Chương 4: Thanh Xuân Gặp Gỡ(1)
Hạng Đình Sinh
08/01/2024
Editor: Linda Yến
Beta: Tân Sinh
"Làm sao bây giờ?" Hứa Đình Sinh mỉm cười, hoảng loạn vội lau nước mắt, anh đã tưởng tượng ra cảnh tượng gặp mặt nhiều lần này, nhưng lại không tưởng tượng ra mình sẽ phản ứng như thế nào.
"Đi lên và nói với cô ấy rằng em là Hạng Ngưng còn anh là Hứa Đình Sinh. Trong tám năm sau, Hạng Ngưng sẽ yêu Hạ Đình Sinh, và chúng ta sẽ ở bên nhau? Đây là điều anh muốn nói nhất, nhưng đó cũng là lựa chọn đầu tiên cần phải loại bỏ."
"Hay là giả vờ thành chàng trai ngưỡng mộ cô ấy, đi lên và bắt chuyện? Nhưng anh quá lớn, cô ấy còn quá nhỏ, có thể cô ấy sẽ nói với cô giáo, phải không? Một người đàn ông 27 tuổi và một cô gái 22 tuổi có thể không có chuyện gì xảy ra. Nhưng ở tuổi 19 và 14, khoảng cách cách nhau thật đáng sợ."
"Lựa chọn tốt nhất là.. Cứ như vậy nhìn cô một cái, rồi yên lặng rời đi." Hứa Đình Sinh nỗ lực áp chế lại cơn xúc động của mình lại.
"Thật tốt nếu cô ấy ở đây.. Mọi thứ khác đều không quan trọng, anh có thể làm điều đó từ từ." Hứa Đình Sinh nắm chặt tay, lòng bàn tay thấm đầy mồ hôi.
Hai cô bé cúi người và bước những bước nhảy về phía cửa hàng, đi đến bên cạnh Hứa Đình Sinh.
"Ông chú, cháu muốn mua một chai nước cam." Cô gái nhỏ trong giai đoạn thay đổi giọng nói vẫn có một khoảng cách lớn với giọng nói sau này, giọng nói thô lỗ của cô nhưng với Hứa Đình Sinh nó lại cực kỳ dễ nghe, giống như một âm thanh tự nhiên vậy.
Những bím tóc nhỏ trên đỉnh đầu của Hạng Ngưng lắc lư, cô nhìn trong cặp sách của mình, tay áo xắn đến khuỷu tay, để lộ một cánh tay mảnh khảnh, trắng hồng.
Hứa Đình Sinh nín thở, nhưng anh mới vừa khóc xong, nghẹn ngào, anh không nhịn được đứng thẳng lên.
Thời điểm Hạng Ngưng trả tiền xong, cô nghi hoặc ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một chàng thanh niên lạ mặt đang đứng khóc ở trước cửa hàng.
Đôi mắt cô trong veo và rực rỡ như đã thấy vô số lần khi họ đối mặt với nhau. Anh có thể thấy mọi thứ đẹp đẽ trong đôi mắt đó. Khuôn mặt của Hứa Đình Sinh giống như bị chuột rút. Anh muốn mỉm cười, và tốt nhất là phải cuốn hút một chút nhưng không có cách nào làm được.
Hạng Ngưng cũng liếc mắt nhìn anh một cái, cô cau mày cắn răng nỗ lực mở nắp chai.
"A.. Mở không ra." Hạng Ngưng bĩu môi nói.
"Anh giúp em." Hứa Đình Sinh trong khoảnh khắc buột miệng thốt ra, tựa như trước kia anh đã mở nắp chai cho cô vô số lần.
"Để tớ mở." Cô gái tóc dài cầm lấy cái chai và mở nó ra một cách dễ dàng.
Hạng Ngưng ngẩng đầu, ừng ực uống nước, cổ họng hơi run rẩy, cổ thon, đôi tai thanh tú và đáng yêu, dái tai pha lê.. Hứa Đình Sinh từng nói với Hạng Ngưng, mỗi lần anh nhìn thấy cô uống nước, trông cô giống như người sắp chết khát vậy.
Đại khái qua mười giây, Hạng Ngưng một hơi uống sạch nửa chai nước cam, Hứa Đình Sinh chỉ nhìn thoáng qua, nhưng anh không dám nhìn thêm nữa.
Hai cô bé tay trái nắm tay cùng nhau rời đi. Hứa Đình Sinh không dám theo sau, nhìn bóng lưng cô từ xa dần dần cho đến khi bóng cô biến mất hẳn.
"Em yêu, anh sẽ chuẩn bị tốt tất cả, sau đó chờ em lớn lên"
* * *
Hứa Đình Sinh đem anh cùng Hạng Ngưng gặp gỡ nhau lần đầu tiên trước thời hạn 8 năm, tất cả đều không có chuyện gì phát sinh, nhưng đây mới là việc bình thường và hợp lí nhất, cũng là trạng thái tốt nhất.
"Em liếc mắt nhìn anh không nói gì, anh chỉ là một người xa lạ".
"Em nhất định sẽ không biết vì lí do gì mà người này lại khóc một cách khó hiểu, anh vì em mà trải qua sinh tử. Đã từng, em nhìn anh lần cuối chính là lúc anh chết. Đến khi em lại liếc mắt nhìn anh lần nữa, anh đã sống lại. Sống lại chính vì để xem một ánh mắt của em, liếc mắt chính là cả một đời."
Cô nhìn anh một cái, cả kiếp trước lẫn kiếp này.
Vì ánh nhìn này, Hứa Đình Sinh mới cảm thấy mình thật sự "Trọng sinh".
Hứa Đình Sinh một đêm không ngủ.
"Có lẽ không nên can thiệp vào cuộc sống của cô ấy quá sớm, cô ấy chắc sẽ phát triển thành một Hạng Ngưng mà mình yêu thích ở thuở đầu tiên."
"Nhưng cô ấy bắt đầu yêu khi vào cấp 3.. Hình như là từ năm hai. Làm sao bây giờ?"
Về vấn đề này, tất cả đàn ông đều là lòng dạ hẹp hòi và thận trọng, ngay cả khi Hứa Đình Sinh không thể thay đổi kiếp trước, còn lần này thì sao? Thấy cô ấy có mối quan hệ hai năm với "Vương Lực Hoành" Điều này là không thể chịu đựng được!
Một đời này, số mệnh của Hứa đình Sinh tất nhiên sẽ thay đổi.
"Vậy thì giữa anh và Hạng Ngưng? Liệu cô ấy có còn yêu mình đúng như kiếp trước không? Rốt cuộc, ngay cả khi cô ấy giống với trước kia, mình không còn là mình kia nữa?"
"Mình có nên tham gia vào quá trình trưởng thành của cô ấy không?"
Kiếp trước, bởi vì tuổi tác hai người chênh lệch mà Hạng Ngưng đã từng nói đùa:
"Khi em đang còn thắt bím tóc chơi nhảy dây thì anh liền bắt đầu yêu sớm đúng không?"
"Khi em bị người ta ăn hiếp ngồi xổm một góc để khóc, anh cũng chưa tới để bảo vệ em."
Beta: Tân Sinh
"Làm sao bây giờ?" Hứa Đình Sinh mỉm cười, hoảng loạn vội lau nước mắt, anh đã tưởng tượng ra cảnh tượng gặp mặt nhiều lần này, nhưng lại không tưởng tượng ra mình sẽ phản ứng như thế nào.
"Đi lên và nói với cô ấy rằng em là Hạng Ngưng còn anh là Hứa Đình Sinh. Trong tám năm sau, Hạng Ngưng sẽ yêu Hạ Đình Sinh, và chúng ta sẽ ở bên nhau? Đây là điều anh muốn nói nhất, nhưng đó cũng là lựa chọn đầu tiên cần phải loại bỏ."
"Hay là giả vờ thành chàng trai ngưỡng mộ cô ấy, đi lên và bắt chuyện? Nhưng anh quá lớn, cô ấy còn quá nhỏ, có thể cô ấy sẽ nói với cô giáo, phải không? Một người đàn ông 27 tuổi và một cô gái 22 tuổi có thể không có chuyện gì xảy ra. Nhưng ở tuổi 19 và 14, khoảng cách cách nhau thật đáng sợ."
"Lựa chọn tốt nhất là.. Cứ như vậy nhìn cô một cái, rồi yên lặng rời đi." Hứa Đình Sinh nỗ lực áp chế lại cơn xúc động của mình lại.
"Thật tốt nếu cô ấy ở đây.. Mọi thứ khác đều không quan trọng, anh có thể làm điều đó từ từ." Hứa Đình Sinh nắm chặt tay, lòng bàn tay thấm đầy mồ hôi.
Hai cô bé cúi người và bước những bước nhảy về phía cửa hàng, đi đến bên cạnh Hứa Đình Sinh.
"Ông chú, cháu muốn mua một chai nước cam." Cô gái nhỏ trong giai đoạn thay đổi giọng nói vẫn có một khoảng cách lớn với giọng nói sau này, giọng nói thô lỗ của cô nhưng với Hứa Đình Sinh nó lại cực kỳ dễ nghe, giống như một âm thanh tự nhiên vậy.
Những bím tóc nhỏ trên đỉnh đầu của Hạng Ngưng lắc lư, cô nhìn trong cặp sách của mình, tay áo xắn đến khuỷu tay, để lộ một cánh tay mảnh khảnh, trắng hồng.
Hứa Đình Sinh nín thở, nhưng anh mới vừa khóc xong, nghẹn ngào, anh không nhịn được đứng thẳng lên.
Thời điểm Hạng Ngưng trả tiền xong, cô nghi hoặc ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một chàng thanh niên lạ mặt đang đứng khóc ở trước cửa hàng.
Đôi mắt cô trong veo và rực rỡ như đã thấy vô số lần khi họ đối mặt với nhau. Anh có thể thấy mọi thứ đẹp đẽ trong đôi mắt đó. Khuôn mặt của Hứa Đình Sinh giống như bị chuột rút. Anh muốn mỉm cười, và tốt nhất là phải cuốn hút một chút nhưng không có cách nào làm được.
Hạng Ngưng cũng liếc mắt nhìn anh một cái, cô cau mày cắn răng nỗ lực mở nắp chai.
"A.. Mở không ra." Hạng Ngưng bĩu môi nói.
"Anh giúp em." Hứa Đình Sinh trong khoảnh khắc buột miệng thốt ra, tựa như trước kia anh đã mở nắp chai cho cô vô số lần.
"Để tớ mở." Cô gái tóc dài cầm lấy cái chai và mở nó ra một cách dễ dàng.
Hạng Ngưng ngẩng đầu, ừng ực uống nước, cổ họng hơi run rẩy, cổ thon, đôi tai thanh tú và đáng yêu, dái tai pha lê.. Hứa Đình Sinh từng nói với Hạng Ngưng, mỗi lần anh nhìn thấy cô uống nước, trông cô giống như người sắp chết khát vậy.
Đại khái qua mười giây, Hạng Ngưng một hơi uống sạch nửa chai nước cam, Hứa Đình Sinh chỉ nhìn thoáng qua, nhưng anh không dám nhìn thêm nữa.
Hai cô bé tay trái nắm tay cùng nhau rời đi. Hứa Đình Sinh không dám theo sau, nhìn bóng lưng cô từ xa dần dần cho đến khi bóng cô biến mất hẳn.
"Em yêu, anh sẽ chuẩn bị tốt tất cả, sau đó chờ em lớn lên"
* * *
Hứa Đình Sinh đem anh cùng Hạng Ngưng gặp gỡ nhau lần đầu tiên trước thời hạn 8 năm, tất cả đều không có chuyện gì phát sinh, nhưng đây mới là việc bình thường và hợp lí nhất, cũng là trạng thái tốt nhất.
"Em liếc mắt nhìn anh không nói gì, anh chỉ là một người xa lạ".
"Em nhất định sẽ không biết vì lí do gì mà người này lại khóc một cách khó hiểu, anh vì em mà trải qua sinh tử. Đã từng, em nhìn anh lần cuối chính là lúc anh chết. Đến khi em lại liếc mắt nhìn anh lần nữa, anh đã sống lại. Sống lại chính vì để xem một ánh mắt của em, liếc mắt chính là cả một đời."
Cô nhìn anh một cái, cả kiếp trước lẫn kiếp này.
Vì ánh nhìn này, Hứa Đình Sinh mới cảm thấy mình thật sự "Trọng sinh".
Hứa Đình Sinh một đêm không ngủ.
"Có lẽ không nên can thiệp vào cuộc sống của cô ấy quá sớm, cô ấy chắc sẽ phát triển thành một Hạng Ngưng mà mình yêu thích ở thuở đầu tiên."
"Nhưng cô ấy bắt đầu yêu khi vào cấp 3.. Hình như là từ năm hai. Làm sao bây giờ?"
Về vấn đề này, tất cả đàn ông đều là lòng dạ hẹp hòi và thận trọng, ngay cả khi Hứa Đình Sinh không thể thay đổi kiếp trước, còn lần này thì sao? Thấy cô ấy có mối quan hệ hai năm với "Vương Lực Hoành" Điều này là không thể chịu đựng được!
Một đời này, số mệnh của Hứa đình Sinh tất nhiên sẽ thay đổi.
"Vậy thì giữa anh và Hạng Ngưng? Liệu cô ấy có còn yêu mình đúng như kiếp trước không? Rốt cuộc, ngay cả khi cô ấy giống với trước kia, mình không còn là mình kia nữa?"
"Mình có nên tham gia vào quá trình trưởng thành của cô ấy không?"
Kiếp trước, bởi vì tuổi tác hai người chênh lệch mà Hạng Ngưng đã từng nói đùa:
"Khi em đang còn thắt bím tóc chơi nhảy dây thì anh liền bắt đầu yêu sớm đúng không?"
"Khi em bị người ta ăn hiếp ngồi xổm một góc để khóc, anh cũng chưa tới để bảo vệ em."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.