Trọng Sinh Chi Sủng Nhĩ Bất Cú
Chương 3: Đột Biến
Tối Á Miêu Miêu
02/04/2017
CHƯƠNG 4: ĐỘT BIẾN
.
Cám ơn Yamiryu và NanaYJ và mauxanhvamauhong đã gợi ý chỗ mình không biết.
.
Buổi tối, Lâm Đại Tráng cùng Trương Huệ Nương nằm ở trên giường, chợt nghe Lâm Đại Tráng thở dài.
“Nhà Đại Lực chuẩn bị đem Xuân Nhi đưa vào trong cung.” Việc này buổi chiều không có cùng bọn nhỏ nói, nghẹn nửa ngày, chờ buổi tối trở về mới cùng Trương thị nói.
“Như thế nào được, Xuân Nhi đều quá 14 , không phù hợp a. Đều đến tuổi có thể thành thân , bọn họ nghĩ như thế nào mà làm như thế?” Trương thị thực giật mình.
“Mụ mụ của Xuân Nhi khẳng định với Trong chính là con bé thực tế chưa tới 14”. Kỳ thật ở trong thôn có bao nhiêu người, hài tử trong nhà lớn cở nào thì trong lòng đều rõ ràng .
“Trong chính cũng đồng ý à?” Trương thị hỏi.
“Đúng vậy, trong chính đại khái sợ thiếu người, liền đồng ý tính nàng là một cái danh ngạch.”
“Ai, sao nhẫn tâm như vậy!” Trương thị biết nhà Đại Lực dư dả hơn so với nhà bọn họ, không nghĩ tới a…
Lâm Đại Lực là đệ đệ của Lâm Đại Tráng, nhỏ hơn hắn năm tuổi. Tính cách Lâm Đại Lực tương đối lung lay [Yamiryu: có thể là uyển chuyển, dựa theo miêu tả tên này có cái miệng dẻo] , nói ngọt, dựa vào miệng lưỡi ngon ngọt đã bái lão Mộc tượng trong thôn làm thầy, học được nghề làm gia cụ.
Ngay từ đầu hai huynh đệ rất hòa thuận. Lâm Đại Lực cũng biết rằng ca ca đã rất vất vả nuôi mình. Vấn đề phát sinh ngay sau khi Lâm Đại Tráng thành thân . Lâm Đại Lực có một lần bị lạnh rồi sinh bệnh một thời gian. Tuy rằng uống hai lần thuốc trị phong hàn thì khỏe lại, nhưng Lâm Đại Lực nghe người trong thôn nói về mệnh ngạnh của Trương thị, nên cho rằng Trương thị sẽ khắc hắn. Mặc kệ Trương Huệ Nương đã chiếu cố hắn thật tốt, nhưng Lâm Đại Lực vẫn đối với vị đại tẩu này là không có kính phục.
Mâu thuẫn giữa Lâm Đại Tráng cùng Lâm Đại Lực ngày càng mãnh liệt từ sau khi Lâm Đại Lực thành thân .
Lâm Đại Lực cưới Kha Mỹ Lệ, là tiểu nữ nhi của Kha gia trong thôn. Kha Mỹ Lệ người cũng như tên, thập phần mạo mỹ, là một người đẹp trong thôn. Từ lúc Kha Mỹ Lệ cập kê, người tới cửa cầu thân nối liền không dứt. Mà Kha gia đưa ra sính lễ cũng tương đối cao nên dọa lui không ít người.Lâm Đại Lực thập phần thích Kha Mỹ Lệ, rất muốn kết hôn với nàng. Lâm Đại Tráng nhìn đệ đệ thật sự thích, liền mang theo sính lễ giúp đỡ đệ đệ cầu thân.
Ngay từ đầu, sau khi hai huynh đệ thành thân cũng không có ở riêng, vẫn là ở cùng một chỗ. Kha Mỹ Lệ từ nhỏ tương đối được sủng ái, thực yếu ớt, người thì làm biếng còn tham lam. Cứ như vậy cho nên gia sự cơ bản đều đổ hết trên người Trương Huệ Nương. Lâm Đại Tráng nhìn tức phụ của mình vừa mang hài tử, vừa phải làm gia sự rất là vất vả, nên đối với Kha Mỹ Lệ có chút chướng mắt. Mà Lâm Đại Lực thì vẫn luôn bên vực tức phụ của mình nên mâu thuẫn ngày một tích lũy nhiều hơn. Rốt cục, sau khi Kha Mỹ Lệ sinh ra hai nữ nhi, triệt để bạo phát. Vợ chồng Lâm Đại Lực cảm thấy là Trương thị khắc bọn họ, cho nên mới không sinh nhi tử, kiên trì muốn ở riêng.
Kha Mỹ Lệ đã sớm có ý muốn ở riêng. Nàng cảm thấy nhà Lâm Đại Tráng có nhiều hài tử mà Lâm Đại Tráng chỉ biết chủng điền, kiếm tiền không nhiều bằng Lâm Đại Lực. Lâm Đại Lực bình thường sẽ làm chút nghề mộc sống, giúp người trong thôn làm gia cụ, thu vào không tồi. Kha Mỹ Lệ cảm thấy khi ăn ngụ cùng chỗ, bọn họ bị chiếm tiện nghi, nên mỗi ngày đều nháo muốn ở riêng. Lâm Đại Lực miệng chưa nói nhưng cũng không có phản đối.
Lâm Đại Tráng bất đắc dĩ, đành phải ra ở riêng. Lấy đất vườn chia hai. Còn phần lớn hiện ngân đều cho đệ đệ. Sau đó thỉnh lão nhân trong thôn cùng Trong chính đồng thời chứng kiến.
Cứ như vậy, Lâm Đại Lực xây nhà tại đầu thôn. Hai năm sau còn sinh được một nam hài, khiến cho vợ chồng Lâm Đại Lực càng thêm khẳng định Trương thị khắc bọn họ. Hai nhà dần dần ít lui tới với nhau. Vợ chồng Lâm Đại Lực vì quyết định của bọn họ mà âm thầm đắc ý.
Kha Mỹ Lệ cùng Lâm Đại Lực đều là những người rất trọng nam khinh nữ. Cho rằng nữ nhi đều là đòi tiền hàng. Đại nữ nhi Lâm Xuân Nhi thì giống Lâm Đại Lực. Vì giống cha nên không hề kế thừa mỹ mạo của Kha Mỹ Lệ, vì vậy càng làm nàng không vui. Mắt thấy Lâm Xuân Nhi sắp đến tuổi có thể kết thân, Kha Mỹ Lệ biết nữ nhi không thể nào giống Lâm Cẩm Nhi gả vào chỗ tốt. Bộ dạng của Lâm Xuân Nhi như vậy, khi lập gia đình chỉ sợ còn phải đưa thêm không ít của hồi môn. Lần này biết được tin tức tuyển cung nhân, tâm tư Lâm Đại Lực liền lung lay. Nếu tiến cung, không chỉ khỏi lo của hồi môn lại còn có thể nhận chút bạc trợ cấp. Về sau còn có tiền tiêu vặt hàng tháng cùng bạc an gia, ngẫm lại thật sự là một chuyện tốt.[Y-H: cha mẹ kiểu gì vậy trời]
Lâm Xuân nhi tuy rằng khổ sở khi cha mẹ đem nàng đưa vào trong cung, nhưng nghĩ đến lời Trong chính đã nói nếu được quý nhân coi trọng, chính mình cũng có thể trở nên nổi bật. Lâm Xuân Nhi đối với việc Lâm Cẩm Nhi có thể gả vào thành trong cũng là thực hâm mộ lẫn ghen tị . Nhưng nàng hiểu được với tướng mạo của mình thì vô pháp cầu, rồi lại không cam lòng, lần này vào cung chính là một lần cơ hội.
Mười ngày vừa đến, Trong chính vội vàng cầm danh sách đến thị trấn báo cáo kết quả công tác. Dù sao thì đại đa số người vẫn là không muốn cốt nhục chia lìa, thật vất vả mới có đủ mười người. Sau đó, Trong chính đem bạc thu được phân phát cho nhà mấy người kia. Ước định qua mười ngày sau sẽ đưa người đến thị trấn tập hợp, thống nhất đưa đi kinh thành, nhượng mọi người trở về chuẩn bị.
Kha Mỹ Lệ cầm bạc được chia đi thị trấn. Dù sao cũng là thân sinh , trước khi đưa nữ nhi đi, nàng cũng phải mua một kiện quần áo mới cấp nữ nhi vì hiện tại nếu tự dệt thì không còn kịp rồi. Sau khi mua xong quần áo, Kha Mỹ Lệ lại đi đến cửa hàng điểm tâm, chuẩn bị mua chút đồ ăn vặt trở về cấp cho đứa con nhỏ trong nhà. Nhi tử của nàng đặc biệt yêu thích điểm tâm ở chỗ này. Điểm tâm tại cửa hàng này làm hương vị thực hảo, giá cả cũng không đắc, sinh ý vẫn luôn thực hảo.
Thời điểm Kha Mỹ Lệ đến, trước cửa tiệm đã xếp một hàng dài người chờ mua vì thế nàng đành phải xếp ở phía sau. Lúc này, nàng chợt nghe hai bà tử phía trước nói chuyện trong thành:
“Ngươi có nghe nói hay chưa, nhà Vương chủ bộ đang ủy thác cho Trương bà mối tìm vợ cho nhi tử để xung hỉ đó?”
“Ta cũng có nghe nói , nhà mẹ đẻ của đệ muội ta ngụ cách vách nhà Trương bà môi, nói là họ sẽ xuất ra một trăm lượng bạc”
“Một trăm lượng a! Lần này Vương gia[ nhà họ Vương] nhất định là quyết tâm lắm đây”.
“Không có biện pháp, Vương gia chỉ có một đứa con trai, hiện tại bị bệnh nặng nằm trên giường không biết gì hết. Thầy thuốc nhìn đều lắc đầu, chỉ có thể kháo xung hỉ .”
“Ai, mặc dù là một trăm lượng bạc, nhưng nếu có vạn nhất [xảy ra chuyện xấu. Ở đây là tên đó chết] thì cô nương đó sẽ thế nào? Cả đời sẽ bị hủy. Nào có người trong sạch nguyện ý đâu.”
“Đúng vậy, nghe bà mối nói Vương gia chỉ cần bát tự hợp, mặc kệ tướng mạo, dù ở trong thôn cũng nguyện ý . Còn nói, nếu sau khi xung hỉ mà có vạn nhất , về sau cũng sẽ đồng ý cho tái giá. Xem ra Vương gia thật sự rất gấp a!”
Kha Mỹ Lệ vội vàng mua điểm tâm trở về, dọc theo đường đi đều hồi tưởng lại những gì hai bà tử kia nói.
Một trăm lượng bạc a, nàng chưa từng gặp qua nhiều như vậy bạc, càng nghĩ càng là tâm dương khó chịu.
Sau khi về đến nhà, Kha Mỹ Lệ đem việc này nói cho Lâm Đại Lực nghe, “Ai! Ngươi nói tại sao không nghe được tin này sớm hơn một chút, nữ nhi đều phải chuẩn bị tiến cung rồi.”
“ngày mai ta đi vào trong thành hỏi thăm.” Lâm Đại Lực suy tư nói.
Ngày hôm sau, Lâm Đại Lực mang theo bát tự của Lâm Xuân Nhi, tìm tới nhà Trương bà môi.
Trương bà môi đang phát sầu .Tin tức thả ra đã vài ngày đều không động tĩnh, nhà Vương chủ bộ lại mỗi ngày đều đến thúc. Nghe xong, ý tứ đến thăm của Lâm Đại Lực liền vui sướng ngây ngất. Bật người cầm bát tự so sánh, sau vội vàng đi đến nhà Vương chủ bộ báo tin vui. Cuối cùng bà cũng có thể báo cáo kết quả công tác .
Nhà Vương chủ bộ thực sốt ruột xung hỉ. Không nói hai lời liền đưa cho Lâm Đại Lực một trăm lượng bạc làm sính lễ. Hai nhà ước định ngày hôm sau liền nghênh thú. Lâm Đại Lực chủ động nói sẽ đem nữ nhi đưa đến khách *** trong thành để phương tiện cho Vương gia tới đón thân. Vương gia tự nhiên vui lòng vì nhà họ vốn lo sợ đường xa sẽ trì hoãn giờ lành.
Lâm Đại Lực mang theo một trăm lượng bạc về nhà. Người trong nhà nhìn đến bạc đều thẳng mắt. Tất cả đều chuẩn bị sáng mai mang theo Xuân Nhi đi vào thành.
Lâm Xuân Nhi biết không có tiến cung , suy nghĩ cẩn thận vẫn là cảm thấy đi xung hỉ tương đối hảo. *Nhất dạng là bác một chút*, tự nhiên được gả vào nhà quan gia [nhà làm quan] trong thành. Đây chính là con trai độc nhất của cửu phẩm chủ bộ nga. Bình thường, nàng cũng không dám nghĩ đến. Nếu sau khi xung hỉ tốt [ý là tên kia hết bệnh, ko có chết] , nàng chính thức là thiếu nãi nãi của quan gia. So với Lâm Cẩm Nhi gả vào thương gia thì có thể diện hơn nhiều. Nếu xung hỉ không tốt thì qua hai năm cũng có thể tái giá . Nếu là tiến cung, chờ đến khi nàng xuất cung thì cũng đã 25 tuổi , muốn lập gia đình cũng gặp khó khăn.
Qua hai ngày bận rộn, hết thảy đều đã đâu vào đấy, vợ chồng Lâm Đại Lực bắt đầu vì việc danh ngạch tiến cung mà lo lắng. Có được một trăm lượng bạc, bọn họ ở trong thôn cũng có thể nói là giàu có nhất. Nhưng nếu đắc tội Trong chính, vậy ngày tháng của bọn họ sau này cũng sẽ không quá tốt.
“Đi đem bạc trả lại cho Trong chính, còn đưa thêm năm lượng bạc. Dù sao Xuân Nhi đã lập gia đình , bây giờ là người của Vương gia, Trong chính dám đắc tội sao, Vương chủ bộ chính là người đắc lực bên cạnh Huyện thái gia mà” Kha Mỹ Lệ nói .
“Ngươi cũng biết lần này Trong chính trất khó khăn mới tìm đủ 10 cá nhân, hiện tại thiếu một người…”
“Dù sao tuổi Xuân Nhi nhà ta đã vượt khung, thật sự không cần báo danh. Bọn họ vốn cũng sẽ thiếu một người , giờ nói Trong chính đi tìm nhà khác, dù sao nhà của chúng ta hiện tại cũng không có thích hợp , đứa nhỏ mới 10 tuổi. Đúng rồi, nhà đại ca không phải có hai đứa thích hợp sao, nói bọn họ tiến cung một đứa. Nhà bọn họ có một song nhi mà, nuôi trong gia đình trong còn không phải lãng phí lương thực sao.” Kha Mỹ Lệ ác ý mà nghĩ.[Y-H: người như thế này sống toàn làm hại người khác. Đọc mà thấy ghét]
“Cũng đúng. Ta đây liền đi đến nhà Trong chính nói qua. Dù sao đều đã đến mức này , cùng lắm thì về sau đi vào trong thành trụ, dù sao thì có tiền rồi, sợ cái gì!” Lâm Đại Lực cũng vênh váo.
Vào lúc chạng vạng, Trong chính mang theo vợ chồng Lâm Đại Lực đến nhà Lâm Đại Tráng. Vợ chồng Lâm Đại Tráng nhìn thấy bọn họ đến vào thời gian này thì liếc nhau, trong lòng có dự cảm bất hảo. Quả nhiên, Trong chính đem tình huống nói qua một chút, sau đem bạc giao trả lại cho Lâm Đại Tráng.
“Đại Tráng a, ngươi xem, tuy rằng hai huynh đệ các ngươi đã tách ra ở riêng, nhưng không thể nào chối cãi hai nhà là cùng huyết thống. Cho nên, sau khi việc này giải quyết xong, chúng ta cùng trong tộc sẽ mở từ đường thỉnh gia pháp. Nhưng việc tiến cung lần này, trong nhà của ngươi nhất định là phải để một đứa đi .”
“Các ngươi tại sao có thể làm như vậy, nói không giữ lời. Sáng sớm nhà của ta đã giao bạc cho người a.”
Trương thị khóc ròng nói, không nghĩ tới kết quả như thế này, nàng vẫn không muốn để hài tử tiến cung. Lâm Đại Tráng ở một bên xiết chặt nắm tay, rất muốn đánh Lâm Đại Lực.Lâm Đại Lực thấy thế, vội ôm chân ca ca hắn.
“Ca a, đệ đệ biết sai. Thật là bị tiền làm mê mẫn. Ta sẽ xuất ra mười hai bạc trợ cấp các ngươi.” [Y-H: muốn đập cha này quá]
Lâm Đại Tráng không nghe còn tốt, vừa nghe xong lập tức giận sôi gan, đánh Lâm Đại Lực la oái oái. Kha Mỹ Lệ nhìn tướng công bị đến đánh, đi lên che chở, khóc lớn hô to.
“A! Đại ca ngươi đừng đánh , ngươi sẽ đánh chết hắn .”
“Ai muốn bạc của các ngươi! Nhà của chúng ta không chào đón các ngươi.” Lâm Gia Văn nghe được động tĩnh cũng đi ra .
“Hừ! Ngươi… Ngươi như thế nào nói chuyện như vậy với trưởng bối. Đại ca, đại tẩu dạy người ra sao, ngươi còn là một người đọc sách nữa chứ. Phi! Hôm nay, cho dù các ngươi đánh chết tướng công của ta thì trong nhà các ngươi cũng phải có một người tiến cung.” Kha Mỹ Lệ đắc ý nói.
“Đại ca, kỳ thật ta cũng là nghĩ tốt cho các ngươi. Ngươi xem, tuổi của song nhi trong nhà các ngươi cũng từ từ lớn. Hắn là song oa tử nên khí lực đều nhỏ, về sau cũng không làm tốt việc nhà nông. Muốn nói đến việc lập gia đình thì ai sẽ lấy song oa tử làm thê tử đây. Các ngươi lại không nguyện ý để hắn đi làm thiếp thị cho người giàu có, chẳng lẽ sẽ dưỡng hắn ở trong nhà cả đời sao. Đi trong cung thật tốt a. Bớt được chi tiêu, giảm bớt gánh nặng. Bản thân hắn cũng có thể nhận chút bạc, thật tốt a!” Lâm Đại Lực ra vẻ suy nghĩ dùm ca ca.
“Hắn nói không sai, các ngươi hảo hảo ngẫm lại đi. Còn không tới vài ngày , nhanh giúp hài tử chuẩn bị đi.”
Trong chính không cho Lâm Đại Tráng cơ hội phản bác, nói xong liền cùng vợ chồng Lâm Đại Lực ly khai.
“Cha mẹ, nhị bá nói đúng. Ta ở nhà cũng không hữu dụng. Hãy để cho ta tiến cung đi. Ta sẽ chiếu cố hảo chính mình .” Lâm Gia Bảo ra vẻ kiên cường nói, nhưng nước mắt cũng đã chảy xuống.
Lâm Gia Bảo từ nhỏ liền biết mình không giống hài tử bình thường. Không hài tử nào nguyện ý chơi đùa cùng hắn. Nhớ rõ lúc hắn bốn năm tuổi, có một thương nhân tới nhà nói là muốn mua hắn đi liền bị cha nương hắn cưỡng chế đuổi đi. Lúc nương dẫn hắn ra cửa, thường sẽ bị người chỉ trỏ . Nương liền sẽ ôm hắn khóc. Nhưng cha mẹ luôn đối xử với hắn tốt nhất. Trong nhà có đồ ăn ngon , đồ vật hảo ngoạn đều là cho hắn trước. Ca ca tỷ tỷ cũng đều thập phần yêu thương hắn. Thậm chí sau khi lại long phượng thai đệ muội sinh ra, cả nhà vẫn trước sau như một đối hắn hảo. Hắn cũng thực yêu người nhà của hắn.
Trương thị khóc ròng ôm chầm Lâm Gia Bảo : “Gia Bảo a, ngươi là bảo bối của cha mẹ. Cha mẹ chưa từng cảm thấy ngươi là trói buộc. Cha mẹ thật sự luyến tiếc ngươi! Mẹ hận Lâm Đại Lực đã gây ra việc này… Nha nha…”
Lâm Đại Tráng trầm mặc. Hắn biết đã không còn cách nào cứu vãn. Nếu tìm không đủ nhân số, toàn bộ thôn sợ là gặp phải tao ương , vì thế cũng không khó hiểu khi Trong chính tỏ ra rất kiên quyết. Mà nếu nhà bọn họ phải chọn một thì Gia Bảo đúng là lựa chọn thích hợp nhất.
Lâm Đại Tráng tiến lên ôm bọn họ, “Gia Bảo a, không nên trách cha nương ngươi. Đi trong cung hảo hảo. Cha mẹ chờ ngươi trở về. Sau này nếu cha mẹ mất, còn có ca ngươi, đệ ngươi, tỷ tỷ cùng muội muội của ngươi. Ngươi yên tâm!”
Lâm Gia Văn phát thệ: “Gia Bảo ngươi đừng lo lắng, về sau ca ca dưỡng ngươi, chờ ca ca có nhi tử, sẽ cho ngươi tiểu chất tử để ngươi dưỡng lão, hiếu thuận ngươi.”
Lâm Gia Tài ở một bên cũng kêu lên: “Còn có ta, còn có ta, ta cũng muốn cấp nhị ca dưỡng lão.”
Trong lúc nhất thời người một nhà vây quanh ôm thành một đoàn.
Vì đã tiếp nhận sự thật nên người nhà Lâm Đại Tráng bận rộn lên. Trương thị vội vàng khâu hài. Tẩu tử Ngô thị vội vàng làm xiêm y. Nhị tỷ Lâm Lỵ Nhi cũng thêu hà bao cấp Gia Bảo. Thậm chí đến long phượng thai cũng trong một đêm giống như trưởng thành lên, tự động giúp đỡ làm công việc nhà. Lâm Gia Văn mấy ngày nay đều không có ôn thư mà là dạy Gia Bảo biết chữ. Trước kia cũng có dạy một chút rồi nhưng hắn cảm thấy Gia Bảo học nhiều một chút thì sẽ tốt hơn. Mặt khác cũng dặn Lâm Gia Bảo nói rất nhiều việc cần chú ý, không cần gây chuyện, không cần xen vào việc của người khác, đừng khoa trương, không nên trở mặt với người khác. Ngoài ra còn dạy thêm một ít lễ nghi đối nhân xử thế. Lâm Gia Văn dù sao cũng là người đọc sách, hiểu biết tương đối nhiều.
Lâm Gia Bảo cẩn thận nghe, cố gắng ghi nhớ lời ca ca nói.
Thời gian qua rất nhanh, đã đến lúc tập hợp. Người nhà Lâm Gia Bảo cùng người nhà của chín người còn lại với Trong chính đi đến thị trấn tiễn tiễn đưa.
“Gia Bảo a, đi trong cung hảo hảo . Cha mẹ cùng huynh đệ tỷ muội của ngươi luôn chờ ngươi. Nhị tỷ giúp ngươi thêu hà bao, ngươi phải cẩn thận cất kỹ. Bên trong có mười hai bạc, đến trong cung biết đâu sẽ phải dùng. Khi cần thì phải tiêu để có thể ít chịu khổ một chút. Còn có, ngươi ráng nhớ kỹ lời đại ca nói nga.” Lâm Đại Tráng lo lắng dặn .
Sau khi Lâm gia bịn rịn chia tay, xe ngựa chuyên chở mười người cùng nhóm sai dịch hộ tống từ từ tiến ra thị trấn. Đăng bởi: admin
.
Cám ơn Yamiryu và NanaYJ và mauxanhvamauhong đã gợi ý chỗ mình không biết.
.
Buổi tối, Lâm Đại Tráng cùng Trương Huệ Nương nằm ở trên giường, chợt nghe Lâm Đại Tráng thở dài.
“Nhà Đại Lực chuẩn bị đem Xuân Nhi đưa vào trong cung.” Việc này buổi chiều không có cùng bọn nhỏ nói, nghẹn nửa ngày, chờ buổi tối trở về mới cùng Trương thị nói.
“Như thế nào được, Xuân Nhi đều quá 14 , không phù hợp a. Đều đến tuổi có thể thành thân , bọn họ nghĩ như thế nào mà làm như thế?” Trương thị thực giật mình.
“Mụ mụ của Xuân Nhi khẳng định với Trong chính là con bé thực tế chưa tới 14”. Kỳ thật ở trong thôn có bao nhiêu người, hài tử trong nhà lớn cở nào thì trong lòng đều rõ ràng .
“Trong chính cũng đồng ý à?” Trương thị hỏi.
“Đúng vậy, trong chính đại khái sợ thiếu người, liền đồng ý tính nàng là một cái danh ngạch.”
“Ai, sao nhẫn tâm như vậy!” Trương thị biết nhà Đại Lực dư dả hơn so với nhà bọn họ, không nghĩ tới a…
Lâm Đại Lực là đệ đệ của Lâm Đại Tráng, nhỏ hơn hắn năm tuổi. Tính cách Lâm Đại Lực tương đối lung lay [Yamiryu: có thể là uyển chuyển, dựa theo miêu tả tên này có cái miệng dẻo] , nói ngọt, dựa vào miệng lưỡi ngon ngọt đã bái lão Mộc tượng trong thôn làm thầy, học được nghề làm gia cụ.
Ngay từ đầu hai huynh đệ rất hòa thuận. Lâm Đại Lực cũng biết rằng ca ca đã rất vất vả nuôi mình. Vấn đề phát sinh ngay sau khi Lâm Đại Tráng thành thân . Lâm Đại Lực có một lần bị lạnh rồi sinh bệnh một thời gian. Tuy rằng uống hai lần thuốc trị phong hàn thì khỏe lại, nhưng Lâm Đại Lực nghe người trong thôn nói về mệnh ngạnh của Trương thị, nên cho rằng Trương thị sẽ khắc hắn. Mặc kệ Trương Huệ Nương đã chiếu cố hắn thật tốt, nhưng Lâm Đại Lực vẫn đối với vị đại tẩu này là không có kính phục.
Mâu thuẫn giữa Lâm Đại Tráng cùng Lâm Đại Lực ngày càng mãnh liệt từ sau khi Lâm Đại Lực thành thân .
Lâm Đại Lực cưới Kha Mỹ Lệ, là tiểu nữ nhi của Kha gia trong thôn. Kha Mỹ Lệ người cũng như tên, thập phần mạo mỹ, là một người đẹp trong thôn. Từ lúc Kha Mỹ Lệ cập kê, người tới cửa cầu thân nối liền không dứt. Mà Kha gia đưa ra sính lễ cũng tương đối cao nên dọa lui không ít người.Lâm Đại Lực thập phần thích Kha Mỹ Lệ, rất muốn kết hôn với nàng. Lâm Đại Tráng nhìn đệ đệ thật sự thích, liền mang theo sính lễ giúp đỡ đệ đệ cầu thân.
Ngay từ đầu, sau khi hai huynh đệ thành thân cũng không có ở riêng, vẫn là ở cùng một chỗ. Kha Mỹ Lệ từ nhỏ tương đối được sủng ái, thực yếu ớt, người thì làm biếng còn tham lam. Cứ như vậy cho nên gia sự cơ bản đều đổ hết trên người Trương Huệ Nương. Lâm Đại Tráng nhìn tức phụ của mình vừa mang hài tử, vừa phải làm gia sự rất là vất vả, nên đối với Kha Mỹ Lệ có chút chướng mắt. Mà Lâm Đại Lực thì vẫn luôn bên vực tức phụ của mình nên mâu thuẫn ngày một tích lũy nhiều hơn. Rốt cục, sau khi Kha Mỹ Lệ sinh ra hai nữ nhi, triệt để bạo phát. Vợ chồng Lâm Đại Lực cảm thấy là Trương thị khắc bọn họ, cho nên mới không sinh nhi tử, kiên trì muốn ở riêng.
Kha Mỹ Lệ đã sớm có ý muốn ở riêng. Nàng cảm thấy nhà Lâm Đại Tráng có nhiều hài tử mà Lâm Đại Tráng chỉ biết chủng điền, kiếm tiền không nhiều bằng Lâm Đại Lực. Lâm Đại Lực bình thường sẽ làm chút nghề mộc sống, giúp người trong thôn làm gia cụ, thu vào không tồi. Kha Mỹ Lệ cảm thấy khi ăn ngụ cùng chỗ, bọn họ bị chiếm tiện nghi, nên mỗi ngày đều nháo muốn ở riêng. Lâm Đại Lực miệng chưa nói nhưng cũng không có phản đối.
Lâm Đại Tráng bất đắc dĩ, đành phải ra ở riêng. Lấy đất vườn chia hai. Còn phần lớn hiện ngân đều cho đệ đệ. Sau đó thỉnh lão nhân trong thôn cùng Trong chính đồng thời chứng kiến.
Cứ như vậy, Lâm Đại Lực xây nhà tại đầu thôn. Hai năm sau còn sinh được một nam hài, khiến cho vợ chồng Lâm Đại Lực càng thêm khẳng định Trương thị khắc bọn họ. Hai nhà dần dần ít lui tới với nhau. Vợ chồng Lâm Đại Lực vì quyết định của bọn họ mà âm thầm đắc ý.
Kha Mỹ Lệ cùng Lâm Đại Lực đều là những người rất trọng nam khinh nữ. Cho rằng nữ nhi đều là đòi tiền hàng. Đại nữ nhi Lâm Xuân Nhi thì giống Lâm Đại Lực. Vì giống cha nên không hề kế thừa mỹ mạo của Kha Mỹ Lệ, vì vậy càng làm nàng không vui. Mắt thấy Lâm Xuân Nhi sắp đến tuổi có thể kết thân, Kha Mỹ Lệ biết nữ nhi không thể nào giống Lâm Cẩm Nhi gả vào chỗ tốt. Bộ dạng của Lâm Xuân Nhi như vậy, khi lập gia đình chỉ sợ còn phải đưa thêm không ít của hồi môn. Lần này biết được tin tức tuyển cung nhân, tâm tư Lâm Đại Lực liền lung lay. Nếu tiến cung, không chỉ khỏi lo của hồi môn lại còn có thể nhận chút bạc trợ cấp. Về sau còn có tiền tiêu vặt hàng tháng cùng bạc an gia, ngẫm lại thật sự là một chuyện tốt.[Y-H: cha mẹ kiểu gì vậy trời]
Lâm Xuân nhi tuy rằng khổ sở khi cha mẹ đem nàng đưa vào trong cung, nhưng nghĩ đến lời Trong chính đã nói nếu được quý nhân coi trọng, chính mình cũng có thể trở nên nổi bật. Lâm Xuân Nhi đối với việc Lâm Cẩm Nhi có thể gả vào thành trong cũng là thực hâm mộ lẫn ghen tị . Nhưng nàng hiểu được với tướng mạo của mình thì vô pháp cầu, rồi lại không cam lòng, lần này vào cung chính là một lần cơ hội.
Mười ngày vừa đến, Trong chính vội vàng cầm danh sách đến thị trấn báo cáo kết quả công tác. Dù sao thì đại đa số người vẫn là không muốn cốt nhục chia lìa, thật vất vả mới có đủ mười người. Sau đó, Trong chính đem bạc thu được phân phát cho nhà mấy người kia. Ước định qua mười ngày sau sẽ đưa người đến thị trấn tập hợp, thống nhất đưa đi kinh thành, nhượng mọi người trở về chuẩn bị.
Kha Mỹ Lệ cầm bạc được chia đi thị trấn. Dù sao cũng là thân sinh , trước khi đưa nữ nhi đi, nàng cũng phải mua một kiện quần áo mới cấp nữ nhi vì hiện tại nếu tự dệt thì không còn kịp rồi. Sau khi mua xong quần áo, Kha Mỹ Lệ lại đi đến cửa hàng điểm tâm, chuẩn bị mua chút đồ ăn vặt trở về cấp cho đứa con nhỏ trong nhà. Nhi tử của nàng đặc biệt yêu thích điểm tâm ở chỗ này. Điểm tâm tại cửa hàng này làm hương vị thực hảo, giá cả cũng không đắc, sinh ý vẫn luôn thực hảo.
Thời điểm Kha Mỹ Lệ đến, trước cửa tiệm đã xếp một hàng dài người chờ mua vì thế nàng đành phải xếp ở phía sau. Lúc này, nàng chợt nghe hai bà tử phía trước nói chuyện trong thành:
“Ngươi có nghe nói hay chưa, nhà Vương chủ bộ đang ủy thác cho Trương bà mối tìm vợ cho nhi tử để xung hỉ đó?”
“Ta cũng có nghe nói , nhà mẹ đẻ của đệ muội ta ngụ cách vách nhà Trương bà môi, nói là họ sẽ xuất ra một trăm lượng bạc”
“Một trăm lượng a! Lần này Vương gia[ nhà họ Vương] nhất định là quyết tâm lắm đây”.
“Không có biện pháp, Vương gia chỉ có một đứa con trai, hiện tại bị bệnh nặng nằm trên giường không biết gì hết. Thầy thuốc nhìn đều lắc đầu, chỉ có thể kháo xung hỉ .”
“Ai, mặc dù là một trăm lượng bạc, nhưng nếu có vạn nhất [xảy ra chuyện xấu. Ở đây là tên đó chết] thì cô nương đó sẽ thế nào? Cả đời sẽ bị hủy. Nào có người trong sạch nguyện ý đâu.”
“Đúng vậy, nghe bà mối nói Vương gia chỉ cần bát tự hợp, mặc kệ tướng mạo, dù ở trong thôn cũng nguyện ý . Còn nói, nếu sau khi xung hỉ mà có vạn nhất , về sau cũng sẽ đồng ý cho tái giá. Xem ra Vương gia thật sự rất gấp a!”
Kha Mỹ Lệ vội vàng mua điểm tâm trở về, dọc theo đường đi đều hồi tưởng lại những gì hai bà tử kia nói.
Một trăm lượng bạc a, nàng chưa từng gặp qua nhiều như vậy bạc, càng nghĩ càng là tâm dương khó chịu.
Sau khi về đến nhà, Kha Mỹ Lệ đem việc này nói cho Lâm Đại Lực nghe, “Ai! Ngươi nói tại sao không nghe được tin này sớm hơn một chút, nữ nhi đều phải chuẩn bị tiến cung rồi.”
“ngày mai ta đi vào trong thành hỏi thăm.” Lâm Đại Lực suy tư nói.
Ngày hôm sau, Lâm Đại Lực mang theo bát tự của Lâm Xuân Nhi, tìm tới nhà Trương bà môi.
Trương bà môi đang phát sầu .Tin tức thả ra đã vài ngày đều không động tĩnh, nhà Vương chủ bộ lại mỗi ngày đều đến thúc. Nghe xong, ý tứ đến thăm của Lâm Đại Lực liền vui sướng ngây ngất. Bật người cầm bát tự so sánh, sau vội vàng đi đến nhà Vương chủ bộ báo tin vui. Cuối cùng bà cũng có thể báo cáo kết quả công tác .
Nhà Vương chủ bộ thực sốt ruột xung hỉ. Không nói hai lời liền đưa cho Lâm Đại Lực một trăm lượng bạc làm sính lễ. Hai nhà ước định ngày hôm sau liền nghênh thú. Lâm Đại Lực chủ động nói sẽ đem nữ nhi đưa đến khách *** trong thành để phương tiện cho Vương gia tới đón thân. Vương gia tự nhiên vui lòng vì nhà họ vốn lo sợ đường xa sẽ trì hoãn giờ lành.
Lâm Đại Lực mang theo một trăm lượng bạc về nhà. Người trong nhà nhìn đến bạc đều thẳng mắt. Tất cả đều chuẩn bị sáng mai mang theo Xuân Nhi đi vào thành.
Lâm Xuân Nhi biết không có tiến cung , suy nghĩ cẩn thận vẫn là cảm thấy đi xung hỉ tương đối hảo. *Nhất dạng là bác một chút*, tự nhiên được gả vào nhà quan gia [nhà làm quan] trong thành. Đây chính là con trai độc nhất của cửu phẩm chủ bộ nga. Bình thường, nàng cũng không dám nghĩ đến. Nếu sau khi xung hỉ tốt [ý là tên kia hết bệnh, ko có chết] , nàng chính thức là thiếu nãi nãi của quan gia. So với Lâm Cẩm Nhi gả vào thương gia thì có thể diện hơn nhiều. Nếu xung hỉ không tốt thì qua hai năm cũng có thể tái giá . Nếu là tiến cung, chờ đến khi nàng xuất cung thì cũng đã 25 tuổi , muốn lập gia đình cũng gặp khó khăn.
Qua hai ngày bận rộn, hết thảy đều đã đâu vào đấy, vợ chồng Lâm Đại Lực bắt đầu vì việc danh ngạch tiến cung mà lo lắng. Có được một trăm lượng bạc, bọn họ ở trong thôn cũng có thể nói là giàu có nhất. Nhưng nếu đắc tội Trong chính, vậy ngày tháng của bọn họ sau này cũng sẽ không quá tốt.
“Đi đem bạc trả lại cho Trong chính, còn đưa thêm năm lượng bạc. Dù sao Xuân Nhi đã lập gia đình , bây giờ là người của Vương gia, Trong chính dám đắc tội sao, Vương chủ bộ chính là người đắc lực bên cạnh Huyện thái gia mà” Kha Mỹ Lệ nói .
“Ngươi cũng biết lần này Trong chính trất khó khăn mới tìm đủ 10 cá nhân, hiện tại thiếu một người…”
“Dù sao tuổi Xuân Nhi nhà ta đã vượt khung, thật sự không cần báo danh. Bọn họ vốn cũng sẽ thiếu một người , giờ nói Trong chính đi tìm nhà khác, dù sao nhà của chúng ta hiện tại cũng không có thích hợp , đứa nhỏ mới 10 tuổi. Đúng rồi, nhà đại ca không phải có hai đứa thích hợp sao, nói bọn họ tiến cung một đứa. Nhà bọn họ có một song nhi mà, nuôi trong gia đình trong còn không phải lãng phí lương thực sao.” Kha Mỹ Lệ ác ý mà nghĩ.[Y-H: người như thế này sống toàn làm hại người khác. Đọc mà thấy ghét]
“Cũng đúng. Ta đây liền đi đến nhà Trong chính nói qua. Dù sao đều đã đến mức này , cùng lắm thì về sau đi vào trong thành trụ, dù sao thì có tiền rồi, sợ cái gì!” Lâm Đại Lực cũng vênh váo.
Vào lúc chạng vạng, Trong chính mang theo vợ chồng Lâm Đại Lực đến nhà Lâm Đại Tráng. Vợ chồng Lâm Đại Tráng nhìn thấy bọn họ đến vào thời gian này thì liếc nhau, trong lòng có dự cảm bất hảo. Quả nhiên, Trong chính đem tình huống nói qua một chút, sau đem bạc giao trả lại cho Lâm Đại Tráng.
“Đại Tráng a, ngươi xem, tuy rằng hai huynh đệ các ngươi đã tách ra ở riêng, nhưng không thể nào chối cãi hai nhà là cùng huyết thống. Cho nên, sau khi việc này giải quyết xong, chúng ta cùng trong tộc sẽ mở từ đường thỉnh gia pháp. Nhưng việc tiến cung lần này, trong nhà của ngươi nhất định là phải để một đứa đi .”
“Các ngươi tại sao có thể làm như vậy, nói không giữ lời. Sáng sớm nhà của ta đã giao bạc cho người a.”
Trương thị khóc ròng nói, không nghĩ tới kết quả như thế này, nàng vẫn không muốn để hài tử tiến cung. Lâm Đại Tráng ở một bên xiết chặt nắm tay, rất muốn đánh Lâm Đại Lực.Lâm Đại Lực thấy thế, vội ôm chân ca ca hắn.
“Ca a, đệ đệ biết sai. Thật là bị tiền làm mê mẫn. Ta sẽ xuất ra mười hai bạc trợ cấp các ngươi.” [Y-H: muốn đập cha này quá]
Lâm Đại Tráng không nghe còn tốt, vừa nghe xong lập tức giận sôi gan, đánh Lâm Đại Lực la oái oái. Kha Mỹ Lệ nhìn tướng công bị đến đánh, đi lên che chở, khóc lớn hô to.
“A! Đại ca ngươi đừng đánh , ngươi sẽ đánh chết hắn .”
“Ai muốn bạc của các ngươi! Nhà của chúng ta không chào đón các ngươi.” Lâm Gia Văn nghe được động tĩnh cũng đi ra .
“Hừ! Ngươi… Ngươi như thế nào nói chuyện như vậy với trưởng bối. Đại ca, đại tẩu dạy người ra sao, ngươi còn là một người đọc sách nữa chứ. Phi! Hôm nay, cho dù các ngươi đánh chết tướng công của ta thì trong nhà các ngươi cũng phải có một người tiến cung.” Kha Mỹ Lệ đắc ý nói.
“Đại ca, kỳ thật ta cũng là nghĩ tốt cho các ngươi. Ngươi xem, tuổi của song nhi trong nhà các ngươi cũng từ từ lớn. Hắn là song oa tử nên khí lực đều nhỏ, về sau cũng không làm tốt việc nhà nông. Muốn nói đến việc lập gia đình thì ai sẽ lấy song oa tử làm thê tử đây. Các ngươi lại không nguyện ý để hắn đi làm thiếp thị cho người giàu có, chẳng lẽ sẽ dưỡng hắn ở trong nhà cả đời sao. Đi trong cung thật tốt a. Bớt được chi tiêu, giảm bớt gánh nặng. Bản thân hắn cũng có thể nhận chút bạc, thật tốt a!” Lâm Đại Lực ra vẻ suy nghĩ dùm ca ca.
“Hắn nói không sai, các ngươi hảo hảo ngẫm lại đi. Còn không tới vài ngày , nhanh giúp hài tử chuẩn bị đi.”
Trong chính không cho Lâm Đại Tráng cơ hội phản bác, nói xong liền cùng vợ chồng Lâm Đại Lực ly khai.
“Cha mẹ, nhị bá nói đúng. Ta ở nhà cũng không hữu dụng. Hãy để cho ta tiến cung đi. Ta sẽ chiếu cố hảo chính mình .” Lâm Gia Bảo ra vẻ kiên cường nói, nhưng nước mắt cũng đã chảy xuống.
Lâm Gia Bảo từ nhỏ liền biết mình không giống hài tử bình thường. Không hài tử nào nguyện ý chơi đùa cùng hắn. Nhớ rõ lúc hắn bốn năm tuổi, có một thương nhân tới nhà nói là muốn mua hắn đi liền bị cha nương hắn cưỡng chế đuổi đi. Lúc nương dẫn hắn ra cửa, thường sẽ bị người chỉ trỏ . Nương liền sẽ ôm hắn khóc. Nhưng cha mẹ luôn đối xử với hắn tốt nhất. Trong nhà có đồ ăn ngon , đồ vật hảo ngoạn đều là cho hắn trước. Ca ca tỷ tỷ cũng đều thập phần yêu thương hắn. Thậm chí sau khi lại long phượng thai đệ muội sinh ra, cả nhà vẫn trước sau như một đối hắn hảo. Hắn cũng thực yêu người nhà của hắn.
Trương thị khóc ròng ôm chầm Lâm Gia Bảo : “Gia Bảo a, ngươi là bảo bối của cha mẹ. Cha mẹ chưa từng cảm thấy ngươi là trói buộc. Cha mẹ thật sự luyến tiếc ngươi! Mẹ hận Lâm Đại Lực đã gây ra việc này… Nha nha…”
Lâm Đại Tráng trầm mặc. Hắn biết đã không còn cách nào cứu vãn. Nếu tìm không đủ nhân số, toàn bộ thôn sợ là gặp phải tao ương , vì thế cũng không khó hiểu khi Trong chính tỏ ra rất kiên quyết. Mà nếu nhà bọn họ phải chọn một thì Gia Bảo đúng là lựa chọn thích hợp nhất.
Lâm Đại Tráng tiến lên ôm bọn họ, “Gia Bảo a, không nên trách cha nương ngươi. Đi trong cung hảo hảo. Cha mẹ chờ ngươi trở về. Sau này nếu cha mẹ mất, còn có ca ngươi, đệ ngươi, tỷ tỷ cùng muội muội của ngươi. Ngươi yên tâm!”
Lâm Gia Văn phát thệ: “Gia Bảo ngươi đừng lo lắng, về sau ca ca dưỡng ngươi, chờ ca ca có nhi tử, sẽ cho ngươi tiểu chất tử để ngươi dưỡng lão, hiếu thuận ngươi.”
Lâm Gia Tài ở một bên cũng kêu lên: “Còn có ta, còn có ta, ta cũng muốn cấp nhị ca dưỡng lão.”
Trong lúc nhất thời người một nhà vây quanh ôm thành một đoàn.
Vì đã tiếp nhận sự thật nên người nhà Lâm Đại Tráng bận rộn lên. Trương thị vội vàng khâu hài. Tẩu tử Ngô thị vội vàng làm xiêm y. Nhị tỷ Lâm Lỵ Nhi cũng thêu hà bao cấp Gia Bảo. Thậm chí đến long phượng thai cũng trong một đêm giống như trưởng thành lên, tự động giúp đỡ làm công việc nhà. Lâm Gia Văn mấy ngày nay đều không có ôn thư mà là dạy Gia Bảo biết chữ. Trước kia cũng có dạy một chút rồi nhưng hắn cảm thấy Gia Bảo học nhiều một chút thì sẽ tốt hơn. Mặt khác cũng dặn Lâm Gia Bảo nói rất nhiều việc cần chú ý, không cần gây chuyện, không cần xen vào việc của người khác, đừng khoa trương, không nên trở mặt với người khác. Ngoài ra còn dạy thêm một ít lễ nghi đối nhân xử thế. Lâm Gia Văn dù sao cũng là người đọc sách, hiểu biết tương đối nhiều.
Lâm Gia Bảo cẩn thận nghe, cố gắng ghi nhớ lời ca ca nói.
Thời gian qua rất nhanh, đã đến lúc tập hợp. Người nhà Lâm Gia Bảo cùng người nhà của chín người còn lại với Trong chính đi đến thị trấn tiễn tiễn đưa.
“Gia Bảo a, đi trong cung hảo hảo . Cha mẹ cùng huynh đệ tỷ muội của ngươi luôn chờ ngươi. Nhị tỷ giúp ngươi thêu hà bao, ngươi phải cẩn thận cất kỹ. Bên trong có mười hai bạc, đến trong cung biết đâu sẽ phải dùng. Khi cần thì phải tiêu để có thể ít chịu khổ một chút. Còn có, ngươi ráng nhớ kỹ lời đại ca nói nga.” Lâm Đại Tráng lo lắng dặn .
Sau khi Lâm gia bịn rịn chia tay, xe ngựa chuyên chở mười người cùng nhóm sai dịch hộ tống từ từ tiến ra thị trấn. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.