Trọng Sinh Chi Quý Nữ Vương Phi
Chương 34: Hoàng hậu và hoàng tử phi
Phượng Vũ Chủ
27/04/2020
Editor: Tiểu Nhã
Chu Thái rất yêu thương đứa con trai Chu Hàn Thiên này, tuy cũng không đồng ý Lý Như Mộng hồi phủ, nhưng cũng đáp ứng chỉ cần có cơ hội liền để Chu Dung quay về.
Chu Nhược Thủy biết chuyện chỉ đạm nhiên cười, nàng đương nhiên hy vọng Chu Dung có thể quay về, Chu Dung không trở lại, nàng sao có thể đem kiếp trước trả lại cho nàng ta và hôn sự với Lục Hiển Ngọc sao có thể huỷ!
Mặc kệ mọi người trong Thượng Thư phủ tính kế, thời gian thực mau tới ngày mười chín tháng sáu, đương kim hoàng thượng lần đầu tiên tổ chức đại điển phong hậu.
Dư thị thân mệnh phụ nhị phẩm, tự nhiên được tham dự. Thượng Thư phủ trừ Chu Thái và Dư thị, người có tư cách tham gia chỉ có Chu Hàn Minh và Chu Nhược Thủy. Chu Hàn Minh ở Kinh Châu, Dư thị mang tâm tư trang điểm Chu Nhược Thủy.
Một ngày nay, đại điển phong hậu cực kỳ long trọng. Hoàng Thượng khi còn là Thái Tử, từng có một Thái Tử Phi hồng nhan bạc mệnh sớm rời thế, Hoàng Thượng khi đăng cơ truy phong Hoàng Hậu.
Lần này Hoàng Thượng lập Diệp Quý Phi thành hậu, tuy là sau đó, nhưng nguyên hậu chưa bao giờ nhập chủ trung cung, hậu vị hai mươi năm để không rốt cuộc có người ngồi, có thể tưởng tượng trường hợp này khiến người ta ngạc nhiên.
Chu Nhược Thủy theo Dư thị đứng một bên, ngẩng đầu nhìn cung điện họa lệ, Diệp hoàng hậu mặt mày đoan trang sắc bén, một thân phượng bào rực rỡ ở trên người xuất hiện vô cùng quý khí, ung dung.
Trên triều, bởi vì chuyện lập Thái Tử đã nổi lên trận phong ba không ngừng. Chu Nhược Thủy dựa vào ký ức kiếp trước, cùng ân tình cuối cùng, về tình về lý đều nguyện đứng cạnh Diệp hoàng hậu.
Nhưng Chu Nhược Thủy biết rõ Chu Thái đã quy phục Trấn Quốc Hầu phủ, lúc này mình có hôn ước. Chu Nhược Thủy nghĩ, sao có thể dựa Diệp hoàng hậu và đùi Hiền Vương, cùng Thượng Thư phủ vạch rõ giới hạn.
Chu Nhược Thủy rũ đôi mắt quét về phía Dư thị, ngẫm lại năm Hiền Vương ở Thượng Thư phủ có nói, có lẽ Dư thị và Diệp hoàng hậu tiếp xúc vài lần, bản thân cũng có thể tìm được duyên ngộ!
"Nương, chúng ta phải đi Phượng Tường cung chúc mừng Hoàng Hậu nương nương? Nữ nhi nhớ rõ, trước đây Hiền Vương nói nương mang theo nữ nhi đến cung Hoàng Hậu nương nương nói chuyện."
Đại điển phong hậu kết thúc, Chu Nhược Thủy cùng Dư thị đi vào sân nghỉ ngơi, chờ cung yến buổi tối. Chu Nhược Thủy lúc này mới mở miệng nói với Dư thị.
Dư thị như suy tư gì, nhìn mắt Chu Nhược Thủy, trầm tư rồi nhàn nhạt nói:
"Hôm nay Hoàng Hậu nương nương có nhiều việc, một hồi đã ngủ trưa, ngươi theo nương đi Phượng Tường cung nhìn một cái, nếu không nhiều người, chúng ta liền theo lời nói cầu kiến đi."
Chu Nhược Thủy mỉm cười gật gật đầu, theo Dư thị vào phòng sau đó cũng vào.
Một canh giờ sau, Chu Nhược Thủy đứng dậy, sửa sang lại quần áo, trang điểm khéo léo sau mới ra cửa. Vừa lúc, Dư thị cũng vừa mới bước ra cửa phòng, mẹ con hiểu ý cười, cùng hướng Phượng Thường cung mà đi.
Dư thị cho rằng Phượng Tường cung lúc này hẳn có rất nhiều người, lại không nghĩ mới vừa đi tới cửa, liền gặp muội muội Diệp hoàng hậu - Vương phu nhân và một đôi trai gái Vương Li cùng Vương Thuỵ.
Vương Li nhìn thấy Chu Nhược Thủy cười đi tới cùng Dư thị, Chu Nhược Thủy chào hỏi.
"Nhược Thuỷ muội muội tới gặp dì Hoàng Hậu dì sao? Buổi chiều nay ta cùng nương, đệ đệ vào Phượng Tường cung, ngươi theo ta cùng nhau vào thôi."
Vương Li thân mật mở miệng. Chu Nhược Thủy xưa nay biết Vương Li được Diệp hoàng hậu yêu thích, lại không nghĩ rằng Vương Li thế nhưng có thể tùy ý dẫn người tiến Phượng Tường cung, lập tức ngẩn ra.
"Không hợp quy củ, ta và mẫu thân vẫn nên ở bên ngoài chờ Hoàng Hậu nương nương gọi đến."
"Để tránh làm khó ngươi và Vương phu nhân."
Cuối cùng một câu nói nhỏ của Chu Nhược Thủy, chỉ có Vương Li nghe thấy. Vương Li đầu tiên ngẩn người, trong lòng có chút cảm động.
"Vậy được, ta và mẫu thân, đệ đệ đi vào trước..."
Vương Li cười cười, cùng Vương phu nhân, Vương Thuỵ tiến Phượng Tường cung. Chỉ chốc lát, đại cung nữ bên người Diệp hoàng hậu Xuân Hi ra chào, Dư thị đưa một cái túi tiền cho Xuân Hi, rồi cùng Chu Nhược Thủy vào điện.
Vào chính điện Phượng Tường cung, Chu Nhược Thủy cảm thấy một cổ đoan trang, hơi thở nghiêm túc trang nghiêm ập vào trước mặt. Người mặc màu đỏ cung trang chính là Hoàng Hậu ngồi ở chủ vị thượng trà, cùng mấy người Vương phu nhân nói chuyện, mặt mày lộ ra ý cười ôn hoà. Nghe tiếng bước chân, buông chén trà trong tay, ngẩng đầu cười nhìn về phía Dư thị, Chu Nhược Thủy đi vào. Dư thị, Chu Nhược Thủy cùng hành lễ với Diệp hoàng hậu:
"Thần phụ/ thần nữ tham kiến Hoàng Hậu nương nương, nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."
Diệp hoàng hậu vội vàng cười xua tay:
"Mau miễn lễ, các ngươi mau nâng Chu phu nhân, Chu tiểu thư dậy."
Đám người Xuân Hi vội đỡ Dư thị, Chu Nhược Thủy lên.
"Tới bên này ngồi đi." Diệp hoàng hậu chỉ vào vị trí đối diện, vẫy tay hai người.
"Tạ nương nương." Dư thị cảm tạ một câu, cùng Chu Nhược Thủy đi tới chỗ đối diện Diệp hoàng hậu.
Chờ cung nữ dâng trái cây, điểm tâm, trà, Diệp hoàng hậu liền phất tay bảo người hầu đều lui xuống, trong điện chỉ còn có Dư thị, Chu Nhược Thủy, Vương phu nhân, Vương Li và Vương Thuỵ.
"Đúng là cô nương thay đổi mười tám, thay đổi không bao lâu, nha đầu này liền trổ mã đến xinh đẹp."Ánh mắt Diệp hoàng hậu hòa ái nhìn về phía Chu Nhược Thủy nói.
"Nương nương tán thưởng." Dư thị cũng nở nụ cười, có người khích lệ hài tử mình, Dư thị rất cao hứng.
"Tới đây, bổn cung hảo hảo nhìn một chút, bổn cung không sai biệt lắm gần một năm không thấy các ngươi." Diệp hoàng hậu khều khều Chu Nhược Thủy.
Diệp hoàng hậu kéo Chu Nhược Thủy đến trước mặt mình, nhu hòa nhìn, cùng Dư thị nói: "Ân, so ngươi thời điểm tuổi trẻ còn xinh đẹp hơn ba phần."
"Nương nương tán thưởng..." Trên mặt Chu Nhược Thủy lộ ra một tia ngượng ngùng, uốn gối nói. Tiếp theo, Diệp hoàng hậu lại hỏi vài việc với Chu Nhược Thủy, Chu Nhược Thủy mặt mang mỉm cười, tự nhiên hào phóng đáp lại.
"Ân, ngươi dạy ra nữ nhi tốt." Diệp hoàng hậu hướng Dư thị cười nói.
"Dì, Nhược Thuỷ muội muội gần nhất, trong mắt người không có Li Nhi, Li Nhi không vui."
Vương Li thấy Diệp hoàng hậu và Chu Nhược Thủy nói nửa khắc, cười trêu ghẹo.
"Nha đầu này, càng ngày càng không có quy củ!" Diệp hoàng hậu thân mật nhấn vào trán Vương Li, nói tiếp: "Bổn cung cùng nương ngươi, Chu phu nhân trò chuyện, ngươi mang theo Chu tiểu thư cùng Thụy Nhi đi chơi đi. Ngươi cần phải hảo chiếu cố Chu tiểu thư, hôm nay trong cung nhiều người, ngươi mang theo Chu tiểu thư ở trong cung Phượng Tường đi một chút là được."
Vương Li gật gật đầu, đưa Chu Nhược Thủy, Vương Thụy một đạo đi ra ngoài.
Vương Li mang theo Chu Nhược Thủy tới đình hóng gió Phượng Tường cung, đình bên cạnh có một cây ngô đồng lớn, gió nhẹ thổi qua, rất mát mẻ. Chờ cung nữ dâng điểm tâm cùng nước trà, Vương Li liền bảo cung nữ, thái giám đều lui ra ngoài đình.
"Li tỷ tỷ, Thanh Loan và Thanh Diều tỷ tỷ không lại đây?" Chu Nhược Thủy có chút tò mò hỏi.
Luận thân phận, Diệp Thanh Loan, Diệp Thanh Diều mới là chất nữ ruột của Diệp hoàng hậu ruột, Vương Li là cháu gái ngoại của thứ nữ Diệp gia. Lúc này, người Diệp gia không phải nên ở Phượng Tường cung sao?
"A... Đại cữu mẫu cùng nhị mợ mang các nàng ở hoa viên nói chuyện với những phu nhân khác. Dì không lộ mặt nói chuyện với những phu nhân đó, thân là người nhà mẹ đẻ, hai mợ tự nhiên muốn hỗ trợ. Thanh Loan, Thanh Diều qua bồi những tiểu thư thế gia."
Chu Nhược Thủy gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ.
Phượng Tường cung là tẩm cung Hoàng Hậu, ba người ở đình hóng gió nói chuyện uống trà, sẽ không có người quấy rầy.
Sau nửa canh giờ, Dư thị cùng Vương phu nhân đều ra ngoài.
"Hoàng Hậu nương nương muốn tắm gội thay quần áo, chuẩn bị cho cung yến." Dư thị nhìn thấy Chu Nhược Thủy, ôn hòa nói.
"Chu phu nhân có muốn cùng chúng ta đi Ngự Hoa Viên?"
Vương phu nhân mới vừa cùng Dư thị trò chuyện thật vui, cười hỏi.
Dư thị nghĩ nghĩ, gật đầu. "Hảo......" Hạ Vu một bên hầu hạ nghe được lời này, lập tức dẫn đường cho mấy người Dư thị, đi mười lăm phút lại đến Ngự Hoa Viên.
Lúc này trong Ngự Hoa Viên, các mệnh phụ và tiểu thư đứng tốp năm tốp ba ở một chỗ ngắm hoa nói giỡn. Đoàn người Dư thị lại đây, lập tức có người quen biết đón đi. Những người quen biết trong đám người nổi lên quan hệ.
"Nhược Thuỷ, ngươi nghe được tin tức không? Mai Thiến Thiến gả cho Tứ hoàng tử thành chính phi!"
Chu Nhược Thủy bị Diệp Thanh Loan vây quanh, nhỏ giọng ở bên tai Chu Nhược Thủy.
"Ta nghe nói Mai tiểu thư ái mộ Hiền Vương điện hạ, lần này tuyển tú hy vọng Hoàng Hậu nương nương đem nàng ban cho Hiền Vương, lại bị Hách Tu Nghi nhìn trúng gả cho Tứ hoàng tử."
Một người khác xưa nay có quan hệ không tốt với Mai Thiến Thiến - Cố Yên lặng lẽ nói. Cố yên, cháu gái ruột Cố thái phó, có ca ca Cố Tần là phò mã Thượng Chiêu công chúa.
"Lại nói tiếp Mai tiểu thư cùng Tứ hoàng tử cũng xứng đôi, nào có đích nữ đại học sĩ gả người ta làm trắc phi? Trắc phi nói dễ nghe còn không phải thiếp, cũng không biết nàng ta nghĩ như thế nào..."
Cố Yên nói đến chỗ này thập phần khinh thường, về điểm này một chút cũng chướng mắt Mai Thiến Thiến. Mới vừa rồi Chu Nhược Thủy không có tới, liền thấy Mai Thiến Thiến không ngừng ở bên người Hiền Vương phi, trong lời nói hết sức ghi hận. Chuyện này, Cố Yên chỉ có thể mắt trợn trắng, tuy nói người trong kinh biết Mai Thiến Thiến ái mộ Hiền Vương không nhiều lắm, nhưng có vài người biết.
Mai Thiến Thiến hiện tại là Tứ hoàng tử phi tương lai, còn một lòng một dạ với Hiền Vương, Cố Yên càng cảm thấy trơ trẽn, cảm thấy Mai Thiến Thiến không phải là nữ tử trung trinh.
"Hảo, không nói nàng, mất hứng." Diệp Thanh Loan đánh gãy lời Cố Yên nói, chỉ vào chỗ khác nói.
"Đó là Tam hoàng tử phi tương lai - Mạnh tiểu thư đi? Hình như là Hoàng Hậu nương nương tự mình chỉ hôn, Mạnh tiểu thư là người ra sao?"
Mạnh Vũ Oánh, đích nữ Lễ Bộ Thượng Thư, ở kinh thành không có tiếng tăm gì, nhưng lúc này biểu hiện ra ngoài đoan trang dịu dàng, làm không ít người trong lòng có ý nghĩ.
"Không thân... Trước kia yến hội cũng chưa từng gặp qua nàng..."
Một đám người đánh giá Mạnh Vũ Oánh, Chu Nhược Thủy đứng an tĩnh nghe các nàng nhất ngôn nhất ngữ, đối chuyện này cũng không cảm thấy hứng thú.
Mặc kệ kiếp trước hay kiếp này, Mạnh Vũ Oánh và Mai Thiến Thiến hứa hôn cho Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử. Chu Nhược Thủy tự nhận với các nàng không có chỗ tương giao, cũng không xen mồm nghị luận với mấy người Diệp Thanh Loan.
Chu Thái rất yêu thương đứa con trai Chu Hàn Thiên này, tuy cũng không đồng ý Lý Như Mộng hồi phủ, nhưng cũng đáp ứng chỉ cần có cơ hội liền để Chu Dung quay về.
Chu Nhược Thủy biết chuyện chỉ đạm nhiên cười, nàng đương nhiên hy vọng Chu Dung có thể quay về, Chu Dung không trở lại, nàng sao có thể đem kiếp trước trả lại cho nàng ta và hôn sự với Lục Hiển Ngọc sao có thể huỷ!
Mặc kệ mọi người trong Thượng Thư phủ tính kế, thời gian thực mau tới ngày mười chín tháng sáu, đương kim hoàng thượng lần đầu tiên tổ chức đại điển phong hậu.
Dư thị thân mệnh phụ nhị phẩm, tự nhiên được tham dự. Thượng Thư phủ trừ Chu Thái và Dư thị, người có tư cách tham gia chỉ có Chu Hàn Minh và Chu Nhược Thủy. Chu Hàn Minh ở Kinh Châu, Dư thị mang tâm tư trang điểm Chu Nhược Thủy.
Một ngày nay, đại điển phong hậu cực kỳ long trọng. Hoàng Thượng khi còn là Thái Tử, từng có một Thái Tử Phi hồng nhan bạc mệnh sớm rời thế, Hoàng Thượng khi đăng cơ truy phong Hoàng Hậu.
Lần này Hoàng Thượng lập Diệp Quý Phi thành hậu, tuy là sau đó, nhưng nguyên hậu chưa bao giờ nhập chủ trung cung, hậu vị hai mươi năm để không rốt cuộc có người ngồi, có thể tưởng tượng trường hợp này khiến người ta ngạc nhiên.
Chu Nhược Thủy theo Dư thị đứng một bên, ngẩng đầu nhìn cung điện họa lệ, Diệp hoàng hậu mặt mày đoan trang sắc bén, một thân phượng bào rực rỡ ở trên người xuất hiện vô cùng quý khí, ung dung.
Trên triều, bởi vì chuyện lập Thái Tử đã nổi lên trận phong ba không ngừng. Chu Nhược Thủy dựa vào ký ức kiếp trước, cùng ân tình cuối cùng, về tình về lý đều nguyện đứng cạnh Diệp hoàng hậu.
Nhưng Chu Nhược Thủy biết rõ Chu Thái đã quy phục Trấn Quốc Hầu phủ, lúc này mình có hôn ước. Chu Nhược Thủy nghĩ, sao có thể dựa Diệp hoàng hậu và đùi Hiền Vương, cùng Thượng Thư phủ vạch rõ giới hạn.
Chu Nhược Thủy rũ đôi mắt quét về phía Dư thị, ngẫm lại năm Hiền Vương ở Thượng Thư phủ có nói, có lẽ Dư thị và Diệp hoàng hậu tiếp xúc vài lần, bản thân cũng có thể tìm được duyên ngộ!
"Nương, chúng ta phải đi Phượng Tường cung chúc mừng Hoàng Hậu nương nương? Nữ nhi nhớ rõ, trước đây Hiền Vương nói nương mang theo nữ nhi đến cung Hoàng Hậu nương nương nói chuyện."
Đại điển phong hậu kết thúc, Chu Nhược Thủy cùng Dư thị đi vào sân nghỉ ngơi, chờ cung yến buổi tối. Chu Nhược Thủy lúc này mới mở miệng nói với Dư thị.
Dư thị như suy tư gì, nhìn mắt Chu Nhược Thủy, trầm tư rồi nhàn nhạt nói:
"Hôm nay Hoàng Hậu nương nương có nhiều việc, một hồi đã ngủ trưa, ngươi theo nương đi Phượng Tường cung nhìn một cái, nếu không nhiều người, chúng ta liền theo lời nói cầu kiến đi."
Chu Nhược Thủy mỉm cười gật gật đầu, theo Dư thị vào phòng sau đó cũng vào.
Một canh giờ sau, Chu Nhược Thủy đứng dậy, sửa sang lại quần áo, trang điểm khéo léo sau mới ra cửa. Vừa lúc, Dư thị cũng vừa mới bước ra cửa phòng, mẹ con hiểu ý cười, cùng hướng Phượng Thường cung mà đi.
Dư thị cho rằng Phượng Tường cung lúc này hẳn có rất nhiều người, lại không nghĩ mới vừa đi tới cửa, liền gặp muội muội Diệp hoàng hậu - Vương phu nhân và một đôi trai gái Vương Li cùng Vương Thuỵ.
Vương Li nhìn thấy Chu Nhược Thủy cười đi tới cùng Dư thị, Chu Nhược Thủy chào hỏi.
"Nhược Thuỷ muội muội tới gặp dì Hoàng Hậu dì sao? Buổi chiều nay ta cùng nương, đệ đệ vào Phượng Tường cung, ngươi theo ta cùng nhau vào thôi."
Vương Li thân mật mở miệng. Chu Nhược Thủy xưa nay biết Vương Li được Diệp hoàng hậu yêu thích, lại không nghĩ rằng Vương Li thế nhưng có thể tùy ý dẫn người tiến Phượng Tường cung, lập tức ngẩn ra.
"Không hợp quy củ, ta và mẫu thân vẫn nên ở bên ngoài chờ Hoàng Hậu nương nương gọi đến."
"Để tránh làm khó ngươi và Vương phu nhân."
Cuối cùng một câu nói nhỏ của Chu Nhược Thủy, chỉ có Vương Li nghe thấy. Vương Li đầu tiên ngẩn người, trong lòng có chút cảm động.
"Vậy được, ta và mẫu thân, đệ đệ đi vào trước..."
Vương Li cười cười, cùng Vương phu nhân, Vương Thuỵ tiến Phượng Tường cung. Chỉ chốc lát, đại cung nữ bên người Diệp hoàng hậu Xuân Hi ra chào, Dư thị đưa một cái túi tiền cho Xuân Hi, rồi cùng Chu Nhược Thủy vào điện.
Vào chính điện Phượng Tường cung, Chu Nhược Thủy cảm thấy một cổ đoan trang, hơi thở nghiêm túc trang nghiêm ập vào trước mặt. Người mặc màu đỏ cung trang chính là Hoàng Hậu ngồi ở chủ vị thượng trà, cùng mấy người Vương phu nhân nói chuyện, mặt mày lộ ra ý cười ôn hoà. Nghe tiếng bước chân, buông chén trà trong tay, ngẩng đầu cười nhìn về phía Dư thị, Chu Nhược Thủy đi vào. Dư thị, Chu Nhược Thủy cùng hành lễ với Diệp hoàng hậu:
"Thần phụ/ thần nữ tham kiến Hoàng Hậu nương nương, nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."
Diệp hoàng hậu vội vàng cười xua tay:
"Mau miễn lễ, các ngươi mau nâng Chu phu nhân, Chu tiểu thư dậy."
Đám người Xuân Hi vội đỡ Dư thị, Chu Nhược Thủy lên.
"Tới bên này ngồi đi." Diệp hoàng hậu chỉ vào vị trí đối diện, vẫy tay hai người.
"Tạ nương nương." Dư thị cảm tạ một câu, cùng Chu Nhược Thủy đi tới chỗ đối diện Diệp hoàng hậu.
Chờ cung nữ dâng trái cây, điểm tâm, trà, Diệp hoàng hậu liền phất tay bảo người hầu đều lui xuống, trong điện chỉ còn có Dư thị, Chu Nhược Thủy, Vương phu nhân, Vương Li và Vương Thuỵ.
"Đúng là cô nương thay đổi mười tám, thay đổi không bao lâu, nha đầu này liền trổ mã đến xinh đẹp."Ánh mắt Diệp hoàng hậu hòa ái nhìn về phía Chu Nhược Thủy nói.
"Nương nương tán thưởng." Dư thị cũng nở nụ cười, có người khích lệ hài tử mình, Dư thị rất cao hứng.
"Tới đây, bổn cung hảo hảo nhìn một chút, bổn cung không sai biệt lắm gần một năm không thấy các ngươi." Diệp hoàng hậu khều khều Chu Nhược Thủy.
Diệp hoàng hậu kéo Chu Nhược Thủy đến trước mặt mình, nhu hòa nhìn, cùng Dư thị nói: "Ân, so ngươi thời điểm tuổi trẻ còn xinh đẹp hơn ba phần."
"Nương nương tán thưởng..." Trên mặt Chu Nhược Thủy lộ ra một tia ngượng ngùng, uốn gối nói. Tiếp theo, Diệp hoàng hậu lại hỏi vài việc với Chu Nhược Thủy, Chu Nhược Thủy mặt mang mỉm cười, tự nhiên hào phóng đáp lại.
"Ân, ngươi dạy ra nữ nhi tốt." Diệp hoàng hậu hướng Dư thị cười nói.
"Dì, Nhược Thuỷ muội muội gần nhất, trong mắt người không có Li Nhi, Li Nhi không vui."
Vương Li thấy Diệp hoàng hậu và Chu Nhược Thủy nói nửa khắc, cười trêu ghẹo.
"Nha đầu này, càng ngày càng không có quy củ!" Diệp hoàng hậu thân mật nhấn vào trán Vương Li, nói tiếp: "Bổn cung cùng nương ngươi, Chu phu nhân trò chuyện, ngươi mang theo Chu tiểu thư cùng Thụy Nhi đi chơi đi. Ngươi cần phải hảo chiếu cố Chu tiểu thư, hôm nay trong cung nhiều người, ngươi mang theo Chu tiểu thư ở trong cung Phượng Tường đi một chút là được."
Vương Li gật gật đầu, đưa Chu Nhược Thủy, Vương Thụy một đạo đi ra ngoài.
Vương Li mang theo Chu Nhược Thủy tới đình hóng gió Phượng Tường cung, đình bên cạnh có một cây ngô đồng lớn, gió nhẹ thổi qua, rất mát mẻ. Chờ cung nữ dâng điểm tâm cùng nước trà, Vương Li liền bảo cung nữ, thái giám đều lui ra ngoài đình.
"Li tỷ tỷ, Thanh Loan và Thanh Diều tỷ tỷ không lại đây?" Chu Nhược Thủy có chút tò mò hỏi.
Luận thân phận, Diệp Thanh Loan, Diệp Thanh Diều mới là chất nữ ruột của Diệp hoàng hậu ruột, Vương Li là cháu gái ngoại của thứ nữ Diệp gia. Lúc này, người Diệp gia không phải nên ở Phượng Tường cung sao?
"A... Đại cữu mẫu cùng nhị mợ mang các nàng ở hoa viên nói chuyện với những phu nhân khác. Dì không lộ mặt nói chuyện với những phu nhân đó, thân là người nhà mẹ đẻ, hai mợ tự nhiên muốn hỗ trợ. Thanh Loan, Thanh Diều qua bồi những tiểu thư thế gia."
Chu Nhược Thủy gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ.
Phượng Tường cung là tẩm cung Hoàng Hậu, ba người ở đình hóng gió nói chuyện uống trà, sẽ không có người quấy rầy.
Sau nửa canh giờ, Dư thị cùng Vương phu nhân đều ra ngoài.
"Hoàng Hậu nương nương muốn tắm gội thay quần áo, chuẩn bị cho cung yến." Dư thị nhìn thấy Chu Nhược Thủy, ôn hòa nói.
"Chu phu nhân có muốn cùng chúng ta đi Ngự Hoa Viên?"
Vương phu nhân mới vừa cùng Dư thị trò chuyện thật vui, cười hỏi.
Dư thị nghĩ nghĩ, gật đầu. "Hảo......" Hạ Vu một bên hầu hạ nghe được lời này, lập tức dẫn đường cho mấy người Dư thị, đi mười lăm phút lại đến Ngự Hoa Viên.
Lúc này trong Ngự Hoa Viên, các mệnh phụ và tiểu thư đứng tốp năm tốp ba ở một chỗ ngắm hoa nói giỡn. Đoàn người Dư thị lại đây, lập tức có người quen biết đón đi. Những người quen biết trong đám người nổi lên quan hệ.
"Nhược Thuỷ, ngươi nghe được tin tức không? Mai Thiến Thiến gả cho Tứ hoàng tử thành chính phi!"
Chu Nhược Thủy bị Diệp Thanh Loan vây quanh, nhỏ giọng ở bên tai Chu Nhược Thủy.
"Ta nghe nói Mai tiểu thư ái mộ Hiền Vương điện hạ, lần này tuyển tú hy vọng Hoàng Hậu nương nương đem nàng ban cho Hiền Vương, lại bị Hách Tu Nghi nhìn trúng gả cho Tứ hoàng tử."
Một người khác xưa nay có quan hệ không tốt với Mai Thiến Thiến - Cố Yên lặng lẽ nói. Cố yên, cháu gái ruột Cố thái phó, có ca ca Cố Tần là phò mã Thượng Chiêu công chúa.
"Lại nói tiếp Mai tiểu thư cùng Tứ hoàng tử cũng xứng đôi, nào có đích nữ đại học sĩ gả người ta làm trắc phi? Trắc phi nói dễ nghe còn không phải thiếp, cũng không biết nàng ta nghĩ như thế nào..."
Cố Yên nói đến chỗ này thập phần khinh thường, về điểm này một chút cũng chướng mắt Mai Thiến Thiến. Mới vừa rồi Chu Nhược Thủy không có tới, liền thấy Mai Thiến Thiến không ngừng ở bên người Hiền Vương phi, trong lời nói hết sức ghi hận. Chuyện này, Cố Yên chỉ có thể mắt trợn trắng, tuy nói người trong kinh biết Mai Thiến Thiến ái mộ Hiền Vương không nhiều lắm, nhưng có vài người biết.
Mai Thiến Thiến hiện tại là Tứ hoàng tử phi tương lai, còn một lòng một dạ với Hiền Vương, Cố Yên càng cảm thấy trơ trẽn, cảm thấy Mai Thiến Thiến không phải là nữ tử trung trinh.
"Hảo, không nói nàng, mất hứng." Diệp Thanh Loan đánh gãy lời Cố Yên nói, chỉ vào chỗ khác nói.
"Đó là Tam hoàng tử phi tương lai - Mạnh tiểu thư đi? Hình như là Hoàng Hậu nương nương tự mình chỉ hôn, Mạnh tiểu thư là người ra sao?"
Mạnh Vũ Oánh, đích nữ Lễ Bộ Thượng Thư, ở kinh thành không có tiếng tăm gì, nhưng lúc này biểu hiện ra ngoài đoan trang dịu dàng, làm không ít người trong lòng có ý nghĩ.
"Không thân... Trước kia yến hội cũng chưa từng gặp qua nàng..."
Một đám người đánh giá Mạnh Vũ Oánh, Chu Nhược Thủy đứng an tĩnh nghe các nàng nhất ngôn nhất ngữ, đối chuyện này cũng không cảm thấy hứng thú.
Mặc kệ kiếp trước hay kiếp này, Mạnh Vũ Oánh và Mai Thiến Thiến hứa hôn cho Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử. Chu Nhược Thủy tự nhận với các nàng không có chỗ tương giao, cũng không xen mồm nghị luận với mấy người Diệp Thanh Loan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.