính kinh hỏi mình, Lantis miễn cưỡng bố thí một chút dư quang cho 'Người tự xưng là ân nhân cứu mạng của mình', đồng thời nhìn Ellens đang như một khối mè xửng dính vào trên người Weinman cợt nhả theo tới chỗ ở của anh.
Không, chính xác mà nói, biệt thự này là thuộc về Weinman, chỉ bất quá bây giờ đã thuộc về anh cùng Weinman, thậm chí hơn nữa là chỗ của Phong Tiệm Ly.
"Ta không thể đi nhìn em ấy."
Lantis một lần nữa đem toàn bộ tầm mắt vùi đầu vào trang sách hơi ố vàng, lạnh nhạt nói: "Em ấy vừa thấy được ta, nhất định liền biết tình huống của ta không đúng."
Không muốn để cho Nam Kính lo lắng.
Cách quang não đều có thể nhìn ra anh không đúng, ở tình huống như vậy, anh thật không dám đi đối mặt với Nam Kính.
Tối hôm qua lúc tỉnh lại, chuyện đầu tiên anh làm đó là mở ra thiết bị đầu cuối thông qua quang não nhìn Nam Kính.
Mà sáng sớm hôm nay triệt để tỉnh lại sau, anh hỏi câu đầu tiên là mấy ngày nay Nam Kính có thật là rất tốt không.
Hiển nhiên anh rất quan tâm cái vấn đề này —— coi như Nam Kính nói cậu cũng không tệ lắm.
Từ trong miệng Ellens, anh biết được Nam Kính gần đây trạng thái cùng cảnh ngộ tương đối gay go, lúc này liền trầm mặt, thậm chí vì chuyện Weinman không có đúng lúc xử lý chuyện linh kiện mà khiến cho Nam Kính gặp phiền phức mà cùng hắn có tranh chấp.
Anh dùng giọng điệu chất vấn hỏi: "Ngươi đã đáp ứng ta sẽ ở lúc ta không có mặt chăm sóc thật tốt em ấy, nhưng ngươi lại làm cho em ấy bị ủy khuất."
"Muốn cùng với ngươi, lưu ngôn phỉ ngữ đều không được nghe, cậu ấy sớm muộn cũng sẽ cùng ngươi tách ra."
Weinman luôn 'nhất châm kiến huyết' như vậy: "Xác thực, những chuyện này ta có thể xử lý rất tốt, thậm chí chỉ cần câu nói đầu tiên có thể giải quyết tất cả lo âu và cảnh khốn khó của cậu ấy, thuận tiện đem cậu ấy một tay đẩy tới đài cao... Mà như vậy, cậu ấy có thể được cha mẹ ngươi tiếp nhận sao? Có thể được cả gia tộc chúng ta tiếp nhận sao? Thậm chí một người nhu nhược bất kham, cậu ấy có thể chịu nổi vị trí bên cạnh ngươi kia mà nhất định không gánh chịu trách nhiệm sao?"
Weinman có lúc chán ghét khiến người hận không thể cùng hắn đánh một trận, bởi vì hắn luôn có thể 'nhất châm kiến huyết' đem người khác không muốn thừa nhận chỗ đau cũng phải vạch ra cho bằng được, một chút chỗ trống cũng không để lại.
Mà Weinman một câu nói đề tỉnh Lantis.
"Ngươi cho rằng tình trạng của cậu ấy, phần lớn là bởi vì linh kiện hay là bởi vì lo lắng cho ngươi?"
Lantis trầm mặc.
Chuyện anh lo lắng nhất đã xảy ra, tuy rằng lúc đó, anh cũng vì Nam Kính một ngày so với một ngày yêu thích anh mà cảm thấy tự đáy lòng ấm áp.
Tình huống như vậy sẽ không chỉ phát sinh một lần hai lần, Nam Kính vừa mới bắt đầu có thể tiếp thu, là bởi vì vẫn không có chân chính ở cùng với anh, bởi vậy cũng không có lập trường đi lo lắng sợ hãi.
Có thể tình huống bây giờ bất đồng, bọn họ ở cùng một chỗ.
Nam Kính hoàn toàn có tư cách đứng ở vị trí người yêu Lantis, quang minh chính đại nói sự lo lắng của cậu, thậm chí buồn bực mà muốn phát điên.
Lantis đều làm tốt chuẩn bị lần này trở lại bị Nam Kính oán giận.
Có lẽ là người yêu nên hai người sẽ đối với cử nhất động của nhau có một chút nhảy cảm, Lantis tin tưởng, một khi Nam Kính nhìn thấy anh, tuyệt đối sẽ nhận ra được tình hình tinh thần không ổn của anh —— ngày hôm qua đối thoại, Nam Kính thật sự khiến cho anh ngoài ý muốn mà kinh hãi.
Lantis phải giải quyết triệt để vấn đề bản thân rồi mới đi gặp Nam Kính, mặc dù bây giờ chỉ là thiếu ngủ thỉnh thoảng sẽ có chút đau đầu, nhưng vẫn là sợ ở trước mặt của cậu sẽ lòi ra.
Ellens mấy ngày nay không ở trường học, bởi vậy cũng không biết Nam Kính kỳ thực đã sớm nghĩ thông suốt một ít chuyện, càng không biết Nam Kính đã bắt đầu một mình huấn luyện điều khiển cơ giáp.
Hắn cho là Nam Kính vẫn là như mấy ngày trước chán chường đê mê muốn chết không được muốn sống cũng không xong.
Nhưng theo Ellens, Lantis có lý do như vậy, cũng không phải là nguyên nhân anh không đi gặp Nam Kính.
Yêu Đức Phiến nhìn xuống thiết bị đầu cuối, đoán thời gian từ khi Nam Kính bắt đầu không ngừng phóng tinh thần lực đến bây giờ đã kéo dài bao lâu.
"Đại khái hơn ba mươi phút."
Bên kia truyền đến âm thanh hít khí, bác sĩ nghiêm nghị chỉ trích Yêu Đức Phiến cần phải thời điểm tình huống bắt đầu phát sinh như thế liền ngăn cản Nam Kính, hoặc là lập tức gọi điện thoại cho bệnh viện cầu viện, mà không phải ở bên cạnh bỏ mặc, cho nên mới tiến vào cảnh giới nguy hiểm như vậy.
"Tôi nên làm gì?"
Yêu Đức Phiến trong thanh âm có chút bối rối cùng run rẩy, bởi vì hiện tại trên mặt Nam Kính không có chút máu, nguyên bản đôi môi sắc đỏ đã biến thành màu tím nhạt.
Đây là thiếu phản ứng dưỡng.
Mà lời của bác sĩ triệt để ngăn trở dự định của Yêu Đức Phiến là đem Nam Kính tha đi.
"Tuyệt đối không nên động vào cậu ấy! Không nên quấy rầy cậu ấy! Chúng tôi sẽ rất mau tới đó."
Vội vã treo máy, bác sĩ trực ban đã nhanh chóng liên lạc người phụ trách bệnh viện, chờ xuất phát, nhưng bọn họ càng sớm hơn chính là dốc lòng cầu học giáo nhanh chóng trả lời để nói về tình huống của Nam Kính.
Người phụ trách bệnh viện dốc lòng cầu học giáo cường liệt yêu cầu trong vòng mười phút cung cấp ít nhất ba vị cường giả siêu cấp ý thức căn nguyên cấp cao, mà đẳng cấp tinh thần lực ít nhất là cấp S lại đây, hiệp trợ bọn họ vì vị học sinh kia truyền tinh thần lực, để cầu mọi khả năng bảo vệ thần kinh của học sinh hoàn chỉnh.
Một khi thần kinh toàn thân toàn bộ hoại tử, sẽ là một cái kết quả không thể cứu vãn.
Chuẩn bị tham gia cấp cứu mỗi người đều vạn phần sốt ruột, bởi vì không có ai so với bọn họ rõ ràng hơn, dưới tình huống hơn ba mươi phút thậm chí tiêu hao tinh thần lực càng lâu sẽ có tình huống như thế nào phát sinh.
Đã rất nhiều năm cũng chưa từng nhìn thấy có học sinh tiêu hao tinh thần lực, nhưng ở trường quân đội Sifal mười năm trước, đã từng có quá một bi kịch tương tự.
Một thiếu niên thiên tài hệ cơ giáp gien đẳng cấp S, nhập học mới vừa nửa năm, bởi vì luyện tập huấn luyện quá cường độ mà tiêu hao tinh thần lực, cấp cứu không có hiệu quả mà thần kinh nửa người trên hoại tử, cả đời không có cách nào dựa vào sức mạnh chính mình để ngồi.
Cũng không lâu sau, vị thiếu niên này liền lén lút vào một buổi tối kết thúc tính mạng của chính mình.
Gia đình rất mau đưa thi thể học sinh kia mang đi, chính là thiếu niên kia mới vừa mười lăm, mười sáu tuổi, ngày đó tất cả mọi người ở đó đều nhớ rõ, đứa bé kia trước khi đi mang theo ánh mắt đầy hận ý.
Sau khi xảy ra chuyện này, từ hiệu trưởng cùng lão sư trường quân đội Sifal, cho tới học sinh toàn trường, cũng không khỏi cảm thấy đau lòng cùng khiếp sợ.
Mà vô luận tiếc hận cỡ nào, cũng không đổi về được một ngôi sao mới xuất hiện còn chưa bay lên liền ngã xuống.
Cũng từ đó về sau, trường quân đội Sifal 'vẫy tay từ biệt' vốn là còn sót lại không nhiều phương pháp huấn luyện trường quân đội quá mạnh mẽ, phát ra một khẩu hiệu tôn trọng sự tự do phát triển trong trường quân đội, cũng kéo dài đến nay, trong mười năm qua bị Weinman quán triệt đến cùng, phát dương quang đại.
Bi kịch đồng dạng, không ai nguyện ý lại nhìn thấy nó diễn ra lần thứ hai.
Đêm đó, trước tin tức màu đỏ báo động vừa mới lan truyền đến ở trường trên thiết bị đầu cuối của người phụ trách, sẽ là lúc phát sinh tình huống cực kì quan trọng.
Mà viện trưởng bệnh viện yêu cầu, cho dù là vị nắm đại quyền người phụ trách này cũng rất là đau đầu ——trường quân đội Sifal tuy rằng cũng có số lượng không ít cường giả tọa trấn, nhưng bọn họ đại thể cũng đã không dễ dàng nhìn thấy, đa số đều là giáo sư danh dự vĩnh viễn.
Về phần lão sư trường học vậy thì càng không cần phải nói, tuy rằng cấp bậc của bọn họ chẳng hề kém, mà muốn nói đạt đến yêu cầu bệnh viện cao như vậy trong lúc nhất thời hoàn thật không nghĩ tới.
Có trình độ kia, ai còn đến dạy học?
Tuy rằng Weinman hiệu trưởng tương đối chán ghét có người tìm hắn khi khong trong thời gian làm việc, mà tốt xấu nặng nhẹ cũng phân rõ được, huống chi bản thân Weinman hẳn là người muốn tìm đến bệnh viện, hắn đại khái cũng là người duy nhất có thể trong khoảng thời gian ngắn tìm tới người có thể giúp.
Người phụ trách quyết định thật nhanh, đem tình huống báo cho Weinman.
Màn đêm buông xuống, ánh sao tản mạn, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh an tường.
Từ khi tối hôm qua biết Lantis tiếp nhận qua thí nghiệm cướp đoạt tình cảm, Ellens đứng vững áp lực oán trách Weinman che giấu bệnh tình, cũng tiến hành đúng bệnh hốt thuốc.
Vì vậy tiến hành một đêm chữa trị ý thức căn nguyên xong, tại sáng sớm hôm nay, Ellens rốt cục thành công, ở trong mộng cùng kẻ địch đấu tranh triệt để kéo Lantis từ trong hỗn loạn trở lại.
Nhìn biểu tình trên mặt như hù người chết kia ngược lại Lantis đối với hắn lễ phép nghiêm túc nói cảm, Ellens bị dọa cho phát sợ rốt cuộc hoãn lại, triệt triệt để để thở phào nhẹ nhõm.
Từ đó, Ellens đối với Lantis trước kia có nho nhỏ một chút 'Khó chịu' không nói rõ được cũng không tả rõ được đều biến mất không thấy nữa.
Thậm chí cho đến bây giờ, Ellens nhìn Lantis càng xem càng vừa mắt.
Đại khái là hắn khá là yêu thích mỹ nhân yếu kém đi, Ellens cứ như vậy mà tự an ủi mình.
Mà Lantis tựa hồ từ phương diện nào nói tới đều không hề yếu kém —— coi như bởi vì cả một đêm tranh đoạt ý thức làm cho anh thoáng hiện ra uể oải, sắc mặt cũng không phải quá tốt, nhưng khí tràng mạnh mẽ cùng lúc trước giống nhau như đúc này còn ở nơi đó phóng, khiến người không dám nhìn thẳng.
Bất quá, trong mắt Ellens là 'Ân nhân cứu mạng', tất cả đều là bất đồng —— coi như gia hoả bá khí trắc lậu kia có lại vênh váo hò hét, không phải là được hắn cấp cứu sao? Không phải là muốn nói cám ơn với hắn sao?
Bất quá, Lantis tại sao sau khi cảm ơn lại không nói gì nữa? Làm sao xoay một cái mặt liền khôi phục bộ dáng thành bá khí trắc lậu, kiêu ngạo người sống chớ gần kia?
"Tuy rằng ngươi đã nói tạm thời không thể thấy Nam Kính, mà ta còn muốn xác nhận một chút, ngươi thật không dự định sớm báo bình an cho Nam Kính sao?"
Ellens cố nén kích động muốn đem Lantis lật tung, đứng ở cạnh ghế salon từ trên cao nhìn xuống anh nói.
Lantis sau khi phục bình thường chính là dùng tư thế phi thường thích ý thoải mái nằm ngang tại ghế sôpha mềm mại, có lẽ là vóc người, khuôn mặt đều quá mức hoàn mỹ, dù cho loại tư thế lười biếng này cũng hiện ra tương đối tao nhã mê người.
Đầu anh gối lên trên gối, trong tay nắm bản thơ ca tập Weinman thường thường mở ra nhìn, đang dừng lại tại một trang nào đó mà đọc.
Nghe âm thanh thế đạo chính kinh hỏi mình, Lantis miễn cưỡng bố thí một chút dư quang cho 'Người tự xưng là ân nhân cứu mạng của mình', đồng thời nhìn Ellens đang như một khối mè xửng dính vào trên người Weinman cợt nhả theo tới chỗ ở của anh.
Không, chính xác mà nói, biệt thự này là thuộc về Weinman, chỉ bất quá bây giờ đã thuộc về anh cùng Weinman, thậm chí hơn nữa là chỗ của Phong Tiệm Ly.
"Ta không thể đi nhìn em ấy."
Lantis một lần nữa đem toàn bộ tầm mắt vùi đầu vào trang sách hơi ố vàng, lạnh nhạt nói: "Em ấy vừa thấy được ta, nhất định liền biết tình huống của ta không đúng."
Không muốn để cho Nam Kính lo lắng.
Cách quang não đều có thể nhìn ra anh không đúng, ở tình huống như vậy, anh thật không dám đi đối mặt với Nam Kính.
Tối hôm qua lúc tỉnh lại, chuyện đầu tiên anh làm đó là mở ra thiết bị đầu cuối thông qua quang não nhìn Nam Kính.
Mà sáng sớm hôm nay triệt để tỉnh lại sau, anh hỏi câu đầu tiên là mấy ngày nay Nam Kính có thật là rất tốt không.
Hiển nhiên anh rất quan tâm cái vấn đề này —— coi như Nam Kính nói cậu cũng không tệ lắm.
Từ trong miệng Ellens, anh biết được Nam Kính gần đây trạng thái cùng cảnh ngộ tương đối gay go, lúc này liền trầm mặt, thậm chí vì chuyện Weinman không có đúng lúc xử lý chuyện linh kiện mà khiến cho Nam Kính gặp phiền phức mà cùng hắn có tranh chấp.
Anh dùng giọng điệu chất vấn hỏi: "Ngươi đã đáp ứng ta sẽ ở lúc ta không có mặt chăm sóc thật tốt em ấy, nhưng ngươi lại làm cho em ấy bị ủy khuất."
"Muốn cùng với ngươi, lưu ngôn phỉ ngữ đều không được nghe, cậu ấy sớm muộn cũng sẽ cùng ngươi tách ra."
Weinman luôn 'nhất châm kiến huyết' như vậy: "Xác thực, những chuyện này ta có thể xử lý rất tốt, thậm chí chỉ cần câu nói đầu tiên có thể giải quyết tất cả lo âu và cảnh khốn khó của cậu ấy, thuận tiện đem cậu ấy một tay đẩy tới đài cao... Mà như vậy, cậu ấy có thể được cha mẹ ngươi tiếp nhận sao? Có thể được cả gia tộc chúng ta tiếp nhận sao? Thậm chí một người nhu nhược bất kham, cậu ấy có thể chịu nổi vị trí bên cạnh ngươi kia mà nhất định không gánh chịu trách nhiệm sao?"
Weinman có lúc chán ghét khiến người hận không thể cùng hắn đánh một trận, bởi vì hắn luôn có thể 'nhất châm kiến huyết' đem người khác không muốn thừa nhận chỗ đau cũng phải vạch ra cho bằng được, một chút chỗ trống cũng không để lại.
Mà Weinman một câu nói đề tỉnh Lantis.
"Ngươi cho rằng tình trạng của cậu ấy, phần lớn là bởi vì linh kiện hay là bởi vì lo lắng cho ngươi?"
Lantis trầm mặc.
Chuyện anh lo lắng nhất đã xảy ra, tuy rằng lúc đó, anh cũng vì Nam Kính một ngày so với một ngày yêu thích anh mà cảm thấy tự đáy lòng ấm áp.
Tình huống như vậy sẽ không chỉ phát sinh một lần hai lần, Nam Kính vừa mới bắt đầu có thể tiếp thu, là bởi vì vẫn không có chân chính ở cùng với anh, bởi vậy cũng không có lập trường đi lo lắng sợ hãi.
Có thể tình huống bây giờ bất đồng, bọn họ ở cùng một chỗ.
Nam Kính hoàn toàn có tư cách đứng ở vị trí người yêu Lantis, quang minh chính đại nói sự lo lắng của cậu, thậm chí buồn bực mà muốn phát điên.
Lantis đều làm tốt chuẩn bị lần này trở lại bị Nam Kính oán giận.
Có lẽ là người yêu nên hai người sẽ đối với cử nhất động của nhau có một chút nhảy cảm, Lantis tin tưởng, một khi Nam Kính nhìn thấy anh, tuyệt đối sẽ nhận ra được tình hình tinh thần không ổn của anh —— ngày hôm qua đối thoại, Nam Kính thật sự khiến cho anh ngoài ý muốn mà kinh hãi.
Lantis phải giải quyết triệt để vấn đề bản thân rồi mới đi gặp Nam Kính, mặc dù bây giờ chỉ là thiếu ngủ thỉnh thoảng sẽ có chút đau đầu, nhưng vẫn là sợ ở trước mặt của cậu sẽ lòi ra.
Ellens mấy ngày nay không ở trường học, bởi vậy cũng không biết Nam Kính kỳ thực đã sớm nghĩ thông suốt một ít chuyện, càng không biết Nam Kính đã bắt đầu một mình huấn luyện điều khiển cơ giáp.
Hắn cho là Nam Kính vẫn là như mấy ngày trước chán chường đê mê muốn chết không được muốn sống cũng không xong.
Nhưng theo Ellens, Lantis có lý do như vậy, cũng không phải là nguyên nhân anh không đi gặp Nam Kính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.