Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần
Chương 22: Không hạ tuyến
Thiên Vận Lão Miêu
22/09/2022
Càng ngày càng nhiều người chơi đi qua chỗ náo nhiệt đó, chỗ
Thạch Phong đang đứng tự dưng biến thành rất trống trải.
- Phong ca, ta không nhìn nhầm chứ, hay là ta đang nằm mơ?
Hắc Tử xoa xoa con mắt của mình, không xác định hỏi.
Thạch Phong không còn gì để nói, nở nụ cười khổ, ba tên nhìn về phía đám người đang tụ tập.
Người tới không phải ai khác, chính là thần tượng của Hắc Tử, Băng Tuyết Nữ Thần Bạch Khinh Tuyết, một thân áo giáp màu bạc hoa lệ, để vóc người hoàn mĩ của nàng thể hiện ra một cách sinh động nhất, thêm vào đó sở hữu khuôn mặt xinh đẹp, khí chất lạnh lùng như tuyết, ngay cả nữ tử nhìn thấy cũng sẽ động lòng, chớ nói chi là một đám nam nhân, lúc này những player kia đều nhìn chằm chằm vào khe ngực trí mạng của Bạch Khinh Tuyết, nước miếng chảy đầm đìa.
Coi như Thạch Phong không thừa nhận cũng không được, Bạch Khinh Tuyết là người đẹp nhất mà hắn từng gặp, vóc người, khí chất hoàn mỹ nhất, nữ minh tinh nào đó cũng không sánh nổi.
Mà hai người đứng cạnh Bạch Khinh Tuyết, Thạch Phong cũng rất quen thuộc, từng nhìn thấy trên tin tức và ti vi, đều là cao thủ vang dội Thần Vực.
Một người là mỹ nữ tuyệt sắc Triệu Nguyệt Như, nếu nói Bạch Khinh Tuyết sở hữu vóc dáng và dung mạo hoàn mĩ, thì Triệu Như Nguyệt sở hữu vóc dáng và dung mạo nảy nở như ma quỷ, mọi cử động đều toát ra khí chất mê hoặc, thêm vào trường bào màu đỏ rực, trước ngực lộ ra mảng lớn da thịt trắng tuyết, còn lớn hơn Bạch Khinh Tuyết mấy phần, tản ra dã tính mê hoặc, để vô số nam tử đỏ mắt, hận không thể xông lên vuốt ve ôm ấp.
Nếu như ngươi làm như vậy, vậy thì chúc mừng ngươi, ngươi nhận được một tấm vé thông thẳng tới Địa Ngục.
Bởi vì ngực lớn không não, câu này không áp dụng cho Triệu Nguyệt Như, nàng có một tên gọi khác ở Thần Vực là Phi Viêm Ma Nữ, sở dĩ có tên gọi như vậy, là bởi vì dùng những thi thể người chơi nam tạo ra.
Nhớ lại, từng có một tên hội trưởng của đại công hội đùa giỡn nàng, kết quả công hội trên vạn người này đi đời nhà ma, tên hội trưởng xui xẻo bị Triệu Nguyệt Như truy sát, bị giết trở về cấp 0, chuyện này mới coi như kết thúc, từ đấy mới có tên gọi Phi Viêm Ma Nữ.
So với Băng Tuyết Nữ Thần và Phi Viêm Ma Nữ, các cô nàng bên cạnh như nữ Mục Sư Hiểu Nguyệt Nhi chỉ có thể coi là không nổi bật, nhưng dung mạo thanh tú và kỹ thuật tốt, cũng nằm trong top 100 bảng xếp hạng Mục Sư ở Tinh Nguyệt Vương Quốc.
Hai mỹ nữ tuyệt sắc với một đại mỹ nữ, để Tử Tịch Lâm nhiều hơn phong cảnh rực rỡ, mấy trăm người chơi đều vây quanh, muốn làm quen ba người này, đáng tiếc ba vị mỹ nữ không thèm để ý.
- Nguyệt Như tỷ, những người này thật đáng sợ, chúng ta trở lại luyện cấp có được không?
Hiểu Nguyệt Nhi nhỏ giọng nói.
- A, Hiểu Nguyệt đừng sợ, có Khinh Tuyết ở đây, những nam nhân đáng ghét này, cho dù cho bọn họ mười lá gan, bọn họ cũng không dám lại.
Triệu Nguyệt Như hếch hếch bộ ngực ngạo nghễ, cười duyên nói.
Bạch Khinh Tuyết không nói gì, chỉ gật đầu, đối với những nam nhân hèn mọn đang chảy nước miếng kia, hoàn toàn không để vào mắt.
- Tuy quái tinh anh rơi xuống đồ rất tốt, nhưng ở Tử Tịch Lâm tỷ lệ rơi xuống sách skill cao hơn, nếu chúng ta không đánh ra mấy bản Kỹ Năng Thư, về sau thăng cấp sẽ rất chậm.
Bạch Khinh Tuyết nhẹ giọng nói.
Triệu Nguyệt Như cũng gật đầu đồng ý, tuy ba người các nàng giết không ít quái tinh anh, thế nhưng sách skill rơi xuống rất ít, đến bây giờ ba người vẫn không học được ba kỹ năng, ảnh hưởng đến việc phát huy thực lực và hiệu suất đánh quái.
- Tiểu đội Tử Tịch Lâm hiệu suất cao nhất, còn thiếu buff máu cùng Tanker, 3 đợi 3.
Thạch Phong chỉ nhìn mấy lần rồi quát lên.
Tuy Bạch Khinh Tuyết và Triệu Nguyệt Như xác thực rất mê người, nhưng Thạch Phong không phải tiểu hài tử, hắn đã gặp rất nhiều mỹ nữ, đặc biệt là khi hắn trở thành đội trưởng U Ảnh, không ít mỹ nữ sẽ nhào tới bên người, như Bạch Khinh Tuyết và Triệu Nguyệt Như nhìn một chút dưỡng mắt là được rồi, những đại mỹ nữ này không phải hắn có thể nghĩ tới, hiện tại làm chính sự mới là hàng đầu.
Nhưng Thạch Phong la lên không có ai đáp lại, thậm chí không có người chơi nào liếc mắt nhìn hắn một cái, tất cả đều hết sức chăm chú nhìn chằm chằm ba người Bạch Khinh Tuyết chảy nước miếng, ngay cả Hắc Tử cũng không ngoại lệ, con mắt suýt chút nữa rơi ra ngoài.
Thạch Phong thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục gọi người.
- Cmn, cái thằng ngu này, không có chuyện gì to mồm làm cái gì, ngươi tưởng ngươi gào như vậy sẽ có người theo ngươi vào phó bản chịu chết?
- Thằng cấp 1 cút ngay, đừng quấy rầy bổn đại gia xem mỹ nữ.
Không ít người chơi biểu hiện bất mãn, hai đại mỹ nữ cực phẩm đến rồi, không đi làm quen, mẹ nhà hắn dĩ nhiên tạo ra tạp âm, vạn nhất mỹ nữ bị dọa sợ chạy mất thì làm sao bây giờ.
- Người kia thật thú vị, có thể làm nhiều người có địch ý với hắn như vậy, lẽ nào trước đó hắn làm ra sự tình gì rất thiếu đạo đức sao?
Hiểu Nguyệt Nhi mỉm cười lộ ra hình trăng lưỡi liềm, chỉ vào Thạch Phong cười hì hì nói.
Triệu Nguyệt Như cũng liếc một cái, cảm thấy Thạch Phong bình thường không có gì lạ, hơn nữa trang bị rách nát, nhất thời khinh thường nói:
- Nhất định là muốn chúng ta chú ý mới như vậy, chúng ta đừng để ý tới hắn, nhanh tổ đội 3 người hạ phó bản đi.
Nam nhân muốn tạo sự chú ý cho các nàng quá nhiều, thủ đoạn gì nàng chưa từng thấy, cũng không ngạc nhiên chiêu này của Thạch Phong, trái lại rất nhàm chán.
Bạch Khinh Tuyết không có phát biểu ý kiến, chỉ liếc mắt nhìn Thạch Phong, cảm thấy Thạch Phong tạo cho nàng một loại cảm giác rất kỳ quái, đây là một loại nhuệ khí nội liễn, đặc biệt là thanh thiêu hoả côn bên hôngThạch Phong, làm cho nàng rất lưu ý.
- Khinh Tuyết ngươi làm sao vậy?
Triệu Nguyệt Như kỳ quái nhìn Bạch Khinh Tuyết, không hiểu vì sao Bạch Khinh Tuyết liên tục nhìn chằm chằm vào Thạch Phong.
- Không có gì, có lẽ là ảo giác, chúng ta nhanh nhận người vào phó bản đi.
Bạch Khinh Tuyết khẽ lắc đầu, không nhìn thiêu hỏa côn bên hông Thạch Phong nữa.
Vốn tiểu đội của thạch Phong còn đang rất khổ sở để nhận người, bởi vì một câu nói của Triệu Nguyệt Như, làm không còn ai quan tâm tiểu đội của hắn, dù tiểu đội có một cao thủ.
Nhìn đội ngũ của Triệu Nguyệt Như bao vây mấy trăm người, Thạch Phong bất đắc dĩ, tới rất không đúng lúc.
- Phong ca, bằng không chúng ta cũng đi qua đi.
Hắc Tử chẳng biết xấu hổ đề nghị.
- Cút! Ngươi coi ca ngươi là cái gì?
Thạch Phong lườm Hắc Tử một cái, thằng này quá vô sỉ, thấy sắc quên bạn, trái lại Tịch Mịch Như Tuyết không sai, thành thành thật thật đứng tại chỗ, mới đầu chỉ xem vài lần, than thở mấy lần rồi không nhìn nữa, còn giúp hắn gọi người.
Hắc Tử bị Thạch Phong giáo huấn, liền không dám nói nữa, chỉ có thể yên lặng nhìn, rất ước ao nhìn những người chơi đang xếp hàng kia.
Qua hơn mười phút, Thạch Phong vẫn không chiêu mộ được một người, Bạch Khinh Tuyết cũng không chiêu mộ được, tiểu đội Thạch Phong là bởi vì không có người đến, mà tiểu đội Bạch Khinh Tuyết là bởi vì người chơi đăng kí số liệu không đạt tiêu chuẩn, hai người một cái trên trời một cái dưới đất.
Thạch Phong không có biện pháp, không thể hao tổn thời gian, thời gian của hắn rất quý giá, không thể làm gì khác hơn là chiêu mộ bừa.
- Vào phó bản Tử Tịch Lâm, có cao thủ dẫn đội, một lần thông qua, đẳng cấp không giới hạn, tuyển buff máu và công kích, 3 đợi 3.
Thạch Phong vốn muốn tìm một ít người chơi lâu năm, hiện tại không có cơ hội, chỉ có thể tùy tiện nhận người, người chơi cấp 2 không phải nhiều, thế nhưng cấp 1 đi đầy đường, không tin không tuyển được người.
Nhưng lời nói của thạch Phong, làm rất nhiều người chơi đều quăng ánh mắt khinh bỉ.
Vì gây nên chú ý, cũng không thể nói như thế nha!
Hiện tại người chơi cấp 2 có mặt ở đây thì mấy chục người, mỗi người đều nói Tử Tịch Lâm không thể thông qua, mà Thạch Phong nói đẳng cấp không giới hạn, không phải nói chỉ cần một người có thể thông qua Tử Tịch Lâm, điều này có thể sao?
Nhưng Thạch Phong không logout, vẫn đưa tới một ít người chú ý, chỉ chốc lát liền chạy tới một đống người chơi cấp 1 báo danh.
- Phong ca, ta không nhìn nhầm chứ, hay là ta đang nằm mơ?
Hắc Tử xoa xoa con mắt của mình, không xác định hỏi.
Thạch Phong không còn gì để nói, nở nụ cười khổ, ba tên nhìn về phía đám người đang tụ tập.
Người tới không phải ai khác, chính là thần tượng của Hắc Tử, Băng Tuyết Nữ Thần Bạch Khinh Tuyết, một thân áo giáp màu bạc hoa lệ, để vóc người hoàn mĩ của nàng thể hiện ra một cách sinh động nhất, thêm vào đó sở hữu khuôn mặt xinh đẹp, khí chất lạnh lùng như tuyết, ngay cả nữ tử nhìn thấy cũng sẽ động lòng, chớ nói chi là một đám nam nhân, lúc này những player kia đều nhìn chằm chằm vào khe ngực trí mạng của Bạch Khinh Tuyết, nước miếng chảy đầm đìa.
Coi như Thạch Phong không thừa nhận cũng không được, Bạch Khinh Tuyết là người đẹp nhất mà hắn từng gặp, vóc người, khí chất hoàn mỹ nhất, nữ minh tinh nào đó cũng không sánh nổi.
Mà hai người đứng cạnh Bạch Khinh Tuyết, Thạch Phong cũng rất quen thuộc, từng nhìn thấy trên tin tức và ti vi, đều là cao thủ vang dội Thần Vực.
Một người là mỹ nữ tuyệt sắc Triệu Nguyệt Như, nếu nói Bạch Khinh Tuyết sở hữu vóc dáng và dung mạo hoàn mĩ, thì Triệu Như Nguyệt sở hữu vóc dáng và dung mạo nảy nở như ma quỷ, mọi cử động đều toát ra khí chất mê hoặc, thêm vào trường bào màu đỏ rực, trước ngực lộ ra mảng lớn da thịt trắng tuyết, còn lớn hơn Bạch Khinh Tuyết mấy phần, tản ra dã tính mê hoặc, để vô số nam tử đỏ mắt, hận không thể xông lên vuốt ve ôm ấp.
Nếu như ngươi làm như vậy, vậy thì chúc mừng ngươi, ngươi nhận được một tấm vé thông thẳng tới Địa Ngục.
Bởi vì ngực lớn không não, câu này không áp dụng cho Triệu Nguyệt Như, nàng có một tên gọi khác ở Thần Vực là Phi Viêm Ma Nữ, sở dĩ có tên gọi như vậy, là bởi vì dùng những thi thể người chơi nam tạo ra.
Nhớ lại, từng có một tên hội trưởng của đại công hội đùa giỡn nàng, kết quả công hội trên vạn người này đi đời nhà ma, tên hội trưởng xui xẻo bị Triệu Nguyệt Như truy sát, bị giết trở về cấp 0, chuyện này mới coi như kết thúc, từ đấy mới có tên gọi Phi Viêm Ma Nữ.
So với Băng Tuyết Nữ Thần và Phi Viêm Ma Nữ, các cô nàng bên cạnh như nữ Mục Sư Hiểu Nguyệt Nhi chỉ có thể coi là không nổi bật, nhưng dung mạo thanh tú và kỹ thuật tốt, cũng nằm trong top 100 bảng xếp hạng Mục Sư ở Tinh Nguyệt Vương Quốc.
Hai mỹ nữ tuyệt sắc với một đại mỹ nữ, để Tử Tịch Lâm nhiều hơn phong cảnh rực rỡ, mấy trăm người chơi đều vây quanh, muốn làm quen ba người này, đáng tiếc ba vị mỹ nữ không thèm để ý.
- Nguyệt Như tỷ, những người này thật đáng sợ, chúng ta trở lại luyện cấp có được không?
Hiểu Nguyệt Nhi nhỏ giọng nói.
- A, Hiểu Nguyệt đừng sợ, có Khinh Tuyết ở đây, những nam nhân đáng ghét này, cho dù cho bọn họ mười lá gan, bọn họ cũng không dám lại.
Triệu Nguyệt Như hếch hếch bộ ngực ngạo nghễ, cười duyên nói.
Bạch Khinh Tuyết không nói gì, chỉ gật đầu, đối với những nam nhân hèn mọn đang chảy nước miếng kia, hoàn toàn không để vào mắt.
- Tuy quái tinh anh rơi xuống đồ rất tốt, nhưng ở Tử Tịch Lâm tỷ lệ rơi xuống sách skill cao hơn, nếu chúng ta không đánh ra mấy bản Kỹ Năng Thư, về sau thăng cấp sẽ rất chậm.
Bạch Khinh Tuyết nhẹ giọng nói.
Triệu Nguyệt Như cũng gật đầu đồng ý, tuy ba người các nàng giết không ít quái tinh anh, thế nhưng sách skill rơi xuống rất ít, đến bây giờ ba người vẫn không học được ba kỹ năng, ảnh hưởng đến việc phát huy thực lực và hiệu suất đánh quái.
- Tiểu đội Tử Tịch Lâm hiệu suất cao nhất, còn thiếu buff máu cùng Tanker, 3 đợi 3.
Thạch Phong chỉ nhìn mấy lần rồi quát lên.
Tuy Bạch Khinh Tuyết và Triệu Nguyệt Như xác thực rất mê người, nhưng Thạch Phong không phải tiểu hài tử, hắn đã gặp rất nhiều mỹ nữ, đặc biệt là khi hắn trở thành đội trưởng U Ảnh, không ít mỹ nữ sẽ nhào tới bên người, như Bạch Khinh Tuyết và Triệu Nguyệt Như nhìn một chút dưỡng mắt là được rồi, những đại mỹ nữ này không phải hắn có thể nghĩ tới, hiện tại làm chính sự mới là hàng đầu.
Nhưng Thạch Phong la lên không có ai đáp lại, thậm chí không có người chơi nào liếc mắt nhìn hắn một cái, tất cả đều hết sức chăm chú nhìn chằm chằm ba người Bạch Khinh Tuyết chảy nước miếng, ngay cả Hắc Tử cũng không ngoại lệ, con mắt suýt chút nữa rơi ra ngoài.
Thạch Phong thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục gọi người.
- Cmn, cái thằng ngu này, không có chuyện gì to mồm làm cái gì, ngươi tưởng ngươi gào như vậy sẽ có người theo ngươi vào phó bản chịu chết?
- Thằng cấp 1 cút ngay, đừng quấy rầy bổn đại gia xem mỹ nữ.
Không ít người chơi biểu hiện bất mãn, hai đại mỹ nữ cực phẩm đến rồi, không đi làm quen, mẹ nhà hắn dĩ nhiên tạo ra tạp âm, vạn nhất mỹ nữ bị dọa sợ chạy mất thì làm sao bây giờ.
- Người kia thật thú vị, có thể làm nhiều người có địch ý với hắn như vậy, lẽ nào trước đó hắn làm ra sự tình gì rất thiếu đạo đức sao?
Hiểu Nguyệt Nhi mỉm cười lộ ra hình trăng lưỡi liềm, chỉ vào Thạch Phong cười hì hì nói.
Triệu Nguyệt Như cũng liếc một cái, cảm thấy Thạch Phong bình thường không có gì lạ, hơn nữa trang bị rách nát, nhất thời khinh thường nói:
- Nhất định là muốn chúng ta chú ý mới như vậy, chúng ta đừng để ý tới hắn, nhanh tổ đội 3 người hạ phó bản đi.
Nam nhân muốn tạo sự chú ý cho các nàng quá nhiều, thủ đoạn gì nàng chưa từng thấy, cũng không ngạc nhiên chiêu này của Thạch Phong, trái lại rất nhàm chán.
Bạch Khinh Tuyết không có phát biểu ý kiến, chỉ liếc mắt nhìn Thạch Phong, cảm thấy Thạch Phong tạo cho nàng một loại cảm giác rất kỳ quái, đây là một loại nhuệ khí nội liễn, đặc biệt là thanh thiêu hoả côn bên hôngThạch Phong, làm cho nàng rất lưu ý.
- Khinh Tuyết ngươi làm sao vậy?
Triệu Nguyệt Như kỳ quái nhìn Bạch Khinh Tuyết, không hiểu vì sao Bạch Khinh Tuyết liên tục nhìn chằm chằm vào Thạch Phong.
- Không có gì, có lẽ là ảo giác, chúng ta nhanh nhận người vào phó bản đi.
Bạch Khinh Tuyết khẽ lắc đầu, không nhìn thiêu hỏa côn bên hông Thạch Phong nữa.
Vốn tiểu đội của thạch Phong còn đang rất khổ sở để nhận người, bởi vì một câu nói của Triệu Nguyệt Như, làm không còn ai quan tâm tiểu đội của hắn, dù tiểu đội có một cao thủ.
Nhìn đội ngũ của Triệu Nguyệt Như bao vây mấy trăm người, Thạch Phong bất đắc dĩ, tới rất không đúng lúc.
- Phong ca, bằng không chúng ta cũng đi qua đi.
Hắc Tử chẳng biết xấu hổ đề nghị.
- Cút! Ngươi coi ca ngươi là cái gì?
Thạch Phong lườm Hắc Tử một cái, thằng này quá vô sỉ, thấy sắc quên bạn, trái lại Tịch Mịch Như Tuyết không sai, thành thành thật thật đứng tại chỗ, mới đầu chỉ xem vài lần, than thở mấy lần rồi không nhìn nữa, còn giúp hắn gọi người.
Hắc Tử bị Thạch Phong giáo huấn, liền không dám nói nữa, chỉ có thể yên lặng nhìn, rất ước ao nhìn những người chơi đang xếp hàng kia.
Qua hơn mười phút, Thạch Phong vẫn không chiêu mộ được một người, Bạch Khinh Tuyết cũng không chiêu mộ được, tiểu đội Thạch Phong là bởi vì không có người đến, mà tiểu đội Bạch Khinh Tuyết là bởi vì người chơi đăng kí số liệu không đạt tiêu chuẩn, hai người một cái trên trời một cái dưới đất.
Thạch Phong không có biện pháp, không thể hao tổn thời gian, thời gian của hắn rất quý giá, không thể làm gì khác hơn là chiêu mộ bừa.
- Vào phó bản Tử Tịch Lâm, có cao thủ dẫn đội, một lần thông qua, đẳng cấp không giới hạn, tuyển buff máu và công kích, 3 đợi 3.
Thạch Phong vốn muốn tìm một ít người chơi lâu năm, hiện tại không có cơ hội, chỉ có thể tùy tiện nhận người, người chơi cấp 2 không phải nhiều, thế nhưng cấp 1 đi đầy đường, không tin không tuyển được người.
Nhưng lời nói của thạch Phong, làm rất nhiều người chơi đều quăng ánh mắt khinh bỉ.
Vì gây nên chú ý, cũng không thể nói như thế nha!
Hiện tại người chơi cấp 2 có mặt ở đây thì mấy chục người, mỗi người đều nói Tử Tịch Lâm không thể thông qua, mà Thạch Phong nói đẳng cấp không giới hạn, không phải nói chỉ cần một người có thể thông qua Tử Tịch Lâm, điều này có thể sao?
Nhưng Thạch Phong không logout, vẫn đưa tới một ít người chú ý, chỉ chốc lát liền chạy tới một đống người chơi cấp 1 báo danh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.