Trọng Sinh Chi Sủng Nhĩ Bất Cú
Chương 32: Nhìn Nhau
Tối Á Miêu Miêu
02/04/2017
CHƯƠNG 33: NHÌN NHAU
.
Một ngày Lâm Gia Bảo đi thỉnh an Hoàng hậu nương nương, sau khi hoàng hậu cùng Gia Bảo dùng qua ngọ thiện, hoàng hậu nói với Gia Bảo:
“Gia Bảo, ngươi đừng trở về trước, trong chốc lát có các mệnh phụ mang theo nữ quyến đến thỉnh an Bổn cung, ngươi cũng ở lại nhìn chút đi.”
“Dạ.”
Thái giám bên ngoài Vĩnh Thọ cung báo lại:
“Bắc quảng Tổng đốc phu nhân mang theo nữ, Lễ bộ thị lang phu nhân mang theo nữ, Tây tĩnh bá phu nhân mang theo nữ cầu kiến.”
“Tuyên các nàng vào đi.”
Đoạn thời gian này Hoàng hậu thực thư thái, hai con trai trưởng của mình đều xuất sắc như vậy. Đầu năm loại bỏ Lịch Vương cùng Tiết gia, từ nay về sau sẽ thấy không buồn phiền. Đến sang năm thân mình Thái tử cũng sẽ được điều trị tốt, hiện tại nàng cũng có thể an tâm xuống. Tuy rằng năm sau mới cử hành tuyển tú, nhưng thiệt nhiều mệnh phụ thế gia đại tộc cũng đã bắt đầu hành động.
Ba vị thiên kim lần này tới đều là người mà hoàng hậu nhìn trúng, hoàng hậu nghĩ để Gia Bảo thấy các nàng trước, sau đó quen thuộc tính tình của các nàng.
Bắc quảng Tổng đốc phu nhân, Lễ Bộ thị lang phu nhân, Tây tĩnh bá phu nhân, từng người một mang theo nữ nhi tiến lên bái kiến Hoàng hậu nương nương.
“Bái kiến Hoàng hậu nương nương, cấp Hoàng hậu nương nương thỉnh an!”
“Miễn lễ.” Hoàng hậu nhìn ba nữ hài nhi như hoa như ngọc trước mắt, “Thật là trẻ tuổi xinh đẹp a… Nhìn ba nàng, ai! Bổn cung cảm thấy chính mình cũng già rồi.”
“Hoàng hậu nương nương ngài ung dung hoa quý, quốc sắc thiên hương, một chút cũng không già đâu.” Tây tĩnh bá phu nhân tán dương Hoàng hậu nương nương.
Hoàng hậu nhìn nữ nhi của Tây tĩnh bá là Ôn Văn Thiến, “Thiến nhi đảo mắt đều lớn như vậy , Bổn cung còn nhớ rõ bộ dáng của ngươi khi còn quấn tã đâu… Bộ dạng thật là tốt a!”
“Tiểu nữ tử Ôn Văn Thiến thỉnh an Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương khen trật rồi.” Ôn Văn Thiến tiến lên cấp Hoàng hậu nương nương hành lễ vấn an.
Nữ nhi của Tây tĩnh bá;Ôn Văn Thiến; năm nay 16 tuổi, Ôn gia là thế gia đại tộc, tổ tiên Ôn gia còn từng cưới công chúa. Ôn gia nhiều lần chìm nổi, nhưng ở Hiên Vìên vương triều luôn có chức phận riêng, có thể thấy được gia tộc này có liên hệ thâm hậu. Nhất cử nhất động của Ôn Văn Thiến có thể nói là điển phạm của nữ nhi thế gia, mặc dù dung mạo của nàng không là xuất sắc nhất, nhưng một thân khí chất lạnh nhạt nhã nhặn lịch sự làm người ta nhịn không được tán thưởng. Ôn Văn Thiến này bất luận là bối cảnh gia thế, bộ dạng hay tính tình đều là người mà trong lòng hoàng hậu lựa chọn làm Thái tử phi cũng như là quốc mẫu tương lai. Hoàng hậu nhìn Ôn Văn Thiến, vừa lòng gật gật đầu. Hoàng hậu nhìn về phía người ngồi bên cạnh Tây tĩnh bá phu nhân, Lễ bộ thị lang phu nhân Trương thị cùng nữ nhi của nàng là Trương Thuần Vì,
“Gọi là Thuần phải không? Bổn cung còn chưa từng thấy qua đâu… Thật là một hài tử làm cho người ta thích a.”
Lễ bộ thị lang Trương Đình Huy là Hàn lâm học sĩ, môn sinh đông đảo, về phía văn thần cũng rất có uy vọng. Hiện giờ Lễ bộ Thượng thư tuổi tác đã cao, Trương Đình Huy là người tốt nhất để kế nhiệm.
Nếu nói đến dung mạo thì Trương Thuần Vì có bộ dạng đẹp nhất trong ba nữ tử ở đây, có thể nói là người đẹp hơn hoa… Đáng tiếc không được hoàn mỹ chính là Trương Thuần Vì vì thân mình yếu, là một đứa trẻ bị sinh non nên từ nhỏ đã có nhiều bệnh. Trương Thuần Vì năm nay 14 tuổi, thân hình tinh tế, làn da trắng nõn, có một loại bệnh thái mỹ cảm, thực có thể khiến cho nam tử có ý muốn bảo hộ…
Hoàng hậu lại nhìn về phía Bắc quảng Tổng đốc phu nhân cùng tiểu nữ nhi của nàng Diêu Ngọc Lam,
“Đây chính là đệ nhất tài nữ ở kinh thành đi? Diêu phu nhân thật sự là hảo phúc khí, *con trai trưởng đích nữ cũng như này cho ra sắc*.”
Hoàng hậu mới vừa nói con trai trưởng của Bắc quảng Tổng đốc là tử Diêu Ngọc, hiện đã là thủ hạ đắc lực của Chinh xa hầu. Diêu Ngọc khi còn trẻ đã dùng võ nghệ của chính mình thi đậu Võ Trạng nguyên, sau đến dưới trướng Chinh xa hầu, hiện giờ Diêu Ngọc đã là Đô úy, tiền đồ sáng sủa vô cùng.
Chinh xa hầu Vương Trấn là thân huynh trưởng của hoàng hậu, Vương Trấn trấn thủ phương Bắc nhiều năm, chinh chiến nửa đời hiện đã đến trung niên. Uy hiếp lớn nhất của Phương Bắc là Man tộc đã bị diệt, hoàng đế hữu ý điều Vương Trấn hồi kinh. Mà người được chọn đứng ra tiếp nhận vị trí của Vương Trấn rất có thể là Diêu Ngọc.
Phụ thân Diêu Ngọc Lam là Bắc quảng Tổng đốc, quản hạt vùng Bắc quảng, cũng là quyền cao chức trọng . Có phụ thân cùng huynh trưởng như vậy, thân phận Diêu Ngọc Lam làm Thái tử trắc phi tự nhiên không thể tốt hơn. Mà bản thân Diêu Ngọc Lam cũng thực ưu tú, Diêu Ngọc Lam là yêu[yêu quí]nữ của Diêu phu nhân, từ nhỏ được sủng ái gấp đôi, dụng tâm bồi dưỡng. chính Diêu Ngọc Lam cũng là một người mạnh mẽ, cầm kỳ thư họa mọi thứ đều giỏi. Năm trước Diêu Ngọc Lam mới 13 tuổi, trước đây hoàng công chúa tổ chức bữa tiệc ngắm hoa, *nàng một thủ vịnh hà thơ diễm kinh tứ tòa*, từ đó danh hiệu tài nữ ở kinh thành dần dần được truyền ra.
Diêu Ngọc Lam làm người thanh lãnh cao ngạo, vừa mới nghe Hoàng hậu nương nương khen Ôn Văn Thiến bộ dạng hảo, trong lòng nàng không phục lắm . Ở đây, trong ba nữ tử, xuất sắc nhất tất nhiên người tài mạo song toàn như nàng .
Diêu Ngọc Lam biết mục đích mà Hoàng hậu nương nương tuyên các nàng tiến cung. Nàng rất có tự tin, nếu nói là thiên hạ có nam tử nào xứng đôi với nàng, thì cũng chỉ có người văn võ song toàn, thân phận quý trọng như Thái tử điện hạ mà thôi. Bản thân nàng cho là mình có lẽ chỉ có thể làm Thái tử trắc phi , không nghĩ tới lại nghe được tin tức Thái tử phi chết bệnh. Thật sự là lão thiên gia cũng giúp nàng, vị trí Thái tử phi nhất định là về tay nàng rồi. [Y-H: mình thích cô gái tự tin như thế này, suy nghĩ ko gì sai, hy vọng bạn này đừng có hành động gì quá ngốc]
Diêu Ngọc Lam biết Ôn Văn Thiến là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nàng, bối cảnh gia sự của Ôn Văn Thiến hơn nàng một bậc. Mà Trương Thuần Vì, một bệnh Tây Thi[kiểu như: người đẹp bệnh tật] nàng không lo lắng, một kẻ đoản mệnh khẳng định không là đối thủ của nàng.
“Hoàng hậu nương nương, đây là kinh Phật mà tiểu nữ tử vì Hoàng hậu nương nương mà sao chép. Nghe nói Hoàng hậu nương nương thích lễ Phật, cố ý sao chép kinh Kim Cương để bày tỏ kính ý, thỉnh Hoàng hậu nương nương vui lòng nhận cho.” Diêu Ngọc Lam hai tay đưa lên kinh Phật được sao hảo.
Chu má má bên người Hoàng hậu tiến lên nhận lấy, sau đó giao cho Hoàng hậu nương nương. Hoàng hậu lật xem một chút, “Chữ viết xinh đẹp như vậy Bổn cung là lần đầu tiên nhìn thấy đâu!”
Hoàng hậu thấy Gia Bảo cũng đứng một bên mà nhìn, liền đem kinh Phật tùy tay cho Lâm Gia Bảo.”Gia Bảo ngươi cũng tới nhìn xem đi…”
“Chữ vìết này thật xinh đẹp a…” Lâm Gia Bảo nhìn chữ kia, ca ngợi từ đáy lòng.
Hoàng hậu cũng giới thiệu Lâm Gia Bảo cho các nàng, “Đây là Lâm Trắc quân của Thái tử Đông Cung mới được tấn phong.”
Mọi người đồng thời hướng Lâm Gia Bảo hành lễ, tất cả mọi người đều bắt đầu đánh giá Lâm Trắc quân trong lời đồn này. Trong lòng Diêu Ngọc Lam là khinh thường Trắc quân song nhi này, nhưng đáng giận chính là nàng cư nhiên phải hành lễ với một song nhi có xuất thân là một cung nhân, trong lòng rất là bất bình, âm thầm thề một ngày nào đó sẽ làm cho Lâm Trắc quân này quỳ lạy hành lễ với nàng.[Y-H: mơ đi cưng, vai chính đó]
Chờ các nàng đi rồi, hoàng hậu hỏi Lâm Gia Bảo, “Gia Bảo ngươi cảm thấy ba vị thiên kim này như thế nào?”
“Tất nhiên vô cùng tốt , đều rất xuất sắc, Gia Bảo mặc cảm…” Lâm Gia Bảo mơ hồ hiểu được câu hỏi dụng ý của Hoàng hậu nương nương.
“Gia Bảo ngươi cũng không cần khiêm tốn, Bổn cung nghe nói ngươi quản lý cung vụ ở trong cung Thái tử rất tốt. Ba vị này tính tình đều không tồi, ngươi hẳn là có thể cùng các nàng ở chung một chỗ.” Hoàng hậu lôi kéo tay Lâm Gia Bảo nói, “Gia Bảo ngươi đừng lo lắng, bất kể như thế nào ngươi còn có Bổn cung đâu, về sau có Bổn cung nhìn, sẽ không để cho ngươi bị khi dễ …” (^_^).
Sau giờ ngọ Hiên Vìên Hãn Thừa ôm Lâm Gia Bảo ngủ trưa, nhìn ngoan bảo lăn qua lộn lại, “Ngoan bảo… Làm sao vậy? có tâm sự? Là có người nói gì đó với ngươi sao? Đến, nói cho tướng công nghe nào…”
Lâm Gia Bảo nằm ngửa ở trong ngực Hiên Vìên Hãn Thừa, nói đến việc hôm nay y nhìn thấy ba vị thiên kim tiểu thư ở trong Vĩnh Thọ cung. “Hoàng hậu nương nương nói để ta về sau cùng các nàng hảo hảo ở chung…”
“Ngoan bảo ngươi không cần lo lắng việc này… Còn nhớ rõ tướng công hứa hẹn không?” Hiên Vìên Hãn Thừa nghiêng người đối mặt với Lâm Gia Bảo, thâm tình mà nhìn thẳng y .
Lâm Gia Bảo nhìn ánh mắt Hiên Vìên Hãn Thừa, y có thể cảm thụ được tràn đầy tình yêu. Y rất muốn tin tưởng hứa hẹn của Hiên Vìên Hãn Thừa, Hiên Vìên Hãn Thừa cũng vẫn luôn dùng hành động để chứng minh, hai năm gần đây thật sự chỉ có y một người. Chính là…
“Đừng nghĩ nhiều, tướng công sẽ có biện pháp … An tâm ngủ đi… Ngoan bảo, hiện tại nhiệm vụ thiết yếu chính là hảo hảo bảo dưỡng thân mình, thêm nhiều thịt chút,cao hơn một chút.” Hiên Vìên Hãn Thừa xoa bóp cái mũi nhỏ của ngoan bảo.
“Ân… Ta biết rồi… Vì về sau sinh bảo bảo… Dưỡng hảo thân thể!” Lâm Gia Bảo biết nếu là y có thể sinh nhiều con nối dòng cho Thái tử điện hạ, Hoàng hậu nương nương nhất định cũng sẽ thật cao hứng, sẽ càng thích y.
“Thật ngoan… Tương lai ngoan bảo ngươi sẽ giống như nương của ngươi, chúng ta sinh sáu hài tử thế nào?” Hiên Vìên Hãn Thừa nghĩ lại, lắc lắc đầu, “Sáu nhiều lắm, sợ thân mình ngươi ăn không tiêu… Ân sinh bốn liền hảo… Ân… Ba cái cũng có thể…” (^_^).
“Hảo…”
Ở trong lòng Lâm Gia Bảo nghiêm túc tự hỏi về lời nói của Hiên Vìên Hãn Thừa, nếu y có thể giống mẹ mà sinh được sáu hài tử, huynh đệ tỷ muội làm bạn với nhau cùng lớn lên… Nghĩ nghĩ cũng chậm chậm chìm vào mộng đẹp…
Hiên Vìên Hãn Thừa không có ngủ , ở trong lòng hồi ức về kiếp trước , cố gắng nhớ lại ba người Diêu Ngọc Lam, Trương Thuần Vì, Ôn Văn Thiến mà Gia Bảo nói.
Kiếp trước Diêu Ngọc Lam cũng là phi tử của hắn, là một nữ nhân rất có dã tâm, ỷ vào phụ huynh quyền cao chức trọng, một lòng muốn cho con trai của nàng kế thừa ngôi vị hoàng đế. Nữ nhân như vậy, Hiên Vìên Hãn Thừa sẽ không để cho nàng lại đi vào trong cung, có cơ hội tiếp xúc đến ngoan bảo của hắn.
Trương Thuần Vì, Hiên Vìên Hãn Thừa rất có ấn tượng , Trương Thuần Vì ở kinh thành nổi danh là bệnh mỹ nhân, từ nhỏ có thể sống đến cập kê đã là không tồi, tuy có thể nói tuyệt sắc, nhưng hồng nhan bạc mệnh, Hiên Vìên Hãn Thừa nhớ rõ Trương Thuần Vì hình như vào Vận Thái năm thứ tám liền hương tiêu ngọc vẫn …
Ôn Văn Thiến, Hiên Vìên Hãn Thừa nhớ rõ kiếp trước bởi vì phụ hoàng cùng mẫu hậu liên tiếp mất đi. Ôn Văn Thiến khi đó mới vừa hoàn hiếu tổ phụ, sau chính là quốc hiếu, sau đó nữa Ôn gia lại có trưởng bối lục tục qua đời. Ôn Văn Thiến bởi vì giữ đạo hiếu chậm trễ hoa kỳ. Sau lại gả cho tôn thất Vương gia làm kế thê. Ôn Văn Thiến không hổ là đích nữ thế gia, đối xử với con riêng của Vương gia giống như con ruột, làm vìệc xử thế đều rất chuẩn mực, được nữ quyến trong kinh nhất trí khen ngợi. Hiên Vìên Hãn Thừa nghĩ Ôn Văn Thiến này là một nữ nhi tốt , kim thế nàng hẳn là sẽ không chậm trễ hoa kỳ, gia thế cùng nhân phẩm của Ôn Văn Thiến rất xứng với đệ đệ của hắn là Hiên Vìên Hãn Khải.
Kiếp trước Hiên Vìên Hãn Khải mất lúc tráng niên, điều này vẫn luôn là tiếc nuối trong lòng Hiên Vìên Hãn Thừa. Hiên Vìên Hãn Khải đi quá sớm nên còn không có thành thân, không có con cái. Kiếp trước Hiên Vìên Hãn Thừa đành phải đem tiểu nhi tử của mình cho đệ đệ làm con thừa tự, như vậy về sau, đệ đệ coi như là có người kế nghiệp…Cả đời này, tự đáy lòng Hiên Vìên Hãn Thừa hy vọng đệ đệ có thể sớm thành gia lập nghiệp, tương lai có thể con cháu cả sảnh đường, trường mệnh trăm tuổi!
Đăng bởi: admin
.
Một ngày Lâm Gia Bảo đi thỉnh an Hoàng hậu nương nương, sau khi hoàng hậu cùng Gia Bảo dùng qua ngọ thiện, hoàng hậu nói với Gia Bảo:
“Gia Bảo, ngươi đừng trở về trước, trong chốc lát có các mệnh phụ mang theo nữ quyến đến thỉnh an Bổn cung, ngươi cũng ở lại nhìn chút đi.”
“Dạ.”
Thái giám bên ngoài Vĩnh Thọ cung báo lại:
“Bắc quảng Tổng đốc phu nhân mang theo nữ, Lễ bộ thị lang phu nhân mang theo nữ, Tây tĩnh bá phu nhân mang theo nữ cầu kiến.”
“Tuyên các nàng vào đi.”
Đoạn thời gian này Hoàng hậu thực thư thái, hai con trai trưởng của mình đều xuất sắc như vậy. Đầu năm loại bỏ Lịch Vương cùng Tiết gia, từ nay về sau sẽ thấy không buồn phiền. Đến sang năm thân mình Thái tử cũng sẽ được điều trị tốt, hiện tại nàng cũng có thể an tâm xuống. Tuy rằng năm sau mới cử hành tuyển tú, nhưng thiệt nhiều mệnh phụ thế gia đại tộc cũng đã bắt đầu hành động.
Ba vị thiên kim lần này tới đều là người mà hoàng hậu nhìn trúng, hoàng hậu nghĩ để Gia Bảo thấy các nàng trước, sau đó quen thuộc tính tình của các nàng.
Bắc quảng Tổng đốc phu nhân, Lễ Bộ thị lang phu nhân, Tây tĩnh bá phu nhân, từng người một mang theo nữ nhi tiến lên bái kiến Hoàng hậu nương nương.
“Bái kiến Hoàng hậu nương nương, cấp Hoàng hậu nương nương thỉnh an!”
“Miễn lễ.” Hoàng hậu nhìn ba nữ hài nhi như hoa như ngọc trước mắt, “Thật là trẻ tuổi xinh đẹp a… Nhìn ba nàng, ai! Bổn cung cảm thấy chính mình cũng già rồi.”
“Hoàng hậu nương nương ngài ung dung hoa quý, quốc sắc thiên hương, một chút cũng không già đâu.” Tây tĩnh bá phu nhân tán dương Hoàng hậu nương nương.
Hoàng hậu nhìn nữ nhi của Tây tĩnh bá là Ôn Văn Thiến, “Thiến nhi đảo mắt đều lớn như vậy , Bổn cung còn nhớ rõ bộ dáng của ngươi khi còn quấn tã đâu… Bộ dạng thật là tốt a!”
“Tiểu nữ tử Ôn Văn Thiến thỉnh an Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương khen trật rồi.” Ôn Văn Thiến tiến lên cấp Hoàng hậu nương nương hành lễ vấn an.
Nữ nhi của Tây tĩnh bá;Ôn Văn Thiến; năm nay 16 tuổi, Ôn gia là thế gia đại tộc, tổ tiên Ôn gia còn từng cưới công chúa. Ôn gia nhiều lần chìm nổi, nhưng ở Hiên Vìên vương triều luôn có chức phận riêng, có thể thấy được gia tộc này có liên hệ thâm hậu. Nhất cử nhất động của Ôn Văn Thiến có thể nói là điển phạm của nữ nhi thế gia, mặc dù dung mạo của nàng không là xuất sắc nhất, nhưng một thân khí chất lạnh nhạt nhã nhặn lịch sự làm người ta nhịn không được tán thưởng. Ôn Văn Thiến này bất luận là bối cảnh gia thế, bộ dạng hay tính tình đều là người mà trong lòng hoàng hậu lựa chọn làm Thái tử phi cũng như là quốc mẫu tương lai. Hoàng hậu nhìn Ôn Văn Thiến, vừa lòng gật gật đầu. Hoàng hậu nhìn về phía người ngồi bên cạnh Tây tĩnh bá phu nhân, Lễ bộ thị lang phu nhân Trương thị cùng nữ nhi của nàng là Trương Thuần Vì,
“Gọi là Thuần phải không? Bổn cung còn chưa từng thấy qua đâu… Thật là một hài tử làm cho người ta thích a.”
Lễ bộ thị lang Trương Đình Huy là Hàn lâm học sĩ, môn sinh đông đảo, về phía văn thần cũng rất có uy vọng. Hiện giờ Lễ bộ Thượng thư tuổi tác đã cao, Trương Đình Huy là người tốt nhất để kế nhiệm.
Nếu nói đến dung mạo thì Trương Thuần Vì có bộ dạng đẹp nhất trong ba nữ tử ở đây, có thể nói là người đẹp hơn hoa… Đáng tiếc không được hoàn mỹ chính là Trương Thuần Vì vì thân mình yếu, là một đứa trẻ bị sinh non nên từ nhỏ đã có nhiều bệnh. Trương Thuần Vì năm nay 14 tuổi, thân hình tinh tế, làn da trắng nõn, có một loại bệnh thái mỹ cảm, thực có thể khiến cho nam tử có ý muốn bảo hộ…
Hoàng hậu lại nhìn về phía Bắc quảng Tổng đốc phu nhân cùng tiểu nữ nhi của nàng Diêu Ngọc Lam,
“Đây chính là đệ nhất tài nữ ở kinh thành đi? Diêu phu nhân thật sự là hảo phúc khí, *con trai trưởng đích nữ cũng như này cho ra sắc*.”
Hoàng hậu mới vừa nói con trai trưởng của Bắc quảng Tổng đốc là tử Diêu Ngọc, hiện đã là thủ hạ đắc lực của Chinh xa hầu. Diêu Ngọc khi còn trẻ đã dùng võ nghệ của chính mình thi đậu Võ Trạng nguyên, sau đến dưới trướng Chinh xa hầu, hiện giờ Diêu Ngọc đã là Đô úy, tiền đồ sáng sủa vô cùng.
Chinh xa hầu Vương Trấn là thân huynh trưởng của hoàng hậu, Vương Trấn trấn thủ phương Bắc nhiều năm, chinh chiến nửa đời hiện đã đến trung niên. Uy hiếp lớn nhất của Phương Bắc là Man tộc đã bị diệt, hoàng đế hữu ý điều Vương Trấn hồi kinh. Mà người được chọn đứng ra tiếp nhận vị trí của Vương Trấn rất có thể là Diêu Ngọc.
Phụ thân Diêu Ngọc Lam là Bắc quảng Tổng đốc, quản hạt vùng Bắc quảng, cũng là quyền cao chức trọng . Có phụ thân cùng huynh trưởng như vậy, thân phận Diêu Ngọc Lam làm Thái tử trắc phi tự nhiên không thể tốt hơn. Mà bản thân Diêu Ngọc Lam cũng thực ưu tú, Diêu Ngọc Lam là yêu[yêu quí]nữ của Diêu phu nhân, từ nhỏ được sủng ái gấp đôi, dụng tâm bồi dưỡng. chính Diêu Ngọc Lam cũng là một người mạnh mẽ, cầm kỳ thư họa mọi thứ đều giỏi. Năm trước Diêu Ngọc Lam mới 13 tuổi, trước đây hoàng công chúa tổ chức bữa tiệc ngắm hoa, *nàng một thủ vịnh hà thơ diễm kinh tứ tòa*, từ đó danh hiệu tài nữ ở kinh thành dần dần được truyền ra.
Diêu Ngọc Lam làm người thanh lãnh cao ngạo, vừa mới nghe Hoàng hậu nương nương khen Ôn Văn Thiến bộ dạng hảo, trong lòng nàng không phục lắm . Ở đây, trong ba nữ tử, xuất sắc nhất tất nhiên người tài mạo song toàn như nàng .
Diêu Ngọc Lam biết mục đích mà Hoàng hậu nương nương tuyên các nàng tiến cung. Nàng rất có tự tin, nếu nói là thiên hạ có nam tử nào xứng đôi với nàng, thì cũng chỉ có người văn võ song toàn, thân phận quý trọng như Thái tử điện hạ mà thôi. Bản thân nàng cho là mình có lẽ chỉ có thể làm Thái tử trắc phi , không nghĩ tới lại nghe được tin tức Thái tử phi chết bệnh. Thật sự là lão thiên gia cũng giúp nàng, vị trí Thái tử phi nhất định là về tay nàng rồi. [Y-H: mình thích cô gái tự tin như thế này, suy nghĩ ko gì sai, hy vọng bạn này đừng có hành động gì quá ngốc]
Diêu Ngọc Lam biết Ôn Văn Thiến là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nàng, bối cảnh gia sự của Ôn Văn Thiến hơn nàng một bậc. Mà Trương Thuần Vì, một bệnh Tây Thi[kiểu như: người đẹp bệnh tật] nàng không lo lắng, một kẻ đoản mệnh khẳng định không là đối thủ của nàng.
“Hoàng hậu nương nương, đây là kinh Phật mà tiểu nữ tử vì Hoàng hậu nương nương mà sao chép. Nghe nói Hoàng hậu nương nương thích lễ Phật, cố ý sao chép kinh Kim Cương để bày tỏ kính ý, thỉnh Hoàng hậu nương nương vui lòng nhận cho.” Diêu Ngọc Lam hai tay đưa lên kinh Phật được sao hảo.
Chu má má bên người Hoàng hậu tiến lên nhận lấy, sau đó giao cho Hoàng hậu nương nương. Hoàng hậu lật xem một chút, “Chữ viết xinh đẹp như vậy Bổn cung là lần đầu tiên nhìn thấy đâu!”
Hoàng hậu thấy Gia Bảo cũng đứng một bên mà nhìn, liền đem kinh Phật tùy tay cho Lâm Gia Bảo.”Gia Bảo ngươi cũng tới nhìn xem đi…”
“Chữ vìết này thật xinh đẹp a…” Lâm Gia Bảo nhìn chữ kia, ca ngợi từ đáy lòng.
Hoàng hậu cũng giới thiệu Lâm Gia Bảo cho các nàng, “Đây là Lâm Trắc quân của Thái tử Đông Cung mới được tấn phong.”
Mọi người đồng thời hướng Lâm Gia Bảo hành lễ, tất cả mọi người đều bắt đầu đánh giá Lâm Trắc quân trong lời đồn này. Trong lòng Diêu Ngọc Lam là khinh thường Trắc quân song nhi này, nhưng đáng giận chính là nàng cư nhiên phải hành lễ với một song nhi có xuất thân là một cung nhân, trong lòng rất là bất bình, âm thầm thề một ngày nào đó sẽ làm cho Lâm Trắc quân này quỳ lạy hành lễ với nàng.[Y-H: mơ đi cưng, vai chính đó]
Chờ các nàng đi rồi, hoàng hậu hỏi Lâm Gia Bảo, “Gia Bảo ngươi cảm thấy ba vị thiên kim này như thế nào?”
“Tất nhiên vô cùng tốt , đều rất xuất sắc, Gia Bảo mặc cảm…” Lâm Gia Bảo mơ hồ hiểu được câu hỏi dụng ý của Hoàng hậu nương nương.
“Gia Bảo ngươi cũng không cần khiêm tốn, Bổn cung nghe nói ngươi quản lý cung vụ ở trong cung Thái tử rất tốt. Ba vị này tính tình đều không tồi, ngươi hẳn là có thể cùng các nàng ở chung một chỗ.” Hoàng hậu lôi kéo tay Lâm Gia Bảo nói, “Gia Bảo ngươi đừng lo lắng, bất kể như thế nào ngươi còn có Bổn cung đâu, về sau có Bổn cung nhìn, sẽ không để cho ngươi bị khi dễ …” (^_^).
Sau giờ ngọ Hiên Vìên Hãn Thừa ôm Lâm Gia Bảo ngủ trưa, nhìn ngoan bảo lăn qua lộn lại, “Ngoan bảo… Làm sao vậy? có tâm sự? Là có người nói gì đó với ngươi sao? Đến, nói cho tướng công nghe nào…”
Lâm Gia Bảo nằm ngửa ở trong ngực Hiên Vìên Hãn Thừa, nói đến việc hôm nay y nhìn thấy ba vị thiên kim tiểu thư ở trong Vĩnh Thọ cung. “Hoàng hậu nương nương nói để ta về sau cùng các nàng hảo hảo ở chung…”
“Ngoan bảo ngươi không cần lo lắng việc này… Còn nhớ rõ tướng công hứa hẹn không?” Hiên Vìên Hãn Thừa nghiêng người đối mặt với Lâm Gia Bảo, thâm tình mà nhìn thẳng y .
Lâm Gia Bảo nhìn ánh mắt Hiên Vìên Hãn Thừa, y có thể cảm thụ được tràn đầy tình yêu. Y rất muốn tin tưởng hứa hẹn của Hiên Vìên Hãn Thừa, Hiên Vìên Hãn Thừa cũng vẫn luôn dùng hành động để chứng minh, hai năm gần đây thật sự chỉ có y một người. Chính là…
“Đừng nghĩ nhiều, tướng công sẽ có biện pháp … An tâm ngủ đi… Ngoan bảo, hiện tại nhiệm vụ thiết yếu chính là hảo hảo bảo dưỡng thân mình, thêm nhiều thịt chút,cao hơn một chút.” Hiên Vìên Hãn Thừa xoa bóp cái mũi nhỏ của ngoan bảo.
“Ân… Ta biết rồi… Vì về sau sinh bảo bảo… Dưỡng hảo thân thể!” Lâm Gia Bảo biết nếu là y có thể sinh nhiều con nối dòng cho Thái tử điện hạ, Hoàng hậu nương nương nhất định cũng sẽ thật cao hứng, sẽ càng thích y.
“Thật ngoan… Tương lai ngoan bảo ngươi sẽ giống như nương của ngươi, chúng ta sinh sáu hài tử thế nào?” Hiên Vìên Hãn Thừa nghĩ lại, lắc lắc đầu, “Sáu nhiều lắm, sợ thân mình ngươi ăn không tiêu… Ân sinh bốn liền hảo… Ân… Ba cái cũng có thể…” (^_^).
“Hảo…”
Ở trong lòng Lâm Gia Bảo nghiêm túc tự hỏi về lời nói của Hiên Vìên Hãn Thừa, nếu y có thể giống mẹ mà sinh được sáu hài tử, huynh đệ tỷ muội làm bạn với nhau cùng lớn lên… Nghĩ nghĩ cũng chậm chậm chìm vào mộng đẹp…
Hiên Vìên Hãn Thừa không có ngủ , ở trong lòng hồi ức về kiếp trước , cố gắng nhớ lại ba người Diêu Ngọc Lam, Trương Thuần Vì, Ôn Văn Thiến mà Gia Bảo nói.
Kiếp trước Diêu Ngọc Lam cũng là phi tử của hắn, là một nữ nhân rất có dã tâm, ỷ vào phụ huynh quyền cao chức trọng, một lòng muốn cho con trai của nàng kế thừa ngôi vị hoàng đế. Nữ nhân như vậy, Hiên Vìên Hãn Thừa sẽ không để cho nàng lại đi vào trong cung, có cơ hội tiếp xúc đến ngoan bảo của hắn.
Trương Thuần Vì, Hiên Vìên Hãn Thừa rất có ấn tượng , Trương Thuần Vì ở kinh thành nổi danh là bệnh mỹ nhân, từ nhỏ có thể sống đến cập kê đã là không tồi, tuy có thể nói tuyệt sắc, nhưng hồng nhan bạc mệnh, Hiên Vìên Hãn Thừa nhớ rõ Trương Thuần Vì hình như vào Vận Thái năm thứ tám liền hương tiêu ngọc vẫn …
Ôn Văn Thiến, Hiên Vìên Hãn Thừa nhớ rõ kiếp trước bởi vì phụ hoàng cùng mẫu hậu liên tiếp mất đi. Ôn Văn Thiến khi đó mới vừa hoàn hiếu tổ phụ, sau chính là quốc hiếu, sau đó nữa Ôn gia lại có trưởng bối lục tục qua đời. Ôn Văn Thiến bởi vì giữ đạo hiếu chậm trễ hoa kỳ. Sau lại gả cho tôn thất Vương gia làm kế thê. Ôn Văn Thiến không hổ là đích nữ thế gia, đối xử với con riêng của Vương gia giống như con ruột, làm vìệc xử thế đều rất chuẩn mực, được nữ quyến trong kinh nhất trí khen ngợi. Hiên Vìên Hãn Thừa nghĩ Ôn Văn Thiến này là một nữ nhi tốt , kim thế nàng hẳn là sẽ không chậm trễ hoa kỳ, gia thế cùng nhân phẩm của Ôn Văn Thiến rất xứng với đệ đệ của hắn là Hiên Vìên Hãn Khải.
Kiếp trước Hiên Vìên Hãn Khải mất lúc tráng niên, điều này vẫn luôn là tiếc nuối trong lòng Hiên Vìên Hãn Thừa. Hiên Vìên Hãn Khải đi quá sớm nên còn không có thành thân, không có con cái. Kiếp trước Hiên Vìên Hãn Thừa đành phải đem tiểu nhi tử của mình cho đệ đệ làm con thừa tự, như vậy về sau, đệ đệ coi như là có người kế nghiệp…Cả đời này, tự đáy lòng Hiên Vìên Hãn Thừa hy vọng đệ đệ có thể sớm thành gia lập nghiệp, tương lai có thể con cháu cả sảnh đường, trường mệnh trăm tuổi!
Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.