Trọng Sinh Chi Sủng Nhĩ Bất Cú
Chương 37: Hành Cung 2
Tối Á Miêu Miêu
02/04/2017
CHƯƠNG 39: HÀNH CUNG 2
.
Cám ơn Yamiryu và Bối Bối đã gợi ý mấy chỗ mình không biết.
.
Trong thị trấn, Lâm trạch hôm nay nghênh đón Đỗ Tri huyện đến bái phỏng. vợ chồng Lâm Đại Tráng cùng Lâm Gia Văn đều ở trong sảnh đường tiếp đãi Đỗ Tri huyện. Trương Huệ Nương tự mình dâng trà mời Đỗ Tri huyện.
”Tri huyện đại nhân, thỉnh ngài dùng trà.”
Đỗ Tri huyện tiếp nhận trà cười tủm tỉm nói:
“Bản quan vừa nhận được một tin tức tốt, Thái tử điện hạ cùng Lâm Trắc quân đã đến Ly châu hành cung. Thái tử điện hạ cố ý ra lệnh, phái thị vệ hộ tống mọi người trong nhà Lâm Trắc quân đi đến Ly châu hành cung cùng Lâm Trắc quân đoàn tụ.”
Một nhà Lâm Đại Tráng nghe xong tin tức tốt này đều thực kích động, Trương Huệ Nương vui quá mà khóc:
“Thật sự là quá tốt, đã nhiều năm không gặp Gia Bảo , cũng không biết y bây giờ là cao hay béo . Thái tử điện hạ thật sự là quá tốt!”
Lâm Gia Văn ôm quyền[Y-H: mình nghĩ là kiểu chào/cám ơn/ tỏ vẻ cung kính] với Đỗ Tri huyện,
“Làm phiền tri huyện đại nhân ngài tự mình đến nói cho chúng ta biết tin tức tốt này, học sinh vô cùng cảm kích.”
“Lâm cử nhân khách khí , bản quan cũng mới vừa nhận đến chỉ thị của Thái tử điện hạ, nên tới báo tin vui cho mọi người. Hai ngày sau Thái tử điện hạ sẽ phái thị vệ lại đây tiếp các ngươi, bản quan cũng sẽ phái một ít bộ khoái đồng thời hộ tống các ngươi. Hai ngày các ngươi cần hảo hảo chuẩn bị một chút. Đúng rồi, Thái tử điện hạ còn chỉ thị rằng Tần gia cũng sẽ cùng đến hành cung đoàn tụ. Bản quan cũng đã phái người đi thông tri, nghĩ rằng lúc này bọn họ cũng đã biết tin vui này. Giờ bản quan cáo từ trước.”
Đỗ Tri huyện công đạo xong hết thảy liền đi. Mọi người ở Lâm gia lúc này là vui sướng dị thường. Hai đứa nhỏ nhà Lâm gia hay được sẽ đi gặp nhị ca, đều vui vẻ mà nhảy dựng lên. Ngô Xảo Lan ôm nhi tử cũng thực kích động, nói với nhi tử béo của mình:
“Bác Ca Nhi chúng ta sẽ đi gặp Gia Bảo thúc của ngươi, đi hành cung a, đây chính là chỗ ở của Hoàng Thượng a.”
Nhi tử của Lâm Gia Văn là Lâm Uyên Bác đã hai tuổi , nghe xong lời của mẹ cũng mồm miệng không rõ mà ngao ngao gọi: “Sách quý! Sách quý!” [Trong tiếng Trung chữ 宝叔 (Bảo thúc) với từ 宝书 (Bảo thư – sách quý) phát âm giống nhau ^^] bộ dáng đáng yêu kia làm cho mọi người Lâm gia đều cười ha ha.
Tần gia được Huyện thái gia phái người đưa tới tin tức, toàn gia đều cực kỳ hưng phấn. Tần lão gia cười toe tóe,
“Lần này có thể đi hành cung, thật sự là vô cùng thể diện a.”
Tần thái thái nói: “Ta đã nói Cẩm Nhi nhà chúng ta là một người có phúc , Tần gia chúng ta đi hành cung a. Hai ngày này chúng ta phải chuẩn bị thật tốt, không thể để mất lễ.”
Hai ngày sau, một nhà Lâm Đại Tráng cùng một nhà Tần Khải Hành, mỗi nhà ngồi vào hai xe ngựa to, cùng với rất nhiều thị vệ hộ tống mà đi ra khỏi thị trấn. Mới vừa đi được không rất xa, đã bị một chiếc xe ngựa cản đường .
”Người nào?” thủ lĩnh thị vệ hét lớn một tiếng.
Vài thị vệ tiến lên xem xét, lúc này có vài người từ trên xe ngựa lục tục đi xuống, nguyên lai là một nhà của Lâm Đại Lực, Lâm Đại Lực cùng Kha Mỹ Lệ mang theo nữ nhi thứ hai là Lâm Hạ Nhi cùng nhi tử là Lâm gia tài, ngoài ra còn có Lâm Xuân Nhi cùng phu quân của nàng là Vương Học Bác. Lâm Đại Lực có chút khẩn trương nói với bọn thị vệ:
“Chúng ta là người Lâm gia, chúng ta là người Lâm gia.”
Thủ lĩnh thị vệ hướng về phía mấy người Lâm Đại Tráng xin chỉ thị, Lâm Đại Tráng, Lâm Gia Văn cùng Tần Khải Hành xuống xe ngựa. Lâm Đại Tráng thấy nhóm người Lâm Đại Lực liền hỏi:
“Đại Lực, các ngươi đang làm gì vậy?”
“Đại ca, chúng ta nghe nói các ngươi sẽ đi đến hành cung thăm Gia Bảo. Chúng ta cũng là thật lâu không gặp Gia Bảo nên rất nhớ y. Hiện tại chúng ta đã tới rồi, chờ các ngươi hơn nửa ngày .” Lâm Đại Lực nói xong, lại nhìn nhìn Tần Khải Hành, còn nói thêm: “Ta nói đại ca ngươi cũng quá bất công , ngay cả Tần gia cũng kêu, như thế nào quên chính đệ đệ của mình đâu. Bất kể như thế nào ta đều là nhị thúc của Gia Bảo, hiện tại chất tử có tiền đồ, cũng nên cho chúng ta cùng đi đến hành cung để trông thấy đâu!”
Nguyên lai Vương chủ bộ ở huyện nha nghe nói Thái tử điện hạ phái người tiếp một nhà Lâm Đại Tráng đi Ly châu hành cung, sau khi về nhà liền tính toán. Cuối cùng bảo Lâm Xuân Nhi trở về nhà mẹ đẻ nói cho Lâm Đại Lực bọn họ nghe, tất cả mọi người không nghĩ sẽ buông tha cơ hội đi hành cung lần này, bỏ lỡ lần này thì có lẽ suốt đời này bọn họ sẽ không còn có cơ hội tốt như vậy nữa. Vương chủ bộ nói với Lâm Xuân Nhi:
“Con dâu a, công công của ngươi ngồi ở vị trí chủ bộ đã nhiều năm như vậy . Ngươi nhớ đề bạc một chút với Lâm Trắc quân a…”
Lâm Xuân Nhi gật đầu tỏ vẻ hiểu được, thật ra dù không dặn thì nàng cũng sẽ đề bạc, nếu vìệc này có thể thành, vậy thì về sau vị trí của nàng tại Vương gia liền thật có thể nói một không hai .
Lâm Đại Tráng có chút do dự, bọn họ cùng Tần gia đều là do Thái tử điện hạ phái người tới đón , không có nói tới một nhà Lâm Đại Lực.
”Cái này… Dù sao cũng là đi hành cung, ta không thể tự tiện làm chủ .”
“Đại bá, chúng ta thật sự rất nhớ Gia Bảo đệ đệ [Y-H: nói nghe thấy ghét], ngài nói một tiếng cho chúng ta cùng đi đi. Khó có được cơ hội Gia Bảo đệ đệ có thể cùng thân nhân đoàn tụ, chúng ta là thân thích mà, nhiều người cũng náo nhiệt a…” Lâm Xuân Nhi tiếp tục thuyết phục Lâm Đại Tráng.
Trong lúc nhất thời, mấy người Lâm Đại Tráng đều có chút khó xử. “Việc này…”
“Trong cung có quy củ trong cung, nếu cứ tùy tiện đi đến hành cung sợ là không ổn …” Lâm Gia Văn nói.
Hắn cũng không nghĩ để cho một nhà Lâm Đại Lực đi, tổng cảm thấy nhà bọn họ quá mức lợi thế, lúc trước vì tiền đưa nữ nhi đi xung hỉ, làm hại Gia Bảo vào cung. Hiện tại Gia Bảo làm Trắc quân thì lại đi dính vào nhà họ.
Thủ lĩnh thị vệ thấy thế, hảo ý tiến lên nói với bọn họ:
“Nếu đều là thân thích của Lâm Trắc quân, vậy thì cứ đi theo phía sau đoàn xe đi. Không cần phải ngại , chúng ta không nên trì hoãn canh giờ.”
Hắn là gặp qua bộ dáng Thái tử điện hạ cưng chìu Lâm Trắc quân, thêm một vài thân thích gặp mặt mà thôi, nghĩ rằng Thái tử điện hạ sẽ không vì vìệc nhỏ này mà trách tội hắn. Thái tử điện hạ phân phó rằng trước sinh nhật của Lâm Trắc quân vào ngày sáu tháng sáu, hộ tống mọi người trong nhà Lâm Trắc quân an toàn tới, hắn cũng không dám trì hoãn .
Mấy người Lâm Đại Lực nghe xong rất là cao hứng, đi ra phía sau đoàn xe. Kha Mỹ Lệ ôm nhi tử Lâm gia tài cao hứng nói:
“Ha ha ha, đi hành cung a, chờ ta trở lại có thể hảo hảo khoe khoan với mấy thái thái nhà giàu kia .”
Con mắt Lâm gia tài chuyển chuyển, chờ hắn trở về cũng có thể vào thư vìện hảo hảo khoe khoang một phen . Lâm Lỵ Nhi ngồi ở trong xe ngựa, nghe một nhà Lâm Đại Lực còn có vợ chồng Lâm Xuân Nhi cũng sẽ cùng đi đến hành cung, không vui nói:
“Bọn họ vì cái gì muốn cùng đi a, Thái tử điện hạ không mời bọn họ đi.”
Lâm Lỵ Nhi thực không thích một nhà Lâm Đại Lực, từ khi bọn họ làm hại Gia Bảo vào cung, nàng cũng không dùng bộ dạng hoà nhã để nhìn bọn họ. Hắn không thích bộ dáng quan thái thái của Lâm Xuân Nhi, đầu tiên là thích khoe khoang, cảm thấy chính mình tài trí hơn người. Sau lại, Gia Bảo thành Trắc quân, lại tận lực lấy lòng nhà bọn họ. Còn Lâm Hạ Nhi kia cũng thực chán ghét, mỗi lần đến nhà bọn họ, thấy xiêm y hay trang sức xinh đẹp gì cũng đều muốn lấy. Có một lần còn nhìn trúng châu sai của Lâm Tú Nhi, đây chính là lễ gặp mặt mà Thái tử điện hạ đưa cho mỗi nữ nhân của Lâm gia, cho nên làm sao có thể đưa cho nàng ấy được. Lâm Lỵ Nhi đem nàng mắng một hồi, vậy mà Lâm Hạ Nhi cũng không thèm để ý, qua vài ngày lại làm như không có việc gì mà cứ tiếp dính đi lên. Đối với yến hội hay hội hoa xuân gì đó, Lâm Lỵ Nhi bởi vì đã định thân rồi, nên thường không đi . Đều là mẫu thân mang theo Ngô Xảo Lan và Tú Nhi nhi, lúc đó Lâm Hạ Nhi đều xin cùng tham gia. Còn tuổi nhỏ mà bắt đầu biết cách biểu hiện trước mặt các thái thái, một lòng muốn gả vào nhàn phú quý quyền thế.
“Chắc là không có ý tốt!” Lâm Lỵ Nhi căm giận mà nói.
Trương Huệ Nương trấn an nhị nữ nhi, “Hảo , ngươi đừng tức giận . Sắp phải làm tân nương tử , tính tình này của ngươi cũng phải thay đổi, đừng luôn nóng nảy như vậy. Chờ đến hành cung, chúng ta cần chú ý nhà bọn họ nhiều một chút, hẳn là không có cái gì sai lầm .”
Ngày năm tháng sáu, nhóm người Lâm Đại Tráng rốt cục đến Ly châu hành cung.
Lâm Gia Bảo trãi qua nhiều ngày vô cùng thích ý, phong cảnh bên trong hành cung đẹp như họa, nơi chốn hoa thơm chim hót. Lại có tướng công ở một bên làm bạn, thật sự là ngày tháng như thần tiên.
Lúc này, Hiên Vìên Hãn Thừa đang cùng ngoan bảo ngồi vẽ bên hồ, cảnh sắc bên hồ vô cùng sinh động.
”Ngoan bảo vẽ rất đẹp!”
Nói xong, Hiên Vìên Hãn Thừa từ phía sau ôm lấy Gia Bảo, *thì thầm tư ma*. Đã nhiều ngày, tâm tình Hiên Vìên Hãn Thừa rất sung sướng, mỗi đêm đều cùng ngoan bảo nước sữa hòa nhau, chậm rãi rơi vào cảnh đẹp. Hiên Vìên Hãn Thừa nhớ tới tình sự tối hôm qua liền có chút tâm vìên ý mã, xoay người liếm lỗ tai mẫn cảm của ngoan bảo.
Lâm Gia Bảo bị Hiên Vìên Hãn Thừa làm cho phân tâm, ngòi bút dừng một chút.
”Nha… đừng…”
Thanh âm Hiên Vìên Hãn Thừa hơi khàn khàn nói: “Ngoan bảo, chúng ta đi ngủ trưa đi.” (^_^).
“Không cần… Không muốn ngủ trưa.”
Lâm Gia Bảo lắc lắc đầu, rút kinh nghiệm từ việc “Ngủ trưa” mấy ngày nay, y làm gì có thể thành thật mà ngủ được, đều bị tướng công…
Hiên Vìên Hãn Thừa cũng biết mấy ngày nay hắn có chút quá, chính mình giống như là một tiểu tử mới lớn, mỗi khi cùng ngoan bảo hắn tổng là nhịn không được. Ngoan bảo giống như là một phần mỹ vị mà hắn chờ đã lâu, sau thời gian dài chờ đợi, sau khi đạt được thì đương nhiên không có khả năng chỉ lướt qua mà dừng lại được. Lúc này Nguyên Phúc đã đi tới, tiến lên hành lễ với Thái tử điện hạ,
“Thái tử điện hạ…”
Hiên Vìên Hãn Thừa buông ngoan bảo ra, vẫy vẫy tay với Nguyên Phúc. Nguyên Phúc hiểu ý, tiến lên nói gì đó bên tai Thái tử điện hạ. Hiên Vìên Hãn Thừa nghe xong khóe môi khẽ nhếch. Xua tay để Nguyên Phúc lui ra,sau đó nói với ngoan bảo:
“Ngoan bảo, ngày mai chính là sinh nhật của ngươi . Hôm nay có kinh hỉ dàng cho ngươi, bảo đảm ngươi sẽ thích.”
Hiên Vìên Hãn Thừa lôi kéo ngoan bảo đi đến một tòa thiên điện, trước khi đi vào, Lâm Gia Bảo tò mò hỏi:
“Là kinh hỉ gì vậy?”
Hiên Vìên Hãn Thừa cười mà không nói.
Đoàn người Lâm Đại Tráng được đưa đến một gian đại thiên điện, nhìn rường cột chạm trổ ở trong điện cùng bài trí tinh mỹ khiến bọn hắn hoa cả mắt. Các cung nữ nối đuôi nhau tiến vào dâng trà cùng điểm tâm cho bọn họ, Nguyên Khánh nói với Lâm Đại Tráng:
“Lâm lão gia các ngươi thỉnh chờ một chút, Lâm Trắc quân sẽ đến trong chốc lát.”
Lâm Đại Tráng, Lâm Gia Văn cùng Tần Khải Hành đã gặp qua Nguyên Khánh nên bớt đi vài phần câu nệ . Lâm Gia Văn biết đây là công công bên người đệ đệ, rất là khách khí nói với Nguyên Khánh:
“Làm phiền công công .”
Trương Huệ Nương bởi vì sắp gặp được Gia Bảo mà có chút kích động, đứng ngồi không yên. Ngô Xảo Lan ôm Bác Ca Nhi không cho hắn lộn xộn, Bác Ca Nhi đang ở tuổi hiếu động, nhìn đồ vật trong cung điện đều mới mẻ, tò mò mà nhìn tới nhìn lui. Ba người Lâm Lỵ Nhi, Lâm Tú Nhi cùng Lâm Gia Tài tuy rằng cũng tò mò, nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi uống trà, không dám lộn xộn. Tần lão gia cùng tần thái thái cũng chậm rãi phẩm trà. Lâm Cẩm Nhi vừa uống trà vừa nhìn ba hài tử của nàng. Đại nhi tử của nàng là Tần Tử Thông đã bảy tuổi , rất có bộ dáng một tiểu đại nhân. Đối với đệ đệ muội muội rất ra dáng một đại ca sừng sững, Tần Tử Thông nói với đôi long phượng thai đã được ba tuổi:
“Không cho các ngươi chạy loạn…”
Đệ đệ Tần Tử Minh cùng muội muội Tần Tử Nguyệt cũng thực nghe ca ca nói, không dám chạy loạn, ngoan ngoãn mà ăn điểm tâm, ân! ăn ngon thật nha.(^_^)
Một nhà Lâm Đại Lực cũng tràn đầy hưng phấn mà đi tới đi lui trong điện, Lâm Gia Tài nhìn đồ vật vô cùng tinh mỹ bài trí trong cung điện, ở trong lòng tính toán giá trị của bọn chúng. Phu quân của Lâm Xuân Nhi thì nhìn chằm chằm các cung nữ, nghĩ đúng là trong cung, ngay cả cung nữ cũng dễ coi như vậy, nhìn nhìn lại Lâm Xuân Nhi, ai! một bộ dáng thôn cô, nếu không phải có thân thích là Lâm Trắc quân thì hắn đã sớm muốn hưu nàng.[Y-H: tên này ko chữi ko được mà]
Lúc này cửa thiên điện được mở ra, sau khi Lâm Gia Bảo tiến vào, ánh mắt đầu tiên liền thấy được người nhà của y.
“Cha! Nương!”
Lâm Gia Bảo chạy vào hướng Trương Huệ Nương, nhào vào trong ngực nàng. Đăng bởi: admin
.
Cám ơn Yamiryu và Bối Bối đã gợi ý mấy chỗ mình không biết.
.
Trong thị trấn, Lâm trạch hôm nay nghênh đón Đỗ Tri huyện đến bái phỏng. vợ chồng Lâm Đại Tráng cùng Lâm Gia Văn đều ở trong sảnh đường tiếp đãi Đỗ Tri huyện. Trương Huệ Nương tự mình dâng trà mời Đỗ Tri huyện.
”Tri huyện đại nhân, thỉnh ngài dùng trà.”
Đỗ Tri huyện tiếp nhận trà cười tủm tỉm nói:
“Bản quan vừa nhận được một tin tức tốt, Thái tử điện hạ cùng Lâm Trắc quân đã đến Ly châu hành cung. Thái tử điện hạ cố ý ra lệnh, phái thị vệ hộ tống mọi người trong nhà Lâm Trắc quân đi đến Ly châu hành cung cùng Lâm Trắc quân đoàn tụ.”
Một nhà Lâm Đại Tráng nghe xong tin tức tốt này đều thực kích động, Trương Huệ Nương vui quá mà khóc:
“Thật sự là quá tốt, đã nhiều năm không gặp Gia Bảo , cũng không biết y bây giờ là cao hay béo . Thái tử điện hạ thật sự là quá tốt!”
Lâm Gia Văn ôm quyền[Y-H: mình nghĩ là kiểu chào/cám ơn/ tỏ vẻ cung kính] với Đỗ Tri huyện,
“Làm phiền tri huyện đại nhân ngài tự mình đến nói cho chúng ta biết tin tức tốt này, học sinh vô cùng cảm kích.”
“Lâm cử nhân khách khí , bản quan cũng mới vừa nhận đến chỉ thị của Thái tử điện hạ, nên tới báo tin vui cho mọi người. Hai ngày sau Thái tử điện hạ sẽ phái thị vệ lại đây tiếp các ngươi, bản quan cũng sẽ phái một ít bộ khoái đồng thời hộ tống các ngươi. Hai ngày các ngươi cần hảo hảo chuẩn bị một chút. Đúng rồi, Thái tử điện hạ còn chỉ thị rằng Tần gia cũng sẽ cùng đến hành cung đoàn tụ. Bản quan cũng đã phái người đi thông tri, nghĩ rằng lúc này bọn họ cũng đã biết tin vui này. Giờ bản quan cáo từ trước.”
Đỗ Tri huyện công đạo xong hết thảy liền đi. Mọi người ở Lâm gia lúc này là vui sướng dị thường. Hai đứa nhỏ nhà Lâm gia hay được sẽ đi gặp nhị ca, đều vui vẻ mà nhảy dựng lên. Ngô Xảo Lan ôm nhi tử cũng thực kích động, nói với nhi tử béo của mình:
“Bác Ca Nhi chúng ta sẽ đi gặp Gia Bảo thúc của ngươi, đi hành cung a, đây chính là chỗ ở của Hoàng Thượng a.”
Nhi tử của Lâm Gia Văn là Lâm Uyên Bác đã hai tuổi , nghe xong lời của mẹ cũng mồm miệng không rõ mà ngao ngao gọi: “Sách quý! Sách quý!” [Trong tiếng Trung chữ 宝叔 (Bảo thúc) với từ 宝书 (Bảo thư – sách quý) phát âm giống nhau ^^] bộ dáng đáng yêu kia làm cho mọi người Lâm gia đều cười ha ha.
Tần gia được Huyện thái gia phái người đưa tới tin tức, toàn gia đều cực kỳ hưng phấn. Tần lão gia cười toe tóe,
“Lần này có thể đi hành cung, thật sự là vô cùng thể diện a.”
Tần thái thái nói: “Ta đã nói Cẩm Nhi nhà chúng ta là một người có phúc , Tần gia chúng ta đi hành cung a. Hai ngày này chúng ta phải chuẩn bị thật tốt, không thể để mất lễ.”
Hai ngày sau, một nhà Lâm Đại Tráng cùng một nhà Tần Khải Hành, mỗi nhà ngồi vào hai xe ngựa to, cùng với rất nhiều thị vệ hộ tống mà đi ra khỏi thị trấn. Mới vừa đi được không rất xa, đã bị một chiếc xe ngựa cản đường .
”Người nào?” thủ lĩnh thị vệ hét lớn một tiếng.
Vài thị vệ tiến lên xem xét, lúc này có vài người từ trên xe ngựa lục tục đi xuống, nguyên lai là một nhà của Lâm Đại Lực, Lâm Đại Lực cùng Kha Mỹ Lệ mang theo nữ nhi thứ hai là Lâm Hạ Nhi cùng nhi tử là Lâm gia tài, ngoài ra còn có Lâm Xuân Nhi cùng phu quân của nàng là Vương Học Bác. Lâm Đại Lực có chút khẩn trương nói với bọn thị vệ:
“Chúng ta là người Lâm gia, chúng ta là người Lâm gia.”
Thủ lĩnh thị vệ hướng về phía mấy người Lâm Đại Tráng xin chỉ thị, Lâm Đại Tráng, Lâm Gia Văn cùng Tần Khải Hành xuống xe ngựa. Lâm Đại Tráng thấy nhóm người Lâm Đại Lực liền hỏi:
“Đại Lực, các ngươi đang làm gì vậy?”
“Đại ca, chúng ta nghe nói các ngươi sẽ đi đến hành cung thăm Gia Bảo. Chúng ta cũng là thật lâu không gặp Gia Bảo nên rất nhớ y. Hiện tại chúng ta đã tới rồi, chờ các ngươi hơn nửa ngày .” Lâm Đại Lực nói xong, lại nhìn nhìn Tần Khải Hành, còn nói thêm: “Ta nói đại ca ngươi cũng quá bất công , ngay cả Tần gia cũng kêu, như thế nào quên chính đệ đệ của mình đâu. Bất kể như thế nào ta đều là nhị thúc của Gia Bảo, hiện tại chất tử có tiền đồ, cũng nên cho chúng ta cùng đi đến hành cung để trông thấy đâu!”
Nguyên lai Vương chủ bộ ở huyện nha nghe nói Thái tử điện hạ phái người tiếp một nhà Lâm Đại Tráng đi Ly châu hành cung, sau khi về nhà liền tính toán. Cuối cùng bảo Lâm Xuân Nhi trở về nhà mẹ đẻ nói cho Lâm Đại Lực bọn họ nghe, tất cả mọi người không nghĩ sẽ buông tha cơ hội đi hành cung lần này, bỏ lỡ lần này thì có lẽ suốt đời này bọn họ sẽ không còn có cơ hội tốt như vậy nữa. Vương chủ bộ nói với Lâm Xuân Nhi:
“Con dâu a, công công của ngươi ngồi ở vị trí chủ bộ đã nhiều năm như vậy . Ngươi nhớ đề bạc một chút với Lâm Trắc quân a…”
Lâm Xuân Nhi gật đầu tỏ vẻ hiểu được, thật ra dù không dặn thì nàng cũng sẽ đề bạc, nếu vìệc này có thể thành, vậy thì về sau vị trí của nàng tại Vương gia liền thật có thể nói một không hai .
Lâm Đại Tráng có chút do dự, bọn họ cùng Tần gia đều là do Thái tử điện hạ phái người tới đón , không có nói tới một nhà Lâm Đại Lực.
”Cái này… Dù sao cũng là đi hành cung, ta không thể tự tiện làm chủ .”
“Đại bá, chúng ta thật sự rất nhớ Gia Bảo đệ đệ [Y-H: nói nghe thấy ghét], ngài nói một tiếng cho chúng ta cùng đi đi. Khó có được cơ hội Gia Bảo đệ đệ có thể cùng thân nhân đoàn tụ, chúng ta là thân thích mà, nhiều người cũng náo nhiệt a…” Lâm Xuân Nhi tiếp tục thuyết phục Lâm Đại Tráng.
Trong lúc nhất thời, mấy người Lâm Đại Tráng đều có chút khó xử. “Việc này…”
“Trong cung có quy củ trong cung, nếu cứ tùy tiện đi đến hành cung sợ là không ổn …” Lâm Gia Văn nói.
Hắn cũng không nghĩ để cho một nhà Lâm Đại Lực đi, tổng cảm thấy nhà bọn họ quá mức lợi thế, lúc trước vì tiền đưa nữ nhi đi xung hỉ, làm hại Gia Bảo vào cung. Hiện tại Gia Bảo làm Trắc quân thì lại đi dính vào nhà họ.
Thủ lĩnh thị vệ thấy thế, hảo ý tiến lên nói với bọn họ:
“Nếu đều là thân thích của Lâm Trắc quân, vậy thì cứ đi theo phía sau đoàn xe đi. Không cần phải ngại , chúng ta không nên trì hoãn canh giờ.”
Hắn là gặp qua bộ dáng Thái tử điện hạ cưng chìu Lâm Trắc quân, thêm một vài thân thích gặp mặt mà thôi, nghĩ rằng Thái tử điện hạ sẽ không vì vìệc nhỏ này mà trách tội hắn. Thái tử điện hạ phân phó rằng trước sinh nhật của Lâm Trắc quân vào ngày sáu tháng sáu, hộ tống mọi người trong nhà Lâm Trắc quân an toàn tới, hắn cũng không dám trì hoãn .
Mấy người Lâm Đại Lực nghe xong rất là cao hứng, đi ra phía sau đoàn xe. Kha Mỹ Lệ ôm nhi tử Lâm gia tài cao hứng nói:
“Ha ha ha, đi hành cung a, chờ ta trở lại có thể hảo hảo khoe khoan với mấy thái thái nhà giàu kia .”
Con mắt Lâm gia tài chuyển chuyển, chờ hắn trở về cũng có thể vào thư vìện hảo hảo khoe khoang một phen . Lâm Lỵ Nhi ngồi ở trong xe ngựa, nghe một nhà Lâm Đại Lực còn có vợ chồng Lâm Xuân Nhi cũng sẽ cùng đi đến hành cung, không vui nói:
“Bọn họ vì cái gì muốn cùng đi a, Thái tử điện hạ không mời bọn họ đi.”
Lâm Lỵ Nhi thực không thích một nhà Lâm Đại Lực, từ khi bọn họ làm hại Gia Bảo vào cung, nàng cũng không dùng bộ dạng hoà nhã để nhìn bọn họ. Hắn không thích bộ dáng quan thái thái của Lâm Xuân Nhi, đầu tiên là thích khoe khoang, cảm thấy chính mình tài trí hơn người. Sau lại, Gia Bảo thành Trắc quân, lại tận lực lấy lòng nhà bọn họ. Còn Lâm Hạ Nhi kia cũng thực chán ghét, mỗi lần đến nhà bọn họ, thấy xiêm y hay trang sức xinh đẹp gì cũng đều muốn lấy. Có một lần còn nhìn trúng châu sai của Lâm Tú Nhi, đây chính là lễ gặp mặt mà Thái tử điện hạ đưa cho mỗi nữ nhân của Lâm gia, cho nên làm sao có thể đưa cho nàng ấy được. Lâm Lỵ Nhi đem nàng mắng một hồi, vậy mà Lâm Hạ Nhi cũng không thèm để ý, qua vài ngày lại làm như không có việc gì mà cứ tiếp dính đi lên. Đối với yến hội hay hội hoa xuân gì đó, Lâm Lỵ Nhi bởi vì đã định thân rồi, nên thường không đi . Đều là mẫu thân mang theo Ngô Xảo Lan và Tú Nhi nhi, lúc đó Lâm Hạ Nhi đều xin cùng tham gia. Còn tuổi nhỏ mà bắt đầu biết cách biểu hiện trước mặt các thái thái, một lòng muốn gả vào nhàn phú quý quyền thế.
“Chắc là không có ý tốt!” Lâm Lỵ Nhi căm giận mà nói.
Trương Huệ Nương trấn an nhị nữ nhi, “Hảo , ngươi đừng tức giận . Sắp phải làm tân nương tử , tính tình này của ngươi cũng phải thay đổi, đừng luôn nóng nảy như vậy. Chờ đến hành cung, chúng ta cần chú ý nhà bọn họ nhiều một chút, hẳn là không có cái gì sai lầm .”
Ngày năm tháng sáu, nhóm người Lâm Đại Tráng rốt cục đến Ly châu hành cung.
Lâm Gia Bảo trãi qua nhiều ngày vô cùng thích ý, phong cảnh bên trong hành cung đẹp như họa, nơi chốn hoa thơm chim hót. Lại có tướng công ở một bên làm bạn, thật sự là ngày tháng như thần tiên.
Lúc này, Hiên Vìên Hãn Thừa đang cùng ngoan bảo ngồi vẽ bên hồ, cảnh sắc bên hồ vô cùng sinh động.
”Ngoan bảo vẽ rất đẹp!”
Nói xong, Hiên Vìên Hãn Thừa từ phía sau ôm lấy Gia Bảo, *thì thầm tư ma*. Đã nhiều ngày, tâm tình Hiên Vìên Hãn Thừa rất sung sướng, mỗi đêm đều cùng ngoan bảo nước sữa hòa nhau, chậm rãi rơi vào cảnh đẹp. Hiên Vìên Hãn Thừa nhớ tới tình sự tối hôm qua liền có chút tâm vìên ý mã, xoay người liếm lỗ tai mẫn cảm của ngoan bảo.
Lâm Gia Bảo bị Hiên Vìên Hãn Thừa làm cho phân tâm, ngòi bút dừng một chút.
”Nha… đừng…”
Thanh âm Hiên Vìên Hãn Thừa hơi khàn khàn nói: “Ngoan bảo, chúng ta đi ngủ trưa đi.” (^_^).
“Không cần… Không muốn ngủ trưa.”
Lâm Gia Bảo lắc lắc đầu, rút kinh nghiệm từ việc “Ngủ trưa” mấy ngày nay, y làm gì có thể thành thật mà ngủ được, đều bị tướng công…
Hiên Vìên Hãn Thừa cũng biết mấy ngày nay hắn có chút quá, chính mình giống như là một tiểu tử mới lớn, mỗi khi cùng ngoan bảo hắn tổng là nhịn không được. Ngoan bảo giống như là một phần mỹ vị mà hắn chờ đã lâu, sau thời gian dài chờ đợi, sau khi đạt được thì đương nhiên không có khả năng chỉ lướt qua mà dừng lại được. Lúc này Nguyên Phúc đã đi tới, tiến lên hành lễ với Thái tử điện hạ,
“Thái tử điện hạ…”
Hiên Vìên Hãn Thừa buông ngoan bảo ra, vẫy vẫy tay với Nguyên Phúc. Nguyên Phúc hiểu ý, tiến lên nói gì đó bên tai Thái tử điện hạ. Hiên Vìên Hãn Thừa nghe xong khóe môi khẽ nhếch. Xua tay để Nguyên Phúc lui ra,sau đó nói với ngoan bảo:
“Ngoan bảo, ngày mai chính là sinh nhật của ngươi . Hôm nay có kinh hỉ dàng cho ngươi, bảo đảm ngươi sẽ thích.”
Hiên Vìên Hãn Thừa lôi kéo ngoan bảo đi đến một tòa thiên điện, trước khi đi vào, Lâm Gia Bảo tò mò hỏi:
“Là kinh hỉ gì vậy?”
Hiên Vìên Hãn Thừa cười mà không nói.
Đoàn người Lâm Đại Tráng được đưa đến một gian đại thiên điện, nhìn rường cột chạm trổ ở trong điện cùng bài trí tinh mỹ khiến bọn hắn hoa cả mắt. Các cung nữ nối đuôi nhau tiến vào dâng trà cùng điểm tâm cho bọn họ, Nguyên Khánh nói với Lâm Đại Tráng:
“Lâm lão gia các ngươi thỉnh chờ một chút, Lâm Trắc quân sẽ đến trong chốc lát.”
Lâm Đại Tráng, Lâm Gia Văn cùng Tần Khải Hành đã gặp qua Nguyên Khánh nên bớt đi vài phần câu nệ . Lâm Gia Văn biết đây là công công bên người đệ đệ, rất là khách khí nói với Nguyên Khánh:
“Làm phiền công công .”
Trương Huệ Nương bởi vì sắp gặp được Gia Bảo mà có chút kích động, đứng ngồi không yên. Ngô Xảo Lan ôm Bác Ca Nhi không cho hắn lộn xộn, Bác Ca Nhi đang ở tuổi hiếu động, nhìn đồ vật trong cung điện đều mới mẻ, tò mò mà nhìn tới nhìn lui. Ba người Lâm Lỵ Nhi, Lâm Tú Nhi cùng Lâm Gia Tài tuy rằng cũng tò mò, nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi uống trà, không dám lộn xộn. Tần lão gia cùng tần thái thái cũng chậm rãi phẩm trà. Lâm Cẩm Nhi vừa uống trà vừa nhìn ba hài tử của nàng. Đại nhi tử của nàng là Tần Tử Thông đã bảy tuổi , rất có bộ dáng một tiểu đại nhân. Đối với đệ đệ muội muội rất ra dáng một đại ca sừng sững, Tần Tử Thông nói với đôi long phượng thai đã được ba tuổi:
“Không cho các ngươi chạy loạn…”
Đệ đệ Tần Tử Minh cùng muội muội Tần Tử Nguyệt cũng thực nghe ca ca nói, không dám chạy loạn, ngoan ngoãn mà ăn điểm tâm, ân! ăn ngon thật nha.(^_^)
Một nhà Lâm Đại Lực cũng tràn đầy hưng phấn mà đi tới đi lui trong điện, Lâm Gia Tài nhìn đồ vật vô cùng tinh mỹ bài trí trong cung điện, ở trong lòng tính toán giá trị của bọn chúng. Phu quân của Lâm Xuân Nhi thì nhìn chằm chằm các cung nữ, nghĩ đúng là trong cung, ngay cả cung nữ cũng dễ coi như vậy, nhìn nhìn lại Lâm Xuân Nhi, ai! một bộ dáng thôn cô, nếu không phải có thân thích là Lâm Trắc quân thì hắn đã sớm muốn hưu nàng.[Y-H: tên này ko chữi ko được mà]
Lúc này cửa thiên điện được mở ra, sau khi Lâm Gia Bảo tiến vào, ánh mắt đầu tiên liền thấy được người nhà của y.
“Cha! Nương!”
Lâm Gia Bảo chạy vào hướng Trương Huệ Nương, nhào vào trong ngực nàng. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.