Trọng Sinh Chi Thanh Thái Tử Phi

Chương 102

Nhất Điều Trùng

10/05/2017

Thái tử cùng thái tử phi đang suy nghĩ vấn đề giáo dục Hoằng Tích, thập tam a ca ở phủ tứ bối lặc suy nghĩ chuyện trả thù tam a ca thế nào, tứ a ca bắt đầu khuyên hắn một đôi lời, nếu như hắn dính vào, lỡ đâu chọc hoàng a mã tức giận, như vậy huynh đệ ai cũng không sống tốt, dù sao lão tam đã đánh mất tước vị quận vương, đừng nên bước được một tấc lại muốn tiến một thước, hoàng a mã tất nhiên là sẽ không bỏ qua.

“Không có chức quận vương, hắn vẫn là bối lặc mà!” Thập tứ a ca chỉ sợ thiên hạ không loạn, tiến lên trước tựu bỏ thêm một câu, “Hơn nữa, hoàng a mã cũng chưa từng thu hồi phủ tam ca, một hình phạt không đau cũng chẳng ngứa.”

Tứ a ca nghe xong, liếc ngang nhìn thập tứ, “Dận Trinh đừng thêm phiền!” Hựu quay đầu đối với thập tam a ca nói, “Thập tam, nghe tứ ca, hiện tại không nên đi tìm lão tam tính sổ.”

Thập tứ a ca bị tứ a ca dạy dỗ một câu, trong lòng chính đang không hài lòng đây, ngày hôm nay nếu không phải là bởi vì thập tam xuất cung, hắn vừa vặn cũng muốn xuất cung shoping, hai người tiện đường, bằng không hắn cũng sẽ không rỗi hơi mà chạy tới tứ a ca quý phủ, “Tứ ca, ngươi chẳng lẽ không biết tam bối lặc gia làm là chuyện gì, dựa vào cái gì mà thập tam ca phải nhẫn nhịn. Thì là không thể ở ngoài sáng làm gì với hắn, nhưng thỉnh thoảng trong tối ngáng chân hắn một chút xả giận cũng tốt a.”

Thập tam a ca nghe vậy, liếc mắt nhìn thập tứ, huynh đệ quả nhiên biết lòng ta, thu được nụ cười đắc ý của thập tứ.

Nguyên bản hai người lại không hơn kém nhau mấy tuổi, ở sở a ca coi như là cùng nhau lớn lên, giao tình cũng không tệ lắm, hôm nay Khang Hi nhân Mẫn phi Chương giai thị chết bệnh, thập tam đại ca còn chưa tới tuổi thành niên, liền để Đức phi chiếu cố thay, quan hệ lại càng tăng lên một tầng, bất đồng duy nhất chính là thập tam rất thân cận với tứ a ca, mà thập tứ đối với thân ca ca cùng mẹ của mình lại có vẻ hờ hững.

Tứ a ca vừa nhìn ánh mắt của thập tam cùng thập tứ, chỉ biết hắn có nói cái gì đều vô ích, cũng lười theo chân bọn họ giải thích, nói thẳng, “Ta điều không phải bảo các ngươi nhẫn nhục cái gì, mà là có người căn bản không cần đến các ngươi xuất thủ cũng sẽ tự té nhào. Các ngươi nếu không tin, đi tới chỗ lão bát kế bên hỏi một câu, còn có lão cửu ở đằng kia, các ngươi muốn biết cái gì sẽ có cái đó.”

Tứ a ca bình thường lên triều hay ở lúc bị Khang Hi thử thách cũng rất ít khi giảng giải dài như vậy, thật sự là đối với bọn đệ đệ niên kỷ còn nhỏ, một bầu máu nóng dễ xúc động không có biện pháp, đem người hướng bát bối lặc phủ tống đi.

Thập tam cùng thập tứ vừa nghe, trong mắt đều có nghi hoặc, nhưng rất nhanh bọn họ đối với ý tứ trong lời nói của tứ ca bày tỏ hứng thú, tứ a ca vừa nhìn, lập tức mặt không biểu cảm tặng thêm một câu, “Các ngươi hiện tại đi qua đó, đợi lát nữa rồi trở về cùng nhau dùng bữa.”

“Vâng, tứ ca.” Thập tam cùng thập tứ hô thật cao hứng, cùng tứ ca nói lời từ biệt, liền rời đi tìm bát a ca.

Bát bối lặc phủ cùng tứ bối lặc phủ là hàng xóm, nhưng hai cái phủ đệ này tuy gần, nhưng hai nam chủ nhân cũng không thường qua lại, năm Khang Hi ba mươi tám từ sau khi bát a ca cùng Quách Lạc La thị đại hôn, tứ phúc tấn đối với bát phúc tấn tung cành ô-liu (ý là làm hòa, kéo gần quan hệ), có nội quyến trong phủ qua lai, tứ a ca cùng bát a ca khi thấy nhau cũng coi như gật đầu một cái, chí ít làm một trong các con đường trao đổi tin tức, tức là ở lúc các phúc tấn phu nhân buôn chuyện, tạo thành vòng tròn đường dây tin tức đối chiếu khảo chứng lẫn nhau, bởi vậy tứ a ca cũng có thể thông qua phúc tấn của mình biết được một ít sự tình.

Tựa như chuyện tam đại ca lén cạo đầu này, chính là do nội viện để lọt ra ngoài, sau đó bị áp giải đến trước mặt Khang Hi. Sau chuyện này tự bản thân tứ a ca cho ra kết luận, cưới vợ phải là người hiền đức, nhất định phải quản được hậu viện, bằng không sẽ luân lạc tới thảm trạng như của tam a ca.

Bị tứ đại ca ân cần dạy bảo quá một phen tứ phúc tấn cảm giác được sâu sắc một áp lực thật lớn, tìm cơ hội tiến cung gặp thái tử phi tố khổ cùng tham khảo thủ đoạn của thái tử phi, ngoại trừ tứ phúc tấn, còn có đại phúc tấn ở trong phủ đại a ca dưỡng bệnh, những phúc tấn khác từ tam đến bát, cả đám đem thái tử phi trở thành tri tâm tỷ tỷ, liên tục hướng về việc gần đây đám trượng phu đều đối với hậu viện tạo áp lực, sợ mình nhất thời không để ý, hậu viện có người làm ra chuyện xấu gì, phiền phiền phiền.

Thái tử phi nghe hết cũng thấy phiền, vì để thu thập phân tích các loại tin tức cần thiết trong đó, cũng rất cố gắng sắm vai một tri tâm tỷ tỷ tốt, thế nhưng từ lúc bát phúc tấn gả vào hoàng cung, thái tử phi cảm giác mình đối mặt với cả một đám chị em dâu liền mau chóng lực bất tòng tâm, ngẫm lại năm nay cửu a ca cũng nên cưới phúc tấn, phúc tấn thập a ca cũng đã được lựa chọn xong, sau khi cửu a ca đại hôn, thập a ca cũng không còn xa nữa, sau đó tiếp qua mấy năm, một đám tiểu nhi tử của Khang Hi đều trưởng thành, không phải là có mười mấy chị em dâu sao?

Mười mấy cái chị em dâu này không có việc gì là sẽ tìm thái tử phi tâm sự nói chuyện phiếm, thái tử phi cảm giác mình sắp điên mất, thời gian lâu biến thành thầy thuốc tâm lý thì xong rồi.

Mị lực của mình lúc nào đã trở nên mạnh mẻ như vậy?

Thái tử phi đang nghi ngờ, thái tử cũng buồn bực, hắn là một đại nam nhân nhung không phải là không hiểu chuyện bên trong, dù sao cũng là từ trong hậu cung lớn lên, chính vì vậy thái tử đối với việc thái tử phi bị một đám chị em dâu hoan nghênh cảm thấy rất kỳ quái cũng rất buồn bực, hậu cung nữ nhân điều không phải ngay mặt cười phía sau cũng vậy, tuy rằng phúc tấn của các a ca không thể so bì với đám phi tử trong cung, nhưng có người lại đơn giản? Có người nào là thật lòng thật dạ đối tốt với thái tử phi, trước đây hắn nghĩ các phúc tấn thích tìm thái tử phi, đó là bởi vì cái thân phận thái tử phi, dù sao ngày sau mình kế thừa sự nghiệp trị vì đất nước, thái tử phi sẽ là hoàng hậu, các nàng nếu có được quan hệ tốt với thái tử phi, không chỉ có đối với bản thân mình mà nhóm a ca cũng là có lợi, nhưng bây giờ hắn nhìn không thấu, đám phúc tấn lúc này lại chỉ là vì muốn giao hảo với thái tử phi, rõ ràng chính là đối với thái tử phi móc tim móc phổi ra, trở thành bạn thân tri kỷ.



Loại tình huống này phát triển khiến hắn không thể lý giải nổi, tuy rằng cái việc này bất luận thế nào cũng đối với thái tử phi còn có Dục Khánh Cung mà nói, đều là cực kỳ có lợi.

“Tĩnh Nghiên, cô nghĩ ngươi gần đây càng nhìn càng làm cho kẻ khác thoải mái, dễ gần.” Thái tử ngồi ngay ngắn, vừa nghĩ vừa xem sách, câu được câu không mà vuốt ve bụng thái tử phi, nhìn lâu thế mà lại bất tri bất giác bị mê hoặc, thái tử phi của hắn da thịt trắng nõn tuyết nộn, ngũ quan tinh xảo, đặc biệt khí chất tôn quý ung dung càng làm cho người ái mộ, trên người tựa như hiện lên ánh sáng nhàn nhạt mông lung, ôn nhu động lòng người, làm cho người ta không tự chủ được mà muốn thân cận nàng. Tuy rằng tính tình thái tử phi kỳ thực một điểm ôn nhu cũng không dính dáng, thái tử khen thái tử phi cũng có chút hối hận chính mình cư nhiên lại trúng mỹ nhân kế của thái tử phi, nhìn thái tử phi nhìn đến ngây người.

Quả nhiên, thái tử phi một điểm đều không cảm thấy thái tử là đang khen người, đem đường nhìn từ trong sách kéo đến trên mặt thái tử điện hạ, mắt híp lại, “Dận Nhưng, ngươi là muốn nói ta trước kia vẫn khiến cho ngươi khó chịu, không muốn thân cận đúng không?”

“Cô cũng không nói như vậy, vừa nãy là khen ngươi mà.” Thái tử mặc dù biết thái tử phi sẽ không cảm kích, nhưng không nghĩ tới cực kỳ không cảm kích như thế, còn bẻ cong ý tốt của hắn.

Thái tử phi nghe xong, nhìn nét mặt buồn bực của thái tử, đột nhiên cúi đầu nở nụ cười, lúm đồng tiền như sen trắng, rung động lòng người, thái tử lại nhìn đến ngây người, bật thốt ra: “Tĩnh Nghiên, ngươi cười trông thật là đẹp mắt.”

Thái tử phi hơi sững sờ, thái tử người này muốn khen một người cũng đều phải xoay chuyển mấy vòng, thế nào hiện tại lại nói trắng ra như vậy, để sách xuống, đi tới bên người thái tử, đưa tay ra dò xét cái trán của hắn một chút, “Không có nóng rần lên a?.”

“Cô khen mà ngươi làm sao vậy? Cô lẽ nào ngay cả thái tử phi của mình cũng không được khen?” Thái tử lấy lại tinh thần, đối với mình mới vừa rồi xuất thần có chút xấu hổ, hắn cũng không phải chưa thấy qua mỹ nhân, thái tử phi hắn nhìn đều đã nhiều năm như vậy, thế nào còn nhìn đến ngây người như thế, cái này thật quá không đúng, nghĩ vậy thái tử cầm lấy tay của thái tử phi, để thái tử phi ngồi vào bên người hỏi, “Tĩnh Nghiên, chính ngươi lẽ nào không phát hiện sao? Ngươi gần đây càng ngày càng dễ làm cho người thân cận.” Cũng càng hấp dẫn hơn. Thái tử thầm bỏ thêm một câu, may là thái tử phi chỉ được nuôi ở Dục Khánh Cung, chỉ có mình hắn là có thể thấy.

Thái tử phi vừa bị thái tử đề tỉnh, ngược lại cũng có chút nghi vấn, “Hình như đúng là như vậy.” Kết hợp với sự phản ứng của đám chị em dâu, phản ứng của hậu cung là thái hậu còn có quý phi phi tần, cùng với đối với tiểu hài tử các loại thân cận phản ứng, chính mình hình như so với trước còn muốn xài được hơn, là từ khi mang thai sao, “Có thể là bởi vì có thai, mẫu tính phát huy khiến ta dễ gần gũi hơn.”

Thái tử phi cũng chỉ có thể cho ra một cái kết luận như thế.

Thái tử nghe thái tử phi nói xong, tới gần quan sát một phen, nhưng hoài nghi nói, “Ngươi xác định chứ?” Thái tử phi cũng không phải lần đầu tiên mang thai.

“Không chắc lắm!” Thái tử phi trả lời, “Có thể là chín chắn, cả người cũng biến thành có khí chất hơn, cho người cảm giác không giống nhau đi, hơn nữa ta chỉ mới hai mươi ba, chính là độ tuổi xinh đẹp tài hoa nhất, trông hấp dẫn hơn cũng đúng.”

“Ngoại trừ cô ngươi còn muốn hấp dẫn ai? Hả?” Thái tử nghe vậy, nhịn không được cắn tay của thái tử phi một ngụm, thấy trên da tay trắng noãn của thái tử phi có một vòng dấu răng hồng, mới hài lòng sờ sờ, “Cô không nói ngươi hấp dẫn người, mà là người khác thấy ngươi, sẽ muốn gần gũi ngươi muốn nói chuyện với ngươi, sau đó không nhịn được mà nói những lời không muốn nói với ai khác, thí dụ như lời tận đáy lòng.”

“Vậy sao,” thái tử phi mắt hơi sáng, đắc ý nhìn thái tử, “Vậy ngươi vừa mới khen người là lời tận đáy lòng sao.”

Thái tử nghiêng mặt sang bên không trả lời.

Thái tử phi vừa cười, vừa giữ mặt của thái tử, “Dận Nhưng, lại, tiếp tục nhìn ta chằm chằm đi, có cái lời gì trong lòng muốn nói với ta không? Tỷ như… Ừ?” Trong mắt ám chỉ, nói xong còn cố ý đưa ngón tay ra đâm đâm vào trong lồng ngực thái tử.

“Nhìn ngươi đắc ý kìa, đó là cô không cẩn thận xuất thần mới nói, ngươi bây giờ nhượng cô nhìn chằm chằm ngươi, cô sớm có chuẩn bị, ngươi có thể nghe được cái gì?” Thái tử nhịn không được nắm tay của thái tử phi lại cắn nhẹ một cái, cắn xong còn thích thú mở miệng, “Ngươi thật muốn nghe lời trong lòng cô bây giờ sao?”

Thái tử phi cười tủm tỉm gật đầu, “Ngươi muốn nói gì?”

Thái tử kéo thái tử phi qua, hướng bên tai thái tử phi nhẹ giọng dùng Mãn ngữ nói một câu nói, thái tử phi nghe xong mặt có chút hồng, một quyền lại đáp lên trên bụng thái tử, “Hỗn đản, đầu chứa đầy tư tưởng hư hỏng.”



“Cô nói là lời trong lòng, ngươi là đòi nghe.” Thái tử cười xoa xoa bụng bị đánh đau, sau đó liền đổi thành cười khả ố vì thái tử phi đối với chuyện này có tư tưởng rất rộng mở. Thái tử phi cũng không như những nữ nhân rụt rè hắn đã gặp trước kia, mấy lời thô tục bậy bạ gì hai người đều đã nói quá, cái từ ăn thịt cừu non này còn là xuất phát từ bên trong tập hồ sơ bí mật thái tử phi vẽ hoàng thái tử đây, thái tử hiện tại lúc rảnh rỗi lại lật xem một hai trang, tiếp xúc với bộ mặt khác mà thái tử phi không muốn để người biết.

“Cô hiện tại không thể làm gì ngươi, chờ hài tử xuất thế, ngươi nhưng phải bồi thường cô thật tốt.” Thái tử nghĩ đến thái tử phi chủ động, trong lòng tựa như đốt một cây đuốc.

“Nằm mơ, ta lại không thiếu nợ ngươi. Nếu như thái tử gia có thể thay ta sanh con, muốn ta bồi thường ngươi thế nào đều được.” Thái tử phi giơ tay khăn tay lên trực tiếp ném đến trên mặt thái tử.

“Nga, Tĩnh Nghiên hiện tại thay cô sanh con, cô cũng phải bồi thường ngươi mới được, ngươi cũng biết, cô ngoại trừ là một thái tử, cái gì khác cũng không có.” Thái tử tiếp lời nói, “Không có vật bồi thường, vậy liền lấy thân thể bồi thường, nương tử, cô lấy thân báo đáp được không?”

Thái tử cũng dính vào thói quen yêu diễn kịch của thái tử phi.

Thái tử phi nghe vậy, giả vờ thâm trầm, cúi đầu suy tư một chút mới thở dài nói, “Ai, nếu gia cố ý như vậy, ta đây cố mà tiếp nhận thôi.” Nói xong, thái tử phi chính mình cũng không nhịn được cười, “Nằm mơ, nghe thế nào ngươi cũng đều không thua thiệt vậy.”

Nói giỡn xong, thái tử phi mới nhớ tới chuyện tam phúc tấn nói, “Dận Nhưng, ta quên hỏi ngươi, tuyển tú năm nay, trong các hoàng tử xác định chỉ có cửu đệ là được chỉ hôn sao?”

Cùng thái tử phi cười đùa qua đi, thái tử nghe xong rất nhẹ nhàng chết lặng, tháng ba lại sắp phải tuyển tú, “Ngươi yên tâm, Dục Khánh Cung chúng ta năm nay sẽ không có người mới vào. Trong đám hoàng tử cũng liền chỉ có cửu đệ và thập đệ là sắp đại hôn, lần trước ở tuần du bên ngoài thì thập đệ đã hứa hôn với A Ba Hợi Bác Nhĩ Cát Đặc thị, vậy cũng chỉ có một mình cửu đệ.”

“Tam phúc tấn đã nói với ta, tuyển tú năm nay con gái của đô thống Tề Thế, cũng chính là đường muội cùng chi Đổng Ngạc gia của nàng.” Thái tử phi nói.

“Tam đệ muội nói cho ngươi cái này làm cái gì? Chính quý phủ cô ta còn ngại chưa đủ loạn sao, còn có khí lực đi lo việc đường muội tuyển tú.” Thái tử mỉa mai.

“Cũng bởi vì quý phủ của nàng có chút không quản được, cho nên nàng sợ có người ảnh hưởng chuyện tuyển tú của đường muội nhà mình, con gái của Tề Thế hẳn là có cơ hội trở thành hoàng tử phúc tấn.” Thái tử phi nói, tam phúc tấn sợ bởi vì nàng đem hậu viện tam a ca quản thành hỏng bét, còn đánh không lại một trắc phúc tấn ảnh hưởng danh tiếng khuê nữ Đổng Ngạc thị gia tộc, dẫn đến kết quả tuyển tú không tốt.

“Hoàng tử phúc tấn đều là hoàng a mã định đoạt, ngạch nương lão cửu đến lúc đó cũng chẳng qua là ở lúc tuyển tú thì đem con dâu tương lai xem liếc mắt qua mà thôi. Mà lại không có chuyện gì liên quan đến Dục Khánh Cung, ngươi đến lúc đó ở kỳ tuyển tú thì nhìn là được rồi.” Thái tử căn bản không muốn thái tử phi quan tâm chuyện người khác, “Lão Cửu nếu thật sự bị chỉ hôn cho Đổng Ngạc thị, sợ cũng không quá cam tâm tình nguyện đi, nhưng cô lại rất vui vẻ.” Tam phúc tấn lo lắng cũng là thừa, nhờ tam phúc tấn ở hoàng cung nhiều năm như vậy, mọi người đối với Đổng Ngạc nuôi khuê nữ trong nhà đều có một ấn tượng như thế, thích ghen tuông lại không hiền lành, đương nhiên phối với lão tam là vừa vặn.

Mọi việc cùng dự đoán của thái tử không sai, thập tam cùng thập tứ a ca đến bát a ca quý phủ rồi, cửu a ca cùng thập a ca cũng đều đang ở đây, nghe được thập tam hỏi chuyện tam a ca quý phủ, bát a ca còn chưa nói gì, cửu a ca đã giành nói trước, “Các ngươi nhìn tam tẩu đem tam a ca quý phủ quản thành bộ dáng gì nữa, chỉ biết dựa vào cái gì phúc tấn hay là Đổng Ngạc thị?”

Không cần phải nói, cửu đại ca đã có tám mươi phần trăm xác định hoàng a mã hướng vào hắn phúc tấn chọn người. Dù là hắn đối với nữ nhân không thèm để ý, nhưng đường đường đích phúc tấn kéo ra ngoài cũng là mặt tiền của cửa hàng, nếu là phúc tấn của mình cũng giống như tam phúc tấn ghen tuông không quản nổi hậu viện, vậy hắn nên làm cái gì bây giờ? Sau khi đại hôn là phải ra cung khai phủ, phúc tấn ngay đến phủ bối lặc nho nhỏ của hắn đều quản không nổi, người mất mặt chính là hắn.

“Cửu đệ, chuyện phủ tam bối lặc cũng không nên đổ toàn bộ lên đầu tam tẩu.” Bát a ca nói một câu công đạo.

“Cửu ca, hoàng a mã lẽ nào đã đem Đổng Ngạc thị chỉ hôn cho ngươi sao?” Thập tam a ca nghe chưa hiểu lắm, cửu a ca còn chưa nói chuyện trong phủ lão tam, thế nào lại đột nhiên nói đến chuyện chỉ hôn làm gì kia chứ.

Thập tứ a ca cũng không quên hỏi, “Đệ đệ đến bây giờ cũng còn chưa rõ ràng lắm tam bối lặc cạo đầu có cái lý do bất đắc dĩ gì chứ?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Chi Thanh Thái Tử Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook