Trọng Sinh Chi Đích Tử

Chương 13: Tái Giá

Vân Quá Thị Phi

20/03/2017

CHƯƠNG 13: TÁI GIÁ

Úc Thụy nghe được hai chữ “Lão gia”, sau lưng nhoáng cái thẳng tắp, gắt gao dựa ra sau ghế xe lăn, trong lòng không hiểu sao run rẩy, tựa hồ nhớ tới ác mộng sáng nay, chột dạ cúi đầu thật thấp. Bởi vì bình thường hắn vẫn giả vờ ngoan ngoãn, nên cũng không có gì khác lạ.

Đường Kính tiến vào, thỉnh an thái phu nhân, mọi người ngồi xuống xong, thái phu nhân phân phó truyền thiện, bọn nha hoàn liền bưng điểm tâm nối đuôi nhau mà vào, từng đĩa từng đĩa đặt lên bàn.

Mặc dù chỉ là ăn điểm tâm, nhưng phô trương thế này cũng rất thái quá rồi, cả thiện phòng im ắng không có một tiếng động, chứ đừng nói là thanh âm.

Chờ lão phu nhân cầm lấy bố khăn lau tay, Đường Kính cũng để đũa xuống, bọn nha hoàn nhìn thấy liền dâng lên dụng cụ súc miệng rửa tay.

Ăn xong điểm tâm, có hạ nhân bước đến mang thức ăn thừa đi, đem thưởng cho bọn nha hoàn sai vặt.

Thái phu nhân nhìn về phía Đường Kính, hỏi: “Sao hôm nay vội vàng như vậy, muốn đi ra ngoài sao?”

Đường Kính gật gật đầu, đáp: “Trong chốc lát phải xuất môn.”

Thái phu nhân lại nói: “Vậy trước khi ngươi đi ra ngoài nhớ qua chỗ của ta, ta có lời muốn nói với ngươi.”

Đường Kính lại gật đầu: “Nhi tử nhớ kỹ, vừa lúc nhi tử cũng có chuyện muốn thưa.”

Y nói xong, quản gia Thành Thứ đứng hầu hạ bên cạnh cúi đầu cầm đến một xấp giấy, Đường Kính cũng không nhìn, chỉ nói: “Đưa cho lão phu nhân xem qua.”

Thành Thứ đáp lời. Thái phu nhân cũng không biết đây là cái gì lại muốn cho mình xem, vì thế sai nha hoàn bên người tiếp lấy, dâng lên.

Thái phu nhân vừa lật lật vài tờ, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, ngẩng đầu nhìn lên Đường Kính.



Đường Kính bất động thanh sắc, trước sau như một nghiêm túc bất cẩu ngôn tiếu, nói: “Mẫu thân nhìn xem còn thiếu gì không, nếu thiếu, phân phó Thành Thứ bổ sung, để truyền xuống cho hạ nhân, không cần đến lúc đó lại không chu toàn, làm mất thể diện Đường gia.”

Thái phu nhân không nói gì, tức giận ném xấp giấy sang một bên, nhìn sang Úc Thụy, lời nói không còn hiền lành như vừa rồi: “Thụy Nhi đi về trước đi.”

Úc Thụy cũng không biết Thành Thứ trình lên rốt cuộc là cái gì, mạc danh kỳ diệu liên lụy mình, gật gật đầu, nhu thuận lên tiếng cáo lui, sau đó được Chỉ Hi đẩy ra ngoài.

Thái phu nhân nhìn Úc Thụy đi rồi, lại phất tay để những người khác đều lui ra, lúc này mới nhìn Đường Kính một hồi lâu, nói: “Ta muốn nói với ngươi, cũng là chuyện này.”

Đường Kính đáp: “Có vấn đề gì sao.”

“Rốt cuộc ngươi muốn như thế nào, từ tướng quân xuống làm thương nhân đã là nỗi sỉ nhục lớn của Đường gia, may mắn có tổ tông phù hộ, Đường gia cho dù ở trên thương trường cũng không đến mức tàn lụy. Nhưng hiện giờ ngươi lại muốn đưa một hài tử mồ côi đến sinh mẫu cũng không biết là ai lên làm trưởng tử Đường gia, ngươi nói đi, ngươi không thấy có lỗi với liệt tổ liệt tông Đường gia ta sao!”

Tuy lão thái thái thường ngày vẫn luôn hiền lành, nhưng kỳ thật người trong danh gia vọng tộc làm gì có ai vô tư, nếu không nhìn thấu mọi việc, sao có thể ở Đường gia cho đến hiện tại?

Đường Kính vẫn bất động thanh sắc: “Vậy mẫu thân hẳn cũng biết, nói một câu đại bất kính, Thánh Thượng đã bắt đầu phòng bị kiêng kị Đường gia, muốn để hoàng tử làm con thừa tự kế thừa Đường gia, nếu bây giờ không đưa ra một trưởng tử, làm sao có thể trốn tránh thánh ý?”

Lão thái thái dằn mạnh quải trượng: “Ta đã nói ngươi nạp thêm mấy phòng tiểu thiếp, ngươi lại cứ mải mê buôn với bán, hiện giờ thì tốt rồi, trưởng tử Đường gia là một đứa trẻ mồ côi không nói, lại còn bị què!”

“Mẫu thân cũng đã gặp qua Úc Thụy, đứa nhỏ này tuy thân thể không tốt, nhưng là người hiểu biết, cấp chính danh cho hắn cũng không phải chuyện xấu.”

Lão thái thái giận dữ nói: “Đạo lý trong lời ngươi nói ta đều hiểu, chỉ tiếc hắn lại bị què. Nếu hắn là người bình thường làm con nối dòng Đường gia ta, chỉ bằng bản tính ngoan ngoãn nhu thuận như vậy, ta yêu chiều còn không kịp, cũng không phải không thể làm trưởng tử. Hiện tại tốt lắm, muốn nâng đỡ hắn thì đầu tiên phải đưa sinh mẫu hắn lên làm chính thê, sinh mẫu hắn là thiên kim nhà nào sao, đoan trang hiền thục như thế nào, tất cả đều không có không biết, như vậy chẳng phải là vũ nhục thanh danh Đường gia ta?”

Bà nói xong cũng không để cho Đường Kính chen vào, tiếp lời: “Ngươi muốn lập hắn cũng được, nhưng ngươi phải lập tức lấy một thê tử, sinh cho ta một tôn tử, chờ hài tử lớn, lập tức phế bỏ Úc Thụy.” (>”Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Chi Đích Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook