Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 316: Sự cố, tìm ra manh mối

D. Hien

10/06/2017

Nói đoạn, Đình Tấn nhắm mắt lại, tập trung tinh thần triệu hồi ra kỹ năng.

"Bộc Lôi Thuật"

Không gian trong căn phòng xung quanh nơi hắn đang ngồi lập tức xuất hiện vô số sợi tia sét mỏng, nối đuôi nhau tụ tập tới xung quanh nắm tay của hắn. Những tia sét như là một sinh mạng thể thực thụ, chúng quây quần bên nhau chẳng khác gì đang đùa giỡn với nhau.

Hoàn thành triệu hồi kỹ năng, Đình Tấn lại cầm lấy viên thủy tinh hình dạng giọt nước mà mình vừa điêu khắc vòng tròn ma pháp lên bề mặt của nó. Hắn dẫn động từng làn sóng tinh thần lực làm thành một sợi dây liên kết với viên thủy tinh, hay nói đúng hơn là liên kết với vòng tròn ma pháp được khắc lên bề mặt của nó.

Những tia sét nhỏ như tìm được một lối thoát khác cho mình. Bọn chúng ồ ạt chuyển dời vị trí, di chuyển từ tay Đình Tấn sang viên thủy tinh bên cạnh thông qua sợi dây liên kết tinh thần, rồi biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa. Từ bên ngoài nhìn vào trông giống như những tia sét kia đều bị viên thủy tinh hấp thụ hết rồi vậy.

Gương mặt Đình Tấn đầy căng thẳng, tập trung nhìn chằm chằm vào viên thủy tinh hay nói đúng hơn là ở bên trong của nó. Bởi vì lúc này đây hắn đã cảm nhận và đã thấy được những sợi sét nhỏ mỏng manh đang chuyển động qua lại ở bên trong của viên thủy tinh.

Bộ dáng của nó nhìn không khác mấy viên ‘Lôi Lê Kết Tinh’ ở trong trò chơi mà hắn đã từng sử dụng qua.

Tuy nhiên vẫn còn có một điều là, viên ‘Lôi Lê Kết Tinh’ này không có màu sắc trắng sáng pha trộn một chút màu tím của món vật phẩm ‘Lôi Lê Kết Tinh’ trong trò chơi.

Đình Tấn thì không quan trọng chuyện này cho lắm, bởi vì đây là lần đầu tiên viên thủy tinh chịu hấp thụ năng lượng được hắn truyền vào. Bấy nhiêu đó đã làm hắn cảm thấy vui mừng lắm rồi.

Ngoài chuyện đó ra thì hắn cũng thấp thoáng nhìn thấy được một ít ánh sáng màu tím đang lấp lóe ở bên trong viên thủy tinh kia rồi. Phỏng chừng do năng lượng nạp vào chưa đủ nên mới chưa có được màu sắc giống như món trang bị ‘Lôi Lê Kết Tinh’ ở trong trò chơi mà thôi.

Khi nạp năng lượng, hắn lựa chọn sử dụng kỹ năng "Bộc Lôi Thuật" thay vì sử dụng những nguồn năng lượng khác là vì muốn tiết kiệm thời gian. Nếu như muốn thì sấm sét để nạp năng lượng, vậy thì chắc hắn phải lên núi cắm cột thu lôi mà chờ đợi sét đánh xuống.

Còn nếu muốn sử dụng điện năng thì phải chuẩn bị rất nhiều thứ, vừa tốn thời gian lại vừa tốn công, mà có khi còn có thể ảnh hưởng đến đường dây điện gây ra cháy nổ thì sẽ rất phiền phức.

Trong khi sử dụng "Bộc Lôi Thuật" vừa nhanh lại gọn lẹ không mất mát gì nhiều, giúp hắn tiết kiệm được thêm rất nhiều thời gian và công sức. Có thể nói như vậy đã là sự lựa chọn tốt nhất rồi.

Đình Tấn tập trung tinh thần quan sát, ngồi im một chỗ chờ đợi. Thời gian cứ như ly cà phê nhỏ từng giọt trôi qua, đến hơn năm phút sau đó, màu sắc của viên thủy tinh đã chuyển sang một màu tím đậm trông rất bắt mắt và độ sáng của nó cũng đã ngang ngửa với độ sáng của những viên thủy tinh trên chiếc vòng tay ‘Lôi Lê Kết Tinh’ trong game rồi.

Thế nhưng mà Đình Tấn vẫn chưa ngắt đi sợi dây tinh thần liên kết giữa hắn cùng với viên thủy tinh này và hắn cũng không hề có ý định ngừng lại việc truyền năng lượng. Hắn muốn kiểm tra xem viên thủy tinh này có thể chịu đựng được mức độ năng lượng là bao nhiêu.

‘Rắc rắc…’

Không để hắn chờ lâu, viên thủy tinh lập tức cho hắn câu trả lời. Khi việc truyền năng lượng đã diễn ra đúng 300 giây, tức là đúng 5 phút, viên thủy tinh bắt đầu xuất hiện từng vết nứt nhỏ.

Thấy vậy thì Đình Tấn mới vội vàng ngắt đi sợi dây tinh thần liên kết với viên thủy tinh. Nhưng mà…

‘Rắc rắc rắc…’

Vết nứt không hề có dấu hiệu muốn ngừng lại, nó cứ tiếp tục lan tràn ra xung quanh bề mặt của viên thủy tinh. Tình hình rơi vào trạng thái không thể kiểm soát làm Đình Tấn cũng có chút giật mình kinh ngạc.

Hắn vội cầm viên đá muốn vứt nó ra bên ngoài cửa sổ, nhưng nghĩ lại với khả năng mà vụ nổ khi viên thủy tinh bị kích hoạt có thể xảy ra, cùng với những ảnh hưởng mà vụ nổ mang lại làm cho hắn chùn tay lại.

Chính vì giây phút do dự này mà Đình Tấn đã mất đi cơ hội phi tan viên thủy tinh.

‘Xoẹt xoẹt xoẹt’

Vết nứt tràn lan ra khắp bề mặt của viên thủy tinh, chạm đến điểm cực hạn của nó. Những tia sét mang theo năng lượng [Sát Thương Thuộc Tính Lôi] ở bên trong như tìm được nơi để giải thoát, lập tức bộc phát ra bên ngoài đánh lên trên người Đình Tấn và những thứ đồ vật xung quanh hắn.

Vụ nổ xảy ra gây ra 1000 điểm [Sát Thương Thuộc Tính Lôi], nghĩa là Đình Tấn phải trực diện chịu một lực tác động bằng với hai đòn đánh toàn lực của T.O.A lên người.

Lại không ở trong trạng thái phòng thủ nên hắn ngay tức khắc bị vụ nổ đánh bay ngược về phía sau, đập mạnh thân thể lên trên vách tường, rồi ngã lăn ra đất, nằm sấp mặt luôn một chỗ.

‘Ầm rầm rầm…’



Không khí bị đốt nóng giãn nở ra đột ngột gây ra một vụ nổ lớn, âm thanh như tiếng sấm rền vang. 14 người khác đang có mặt trong căn nhà nghỉ đều bị tiếng sấm rền này làm cho giật thót người một cái.

Ở gần phòng của hắn nhất chính là David. Nghe được tiếng sấm, hắn cũng bị giật mình, thoát khỏi trạng thái tu luyện. Đến khi nhận ra nguồn gốc của tiếng sấm, hắn mới vội vàng bật người đứng dậy, chạy tới phòng của Đình Tấn để kiểm tra xem tình hình của đối phương.

‘Rầm rầm rầm…’

- “Hội trưởng, hội trưởng. Ngươi sao rồi?”

Bởi vì cửa đã bị Đình Tấn khóa trái để tránh không cho người làm phiền trong lúc mình chế luyện vật phẩm nên David không thể nào đi vào phòng. Hắn chỉ có thể đứng bên ngoài vung tay đập mạnh cửa phòng, vừa lớn tiếng kêu gọi.

Đang ngồi làm việc trên bàn máy tính, Rose và Anhien cũng bị tiếng nổ làm cho giật thót tim một cái.

Trong đầu nghĩ đến việc kẻ địch tập kích, Rose hoảng hồn vội vàng để tay lên lỗ tai mình để kích hoạt máy liên lạc rồi lớn tiếng hỏi.

- “Chuyện gì xảy ra vậy?!”

- “Không… không có việc gì. Thí nghiệm thật bại thôi.”

Giọng nói Đình Tấn lập tức truyền lại ngay sau đó làm nàng và những người khác cũng nhẹ nhõm yên tâm đi không ít.

- “Thí nghiệm gì vậy? Đừng làm ra nhiều sự chú ý quá, ta không muốn lại phải giải quyết thêm rắc rối nào nữa đâu.”

Thở phào một hơi dài, Rose lại tiếp tục hỏi, đồng thời cũng không quên nhắc nhở hắn một chút.

- “Biết rồi. Lần này là do ta sơ xuất, xin lỗi. Sẽ không có vấn đề gì xảy ra nữa đâu, các ngươi cứ yên tâm làm việc đi.”

Đình Tấn hắng giọng một cái rồi nhanh chóng cam đoan. Tình trạng bây giờ của hắn đã khá hơn một chút rồi.

Lồm cồm bò dậy, hắn đưa mắt nhìn lại vị trí, nơi vụ nổ xảy thì trên sàn nhà nơi đó đã có một cái hố thông xuống căn phòng của Đỗ Lễ dưới tầng hai rồi. Xung quanh cái hố tuy không bị đổ nát nhưng cũng đã bị nám đen.

- “Này! Ngươi có biết cái hành động phá giấc ngủ của người khác cũng không khác gì một tội ác diệt chủng hay không hả?”

Bên trong lỗ hổng truyền đến giọng phàn nàn, có chút tức giận của Đỗ Lễ, có thể thấy là vụ nổ đã làm ảnh hưởng đến giấc ngủ và kế đến là tâm trạng của hắn đến mức nào.

- “Xin lỗi, xin lỗi. Ta sẽ khắc phục, sẽ không có vụ nổ nào nữa đâu. Ngươi tiếp tục ngủ đi.”

Đình Tấn lớn tiếng nói xuống bên dưới lỗ hổng kia, sau đó vội vàng chạy đi tìm một vài tấm gỗ và tấm vải lớn để che đậy lại lỗ hổng trên sàn nhà.

Hoàn thành xong mọi việc, Đình Tấn lại tiếp tục bắt tay vào công việc chế tạo ‘Lôi Lê Kết Tinh’.

Đã thành công chế tạo ra một viên thủy tinh nên hắn đã nhớ và nắm bắt được rất nhiều trọng yếu bí quyết trong khâu chế tạo này. Từ việc khắc họa ký hiệu ma pháp lên bề mặt của viên thủy tinh đã không còn thất bại nhiều như trước nữa.

Đến việc truyền tải năng lượng, hắn còn đã biết được hạn mức tối đa năng lượng mà một viên thủy tinh có thể chứa đựng. Bằng cách truyền tải năng lượng bằng kỹ năng "Bộc Lôi Thuật", Đình Tấn dự đoán mỗi viên thủy tinh chỉ có thể liên tục truyền vào năng lượng [Sát Thương Thuộc Tính Lôi] chỉ khoảng 5 phút trở lại và rất có khả năng nó còn tùy thuộc vào kích cỡ của viên đá thủy tinh nữa.

Chính vì thế mà tốc độ chế tạo ‘Lôi Lê Kết Tinh’ của hắn đã nhanh hơn rất nhiều, mất không đến 30 phút, hắn đã hoàn thành chế tạo ra một viên ‘Lôi Lê Kết Tinh’.

Trong khi đó, ở bên trong phòng máy, Rose và Anhien sau sự cố của Đình Tấn thì lại tiếp tục quay trở lại với công việc tìm kiếm của bọn họ. Bỏ ra hơn một giờ rà soát, bọn họ đã tìm ra được hơn 30 khu nghĩa trang lớn nhỏ khác nhau trong thành phố Ronneby này.

Nhưng mà có một điều làm bọn họ cảm thấy rất nhức não. Đó chính là bọn họ đã tìm thấy tám khu nghĩa trang xảy ra tình trạng trộm mộ.

Ấy vậy mà những chuyện trộm mộ này đều là xảy ra hơn mấy năm về trước và được thực hiện bởi một kẻ biến thái mắc phải căn bệnh ‘Necrophilia’ (Yêu xác chết). Sự việc như vậy làm cho hai người Rose và Anhien có chút rối rắm.



Anhien hai tay ôm đầu, ngón tay xỏ xuyên vào nắm lấy từng lọn tóc, gương mặt tỏ rõ vẻ mỏi mệt, chán nản mà nói.

- “Làm sao bây giờ… tám khu nghĩa trang xảy ra trộm mộ, hơn 30 khu nghĩa trang xung quanh thành phố. Chẳng lẽ chúng ta phải đi hỏi dò từng khu sao chỉ huy? Như vậy sẽ tốn rất nhiều thời gian đó… hic… không biết người ở Thụy Điển làm sao lại thích chết như vậy kia chứ. Làm hại phải xây nhiều khu nghĩa trang như thế…”

Rose một tay chống cằm, một tay khác lại điều khiển máy vi tính. Thần sắc của nàng vẫn là một vẻ chăm chú từ đầu đến cuối giống như chuyện làm việc hơn 12 giờ từ sáng đến tối đối với nàng cũng không ảnh hưởng là mấy.

Nghe được lời của Anhien, Rose lắc nhẹ đầu một cái rồi mới chậm rãi phân tích lại những điểm mấu chốt mà Anhien đã bỏ qua.

- “Đoạn phim ghi hình lại đoạn đối thoại của T.O.A với con quạ đen thì chỉ mới trong buổi xế chiều ngày hôm qua mà thôi, như vậy cũng có nghĩa là chuyện trộm mộ chỉ mới xảy ra trong ngày hôm qua hoặc lâu hơn trong tuần này.

Nếu vậy thì rất ít có khả năng các phương tiện truyền thông hay báo chí sẽ đưa tin chuyện trộm mộ này. Ngươi thử mở rộng tìm kiếm sang những tỉnh hoặc thành phố lân cận xem có tin tức nào phù hợp với điều kiện này hay không.”

Nàng rất cẩn thận giải thích cho Anhien như một tiền bối đi trước chỉ dạy cho hậu bối. Cũng do Anhien vẫn còn quá trẻ, chưa thể suy nghĩ thông suốt được hết mọi chuyện, hoặc cũng là do kinh nghiệm còn non, chưa biết rõ những mánh khóe trong việc điều tra.

Nhưng sau đó, bất chợt Rose dường như nghĩ đến chuyện gì đó nên tiếp tục lên tiếng nói thêm vào.

- “Ừm… Ngươi nhớ mở rộng khu vực rà soát ra những trang mạng xã hội nữa. Trên đó rất có khả năng người thân hoặc những người đi viếng mộ phát hiện có ngôi mộ bị trộm rồi đăng tải tin tức lên trang mạng xã hội, thông tin tìm được sẽ nhiều hơn là chỉ truy tìm thông qua tin tức báo chí chính quy.

Nếu như mà vẫn không thể tìm thấy thì phỏng chừng là bọn người của tổ chức Black Angel này đã che dấu đi việc ngôi mộ bị trộm để không bị để lộ ra căn cứ trụ sở của mình rồi cũng nên. Đến lúc đó thì chúng ta chỉ có thể bỏ thời gian ra, đi khảo sát từng khu mộ xung quanh thành phố này rồi.”

- “Đã biết rồi chỉ huy.”

Anhien sau khi đã hiểu rõ mọi chuyện thì rất nhanh đã lấy lại được tinh thần. Nàng nghiêm túc gật mạnh đầu, giọng quả quyết khẳng định đáp lại Rose. Sau đó giống như dXNFkzZj vẫn còn có chút thắc mắc, Anhien mới lên tiếng nói thêm.

- “Không biết tên biến thái nào lại đi trộm mộ nhỉ… ây… khoan đã... trộm mộ… trộm mộ...”

Nhưng đang nói giữa chừng, bất chợt Anhien kêu lên một tiếng, cả người cứng đờ, ngừng lại mọi động tác gõ phím như bị điểm trúng huyệt tê liệt. Tiếp đó, vẻ mặt nàng thẫn thờ, miệng lẩm bẩm một vài từ không rõ, mắt không có tiêu cự nhìn về phía trên trần nhà, chẳng khác nào đang cố nhớ lại chuyện gì đó.

- “Sao vậy Anhien? Có chuyện gì sao?”

Rose nghe Anhien kêu lên một tiếng thì cũng bị giật mình, liếc mắt nhìn qua lại thấy vẻ mặt đang dại ra của cô nàng thì không khỏi lo lắng hỏi thăm.

- “Biến thái… trộm mộ… hôm qua…”

Giống như không hề nghe thấy giọng nói của Rose đang gọi mình, Anhien vẫn không ngừng lẩm bẩm nơi đó một mình.

Ngay khi Rose lo lắng, muốn đứng dậy đi tới bên cạnh xem tình trạng của Anhien thế nào thì bất chợt, Anhien động…

Cô nàng giống như vừa tìm ra được phát kiến vĩ đại nào đó, gương mặt tỏ rõ vẻ hưng phấn, hai bàn tay lướt đi trên mặt bàn, ngón tay cấp tốc gõ lên bàn phím ảo.

Rose cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ là thấy Anhien như vậy thì cũng không tiện cắt đứt, cứ để cho cô nàng làm xong rồi lại kêu gọi cũng không muộn.

- “Tìm được rồi!”

Không mất quá nhiều thời gian, Anhien sau khi liên tục gõ ra rất nhiều câu lệnh để máy tính làm việc thì bỗng nhiên nàng lớn tiếng kêu lên. Rose cũng bị nàng làm cho bất ngờ không kịp trở tay.

Đến khi phục hồi tinh thần lại, nhìn lên màn hình máy tính Rose chỉ thấy thứ nó đang hiển thị là một dòng trạng thái của một người gọi là ‘Quocchien_bn’ đã đăng tải trên trang mạng xã hội Reddit vào buổi trưa ngày hôm nay.

[Hôm nay em đi viếng mộ một người thân được chôn cất từ rất lâu ở phía nam thành phố Ronneby. Khi đến nơi thì bất ngờ phát hiện ra có một ngôi mộ có lớp đất bên trên giống như vừa bị đào xới ra vậy.

Mấy bác giúp em xem thử có phải là bị đào ra không để em còn đi báo công an. Nhớ mấy năm trước giang hồ có tin đồn một kẻ bị biến thái chuyên đi trộm xác về ngủ chung nên em nghi ngờ lần này hắn lại tái xuất giang hồ rồi đây]

Kèm theo dòng trạng thái này chính là một vài hình ảnh chụp một ngôi mộ cũ kỹ, với phần lớp đất bên trên có dấu hiệu bị xới lên rất rõ ràng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook