Quyển 3 - Chương 83: Mở Miệng
Lục Nguyệt Hạo Tuyết
05/04/2014
Edit: Mèo
Beta: Tiểu Tuyền
Cũng may ông trời phù hộ, đến lúc nguy hiểm nhất, Ôn Uyển dùng hết
tất cả khí lực, rốt cục phá tan tầng tắc nghẽn cuối cùng trong cổ họng , quát “Ngươi không nên chạm vào ta, chạm vào ta, ngươi cũng phải chết.”
Nước bọt phun vào vẻ mặt hèn mọn của tên nam nhân kia . Nào biết đâu rằng tên biến thái đem khuôn mặt đầy nước bọt, lau một cái tất cả đều đưa vào miệng mình bắt đầu ăn”Chà, mùi vị thật thơm, thật đúng là mỹ nhân. Không hổ là mỹ nhân ta phải tốn công sức lớn như vậy để đoạt được.” Bộ dáng kia, muốn có bao nhiêu buồn nôn, liền có bấy nhiêu buồn nôn. Muốn hèn mọn , thì có hèn mọn .
Ôn Uyển thấy mình rốt cục có thể nói chuyện, liền mừng rỡ. Mặc dù giọng nói còn có chút thô ráp, nhưng là có thể nói chuyện bình thường là tốt rồi”Ta nói cho ngươi biết, tốt nhất là ngươi nên thả ta ra . Nếu không, ta muốn ngươi chết không chỗ chôn thây. Ngươi nếu không thả ta, ông ngoại ta nhất định sẽ đem ngươi chém thành tám khúc .”
Nam nhân biến thái nghe, cười ha ha. Trong lúc cười to, toàn thân run lên một cái, thịt béo núc ních rung rinh theo tiếng cười”Ông ngoại ngươi, ngươi cho rằng ông ngoại ngươi là lão hoàng đế sao? Đến nơi này của gia, chỉ có đứng đi vào, rồi nằm đi ra ngoài . Còn chưa từng có ai có thể yên lành đi ra ngoài . Ngươi cũng đừng nghĩ tới có ai tới cứu ngươi, nơi này của gia chính là thế giới Tây Phương cực lạc. Ngoan ngoãn hảo hảo để cho Gia hưởng thụ !”
Ôn Uyển nghe thấy hắn vừa nói như thế, liền nghĩ đến thế cục trong triều. Đầu óc không biết vòng vo bao nhiêu bước ngoặt, chuyện này ngàn vạn không thể nói cho ông ngoại hoàng đế biết, nếu không đến lúc đó danh tiếng cả đời nàng tất cả đều xong. Hơn nữa,mặc dù chỉ là phủ Chỉ thân vương nhưng cũng là đảng phái của Triệu Vương. Nếu như bị bọn họ bắt được nhược điểm này, cậu và mình, sẽ vĩnh viễn bị bọn họ nắm mũi dẫn đi. Không được , biện pháp này tuyệt đối không được . Chết cũng không hể nói rõ thân phận.
Ôn Uyển đầu óc xoay chuyển thật nhanh “Đừng tưởng rằng ngươi là bào đệ ruột của Chỉ thân vương, là có thể muốn làm gì thì làm. Ngươi trước kia đùa bỡn những người đó được vì họ không có căn cơ, nhưng nếu như ngươi thật muốn đụng vào ta. Cha ta đường đường là Thiết Mạo Tử Vương, nếu ngươi thật dám đụng đến ta. Ngươi nhất định không thể chết tử tế.”
Nam nhân biến thái cười ha hả nói”Quả nhiên thông minh, một chút liền đoán được thân phận của ta. Ha hả, bất quá, chuyện ngươi bịa đặt thật đúng là tốt, làm sao ngươi không nói cha ngươi là hoàng đế đi? Ngươi cho rằng ta không có tra lai lịch của ngươi sao? Ngươi năm nay mười tuổi, năm đó Thuần Vương còn là thế tử có đi Giang Nam một lần, từ đó về sau không hề đến Giang Nam. Hắn làm sao có thể có con trai riêng lớn như ngươi vậy. Còn có, lúc cưới Vương Phi, hai người như keo sơn, làm sao có thể ở lúc này mà có con riêng. Mà nhìn ngươi lớn lên như vậy. Có thể tưởng tượng tư sắc của mẹ ngươi nhất định cũng không ra gì. Thuần Vương là người đẹp nổi danh, làm sao lại muốn nữ nhân xấu như vậy. Ha hả, năng lực bịa đặt chuyện xưa của ngươi , không bằng năng lực ngươi viết văn chương , thật là đáng tiếc. Khụ. Thật là mỹ nhân a, dù đến lúc nguy cơ, đầu óc cũng hồ đồ.”
Ôn Uyển nóng nảy. Có thể kéo một giây liền kéo dài một giây, kéo dài tới khi hiệu quả của thuốc qua đi, nàng sẽ có biện pháp chạy trốn khỏi ma trảo của tên biến thái này”Ta lừa ngươi làm cái gì, ta thật là nhi tử của Thuần Vương. Ta cũng không phải là ở Giang Nam mới ra đời . Ta là ra đời ở kinh thành. Mẹ ta, mẹ ta lúc ấy chẳng qua là một đứa nha hoàn trong vương phủ . Là Thuần Vương gia say rượu. Không cẩn thận mới có ta đây. Đáng tiếc lúc sanh ta, mẹ ta rong huyết mà chết. Ta thật ra thì cũng không phải là Giang gia công tử, chẳng qua chỉ là mạo danh thế thân thôi. Cha ta thật sự là Thuần Vương, nếu ngươi không tin tưởng, trên cổ của ta còn đeo ngọc bài của Thuần Vương gia. Đây là vật chứng minh thân phận của ta. Mắt thấy thế tử Thuần Vương không thể trông cậy được, nên muốn ta phụ tá thế tử. Hắn đối với ta rất là coi trọng. Nếu là ngươi thực có can đảm làm gì ta…, cha ta nhất định sẽ giết ngươi.”
Tên biến thái lập tức cười nói “ai dà, chuyện này ngươi bịa đặt quả thật không tệ. ha, thật đúng là không tệ.” Nói xong, liền thò tay lên cổ Ôn Uyển. Thật sự móc ra được một sợi tơ vàng , gỡ xuống một khối ngọc bài.
Vừa nhìn ngọc bài, tên biến thái có một chút chần chờ. Sau đó nhìn lại Ôn Uyển một cái rồi đột nhiên cười”Ngươi thật là con riêng của Thuần Vương. Cái này thì lại càng tốt hơn . Ngươi không biết đâu, da thịt của thế tử Thuần Vương Phủ, ta thèm thuồng đã nhiều năm, nhưng mà vẫn không thể đắc thủ. Hôm nay có thể chơi một đứa con khác của Thuần Vương , cũng coi như hoàn thành một nửa tâm nguyện. Cũng tốt, ta còn không có chơi đùa tiểu mỹ nhân có thân phận quý trọng. Dù sao trời không biết đất không biết, đến lúc đó ngươi đã là người của ta, ta sẽ mang theo ngươi đi nhận thân, ngươi nói xem có phải thật tốt không ?.”
Xong rồi, Ôn Uyển rốt cuộc cũng biết, nàng gặp phải không chỉ là một tên biến thái, mà là còn một người điên. Thậm chí ngay cả Yến Kì Hiên cũng muốn . Người này, hoàn toàn biến thái, đã không có thuốc nào cứu được .Nhưng mà nàng vẫn không bỏ cuộc mà kêu lên “Ta mặc dù không có vào gia phả, nhưng cũng là con cháu tôn thất. Cũng là tử tôn của Yến gia , theo như bối phận, ta hẳn là phải gọi ngươi một tiếng ông chú . Ngươi không thể làm như vậy.”
Nam nhân biến thái ha hả cười nói “Như thế cũng tốt, chúng ta có huyết thống thân tình, chơi mới kích thích hơn. Ngươi yên tâm, tiểu mỹ nhân, ta sẽ cho ngươi không thể quên được thời khắc chung thân tốt đẹp này.” Nói xong, hắn bắt đầu cởi y phục của mình, cởi xong y phục, lộ ra nhợt nhạt tất cả đều là thịt béo như heo.
Ôn Uyển nhìn thân thể trần truồng đến buồn nôn kia, nghĩ tới vạn nhất thật không cử động có thể bị tai kiếp khó tránh khỏi. Trong lòng mãnh liệt, không được, ta nhất định phải làm gì đó, nhất định phải cử động được. Ta không thể bị tên biến thái hèn mọn này xâm phạm, vậy thì sẽ thành điểm nhơ cả đời . Sau này chỉ cần nhớ tới chuyện này một lần, nàng sẽ buồn nôn tới mức không thể ăn uống, không thể chết như vậy. Nhìn thân thể biến thái trần truồng kia đang run lên một cái hướng nàng đi tới, Ôn Uyển buộc mình phải tỉnh táo một chút, kéo dài thời gian
Ôn Uyển nghĩ tới, đối với một số kẻ biến thái, ngươi càng có biểu hiện sợ, hắn sẽ càng có hứng thú, cho nên lúc này, nhất định phải lãnh tĩnh, nhất định phải trấn định. Ôn Uyển dùng tố chất cường đại trong lòng mình, cảnh cáo mình bình tĩnh xử lý tình huống hiện tại .
Nam nhân biến thái điên kia một thân thịt béo, nhìn Ôn Uyển một chút cũng không sợ, miệng lóe cười nhạo. Không sợ sao? Hiện tại không sợ, đến lúc sợ, nhất định sẽ quỳ gối dưới người mình hướng mình cầu xin tha thứ. Hắn thẳng tắp nhìn Ôn Uyển, có chứa nhàn nhạt giễu cợt châm biếm.
Ôn Uyển cũng đồng dạng có thái độ châm biếm, lạnh lùng nhìn tên nam nhân biến thái hèn mọn trước mặt. Nàng cũng không tin, nàng qua nhiều cửa ải khó khăn như vậy mới tới được đây, lại hủy trong tay tên biến thái này. Nếu là hắn thực có can đảm xúc phạm mình, cùng lắm thì đồng quy vu tận ( cùng chết chung )với hắn . Cho nên, lần này nàng nhất định phải giữ vững đầy đủ lãnh tĩnh. Người này, người này có nhược điểm gì. Nàng cố gắng nghĩ, nghĩ tới. Người này, chính là nhi tử thông tuệ nhất của Chỉ thân vương , chỉ là bởi vì háo nam sắc, thanh danh bất hảo, cho nên danh tiếng mới bị vùi dập. Bất quá căn cứ tin tức mà nói, thật ra thì Chỉ thân vương thế tử có thể làm ổn vị trí thế tử , mà hiện tại có thể kế tục Vương tước, cùng nhờ đệ đệ ruột thịt này trợ giúp . Tên biến thái này, vô cùng âm hiểm, cũng vô cùng ác độc. Trong Phủ Chỉ Thân vương , Chỉ Vương gia còn muốn dựa vào hắn ra chủ ý. Nói cách khác, hắn cũng là nhân vật trọng yếu. Nói một cách khác, hắn biết rất nhiều thứ.
Vậy thì không thể nói với hắn chút ít thứ nông cạn, nhất định phải nói vài điều để cho hắn giật mình . Như vậy là có thể trì hoãn thời gian. Chỉ cần mình cử động, thì sẽ có biện pháp. Cho nên, nhất định phải trì hoãn thời gian, nhất định phải tranh thủ được đầy đủ thời gian, mới có thể bảo vệ chính mình.
Nghĩ tới đây, Ôn Uyển thả lỏng tâm trạng, tiếng nói thô ách vang lên ” ta biết ngươi bây giờ đang suy nghĩ gì. Ngươi đang ở đây nghĩ, cho dù ta là con riêng của Thuần Vương thì như thế nào, sinh ra xấu như vậy, cha ta che dấu cũng không kịp, như thế nào lại giúp đỡ ta trả thù, ngươi là nghĩ như vậy có đúng hay không?”
Nam nhân biến thái cười nhìn Ôn Uyển. Cũng không động tới, tiểu tử này đúng là thông minh, không tệ, không uổng hắn hao tốn lớn tâm tư như vậy mới có được.
Ôn Uyển đang nghĩ trì hoãn thời gian, nàng nghĩ kéo dài tới khi hiệu quả của thuốc tan đi , thân thể có thể động, nàng có thể động thủ giết tên hỗn trướng vương bát đản này “Ta nói không sai chứ, ngươi thật đúng là nghĩ như vậy. Ha hả, ta cho ngươi biết, nếu như ngươi thực có can đảm xâm phạm ta, giờ chết của ngươi cũng không xa. Ngươi đừng tưởng rằng đến lúc đó ngươi chỉ đem ta tùy tiện xử lý, chôn ở một chỗ. Làm cho người ta tìm không ra thi thể, dù sao chết không có đối chứng. Cũng không ai biết là ngươi làm, có đúng hay không. Ngươi nghĩ như vậy, đúng không? Ta nói không sai chứ?”
Thấy tên nam nhân biến thái không nói lời nào, Ôn Uyển biết mình nói đúng, tiện đà cười lạnh nói”Ta liền biết ngươi sẽ có ý nghĩ như vậy. Ta cho ngươi biết, ngươi dù nằm mơ cũng vĩnh viễn đừng nghĩ. Muốn để người không biết, trừ phi mình đừng làm. Cha ta sở dĩ nguyện ý đón ta trở lại, thuyết phục Thuần Vương Phi để cho ta vào phủ, chính là muốn để cho ta phụ tá Yến Kì Hiên. Bằng không, ngươi cho rằng hắn tại sao phải tốn hao tâm sức như vậy, không tiếc lưng đeo danh tiếng có con riêng không tốt , còn kiên trì để cho ta vào phủ. Hắn muốn, để cho ta giữ được Thuần Vương Phủ vĩnh viễn vinh hoa phú quý. Nếu như ta thật có tam trường lưỡng đoản( chuyện không may) gì, hắn nhất định sẽ truy xét đến cùng . Nếu như tra được đến trên đầu ngươi, hắn mới không cần cái gì danh dự hay mất danh dự, hắn nhất định sẽ giết ngươi. Nếu ngươi không tin tưởng, ngươi phái người đi hỏi thăm một chút, xem một chút cha ta có phải ở chung quanh tìm ta đến điên rồi hay không? Thậm chí có thể ngay cả bộ binh nha môn trong kinh thành cũng đã xuất động.”
Thấy nam nhân kia không nói lời nào, nhìn kỹ hắn thì thấy trong ánh mắt kia, có cảnh giác, có không tin, còn có, cười lạnh.
Ôn Uyển cũng không còn quản hắn có vẻ mặt khỉ gió gì, tiếp tục nói”Cha ta chính là Thiết Mạo Tử Vương, các ngươi là phủ Chỉ thân vương, cũng chỉ có thể kế tục hai đời. Đến đời thứ ba, sẽ xuống làm quận tước. Cộng thêm các ngươi đắc tội quá nhiều người, nếu như cha ta làm bất cứ giá nào. Thì phủ Chỉ thân vương của các ngươi, ha hả, xem một chút có thể khiến cho phủ tan người mất hay không? Ta biết, phủ Chỉ thân vương các ngươi tìm nơi nương tựa là Triệu vương. Mà Thuần Vương lại cùng Trịnh vương quan hệ thân mật, chỉ cần Triệu vương được kế vị, các ngươi cũng không cần e ngại cha ta. Đáng tiếc, đương kim hoàng đế không phải là Triệu vương, hoàng đế tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi. Ta là con cháu hoàng gia , chuyện gièm pha hoàng thất như vậy, người cũng sẽ vừa lúc mượn cơ hội này để chiếm tước vị các ngươi. Hoàng thượng nhiều năm nay đã giết không biết bao nhiêu Phiên Vương rồi. Ngài đang lo không có cơ hội tiêu diệt bọn ngươi. Hiện tại tốt lắm, vừa lúc có nhược điểm tới tay rồi, hơn nữa cha ta đang giữ Tông lệnh, thì trong tông thất tuyệt đối sẽ không có bất luận kẻ nào giúp đỡ Chỉ thân vương phủ nói một câu, ngươi có tin hay không?”
Người nọ nhìn Ôn Uyển yêu sách càng ngày càng nhiều, trên mặt tựa như cười mà không cười ,vẻ mặt rốt cục có một tia buông lỏng, âm tàn hỏi”Ngươi đến tột cùng là người nào? Làm sao biết nhiều như vậy?”
Nước bọt phun vào vẻ mặt hèn mọn của tên nam nhân kia . Nào biết đâu rằng tên biến thái đem khuôn mặt đầy nước bọt, lau một cái tất cả đều đưa vào miệng mình bắt đầu ăn”Chà, mùi vị thật thơm, thật đúng là mỹ nhân. Không hổ là mỹ nhân ta phải tốn công sức lớn như vậy để đoạt được.” Bộ dáng kia, muốn có bao nhiêu buồn nôn, liền có bấy nhiêu buồn nôn. Muốn hèn mọn , thì có hèn mọn .
Ôn Uyển thấy mình rốt cục có thể nói chuyện, liền mừng rỡ. Mặc dù giọng nói còn có chút thô ráp, nhưng là có thể nói chuyện bình thường là tốt rồi”Ta nói cho ngươi biết, tốt nhất là ngươi nên thả ta ra . Nếu không, ta muốn ngươi chết không chỗ chôn thây. Ngươi nếu không thả ta, ông ngoại ta nhất định sẽ đem ngươi chém thành tám khúc .”
Nam nhân biến thái nghe, cười ha ha. Trong lúc cười to, toàn thân run lên một cái, thịt béo núc ních rung rinh theo tiếng cười”Ông ngoại ngươi, ngươi cho rằng ông ngoại ngươi là lão hoàng đế sao? Đến nơi này của gia, chỉ có đứng đi vào, rồi nằm đi ra ngoài . Còn chưa từng có ai có thể yên lành đi ra ngoài . Ngươi cũng đừng nghĩ tới có ai tới cứu ngươi, nơi này của gia chính là thế giới Tây Phương cực lạc. Ngoan ngoãn hảo hảo để cho Gia hưởng thụ !”
Ôn Uyển nghe thấy hắn vừa nói như thế, liền nghĩ đến thế cục trong triều. Đầu óc không biết vòng vo bao nhiêu bước ngoặt, chuyện này ngàn vạn không thể nói cho ông ngoại hoàng đế biết, nếu không đến lúc đó danh tiếng cả đời nàng tất cả đều xong. Hơn nữa,mặc dù chỉ là phủ Chỉ thân vương nhưng cũng là đảng phái của Triệu Vương. Nếu như bị bọn họ bắt được nhược điểm này, cậu và mình, sẽ vĩnh viễn bị bọn họ nắm mũi dẫn đi. Không được , biện pháp này tuyệt đối không được . Chết cũng không hể nói rõ thân phận.
Ôn Uyển đầu óc xoay chuyển thật nhanh “Đừng tưởng rằng ngươi là bào đệ ruột của Chỉ thân vương, là có thể muốn làm gì thì làm. Ngươi trước kia đùa bỡn những người đó được vì họ không có căn cơ, nhưng nếu như ngươi thật muốn đụng vào ta. Cha ta đường đường là Thiết Mạo Tử Vương, nếu ngươi thật dám đụng đến ta. Ngươi nhất định không thể chết tử tế.”
Nam nhân biến thái cười ha hả nói”Quả nhiên thông minh, một chút liền đoán được thân phận của ta. Ha hả, bất quá, chuyện ngươi bịa đặt thật đúng là tốt, làm sao ngươi không nói cha ngươi là hoàng đế đi? Ngươi cho rằng ta không có tra lai lịch của ngươi sao? Ngươi năm nay mười tuổi, năm đó Thuần Vương còn là thế tử có đi Giang Nam một lần, từ đó về sau không hề đến Giang Nam. Hắn làm sao có thể có con trai riêng lớn như ngươi vậy. Còn có, lúc cưới Vương Phi, hai người như keo sơn, làm sao có thể ở lúc này mà có con riêng. Mà nhìn ngươi lớn lên như vậy. Có thể tưởng tượng tư sắc của mẹ ngươi nhất định cũng không ra gì. Thuần Vương là người đẹp nổi danh, làm sao lại muốn nữ nhân xấu như vậy. Ha hả, năng lực bịa đặt chuyện xưa của ngươi , không bằng năng lực ngươi viết văn chương , thật là đáng tiếc. Khụ. Thật là mỹ nhân a, dù đến lúc nguy cơ, đầu óc cũng hồ đồ.”
Ôn Uyển nóng nảy. Có thể kéo một giây liền kéo dài một giây, kéo dài tới khi hiệu quả của thuốc qua đi, nàng sẽ có biện pháp chạy trốn khỏi ma trảo của tên biến thái này”Ta lừa ngươi làm cái gì, ta thật là nhi tử của Thuần Vương. Ta cũng không phải là ở Giang Nam mới ra đời . Ta là ra đời ở kinh thành. Mẹ ta, mẹ ta lúc ấy chẳng qua là một đứa nha hoàn trong vương phủ . Là Thuần Vương gia say rượu. Không cẩn thận mới có ta đây. Đáng tiếc lúc sanh ta, mẹ ta rong huyết mà chết. Ta thật ra thì cũng không phải là Giang gia công tử, chẳng qua chỉ là mạo danh thế thân thôi. Cha ta thật sự là Thuần Vương, nếu ngươi không tin tưởng, trên cổ của ta còn đeo ngọc bài của Thuần Vương gia. Đây là vật chứng minh thân phận của ta. Mắt thấy thế tử Thuần Vương không thể trông cậy được, nên muốn ta phụ tá thế tử. Hắn đối với ta rất là coi trọng. Nếu là ngươi thực có can đảm làm gì ta…, cha ta nhất định sẽ giết ngươi.”
Tên biến thái lập tức cười nói “ai dà, chuyện này ngươi bịa đặt quả thật không tệ. ha, thật đúng là không tệ.” Nói xong, liền thò tay lên cổ Ôn Uyển. Thật sự móc ra được một sợi tơ vàng , gỡ xuống một khối ngọc bài.
Vừa nhìn ngọc bài, tên biến thái có một chút chần chờ. Sau đó nhìn lại Ôn Uyển một cái rồi đột nhiên cười”Ngươi thật là con riêng của Thuần Vương. Cái này thì lại càng tốt hơn . Ngươi không biết đâu, da thịt của thế tử Thuần Vương Phủ, ta thèm thuồng đã nhiều năm, nhưng mà vẫn không thể đắc thủ. Hôm nay có thể chơi một đứa con khác của Thuần Vương , cũng coi như hoàn thành một nửa tâm nguyện. Cũng tốt, ta còn không có chơi đùa tiểu mỹ nhân có thân phận quý trọng. Dù sao trời không biết đất không biết, đến lúc đó ngươi đã là người của ta, ta sẽ mang theo ngươi đi nhận thân, ngươi nói xem có phải thật tốt không ?.”
Xong rồi, Ôn Uyển rốt cuộc cũng biết, nàng gặp phải không chỉ là một tên biến thái, mà là còn một người điên. Thậm chí ngay cả Yến Kì Hiên cũng muốn . Người này, hoàn toàn biến thái, đã không có thuốc nào cứu được .Nhưng mà nàng vẫn không bỏ cuộc mà kêu lên “Ta mặc dù không có vào gia phả, nhưng cũng là con cháu tôn thất. Cũng là tử tôn của Yến gia , theo như bối phận, ta hẳn là phải gọi ngươi một tiếng ông chú . Ngươi không thể làm như vậy.”
Nam nhân biến thái ha hả cười nói “Như thế cũng tốt, chúng ta có huyết thống thân tình, chơi mới kích thích hơn. Ngươi yên tâm, tiểu mỹ nhân, ta sẽ cho ngươi không thể quên được thời khắc chung thân tốt đẹp này.” Nói xong, hắn bắt đầu cởi y phục của mình, cởi xong y phục, lộ ra nhợt nhạt tất cả đều là thịt béo như heo.
Ôn Uyển nhìn thân thể trần truồng đến buồn nôn kia, nghĩ tới vạn nhất thật không cử động có thể bị tai kiếp khó tránh khỏi. Trong lòng mãnh liệt, không được, ta nhất định phải làm gì đó, nhất định phải cử động được. Ta không thể bị tên biến thái hèn mọn này xâm phạm, vậy thì sẽ thành điểm nhơ cả đời . Sau này chỉ cần nhớ tới chuyện này một lần, nàng sẽ buồn nôn tới mức không thể ăn uống, không thể chết như vậy. Nhìn thân thể biến thái trần truồng kia đang run lên một cái hướng nàng đi tới, Ôn Uyển buộc mình phải tỉnh táo một chút, kéo dài thời gian
Ôn Uyển nghĩ tới, đối với một số kẻ biến thái, ngươi càng có biểu hiện sợ, hắn sẽ càng có hứng thú, cho nên lúc này, nhất định phải lãnh tĩnh, nhất định phải trấn định. Ôn Uyển dùng tố chất cường đại trong lòng mình, cảnh cáo mình bình tĩnh xử lý tình huống hiện tại .
Nam nhân biến thái điên kia một thân thịt béo, nhìn Ôn Uyển một chút cũng không sợ, miệng lóe cười nhạo. Không sợ sao? Hiện tại không sợ, đến lúc sợ, nhất định sẽ quỳ gối dưới người mình hướng mình cầu xin tha thứ. Hắn thẳng tắp nhìn Ôn Uyển, có chứa nhàn nhạt giễu cợt châm biếm.
Ôn Uyển cũng đồng dạng có thái độ châm biếm, lạnh lùng nhìn tên nam nhân biến thái hèn mọn trước mặt. Nàng cũng không tin, nàng qua nhiều cửa ải khó khăn như vậy mới tới được đây, lại hủy trong tay tên biến thái này. Nếu là hắn thực có can đảm xúc phạm mình, cùng lắm thì đồng quy vu tận ( cùng chết chung )với hắn . Cho nên, lần này nàng nhất định phải giữ vững đầy đủ lãnh tĩnh. Người này, người này có nhược điểm gì. Nàng cố gắng nghĩ, nghĩ tới. Người này, chính là nhi tử thông tuệ nhất của Chỉ thân vương , chỉ là bởi vì háo nam sắc, thanh danh bất hảo, cho nên danh tiếng mới bị vùi dập. Bất quá căn cứ tin tức mà nói, thật ra thì Chỉ thân vương thế tử có thể làm ổn vị trí thế tử , mà hiện tại có thể kế tục Vương tước, cùng nhờ đệ đệ ruột thịt này trợ giúp . Tên biến thái này, vô cùng âm hiểm, cũng vô cùng ác độc. Trong Phủ Chỉ Thân vương , Chỉ Vương gia còn muốn dựa vào hắn ra chủ ý. Nói cách khác, hắn cũng là nhân vật trọng yếu. Nói một cách khác, hắn biết rất nhiều thứ.
Vậy thì không thể nói với hắn chút ít thứ nông cạn, nhất định phải nói vài điều để cho hắn giật mình . Như vậy là có thể trì hoãn thời gian. Chỉ cần mình cử động, thì sẽ có biện pháp. Cho nên, nhất định phải trì hoãn thời gian, nhất định phải tranh thủ được đầy đủ thời gian, mới có thể bảo vệ chính mình.
Nghĩ tới đây, Ôn Uyển thả lỏng tâm trạng, tiếng nói thô ách vang lên ” ta biết ngươi bây giờ đang suy nghĩ gì. Ngươi đang ở đây nghĩ, cho dù ta là con riêng của Thuần Vương thì như thế nào, sinh ra xấu như vậy, cha ta che dấu cũng không kịp, như thế nào lại giúp đỡ ta trả thù, ngươi là nghĩ như vậy có đúng hay không?”
Nam nhân biến thái cười nhìn Ôn Uyển. Cũng không động tới, tiểu tử này đúng là thông minh, không tệ, không uổng hắn hao tốn lớn tâm tư như vậy mới có được.
Ôn Uyển đang nghĩ trì hoãn thời gian, nàng nghĩ kéo dài tới khi hiệu quả của thuốc tan đi , thân thể có thể động, nàng có thể động thủ giết tên hỗn trướng vương bát đản này “Ta nói không sai chứ, ngươi thật đúng là nghĩ như vậy. Ha hả, ta cho ngươi biết, nếu như ngươi thực có can đảm xâm phạm ta, giờ chết của ngươi cũng không xa. Ngươi đừng tưởng rằng đến lúc đó ngươi chỉ đem ta tùy tiện xử lý, chôn ở một chỗ. Làm cho người ta tìm không ra thi thể, dù sao chết không có đối chứng. Cũng không ai biết là ngươi làm, có đúng hay không. Ngươi nghĩ như vậy, đúng không? Ta nói không sai chứ?”
Thấy tên nam nhân biến thái không nói lời nào, Ôn Uyển biết mình nói đúng, tiện đà cười lạnh nói”Ta liền biết ngươi sẽ có ý nghĩ như vậy. Ta cho ngươi biết, ngươi dù nằm mơ cũng vĩnh viễn đừng nghĩ. Muốn để người không biết, trừ phi mình đừng làm. Cha ta sở dĩ nguyện ý đón ta trở lại, thuyết phục Thuần Vương Phi để cho ta vào phủ, chính là muốn để cho ta phụ tá Yến Kì Hiên. Bằng không, ngươi cho rằng hắn tại sao phải tốn hao tâm sức như vậy, không tiếc lưng đeo danh tiếng có con riêng không tốt , còn kiên trì để cho ta vào phủ. Hắn muốn, để cho ta giữ được Thuần Vương Phủ vĩnh viễn vinh hoa phú quý. Nếu như ta thật có tam trường lưỡng đoản( chuyện không may) gì, hắn nhất định sẽ truy xét đến cùng . Nếu như tra được đến trên đầu ngươi, hắn mới không cần cái gì danh dự hay mất danh dự, hắn nhất định sẽ giết ngươi. Nếu ngươi không tin tưởng, ngươi phái người đi hỏi thăm một chút, xem một chút cha ta có phải ở chung quanh tìm ta đến điên rồi hay không? Thậm chí có thể ngay cả bộ binh nha môn trong kinh thành cũng đã xuất động.”
Thấy nam nhân kia không nói lời nào, nhìn kỹ hắn thì thấy trong ánh mắt kia, có cảnh giác, có không tin, còn có, cười lạnh.
Ôn Uyển cũng không còn quản hắn có vẻ mặt khỉ gió gì, tiếp tục nói”Cha ta chính là Thiết Mạo Tử Vương, các ngươi là phủ Chỉ thân vương, cũng chỉ có thể kế tục hai đời. Đến đời thứ ba, sẽ xuống làm quận tước. Cộng thêm các ngươi đắc tội quá nhiều người, nếu như cha ta làm bất cứ giá nào. Thì phủ Chỉ thân vương của các ngươi, ha hả, xem một chút có thể khiến cho phủ tan người mất hay không? Ta biết, phủ Chỉ thân vương các ngươi tìm nơi nương tựa là Triệu vương. Mà Thuần Vương lại cùng Trịnh vương quan hệ thân mật, chỉ cần Triệu vương được kế vị, các ngươi cũng không cần e ngại cha ta. Đáng tiếc, đương kim hoàng đế không phải là Triệu vương, hoàng đế tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi. Ta là con cháu hoàng gia , chuyện gièm pha hoàng thất như vậy, người cũng sẽ vừa lúc mượn cơ hội này để chiếm tước vị các ngươi. Hoàng thượng nhiều năm nay đã giết không biết bao nhiêu Phiên Vương rồi. Ngài đang lo không có cơ hội tiêu diệt bọn ngươi. Hiện tại tốt lắm, vừa lúc có nhược điểm tới tay rồi, hơn nữa cha ta đang giữ Tông lệnh, thì trong tông thất tuyệt đối sẽ không có bất luận kẻ nào giúp đỡ Chỉ thân vương phủ nói một câu, ngươi có tin hay không?”
Người nọ nhìn Ôn Uyển yêu sách càng ngày càng nhiều, trên mặt tựa như cười mà không cười ,vẻ mặt rốt cục có một tia buông lỏng, âm tàn hỏi”Ngươi đến tột cùng là người nào? Làm sao biết nhiều như vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.