Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư
Chương 416: Chương 416: Cường Giả Đối Trí Giả
D. Hien
25/09/2018
Trong lúc những cột lửa ‘Hỏa Ngục’ đang càng quét vào bên trong đội hình của đám người [The Throne], Paal đột nhiên đứng thẳng người lên, bước chậm rời khỏi cột lửa đang bao vây xung quanh hắn.
Nghe được những lời dụ dỗ, gạ gẫm của Long, Paal dĩ nhiên chẳng khác Mephisto chút nào, nỗi ham muốn chiếm hữu sức mạnh để nắm lấy quyền lực khiến hắn không tài nào cầm lòng được, muốn lập tức ra tay với đám người chơi [The Throne] trước mặt này.
Giữ ý định như vậy trong đầu, Paal bước nhanh từng bước đi qua những khu vực đang bị mấy cột lửa ‘Hỏa Ngục’ bao trùm, để cho ngọn lửa đỏ nóng hừng hực bao phủ lên người mình.
-“Áhhh…”
-“Nóng… nóng quá…”
-“Cứu, cứu tôi…”
…
Lửa cháy nhuộm đỏ cả một khoảng trời, tiếng người gào thét thảm thiết ở khắp bốn phía không ngừng vang lên, cứ mỗi giây trôi qua, lại có hàng chục, hàng trăm tên người chơi, bất kể là phe [The Alliance] hay [The Throne] đều phải đối mặt với tử vong.
Thế nhưng Paal đều mặc kệ những thứ đó và dường như cũng rất tận hưởng với cái bầu không khí hỗn loạn, không khác gì với thế giới địa ngục này.
Hắn vung lên Quỷ Kích, chỉ về phía một đám đông thành viên [The Throne] đang chạy đôn chạy đáo muốn tránh thoát khỏi vùng công kích của ‘Hỏa Ngục’, rồi ngửa mặt cười to một tràng dài.
-“Hahaha… Đám nhân loại ti tiện, hèn mọn các ngươi, chuẩn bị đón nhận cơn phẫn nộ của Paal Vĩ Đại đi!”
Ngạo mạn, khinh bỉ, tham lam, đó là tất cả những gì chứa đựng bên trong từng câu nói của hắn.
‘Hỏa Cầu’
Thanh âm của Paal chưa dứt thì từ bên trên mũi Quỷ Kích đã nhanh chóng tích tụ ra một quả cầu lửa, đang không ngừng được đưa vào năng lượng, thổi phồng lên.
Chỉ sau một hai hơi thở thôi, kích cỡ của nó đã trở nên khổng lồ, gấp bảy, tám lần so với những quả ‘Hỏa Cầu’ của đám người chơi bình thường sử dụng. Nếu đem hai bên ra so sánh thì thật chẳng khác nào đem một khẩu súng đồ chơi con nít ra đối chứng với hàng nóng thực sự.
-“ĐI!”
Cảm nhận quả ‘Hỏa Cầu’ đã tích tụ năng lượng đến đỉnh điểm, Paal hét to một tiếng, cánh tay cầm Quỷ Kích vẫy ra một cái thật mạnh, tựa như đánh cho quả ‘Hỏa Cầu’ phóng thẳng vào giữa đám đông người trước mặt hắn.
‘Phốc’
Quả ‘Hỏa Cầu’ như một ngôi sao băng, bay xuyên qua hàng hà sa số những bức tường lửa dày đặt của cột lửa ‘Hỏa Ngục’ đang bốc cháy hừng hực.
‘Uỳnh uỳnh…’
Trong khoảnh khắc nháy mắt ấy, nó đã lao thẳng tới được mục tiêu trước mặt, vỡ nát ra cái vỏ bọc bên ngoài, phóng thích năng lượng kinh khủng chứa đựng ở bên trong.
-“Á…”
-“Không!!!”
…
Đám người chơi chưa kịp mừng rỡ vì đã thoát đi được khu vực ảnh hưởng của ‘Hỏa Ngục’ thì đã trông thấy quả ‘Hỏa Cầu’ khổng lồ ấy bay tới. Trái tim bọn họ như bị thắt lại, nỗi kinh hãi, hoảng sợ với cảm giác bị thiêu cháy trước đó, lập tức xâm chiếm đầu óc của bọn họ.
‘Ầm…’
-6355
-6774
-12334 (Điểm Yếu)
…
Bất quá, không đến nửa giây sau đó, những âm thanh gào thét của bọn người [The Throne] liền đã bị lấn át bởi đơn độc một tiếng nổ lớn, cùng với một nhóm lửa đỏ thổi quét ra xung quanh.
Mặt đất run rẩy như có địa chấn xảy ra, một chuỗi những con số tổn thương màu đỏ, đại diện cho việc nó mang theo [Sát Thương Thuộc Tính Hỏa] xếp chồng lên nhau, chen chút trôi nổi lên giữa một mảng khói bụi bay ngập trời.
Khu vực vòng tròn có bán kính gần 10 mét, nằm giữa đội hình của đám người [The Throne] trong nháy mắt đã bị thanh không, quét sạch hết mọi vật thể tại đó, chỉ để lại duy nhất một bãi đất trống.
Những tên người chơi bị thuấn sát để lại những cái xác cũng không được yên ổn, hết thảy đều bị ngọn lửa đang khuếch tán của ‘Hỏa Cầu’ hất tung lên trời, bay tứ tán khắp nơi.
Kèm theo vụ nổ xảy ra là một vòng sóng nhiệt tản mát ra toàn bộ khu vực vòng tròn với đường kính hơn 50 mét xung quanh nơi xảy ra vụ nổ, thổi bay đám người chơi [The Throne] nghiêng trái ngã phải cực kì khổ sở.
‘Triệu hồi Quỷ Lửa’ (x50)
Chẳng hề ngừng lại ở một đòn ‘Hỏa Cầu’ này, Paal ngay sau khi vừa vẫy Quỷ Kích đánh bay ‘Hỏa Cầu’ đi thì lập tức đã giơ một bàn tay lên, bộ dáng như đang nâng đỡ một vật thể vô hình nào đó.
Không đến một giây sau đó, trước ánh mắt ngỡ ngàng của những kẻ đứng ngoài vòng chiến trường như Henry và lão Tim, từ bên trong những cột lửa ‘Hỏa Ngục’, những con Quỷ Lửa không chân, lần lượt nối tiếp nhau bò ra bên ngoài, số lượng cấp tốc dâng lên, đến khi chạm mốc 50 con Quỷ Lửa thì mới ngừng lại.
‘Grét…’
Chúng vừa thoát ra khỏi cột lửa thì liền mở cái miệng rộng đen ngòm của mình gào thét lên một tiếng rõ to, tựa như rất hưng phấn khi được triệu hồi đến thế giới này.
-“GIẾT! GIẾT SẠCH CHO TA! Hahahaa…”
Paal giống như một kẻ tâm thần, vừa điên cuồng gào thét ra lệnh cho đám Quỷ Lửa, vừa vung vẫy thanh Quỷ Kích trong tay, tiếp tục tung ra ‘Hỏa Cầu’.
Chiến trường đã thảm khốc chỉ bởi một cái ‘Hỏa Ngục’ của Paal thì ngay tức khắc càng trở nên kinh khủng hơn, với những quả ‘Hỏa Cầu’ liên tục oanh tạc vào khu vực tụ tập đông người.
Giống như một cái pháo đài, Paal là một khẩu đại pháo ở trung tâm, còn ngoài vùng rìa là những con Quỷ Lửa không khác gì những khẩu súng trường liên thanh.
Bọn chúng thay phiên nhau oanh tạc vào đội ngũ của đám người [The Throne], càng quét đi mọi sinh mạng thể bên trong đó, khiến cho thương vong cấp tốc gia tăng lên đến một con số không tưởng.
…
-“Không… không thể nào… làm sao có thể như vậy được?! Đây không thể nào là sự thật, nhất định chỉ là một giấc mơ thôi…”
Henry đến lúc này đã hoàn toàn chết lặng đi mất rồi, khuôn mặt hắn dại ra, miệng lẩm bẩm trong vô thức.
Trăm mưu ngàn tính, toàn bộ tâm trí của hắn đổ dồn vào cái kế hoạch này, đầu tư biết bao nhiêu thời gian và công sức, hi sinh biết bao nhiêu tên thuộc hạ để làm mồi nhử, thế mà chỉ trong phút chốc, mọi thứ đều đã tan tành thành mây khói.
Tất cả cũng chỉ bởi vì một người, với một đòn đại chiêu nằm ngoài sức tưởng tượng mà người bình thường có thể nghĩ tới.
Đây chẳng phải là kỹ năng đối chiến giữa người chơi với nhau nữa, mà đã bị biến chất, trở thành một cuộc chiến giữa Boss và người chơi rồi.
Henry có cảm tưởng như, hắn và cả thế lực [The Throne] đang phải đối mặt với một con Boss Lãnh Chúa 40 cấp, hay thậm chí là 50 cấp có thừa.
Thử hỏi làm gì có một tên người chơi nào ở thời điểm hiện tại, chỉ cần vung tay là có thể giết chết hàng chục, hàng trăm, hay thậm chí là hàng nghìn người chơi đồng cấp kia chứ.
Chẳng những thế, con Boss ấy còn có khả năng tư duy như một con người bình thường, có thể tìm ra được khu vực đông người nhưng lại yếu nhược mà công kích.
Nó đã thuộc về một phạm trù khác rồi, một thứ nằm ngoài tầm với của tất cả toàn bộ người chơi trong thế giới Anh Hùng ở thời điểm hiện tại.
100 người…
300 người…
700 người…
Con số thương vong trên bảng giao diện quản lý hệ thống đoàn đội của Henry cứ không ngừng tăng lên. Mới bắt đầu chỉ từ 1 – 2 người, nhưng trong chưa đầy 5 giây kể từ thời điểm Long xuất hiện giữa chiến trường, nó đã tăng lên đến hơn 700 người, và hiện tại vẫn còn đang tiếp tục tăng lên theo chữ số hàng chục, có khi vượt lên đến hàng trăm.
-“Thật kinh khủng!”
Sau một lúc quan sát, lão Tim cũng chỉ có thể bật thốt ra ba chữ này. Đã không còn lời nào để cho lão diễn tả cảnh tượng trước mắt.
Đây là một hồi chiến đấu không cân sức, giữa một cường giả với một trí giả. Mà phần thua đã được định ra từ trước, chắc chắn phải nằm trong tay của cường giả rồi.
-“Thiếu gia, nếu kĩ năng mạnh mẽ như vậy thì nhất định nó sẽ có một mặt hạn chế nào đó, ngài chờ xem tình hình diễn biến tiếp theo như thế nào rồi đưa ra quyết định cũng chưa muộn mà. Chuyện quan trọng bây giờ là phải giữ được bình tĩnh trước đã.”
Lão Tim lần mò lại đến bên cạnh Henry, thì thầm cố gắng bình ổn giọng nói của lão để mà trấn an đối phương.
Thực ra, trong lòng lão cũng không hề biết rõ được, liệu con ác quỷ khổng lồ gọi là ‘Paal Vĩ Đại’ kia có thể duy trì được trong bao lâu.
Tất cả những gì mà lão lo lắng lúc này, chỉ là tình trạng của Henry sẽ trở nên xấu đi, mất bình tĩnh giống như trước mà thôi.
Tuy nhiên, có lẽ là lão Tim đã lo xa…
-“Đúng vậy, nhất định là vậy!”
Henry nghe được lời trấn an này của lão Tim thì lập tức liền bật người đứng dậy, bật thốt ra một câu như đã phát hiện ra được điều gì đó.
-“Chú Tim, mau ra lệnh cho bọn chúng lùi lại, cận chiến tản ra tìm cách cầm chân con quỷ đó cho ta. Đây nhất định là kỹ năng triệu hồi có thời gian hạn chế.”
Nhìn lại quân số vẫn còn có hơn 1.000 người, Henry hệt như đã được kích phát lại ý chí chiến đấu và hi vọng thắng được trận chiến này. Hắn gấp giọng hướng về lão Tim ban bố đầu mệnh lệnh tiếp theo.
-“Đã rõ, ta lập tức làm ngay!”
Điều đó không khỏi làm cho lão Tim thở phào ra một hơi nhẹ nhõm, vội vàng gật đầu đáp lại cho Henry.
…
-“Hahaha… CHẾT, CHẾT HẾT ĐI!!!”
Giữa chiến trường hỗn loạn, Paal cầm Quỷ Kích không ngừng bắn ra những quả ‘Hỏa Cầu’ mang sức mạnh hủy diệt ra khắp bốn phương tám hướng.
Hắn chẳng hề quan tâm đến chủ nhân của mình đang nằm quằn quại, lăn lộn trên mặt đất vì đau đớn.
Mọi thứ trong đầu hắn lúc này, tất cả đều đã bị lấp đầy bởi sát lục và tham vọng, muốn tìm kiếm năng lượng tăng lên sức mạnh cho mình.
…
Về phần Long thì ngược lại, trong đầu hắn ngoài những cơn đau đớn như muốn xé rách đại não ra thì còn lại chỉ có hai từ ‘Cầm Cự’ đang luẫn quẫn khắp nơi.
Hắn vì muốn kéo dài thời gian chịu hồi nên phải cố chịu đựng phản phệ của kỹ năng. Cơn đau đớn muốn làm cho hắn bỏ cuộc, nhưng hắn không thể.
Bởi hắn đến đây là để cứu viện, hắn phải cố gắng làm hết sức có thể để phá vỡ tình thế bại cục đã định này.
Khi số người bị Paal giết chết chạm đến con số 1.000 bên tai Long liền vang lên một âm thanh thông báo của hệ thống.
Keng! – Điểm PK của ngài hiện tại đang là 1.000, hệ thống phán định, biệt hiệu trong trò chơi của ngài sẽ được thêm vào hậu tố [Sát Nhân Cuồng Ma].
Keng! - Điểm PK quá 1.000, điểm kinh nghiệm nhận được giảm 50%.
Keng! – Mang theo hậu tố [Sát Nhân Cuồng Ma], điểm kinh nghiệm nhận được giảm 50%, sát thương kỹ năng và công kích bình thường tăng lên 25%, hiệu quả kỹ năng tăng 10%, tiêu hao MP giảm 25%.
Cùng lúc âm thanh hệ thống vang lên, trên người Long đột ngột bốc ra một trận khói đen nghi ngút như dầu nhớt bị đốt cháy. Cặp mắt đã nổi lên đầy gân đỏ của hắn dường như đã xuất hiện thêm một vầng quang mang màu đỏ chót, càng biến nó có thêm phần dữ tợn.
Khói đen bốc lên cao, kết hợp với biển khói đen gợn sóng chập chờn trên mặt đất, thứ được thả ra từ cánh cổng ‘Địa Ngục Môn’, khiến cho Long trông giống như một tên ma thần bị sa đọa, đang quỳ trên mặt đất sám hối.
Long thì hoàn toàn không biết những gì đang diễn ra với vẻ bề ngoài của mình, cũng chẳng hề để ý đến cái tên biệt hiệu trong trò chơi của hắn đã bị biến thành một màu đen tuyền với một phần hậu tố [Sát Nhân Cuồng Ma] ở phía sau.
Hắn bây giờ đây vẫn còn đang quỳ tại nơi đó, hai tay thì đưa lên túm chặt mái tóc, ôm đầu chiến đấu với từng cơn thống khổ không ngừng đổ ập đến.
Nhưng coi như là thế thì sức người cũng có giới hạn của nó, và bản thân Long cũng không thể nào là ngoại lệ.
Một hồi chiến đấu bằng ý chí của mình, hắn cũng đã chạm đến đỉnh điểm của khả năng chịu đựng.
‘Địa Ngục Môn’ cuối cùng cũng đã chạm đến hồi kết…
Long co giật thân thể cường độ càng lúc càng mạnh, khắp người tản mát ra từng luồng khói đen tà mị, trông rất kinh khủng.
-“GAHHHH…”
Đến một thời điểm không thể chịu đựng nổi nữa, hắn ưỡn ngực duỗi thẳng sống lưng, ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng cực kì thảm thiết, giống như một con hồng hoang dã thú sắp trút hơi thở cuối cùng của mình.
Mãi đến khi âm thanh tắt lịm đi thì thân thể của Long cũng đã vô lực chống đỡ được nữa, nặng nề ngã người về phía sau, nằm nhắm mắt bất động trên mặt đất khô cằn.
Nghe được những lời dụ dỗ, gạ gẫm của Long, Paal dĩ nhiên chẳng khác Mephisto chút nào, nỗi ham muốn chiếm hữu sức mạnh để nắm lấy quyền lực khiến hắn không tài nào cầm lòng được, muốn lập tức ra tay với đám người chơi [The Throne] trước mặt này.
Giữ ý định như vậy trong đầu, Paal bước nhanh từng bước đi qua những khu vực đang bị mấy cột lửa ‘Hỏa Ngục’ bao trùm, để cho ngọn lửa đỏ nóng hừng hực bao phủ lên người mình.
-“Áhhh…”
-“Nóng… nóng quá…”
-“Cứu, cứu tôi…”
…
Lửa cháy nhuộm đỏ cả một khoảng trời, tiếng người gào thét thảm thiết ở khắp bốn phía không ngừng vang lên, cứ mỗi giây trôi qua, lại có hàng chục, hàng trăm tên người chơi, bất kể là phe [The Alliance] hay [The Throne] đều phải đối mặt với tử vong.
Thế nhưng Paal đều mặc kệ những thứ đó và dường như cũng rất tận hưởng với cái bầu không khí hỗn loạn, không khác gì với thế giới địa ngục này.
Hắn vung lên Quỷ Kích, chỉ về phía một đám đông thành viên [The Throne] đang chạy đôn chạy đáo muốn tránh thoát khỏi vùng công kích của ‘Hỏa Ngục’, rồi ngửa mặt cười to một tràng dài.
-“Hahaha… Đám nhân loại ti tiện, hèn mọn các ngươi, chuẩn bị đón nhận cơn phẫn nộ của Paal Vĩ Đại đi!”
Ngạo mạn, khinh bỉ, tham lam, đó là tất cả những gì chứa đựng bên trong từng câu nói của hắn.
‘Hỏa Cầu’
Thanh âm của Paal chưa dứt thì từ bên trên mũi Quỷ Kích đã nhanh chóng tích tụ ra một quả cầu lửa, đang không ngừng được đưa vào năng lượng, thổi phồng lên.
Chỉ sau một hai hơi thở thôi, kích cỡ của nó đã trở nên khổng lồ, gấp bảy, tám lần so với những quả ‘Hỏa Cầu’ của đám người chơi bình thường sử dụng. Nếu đem hai bên ra so sánh thì thật chẳng khác nào đem một khẩu súng đồ chơi con nít ra đối chứng với hàng nóng thực sự.
-“ĐI!”
Cảm nhận quả ‘Hỏa Cầu’ đã tích tụ năng lượng đến đỉnh điểm, Paal hét to một tiếng, cánh tay cầm Quỷ Kích vẫy ra một cái thật mạnh, tựa như đánh cho quả ‘Hỏa Cầu’ phóng thẳng vào giữa đám đông người trước mặt hắn.
‘Phốc’
Quả ‘Hỏa Cầu’ như một ngôi sao băng, bay xuyên qua hàng hà sa số những bức tường lửa dày đặt của cột lửa ‘Hỏa Ngục’ đang bốc cháy hừng hực.
‘Uỳnh uỳnh…’
Trong khoảnh khắc nháy mắt ấy, nó đã lao thẳng tới được mục tiêu trước mặt, vỡ nát ra cái vỏ bọc bên ngoài, phóng thích năng lượng kinh khủng chứa đựng ở bên trong.
-“Á…”
-“Không!!!”
…
Đám người chơi chưa kịp mừng rỡ vì đã thoát đi được khu vực ảnh hưởng của ‘Hỏa Ngục’ thì đã trông thấy quả ‘Hỏa Cầu’ khổng lồ ấy bay tới. Trái tim bọn họ như bị thắt lại, nỗi kinh hãi, hoảng sợ với cảm giác bị thiêu cháy trước đó, lập tức xâm chiếm đầu óc của bọn họ.
‘Ầm…’
-6355
-6774
-12334 (Điểm Yếu)
…
Bất quá, không đến nửa giây sau đó, những âm thanh gào thét của bọn người [The Throne] liền đã bị lấn át bởi đơn độc một tiếng nổ lớn, cùng với một nhóm lửa đỏ thổi quét ra xung quanh.
Mặt đất run rẩy như có địa chấn xảy ra, một chuỗi những con số tổn thương màu đỏ, đại diện cho việc nó mang theo [Sát Thương Thuộc Tính Hỏa] xếp chồng lên nhau, chen chút trôi nổi lên giữa một mảng khói bụi bay ngập trời.
Khu vực vòng tròn có bán kính gần 10 mét, nằm giữa đội hình của đám người [The Throne] trong nháy mắt đã bị thanh không, quét sạch hết mọi vật thể tại đó, chỉ để lại duy nhất một bãi đất trống.
Những tên người chơi bị thuấn sát để lại những cái xác cũng không được yên ổn, hết thảy đều bị ngọn lửa đang khuếch tán của ‘Hỏa Cầu’ hất tung lên trời, bay tứ tán khắp nơi.
Kèm theo vụ nổ xảy ra là một vòng sóng nhiệt tản mát ra toàn bộ khu vực vòng tròn với đường kính hơn 50 mét xung quanh nơi xảy ra vụ nổ, thổi bay đám người chơi [The Throne] nghiêng trái ngã phải cực kì khổ sở.
‘Triệu hồi Quỷ Lửa’ (x50)
Chẳng hề ngừng lại ở một đòn ‘Hỏa Cầu’ này, Paal ngay sau khi vừa vẫy Quỷ Kích đánh bay ‘Hỏa Cầu’ đi thì lập tức đã giơ một bàn tay lên, bộ dáng như đang nâng đỡ một vật thể vô hình nào đó.
Không đến một giây sau đó, trước ánh mắt ngỡ ngàng của những kẻ đứng ngoài vòng chiến trường như Henry và lão Tim, từ bên trong những cột lửa ‘Hỏa Ngục’, những con Quỷ Lửa không chân, lần lượt nối tiếp nhau bò ra bên ngoài, số lượng cấp tốc dâng lên, đến khi chạm mốc 50 con Quỷ Lửa thì mới ngừng lại.
‘Grét…’
Chúng vừa thoát ra khỏi cột lửa thì liền mở cái miệng rộng đen ngòm của mình gào thét lên một tiếng rõ to, tựa như rất hưng phấn khi được triệu hồi đến thế giới này.
-“GIẾT! GIẾT SẠCH CHO TA! Hahahaa…”
Paal giống như một kẻ tâm thần, vừa điên cuồng gào thét ra lệnh cho đám Quỷ Lửa, vừa vung vẫy thanh Quỷ Kích trong tay, tiếp tục tung ra ‘Hỏa Cầu’.
Chiến trường đã thảm khốc chỉ bởi một cái ‘Hỏa Ngục’ của Paal thì ngay tức khắc càng trở nên kinh khủng hơn, với những quả ‘Hỏa Cầu’ liên tục oanh tạc vào khu vực tụ tập đông người.
Giống như một cái pháo đài, Paal là một khẩu đại pháo ở trung tâm, còn ngoài vùng rìa là những con Quỷ Lửa không khác gì những khẩu súng trường liên thanh.
Bọn chúng thay phiên nhau oanh tạc vào đội ngũ của đám người [The Throne], càng quét đi mọi sinh mạng thể bên trong đó, khiến cho thương vong cấp tốc gia tăng lên đến một con số không tưởng.
…
-“Không… không thể nào… làm sao có thể như vậy được?! Đây không thể nào là sự thật, nhất định chỉ là một giấc mơ thôi…”
Henry đến lúc này đã hoàn toàn chết lặng đi mất rồi, khuôn mặt hắn dại ra, miệng lẩm bẩm trong vô thức.
Trăm mưu ngàn tính, toàn bộ tâm trí của hắn đổ dồn vào cái kế hoạch này, đầu tư biết bao nhiêu thời gian và công sức, hi sinh biết bao nhiêu tên thuộc hạ để làm mồi nhử, thế mà chỉ trong phút chốc, mọi thứ đều đã tan tành thành mây khói.
Tất cả cũng chỉ bởi vì một người, với một đòn đại chiêu nằm ngoài sức tưởng tượng mà người bình thường có thể nghĩ tới.
Đây chẳng phải là kỹ năng đối chiến giữa người chơi với nhau nữa, mà đã bị biến chất, trở thành một cuộc chiến giữa Boss và người chơi rồi.
Henry có cảm tưởng như, hắn và cả thế lực [The Throne] đang phải đối mặt với một con Boss Lãnh Chúa 40 cấp, hay thậm chí là 50 cấp có thừa.
Thử hỏi làm gì có một tên người chơi nào ở thời điểm hiện tại, chỉ cần vung tay là có thể giết chết hàng chục, hàng trăm, hay thậm chí là hàng nghìn người chơi đồng cấp kia chứ.
Chẳng những thế, con Boss ấy còn có khả năng tư duy như một con người bình thường, có thể tìm ra được khu vực đông người nhưng lại yếu nhược mà công kích.
Nó đã thuộc về một phạm trù khác rồi, một thứ nằm ngoài tầm với của tất cả toàn bộ người chơi trong thế giới Anh Hùng ở thời điểm hiện tại.
100 người…
300 người…
700 người…
Con số thương vong trên bảng giao diện quản lý hệ thống đoàn đội của Henry cứ không ngừng tăng lên. Mới bắt đầu chỉ từ 1 – 2 người, nhưng trong chưa đầy 5 giây kể từ thời điểm Long xuất hiện giữa chiến trường, nó đã tăng lên đến hơn 700 người, và hiện tại vẫn còn đang tiếp tục tăng lên theo chữ số hàng chục, có khi vượt lên đến hàng trăm.
-“Thật kinh khủng!”
Sau một lúc quan sát, lão Tim cũng chỉ có thể bật thốt ra ba chữ này. Đã không còn lời nào để cho lão diễn tả cảnh tượng trước mắt.
Đây là một hồi chiến đấu không cân sức, giữa một cường giả với một trí giả. Mà phần thua đã được định ra từ trước, chắc chắn phải nằm trong tay của cường giả rồi.
-“Thiếu gia, nếu kĩ năng mạnh mẽ như vậy thì nhất định nó sẽ có một mặt hạn chế nào đó, ngài chờ xem tình hình diễn biến tiếp theo như thế nào rồi đưa ra quyết định cũng chưa muộn mà. Chuyện quan trọng bây giờ là phải giữ được bình tĩnh trước đã.”
Lão Tim lần mò lại đến bên cạnh Henry, thì thầm cố gắng bình ổn giọng nói của lão để mà trấn an đối phương.
Thực ra, trong lòng lão cũng không hề biết rõ được, liệu con ác quỷ khổng lồ gọi là ‘Paal Vĩ Đại’ kia có thể duy trì được trong bao lâu.
Tất cả những gì mà lão lo lắng lúc này, chỉ là tình trạng của Henry sẽ trở nên xấu đi, mất bình tĩnh giống như trước mà thôi.
Tuy nhiên, có lẽ là lão Tim đã lo xa…
-“Đúng vậy, nhất định là vậy!”
Henry nghe được lời trấn an này của lão Tim thì lập tức liền bật người đứng dậy, bật thốt ra một câu như đã phát hiện ra được điều gì đó.
-“Chú Tim, mau ra lệnh cho bọn chúng lùi lại, cận chiến tản ra tìm cách cầm chân con quỷ đó cho ta. Đây nhất định là kỹ năng triệu hồi có thời gian hạn chế.”
Nhìn lại quân số vẫn còn có hơn 1.000 người, Henry hệt như đã được kích phát lại ý chí chiến đấu và hi vọng thắng được trận chiến này. Hắn gấp giọng hướng về lão Tim ban bố đầu mệnh lệnh tiếp theo.
-“Đã rõ, ta lập tức làm ngay!”
Điều đó không khỏi làm cho lão Tim thở phào ra một hơi nhẹ nhõm, vội vàng gật đầu đáp lại cho Henry.
…
-“Hahaha… CHẾT, CHẾT HẾT ĐI!!!”
Giữa chiến trường hỗn loạn, Paal cầm Quỷ Kích không ngừng bắn ra những quả ‘Hỏa Cầu’ mang sức mạnh hủy diệt ra khắp bốn phương tám hướng.
Hắn chẳng hề quan tâm đến chủ nhân của mình đang nằm quằn quại, lăn lộn trên mặt đất vì đau đớn.
Mọi thứ trong đầu hắn lúc này, tất cả đều đã bị lấp đầy bởi sát lục và tham vọng, muốn tìm kiếm năng lượng tăng lên sức mạnh cho mình.
…
Về phần Long thì ngược lại, trong đầu hắn ngoài những cơn đau đớn như muốn xé rách đại não ra thì còn lại chỉ có hai từ ‘Cầm Cự’ đang luẫn quẫn khắp nơi.
Hắn vì muốn kéo dài thời gian chịu hồi nên phải cố chịu đựng phản phệ của kỹ năng. Cơn đau đớn muốn làm cho hắn bỏ cuộc, nhưng hắn không thể.
Bởi hắn đến đây là để cứu viện, hắn phải cố gắng làm hết sức có thể để phá vỡ tình thế bại cục đã định này.
Khi số người bị Paal giết chết chạm đến con số 1.000 bên tai Long liền vang lên một âm thanh thông báo của hệ thống.
Keng! – Điểm PK của ngài hiện tại đang là 1.000, hệ thống phán định, biệt hiệu trong trò chơi của ngài sẽ được thêm vào hậu tố [Sát Nhân Cuồng Ma].
Keng! - Điểm PK quá 1.000, điểm kinh nghiệm nhận được giảm 50%.
Keng! – Mang theo hậu tố [Sát Nhân Cuồng Ma], điểm kinh nghiệm nhận được giảm 50%, sát thương kỹ năng và công kích bình thường tăng lên 25%, hiệu quả kỹ năng tăng 10%, tiêu hao MP giảm 25%.
Cùng lúc âm thanh hệ thống vang lên, trên người Long đột ngột bốc ra một trận khói đen nghi ngút như dầu nhớt bị đốt cháy. Cặp mắt đã nổi lên đầy gân đỏ của hắn dường như đã xuất hiện thêm một vầng quang mang màu đỏ chót, càng biến nó có thêm phần dữ tợn.
Khói đen bốc lên cao, kết hợp với biển khói đen gợn sóng chập chờn trên mặt đất, thứ được thả ra từ cánh cổng ‘Địa Ngục Môn’, khiến cho Long trông giống như một tên ma thần bị sa đọa, đang quỳ trên mặt đất sám hối.
Long thì hoàn toàn không biết những gì đang diễn ra với vẻ bề ngoài của mình, cũng chẳng hề để ý đến cái tên biệt hiệu trong trò chơi của hắn đã bị biến thành một màu đen tuyền với một phần hậu tố [Sát Nhân Cuồng Ma] ở phía sau.
Hắn bây giờ đây vẫn còn đang quỳ tại nơi đó, hai tay thì đưa lên túm chặt mái tóc, ôm đầu chiến đấu với từng cơn thống khổ không ngừng đổ ập đến.
Nhưng coi như là thế thì sức người cũng có giới hạn của nó, và bản thân Long cũng không thể nào là ngoại lệ.
Một hồi chiến đấu bằng ý chí của mình, hắn cũng đã chạm đến đỉnh điểm của khả năng chịu đựng.
‘Địa Ngục Môn’ cuối cùng cũng đã chạm đến hồi kết…
Long co giật thân thể cường độ càng lúc càng mạnh, khắp người tản mát ra từng luồng khói đen tà mị, trông rất kinh khủng.
-“GAHHHH…”
Đến một thời điểm không thể chịu đựng nổi nữa, hắn ưỡn ngực duỗi thẳng sống lưng, ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng cực kì thảm thiết, giống như một con hồng hoang dã thú sắp trút hơi thở cuối cùng của mình.
Mãi đến khi âm thanh tắt lịm đi thì thân thể của Long cũng đã vô lực chống đỡ được nữa, nặng nề ngã người về phía sau, nằm nhắm mắt bất động trên mặt đất khô cằn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.