Trọng Sinh Chi Yêu Hoàng Vi Phu
Chương 11: Nơi Được Phân Công
Thanh Y Họa Mặc
06/08/2023
Cố Quản sự, người mà đang dẫn bọn họ rời đi, có tu vi Trúc Cơ trung kỳ,
là một đại hán cao lớn thô kệch, nhưng mặt mày lại thập phần hàm hậu
cùng chất phác.
Ra khỏi cửa điện, Cố quản sự tế ra pháp khí hình dạng một cây đao, hắn vừa phất tay liền có một cổ linh lực truyền vào trong pháp khí, thanh đao liền bay lên không trung nhanh chóng phóng to ra, sau khi đám người Thích Nhạc nhảy lên pháp khí, hắn một bên điều khiển pháp khí hướng tới phương bắc bay đi, một bên hướng bọn họ giới thiệu quy củ cùng một ít tình huống ở Thiên Vân Tông.
Ở Thiên Vân Tông, đệ tử dưới Trúc Cơ kỳ sẽ dựa theo linh căn phân chia làm bốn cấp bậc; thượng, trung, trung hạ, hạ. Đệ tử đơn linh căn cùng dị linh căn thuộc về thượng đẳng, sẽ cư trú ở viện tầng một; đệ tử Song linh căn thuộc về trung đẳng, sẽ cư trú ở tầng hai; đệ tử có ba linh căn thuộc về trung hạ đẳng, cư trú tầng ba; mà đệ tử có bốn linh căn cùng năm linh căn thuộc về hạ đẳng sẽ cư trú ở viện tầng bốn.
Về việc phân phát tài nguyên tu luyện thì ai cũng sẽ được đối xử bình đẳng như nhau, bất quá đệ tử dưới Trúc Cơ kỳ đều có nhiệm vụ bắt buộc phải làm, mỗi một năm đều yêu cầu hoàn thành nhiệm vụ do tông môn phát ra mới có thể lĩnh tài nguyên thuộc về chính mình, mà ở bốn cấp bậc của các đệ tử đều sẽ có nhiệm vụ riêng biệt dành cho từng cấp bậc, đệ tử thuộc thượng đẳng cùng trung đẳng trên cơ bản một năm cũng chỉ cần dùng một tháng đi hoàn thành nhiệm vụ, đệ tử thuộc trung hạ đẳng đại khái yêu cầu ba tháng, mà đệ tử thuộc hạ đẳng tắc yêu cầu nửa năm thậm chí càng nhiều hơn mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, cũng liền có thể tưởng tượng kỳ thật cái gọi là phân công cũng là dựa theo tư chất cùng thiên phú tới định, muốn chân chính công bằng là không có khả năng; Vật cạnh thiên trạch, thích giả sinh tồn. Đây cũng là sự thật tàn khốc mà không thể nào thay đổi được.
(*Vật cạnh thiên trạch, thích giả sinh tồn có nghĩa là vật đổi sao dời, những ai có thể thích ứng tốt thì mới sống sót được.)
Bên trong tông môn, đám đệ tử thành công đến Trúc Cơ, thì sẽ không dựa vào thuộc tính linh căn tới phân phối chỗ ở cùng tài nguyên nữa, mà toàn bộ là dựa vào thực lực tới tranh thủ lấy tài nguyên, mà đệ tử Trúc Cơ kỳ cũng không cần làm nhiệm vụ tạp dịch trong tông môn, chỉ cần tập trung tu luyện là được, chỉ là ở thời điểm tông môn yêu cầu thì vẫn cần thiết nghe theo an bài.
Mà lần này từ bốn quốc gia chân tuyển ra đệ tử nội môn tổng cộng có 32 người, trong đó có hai gã dị linh căn, hiện đều đã được trưởng lão Kết Đan Kỳ thu vào môn hạ; hai mươi người là Song linh căn; mười người là Tam linh căn, không có ai là Tứ linh căn hoặc là Ngũ linh căn, điều này cũng thuyết minh rõ ước định năm đó giữa tông môn cùng Liên Minh Quốc là sáng suốt, việc làm này khiến cho đôi bên cùng có lợi, dù gì đệ tử được tuyển chọn từ các thế gia tu tiên đều đa số có tư chất thiên phú đều khá cao. Đương nhiên trừ bỏ hướng thế gia tu tiên tuyển đi đệ tử, tông môn còn có rất nhiều phương pháp để bổ sung thêm đệ tử mới có tiềm lực khá tốt cho môn phái mình, ví dụ như đi Phàm Giới tìm kiếm, hoặc là định kỳ cử hành đại hội chân tuyển đệ tử vào các môn phái tu tiên.
Sở quốc của bọn họ là quốc gia ly Thiên Vân Tông xa nhất, cho nên tới đây trễ nhất, đệ tử ở ba quốc gia khác đã được phân công chỗ ở. Trong bảy người ở Sở quốc có bốn người là Song linh căn, Ân Nặc cùng Sở Tuân bởi vì đã có tu vi Trúc Cơ kỳ cho nên được phân phát phòng đơn, hai người khác thì được phân tới viện ở tầng hai, chờ cố quản sự đem hai người giao cho quản sự tầng hai xong, lại mang theo Thời Cảnh cùng một nam một nữ, tiếp tục bay tới viện ở tầng ba, mỗi cái viện cách nhau không xa nhưng cũng không gần, dùng pháp khí phi hành của bọn họ đại khái yêu cầu nửa canh giờ, đương nhiên vị trí ở từng viện đều có linh khí không giống nhau, tầng một là tốt nhất, dựa vào đó suy ra, viện ở tầng bốn sẽ là kém cỏi nhất.
Tới viện ở tầng ba, Cố quản sự đem ba người giao cho một người quản sự họ Lưu sau đó liền tự hành rời đi.
Tên quản sự họ Lưu này có tu vi Trúc Cơ trung kỳ, tuổi nhìn qua lại so với Cố quản sự lớn hơn nhiều, khoảng cỡ 50 đến 60 tuổi tả hữu, thân hình khô gầy, bày ra một bộ lười biếng, đối với ba người bọn họ cũng rất hờ hững, cuối cùng có chút không kiên nhẫn ném cho bọn họ một người một cái ngọc giản cùng túi Càn Khôn dành cho đệ tử nội môn, sau đó trực tiếp bảo ba người tự mình nhìn ngọc giản cùng đi tìm chỗ ở, phân phối xong liền bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần lên, căn bản không muốn nhìn phản ứng của bọn họ.
Thời Cảnh xem như đã nhìn ra, quản sự ở tầng ba này đối bọn họ là đang thực hành chế độ nuôi thả tự sinh tự diệt, bất quá đối với kết quả này, hắn thực vừa lòng, rốt cuộc hiện tại hắn chỉ cần một hoàn cảnh phù hợp cho tu luyện, chế độ nuôi thả này với hắn mà nói là quá thích hợp.
Mà Kỳ Tuấn Hàn thì lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, hắn vốn là đệ tử nhị lưu trong gia tộc được trọng điểm bồi dưỡng, không nghĩ tới tiến vào tông môn liền biến thành dạng "chuột chạy qua đường" không ai quan tâm, chênh lệch lớn như vậy làm hắn còn chưa kịp thích ứng được, bất quá cũng không có cảm thấy không cam lòng, rốt cuộc tư chất của chính mình liền bãi tại nơi đó.
Mặt khác nữ tử kêu Tạ Yên Nhiên, đến từ nhị lưu gia tộc tương đối có thực lực, dọc theo đường đi không có cùng bọn họ nói qua một câu, biểu tình kiêu căng, ra khỏi chỗ ở của quản sự liền chào...cũng không có chào một tiếng đã nhanh chóng lên pháp khí tự hành rời đi, Thời Cảnh cùng Kỳ Tuấn Hàn nhìn nhau đều lộ ra một loại thần sắc bất đắc dĩ.
Thời Cảnh một đường quan sát Kỳ Tuấn hàn, hắn phát hiện người này mặt ngoài có chút lãnh đạm, không giỏi giao tiếp, tư chất tuy là giống nhau nhưng tâm tính cũng không tệ lắm, khi biết được loại chế độ này khác xa đãi ngộ bên trong gia tộc, tuy rằng lúc đó trong mắt có bất đắc dĩ cùng thất vọng, nhưng cũng không có oán hận cùng không cam lòng, cùng người như vậy ở chung thật ra so với cái loại người mặt ngoài thiên chân vô tà cùng nhiệt tình hữu hảo kỳ thật tâm địa ngoan độc cùng tâm cơ thâm trầm như Thời Ngọc tới nói càng là tốt hơn rất nhiều.
Hai người ra khỏi đại môn, việc đầu tiên là từng người đem ngọc giản dán đến cái trán, xem xét kỹ tin tức bên trong ngọc giản.
Ở lúc Thời Cảnh quan sát Kỳ Tuấn hàn, Kỳ Tuấn hàn cũng đang âm thầm quan sát hắn, ấn tượng về Thời Cảnh hiện tại trong mắt của Kỳ Tuấn Hàn chính là một thanh tuấn ôn nhuận, mặc kệ gặp phải chuyện gì đều sẽ lộ ra đạm nhiên, bình chân như vại, Thời Cảnh cho hắn cảm giác vẫn thật không tồi, thật ra hắn còn muốn thử bắt chuyện với Thời Cảnh, cho nên quyết định chủ động ra tiếng hỏi: “Thời huynh, chúng ta hiện tại đi tìm chỗ ở sao?”
“Chỉ có thể như vậy, đi thôi.” Thời Cảnh đạm cười trả lời.
Nói xong ltừng người nhảy lên pháp khí hướng tới phía đông nam bay đi, ước chừng nửa nén hương liền bay đến nơi cư trụ của đệ tử nội môn.
Nơi này có một cái sân cực kỳ rộng lớn, mà bốn phía xung quanh thỉnh thoảng có người đi lại, hai người thu pháp khí phi hành, đi bộ vào trong sân.
Mỗi một gian phòng cách nhau khá xa, mà phòng đã có người ở thì trên sẽ treo một cái bảng màu đen, trên bảng sẽ được viết tên chủ nhà, trong túi Càn Khôn mà bọn họ lĩnh được sẽ có bảng hiệu khắc tên chính mình, tuy rằng thấy nhiều phòng ở trong viện đều chỉ có một người vào ở một phòng, nhưng phòng trống vẫn cứ còn rất nhiều, vì thế trong lòng đều hiểu rõ mà không nói ra, nhanh chóng chọn lựa hai gian phòng không có người cư trú, mà Thời Cảnh chọn gian ở vị trí hẻo lánh nhất.
Hai ngườ đến khiến cho mặt khác đồng môn sư huynh đệ trong sân chú ý, đều sôi nổi tò mò nhìn qua đánh giá một phen, sau đó liền tản ra đi lo việc của chính mình.
“Hai vị sư đệ là mới tới sao?” Ở lúc bọn họ đã chọn xong chỗ ở, có hai vị sư huynh ở Luyện Khí mười hai tầng đi đến trước mặt bọn họ, một vị trong đó nhìn qua hơn hai mươi tuổi, nam tử trẻ tuổi trong mắt hiển lộ ra một tia khôn khéo.
Thời Cảnh đạm cười bên trong mang theo một tia xa cách, hắn gật gật đầu: “Đúng vậy, hai vị sư huynh hảo.”
Kỳ Tuấn cũng xả ra vẻ tươi cười, nói “Hai vị sư huynh hảo.”
“Không cần khách khí, các ngươi chính là đệ tử nội môn được tông môn tuyển chọn từ các gia tộc tu tiên phải không? hai người Chúng ta là đệ tử chấp sự ở đây, các ngươi nếu có nghi vấn gì hoặc là yêu cầu trợ giúp cái gì đều có thể cùng chúng ta nói.” nam tử trẻ tuổi liếc mắt về phía vị huynh đệ bên cạnh mình, người bên cạnh hắn thân hình cao lớn cường tráng cùng làn da ngăm đen, thấy hắn gật gật đầu lại tiếp tục nói: “Ta kêu Ngô Khởi, hắn kêu Đoạn Huy.”
“Vậy đa tạ hai vị sư huynh.” Thời Cảnh cười chắp tay, hướng hai người hỏi: “Xin hỏi sư huynh, chúng ta có thể tự mình lựa chọn nơi cư trú đúng không? Mới đến, chúng ta cũng không biết rõ quy củ nơi này.”
“Đương nhiên có thể, vừa lúc mới đây, có vài vị sư huynh đã Trúc Cơ thành công sau đó rời đi, mà khoảng thời gian tông môn bắt đầu tuyển nhận tân đệ tử còn có hơn nửa năm, cho nên nơi này mới không có nhiều phòng, trừ bỏ đã bị người khác chiếm dụng, các đệ tử đều có thể tùy ý chọn lựa phòng trống, không cần người an bài.” Đoạn sư huynh tiếp lời đáp lại.
Thời Cảnh tiếp tục hỏi: “Lại xin hỏi hai vị sư huynh một chuyện, ta thấy quản sự cho chúng ta trong ngọc giản nói rằng mỗi một năm đều yêu cầu hoàn thành nhiệm vụ mới có thể lĩnh linh thạch cùng đan dược, nhiệm vụ này có cái gì khác nhau sao?”
“Những nhiệm vụ này đều là do tông môn chọn ra sau đó giao cho các đệ tử dưới Trúc Cơ kỳ đi làm, xác thật phải hoàn thành xongmới có thể đi lĩnh tài nguyên. Những công việc này cũng không có khác biệt quá lớn, ở viện của chúng ta đại khái có ba loại: Một là đi tới phường thị thuộc sở hữu của Thiên Vân Tông để thu tiền thuê cố định sau mỗi một quý; hai là đi đến khu vực khai thác mỏ giám sát thợ mỏ đào quặng; ba là tự hành đi tới chỗ quản lý nhiệm vụ ở tông môn tiếp lấy mấy cái nhiệm vụ nhỏ, mỗi một năm tiếp đủ ba cái nhiệm vụ liền tính hoàn thành, nếu nhiệm vụ có khó khăn hơi lớn chút thì sau khi hoàn thành còn sẽ nhận được khen thưởng đặc biệt, có nhiệm vụ chỉ cần hoàn thành là có thể miễn đi nhiệm vụ tạp dịch trong một khoảng thời gian nhất định.”
Sau khi nói xong Ngô sư huynh nghĩ nghĩ lại bổ sung, nói: “thời gian còn dư lại các sư đệ có thể dùng để tu luyện, bởi vì chúng ta ở tầng ba, cho nên so với đệ tử tầng bốn lại là tự do hơn nhiều, mà Lưu quản sự của chúng ta đối đệ tử cơ bản đều là dùng cách nuôi thả, chỉ cần không xúc phạm môn quy, hắn đều sẽ không quản, bởi vậy viện của chúng ta được xem như là viện tự do nhàn tản nhất trong bốn viện rồi. Đúng rồi, nơi lĩnh nhiệm vụ là ở phía đông nam, nơi đó có một toà tiểu điện có để bảng ghi "nội vụ đường", nơi đó chuyên môn phụ trách phân phối tạp dịch, các ngươi cứ đến đó đăng ký một chút là được, mà nếu muốn tiếp tiểu nhiệm vụ ra ngoài công tác, thì nơi nhận nhiệm vụ cũng cách tiểu điện không xa, bên ngoài có để bảng tên ghi "quản lý nhiệm vụ", cứ tới đó tìm quản sự xin nhận nhiệm vụ là được.”
“Đa tạ sư huynh đã giải thích nghi hoặc.” sau khi nghe xong Thời Cảnh cười đối Ngô sư huynh nói cảm tạ.
“Không cần khách khí, đây cũng là chức trách của chúng ta.” Ngô sư huynh cười lắc đầu, “Sư đệ còn có thắc mắc gì nữa không?”
“Ta tạm thời không còn vấn đề gì muốn hỏi, Kỳ huynh thì sao?” Thời Cảnh quay đầu hỏi Kỳ Tuấn Hàn.
Kỳ Tuấn Hàn lắc đầu, sau đó đối Ngô sư huynh chắp tay nói thanh tạ.
“hai vị sư đệ đã một đường bôn ba nói vậy chắc cũng mệt mỏi rồi, các ngươi liền đi nghỉ ngơi đi, có chuyện gì thì trực tiếp tới tìm ta cùng Đoạn sư huynh để hỏi là được.”
“Đa tạ hai vị sư huynh.” Thời Cảnh cùng Tuấn Hàn cùng kêu lên.
Chờ hai vị chấp sự đi rồi, hai người bọn họ cũng nhanh chóng xác định lại chỗ ở của chính mình sau đó đi vào nghỉ ngơi.
Ra khỏi cửa điện, Cố quản sự tế ra pháp khí hình dạng một cây đao, hắn vừa phất tay liền có một cổ linh lực truyền vào trong pháp khí, thanh đao liền bay lên không trung nhanh chóng phóng to ra, sau khi đám người Thích Nhạc nhảy lên pháp khí, hắn một bên điều khiển pháp khí hướng tới phương bắc bay đi, một bên hướng bọn họ giới thiệu quy củ cùng một ít tình huống ở Thiên Vân Tông.
Ở Thiên Vân Tông, đệ tử dưới Trúc Cơ kỳ sẽ dựa theo linh căn phân chia làm bốn cấp bậc; thượng, trung, trung hạ, hạ. Đệ tử đơn linh căn cùng dị linh căn thuộc về thượng đẳng, sẽ cư trú ở viện tầng một; đệ tử Song linh căn thuộc về trung đẳng, sẽ cư trú ở tầng hai; đệ tử có ba linh căn thuộc về trung hạ đẳng, cư trú tầng ba; mà đệ tử có bốn linh căn cùng năm linh căn thuộc về hạ đẳng sẽ cư trú ở viện tầng bốn.
Về việc phân phát tài nguyên tu luyện thì ai cũng sẽ được đối xử bình đẳng như nhau, bất quá đệ tử dưới Trúc Cơ kỳ đều có nhiệm vụ bắt buộc phải làm, mỗi một năm đều yêu cầu hoàn thành nhiệm vụ do tông môn phát ra mới có thể lĩnh tài nguyên thuộc về chính mình, mà ở bốn cấp bậc của các đệ tử đều sẽ có nhiệm vụ riêng biệt dành cho từng cấp bậc, đệ tử thuộc thượng đẳng cùng trung đẳng trên cơ bản một năm cũng chỉ cần dùng một tháng đi hoàn thành nhiệm vụ, đệ tử thuộc trung hạ đẳng đại khái yêu cầu ba tháng, mà đệ tử thuộc hạ đẳng tắc yêu cầu nửa năm thậm chí càng nhiều hơn mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, cũng liền có thể tưởng tượng kỳ thật cái gọi là phân công cũng là dựa theo tư chất cùng thiên phú tới định, muốn chân chính công bằng là không có khả năng; Vật cạnh thiên trạch, thích giả sinh tồn. Đây cũng là sự thật tàn khốc mà không thể nào thay đổi được.
(*Vật cạnh thiên trạch, thích giả sinh tồn có nghĩa là vật đổi sao dời, những ai có thể thích ứng tốt thì mới sống sót được.)
Bên trong tông môn, đám đệ tử thành công đến Trúc Cơ, thì sẽ không dựa vào thuộc tính linh căn tới phân phối chỗ ở cùng tài nguyên nữa, mà toàn bộ là dựa vào thực lực tới tranh thủ lấy tài nguyên, mà đệ tử Trúc Cơ kỳ cũng không cần làm nhiệm vụ tạp dịch trong tông môn, chỉ cần tập trung tu luyện là được, chỉ là ở thời điểm tông môn yêu cầu thì vẫn cần thiết nghe theo an bài.
Mà lần này từ bốn quốc gia chân tuyển ra đệ tử nội môn tổng cộng có 32 người, trong đó có hai gã dị linh căn, hiện đều đã được trưởng lão Kết Đan Kỳ thu vào môn hạ; hai mươi người là Song linh căn; mười người là Tam linh căn, không có ai là Tứ linh căn hoặc là Ngũ linh căn, điều này cũng thuyết minh rõ ước định năm đó giữa tông môn cùng Liên Minh Quốc là sáng suốt, việc làm này khiến cho đôi bên cùng có lợi, dù gì đệ tử được tuyển chọn từ các thế gia tu tiên đều đa số có tư chất thiên phú đều khá cao. Đương nhiên trừ bỏ hướng thế gia tu tiên tuyển đi đệ tử, tông môn còn có rất nhiều phương pháp để bổ sung thêm đệ tử mới có tiềm lực khá tốt cho môn phái mình, ví dụ như đi Phàm Giới tìm kiếm, hoặc là định kỳ cử hành đại hội chân tuyển đệ tử vào các môn phái tu tiên.
Sở quốc của bọn họ là quốc gia ly Thiên Vân Tông xa nhất, cho nên tới đây trễ nhất, đệ tử ở ba quốc gia khác đã được phân công chỗ ở. Trong bảy người ở Sở quốc có bốn người là Song linh căn, Ân Nặc cùng Sở Tuân bởi vì đã có tu vi Trúc Cơ kỳ cho nên được phân phát phòng đơn, hai người khác thì được phân tới viện ở tầng hai, chờ cố quản sự đem hai người giao cho quản sự tầng hai xong, lại mang theo Thời Cảnh cùng một nam một nữ, tiếp tục bay tới viện ở tầng ba, mỗi cái viện cách nhau không xa nhưng cũng không gần, dùng pháp khí phi hành của bọn họ đại khái yêu cầu nửa canh giờ, đương nhiên vị trí ở từng viện đều có linh khí không giống nhau, tầng một là tốt nhất, dựa vào đó suy ra, viện ở tầng bốn sẽ là kém cỏi nhất.
Tới viện ở tầng ba, Cố quản sự đem ba người giao cho một người quản sự họ Lưu sau đó liền tự hành rời đi.
Tên quản sự họ Lưu này có tu vi Trúc Cơ trung kỳ, tuổi nhìn qua lại so với Cố quản sự lớn hơn nhiều, khoảng cỡ 50 đến 60 tuổi tả hữu, thân hình khô gầy, bày ra một bộ lười biếng, đối với ba người bọn họ cũng rất hờ hững, cuối cùng có chút không kiên nhẫn ném cho bọn họ một người một cái ngọc giản cùng túi Càn Khôn dành cho đệ tử nội môn, sau đó trực tiếp bảo ba người tự mình nhìn ngọc giản cùng đi tìm chỗ ở, phân phối xong liền bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần lên, căn bản không muốn nhìn phản ứng của bọn họ.
Thời Cảnh xem như đã nhìn ra, quản sự ở tầng ba này đối bọn họ là đang thực hành chế độ nuôi thả tự sinh tự diệt, bất quá đối với kết quả này, hắn thực vừa lòng, rốt cuộc hiện tại hắn chỉ cần một hoàn cảnh phù hợp cho tu luyện, chế độ nuôi thả này với hắn mà nói là quá thích hợp.
Mà Kỳ Tuấn Hàn thì lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, hắn vốn là đệ tử nhị lưu trong gia tộc được trọng điểm bồi dưỡng, không nghĩ tới tiến vào tông môn liền biến thành dạng "chuột chạy qua đường" không ai quan tâm, chênh lệch lớn như vậy làm hắn còn chưa kịp thích ứng được, bất quá cũng không có cảm thấy không cam lòng, rốt cuộc tư chất của chính mình liền bãi tại nơi đó.
Mặt khác nữ tử kêu Tạ Yên Nhiên, đến từ nhị lưu gia tộc tương đối có thực lực, dọc theo đường đi không có cùng bọn họ nói qua một câu, biểu tình kiêu căng, ra khỏi chỗ ở của quản sự liền chào...cũng không có chào một tiếng đã nhanh chóng lên pháp khí tự hành rời đi, Thời Cảnh cùng Kỳ Tuấn Hàn nhìn nhau đều lộ ra một loại thần sắc bất đắc dĩ.
Thời Cảnh một đường quan sát Kỳ Tuấn hàn, hắn phát hiện người này mặt ngoài có chút lãnh đạm, không giỏi giao tiếp, tư chất tuy là giống nhau nhưng tâm tính cũng không tệ lắm, khi biết được loại chế độ này khác xa đãi ngộ bên trong gia tộc, tuy rằng lúc đó trong mắt có bất đắc dĩ cùng thất vọng, nhưng cũng không có oán hận cùng không cam lòng, cùng người như vậy ở chung thật ra so với cái loại người mặt ngoài thiên chân vô tà cùng nhiệt tình hữu hảo kỳ thật tâm địa ngoan độc cùng tâm cơ thâm trầm như Thời Ngọc tới nói càng là tốt hơn rất nhiều.
Hai người ra khỏi đại môn, việc đầu tiên là từng người đem ngọc giản dán đến cái trán, xem xét kỹ tin tức bên trong ngọc giản.
Ở lúc Thời Cảnh quan sát Kỳ Tuấn hàn, Kỳ Tuấn hàn cũng đang âm thầm quan sát hắn, ấn tượng về Thời Cảnh hiện tại trong mắt của Kỳ Tuấn Hàn chính là một thanh tuấn ôn nhuận, mặc kệ gặp phải chuyện gì đều sẽ lộ ra đạm nhiên, bình chân như vại, Thời Cảnh cho hắn cảm giác vẫn thật không tồi, thật ra hắn còn muốn thử bắt chuyện với Thời Cảnh, cho nên quyết định chủ động ra tiếng hỏi: “Thời huynh, chúng ta hiện tại đi tìm chỗ ở sao?”
“Chỉ có thể như vậy, đi thôi.” Thời Cảnh đạm cười trả lời.
Nói xong ltừng người nhảy lên pháp khí hướng tới phía đông nam bay đi, ước chừng nửa nén hương liền bay đến nơi cư trụ của đệ tử nội môn.
Nơi này có một cái sân cực kỳ rộng lớn, mà bốn phía xung quanh thỉnh thoảng có người đi lại, hai người thu pháp khí phi hành, đi bộ vào trong sân.
Mỗi một gian phòng cách nhau khá xa, mà phòng đã có người ở thì trên sẽ treo một cái bảng màu đen, trên bảng sẽ được viết tên chủ nhà, trong túi Càn Khôn mà bọn họ lĩnh được sẽ có bảng hiệu khắc tên chính mình, tuy rằng thấy nhiều phòng ở trong viện đều chỉ có một người vào ở một phòng, nhưng phòng trống vẫn cứ còn rất nhiều, vì thế trong lòng đều hiểu rõ mà không nói ra, nhanh chóng chọn lựa hai gian phòng không có người cư trú, mà Thời Cảnh chọn gian ở vị trí hẻo lánh nhất.
Hai ngườ đến khiến cho mặt khác đồng môn sư huynh đệ trong sân chú ý, đều sôi nổi tò mò nhìn qua đánh giá một phen, sau đó liền tản ra đi lo việc của chính mình.
“Hai vị sư đệ là mới tới sao?” Ở lúc bọn họ đã chọn xong chỗ ở, có hai vị sư huynh ở Luyện Khí mười hai tầng đi đến trước mặt bọn họ, một vị trong đó nhìn qua hơn hai mươi tuổi, nam tử trẻ tuổi trong mắt hiển lộ ra một tia khôn khéo.
Thời Cảnh đạm cười bên trong mang theo một tia xa cách, hắn gật gật đầu: “Đúng vậy, hai vị sư huynh hảo.”
Kỳ Tuấn cũng xả ra vẻ tươi cười, nói “Hai vị sư huynh hảo.”
“Không cần khách khí, các ngươi chính là đệ tử nội môn được tông môn tuyển chọn từ các gia tộc tu tiên phải không? hai người Chúng ta là đệ tử chấp sự ở đây, các ngươi nếu có nghi vấn gì hoặc là yêu cầu trợ giúp cái gì đều có thể cùng chúng ta nói.” nam tử trẻ tuổi liếc mắt về phía vị huynh đệ bên cạnh mình, người bên cạnh hắn thân hình cao lớn cường tráng cùng làn da ngăm đen, thấy hắn gật gật đầu lại tiếp tục nói: “Ta kêu Ngô Khởi, hắn kêu Đoạn Huy.”
“Vậy đa tạ hai vị sư huynh.” Thời Cảnh cười chắp tay, hướng hai người hỏi: “Xin hỏi sư huynh, chúng ta có thể tự mình lựa chọn nơi cư trú đúng không? Mới đến, chúng ta cũng không biết rõ quy củ nơi này.”
“Đương nhiên có thể, vừa lúc mới đây, có vài vị sư huynh đã Trúc Cơ thành công sau đó rời đi, mà khoảng thời gian tông môn bắt đầu tuyển nhận tân đệ tử còn có hơn nửa năm, cho nên nơi này mới không có nhiều phòng, trừ bỏ đã bị người khác chiếm dụng, các đệ tử đều có thể tùy ý chọn lựa phòng trống, không cần người an bài.” Đoạn sư huynh tiếp lời đáp lại.
Thời Cảnh tiếp tục hỏi: “Lại xin hỏi hai vị sư huynh một chuyện, ta thấy quản sự cho chúng ta trong ngọc giản nói rằng mỗi một năm đều yêu cầu hoàn thành nhiệm vụ mới có thể lĩnh linh thạch cùng đan dược, nhiệm vụ này có cái gì khác nhau sao?”
“Những nhiệm vụ này đều là do tông môn chọn ra sau đó giao cho các đệ tử dưới Trúc Cơ kỳ đi làm, xác thật phải hoàn thành xongmới có thể đi lĩnh tài nguyên. Những công việc này cũng không có khác biệt quá lớn, ở viện của chúng ta đại khái có ba loại: Một là đi tới phường thị thuộc sở hữu của Thiên Vân Tông để thu tiền thuê cố định sau mỗi một quý; hai là đi đến khu vực khai thác mỏ giám sát thợ mỏ đào quặng; ba là tự hành đi tới chỗ quản lý nhiệm vụ ở tông môn tiếp lấy mấy cái nhiệm vụ nhỏ, mỗi một năm tiếp đủ ba cái nhiệm vụ liền tính hoàn thành, nếu nhiệm vụ có khó khăn hơi lớn chút thì sau khi hoàn thành còn sẽ nhận được khen thưởng đặc biệt, có nhiệm vụ chỉ cần hoàn thành là có thể miễn đi nhiệm vụ tạp dịch trong một khoảng thời gian nhất định.”
Sau khi nói xong Ngô sư huynh nghĩ nghĩ lại bổ sung, nói: “thời gian còn dư lại các sư đệ có thể dùng để tu luyện, bởi vì chúng ta ở tầng ba, cho nên so với đệ tử tầng bốn lại là tự do hơn nhiều, mà Lưu quản sự của chúng ta đối đệ tử cơ bản đều là dùng cách nuôi thả, chỉ cần không xúc phạm môn quy, hắn đều sẽ không quản, bởi vậy viện của chúng ta được xem như là viện tự do nhàn tản nhất trong bốn viện rồi. Đúng rồi, nơi lĩnh nhiệm vụ là ở phía đông nam, nơi đó có một toà tiểu điện có để bảng ghi "nội vụ đường", nơi đó chuyên môn phụ trách phân phối tạp dịch, các ngươi cứ đến đó đăng ký một chút là được, mà nếu muốn tiếp tiểu nhiệm vụ ra ngoài công tác, thì nơi nhận nhiệm vụ cũng cách tiểu điện không xa, bên ngoài có để bảng tên ghi "quản lý nhiệm vụ", cứ tới đó tìm quản sự xin nhận nhiệm vụ là được.”
“Đa tạ sư huynh đã giải thích nghi hoặc.” sau khi nghe xong Thời Cảnh cười đối Ngô sư huynh nói cảm tạ.
“Không cần khách khí, đây cũng là chức trách của chúng ta.” Ngô sư huynh cười lắc đầu, “Sư đệ còn có thắc mắc gì nữa không?”
“Ta tạm thời không còn vấn đề gì muốn hỏi, Kỳ huynh thì sao?” Thời Cảnh quay đầu hỏi Kỳ Tuấn Hàn.
Kỳ Tuấn Hàn lắc đầu, sau đó đối Ngô sư huynh chắp tay nói thanh tạ.
“hai vị sư đệ đã một đường bôn ba nói vậy chắc cũng mệt mỏi rồi, các ngươi liền đi nghỉ ngơi đi, có chuyện gì thì trực tiếp tới tìm ta cùng Đoạn sư huynh để hỏi là được.”
“Đa tạ hai vị sư huynh.” Thời Cảnh cùng Tuấn Hàn cùng kêu lên.
Chờ hai vị chấp sự đi rồi, hai người bọn họ cũng nhanh chóng xác định lại chỗ ở của chính mình sau đó đi vào nghỉ ngơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.