Chương 77: Chương 77
SISIMO
24/10/2016
Trình Thương Thuật là không từ mà biệt.
Cho nên Chung Du Bạch cảm thấy rất tức giận, chưa nói tới thương tâm, hắn sớm đoán trước được loại tình huống này, nhưng, lại vẫn có chút mất mát.
Hắn biết, Trình Thương Thuật tu luyện gặp bình cảnh, thấy trong tiểu thuyết của người phàm cũng từng nhắc đến, người tu chân chú trọng tâm tính, tình kiếp cũng không phải cái từ gì khó hiểu.
Trình Thương Thuật đại khái chính là loại tình huống này.
Hắn là tâm kiếm phách mà Tử Thần lão đạo thiên tân vạn khổ đào tạo ra, một thân kiếm khí buốt thấu xương, từ lúc mới bắt đầu tu luyện đã mạnh hơn người tu chân khác quá nhiều, hắn vốn là trong tim chỉ có kiếm, lại không phải những người ngoài thế giới không biết thế sự kia, kiếm thuật của Tử Thần lão đạo vốn không phải kiếm thuật rời xa hồng trần, cho nên Trình Thương Thuật từ nhỏ chu du thế giới, luyện thành kiếm thuật sắc bén ở trong hồng trần.
Chung Du Bạch nghĩ tới vì sao hắn sẽ đặt mình trong lòng, có lẽ bởi vì mình là đối thủ duy nhất khiến hắn cảm thấy hứng thú đi?
Cho dù là yêu quái mạnh mẽ như Chung Du Bạch, cũng tất yếu thừa nhận, luận đánh nhau, hắn đánh không lại Trình Thương Thuật, thế nhưng thỏ khôn có ba hang, hắn đánh không lại, chạy trốn đi, Trình Thương Thuật cũng không làm gì được hắn, thẳng đến khi Trình Thương Thuật càng ngày càng lợi hại, tuy rằng có mấy lần cực nguy hiểm, hắn lại vẫn buông tha mình, lại sau này, Chung Du Bạch triệt để ẩn nấp.
Kiếm tu rèn luyện tâm tính cũng không dễ dàng hơn người tu chân phổ thông bao nhiêu, Trình Thương Thuật tẩu hỏa nhập ma, lần trước đột phá thất bại, là vì hắn đụng phải khúc mắc.
Chung Du Bạch đoán, đây chính là cái gọi là tình kiếp.
Thế nhưng, bản thân không muốn vô duyên vô cớ trở thành công cụ để cho hắn tiêu trừ tâm ma, cho nên khi Chung Du Bạch sai khiến Trình Thương Thuật chưa bao giờ có áy náy trong lòng.
Một ngày nào đó người này sẽ đi, hắn chỉ vì đột phá cảnh giới mới đến bên cạnh mình.
Miệng đầy lời nói dối, những tình ý kia, có lẽ là thật, nếu không đúng, cũng không thành được tâm ma, lại càng sẽ không khiến Trình Thương Thuật đứng ở bên cạnh mình như vậy, nếu không đúng, cũng không dẫn được mình rơi vào lưới tình, tâm ma của hắn tự nhiên không thể giải, nhưng tâm tính kiếm tu kiên định, nếu muốn đi, Chung Du Bạch cảm thấy, Trình Thương Thuật cũng có thể đi không quay đầu lại.
Biết là một chuyện, cũng không có nghĩa hắn thật muốn như vậy, Chung Du Bạch cũng không tức giận.
Trên thực tế hắn tức chết rồi.
Nhưng hắn lại cảm giác có chút không đúng, nếu điểm mấu chốt trong lòng dễ qua như vậy, cũng sẽ không có nhiều người tu chân gục ngã trước cửa ải này như vậy.
Nhưng mà hiện tại hắn cần bận tâm tạm thời không phải cái này.
D.A càng làm càng lớn, tuy rằng phần lớn đều do Diệp Tồn An bọn họ đi quản, thế nhưng người đại diện chuyên nghiệp dùng tốt trong tay quá ít, Chung Du Bạch mới có thể bận rộn như vậy, hắn cảm giác, hắn cần đến công ty khác đào chút nhân sĩ chuyên nghiệp đến –
Ừ, không chịu đến mà nói, cùng lắm thì chính là một chiêu đe dọa cám dỗ vậy thôi, dù sao gần đây tâm tình hắn đang không tốt, không cần khách khí như vậy, sau khi đủ người, hắn cũng có càng nhiều thời gian đến làm chuyện mình muốn làm.
Chung Du Bạch đúng giờ đến tiệm café đã hẹn, Lục Ninh Lục Viễn thuộc về loại hình đi nơi nào cũng dễ dàng bị người vây xem, ra mắt năm sáu năm, độ nổi tiếng của bọn họ ở đại lục đã tương đối cao, nhưng xuất phát từ sự tò mò về phù thủy, bọn họ lại vẫn rút chút thời gian chạy ra ngoài.
May mắn là mùa đông, bọn họ có mặc nhiều cũng không quá khiến người khác chú ý, vòng khăn quàng cổ cùng đội mũ vào càng khó nhìn ra được hình dáng.
Đến tiệm café bọn họ mới bỏ mũ cởi khăn quàng cổ cùng áo khoác vừa dày vừa nặng.
Sofa trong tiệm café này rất cao, khiến cho mỗi bàn đều giống như được ngăn ra một không gian riêng, nơi Lục Ninh Lục Viễn ngồi xuống vừa vặn có thể nhìn chéo sang vị trí đối diện Chung Du Bạch.
Bên ngoài rơi xuống mưa đông, thật lạnh, một nam nhân cao lớn đẩy cửa đi vào, hắn mặc một bộ áo bành tô lông dê màu xám bạc tương đối tinh xảo, giày da trên chân trong loại thời tiết này vậy mà còn có thể không nhiễm một hạt bụi nhỏ, hiển nhiên vô cùng không thích hợp.
Lục Ninh chưa từng gặp qua phù thủy, có chút tò mò với bọn họ cũng là đương nhiên, nam nhân đang đi tới lại khiến Lục Ninh có thất vọng, bởi vì bộ dạng nam nhân này cực kỳ phổ thông, trừ quần áo ra, diện mạo khí chất đều không có chỗ nào thần kỳ, chính là diện mạo tiêu chuẩn của đàn ông nước Anh rất bình thường, duy nhất có thể xưng là đặc biệt cũng chỉ có đôi đồng tử màu xám nhạt kia, hơn nữa tuy rằng người này cao, lại rất gầy, tóc cũng cắt thực sự ngắn, nhìn qua thậm chí có chút không đủ dinh dưỡng, hình thành đối lập rõ ràng với quần áo tương đối tinh xảo của hắn.
“Mr.Rabbit?” Hắn trực tiếp đi đến trước mặt Chung Du Bạch.
Chung Du Bạch gật gật đầu.
Mithril thứ này, Lục Ninh kỳ thật chỉ gặp qua trong tiểu thuyết, Lục Viễn cũng là như vậy, ngay cả kiến thức rộng rãi như Chung Du Bạch cũng chưa từng nghe nói qua, có lẽ là thứ gì đó quý hiếm, đối phương ra giá cao mười vạn bảng Anh một gam đã có thể nhìn ra khát cầu của bọn họ đối với thứ này.
Mithril chất rất nhẹ, nhưng có nhẹ nữa, năm mươi gam lần này Chung Du Bạch mang đến cũng chẳng qua là một khối nho nhỏ bằng lòng bàn tay.
Năm mươi gam, năm trăm vạn bản Anh, chỉ riêng khối lúc trước Lục Ninh cho Chung Du Bạch kia đã nặng hai – ba cân, hơn một nghìn hai trăm gam, mà trong ba lô Lục Ninh còn có hơn một trăm khối quặng Mithril, đây là một khoản tài phú lớn bao nhiêu!
“Xin chào.” Chung Du Bạch đối đãi hắn coi như khách khí, trên thực tế khi hắn làm ăn buôn bán luôn luôn khách khí, “Bartholomew tiên sinh?”
Hai người bắt tay qua rồi mới ngồi xuống nói chuyện.
Lục Ninh cùng Lục Viễn chỉ là tò mò bộ dạng phù thủy mới chạy tới xem, sau khi thật sự thấy được lại có chút thất vọng, bởi vì vị phù thủy này vừa không mặc áo choàng đen cũng không mang theo đũa phép, vì thế căn bản không có gì đáng xem, chờ sau khi bọn họ trở lại công ty tiếp tục tập luyện cho concert, Cố Di vừa vặn tìm đến Lục Viễn, Lục Ninh liền đơn giản ngồi trong phòng nghỉ chốc lát, không bao lâu Chung Du Bạch cũng trở lại.
“Đã bán năm mươi gam, tôi nói có thể trường kỳ giao dịch, hắn bắt tôi đồng ý không bán cho một phe phù thủy khác, có thể cho tôi tăng thêm chút gia, tôi từ chối.” Chung Du Bạch tựa vào trên cửa nói, “Việc buôn bán chính là người ra giá cao thì được.”
Lục Ninh gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, “Tôi lại cho anh hai khối?”
Chung Du Bạch dường như có suy nghĩ, “Nghe nói loại vật liệu này rất tốt, ngay cả lão Tam cũng chưa từng thấy loại kim loại này, cậu lấy hai khối đến, tôi bảo ông ta chuẩn bị cho các cậu vài thứ.”
“Được!” Lục Ninh đáp ứng vô cùng sảng khoái.
Khi Lục Viễn trở về sắc mặt không được tốt, trên tay hắn vậy mà cầm một tấm thiệp mời, Lục Ninh nhìn qua, “Cố Di muốn kết hôn?”
“Ừ.” Lục Viễn cau mày nói, “May mà Diệp Tồn An nhìn qua coi như có thành ý.”
“Sao lại không được?” Lục Ninh vỗ vỗ vai hắn, “Mấy năm nay Cố Di cũng trưởng thành rất nhiều, nếu cô ấy quyết định gả cho Diệp Tồn An, vậy ngươi cũng chỉ có thể tôn trọng lựa chọn của cô ấy, hơn nữa có chúng ta ở đây, Diệp Tồn An có thể lật người ra khỏi lòng bàn tay sao?”
Sắc mặt Lục Viễn lúc này mới tốt lên nhiều, nở nụ cười, “Nói cũng phải.”
“Một ngày nào đó chúng ta sẽ rời đi.” Lục Ninh bỗng nhiên nói.
Lục Viễn ngẩn ra, sau đó thu lại ý cười, hắn hiểu ý Lục Ninh.
Lục Ninh nhìn hắn, “Chúng ta không phải người bình thường không phải sao? Một ngày nào đó sẽ rời đi, ngươi là quỷ hút máu đời hai, thế nhưng sau khi thân thể hoàn toàn trưởng thành, cũng sẽ không già đi giống người bình thường, chúng ta đã định trước là không thể vẫn luôn sống cùng một chỗ với bọn họ.”
“Ngươi nói đúng.” Lục Viễn nhẹ nhàng nói, “Như vậy đối với chị tốt hơn.”
“Không sai, chung quy nên có người cùng cô ấy.”
Một ngày nào đó bọn họ nhất định phải rời khỏi hoàn cảnh quen thuộc đi đến một nơi xa lạ, bởi vì bọn họ không thể nào già đi.
“Đến lúc đó chúng ta có thể đi vòng quanh thế giới a!” Lục Ninh cười nói.
Lục Viễn nhìn về phía y, giữ chặt tay y, “Được, đến lúc đó, ta cùng ngươi đi vòng quanh thế giới.”
“Ừ.”
Khi một người vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi luôn là đáng sợ cỡ nào, nhưng khi có một người có thể vẫn làm bạn ngươi, hình như điều đó lại trở nên không còn đáng sợ, bọn họ có thể ở một trấn nhỏ xinh đẹp ở Bắc Âu nửa năm, lại chuyển đến bờ biển Sri Lanka, có thể mua một nông trường xinh đẹp, có thể trồng một ruộng hoa lớn ở Hà Lan.
Tương lai, bỗng nhiên trở nên sáng sủa mà tràn ngập hy vọng.
Chỉ cần có một người khác ở.
Thứ sáu Lục Ninh cùng Lục Viễn tham gia lễ công chiếu lần đầu [Thần hồn nát thần tính].
Bởi vì Hà Thụy Thân qua đời, [Thần hồn nát thần tính] trở thành bộ điện ảnh cuối cùng của hắn, mặc dù Hà Thụy Thân có vấn đề về đạo đức cá nhân, thế nhưng ở phương diện điện ảnh lại có thể nói là rất có thiên phú, toàn bộ đoàn làm phim đều đến hiện trường lễ công chiếu lần đầu [Thần hồn nát thần tính] hôm nay, bao gồm một số thân hữu của Hà Thụy Thân.
Mà trong đám người ở đây, trừ Lục Ninh Lục Viễn ra, chỉ có Tôn Lập Ngôn có chút suy đoán về cái chết của Hà Thụy Thân, đáng tiếc là, hắn một chữ cũng không dám nói, không có chứng cớ là một chuyện, tuy rằng bản thân Tôn Lập Ngôn đã từng tìm chết, lại không phải người ngốc đến mức muốn thực sự làm đến chết.
Hội trường trải thảm đỏ, gần như tất cả ngôi sao nam đều là một thân chính trang màu đen, ngôi sao nữ đồng dạng ăn mặc đơn giản, chung quy có thân hữu của Hà Thụy Thân ở đây, ai cũng không muốn trang điểm xinh đẹp ở nơi này.
LincoLục Ninh bản dài dừng ở cửa, Lục Ninh Lục Viễn đều là tây trang cắt may theo người, đi về phía hội trường lễ công chiếu lần đầu.
Các fan mới sẽ không quản ngươi cái gì Hà Thụy Thân hay không Hà Thụy Thân, bọn họ chẳng có bao nhiêu cảm tình với đạo diễn hít thuốc phiện quá liều mà tử vong này, cũng không cần kiêng dè mặt mũi gì, nhìn thấy thân ảnh Lục Ninh Lục Viễn lập tức hét lên.
Lục Ninh Lục Viễn cũng không phải ngôi sao có độ sáng tỏ rất thấp, trên thực tế hàng năm bọn họ đều có tác phẩm mới ra mắt, càng đừng nói còn có album cùng concert, còn có những quảng cáo phô thiên cái địa kia.
Thế nhưng trừ điều này ra, thân ảnh của bọn họ lại rất khó tìm thấy ở nơi khác, tỷ như thương diễn, tỷ như tiệc nguội, tỷ như tiết mục ti vi, hiện tại trừ cần thiết tuyên truyền, ngay cả trên ti vi truyền thông cũng rất ít thấy bọn họ, nhưng nhân khí của bọn họ không vì vậy mà nhận đến một chút ảnh hưởng.
Trên ti vi lại truyền phát [Thiết huyết dao găm] một lần nữa, thậm chí hai ba bộ truyền hình phát lại trong năm rồi, ngẫu nhiên vẫn có thể nhìn thấy bọn họ, càng đừng nói bọn họ gần như không có điện ảnh thất bại, mỗi bộ phim đều lấy được phòng bán vé tương đối cao, không xuất hiện ở trường hợp khác ngược lại giúp bọn họ thắng được danh tiếng tốt.
Có thực lực, diễn xuất tốt, làm từ thiện không để lại tên, chuyên nghiệp, khiêm tốn, trường có danh tiếng, lại thêm [Người sống sót] cho bọn họ thêm hai tầng ánh sáng thể năng cùng trí lực, hình tượng của bọn họ rất chính diện, trừ bỏ một số truyền thông ngẫu nhiên sẽ đưa mấy tin hai đường bọn họ cao lãnh ngạo mạn không để ý tới người đùa giỡn đại bài không ảnh hưởng tới tin tức toàn cục linh tinh, ngay cả scandal cũng không có, thần tượng sạch sẽ như vậy quá ít thấy ở đại lục, cho nên cũng khiến fan thích bọn họ càng thêm liều chết hết lòng.
Trong lễ công chiếu lần đầu, Tôn Lập Ngôn tránh Lục Ninh Lục Viễn giống như rắn rết, cho dù lấy diễn xuất sắc sảo của hắn cũng không thể hoàn toàn che dấu loại vẻ mặt này, mà ở ngoài mặt hắn lại là người từng có hợp tác cùng Lục Ninh Lục Viễn sớm nhất, cố tình phải có truyền thông muốn bọn họ cùng nhau chụp ảnh.
Mặt Tôn Lập Ngôn sắp xanh mét.
Thật vất vả nhẫn nại qua một buổi lễ công chiếu lần đầu, ngày hôm sau truyền thông hầu như đều quay chung quanh bộ điện ảnh [Thần hồn nát thần tính] này cùng ánh sao lấp lánh trong hội trường lễ công chiếu, chỉ có một nhà trực tiếp đánh ra tiêu đề Tôn ảnh đế cùng đôi tiểu Thiên vương song sinh bất hòa.
Không sai, hiện tại đại lục đã bắt đầu gọi Lục Ninh cùng Lục Viễn thiên vương đời mới, xưng hô này trừ bọn họ, giống như cũng không có người khác đảm nhận được tốt hơn.
Lấy cái tuổi hai mươi hai của bọn họ mà nói, đã xem như tuổi trẻ đến quá phận.
Một tin tức bất hòa như vậy, phối thêm ảnh chụp Tôn Lập Ngôn tránh Lục Ninh Lục Viễn như rắn rết, lại có người lạt lại ảnh chụp Tôn Lập Ngôn cùng bọn họ từ [Hắc sa], nhìn cũng có chút quan tâm bọn họ, nhất thời lại có người bắt đầu nói đầu đề Lục Ninh Lục Viễn đùa giỡn đại bài.
Nhưng mà trừ điểm này ra, bọn họ cũng không có đưa tin tức mặt trái gì về Lục Ninh Lục Viễn.
Nghệ nhân rất hoàn mỹ là không tồn tại, cho nên Chung Du Bạch cũng hoàn toàn không thèm để ý đến loại tin tức này.
Trong tour lưu diễn của Lục Ninh Lục Viễn lần này, toàn bộ vài người mới đều có cơ hội lộ mặt, bao gồm tiếp chương trình khi Lục Ninh Lục Viễn thay quần áo, hoặc hợp tác hát đệm, bắt mắt nhất vẫn là Vương Tân Trạch đọc rap cho Lục Ninh Lục Viễn.
Trên máy bay bay sang Mỹ, Vương Tân Trạch nhìn đến Lục Ninh đeo kính mắt lật một cuốn Luật học chuyên môn, Lục Viễn đồng dạng đặt bút viết ghi nhớ, không khỏi hít sâu một hơi, chính mình còn phải càng cố gắng hơn mới được!
Nghệ nhân nổi tiếng như Lục Ninh Lục Viễn còn chăm chỉ như vậy, bản thân thật sự là không có lý do lười biếng!
Đi Mỹ lần này, ca sĩ của D.A bất kể là đã ra mắt hay là còn chuẩn bị, gần như toàn bộ đều điều động, trừ Hoàng Bích chuẩn bị tham gia tuyển tú trong nước.
Thời gian Hoàng Bích ra mắt cũng không ngắn, tiếng ca của hắn rất đặc biệt, thực lực lại đầy đủ, thế nhưng tính cách không cho lực, hấp dẫn fan chung quy là có hạn, Lục Ninh liền đề nghị hắn đi tham gia tiết mục tuyển tú trong nước năm nay, tiết mục này tương đối lợi hại, nhấc lên cao trào rating tại đại lục, chỉ dùng âm thanh quyết định thắng thua, thật sự là rất thích hợp Hoàng Bích, người xuất sắc trong tiết mục ca hát này gần như đều là một đêm thành danh nổi khắp toàn quốc.
Mùa đông Los Angeles vẫn là rất lạnh, Lục Ninh không nghĩ tới là, y cùng Lục Viễn vừa xuống máy bay lập tức có tiếng thét chói tai truyền đến, không giống như trong quá khứ, sau khi [Người sống sót] phát sóng, bọn họ vẫn là lần đầu tiên xuất hiện trên đất Mỹ, mà lúc này, nhân khí mà [Người sống sót] mang đến cho bọn họ mới chính thức thể hiện ra!
Bọn họ cũng không biết có bao nhiêu người đón máy bay ở sân bay Los Angeles, đến không chỉ có có fan, còn có truyền thông, hầu như đổ sân bay chật như nêm cối, không ít người gọi tên của bọn họ, còn có “em yêu anh” tiếng Trung âm điệu cổ quái.
Trong [Người sống sót], nhân vật Lục Ninh cùng Lục Viễn thật sự là rất hấp dẫn fan, vô luận là thể năng mạnh mẽ cùng trí tuệ xuất chúng, hay là dương mưu cùng EQ tương đối cao, thậm chí là khuôn mặt đẹp cùng dáng người của bọn họ, đều khiến rất nhiều dân chúng Mỹ thích truyền hình thực tế yêu phải hai thanh niên anh tuấn đến từ này.
Thế nhưng bọn họ lại rất ít đến Mỹ.
Buổi concert ở Mỹ lần này của bọn họ, toàn bộ vé gần như chỉ bán hết trong một giờ, có thể nhìn ra được mị lực của bọn họ.
Lục Ninh thật vất vả mới tìm được đường lên xe, lúc này mới cảm giác mu bàn tay mình có chút đau đớn, y vừa nhìn, nhất thời ngây ngẩn cả người.
Trên mu bàn tay có một hình vẽ kỳ quái, một mảng màu đỏ trên làn da trắng nõn cực kỳ rõ rệt, giống như là vết rạn, hình dạng có vẻ là chữ tiếng Anh viết hoa.
Lục Viễn bắt được tay y, “Ngươi cũng có!”
“Là có người trong đám đông lúc nãy làm đi.” Lục Ninh bình tĩnh nói, người quá nhiều, y thật đúng là không chú ý nhìn.
Lục Viễn nhìn y, “Là những người đó.”
“Ừ, hình vẽ giống vòng cổ mang trên người Elson, Jordanne như đúc.” Trí nhớ của Lục Ninh không kém.
Chung Du Bạch kéo tay trái Lục Ninh cùng tay phải Lục Viễn qua, “Sinclair,” Hắn nheo mắt, “Tôi tra qua, là một thế lực quỷ hút máu, bản lĩnh không tính nhỏ, tôi cho rằng bọn họ đã sớm buông tha Elson cùng Jordanne rồi, không ngờ còn có lá gan này mà đến khiêu khích.”
“Làm cái trò xiếc căn bản vô dụng này với tôi cùng a Viễn, đây xem như cảnh cáo?” Lục Ninh cười như không cười.
Chung Du Bạch đơn giản nở nụ cười, “Tuyên bố cảm giác tồn tại của bọn họ rõ một chút? Hay là nói sẽ gây chuyện trong concert? Ah, nghe nói người sói quỷ hút máu nước ngoài không chú ý nhiều như người tu chân đại lục, bọn họ không có nhiều quy củ như vậy, cho nên người phàm ở nước ngoài này, có tâm lý sùng bài với người sói cùng quỷ hút máu thật đúng là không ít, đại lục lại căn bản không có bao nhiêu người tin người tu chân tồn tại.”
“Đó là do những người tu chân kia che giấu rất tốt, nước ngoài hình như có người trong chính phủ giải quyết hậu quả đi.” Lục Viễn bĩu môi.
Chung Du Bạch gật đầu, “Không sai, cho nên lần này không biết bọn họ muốn ồn ào cái gì, Minh, đợi đến nơi chú ý bốn phía một chút, nhưng mà ta nghe nói thủ lĩnh Sinclair này là một quỷ hút máu công tước, a Viễn cậu có thể đối phó?”
Lục Viễn kiêu ngạo mà nói, “Tuy rằng chưa từng đánh qua, thế nhưng sức mạnh của tôi hẳn là sẽ không thua quỷ hút máu công tước! Nhưng mà nếu gặp phải quỷ hút máu thân vương, tôi cảm thấy chúng ta bây giờ tạm thời vẫn là chạy đi thì tốt hơn, a Ninh thêm tôi thêm cả anh, chỉ sợ cũng không chiếm được bao nhiêu chỗ tốt.”
Chung Du Bạch cười nhạo, “Yên tâm đi, vài lão gia hỏa kia sẽ không dễ dàng đi ra.”
Hắn nói tự nhiên là mấy quỷ hút máu thân vương kia, những nhân vật ở đỉnh kim tự tháp trong tộc quỷ hút máu.
“Tôi muốn biết là, bọn họ rốt cuộc có tự tin như thế nào mới có thể chống qua uy áp của a Viễn cậu, đến gần khiêu khích hai người.” Chung Du Bạch thản nhiên nói.
Phải biết, Huyết tộc là sinh vật đẳng cấp rõ ràng, mạnh đến trình độ Lục Viễn này, tự nhiên sẽ sinh ra cảm giác áp bách tương đối lớn với phần lớn Huyết tộc.
Lục Ninh lại mảy may không sợ, mỉm cười, “Thực sự có tự tin.”
Trên xe, Chung Du Bạch, Hùng Minh Minh lái xe, bao gồm Lục Viễn, đều ý vị thâm trường nở nụ cười.
Bọn họ cho rằng chỉ có một quỷ hút máu Lục Viễn thôi sao?
Thật sự là quá ngây thơ rồi.
.
Sri Lanka
dg_150723_srilanka
Lincold dài
DSC6375_57ac6
Cho nên Chung Du Bạch cảm thấy rất tức giận, chưa nói tới thương tâm, hắn sớm đoán trước được loại tình huống này, nhưng, lại vẫn có chút mất mát.
Hắn biết, Trình Thương Thuật tu luyện gặp bình cảnh, thấy trong tiểu thuyết của người phàm cũng từng nhắc đến, người tu chân chú trọng tâm tính, tình kiếp cũng không phải cái từ gì khó hiểu.
Trình Thương Thuật đại khái chính là loại tình huống này.
Hắn là tâm kiếm phách mà Tử Thần lão đạo thiên tân vạn khổ đào tạo ra, một thân kiếm khí buốt thấu xương, từ lúc mới bắt đầu tu luyện đã mạnh hơn người tu chân khác quá nhiều, hắn vốn là trong tim chỉ có kiếm, lại không phải những người ngoài thế giới không biết thế sự kia, kiếm thuật của Tử Thần lão đạo vốn không phải kiếm thuật rời xa hồng trần, cho nên Trình Thương Thuật từ nhỏ chu du thế giới, luyện thành kiếm thuật sắc bén ở trong hồng trần.
Chung Du Bạch nghĩ tới vì sao hắn sẽ đặt mình trong lòng, có lẽ bởi vì mình là đối thủ duy nhất khiến hắn cảm thấy hứng thú đi?
Cho dù là yêu quái mạnh mẽ như Chung Du Bạch, cũng tất yếu thừa nhận, luận đánh nhau, hắn đánh không lại Trình Thương Thuật, thế nhưng thỏ khôn có ba hang, hắn đánh không lại, chạy trốn đi, Trình Thương Thuật cũng không làm gì được hắn, thẳng đến khi Trình Thương Thuật càng ngày càng lợi hại, tuy rằng có mấy lần cực nguy hiểm, hắn lại vẫn buông tha mình, lại sau này, Chung Du Bạch triệt để ẩn nấp.
Kiếm tu rèn luyện tâm tính cũng không dễ dàng hơn người tu chân phổ thông bao nhiêu, Trình Thương Thuật tẩu hỏa nhập ma, lần trước đột phá thất bại, là vì hắn đụng phải khúc mắc.
Chung Du Bạch đoán, đây chính là cái gọi là tình kiếp.
Thế nhưng, bản thân không muốn vô duyên vô cớ trở thành công cụ để cho hắn tiêu trừ tâm ma, cho nên khi Chung Du Bạch sai khiến Trình Thương Thuật chưa bao giờ có áy náy trong lòng.
Một ngày nào đó người này sẽ đi, hắn chỉ vì đột phá cảnh giới mới đến bên cạnh mình.
Miệng đầy lời nói dối, những tình ý kia, có lẽ là thật, nếu không đúng, cũng không thành được tâm ma, lại càng sẽ không khiến Trình Thương Thuật đứng ở bên cạnh mình như vậy, nếu không đúng, cũng không dẫn được mình rơi vào lưới tình, tâm ma của hắn tự nhiên không thể giải, nhưng tâm tính kiếm tu kiên định, nếu muốn đi, Chung Du Bạch cảm thấy, Trình Thương Thuật cũng có thể đi không quay đầu lại.
Biết là một chuyện, cũng không có nghĩa hắn thật muốn như vậy, Chung Du Bạch cũng không tức giận.
Trên thực tế hắn tức chết rồi.
Nhưng hắn lại cảm giác có chút không đúng, nếu điểm mấu chốt trong lòng dễ qua như vậy, cũng sẽ không có nhiều người tu chân gục ngã trước cửa ải này như vậy.
Nhưng mà hiện tại hắn cần bận tâm tạm thời không phải cái này.
D.A càng làm càng lớn, tuy rằng phần lớn đều do Diệp Tồn An bọn họ đi quản, thế nhưng người đại diện chuyên nghiệp dùng tốt trong tay quá ít, Chung Du Bạch mới có thể bận rộn như vậy, hắn cảm giác, hắn cần đến công ty khác đào chút nhân sĩ chuyên nghiệp đến –
Ừ, không chịu đến mà nói, cùng lắm thì chính là một chiêu đe dọa cám dỗ vậy thôi, dù sao gần đây tâm tình hắn đang không tốt, không cần khách khí như vậy, sau khi đủ người, hắn cũng có càng nhiều thời gian đến làm chuyện mình muốn làm.
Chung Du Bạch đúng giờ đến tiệm café đã hẹn, Lục Ninh Lục Viễn thuộc về loại hình đi nơi nào cũng dễ dàng bị người vây xem, ra mắt năm sáu năm, độ nổi tiếng của bọn họ ở đại lục đã tương đối cao, nhưng xuất phát từ sự tò mò về phù thủy, bọn họ lại vẫn rút chút thời gian chạy ra ngoài.
May mắn là mùa đông, bọn họ có mặc nhiều cũng không quá khiến người khác chú ý, vòng khăn quàng cổ cùng đội mũ vào càng khó nhìn ra được hình dáng.
Đến tiệm café bọn họ mới bỏ mũ cởi khăn quàng cổ cùng áo khoác vừa dày vừa nặng.
Sofa trong tiệm café này rất cao, khiến cho mỗi bàn đều giống như được ngăn ra một không gian riêng, nơi Lục Ninh Lục Viễn ngồi xuống vừa vặn có thể nhìn chéo sang vị trí đối diện Chung Du Bạch.
Bên ngoài rơi xuống mưa đông, thật lạnh, một nam nhân cao lớn đẩy cửa đi vào, hắn mặc một bộ áo bành tô lông dê màu xám bạc tương đối tinh xảo, giày da trên chân trong loại thời tiết này vậy mà còn có thể không nhiễm một hạt bụi nhỏ, hiển nhiên vô cùng không thích hợp.
Lục Ninh chưa từng gặp qua phù thủy, có chút tò mò với bọn họ cũng là đương nhiên, nam nhân đang đi tới lại khiến Lục Ninh có thất vọng, bởi vì bộ dạng nam nhân này cực kỳ phổ thông, trừ quần áo ra, diện mạo khí chất đều không có chỗ nào thần kỳ, chính là diện mạo tiêu chuẩn của đàn ông nước Anh rất bình thường, duy nhất có thể xưng là đặc biệt cũng chỉ có đôi đồng tử màu xám nhạt kia, hơn nữa tuy rằng người này cao, lại rất gầy, tóc cũng cắt thực sự ngắn, nhìn qua thậm chí có chút không đủ dinh dưỡng, hình thành đối lập rõ ràng với quần áo tương đối tinh xảo của hắn.
“Mr.Rabbit?” Hắn trực tiếp đi đến trước mặt Chung Du Bạch.
Chung Du Bạch gật gật đầu.
Mithril thứ này, Lục Ninh kỳ thật chỉ gặp qua trong tiểu thuyết, Lục Viễn cũng là như vậy, ngay cả kiến thức rộng rãi như Chung Du Bạch cũng chưa từng nghe nói qua, có lẽ là thứ gì đó quý hiếm, đối phương ra giá cao mười vạn bảng Anh một gam đã có thể nhìn ra khát cầu của bọn họ đối với thứ này.
Mithril chất rất nhẹ, nhưng có nhẹ nữa, năm mươi gam lần này Chung Du Bạch mang đến cũng chẳng qua là một khối nho nhỏ bằng lòng bàn tay.
Năm mươi gam, năm trăm vạn bản Anh, chỉ riêng khối lúc trước Lục Ninh cho Chung Du Bạch kia đã nặng hai – ba cân, hơn một nghìn hai trăm gam, mà trong ba lô Lục Ninh còn có hơn một trăm khối quặng Mithril, đây là một khoản tài phú lớn bao nhiêu!
“Xin chào.” Chung Du Bạch đối đãi hắn coi như khách khí, trên thực tế khi hắn làm ăn buôn bán luôn luôn khách khí, “Bartholomew tiên sinh?”
Hai người bắt tay qua rồi mới ngồi xuống nói chuyện.
Lục Ninh cùng Lục Viễn chỉ là tò mò bộ dạng phù thủy mới chạy tới xem, sau khi thật sự thấy được lại có chút thất vọng, bởi vì vị phù thủy này vừa không mặc áo choàng đen cũng không mang theo đũa phép, vì thế căn bản không có gì đáng xem, chờ sau khi bọn họ trở lại công ty tiếp tục tập luyện cho concert, Cố Di vừa vặn tìm đến Lục Viễn, Lục Ninh liền đơn giản ngồi trong phòng nghỉ chốc lát, không bao lâu Chung Du Bạch cũng trở lại.
“Đã bán năm mươi gam, tôi nói có thể trường kỳ giao dịch, hắn bắt tôi đồng ý không bán cho một phe phù thủy khác, có thể cho tôi tăng thêm chút gia, tôi từ chối.” Chung Du Bạch tựa vào trên cửa nói, “Việc buôn bán chính là người ra giá cao thì được.”
Lục Ninh gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, “Tôi lại cho anh hai khối?”
Chung Du Bạch dường như có suy nghĩ, “Nghe nói loại vật liệu này rất tốt, ngay cả lão Tam cũng chưa từng thấy loại kim loại này, cậu lấy hai khối đến, tôi bảo ông ta chuẩn bị cho các cậu vài thứ.”
“Được!” Lục Ninh đáp ứng vô cùng sảng khoái.
Khi Lục Viễn trở về sắc mặt không được tốt, trên tay hắn vậy mà cầm một tấm thiệp mời, Lục Ninh nhìn qua, “Cố Di muốn kết hôn?”
“Ừ.” Lục Viễn cau mày nói, “May mà Diệp Tồn An nhìn qua coi như có thành ý.”
“Sao lại không được?” Lục Ninh vỗ vỗ vai hắn, “Mấy năm nay Cố Di cũng trưởng thành rất nhiều, nếu cô ấy quyết định gả cho Diệp Tồn An, vậy ngươi cũng chỉ có thể tôn trọng lựa chọn của cô ấy, hơn nữa có chúng ta ở đây, Diệp Tồn An có thể lật người ra khỏi lòng bàn tay sao?”
Sắc mặt Lục Viễn lúc này mới tốt lên nhiều, nở nụ cười, “Nói cũng phải.”
“Một ngày nào đó chúng ta sẽ rời đi.” Lục Ninh bỗng nhiên nói.
Lục Viễn ngẩn ra, sau đó thu lại ý cười, hắn hiểu ý Lục Ninh.
Lục Ninh nhìn hắn, “Chúng ta không phải người bình thường không phải sao? Một ngày nào đó sẽ rời đi, ngươi là quỷ hút máu đời hai, thế nhưng sau khi thân thể hoàn toàn trưởng thành, cũng sẽ không già đi giống người bình thường, chúng ta đã định trước là không thể vẫn luôn sống cùng một chỗ với bọn họ.”
“Ngươi nói đúng.” Lục Viễn nhẹ nhàng nói, “Như vậy đối với chị tốt hơn.”
“Không sai, chung quy nên có người cùng cô ấy.”
Một ngày nào đó bọn họ nhất định phải rời khỏi hoàn cảnh quen thuộc đi đến một nơi xa lạ, bởi vì bọn họ không thể nào già đi.
“Đến lúc đó chúng ta có thể đi vòng quanh thế giới a!” Lục Ninh cười nói.
Lục Viễn nhìn về phía y, giữ chặt tay y, “Được, đến lúc đó, ta cùng ngươi đi vòng quanh thế giới.”
“Ừ.”
Khi một người vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi luôn là đáng sợ cỡ nào, nhưng khi có một người có thể vẫn làm bạn ngươi, hình như điều đó lại trở nên không còn đáng sợ, bọn họ có thể ở một trấn nhỏ xinh đẹp ở Bắc Âu nửa năm, lại chuyển đến bờ biển Sri Lanka, có thể mua một nông trường xinh đẹp, có thể trồng một ruộng hoa lớn ở Hà Lan.
Tương lai, bỗng nhiên trở nên sáng sủa mà tràn ngập hy vọng.
Chỉ cần có một người khác ở.
Thứ sáu Lục Ninh cùng Lục Viễn tham gia lễ công chiếu lần đầu [Thần hồn nát thần tính].
Bởi vì Hà Thụy Thân qua đời, [Thần hồn nát thần tính] trở thành bộ điện ảnh cuối cùng của hắn, mặc dù Hà Thụy Thân có vấn đề về đạo đức cá nhân, thế nhưng ở phương diện điện ảnh lại có thể nói là rất có thiên phú, toàn bộ đoàn làm phim đều đến hiện trường lễ công chiếu lần đầu [Thần hồn nát thần tính] hôm nay, bao gồm một số thân hữu của Hà Thụy Thân.
Mà trong đám người ở đây, trừ Lục Ninh Lục Viễn ra, chỉ có Tôn Lập Ngôn có chút suy đoán về cái chết của Hà Thụy Thân, đáng tiếc là, hắn một chữ cũng không dám nói, không có chứng cớ là một chuyện, tuy rằng bản thân Tôn Lập Ngôn đã từng tìm chết, lại không phải người ngốc đến mức muốn thực sự làm đến chết.
Hội trường trải thảm đỏ, gần như tất cả ngôi sao nam đều là một thân chính trang màu đen, ngôi sao nữ đồng dạng ăn mặc đơn giản, chung quy có thân hữu của Hà Thụy Thân ở đây, ai cũng không muốn trang điểm xinh đẹp ở nơi này.
LincoLục Ninh bản dài dừng ở cửa, Lục Ninh Lục Viễn đều là tây trang cắt may theo người, đi về phía hội trường lễ công chiếu lần đầu.
Các fan mới sẽ không quản ngươi cái gì Hà Thụy Thân hay không Hà Thụy Thân, bọn họ chẳng có bao nhiêu cảm tình với đạo diễn hít thuốc phiện quá liều mà tử vong này, cũng không cần kiêng dè mặt mũi gì, nhìn thấy thân ảnh Lục Ninh Lục Viễn lập tức hét lên.
Lục Ninh Lục Viễn cũng không phải ngôi sao có độ sáng tỏ rất thấp, trên thực tế hàng năm bọn họ đều có tác phẩm mới ra mắt, càng đừng nói còn có album cùng concert, còn có những quảng cáo phô thiên cái địa kia.
Thế nhưng trừ điều này ra, thân ảnh của bọn họ lại rất khó tìm thấy ở nơi khác, tỷ như thương diễn, tỷ như tiệc nguội, tỷ như tiết mục ti vi, hiện tại trừ cần thiết tuyên truyền, ngay cả trên ti vi truyền thông cũng rất ít thấy bọn họ, nhưng nhân khí của bọn họ không vì vậy mà nhận đến một chút ảnh hưởng.
Trên ti vi lại truyền phát [Thiết huyết dao găm] một lần nữa, thậm chí hai ba bộ truyền hình phát lại trong năm rồi, ngẫu nhiên vẫn có thể nhìn thấy bọn họ, càng đừng nói bọn họ gần như không có điện ảnh thất bại, mỗi bộ phim đều lấy được phòng bán vé tương đối cao, không xuất hiện ở trường hợp khác ngược lại giúp bọn họ thắng được danh tiếng tốt.
Có thực lực, diễn xuất tốt, làm từ thiện không để lại tên, chuyên nghiệp, khiêm tốn, trường có danh tiếng, lại thêm [Người sống sót] cho bọn họ thêm hai tầng ánh sáng thể năng cùng trí lực, hình tượng của bọn họ rất chính diện, trừ bỏ một số truyền thông ngẫu nhiên sẽ đưa mấy tin hai đường bọn họ cao lãnh ngạo mạn không để ý tới người đùa giỡn đại bài không ảnh hưởng tới tin tức toàn cục linh tinh, ngay cả scandal cũng không có, thần tượng sạch sẽ như vậy quá ít thấy ở đại lục, cho nên cũng khiến fan thích bọn họ càng thêm liều chết hết lòng.
Trong lễ công chiếu lần đầu, Tôn Lập Ngôn tránh Lục Ninh Lục Viễn giống như rắn rết, cho dù lấy diễn xuất sắc sảo của hắn cũng không thể hoàn toàn che dấu loại vẻ mặt này, mà ở ngoài mặt hắn lại là người từng có hợp tác cùng Lục Ninh Lục Viễn sớm nhất, cố tình phải có truyền thông muốn bọn họ cùng nhau chụp ảnh.
Mặt Tôn Lập Ngôn sắp xanh mét.
Thật vất vả nhẫn nại qua một buổi lễ công chiếu lần đầu, ngày hôm sau truyền thông hầu như đều quay chung quanh bộ điện ảnh [Thần hồn nát thần tính] này cùng ánh sao lấp lánh trong hội trường lễ công chiếu, chỉ có một nhà trực tiếp đánh ra tiêu đề Tôn ảnh đế cùng đôi tiểu Thiên vương song sinh bất hòa.
Không sai, hiện tại đại lục đã bắt đầu gọi Lục Ninh cùng Lục Viễn thiên vương đời mới, xưng hô này trừ bọn họ, giống như cũng không có người khác đảm nhận được tốt hơn.
Lấy cái tuổi hai mươi hai của bọn họ mà nói, đã xem như tuổi trẻ đến quá phận.
Một tin tức bất hòa như vậy, phối thêm ảnh chụp Tôn Lập Ngôn tránh Lục Ninh Lục Viễn như rắn rết, lại có người lạt lại ảnh chụp Tôn Lập Ngôn cùng bọn họ từ [Hắc sa], nhìn cũng có chút quan tâm bọn họ, nhất thời lại có người bắt đầu nói đầu đề Lục Ninh Lục Viễn đùa giỡn đại bài.
Nhưng mà trừ điểm này ra, bọn họ cũng không có đưa tin tức mặt trái gì về Lục Ninh Lục Viễn.
Nghệ nhân rất hoàn mỹ là không tồn tại, cho nên Chung Du Bạch cũng hoàn toàn không thèm để ý đến loại tin tức này.
Trong tour lưu diễn của Lục Ninh Lục Viễn lần này, toàn bộ vài người mới đều có cơ hội lộ mặt, bao gồm tiếp chương trình khi Lục Ninh Lục Viễn thay quần áo, hoặc hợp tác hát đệm, bắt mắt nhất vẫn là Vương Tân Trạch đọc rap cho Lục Ninh Lục Viễn.
Trên máy bay bay sang Mỹ, Vương Tân Trạch nhìn đến Lục Ninh đeo kính mắt lật một cuốn Luật học chuyên môn, Lục Viễn đồng dạng đặt bút viết ghi nhớ, không khỏi hít sâu một hơi, chính mình còn phải càng cố gắng hơn mới được!
Nghệ nhân nổi tiếng như Lục Ninh Lục Viễn còn chăm chỉ như vậy, bản thân thật sự là không có lý do lười biếng!
Đi Mỹ lần này, ca sĩ của D.A bất kể là đã ra mắt hay là còn chuẩn bị, gần như toàn bộ đều điều động, trừ Hoàng Bích chuẩn bị tham gia tuyển tú trong nước.
Thời gian Hoàng Bích ra mắt cũng không ngắn, tiếng ca của hắn rất đặc biệt, thực lực lại đầy đủ, thế nhưng tính cách không cho lực, hấp dẫn fan chung quy là có hạn, Lục Ninh liền đề nghị hắn đi tham gia tiết mục tuyển tú trong nước năm nay, tiết mục này tương đối lợi hại, nhấc lên cao trào rating tại đại lục, chỉ dùng âm thanh quyết định thắng thua, thật sự là rất thích hợp Hoàng Bích, người xuất sắc trong tiết mục ca hát này gần như đều là một đêm thành danh nổi khắp toàn quốc.
Mùa đông Los Angeles vẫn là rất lạnh, Lục Ninh không nghĩ tới là, y cùng Lục Viễn vừa xuống máy bay lập tức có tiếng thét chói tai truyền đến, không giống như trong quá khứ, sau khi [Người sống sót] phát sóng, bọn họ vẫn là lần đầu tiên xuất hiện trên đất Mỹ, mà lúc này, nhân khí mà [Người sống sót] mang đến cho bọn họ mới chính thức thể hiện ra!
Bọn họ cũng không biết có bao nhiêu người đón máy bay ở sân bay Los Angeles, đến không chỉ có có fan, còn có truyền thông, hầu như đổ sân bay chật như nêm cối, không ít người gọi tên của bọn họ, còn có “em yêu anh” tiếng Trung âm điệu cổ quái.
Trong [Người sống sót], nhân vật Lục Ninh cùng Lục Viễn thật sự là rất hấp dẫn fan, vô luận là thể năng mạnh mẽ cùng trí tuệ xuất chúng, hay là dương mưu cùng EQ tương đối cao, thậm chí là khuôn mặt đẹp cùng dáng người của bọn họ, đều khiến rất nhiều dân chúng Mỹ thích truyền hình thực tế yêu phải hai thanh niên anh tuấn đến từ này.
Thế nhưng bọn họ lại rất ít đến Mỹ.
Buổi concert ở Mỹ lần này của bọn họ, toàn bộ vé gần như chỉ bán hết trong một giờ, có thể nhìn ra được mị lực của bọn họ.
Lục Ninh thật vất vả mới tìm được đường lên xe, lúc này mới cảm giác mu bàn tay mình có chút đau đớn, y vừa nhìn, nhất thời ngây ngẩn cả người.
Trên mu bàn tay có một hình vẽ kỳ quái, một mảng màu đỏ trên làn da trắng nõn cực kỳ rõ rệt, giống như là vết rạn, hình dạng có vẻ là chữ tiếng Anh viết hoa.
Lục Viễn bắt được tay y, “Ngươi cũng có!”
“Là có người trong đám đông lúc nãy làm đi.” Lục Ninh bình tĩnh nói, người quá nhiều, y thật đúng là không chú ý nhìn.
Lục Viễn nhìn y, “Là những người đó.”
“Ừ, hình vẽ giống vòng cổ mang trên người Elson, Jordanne như đúc.” Trí nhớ của Lục Ninh không kém.
Chung Du Bạch kéo tay trái Lục Ninh cùng tay phải Lục Viễn qua, “Sinclair,” Hắn nheo mắt, “Tôi tra qua, là một thế lực quỷ hút máu, bản lĩnh không tính nhỏ, tôi cho rằng bọn họ đã sớm buông tha Elson cùng Jordanne rồi, không ngờ còn có lá gan này mà đến khiêu khích.”
“Làm cái trò xiếc căn bản vô dụng này với tôi cùng a Viễn, đây xem như cảnh cáo?” Lục Ninh cười như không cười.
Chung Du Bạch đơn giản nở nụ cười, “Tuyên bố cảm giác tồn tại của bọn họ rõ một chút? Hay là nói sẽ gây chuyện trong concert? Ah, nghe nói người sói quỷ hút máu nước ngoài không chú ý nhiều như người tu chân đại lục, bọn họ không có nhiều quy củ như vậy, cho nên người phàm ở nước ngoài này, có tâm lý sùng bài với người sói cùng quỷ hút máu thật đúng là không ít, đại lục lại căn bản không có bao nhiêu người tin người tu chân tồn tại.”
“Đó là do những người tu chân kia che giấu rất tốt, nước ngoài hình như có người trong chính phủ giải quyết hậu quả đi.” Lục Viễn bĩu môi.
Chung Du Bạch gật đầu, “Không sai, cho nên lần này không biết bọn họ muốn ồn ào cái gì, Minh, đợi đến nơi chú ý bốn phía một chút, nhưng mà ta nghe nói thủ lĩnh Sinclair này là một quỷ hút máu công tước, a Viễn cậu có thể đối phó?”
Lục Viễn kiêu ngạo mà nói, “Tuy rằng chưa từng đánh qua, thế nhưng sức mạnh của tôi hẳn là sẽ không thua quỷ hút máu công tước! Nhưng mà nếu gặp phải quỷ hút máu thân vương, tôi cảm thấy chúng ta bây giờ tạm thời vẫn là chạy đi thì tốt hơn, a Ninh thêm tôi thêm cả anh, chỉ sợ cũng không chiếm được bao nhiêu chỗ tốt.”
Chung Du Bạch cười nhạo, “Yên tâm đi, vài lão gia hỏa kia sẽ không dễ dàng đi ra.”
Hắn nói tự nhiên là mấy quỷ hút máu thân vương kia, những nhân vật ở đỉnh kim tự tháp trong tộc quỷ hút máu.
“Tôi muốn biết là, bọn họ rốt cuộc có tự tin như thế nào mới có thể chống qua uy áp của a Viễn cậu, đến gần khiêu khích hai người.” Chung Du Bạch thản nhiên nói.
Phải biết, Huyết tộc là sinh vật đẳng cấp rõ ràng, mạnh đến trình độ Lục Viễn này, tự nhiên sẽ sinh ra cảm giác áp bách tương đối lớn với phần lớn Huyết tộc.
Lục Ninh lại mảy may không sợ, mỉm cười, “Thực sự có tự tin.”
Trên xe, Chung Du Bạch, Hùng Minh Minh lái xe, bao gồm Lục Viễn, đều ý vị thâm trường nở nụ cười.
Bọn họ cho rằng chỉ có một quỷ hút máu Lục Viễn thôi sao?
Thật sự là quá ngây thơ rồi.
.
Sri Lanka
dg_150723_srilanka
Lincold dài
DSC6375_57ac6
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.