Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư
Chương 137: Mưu đồ
D. Hien
09/06/2017
Đình Tấn không hề hay biết những chấn động mà mình gây đã ra. Ngay lúc này đây hắn vẫn thong dong bình tĩnh dặn dò Lý Uyên đang há hốc mồm kinh ngạc ở bên cạnh.
- “Ngươi một hồi lập tức tổ chức người đi quản lý với tổng hợp lại những tên không thể tham gia sự kiện. Với lại sắp xếp cho ta một bảng thống kê về cống hiến và thưởng phạt hợp lý cho lần hoạt động này.
Có thể sẽ phải hi sinh rất nhiều người nên tốt nhất là nên đền bù cho hợp lý nhé, ta không muốn sau sự kiện này lại có thêm một đám vì không hài lòng với thưởng phạt của quản lý mà rời khỏi hệ thống đội Lính Đánh Thuê đâu.”
Lời nói nửa đùa nửa nghiêm túc làm Lý Uyên tinh thần đang trong kinh ngạc cũng dần dần bình phục lại. Nàng gật đầu hiểu ý sau đó liền bắt đầu mở giao diện máy tính bắt đầu gõ chữ ghi chép lại những kế hoạch đã bàn luận cả buổi nãy giờ.
Bàn ăn lúc này cũng đã vào tàn cuộc. Đình Tấn nhìn thấy mọi người đều sắp giải quyết xong phần ăn của mình liền lớn tiếng hối thúc.
- “Mọi người ăn nhanh ăn nhanh thôi. Chuẩn bị lên đường đi luyện cấp nữa, lề mề quá. Còn hai ngày nữa để chuẩn bị đấy, liệu sao mà làm đừng để bị mất mặt nha. Hahaha”
Đình Tấn thuận tiện trêu chọc vài câu, thế nhưng không ngờ điều đó lại quả thật có hiệu quả. Nhất là Terrell và Ameerah, hai người đôi mắt tỏa sáng như đèn pha lập tức ‘chém giết’ với phần ăn còn lại của mình.
Rất nhanh sau đó, Lý Uyên và lão Marc đã trở lại cửa hàng mà bắt đầu làm việc. Cả nhóm chiến đội bảy người cũng bắt đầu lên đường theo sự dẫn dắt của David và Louis đi giết quái cày cấp chuẩn bị cho hoạt động ‘Ra mắt fan’ vào ngày mốt.
Cùng lúc đó tại một khu vực dã ngoại hoang mạc phía bắc của EL Thành, xung quanh là một đám, hơn nghìn người, đang bao vây chém giết với một đàn, khoảng 30 con Reek.
Mặc dù số lượng nhiều hơn thế nhưng với sức mạnh của mình, những con Reek tựa như những kẻ hủy diệt không thể bị cản phá. Dù cho có một đám người chơi chức nghiệp linh mục đứng phía sau thay phiên nhau chống đỡ, hồi máu nhưng cũng không cản được bước tiến của chúng.
Phía sau là một đội bao gồm những tên người chơi chức nghiệp đánh xa như thợ săn, cung thủ, pháp sư… đang vung tay, tung ra công kích và kỹ năng của họ bằng hết tốc độ bình sinh của mình.
Đứng ở phía sau cùng là một nhóm chỉ khoảng 10 người, trong đó 8 người đang vây quanh như làm vệ sĩ bảo vệ cho một ông lão và một tên thanh niên.
- “Tình hình thế nào rồi?”
Ngay lúc đàn Reek càng lúc càng lấn ép lấy đội cận chiến, liên tục đẩy lui bọn họ về phía sau. Tên thanh niên trẻ đột nhiên nhíu mày mở miệng hỏi.
- “Có vẻ không ổn, thưa thiếu gia. Bò Cạp báo lại đội tanker đã sắp chịu không nổi sức ép của đám Reek này rồi. Đội của Ai Kiu Ai với Huyền Thoại cũng sắp hết MP thuốc rồi. Có lẽ chúng ta nên rút về thôi, thiếu gia.”
Lão già ở bên cạnh, lập tức cung kính trả lời làm cho tên thanh niên càng nhíu chặt đôi chân mày.
Tên thanh niên cùng ông lão này chính là Henry và lão quản gia luôn theo hầu sát bên cạnh hắn. Đám người đang chiến đấu bên kia với đàn Reek là những tên người chơi hoặc công nhân viên của công ty được hắn thuê mướn chiến đấu.
Anh Hùng không giới hạn về số người trong đội nên Henry lợi dụng điều này mướn người thay hắn chiến đấu kiếm về kinh nghiệm để được tăng nhanh đẳng cấp.
Tuy rằng giết quái vật tốc độ rất nhanh thế nhưng bởi vì nhiều người lên lượng kinh nghiệm chia ra lại rất thấp. Khoảng thời gian 5 ngày vừa qua, hắn lại bị Đình Tấn đạp lên đầu mà tuột xuống vị trí thứ 6 trên bảng xếp hạng.
Thế nên hôm nay hắn quyết định muốn tập hợp nhiều người để vượt qua khu vực quái vật đẳng cấp cao, chém giết tìm kiếm kinh nghiệm nhiều hơn để vượt mặt trở lại Đình Tấn.
Nhưng không ngờ ngoài khu vực 30km ở doanh trại đóng quân dã ngoại này, quái vật lại có thực lực mạnh như vậy làm hắn có chút trở tay không kịp.
Henry nhìn tình cảnh những con Reek đang phun ra lửa mà thiêu đốt đám người thuộc hạ của mình, lại nghe tiếng kêu gào thảm thiết cùng với tiếng hét lớn, kêu gọi rút lui của những tên chỉ huy, đội trưởng.
Hắn cắn răng âm thầm hạ quyết định, sau đó lập tức quay về phía ông lão quản gia trầm giọng ra lệnh.
- “Gọi những tên kia rút lui đi. Đừng lãng phí thời gian nữa, nhanh chóng trở về khu vực voi Mammuthus cày cấp thôi.”
Vừa nói xong hắn lập tức xoay người rời đi. Một đám tám tên vệ sĩ lập tức nối bước theo sau. Ông lão quản gia chỉ biết thở dài, sau đó mở ra giao diện hệ thống bảng tin nhắn mật liên lạc với những tên đội trưởng mà truyền đạt mệnh lệnh.
Đúng lúc này, bảng tin nhắn mật của ông ta đột nhiên nhận được một tin nhắn mới. Ông lão cũng không vội mở ra xem mà vẫn tiếp tục nhắn tin, sau đó hắn mới nhanh chóng đuổi theo tên Henry đã đi trước một đoạn.
Vừa đi ông lão quản gia mới vừa mở ra xem tin nhắn vừa được truyền tới. Xem xong toàn bộ nội dung tin nhắn làm cho hắn không khỏi trố mắt lên vì kinh ngạc.
Bước chân lại tăng nhanh tốc độ đuổi tới tên Henry, ông lão quản gia hấp tấp vội vàng mà trình báo.
- “Thiếu gia, thiếu gia… [The Alliance] có hành động.”
Tên Henry bước đi nhanh không đợi ai, thế nhưng vừa nghe ông lão quản gia ở phía sau hò hét lên cái tên [The Alliance] thì hắn lập tức ngừng lại bước chân. Đôi mắt híp lại, đầy mùi âm mưu nguy hiểm nhìn ông lão rồi gằn giọng mà nói.
- “Nói nhanh! Có chuyện gì?”
Ông lão quản gia có chút lo lắng vội vàng nói rõ nội dung bên trong tin nhắn hắn vừa nhận được.
- “Thiếu gia, [The Alliance] đang dự định tổ chức nhiệm vụ tập thể cho cả đội Lính Đánh Thuê của bọn họ. Chúng ta gián điệp báo về tin tức rằng bọn họ sẽ tập họp vào ngày mốt, 9 giờ sáng ở [The Alliance Khách Sạn].”
Tên Henry nghe dsUKPuIy xong ông lão báo cáo liền híp mắt như đang suy tính âm mưu gì đó. Sau đó vừa chống tay lên cằm vừa xoay người lại tiếp tục rời đi khỏi vùng chiến trường của đám thuộc hạ với đàn Reek.
Một lúc sau đó, Henry mới mở miệng ra lệnh cho ông lão quản gia.
- “Chúng ta lần này đi chơi một vố lớn. Bọn chúng chắc chắn là dự tính đi săn Boss đây, lần này không phá nát cả cái ổ chó đó ta liền không gọi Henry William nữa.
Gọi Bò Cạp liên hệ với tên Trần Cận Hùng đi, bảo hắn đi sắp xếp cho kế hoạch lần này. Nếu thành công thì đồng ý phân cho bọn Hồng Môn Hội đó nhóm cổ phần của công ty bất động sản.
Mấy hôm nay bọn chúng cứ quấy rầy làm ta cũng nhức óc quá rồi, nhân tiện lần này giải quyết nốt chuyện của bọn chúng luôn một thể.
Hahaha, lần này bọn chúng chết chắc rồi…”
Hắn giọng nói hùng hổ, khuôn mặt cũng trở nên dữ tợn, càng nói về sau càng giống như chắc chắn kế hoạch này có thể thành công.
Henry bắt đầu ảo tưởng đến hình ảnh những tên thành viên của [The Alliance] bị người của hắn đuổi giết mà co chân chạy trốn làm hắn không nhịn được cười lớn.
- “Rõ thưa thiếu gia.”
Ông lão quản gia không dám nói gì nhiều, lập tức cúi đầu hô to, sau đó liền nhanh chóng gửi tin nhắn đến cho tên Bò Cạp truyền đạt mệnh lệnh.
Ở phương xa, Đình Tấn không biết rằng hành động quá khoa trương của mình lại làm thành một cái bẫy đưa cả đội Lính Đánh Thuê [The Alliance] rơi vào vòng nguy hiểm.
Hắn lúc này vẫn đang vô tư ngồi trên đất lập trình. Phía bên cạnh, một nhóm 4 người và hai con Song Giác Thú cùng với một đám vong linh đang nhàn nhã chém giết những con Bò Sắt.
- “Ngươi một hồi lập tức tổ chức người đi quản lý với tổng hợp lại những tên không thể tham gia sự kiện. Với lại sắp xếp cho ta một bảng thống kê về cống hiến và thưởng phạt hợp lý cho lần hoạt động này.
Có thể sẽ phải hi sinh rất nhiều người nên tốt nhất là nên đền bù cho hợp lý nhé, ta không muốn sau sự kiện này lại có thêm một đám vì không hài lòng với thưởng phạt của quản lý mà rời khỏi hệ thống đội Lính Đánh Thuê đâu.”
Lời nói nửa đùa nửa nghiêm túc làm Lý Uyên tinh thần đang trong kinh ngạc cũng dần dần bình phục lại. Nàng gật đầu hiểu ý sau đó liền bắt đầu mở giao diện máy tính bắt đầu gõ chữ ghi chép lại những kế hoạch đã bàn luận cả buổi nãy giờ.
Bàn ăn lúc này cũng đã vào tàn cuộc. Đình Tấn nhìn thấy mọi người đều sắp giải quyết xong phần ăn của mình liền lớn tiếng hối thúc.
- “Mọi người ăn nhanh ăn nhanh thôi. Chuẩn bị lên đường đi luyện cấp nữa, lề mề quá. Còn hai ngày nữa để chuẩn bị đấy, liệu sao mà làm đừng để bị mất mặt nha. Hahaha”
Đình Tấn thuận tiện trêu chọc vài câu, thế nhưng không ngờ điều đó lại quả thật có hiệu quả. Nhất là Terrell và Ameerah, hai người đôi mắt tỏa sáng như đèn pha lập tức ‘chém giết’ với phần ăn còn lại của mình.
Rất nhanh sau đó, Lý Uyên và lão Marc đã trở lại cửa hàng mà bắt đầu làm việc. Cả nhóm chiến đội bảy người cũng bắt đầu lên đường theo sự dẫn dắt của David và Louis đi giết quái cày cấp chuẩn bị cho hoạt động ‘Ra mắt fan’ vào ngày mốt.
Cùng lúc đó tại một khu vực dã ngoại hoang mạc phía bắc của EL Thành, xung quanh là một đám, hơn nghìn người, đang bao vây chém giết với một đàn, khoảng 30 con Reek.
Mặc dù số lượng nhiều hơn thế nhưng với sức mạnh của mình, những con Reek tựa như những kẻ hủy diệt không thể bị cản phá. Dù cho có một đám người chơi chức nghiệp linh mục đứng phía sau thay phiên nhau chống đỡ, hồi máu nhưng cũng không cản được bước tiến của chúng.
Phía sau là một đội bao gồm những tên người chơi chức nghiệp đánh xa như thợ săn, cung thủ, pháp sư… đang vung tay, tung ra công kích và kỹ năng của họ bằng hết tốc độ bình sinh của mình.
Đứng ở phía sau cùng là một nhóm chỉ khoảng 10 người, trong đó 8 người đang vây quanh như làm vệ sĩ bảo vệ cho một ông lão và một tên thanh niên.
- “Tình hình thế nào rồi?”
Ngay lúc đàn Reek càng lúc càng lấn ép lấy đội cận chiến, liên tục đẩy lui bọn họ về phía sau. Tên thanh niên trẻ đột nhiên nhíu mày mở miệng hỏi.
- “Có vẻ không ổn, thưa thiếu gia. Bò Cạp báo lại đội tanker đã sắp chịu không nổi sức ép của đám Reek này rồi. Đội của Ai Kiu Ai với Huyền Thoại cũng sắp hết MP thuốc rồi. Có lẽ chúng ta nên rút về thôi, thiếu gia.”
Lão già ở bên cạnh, lập tức cung kính trả lời làm cho tên thanh niên càng nhíu chặt đôi chân mày.
Tên thanh niên cùng ông lão này chính là Henry và lão quản gia luôn theo hầu sát bên cạnh hắn. Đám người đang chiến đấu bên kia với đàn Reek là những tên người chơi hoặc công nhân viên của công ty được hắn thuê mướn chiến đấu.
Anh Hùng không giới hạn về số người trong đội nên Henry lợi dụng điều này mướn người thay hắn chiến đấu kiếm về kinh nghiệm để được tăng nhanh đẳng cấp.
Tuy rằng giết quái vật tốc độ rất nhanh thế nhưng bởi vì nhiều người lên lượng kinh nghiệm chia ra lại rất thấp. Khoảng thời gian 5 ngày vừa qua, hắn lại bị Đình Tấn đạp lên đầu mà tuột xuống vị trí thứ 6 trên bảng xếp hạng.
Thế nên hôm nay hắn quyết định muốn tập hợp nhiều người để vượt qua khu vực quái vật đẳng cấp cao, chém giết tìm kiếm kinh nghiệm nhiều hơn để vượt mặt trở lại Đình Tấn.
Nhưng không ngờ ngoài khu vực 30km ở doanh trại đóng quân dã ngoại này, quái vật lại có thực lực mạnh như vậy làm hắn có chút trở tay không kịp.
Henry nhìn tình cảnh những con Reek đang phun ra lửa mà thiêu đốt đám người thuộc hạ của mình, lại nghe tiếng kêu gào thảm thiết cùng với tiếng hét lớn, kêu gọi rút lui của những tên chỉ huy, đội trưởng.
Hắn cắn răng âm thầm hạ quyết định, sau đó lập tức quay về phía ông lão quản gia trầm giọng ra lệnh.
- “Gọi những tên kia rút lui đi. Đừng lãng phí thời gian nữa, nhanh chóng trở về khu vực voi Mammuthus cày cấp thôi.”
Vừa nói xong hắn lập tức xoay người rời đi. Một đám tám tên vệ sĩ lập tức nối bước theo sau. Ông lão quản gia chỉ biết thở dài, sau đó mở ra giao diện hệ thống bảng tin nhắn mật liên lạc với những tên đội trưởng mà truyền đạt mệnh lệnh.
Đúng lúc này, bảng tin nhắn mật của ông ta đột nhiên nhận được một tin nhắn mới. Ông lão cũng không vội mở ra xem mà vẫn tiếp tục nhắn tin, sau đó hắn mới nhanh chóng đuổi theo tên Henry đã đi trước một đoạn.
Vừa đi ông lão quản gia mới vừa mở ra xem tin nhắn vừa được truyền tới. Xem xong toàn bộ nội dung tin nhắn làm cho hắn không khỏi trố mắt lên vì kinh ngạc.
Bước chân lại tăng nhanh tốc độ đuổi tới tên Henry, ông lão quản gia hấp tấp vội vàng mà trình báo.
- “Thiếu gia, thiếu gia… [The Alliance] có hành động.”
Tên Henry bước đi nhanh không đợi ai, thế nhưng vừa nghe ông lão quản gia ở phía sau hò hét lên cái tên [The Alliance] thì hắn lập tức ngừng lại bước chân. Đôi mắt híp lại, đầy mùi âm mưu nguy hiểm nhìn ông lão rồi gằn giọng mà nói.
- “Nói nhanh! Có chuyện gì?”
Ông lão quản gia có chút lo lắng vội vàng nói rõ nội dung bên trong tin nhắn hắn vừa nhận được.
- “Thiếu gia, [The Alliance] đang dự định tổ chức nhiệm vụ tập thể cho cả đội Lính Đánh Thuê của bọn họ. Chúng ta gián điệp báo về tin tức rằng bọn họ sẽ tập họp vào ngày mốt, 9 giờ sáng ở [The Alliance Khách Sạn].”
Tên Henry nghe dsUKPuIy xong ông lão báo cáo liền híp mắt như đang suy tính âm mưu gì đó. Sau đó vừa chống tay lên cằm vừa xoay người lại tiếp tục rời đi khỏi vùng chiến trường của đám thuộc hạ với đàn Reek.
Một lúc sau đó, Henry mới mở miệng ra lệnh cho ông lão quản gia.
- “Chúng ta lần này đi chơi một vố lớn. Bọn chúng chắc chắn là dự tính đi săn Boss đây, lần này không phá nát cả cái ổ chó đó ta liền không gọi Henry William nữa.
Gọi Bò Cạp liên hệ với tên Trần Cận Hùng đi, bảo hắn đi sắp xếp cho kế hoạch lần này. Nếu thành công thì đồng ý phân cho bọn Hồng Môn Hội đó nhóm cổ phần của công ty bất động sản.
Mấy hôm nay bọn chúng cứ quấy rầy làm ta cũng nhức óc quá rồi, nhân tiện lần này giải quyết nốt chuyện của bọn chúng luôn một thể.
Hahaha, lần này bọn chúng chết chắc rồi…”
Hắn giọng nói hùng hổ, khuôn mặt cũng trở nên dữ tợn, càng nói về sau càng giống như chắc chắn kế hoạch này có thể thành công.
Henry bắt đầu ảo tưởng đến hình ảnh những tên thành viên của [The Alliance] bị người của hắn đuổi giết mà co chân chạy trốn làm hắn không nhịn được cười lớn.
- “Rõ thưa thiếu gia.”
Ông lão quản gia không dám nói gì nhiều, lập tức cúi đầu hô to, sau đó liền nhanh chóng gửi tin nhắn đến cho tên Bò Cạp truyền đạt mệnh lệnh.
Ở phương xa, Đình Tấn không biết rằng hành động quá khoa trương của mình lại làm thành một cái bẫy đưa cả đội Lính Đánh Thuê [The Alliance] rơi vào vòng nguy hiểm.
Hắn lúc này vẫn đang vô tư ngồi trên đất lập trình. Phía bên cạnh, một nhóm 4 người và hai con Song Giác Thú cùng với một đám vong linh đang nhàn nhã chém giết những con Bò Sắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.