Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 142: Bị nhìn thấu thân phận

Diệp Ức Lạc

29/10/2020

TSCPTĐK - Chương 142

Chương 142: Bị nhìn thấu thân phận

Kỳ Thiếu Vinh nhìn thấy phủ thành chủ, lập tức bị chấn kinh.

"Đây là phủ thành chủ sao? Sao lại giống như một đống đổ nát thế này, hộ vệ phủ thành chủ đâu?" Kỳ Thiếu Vinh nghiến răng hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh đỡ trán, thầm nghĩ: Mấy tên cướp bóc làm cũng quá sạch sẽ, ngay cả lớp kim sơn trên ba chữ "Phủ thành chủ" cũng không còn.

Kỳ Hằng bất đắc dĩ nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Nghe nói khi thành chủ tiền nhiệm chết, hậu vệ cũng không còn bao nhiêu, bên trên phát tiền an ủi xuống, đến nửa đường liền bị đoạt, hộ vệ phủ thành chủ không có tiền liền tan, phủ thành chủ như rắn mất đầu, đồ bên trong bị người khác cướp sạch."

"Hộ vệ phủ thành chủ mặc kệ sao?"

"Nghe nói đám người đầu tiên phát động cướp bóc phủ thành chủ chính là hộ vệ phủ thành chủ." Bích Lưu Vân lắc đầu nói.

"Một đám ô hợp a!" Kỳ Thiếu Vinh rầu rĩ mắng.

Bích Lưu Vân phe phẩy cây quạt trên tay: "Cũng không thể nói như vậy, tất cả mọi người đều bị sinh hoạt bức bách! Không có tiền, ai còn muốn làm việc nữa chứ?"

Kỳ Thiếu Vinh vỗ vỗ đầu: "Nói như vậy, hiện tại phủ thành chủ không có hộ vệ?"

Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy, thiếu gia, nếu ngươi muốn dừng chân ở Bích Hải Bình Nguyên, nhất định phải dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng."

Kỳ Thiếu Vinh cau mày, thầm nghĩ: "Con cáo già hoàng thất kia đúng là âm hiểm!" Cho thân phận lĩnh chủ này có cái quỷ gì dùng chứ!

Trang Hạo vỗ vỗ bả vai Kỳ Thiếu Vinh: "Từ từ tới đi, kiểu gì cũng sẽ có biện pháp."

Bích Lưu Vân gật đầu: "Đúng vậy! Thiếu gia, từ từ tới, kiểu gì cũng sẽ có biện pháp, không bằng hiện tại chúng ta đi ăn hải sản đi, điều tiết tâm tình một chút, nghe nói Bích Hải Bình Nguyên gần biển Lam Nguyệt, giá cả hải sản vô cùng tiện nghi."

Trang Hạo: "......" Vào loại thời điểm này, Bích Lưu Vân lại đúng là...... rất thoải mái a!

Kỳ Thiếu Vinh nắm chặt nắm tay: "Nói cũng đúng, chúng ta vẫn nên ăn no trước đã, có thực mới vực được đạo."

Trang Hạo: "......"

......

Đám người Kỳ Thiếu Vinh đi vào một nhà hàng hải sản, gọi đặc biệt nhiều thức ăn.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn con cua nhỏ lớn bằng chậu rửa mặt lớn, không khỏi cảm thán phong thủy thế giới này, một con cua bình thường cư nhiên cũng có thể lớn như vậy!

Trang Hạo lột xác cua cho Kỳ Thiếu Vinh: "Từ từ ăn."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Bích Lưu Vân ăn sò biển không có chút hình tượng nào, nhéo ra một thân mồ hôi lạnh, thầm nghĩ: May là hiện tại không phải ở Hoàng Đô, nếu không bộ dáng này của Lưu Vân lộ ra, người khuynh mộ hắn không phải sẽ hộc máu chết hết sao!

"Thiếu gia, ăn hải sản vẫn là ăn ở gần biển mới chính tông nhất!" Bích Lưu Vân nói.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy! Đúng vậy! Lưu Vân, ngươi ăn chậm một chút, không có ai đoạt với ngươi."

"Mấy vị, còn muốn ăn cái gì không, hôm nay ta mời khách." Một đạo thanh âm xa lạ truyền tới.

Bích Lưu Vân nghi hoặc nhìn người tới: "Xin hỏi, ngươi là?"

"Ta là Mạc Vân An, tạm thời đang thay gia tộc quản lý cửa hàng nơi đây." Mạc Vân An ấm áp cười đáp.

Bích Lưu Vân sửng sốt thốt lên: "Ngươi......" Thiếu chủ cửa hàng Mạc Vân.

Kỳ Thiếu Vinh rất có hứng thú đánh giá Mạc Vân An, hắn nguyên bản nghĩ rằng phải bớt thời giờ đi gặp thiếu chủ cửa hàng Mạc Vân, không nghĩ tới người này lại tự mình tìm tới.



Đám người bọn họ là che dấu thân phận tới nơi này, không nghĩ tới lại bại lộ nhanh như vậy.

Trang Hạo nhìn Mạc Vân An: "Mạc thiếu, sao ngươi biết là chúng ta?"

"Sau khi Kỳ thiếu tới nơi này liền dùng thẻ của Thương Minh, mà cửa hàng Mạc Vân chúng ta lại có hợp tác cùng Thương Minh." Mạc Vân An giải thích.

Trang Hạo bừng tỉnh, tấm thẻ Phong Nguyên cho Kỳ Thiếu Vinh là thẻ bạch kim có quyền lợi cao nhất ở Thương Minh, số lượng phát ra vô cùng hữu hạn, người dùng nó ở loại địa phương này không khó để suy đoán ra là ai.

Kỳ Thiếu Vinh cười cười nhìn Mạc Vân An: "Mạc thiếu có gì chỉ giáo sao?"

"Chỉ giáo thì không dám, nghe nói Kỳ thiếu chuẩn bị đảm nhiệm chức vị lĩnh chủ của Bích Hải Bình Nguyên, không biết ta thể hỗ trợ cái gì không, nếu Kỳ thiếu gặp khó khăn gì, luôn có thể nói với ta." Mạc Vân An nhiệt tình nói.

"Mạc thiếu thật quá khách khí."

Mạc Vân An vẫy vẫy tay: "Kỳ thiếu không cần khách khí, quan hệ của cửa hàng Mạc Vân chúng ta cùng Thương Minh rất tốt, thực tế là trước khi Kỳ thiếu tới, Phong Nguyên tiền bối đã ủy thác ta chiếu cố ngươi."

Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Thì ra là thế!"

Kỳ Thiếu Vinh thầm nghĩ: Nhân duyên của hắn không tồi! Lĩnh chủ trước kia tới đây đều là phải tự mình đi tìm chỗ dựa, hắn thì vừa tới chỗ dựa đã tự tìm đến.

Mạc Vân An nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Có lẽ Kỳ thiếu không biết, phủ thành chủ hiện tại không thể vào ở, nếu ngươi không ngại, có thể tới biệt viện bên trong cửa hàng chúng ta."

"Đa tạ Mạc thiếu."

Mạc Vân An cười cười: "Kỳ thiếu không cần khách khí."

.....

Mạc Vân An cùng Kỳ Thiếu Vinh trò chuyện một hồi, sau đó rời đi.

"Thiếu gia, ngài hà tất phải cho Kỳ Thiếu Vinh mặt mũi lớn như vậy, nếu không có thế lực chống lưng, một tu giả cấp bảy cũng không sống được bao lâu."

Mạc Vân An lắc đầu: "Ta không phải là cho Kỳ Thiếu Vinh mặt mũi, là cho Trang Hạo mặt mũi, Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo là một đôi, Trang gia lại có cao thủ thánh cấp tọa trấn, huống chi, Trang Hạo còn được công nhận là người có tiềm năng lớn nhất đánh vào thánh cấp, giao hảo với Kỳ Thiếu Vinh không có chỗ hỏng."

"Nói cũng đúng."

"Hình như thế lực sau màn của tiểu tử Hải Lăng gia bên kia rất mạnh!" Mạc Vân An nhịn không được nói.

"Đúng vậy! Có mấy người không hiểu chuyện muốn xông vào cửa hàng Thiên Long cướp bóc, cuối cùng tất cả đều sinh tử không rõ."

Mạc Vân An híp mắt, "Cửa hàng Thiên Long này đúng là sâu không lường được!" Mỗi một món đồ trong cửa hàng Thiên Long đủ để khiến một tiểu phú hào phải tán gia bại sản, có không ít người động tâm về cửa hàng kia, đáng tiếc, đều có đi mà không có về.

"Nói đến cũng kỳ quái, nếu cửa hàng Thiên Long có thể lấy ra nhiều chí bảo của hoàng thất hải tộc như vậy, thế lực đứng sau chắc chắn không tầm thường, nhưng cửa hàng Thiên Long chỉ mở ở Bích Hải Bình Nguyên, những nơi khác hoàn toàn không có chi nhánh." Từ lão nghi hoặc nói.

Mạc Vân An cười cười: "Có lẽ là những người này cảm thấy không cần thiết phải kiếm quá nhiều tiền, chỉ cần không tồi là được."

Từ lão cười cười: "Nếu thật sự là như vậy cao tầng của cửa hàng Thiên Long đúng là hiểu tiết chế."

"Phương thức kinh doanh của cửa hàng Thiên Long rất đặc biệt, không xung đột với cửa hàng của chúng ta, tận lực đừng phát sinh xung đột với bọn họ."

......

Kỳ Thiếu Vinh tràn đầy hưng phấn ngã lên trên giường: "Ai, người quá được hoan nghênh chính là không có biện pháp, gần đây luôn có người mời ăn, mời ở, ngẫm lại đúng là có chút ngượng ngùng."

Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh một cái: "Tuy nói như vậy không sai, nhưng thân phận của chúng ta bại lộ nhanh như vậy thật sự là có chút...... không hợp kế hoạch."

Tuy rằng Mạc Vân An nói là bởi vì Kỳ Thiếu Vinh sử dụng thẻ của Phong Nguyên cho nên mới nhận ra bọn họ, nhưng Trang Hạo lại có cảm giác cho dù Kỳ Thiếu Vinh không dùng thẻ, Mạc Vân An cũng đã sớm biết.

Kỳ Thiếu Vinh bực bội nhìn Trang Hạo: "Tiểu tử ngươi đúng là biết cách giội nước lã, bại lộ thân phận cũng không có gì ghê gớm, sớm muộn gì cũng đều phải bại lộ, bổn thiếu gia phong hoa tuyệt đại, không có ai là không nhận ra được."



Trang Hạo cười cười: "Nói không sai."

Kỳ Hằng bưng một ly trà cho Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, kế tiếp có tính toán gì không?"

Kỳ Thiếu Vinh lười biếng nói: "Việc cấp bách nhất hiện nay đương nhiên là trùng tu phủ thành chủ, ta ít nhiều gì cũng là thành chủ nơi này, sao có thể ngay cả nơi ở cũng không có được!"

Trang Hạo gật đầu: "Cái này không sai, ta nghe nói bên hải tộc có cho thuê dân công, chỉ cần bao ăn là được, bất quá, nếu thức ăn không tốt, dân công hải tộc sẽ rất dễ dàng bạo động, vậy nên dân công hải tộc tuy rằng tiện nghi nhưng cũng có tính nguy hiểm nhất định."

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

"Chuyện kiến tạo phủ thành chủ cứ giao cho ta xử lý đi." Bích Lưu Vân nói.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Bích Lưu Vân: "Lưu Vân, ngươi nguyện ý giúp ta xử lý việc này sao?"

Bích Lưu Vân gật đầu: "Đúng vậy! Thiếu gia, ngươi biết không, hiện tại nhà ở là tiêu chuẩn đầu tiên để nam hài tử lựa chọn bạn lữ, ta nhất định sẽ giúp ngươi kiến tạo nên một phủ thành chủ xinh đẹp, bảo đảm khiến người khác vừa thấy liền muốn gả cho ngươi."

Trang Hạo nhìn Bích Lưu Vân: "Ta nghĩ Thiếu Vinh lĩnh chức ở đây sẽ không được bao lâu, sớm muộn gì cũng phải bị điều đi, vậy nên phủ thành chủ không cần thiết phải kiến tạo quá tốt, lãng phí tiện nghi cho thành chủ sau này."

"Cho dù là như vậy, nơi thiếu gia ở cũng không thể quá qua loa được."

Kỳ Thiếu Vinh tràn đầy tán đồng gật đầu: "Nói không sai."

.....

Kỳ Hằng đi theo Bích Lưu Vân vào một cửa hàng.

Bích Lưu Vân cười đắc ý dào dạt: "Chính là nơi này, nghe nói nơi này cho thuê hải tộc với giá thấp nhất, tuy rằng trước mắt thiếu gia không thiếu tiền, nhưng có thể tiết kiệm vẫn hơn, nếu không liền rơi vào kết cục giống như A Phàm."

Kỳ Hằng: "......" Tiểu tử Dịch Phàm kia vừa nghe được tin sắp kết hôn liền não úng nước, tiêu sạch gia sản, nói không chừng sau này còn phải nhờ vào Đình Hiên nuôi hắn.

"Khách quan, ngươi cần dân công hải tộc gì?" Một đạo thanh âm quen thuộc vang lên bên tai Bích Lưu Vân, Bích Lưu Vân theo bản năng nhìn về phía người nói chuyện.

"Hải Lăng thiếu chủ? Sao ngươi lại ở đây?"

Hải Lăng lộ ra một nụ cười sáng lạn: "Ta tới đây tuần tra, khách nhân, ngươi đẹp hơn lúc trước rất nhiều a!"

Bích Lưu Vân cười cười: "Phải vậy không?"

Kỳ Hằng nhíu mày, lúc trước Bích Lưu Vân từng động chút tay chân trên mặt, tuy rằng chỉnh thể dung mạo không thay đổi quá lớn, nhưng nhan sắc vẫn giảm xuống không ít, Hải Lăng cư nhiên dễ dàng nhận ra, còn thuận miệng khen tặng.

Hải Lăng nhìn Bích Lưu Vân: "Tới chọn dân công?"

Bích Lưu Vân gật đầu: "Đúng vậy! Thiếu chủ, có gì đề cử không?"

"Có! Ngươi tới chọn dân công hải tộc là để tu sửa phủ thành chủ sao?" Hải Lăng hai tay chống lưng, cười tủm tỉm hỏi.

Tâm Bích Lưu Vân bỗng nhiên trầm xuống, thầm nghĩ: Không chỉ Mạc Vân An, tin tức của Hải Lăng cũng rất linh thông a!

Bích Lưu Vân cười nói: "Đúng vậy! Bất quá, sao ngươi biết được?"

"Bên cạnh Kỳ Thiếu Vinh có một cầm sư phong hoa tuyệt đại, đây cũng không phải bí mật gì."

"Thì ra là thế, nhìn dáng vẻ này xem ra ta lớn lên rất được công nhận a."

"Bích cầm sư dung nhan tuyệt thế, khiến người khác vừa gặp liền khó quên." Hải Lăng không chút bủn xỉn tán thưởng.

Bích Lưu Vân nhìn đến Hải Lăng: "Phải vậy không? Ta còn tưởng rằng Hải Lăng thiếu chủ đã quen nhìn mỹ nhân, chướng mắt ta chứ?"

Số lượng mỹ nhân của hải tộc lớn hơn nhân tộc rất nhiều, nhân ngư tộc chuyên tạo ra mỹ nữ, uy áp trên người Hải Lăng không thấp, vậy thực lực hẳn là cũng không kém bao nhiêu, nếu là vương thất của hải tộc, vậy phải từng nhìn thấy rất nhiều mỹ nhân rồi mới đúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook